Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 106: "Đi thôi, trước đưa ngươi về nhà."




Có gấu Bắc Cực hỗ trợ, Lâm Thiên Du trong tay còn có thể ôm một khối trở về
Cẩn thận nâng phía dưới, biên biên góc góc có bị lau cũng không ảnh hưởng, chỉ cần tảng gạch tuyết lớn không nát là được
Trong căn cứ
Khách quý kết bạn ra đi tìm đồ ăn, Phong Tĩnh Dã trước lều trại chất đống đống lửa, trên mặt bắt một con cá nướng màu vàng khô
Khi nhìn thấy gấu Bắc Cực xuất hiện thì Phong Tĩnh Dã lúc này đứng dậy
Gấu Bắc Cực cũng nheo mắt, bước chân dừng lại, ngẩng đầu chớp mắt ôm chặt lấy đầu dây thừng rơi xuống, nó thần sắc không đổi, mở miệng cắn, im lặng cùng Phong Tĩnh Dã giằng co
Lâm Thiên Du dùng găng tay dính tuyết lau kính bảo hộ, lau đi lau lại, nhưng luôn có một tầng bụi mờ mờ ở trên mặt, xem không rõ ràng
Chú ý tới gấu Bắc Cực bất động, nàng nghiêng đầu hỏi: "Làm sao vậy
"Ô..
Gấu Bắc Cực ngậm dây thừng, cúi đầu đem hải tượng cùng nhau cắn, lúc này mới theo tới
Lâm Thiên Du trên găng tay mỏng tuyết tan thành nước, kính bảo hộ như vậy lau càng lau càng mờ, nàng đơn giản dùng tay áo chà xát, vẫn còn có chút không rõ, chỉ là so với toàn nước tuyết thì tốt hơn
Làm sạch kính bảo hộ, nàng cũng chú ý tới người đang ngồi xuống ở đằng xa
Phong Tĩnh Dã lật cá nướng, "Trở về rồi
"Ừ
Lâm Thiên Du nhìn Phong Tĩnh Dã rồi lại nhìn gấu Bắc Cực, thấy nó hình như không có ý định công kích Phong Tĩnh Dã
"Gào
Gấu Bắc Cực giơ giơ đầu lên, cọ cọ vào cổ tay nàng, dây thừng móc trong miệng theo động tác của nó kéo căng, kéo tấm ván gỗ xe ở phía sau
"Đặt ở đây là được rồi
Lâm Thiên Du chỉ vào chỗ đất trống bên cạnh nói: "Còn lại giao cho ta đi
Trải qua một đêm, móng của nơi ẩn náu bằng băng đã rất vững chắc, trên mặt tuyết xốp cũng không cần dọn, cứ tiếp tục xếp chồng lên trên là được
Lâm Thiên Du trước đem khối gạch tuyết mình ôm trong ngực thả lên
Quay đầu lại thì thấy gấu Bắc Cực cẩn thận thả con hải tượng xuống, vừa buông dây thừng, nhấc móng vuốt bước ra khỏi dây, run run lông, hạ thấp thân thể, không rời mắt nhìn chằm chằm hướng Phong Tĩnh Dã
Lâm Thiên Du: "Cái kia..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Rống——
Kèm theo tiếng gầm gừ, gấu Bắc Cực thẳng tắp hướng tới Phong Tĩnh Dã xông qua
【 gào khóc ngao ngao
đánh nhau đánh nhau
】 【 tiểu bạch hùng ngoan ghê, còn biết trước thả gạch tuyết xong mới nhào tới
】 【 không phải nha
vừa rồi nhìn khoảnh khắc đối diện, ta đã nghĩ xong cảnh gấu Bắc Cực xông lên, xe kéo cùng gạch tuyết ở đằng sau sẽ thảm hại đến thế nào
】 【 còn nhỏ mà đã học được kiểm soát cảm xúc của mình, giỏi thật
】 ..
