Hoàng Xuân Hoa lo lắng cũng không phải là không có lý, nàng cũng lo lắng con gái mình bị cái tên vô lại kia ỷ lại vào
Nàng cũng không muốn có một đứa con rể vô lại
Hoàng Xuân Hoa nhìn về phía người đàn ông bên cạnh không nói lời nào
"Ngươi thì nói thêm một câu đi
Con gái ngươi bị đối xử như vậy mà ngươi một câu cũng không nói
Bạch Quốc Cường hít sâu một hơi, "Ta đang nghĩ cách đây
"Nghĩ lâu như vậy, ngươi nghĩ ra cái gì rồi
Bạch Quốc Cường hơi mím môi, cười khan hai tiếng
"Ta nghĩ chuyện này không phải cũng giống như ý của ngươi sao
Nàng cả người kia cũng đã gặp qua, thằng nhóc Trường Phong kia là người thông minh, nhân phẩm thì khẳng định là không có vấn đề, cho nên ta mới nghĩ, nếu không
Bạch Thi Lan lập tức hét lên, khiến mọi người trong phòng phải bịt tai lại
"Trừ biện pháp này ra thì thôi
Hoàng Xuân Hoa nhăn nhó mặt mày bịt lỗ tai, trừng mắt Bạch Thi Lan
"La hét cái gì
Ngươi còn muốn để hàng xóm chú ý à
Bạch Thi Lan tức giận mặt đỏ bừng, "Ta không thèm quan tâm
Dù sao bây giờ ta không muốn kết hôn
Nếu các ngươi cứ vậy, ta, ta chắc chắn không nghe theo các ngươi
Hoàng Xuân Hoa hừ lạnh một tiếng, rồi nhìn về phía Bạch Quốc Cường, "Ngươi xem cho kỹ đấy
Đây chính là con gái ngươi đấy
Lớn rồi, cánh cũng cứng cáp rồi, chúng ta một lòng một dạ vì tốt cho nó, giờ thì nó lại oán trách chúng ta
Bạch Quốc Cường bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm, "Vậy ngươi nói xem, ngươi rốt cuộc muốn thế nào bây giờ, hôn sự này nhất định phải kết, giờ không kết thì chậm nhất cuối năm cũng phải kết
Bạch Thi Lan cứng đờ, "Ta không
"Hỉ Nhi, qua một tháng nữa là phải kết hôn rồi, con xem nó cũng năm nay phải gả rồi, con so với nó còn lớn hơn mà chưa chịu lấy chồng, còn ra thể thống gì nữa
Bạch Thi Lan hừ lạnh nói: "Nó kết thì cứ để nó kết, có liên quan gì đến ta
Các ngươi làm gì cứ phải so ta với nó, ta vốn không muốn
"Ngươi lần lữa không chịu xuất giá, rốt cuộc là nghĩ thế nào, tự ngươi nói xem
Chẳng lẽ thật sự muốn làm gái lỡ thì ở mãi trong nhà à
Bạch Thi Lan lau nước mắt, "Không được sao
Các ngươi cũng không phải không nuôi nổi ta
Tại sao nhất định phải ép ta lấy chồng
Chẳng phải ta muốn ở bên cạnh các ngươi đây sao, thế còn không tốt à
Hoàng Xuân Hoa tức giận quay đầu đi, "Con gái nhà ai lại cứ ở mãi trong nhà
Như thế không hợp lẽ thường
"Cái gì mà lẽ thường, hay không lẽ thường, ngươi chỉ sợ người ta nói thôi, nên mới vội vàng muốn gả ta đi
Cũng không biết ngươi từ bao giờ lại sĩ diện thế
Cái gì cũng không quan tâm
Chỉ muốn gả ta đi
Hoàng Xuân Hoa: "Thế hóa ra là do ta sai
