"Chu Văn Nguyệt, ngươi sớm vậy đã đi giặt quần áo rồi à
Thật là chịu khó
Bạch Thi Lan cười ha hả nói một câu, lập tức khiến sắc mặt Chu Văn Nguyệt trở nên khó coi
"Ngươi đi chọc nàng làm gì vậy
Liễu Mộng Mộng liền vội vàng kéo sự chú ý của Bạch Thi Lan lại
"Đâu có, ta chỉ là đơn thuần lên tiếng chào hỏi nàng thôi
Liễu Mộng Mộng: ..
Chỗ nào là chào hỏi đơn thuần
Rõ ràng là khiêu khích đơn thuần
Sau khi giặt quần áo xong, Bạch Thi Lan chuẩn bị rời đi, lại vừa lúc chạm mặt Chu Văn Nguyệt
Ánh mắt Chu Văn Nguyệt soi mói liếc một vòng trên người Bạch Thi Lan
"Bạch Thi Lan, ngươi cho rằng ngươi một con nhỏ thôn quê thật sự có thể gả cho Cố Trường Phong sao
Bạch Thi Lan mày nhẹ nhàng nhíu lại, "Nha, thì ra ngươi đến tìm ta gây sự à
Hay là vì chuyện ta với thanh niên trí thức Cố mà ngươi bị tổn thương à
Chẳng lẽ ngươi cũng thích Cố Trường Phong à
Mặt Chu Văn Nguyệt lập tức đỏ lên, "Ngươi có biết xấu hổ không vậy
Hở chút là thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Thi Lan rất vô tội chớp mắt, "Thì có gì không biết xấu hổ, thích không phải là cứ nói ra sao
Để trong bụng, ai mà biết ngươi thích chứ
Nàng quan sát Chu Văn Nguyệt một chút, "Hơn nữa, ngươi cảnh cáo ta có ích gì, chả có chút tác dụng nào
Chu Văn Nguyệt cười a a một tiếng, "Ta không có cảnh cáo ngươi, ta chỉ là nhắc nhở ngươi một câu, ngươi căn bản không hiểu hắn, ngươi gả cho hắn đối với ngươi cũng sẽ không hạnh phúc
Bạch Thi Lan hơi nhướn mí mắt, "Hạnh phúc hay không đó là chuyện của ta, không cần đến ngươi bận tâm, tự có ba mẹ ta bận tâm, chẳng lẽ ngươi muốn làm ba mẹ ta à
"Ngươi bị thần kinh à
Bạch Thi Lan nhún vai, xách đồ đã giặt xong rời đi
Chu Văn Nguyệt hằn học trừng bóng lưng rời đi của đối phương, giậm chân
Đào Hỉ cùng cô cô cuối cùng cũng rời đi, nàng cũng từ căn phòng dột kia về lại phòng của mình
Vừa về tới phòng mình liền lập tức tổng vệ sinh một chút
Hoàng Xuân Hoa nhíu chặt mày
"Người ta sạch sẽ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn thích sạch sẽ hơn cả ngươi đấy
Giờ ngươi lại ghét bỏ người ta
Bạch Thi Lan lườm một cái, "Ta biết các nàng thích sạch sẽ, các nàng thích sạch sẽ là chuyện của các nàng, đồ đã là của ta, ta không thích dính hơi thở của người khác lên
Không thì đều là bẩn
Hoàng Xuân Hoa cũng không nói lại được Bạch Thi Lan, hừ lạnh một tiếng, cũng lười để ý
Thu dọn sạch sẽ xong, Bạch Thi Lan lúc này mới nghỉ ngơi một chút
"Mệt chết ta
Liễu Mộng Mộng đi đến, nhìn thoáng qua tình hình trong phòng, khóe miệng co rút hai lần
"Tiểu muội, ta cảm thấy sau khi ngươi dọn dẹp xong, có vẻ còn bừa bộn hơn
Bạch Thi Lan khẽ hừ một tiếng, "Đâu có bừa bộn
Ta chỉnh lại quy củ thế này, ta chỉ cần nhìn một cái là biết đồ của ta để ở đâu
Liễu Mộng Mộng: ..
