Từ cục công an trở về nhà khách, Tô Tầm liền thấy Chu tổng đang đứng lắc lư ở cửa
Chu tổng thấy Tô Tầm về thì vội vàng tiến lên, “Tô tổng, vừa mới chín giờ, có điện thoại đường dài quốc tế gọi tới
Tìm cô.”
Tô Tầm nhíu mày
Nhanh hơn cô dự tính, xem ra hệ thống sắp xếp cho cô thực lực còn mạnh hơn cô nghĩ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Tầm hỏi, “Trong điện thoại họ có nói gì không?”
“Bên kia để lại một phương thức liên lạc cho cô, là số điện thoại công ty chi nhánh của họ ở Cảng thành
Nếu cô cần kỹ thuật và thiết bị thì liên hệ với bên đó
Cảng thành khá gần đây, sẽ tiện giải quyết nhu cầu của cô hơn.”
Tô Tầm rất hài lòng, “Cảm ơn Chu tổng đã chuyển tin, tôi hiện tại muốn dùng điện thoại, không biết có tiện không.”
“Đương nhiên là tiện rồi.” Chu tổng vui vẻ nói
Hắn sớm còn đang suy nghĩ xem phải đợi Tô Tầm làm được kỹ thuật rồi mới báo cáo lên, hay là báo cáo trước, kết quả lại nhận được điện thoại
Lúc đó hắn có chút kinh ngạc
Vì trong ấn tượng của hắn, đám bạn bè ngoại quốc làm việc không được nhanh cho lắm
Hắn từng nghe một lãnh đạo xưởng cơ khí lớn ở Đông Châu nói rằng họ tốn lương cao mời kỹ sư nước ngoài về chỉ đạo, kết quả hễ gặp vấn đề gì là người ta kéo dài cả tháng trời
Ăn không phải trả tiền uống không, còn lắm chuyện
Đâu có ai như Tô tổng, tối gọi điện thoại một cuộc, sáng hôm sau đã có hồi âm
Chuyện này trực tiếp chứng minh Tô tổng ở nước ngoài cũng có thực lực rất lớn
Hắn tự mình dẫn Tô Tầm vào phòng làm việc gọi điện thoại
Lần này thì không còn nán lại văn phòng nghe ngóng nữa, mà rất chu đáo đi ra ngoài, còn giúp đóng cửa phòng làm việc
Hắn tìm Lý Ngọc Lập vừa mới từ bên ngoài trở về cùng Tô Tầm, “Ngọc Lập đồng chí này, lần này cô có công lớn đấy
Chiêu đãi tốt vị Tô tổng này, chắc chắn sẽ có lợi cho Đông Châu chúng ta.”
Lý Ngọc Lập mỉm cười nói, “Ban đầu tôi cũng không nghĩ nhiều như vậy
Nhưng mà Tô tổng là người rất dễ sống chung.”
Chu tổng nói, “Đúng đấy, hiếm khi thấy ai khiêm tốn như vậy
Trước đây tôi cũng từng gặp vài người chả có bao nhiêu tiền, vừa có lương liền về nước, mà làm bộ làm tịch.”
Rồi ông nói với Lý Ngọc Lập, “Mấy ngày nay cô không cần nghỉ phép, cứ coi như đang đi làm
Cứ yên tâm chiêu đãi Tô tổng
Có nhu cầu gì thì cứ nói với tôi
Tôi muốn thay các lãnh đạo chiêu đãi chu đáo cho Tô tổng.”
Lý Ngọc Lập nói, “Cái này không cần đâu, dù sao tôi cũng đang trong kỳ nghỉ.”
Chu tổng không đồng ý, “Này, như vậy không thể để cô làm không công được
Cô có công lớn đấy
Trước đây tôi còn lo cô nhìn nhầm người, đến lúc đó phí thời gian
Bây giờ xem ra, vẫn là cô có mắt nhìn người
Nhìn thoáng qua đã thấy Tô tổng không tầm thường
Ngọc Lập à, nếu cô thật sự có thể theo Tô tổng ra nước ngoài, thì tôi thật lòng chúc phúc cô đấy.”