Chẳng lẽ không phải chính ngươi có vấn đề sao
Ta tốt bụng giúp ngươi mà ngươi không cảm kích
Ta mặc kệ ngươi tự sinh tự diệt vậy
Bạch Thi Lan lập tức càng thêm ấm ức, lại khóc òa lên
Bạch Thi Ý bất đắc dĩ nhìn Hoàng Xuân Hoa, "Mẹ
Mẹ nói ít thôi
Tiểu muội đang không vui mẹ còn nói như vậy
Đây chẳng phải là đâm dao vào ngực nó à
Hoàng Xuân Hoa lườm một cái, "Được rồi
Ta thấy nó cũng chẳng cảm kích ai giúp nó nghĩ cách, nó giỏi lắm
Cứ để tự nó nghĩ biện pháp đi
Nói xong Hoàng Xuân Hoa liền đi thẳng, như thể thật sự không quan tâm đến Bạch Thi Lan nữa
Bạch Thi Lan càng khóc dữ dội hơn, trút hết mọi ấm ức ra
Liễu Mộng Mộng cầm khăn lau nước mắt cho nàng, "Đừng khóc
Mẹ con khẩu xà tâm phật mà thôi, mẹ nói năng cay nghiệt vậy, con còn lạ gì
"Ta biết thì thế nào, mẹ chính là quá đáng như vậy, cứ muốn gả ta đi
Chính là không muốn để ta ở trong nhà này
Liễu Mộng Mộng liền vội lắc đầu, "Đương nhiên không phải
Mẹ vẫn luôn muốn con ở bên cạnh mẹ, không có chuyện mẹ muốn đuổi con đi đâu
"Ngươi căn bản không hiểu mẹ
Mẹ chính là một người nhẫn tâm như vậy đấy
Liễu Mộng Mộng: ..
Bạch Thi Ý: ..
Bạch Quốc Cường vừa định mở miệng thì nghe tiếng gõ cửa bên ngoài
Bạch Thi Ý vội ra mở cửa, "Trường Phong, sao ngươi lại đến đây
Bạch Thi Lan đang khóc nức nở nghe thấy tiếng ngoài cửa, liền sững người lại, còn chưa kịp lau nước mắt thì Bạch Thi Ý đã dẫn người vào rồi
"Sao anh lại đến đây
Em còn định ngày mai đến tìm anh đây
Cố Trường Phong khẽ cười hai tiếng, "Thì chẳng phải vừa hay sao
Tôi đến thì mai cô sẽ không cần phải mất công đi tìm tôi nữa
Nói xong, ánh mắt của hắn dừng lại trên khuôn mặt đẫm nước mắt của Bạch Thi Lan
Bạch Thi Lan cứng đờ quay mặt đi, không muốn để mọi người thấy vẻ chật vật của mình lúc này
Cố Trường Phong nghi hoặc hỏi: "Chuyện gì thế này
Tiểu Lan bị ai bắt nạt à
Bạch Thi Ý thở dài một hơi, lập tức kể lại mọi chuyện cho Cố Trường Phong nghe
Bạch Thi Lan muốn ngăn cản, nhưng bị mọi người phớt lờ
"Cho nên, bây giờ chúng ta cũng không nghĩ ra cách gì, nghĩ là hay là cho hai đứa con kết hôn trước đi
Cố Trường Phong cười cười, "Tôi thì đương nhiên là đồng ý rồi, nhưng còn phải xem ý kiến của Tiểu Lan thế nào, tôi cũng không muốn ép buộc cô ấy
Bạch Thi Lan sụt sịt mũi, nghe xong thì cảm thấy đây mới là nói tiếng người, có ai vừa gặp chuyện đã ép người ta kết hôn đâu chứ
Như thế thật vô năng
Bạch Thi Ý gãi đầu, "Thế thì biết làm sao, người kia cũng không biết là thế nào tìm đến đây, nghe tiểu muội nói thì hình như đã theo dõi hai ba ngày rồi
Ánh mắt Cố Trường Phong trầm xuống, "Đã bị theo dõi một thời gian rồi sao, sao không nói sớm hơn