Do dự một chút, vẫn là nói ra: "Tiểu muội, ta thấy ngươi nên học dọn dẹp nhà cho thật tốt đi, sau này gả đi còn biết thu dọn nhà của mình
Bạch Thi Lan ngồi ở trên giường, nghi ngờ nói: "Ta biết mà
Đây không phải là do ta thu dọn ra sao
Ngươi thấy ta dọn không tốt sao
Liễu Mộng Mộng hơi mím môi, cười cười, "Ngươi thấy tốt, nhưng mà người khác nhìn vào sẽ thấy rất loạn
"Ta thu dọn là cho mình xem chứ đâu có phải cho người khác xem, người ngoài còn tìm đến nhà ta chỉ đạo à
Liễu Mộng Mộng thở dài một hơi, "Đạo lý của ngươi nhiều thật đấy, ta thật sự không nói lại được ngươi
Bạch Thi Lan hắc hắc cười một tiếng, "Đó là vì ta nói rất có đạo lý
Nên ngươi mới không phản bác được
Liễu Mộng Mộng lắc đầu, từ phía sau lấy ra một chồng vở
"Vở của ngươi rơi ở ngoài, còn may là không bị bà bà phát hiện, nếu bà biết vở mua cho ngươi mà ngươi không viết chữ lại lôi ra vẽ tranh, nhất định sẽ xé mất của ngươi
Đồng tử Bạch Thi Lan đột nhiên co lại, nhanh chóng thu lại
"Ta dựa, sao ta lại để nó rớt ở ngoài
Mẹ ta không phát hiện ra đấy chứ
Liễu Mộng Mộng lắc đầu, "Tiểu muội, ngươi vẽ đẹp thật đấy
Tiếc là ta không biết chữ
Nhưng mà chỉ nhìn hình cũng rất có ý tứ
Khóe miệng Bạch Thi Lan hơi nhếch lên, "Cái này gọi là truyện tranh
Tẩu tử, ngươi nên cố gắng học chữ đi, sau này sẽ không thấy buồn chán nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Mộng Mộng chớp chớp mắt, biết chữ đâu có dễ vậy, còn phải đi học nữa chứ
Nàng từng này tuổi sao đi học được, chen với một đám trẻ con thì kỳ quá
"Tiểu muội, ngươi còn không
Bạch Thi Lan từng chút từng chút trợn tròn mắt, "Không còn, ta vẽ chơi chút thôi, sao, ngươi thích à
Liễu Mộng Mộng ho khan một cái, "Ta chỉ là thấy hơi đẹp, muốn xem đằng sau nó như nào thôi
Bạch Thi Lan vừa nghe, vẻ mặt càng vui hơn, "Chờ ta vẽ tiếp phần sau rồi cho ngươi xem trước
Sao
Đây chính là đặc quyền của ngươi
Người khác muốn cũng không có được
"Thật sao
Cảm ơn tiểu muội
Bạch Thi Lan giấu quyển truyện tranh nhỏ trong tủ, còn để mấy cuốn sách lên trên
Truyện tranh của nàng tuyệt đối không thể để mẹ nàng thấy, thấy là mẹ nàng xé mất ngay
Người này, cảm thấy vẽ tranh không làm ăn gì được, so với nàng cả ngày rong chơi còn khiến người khác ghét hơn
Hồi nhỏ vẽ những bức kia cũng đã bị xé nát rồi, coi như nàng khôn ra rồi đấy
Giờ trở đi cứ vẽ tranh là y như rằng sẽ cất kĩ ngay
Tuyệt đối sẽ không để mẹ nàng phát hiện ra
Cất kỹ rồi, nàng mới rời khỏi phòng, rồi đội mũ lên, bắt đầu ra ngoài
Đi được một đoạn, Bạch Thi Lan nghi ngờ nhìn hướng sau lưng
Phía sau không có ai
Nàng nhíu mày, vẻ mặt nghiêm trọng, vì sao cứ có cảm giác có người đang nhìn mình
Bạch Thi Lan gãi gãi đầu, nghi ngờ nhìn vài lần, lại thu ánh mắt về
Hay là do mình nhạy cảm quá thôi
Bạch Thi Lan không chú ý nữa, vào trong đất tiếp tục làm việc
Cứ làm mãi đến trưa, sau khi ăn trưa xong thì ở trong phòng lấy bản vẽ ra
Bắt đầu vẽ
Cộc cộc cộc Cửa phòng bị gõ vang, Bạch Thi Lan sợ tới cuống tay, nhanh chóng giấu bản vẽ đi
Mở cửa ra, thấy Hoàng Xuân Hoa ở ngoài, nghi ngờ hỏi "Mẹ, có chuyện gì
Hoàng Xuân Hoa hồ nghi nhìn vào trong phòng, "Con ở trong phòng lén la lén lút làm gì thế
"Đâu có ạ
Con chỉ là đang dọn dẹp quần áo thôi mà
Hoàng Xuân Hoa thu mắt về, "Con ra sau hái ít rau về
Bạch Thi Lan ừ một tiếng, "Dạ được
Bạch Thi Lan mang theo cái giỏ nhỏ, đi ra ngoài