Phong Tĩnh Dã hiển nhiên đã sớm đoán được gấu Bắc Cực sẽ đến nhào mình, bị đánh quen cũng ứng phó tự nhiên, không cứng đối cứng với gấu Bắc Cực, lấy trốn làm chủ, chạy là phụ
Lâm Thiên Du chớp chớp mắt, "Đánh xong nhớ về ăn cơm
Gấu Bắc Cực hung hăng vung một chưởng về phía Phong Tĩnh Dã, nghe vậy nghiêng đầu hô: "Rống
Cáo Bắc Cực và hải báo đốm nhỏ nhìn thì có chút mộng, nhất là hải báo đốm nhỏ, nghe tiếng gấu Bắc Cực hô, thân thể cũng không tự chủ được run rẩy một chút
Hai con lông xù không rời mắt nhìn chằm chằm bên kia, ngay cả thịt cũng quên ăn
Lâm Thiên Du chà chà tuyết trên giày, vội vàng chặt gạch tuyết
Bây giờ chất đống là nhà bếp, đợi đến lúc ở giữa lại dùng mành hoặc là chất thêm một mặt gạch tuyết làm vách, ngăn cách hai không gian, bên cạnh chừa một cửa
Như vậy đun xong nước nóng bưng đến bên cạnh phòng, trực tiếp liền có thể tắm nước nóng
Cấu trúc bên trong phòng băng là hình vòm, vì đảm bảo mình có thể đứng thẳng lưng bên trong, tường băng phải xây nhiều lớp
Chờ Lâm Thiên Du đem những tảng kem mang về chất xong quá nửa, nhìn nhìn thời gian, bất tri bất giác đã qua một giờ, cởi găng tay ra, lúc này mới giật mình nhận ra, gấu Bắc Cực đánh nhau với Phong Tĩnh Dã không có tiếng động nữa
Ngay sau đó, gấu Bắc Cực giống như vương giả chiến thắng trở về, miệng còn ngậm cá nướng nóng hổi vừa ra lò
Cố ý ngậm chỗ cành gỗ, treo con cá nướng mảnh khảnh đang run rẩy
Đánh thắng trận tâm trạng gấu Bắc Cực không tệ, khẽ nghếch đầu, không cho cá nướng chạm đất, tứ chi vui vẻ chạy trên mặt đất tuyết, "A ô ô ô..
Gấu Bắc Cực không mở nổi miệng, tiếng gầm gừ không phát ra được, từ khe hở mép miệng ngậm cành cây phát ra tiếng kêu nghe hơi non nớt
Chiến lợi phẩm bản thân không ăn, cọ cọ vào tay Lâm Thiên Du nhét
Cách đó không xa, kính bảo hộ của Phong Tĩnh Dã lệch sang một bên, mũ trên đầu không biết tung tích, nhưng may mắn là quần áo vẫn còn mà không bị rách
Nhìn đống lửa trống rỗng, ngẩng đầu bốn mắt nhìn nhau với Lâm Thiên Du
Trong tay Lâm Thiên Du còn cầm cá nướng mà gấu Bắc Cực vừa nhét vào
【 Giám, giới
】 【 Lâm tỷ, chị lườm hắn, nhìn gì đấy
Còn nhìn là cho ngươi cướp luôn lều trại đấy
Cướp luôn đấy
】 【 Chết cười, đảo chủ thê thảm
】 Gấu Bắc Cực chắn trước mặt Lâm Thiên Du, đứng lên che nàng kín mít, mắt lạnh liếc Phong Tĩnh Dã, mang theo ý nghĩa là ngươi dám tới đây ta lại đánh ngươi
Lâm Thiên Du nghiêng đầu, thăm dò phía sau gấu Bắc Cực, chỉ vào con cá nướng trong tay, rồi lại chỉ xa xa, ý bảo Phong Tĩnh Dã đi lấy
Nhưng Phong Tĩnh Dã không có ý định tới đây, ngay tại chỗ lấy ra một con nướng tốt khác, dùng lá cây bọc vào cá nướng trong lều, trước mặt gấu Bắc Cực mặt cắn một cái
Gấu Bắc Cực: "
Lâm Thiên Du: "

Đàn bình luận: 【?

