Niên Đại Văn Pháo Hôi Nữ Phụ

Chương 6: Bắt cá




Bạch Thi Lan nhìn Trần Mộng Đan đang lựa tới lựa lui trong tủ quần áo của mình, trên giường đã chất đống một đống lớn
Nhìn mà mí mắt nàng cũng bắt đầu giật giật
"Nói trước, ngươi tự dọn dẹp đấy nhé
Ta không có dọn đâu
Trần Mộng Đan khựng lại một chút, quay đầu liếc qua đống đồ như núi trên giường, "Vậy, chúng ta cùng nhau dọn nhé
Bạch Thi Lan liếc nàng một cái, "Tay ta mềm mại yếu ớt, làm việc này sẽ làm hại đến chúng, vẫn là tự ngươi làm đi
Trần Mộng Đan: ..




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng vẫn luôn cảm thấy mình đã đủ điệu đà rồi, nhưng mỗi lần so với Bạch Thi Lan, thì bản thân thực sự quá thô kệch

"Ta đây làm liền
Bạch Thi Lan: "Ngươi làm cái gì mà làm
Thay xong thì phải trả lại như cũ cho ta
Nếu không mẹ ta sẽ mắng ta, nàng mắng ta, ta liền khai ngươi ra đấy
Trần Mộng Đan: ..





"Dạ
Trần Mộng Đan tìm kỹ bộ váy mình muốn xong, liền thu dọn lại tủ quần áo cho Bạch Thi Lan
Nhìn thoáng qua bộ váy hoa nhí đã được thay, lại nhìn về phía Bạch Thi Lan
"Hay là ngươi thử bộ váy hoa nhí của ta đi
Bạch Thi Lan: ..


Mười phần quả quyết cự tuyệt
"Đừng đùa
Ta không ưa những kiểu váy không thuộc gu của ta đâu
Trần Mộng Đan:



"Ý ngươi là gì hả
Chê váy hoa nhí của ta
Đây chính là mốt thịnh hành trong huyện bây giờ đấy, ngươi hiểu không
Bạch Thi Lan tràn đầy vẻ cao ngạo, "Ta
Không hiểu mốt
Nếu ta không hiểu, thì trên đời này có lẽ tối nay chẳng ai hiểu cả
Trần Mộng Đan giật giật khóe miệng, "Thôi đi
Ngươi thật không mặc thử hả
"Ta mới không thèm đâu
"Vậy thì thật đáng tiếc, ta còn muốn xem ngươi diễm áp Tô Bạch Hân đấy
Bạch Thi Lan đảo mắt, trong lòng nghĩ nếu Trần Mộng Đan ép mình mặc bộ váy hoa nhí này, có phải sẽ cùng tình cảnh của Trần Mộng Đan trong cốt truyện không
Nhưng nàng đẹp như vậy, lẽ nào lại bị Tô Bạch Hân làm cho kém sắc được sao
"Ngươi nói xem, rốt cuộc là Tô Bạch Hân đẹp, hay là ta đẹp
Bạch Thi Lan lỡ miệng hỏi ra câu trong lòng, Trần Mộng Đan không hề bất ngờ, không chút do dự đáp: "Đương nhiên là ngươi đẹp nhất
Ta cũng không hiểu vì sao bọn họ có thể nói bạch liên hoa kia đẹp nữa
Đấy dĩ nhiên là hào quang nữ chính rồi, bất luận ai ở dưới hào quang nữ chính đều sẽ ảm đạm phai mờ
Cho nên bộ váy hoa nhí này nàng cũng không thể mặc, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất thôi, nội tâm của nàng tuy mạnh mẽ, nhưng cũng không muốn cứ bị nói là vịt con xấu xí mãi
"Không mặc, nhỡ ta bị dìm xuống thì sao, đến lúc đó trong thôn nói không chừng toàn lời nhàn thoại của ta đấy
Trần Mộng Đan khựng lại một chút, thấy cũng có lý, chỉ cần trong thôn mặc đồ giống Tô Bạch Hân thì chắc chắn bị so sánh, nếu kém quá thì lời ra tiếng vào lại càng khó nghe
"Được rồi, uổng công váy của ta dễ thương như vậy
Bạch Thi Lan nhẹ giọng chậc một tiếng, "Đáng tiếc gì chứ, ngươi không thấy mặc lên già đi à
Nàng ghét nhất là váy hoa nhí
Còn không bằng váy màu trơn
"Già ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta thấy ngươi mới già toàn tập đấy
Thôi được rồi, chưa mặc thì cứ để đấy đi, chúng ta đi bắt cá thôi
Bạch Thi Lan mắt liền sáng lên, "Bắt cá
Sao hôm nay ngươi lại muốn đi bắt cá vậy
Trần Mộng Đan khẽ hừ một tiếng, "Không sao, ta chỉ muốn đi bắt cá thôi, ngươi có đi không
Bạch Thi Lan đương nhiên là muốn đi nhưng nàng không biết gì cả
"Vậy, ngươi có dụng cụ bắt cá không
Trần Mộng Đan dừng một lát, "Chẳng phải chỉ cần có tay là được sao
Mắt Bạch Thi Lan lập tức càng sáng hơn, "Khi nào thì ngươi có kỹ năng này vậy
Thế mà dám nói có tay là được
Thì ra là nàng đã quá xem thường bạn mình rồi, chuyện lớn như vậy mà nàng lại không hề hay biết