Ra nước ngoài làm mấy năm, cầm tiền lương về dưỡng già thì quá đủ
Lý Ngọc Lập lại ngẩn người, sau đó trên mặt lộ ra vẻ cô đơn
Chu tổng mắt tinh nhìn thấy, lại nhớ đến những lời đồn đã nghe, thở dài, “Ngọc Lập đồng chí, cứ an tâm làm tốt công việc
Mấy ngày này nếu không có việc gì thì cứ ở lại nhà khách.”
Lý Ngọc Lập gật đầu
Cô quả thật đã hai ngày không về nhà
Cô hiện tại không biết, phải đối diện với cái gia đình kia, với cái người từ đâu tới như thế nào
Cô lo rằng cảm xúc của mình sẽ không kiểm soát được, lại khiến bản thân trở nên xấu xí
Trong lúc hai người nói chuyện, Tô Tầm đã tươi cười bước ra khỏi văn phòng
Người bên chi nhánh Cảng thành nhận được chỉ thị từ tổng công ty, biết Tô Tầm là nhà đầu tư cho tổng công ty
Trong tay lại còn nắm giữ cổ phần gốc, lời nói rất có trọng lượng
Vì vậy đối với yêu cầu của Tô Tầm, không hề bớt xén chút nào
Ví dụ như, trước lấy thiết bị và kỹ thuật, sau đó mới trả tiền
Không thành vấn đề, người nhà cô nhiều tiền như vậy, lẽ nào lại bùng tiền chắc
Cần nhân viên kỹ thuật hỗ trợ
Cái này cũng không thành vấn đề
Đến khi đưa máy móc tới đây thì sẽ sắp xếp chuyên gia kỹ thuật qua đây để đào tạo kỹ thuật
Dù sao thì Tô Tầm chỉ là xây dựng một xưởng chế phẩm nhựa loại nhỏ, đối với một doanh nghiệp đã có tiếng tăm và thực lực lâu năm trong ngành thì việc hỗ trợ hoàn toàn không khó khăn gì
Huống chi, đây là lần đầu tiên vị cổ đông thần bí nhất của tổng công ty đưa ra yêu cầu
Đối với người như vậy, đương nhiên phải tạo quan hệ tốt
Đặc biệt là người phụ trách công ty Cảng thành, họ rất mong đợi nhận được sự tán thành của cổ đông, sau này không chừng còn được đề bạt
Những nhân viên bị điều đến làm việc tại chi nhánh đều cảm thấy mình bị lưu đày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai cũng mong có cơ hội trở về trụ sở chính
Yêu cầu lần này của Tô Tầm, lại cho người công ty Cảng thành thấy được hy vọng
Thái độ của họ đương nhiên là rất tha thiết
Tô Tầm vừa đi còn hỏi hệ thống, “Người đại diện đã nói chuyện với họ như thế nào?”
Cô không cảm thấy mình có khí chất vương bá gì, mới có một cuộc điện thoại ngày hôm qua mà đã làm người ta choáng váng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hệ thống Vạn Nhân Ghét, “Trong khi xác nhận thân phận của cô, cũng nói cho đối phương biết phạm vi đầu tư của chúng ta
Để lần sau cô bốc phét, còn có chỗ sơ hở cho chúng ta.”
Đối với tình huống hiện tại, hệ thống Vạn Nhân Ghét không hài lòng
Cảm thấy đã vượt ra khỏi kế hoạch
Nhưng vì chỗ sơ hở này đã tồn tại rồi, không thể vãn hồi
Chỉ có thể tiếp tục thôi
Nhưng lần này cô ta quyết sẽ vá kín chỗ sơ hở này, tránh để Tô Tầm lại gây thêm rắc rối cho cô ta
Tô Tầm cười nói, “Vẫn là cô chu đáo.” Ừm, sợ cô bốc phét, nên trước giúp cô thổi phồng lên
Hệ thống rất tốt
Chu tổng thấy Tô Tầm mặt mày hớn hở, biết chắc là có chuyện tốt, cười nói, “Xem ra mọi chuyện của Tô tổng đều thuận lợi.”
“Không sai, vài ngày nữa sẽ có chuyên gia kỹ thuật từ Cảng thành đến hướng dẫn tôi giải quyết việc xây xưởng
Chỉ cần bên này thu xếp ổn thỏa thì họ sẽ giao hàng và chuyển máy móc đến.”