】 【 Tốt lắm nha ngươi, sớm chuẩn bị có đúng không

】 【 Nhìn như bị đánh tơi tả, kỳ thực sớm đã có kế hoạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
】 【 Cảm giác không phải lần đầu bị cướp, thậm chí còn hoài nghi cố tình để một con cá trên đống lửa cho gấu Bắc Cực cướp, đảo chủ đúng là nhiều kinh nghiệm vấp phải hố
】 ...Quả thật dáng vẻ kinh nghiệm đầy mình
Gấu Bắc Cực thở ra một hơi nặng nề, xoa tay lại muốn xông lên
Lâm Thiên Du vội vàng ngăn nó lại, "Được rồi được rồi, hôm nay lượng vận động đạt tiêu chuẩn rồi, ăn một chút gì bổ sung chút thể lực
Nàng vừa dỗ dành vừa ôm gấu Bắc Cực nói: "Đã bảo đánh xong đến ăn cơm rồi mà, một hồi hải tượng đều cứng ngắc hết, ảnh hưởng đến cảm giác nhiều đấy
Mau tới đây, tranh thủ lúc còn tươi mà ăn
Gấu Bắc Cực quay đầu cọ cọ vào mặt nàng, đâm vào khẩu trang mũ, lúc này mới từ bỏ ý định tìm Phong Tĩnh Dã đánh nhau
Lúc nằm xuống ăn hải tượng, đối mặt phía Phong Tĩnh Dã, từng miếng từng miếng xé thịt hải tượng
Phong Tĩnh Dã mặt không đổi sắc, chậm rãi ăn cá nướng
Trông cứ như..
Ngay cả lúc ăn cơm cũng giằng co
"Lâm tỷ, hắt xì ——
Khách quý đi ra ngoài tìm đồ ăn đã về, Nhiếp Lăng Dương vừa muốn chào hỏi, một tiếng hắt xì trực tiếp đánh gãy lời nói, đi tới đã lảo đảo
Lâm Thiên Du cầm cá nướng giơ trước mặt gấu Bắc Cực, quay đầu hỏi: "Bị cảm à
"Chắc vậy
Nhiếp Lăng Dương có chút ỉu xìu, "Tối qua lều không kéo chặt, tỉnh dậy đã thấy không thoải mái
So với một Hàng Tư Tư vừa đến đã bị đông lạnh bị cảm, sau khi bắt đầu chính thức chụp ảnh thì tinh thần ngược lại tràn trề, cô vỗ vỗ vai Nhiếp Lăng Dương, "Tin tôi, tôi có kinh nghiệm
Cậu nằm một lúc, chờ tôi nấu một nồi canh thịt, cậu ăn một nồi nóng hổi, uống xong ngủ một giấc, tỉnh dậy là hết chuyện ngay
Nhiếp Lăng Dương hít hít mũi, "Thế sao cậu lại khỏe vậy
Vấn đề này khiến Hàng Tư Tư khựng lại, "Ách..
không phải
Cô ăn thuốc không ăn thua, sau khi sốt cao truyền dịch mới đỡ
Nhiếp Lăng Dương: "..
Cậu ta mờ mịt nói: "Vậy sao cậu lại chắc chắn thế
Hàng Tư Tư xòe hai tay ra, "Bởi vì bây giờ chúng ta chỉ có biện pháp này
Điều kiện hiện tại chắc chắn không có được tốt như Hàng Tư Tư khi trước dưỡng bệnh, dù sao lúc đó ở biệt thự còn có bác sĩ nữa mà
Trước mắt ngay cả thuốc cũng không có
Nhiếp Lăng Dương thở dài, "Không sao, tôi cảm thấy chỉ là sốt nhẹ thôi, mọi người bận cứ bận đi, tôi đi chợp mắt một chút
Tô Vũ Hành rót bát nước nóng cho cậu ta, "Trước uống nước đi
Tổ chương trình ba ngày trước đã đặt bảo tàng ở khắp các nơi trên đảo, có bảo tàng trong rương có thuốc
Thuốc men trong sinh tồn dã ngoại vẫn rất quan trọng
Thế nên, tỷ lệ thuốc trong bảo tàng không hề nhỏ
Khách quý nghe vậy đều dựng tai lên, hiển nhiên, mọi người đều rất hứng thú với bảo rương
Trước mắt Nhiếp Lăng Dương cần thuốc, những người không bị bệnh cũng muốn, có thể tranh thủ lúc thân thể không có vấn đề đi tìm thuốc, đề phòng bất trắc
Tỉnh dậy khi bị bệnh rồi, chân tay bủn rủn đi cũng không đi nổi