Trần Mộng Đan bị phản ứng của Bạch Thi Lan làm cho sợ hãi, nghi ngờ hỏi: "Lẽ nào không đúng sao
Bạch Thi Lan liền đặt tay lên vai cô, "Đúng, ngươi nói đều đúng, đi thôi, đêm nay có thêm món ăn hay không là nhờ vào ngươi đấy
Đi thôi, ta đã rất mong chờ rồi
Hai người vừa đến cửa đã bị Bạch Thi Ý trông thấy
"Hai đứa đi đâu đó
"Tụi em đi bắt cá
Bạch Thi Ý lập tức giật mình, "Bắt cá
Hai đứa à
Ai bắt
Bạch Thi Lan liền chỉ tay sang Trần Mộng Đan, "Đương nhiên là bạn tốt của ta Mộng Đan, Mộng Đan đã hứa sẽ bắt cá chia cho ta một nửa rồi
Trần Mộng Đan:


"Thật sao
"Thật, đương nhiên rồi

Bạch Thi Ý nheo mắt, "Bắt bằng cái gì
Bạch Thi Lan không chút do dự đáp: "Có tay là được
Bạch Thi Ý:



"Tay
Hai người còn muốn xuống nước à
Bạch Thi Lan khựng lại một lát, ngẫm nghĩ, "Ta nhớ không phải chỉ là một con suối nhỏ sao
Cũng không sâu, vừa hay có thể đi bắt cá
Bạch Thi Ý cười ha hả hai tiếng, "Ta khuyên hai đứa tốt nhất là ở nhà chơi thôi, không thì xuống ruộng làm đi
Ít đi đến bờ hồ thôi
Bạch Thi Lan cũng không thích nghe những lời này, nàng ghét nhất đi làm, việc nhà cũng không đến lượt nàng phải làm, đương nhiên là thích tranh thủ thời gian chơi rồi
"Ôi dào, anh, anh không tin thì thôi, tụi em tự đi, chờ đến tối nay tụi em đãi anh một bữa ra trò cho xem
"Đừng có đi chỗ nước sâu
Mặt trời xuống núi trước phải thấy hai đứa, không thì về cứ liệu hồn cho ta đấy
Bạch Thi Lan rùng mình, biết Bạch Thi Ý nói lời nào đều không phải đùa liền cười cười, rồi nhanh chóng lôi người đi luôn
Đến khi không thấy Bạch Thi Ý nữa, Trần Mộng Đan mới lên tiếng: "Anh trai ngươi hung dữ quá vậy, cũng không hiểu sao mà có người chịu cưới đấy
Bạch Thi Lan: ..



"Nói cái gì vậy
Anh ta hung không phải vì lo cho tụi mình sao
Sao ngươi lại giẫm lên lòng tốt của anh ta thế
Trần Mộng Đan khóe miệng co giật, "Thôi được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không nói cái này nữa
Chúng ta mau đi bắt cá thôi, cho anh trai ngươi biết bọn ta lợi hại như nào
Bạch Thi Lan khẽ gật đầu, đến bờ suối, Bạch Thi Lan liền dồn sự chú ý vào Trần Mộng Đan
"Ngươi định làm sao
Trần Mộng Đan mặt mày nghiêm túc, "Để ta nghĩ đã
Bạch Thi Lan:


"Chẳng phải có tay là được sao
Còn phải nghĩ à
"Đúng vậy
Tô Bạch Hân chỉ cần có tay là được thôi mà
Ta chỉ là đang nhớ lại lúc ấy nàng đã làm như nào thôi
Bạch Thi Lan: ..




"Không phải..
Vậy nên ngươi xem Tô Bạch Hân bắt cá rồi, ngươi còn muốn bắt chước động tác của nàng hả
"Không được sao
Chuyện nàng làm được thì lẽ nào ta lại làm không được
Bạch Thi Lan nuốt một ngụm nước bọt, "Trên đời này đâu phải cái gì cũng chắc chắn, người ta làm được không có nghĩa là ngươi cứ cố gắng là làm được, ngươi nên biết rằng, ông trời cũng có lúc thiên vị đấy
"Ngươi nói linh tinh cái gì đấy
Hôm nay nhất định phải bắt được cá
Nếu không mặt mũi để vào đâu, ta đã buông lời hung hăng với anh trai ngươi rồi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.