Giọng của hắn rất ôn nhu, không hề có ý trách móc, nhưng không hiểu sao Bạch Thi Lan cảm thấy trong lời nói đó mang theo một tia không vui
Nàng hơi mím môi, nghẹn ngào nói: "Em cũng không biết là thật sự bị theo dõi hay không, em cứ tưởng là do mình ảo giác thôi
Ai mà biết vậy mà lại là thật, biết đâu chừng lại còn là nội dung cốt truyện sắp xếp cho mình
Bạch Thi Lan nghĩ đến đây liền càng thêm khó chịu
Nước mắt lại đảo quanh trong hốc mắt, sắp trào ra
Nàng lén đưa tay lên xoa xoa khóe mắt, không muốn để Cố Trường Phong nhìn thấy
Nhưng Cố Trường Phong đang ở cách nàng không xa, cho dù nàng có không muốn đến đâu, thì hắn vẫn nhìn rõ ràng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Trường Phong nhíu mày, dịu dàng hỏi: "Hắn có làm gì tổn thương đến em không
Bạch Thi Lan lắc đầu, "Không có, hắn còn bị anh trai em đánh cho một trận rồi
"Vậy thì tốt rồi, chuyện này để anh giải quyết cho em, em không cần phải lo
Bạch Thi Lan sững người, nghi hoặc khó hiểu, "Anh có cách gì
Cố Trường Phong cười cười, "Hắn là người ở thôn bên thì đương nhiên phải tìm người thôn bên đó mà quản lý rồi
Bạch Thi Lan không hiểu ý của hắn, người kia là ở thôn bên nên cha nàng không tiện quản, nhưng sao ý Cố Trường Phong nói nghe như không phải chuyện gì khó giải quyết
"Được rồi, em đừng suy nghĩ nữa, nếu mệt thì cứ đi nghỉ ngơi đi
Bạch Thi Lan ngón tay khẽ cuộn lại, cẩn thận đưa mắt nhìn lướt qua mặt Cố Trường Phong
Cố Trường Phong mặt tươi cười, nói chuyện với Bạch Quốc Cường, hắn rõ ràng chỉ là một người nhỏ tuổi, nhưng trước mặt Bạch Quốc Cường, khí thế của hắn không hề thua kém chút nào
Quả đúng là nam chính
Thật là lợi hại
Giờ có nam chính nhúng tay rồi, vậy là mình sẽ không sao nữa nhỉ
Bạch Thi Lan sợ hãi cũng vơi đi phần nào
Bạch Thi Ý ngày càng hài lòng với người em rể này, đúng là người đáng để kết giao
"Vậy thì chuyện này cứ giải quyết như vậy đi
Bạch Quốc Cường cuối cùng cũng nở nụ cười, Cố Trường Phong khẽ gật đầu
"Được rồi, chú cứ yên tâm, con sẽ không làm chú thất vọng
Bạch Thi Ý đứng lên, "Tôi đưa cậu ra nhé
Cố Trường Phong liền vội lắc đầu
"Không cần, tôi biết đường
Bạch Thi Ý à một tiếng, "Biết, tôi còn muốn nói chuyện với cậu chút
Cố Trường Phong mày nhẹ nhàng nhướng lên, ừ một tiếng, lúc định ra đến cửa, hắn hướng đến Bạch Thi Lan đang sụt sùi nói: "Tiểu Lan, đừng sợ, anh sẽ giải quyết
Hắn chăm chú nhìn Bạch Thi Lan, Bạch Thi Lan đối diện với cái nhìn như một lời đảm bảo ấy, tim không tự chủ khựng lại một nhịp