“Thật sự là quá tốt.” Chu tổng vui vẻ nói
Ông lại ngỏ lời, “Không biết có cơ hội nào không, xin mời Tô tổng đi ăn tối, tôi muốn thay mặt mọi người chúc mừng xưởng của cô làm ăn thuận lợi.”
Tô Tầm liếc đồng hồ một cái, “Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.”
Chu tổng vui vẻ cười, lại gọi Lý Ngọc Lập, “Ngọc Lập đồng chí cũng đi cùng đi.” Rồi nhìn Chu Mục, “Cả Chu đồng chí nữa.”
Chu Mục nói, “Không cần, tôi có cơm nhân viên.” Hắn cũng không phải là người không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, sẽ không đem lời khách sáo của người khác ra làm thật
Chu tổng cũng chỉ khách sáo một phen, thấy vậy liền nói, “Vậy cũng được, tôi sẽ bảo phòng bếp cho cậu những món đặc sắc hôm nay, cho Chu đồng chí thêm cơm.”
Chu Mục gật đầu
Hắn nghĩ đến một câu ngạn ngữ, Tể tướng trước cửa quan thất phẩm
Mình đây là nhờ có hào quang của ông chủ
Tô tổng có năng lực, mình là vệ sĩ cũng được người ta coi trọng
Buổi trưa, ba người ăn cơm ở phòng ăn của nhà khách
Ăn gì thì không quan trọng, chủ yếu là Tô Tầm cảm nhận được đối phương coi như là đang chiêu đãi khách quý ở nhà
Thiết lập nhân vật của cô càng thêm vững chắc
Sau khi ăn cơm xong, Chu tổng lập tức vào văn phòng gọi điện thoại, báo cáo tình hình mình nắm được cho lãnh đạo
Ông đặc biệt nhấn mạnh, chỉ cần một cú điện thoại của cô thôi mà đã có thể nhận được kỹ thuật và thiết bị
Còn có thái độ ân cần của những người bạn nước ngoài kia
Đây là loại năng lượng gì
Đây là người của Đông Châu mình đi ra, nếu không nắm chắc, vậy thì thật quá lãng phí cơ hội tốt như thế này
Tô Tầm thì lại bảo Lý Ngọc Lập đến phòng mình để tìm hiểu một số quy trình xây xưởng
Cô chuẩn bị ngày mai sẽ đi Trấn Bình An
Rồi cầm tư liệu Lý Ngọc Lập đã chuẩn bị ra xem, làm quen với các nội dung
Chuẩn bị tốt cho cuộc đàm phán hợp tác sắp tới
Việc gì có thể không tự thân đi làm, nhưng nhất định phải hiểu
Đang bận rộn thì có người gõ cửa
Lý Ngọc Lập nhanh chóng ra mở cửa, thấy là Chu tổng thì có chút kinh ngạc
Chu tổng hỏi, “Tô tổng bây giờ có tiện không
Có chuyện muốn thương lượng một chút.”
Tô Tầm đứng dậy đi qua, “Chuyện gì vậy?”
Chu tổng nói, “Lãnh đạo chúng tôi biết Tô tổng có ý định xây dựng quê nhà, trong lòng vô cùng cảm kích
Cho nên muốn quan tâm đến tình hình của Tô tổng, muốn tận tình hiếu khách.”
Tô Tầm rất rõ, hoặc là vì kỹ thuật, hoặc là vì ngoại hối, hoặc là nhìn trúng thế lực vốn hải ngoại của nhà họ Tô
Mặc dù cảm kích thái độ làm việc chuyên nghiệp của đối phương, nhưng Tô Tầm tạm thời không muốn gặp họ
Cô muốn xem tình hình ngày mai ra sao, mới quyết định nên nói gì khi tiếp xúc với những người này
Gặp sớm quá, người ta lại kêu cô đầu tư ở khu vực thành thị Đông Châu, cô không có thực lực kia thì chắc chắn phải từ chối rồi
Chờ cô đàm phán thành công với Trấn Bình An rồi, sẽ có lý do tốt để từ chối
Hơn nữa vạn nhất mà đàm phán với Trấn Bình An thất bại thì cô cũng có thể xem chính quyền thành phố bên này là đường lui
Vẫn là câu nói kia, nếu đã từ chối người ta sớm, làm sao không ngại mà đi tìm người ta giúp đỡ được nữa
Tô Tầm tuy tuổi không lớn, nhưng vì trải qua nhiều chuyện từ nhỏ, nên làm gì cũng đều rất cẩn thận
Dù sao thì nếu cô mắc sai lầm, sẽ không ai giúp cô giải quyết hậu quả
“Ngày mai tôi muốn đi ra ngoài làm việc, hôm nay cũng rất bận, vậy nhé, chờ khi nào tôi quay lại thì tôi sẽ mời họ ăn cơm.”