Chỉ là đi chưa được mấy bước, cảm giác kỳ quái lại xuất hiện
Nàng nheo mắt, nghi ngờ nhìn ra phía sau
Chuyện gì vậy, sao lại có cảm giác kỳ lạ đó
Cứ cảm giác có ai đang nhìn mình
Bạch Thi Lan đột nhiên thấy ớn lạnh, bước chân dưới chân không tự chủ nhanh hơn
Bả vai đột nhiên bị vỗ một cái, khiến Bạch Thi Lan sợ đến hét lên
"Gào cái gì đấy
Giọng của ngươi thật là the thé
Bạch Thi Lan nghe thấy âm thanh quen thuộc kia thì quay lại, thấy Án Thù, lập tức thở phào nhẹ nhõm, rồi trừng mắt nhìn hắn
"Ngươi làm ta giật cả mình làm gì vậy
Án Thù cãi một tiếng, "Ngươi oan uổng cho ta đấy
Ta có rảnh theo dõi ngươi đâu, ta chỉ là đi dạo thôi
Bạch Thi Lan khẽ hừ một tiếng, "Đi dạo
Chẳng phải là đi dạo theo ta à
Án Thù tặc lưỡi một tiếng, "Trí tưởng tượng của ngươi phong phú thật đấy
Ta theo dõi ngươi làm gì chứ
Ngươi có cái giá trị gì mà ta phải theo dõi ngươi
Bạch Thi Lan cũng thấy đúng là có lý, hắn theo dõi mình làm gì chứ
Có lợi ích gì với hắn sao
Bạch Thi Lan không nghĩ ra, cũng không nghĩ nữa, nàng nghĩ có lẽ do dạo gần đây mình ngủ không ngon, nên nhạy cảm quá, nghĩ lung tung thôi
Nàng lắc đầu, đi về hướng đất
Án Thù lười nhác nhìn theo bóng lưng Bạch Thi Lan rời đi, ánh mắt lập tức trầm xuống
"Thi Lan, Mộng Đan hẹn ngươi ra ngoài
Bạch Thi Lan nghi ngờ ừ một tiếng, "Hẹn ta
Ở đâu
Nàng nhìn ra ngoài cửa, căn bản không thấy ai cả
"Đây là địa chỉ hẹn cho ngươi
Bạch Thi Lan nhận giấy xem qua địa chỉ, rồi lặng lẽ vo tròn nó
"Ngươi xem kỹ người hẹn là Mộng Đan không
Liễu Mộng Mộng suy tư một chút, lắc đầu, "Không thấy rõ, người đó đội mũ, mặc đồ bình thường thôi, không khác gì mấy
Bạch Thi Lan sờ cằm, nhưng mà chữ này đâu phải chữ Trần Mộng Đan viết
Chữ viết của nàng đâu có vậy, với lại cơ bản là nàng muốn hẹn mình thì đều sẽ đến tận nhà, khi nào thì viết thư hẹn
Có vấn đề nha..
Không lẽ lại liên quan tới việc gần đây mình bị nhìn trộm à
Bạch Thi Lan hồ nghi nhíu mày, vẻ mặt nghiêm trọng
"Sao vậy
Liễu Mộng Mộng thấy vẻ mặt Bạch Thi Lan kỳ quái, nghi ngờ hỏi
Bạch Thi Lan lắc đầu, không định nói chuyện này với tẩu tử mình, dù sao cũng là chuyện không chắc chắn
"Ngươi không sửa soạn gì rồi chuẩn bị đi à
Bạch Thi Lan không do dự lắc đầu, "Không đi
Đều không phải bút tích của bản thân, nàng nếu mà ra ngoài, xảy ra chuyện làm sao bây giờ, đây vừa nhìn là có âm mưu
Bạch Thi Lan có chút thận trọng
Liễu Mộng Mộng rất nghi hoặc, nhưng không hỏi nhiều
Bạch Thi Lan tặc lưỡi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy nhỉ
Nàng bắt đầu nhớ lại chi tiết trong tác phẩm, xem sự việc bắt đầu từ đoạn nào
Hình như là đoạn mà bịa đặt quan hệ của mình với nam chính, dùng chuyện đó ép nam chính đến với mình
Ta dựa vào
Đây không phải chính là tình huống hiện tại à
Không phải đâu
Cũng không đúng à, nàng căn bản liền không có ép buộc nam chính à
Này với nội dung cốt truyện cũng không khớp à
Nàng cũng không có bịa đặt à
Chẳng lẽ còn muốn hãm hại chính mình
Bạch Thi Lan không khỏi hơi sợ, quyết định không ra khỏi nhà gần đây
Thành thật ở nhà hai ngày, liền bị Hoàng Xuân Hoa gọi đi ra
"Ngươi cả ngày ở nhà làm cái gì
Công điểm cũng không kiếm
Ngươi không biết có người đang nhìn chằm chằm ngươi bàn tán à
Bạch Thi Lan không thèm để ý nói ra: "Nói thì cứ nói thôi
Dù sao mặc kệ làm cái gì đều sẽ bị nói, vậy còn có gì phải để ý
Người nói ta nhất định sẽ không hạnh phúc
Hoàng Xuân Hoa: ..