Nàng cứng ngắc gật đầu, khẽ ừ một tiếng, "Em, em biết rồi, anh Trường Phong
Khóe miệng Cố Trường Phong chậm rãi cong lên, sau đó mới cùng Bạch Thi Ý rời đi
Đợi hai người đi khỏi, Liễu Mộng Mộng liền lập tức trêu ghẹo: "Tiểu muội, em thấy không, Cố Trường Phong thật sự rất để ý đến em đấy, chuyện này đâu có ai nói cho hắn đâu mà hắn tự tìm đến đây
Bạch Thi Lan đôi mắt thoáng hiện lên tia nghi ngờ, "Không ai nói cho anh ấy biết, vậy làm sao anh ấy biết được
Liễu Mộng Mộng cũng ngẩn người ra một lát, "Chúng ta thì không có nói với hắn, có thể là người khác nói chăng, lúc nãy anh trai đánh ghê vậy chắc chắn gây sự chú ý của người khác rồi
Bạch Thi Lan nhàn nhạt ồ một tiếng, "Em biết rồi
Bạch Quốc Cường cũng chậm rãi nói một câu, "Thằng nhóc này không tồi, lần này mắt con cuối cùng cũng nhìn chuẩn đấy
Trên mặt Bạch Quốc Cường nở nụ cười vui mừng, rõ ràng là rất hài lòng với hành động của Cố Trường Phong hôm nay
Bạch Thi Lan nắm chặt tay, ho nhẹ một tiếng, "Cái đó, cái đó là đương nhiên rồi
Mắt của em trước giờ luôn là chuẩn nhất
Vẻ tự tin của nàng khiến Liễu Mộng Mộng bật cười
"Nếu, con cũng thích sao còn không muốn gả cho hắn
Đôi mắt Bạch Thi Lan dao động, trông đặc biệt như đang chột dạ
Nàng nào dám muốn chứ
Đó là nam chính chứ không phải người bình thường
Nếu là người bình thường thì nàng đã lập tức đồng ý rồi
Nhưng mà người đó lại không phải
Mà lại là nam chính, nam chính thì đi cùng nữ chính chứ không phải một vai pháo hôi nào cả
Nếu nàng chỉ là một kẻ pháo hôi, dĩ nhiên là không thể nghĩ này nghĩ nọ
Tốt nhất cứ sống cho bản thân, tuyệt đối không dây dưa gì với nam nữ chính
Tuy rằng nàng ở nơi này thắp hương cầu xin không thành, nhưng nàng xác thực không làm chuyện gì khác
Liễu Mộng Mộng thấy Bạch Thi Lan không nói lời nào, lại tiếp tục nói: "Kỳ thật, ta thấy nếu ngươi cứ luôn im lặng, Cố thanh niên trí thức chắc chắn sẽ nói ra thôi
Bạch Thi Lan nghi hoặc nhìn Liễu Mộng Mộng, "Nói gì
"Tự nhiên là chuyện kết hôn chứ gì, ta tin nếu người đàn ông kia thật lòng thích ngươi, thì làm sao có chuyện không nhắc đến kết hôn chứ, chẳng lẽ không sợ người khác cướp mất sao
Muội muội nhà ta xinh đẹp như vậy mà
Bạch Thi Lan nghe Liễu Mộng Mộng khen thì trên mặt cười tươi hẳn lên
"Sợ gì chứ, ta đẹp vậy cơ mà
Bạch Quốc Cường hơi mím môi, "Hắn là một chàng trai không tệ, con đừng vì chuyện nhỏ mà bỏ lỡ chuyện lớn
Bạch Thi Lan bĩu môi, "Sao con có thể vì chuyện nhỏ mà bỏ lỡ chuyện lớn được
Biết đâu hắn đột nhiên không thích con thì sao
"Cho nên, con càng nên giữ người ta thật chặt
Nên mau chóng trói hắn lại mới đúng
Bạch Thi Lan: ..