Chu tổng lập tức nói, “Đến Đông Châu rồi, còn cần Tô tổng cô mời khách đạo lý gì chứ
Vậy thì hẹn xong rồi nhé, đợi cô quay lại, tôi đã giúp cô liên lạc với họ?”
Tô Tầm cười gật đầu, “Vậy thì cảm ơn Chu tổng đã lo lắng.”
Chu tổng lập tức quay về gọi điện thoại báo cáo lại cho lãnh đạo
Vị lãnh đạo kia bên đầu dây kia rất vui mừng, cảm thấy đây là đã nắm bắt được cơ hội
May mắn là Tiểu Chu thông minh
Nắm rõ tình hình liền nhanh chóng thông báo cho mình
Nếu không thì mình thật sự sẽ mất chức
Là lãnh đạo ngành ngoại vụ, bỏ qua một người đồng hương có vốn liếng hải ngoại như vậy thì quả là sai lầm lớn
Chỉ là vị lãnh đạo phụ trách công tác đối ngoại này cũng rất kỳ lạ, lúc đó hắn làm sao lại bỏ qua thông tin của vị kiều bào hải ngoại tên là Tô Tầm này được
Theo lý, người này đến đây, cũng phải chào hỏi bên họ chứ
Vị lãnh đạo này còn cố ý xem lại những tài liệu xin mà Tô Tầm đã nộp trước đó
Xác nhận thông tin đầy đủ rồi
Haiz, cũng không biết tại sao lại không được coi trọng
Xem ra vẫn là người phía dưới làm việc cẩu thả, không đủ cẩn thận
Cứ nghĩ người ta một thân một mình đến thăm người thân, nên không để tâm
Vẫn phải nhắc nhở mọi người, sau này không thể phạm phải sai lầm chủ quan này nữa
Phải coi trọng mỗi một người đồng bào về nước, chủ động tiếp xúc, quan tâm đến tình hình họ trở về quê hương
Tô Tầm trước khi về đã gọi điện thoại đến chi bộ thôn Tiểu Hoắc, tìm Tô Tiến Sơn
Dù Lưu Tam Căn vạn phần không muốn giúp nhà họ Tô nhắn tin
Nhưng là một cán bộ thôn, hắn có nghĩa vụ này
Vì thế cũng chỉ đành bịt mũi sai người đi gọi Tô Tiến Sơn
Rất nhanh, đã thấy Tô Tiến Sơn khí phách hiên ngang đi tới
Từ khi Tô Tầm trở về thôn Tiểu Hoắc một lần, tinh thần của mọi người nhà họ Tô đều có sự thay đổi rõ rệt
Trước kia, dù những người không ưa nhà họ Tô kiêu ngạo ngông nghênh, nhưng người ngoài nhìn vào vẫn thấy trên người họ mang theo chút nghèo khó, nói khó nghe một chút là có mùi mốc meo
Giờ thì thấy ai nấy mặt mày tươi tỉnh, vận may đang đến
Tô Tiến Sơn mặc một bộ áo khoác xanh mới may, cạo râu sạch sẽ, ngẩng cao đầu ưỡn ngực bước vào văn phòng
Một lát sau, điện thoại vang lên
Ông ta bắt máy luôn, giọng sang sảng: "Cháu gái lớn à, là ta đây
Đầu dây bên kia, Tô Tầm nói cho ông ta biết, việc làm xưởng đã chuẩn bị gần xong rồi
Ngày mai muốn đến gặp chính quyền địa phương nói chuyện hợp tác
Nhờ ông ta ngày mai cũng lên trấn một chuyến
Cô đã đặt làm một lá cờ khen thưởng cho đồn công an địa phương, nhờ ông ta đến đó trao cho họ
Nghe nói chuyện làm xưởng, lưng Tô Tiến Sơn càng thẳng hơn: "Cái gì, mai đã bàn chuyện làm xưởng rồi à
Cháu gái lớn, cháu làm việc hiệu quả thật đấy
Cháu yên tâm, ngày mai ta chắc chắn không đến muộn, ta sẽ đến trấn đợi cháu từ sớm