"Hôm nay ngươi nhất định phải cho ta đi ra ngoài
Bạch Thi Lan:
"Tại sao vậy, cũng không phải đặc biệt cần ta đi đâu à
"Ngươi nếu không ra khỏi nhà, những người đó còn tưởng ngươi xảy ra chuyện gì đó
Bạch Thi Lan:
"Ta, ta chẳng qua hai ngày không xuất hiện ở cửa thôi mà
Ta có thể xảy ra chuyện gì chứ, cũng đừng có nghĩ quá mức thế chứ
Liễu Mộng Mộng đột nhiên xông ra nói một câu, "Nghe nói ngươi có thể có tin vui đó
Bạch Thi Lan:
"Rốt cuộc là ai cả ngày bịa chuyện về ta thế
Ta chỉ ở nhà hai ngày mà đã thành ra thế này
Quá không ra gì rồi đi
Rốt cuộc là ai hận ta đến vậy à
Bịa đặt bịa đặt ghê vậy
Ở thêm không ra ngoài, có phải con cũng đã sinh rồi không
Bạch Thi Lan cảm thấy cạn lời, ha ha cười hai tiếng
"Thật tuyệt
Nàng không ra khỏi nhà không được
Vậy nàng không cần một mình đi ra ngoài là được rồi
"Đợi ta lúc nào ra ngoài cùng anh hai là được rồi
Hoàng Xuân Hoa: "Con tự mình đi ra ngoài một chút đi, sao còn muốn lôi kéo anh trai con theo, anh con bận lắm đó
"Anh con có gì bận chứ
Không phải là vì kiếm công điểm sao
Nhà bọn họ không phải đã đủ dùng rồi sao
Bạch Thi Lan thực sự là không hiểu còn cố gắng kiếm thêm làm gì nữa
"Đừng làm phiền anh trai con
Bạch Thi Lan trợn mắt, "Mẹ, mẹ đừng có bắt đầu trọng nam khinh nữ nha
Thế này là không đúng đó
"Câm miệng
Bạch Thi Lan khẽ hừ một tiếng, Hoàng Xuân Hoa tiếp tục nói: "Lát nữa cùng chị dâu con đi ra ngoài một chuyến
Để cho mấy người họ thấy con
Bạch Thi Lan: ..
"Mẹ không nghe thì thôi nha, làm gì cứ muốn để ý mấy chuyện đó à
Mệt mỏi ghê
Cái gì cũng nghe người khác
Hoàng Xuân Hoa hừ lạnh một tiếng, "Con muốn nghe người khác nói xấu sao
"Con đương nhiên không muốn nghe rồi
Thế nhưng mẹ có thể vạch mặt những kẻ thích đồn nhảm ra, hảo hảo dạy dỗ một chút nha
"Đều là người trong thôn, ngẩng mặt không thấy cúi mặt thấy, đến lúc đó con còn mặt mũi nào
Bạch Thi Lan tặc lưỡi, "Mẹ, mẹ cả ngày lo nhiều thế, không mệt à
Cần gì chứ
"Thôi được rồi, mau chóng cùng chị dâu con đi ra ngoài đi
Bạch Thi Lan dừng một lát, liền vội vàng lắc đầu: "Không, không đi
Không được
Nàng tạm thời vẫn không muốn ra ngoài
Mắt giật dữ dội vậy, chắc chắn có vấn đề
Bạch Thi Lan cảm thấy vì an toàn của mình, vẫn là không nên ra khỏi cửa
Về phần tin đồn nhảm gì đó
Kệ nó
Nàng không thèm để ý
"Tại sao không đi
Đi ra ngoài hít thở không khí cũng tốt, con ở trong phòng mấy ngày nay cũng không biết con cả ngày ở trong phòng làm gì
Bạch Thi Lan khoanh tay ho nhẹ một tiếng, "Dù sao, con không ra ngoài
Tuyệt đối không có khả năng đi ra
"Không được
Lát nữa con đi đưa cơm cho cha con đi
Bạch Thi Lan: ..
"Mẹ đi đưa không phải tốt sao
Sao cái gì cũng muốn bắt con làm vậy
Bạch Thi Lan vừa than thở xong, liền bị Hoàng Xuân Hoa trừng mắt, lập tức ngậm miệng
"Biết rồi
Đưa cơm thì đưa cơm
Đưa xong là lập tức chạy về
"Chị dâu có thể cùng con đi đưa cơm được không
Liễu Mộng Mộng:
"Một mình con đi là được rồi, chỗ nào cần phải hai người chứ
"Tại con sợ nha
."