"Này, ép buộc thì đâu có ngọt ngào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến lúc đó lỡ để hắn oán hận mình, chẳng phải càng khó chịu sao
Bạch Thi Lan cảm thấy Cố Trường Phong chắc chắn sẽ đến với Tô Bạch Hân, nàng bây giờ chỉ đang chờ hai người vừa mắt nhau, sau đó mỗi người đi một ngả với nàng
"Con nghĩ nhiều rồi, ta thấy hắn là người có trách nhiệm, sẽ không làm như con nói đâu
Bạch Thi Lan khẽ hừ một tiếng, "Cô đâu phải cha, làm sao hiểu hắn chứ
Thôi ba, con buồn ngủ rồi, con muốn đi ngủ đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng không muốn nghe những chuyện khiến mình mất hứng nữa
Bạch Thi Lan lập tức đứng dậy về phòng
Bạch Quốc Cường thấy bộ dạng đó của nàng thì lập tức không vui
Liễu Mộng Mộng vội nói: "Bố, thật sự khuya lắm rồi, nếu không thì bố cũng đi ngủ đi
Chuyện của Tiểu muội, không phải thanh niên trí thức kia nói là sẽ giúp giải quyết sao
Bạch Quốc Cường ừ một tiếng, "Được, ta đi nghỉ trước, lát nữa con bảo Bạch Thi Ý khóa cửa lại
"Dạ
Bạch Thi Lan đứng bên cửa, yên lặng nhìn ra ngoài, Liễu Mộng Mộng xách giỏ từ ngoài về
"Chị dâu, sao rồi, chị có nghe được tin tức gì không
Liễu Mộng Mộng lắc đầu, "Tạm thời vẫn chưa nghe thấy gì
Bạch Thi Lan lại mím môi, "Haizz, vậy liệu em còn ra ngoài được không
Không biết rốt cuộc Cố Trường Phong giải quyết xong chưa nữa
Liễu Mộng Mộng vẫn tương đối cẩn thận, "Hay là em cứ ở trong nhà đợi thêm mấy ngày nữa đi
Tuy rằng hai ngày nay không thấy người kia đâu, nhưng lỡ đâu, người kia đang chờ em xuất hiện thì sao
Bạch Thi Lan cảm thấy Liễu Mộng Mộng nói rất có lý, "Cũng không biết chuyện này rốt cuộc có giải quyết xong chưa nữa
Cũng không cho một tin tức gì chắc chắn
Làm em không biết có nên ra ngoài không nữa
"Hay là chị đi hỏi thử xem
Mắt Bạch Thi Lan lập tức sáng lên, "Vậy được đó
Chị dâu
Chị giúp em đi hỏi xem đi, em muốn đi ra ngoài quá
"Thi Lan
Đang nói chuyện thì Bạch Thi Lan nghe thấy tiếng của Trần Mộng Đan, ngẩng đầu nhìn sang
"Sao cậu tới đây
"Hôm nay họp chợ mà, tớ cố tình đến tìm cậu đó
Bạch Thi Lan lập tức kích động, "Ôi trời, hôm nay họp chợ
Tớ suýt nữa thì quên mất rồi
Liễu Mộng Mộng thấy Bạch Thi Lan có vẻ đã quên chuyện mình muốn nói, liền vội vàng kéo Bạch Thi Lan
"Tiểu muội, còn chưa đi hỏi Cố thanh niên trí thức mà
Hay là đừng vội đi ra ngoài như vậy đã
Bạch Thi Lan: ..
"Nhưng lỡ mất hôm nay, thì phải đợi lâu lắm đó
Bạch Thi Lan có chút không tình nguyện, nàng nghĩ nếu nam chủ đã nhúng tay, thì chắc chắn không có vấn đề gì rồi
Huống chi Trần Mộng Đan cũng đi cùng mình, sẽ không gặp chuyện gì xấu đâu
"Chị dâu, em thấy chắc không có chuyện gì đâu, em đi lấy chút tiền rồi đi thay đồ đã nhé
Liễu Mộng Mộng thở dài một hơi, "Sao mà cứ không nhịn được vậy chứ?"