Chuyện lớn này ta không cản trở đâu
Cháu cứ thoải mái tinh thần đi
Đến lúc đó ta sẽ giúp cháu tìm người, tuy ta không làm cán bộ, nhưng ta vẫn quen biết một vài người
Nói xong, ông ta cúp máy
Gương mặt Tô Tiến Sơn đỏ bừng, như muốn phát sáng
Gặp chuyện vui thì tinh thần thoải mái, bây giờ ông ta thấy trong lòng vô cùng sung sướng
Trước kia, cháu gái lớn nói muốn làm xưởng, nhưng chuyện này chưa đâu vào đâu, nên ông ta không thể nào thực sự an tâm được
Bây giờ, cháu gái lớn đã báo tin chính xác, ông ta không còn lo lắng gì nữa
Nhà họ Tô của ông ta sắp phất lên rồi
Lưu Tam Căn thấy ông ta như vậy, khó chịu trong lòng, nhịn không được hỏi với giọng chua lè: "Thật sự muốn làm xưởng hả
Tô Tiến Sơn nói: "Chẳng lẽ còn giả được à
Lưu Tam Căn nói: "Đắc ý cái gì chứ
Nhà các ngươi làm xưởng, còn chưa chắc có ai đến làm đâu, ai thèm đến nhà máy của nhà các ngươi chứ
Mấy người khác trong văn phòng thầm nghĩ trong lòng: Ta thèm đi đó
Đi làm công nhân ở xưởng mới mở trên trấn, đãi ngộ chắc chắn hơn hẳn so với ở trong thôn rồi
Tiếc là không thể nói ra được
Quan hệ của họ với nhà họ Tô cũng không tốt lắm
Lỡ mà nói ra, đắc tội Lưu Tam Căn thì lại không được đi làm, thế thì đúng là xong đời
Tô Tiến Sơn đương nhiên biết những lời Lưu Tam Căn nói chẳng khác nào đánh rắm, thế nên ông ta cười ha ha một tiếng, chẳng thèm để ý rồi về nhà
Ông ta phải về sửa sang lại đầu tóc, ngày mai không thể để mất mặt cháu gái lớn được
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Tô Tiến Sơn, Lưu Tam Căn không ngừng bất bình, trong lòng bắt đầu có chút nóng nảy
Ai mà ngờ được, con quỷ cái nhà họ Tô lại làm việc nhanh như vậy chứ
Mới có mấy ngày mà đã muốn làm xưởng rồi
Ngày nào hắn cũng tự an ủi mình rằng, đối phương chỉ là nói khoác thôi, thời gian trôi qua thì người ta cũng coi như chưa có gì xảy ra thôi
Kết quả người ta chỉ mới mấy ngày mà đã vả thẳng vào mặt hắn rồi
Chuyện này quá bất ngờ, khiến hắn không kịp lên kế hoạch đối phó
Vốn còn định xúi giục người trong thôn lên trấn gây rối, nhưng chưa xác định đối phương có làm xưởng thật hay không, nên chưa dám hành động sớm
Bây giờ thế này thì trong một sớm một chiều cũng không dễ dàng, còn dễ bị lộ ra nữa
Chẳng lẽ hắn, một bí thư thôn, lại quang minh chính đại dẫn người trong thôn đi gây sự được sao
Lưu Tam Căn tự nhận mình không ngu đến thế
Thế nên chuyện này trước hết phải gác lại đã
Lưu Tam Căn đi đi lại lại bên ngoài văn phòng, cứ như kiến bò trên chảo nóng vậy
Cuối cùng, hắn quyết định, trước tiên sẽ vận dụng mối quan hệ của Hoắc Triều Dương trên trấn, gây trở ngại cho việc bàn chuyện hợp tác này
Thế là hắn về nhà một chuyến, lấy mấy gói thuốc lá ngon mà con trai mua về, rồi lái xe lên trấn...