Lâm Thiên Du hỏi: "Có giới hạn phạm vi không
Tô Vũ Hành lắc lắc đầu, "Không có
Dừng một chút, anh còn nói: "Dù sao tôi cũng là khách quý thôi mà, có giới hạn phạm vi hay không, chắc chắn cũng sẽ không nói cho tôi biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhiệm vụ bảo rương đã được tuyên bố lúc bọn họ lên xe buýt đi vào, chỉ là mọi người từ hôm qua đến giờ đều rất bận, không có thời gian đi tìm bảo rương
Cũng vì Nhiếp Lăng Dương bị bệnh, Tô Vũ Hành mới nhớ ra trong bảo rương có thuốc
"Được thôi
Hàng Tư Tư lên tiếng, quay đầu vỗ ngực với Nhiếp Lăng Dương: "Cậu đi nghỉ đi, thuốc cảm thuốc hạ sốt gì cứ giao cho tôi
Gấu Bắc Cực ăn xong hải tượng đang ăn cá nướng, trên cá nướng không có ớt thì là gì đấy, không biết có phải là Phong Tĩnh Dã chưa kịp rắc gia vị, hay là cứ để ở đó chờ gấu Bắc Cực cướp, chắc chỉ bỏ thêm muối, gấu Bắc Cực ăn rất ngon
Nghe vậy, gấu Bắc Cực ngẩng đầu, ánh mắt mông lung đánh giá trên người bọn họ, "Ô
Thuốc
"Dùng chữa bệnh
Lâm Thiên Du sờ sờ tai gấu Bắc Cực, "Một hồi chúng ta cũng đi tìm xem
Căn cứ số lượng bảo rương ở thảo nguyên đảo lần trước, cực đảo nơi này môi trường sinh tồn ác liệt hơn, bảo rương chắc chắn cũng sẽ chỉ nhiều hơn chứ không ít đi
"Gào
Gấu Bắc Cực bỏ dở miếng cá nướng đang gặm dở, đứng dậy liền đi
Tìm
"Ấy
Đừng có gấp mà, ăn xong cái này rồi đi..
Lâm Thiên Du nhặt miếng cá nướng lên, bước theo về phía trước một bước, gấu Bắc Cực nhìn thì thân hình cồng kềnh, nhưng tốc độ chạy thật sự không chậm chút nào
Hơn nữa đối với xung quanh đây có vẻ tương đối quen thuộc, thân hình vừa lách đã không thấy bóng dáng đâu
Lâm Thiên Du phẩy phẩy miếng cá nướng trên tay, gấu Bắc Cực chạy gấp gáp, chắc chắn không nghe thấy nàng nói
Cá nướng vẫn còn rất mọng nước đó
Lâm Thiên Du nhìn quanh không tìm được thứ gì để gói cá nướng, "Đúng là nên làm thêm cái tủ lạnh
Cũng là kiểu dùng gạch tuyết chất đống, đắp cao lên để cất đồ khi không dùng đến
Có tủ lạnh thì lữ chuột hay hải báo gì đó, ăn không hết cũng có thể cho vào trong
Càng nghĩ càng thấy thực dụng, Lâm Thiên Du búng tay kêu một tiếng, "Bây giờ làm luôn
Miếng cá nướng trên tay cứ lấy lá cây gói tạm lại, chôn trong tuyết, chờ gấu Bắc Cực trở về thì ăn
Vừa hay hôm nay chuyển gạch tuyết về vẫn chưa dùng hết, một đống lớn thế này, phân ra cũng có thể đắp một cái tủ lạnh không lớn không nhỏ
Nghĩ đến việc làm tủ lạnh quá sâu thì phải cúi người vào trong để móc, cúi lên cúi xuống rất phiền phức
Vậy thì cứ làm cho chiều cao cao hơn đầu gối một chút, còn chiều ngang thì kéo dài ra, như vậy dung tích không thay đổi mà lúc lấy cũng thuận tiện
Nói là làm liền
Làm tủ lạnh so với làm phòng băng đơn giản hơn nhiều, sau khi làm xong, Lâm Thiên Du đem hết đồ ăn còn thừa ở nhà chưa ăn hết cho vào, phía trên cùng đậy bằng ván gỗ
Ván gỗ vừa đủ để chặn độ lạnh ở mức đóng băng cao nhất
"Lát nữa tối đi ngủ còn phải kiếm cái gì đó nặng nặng ép lên
Lâm Thiên Du nghĩ thầm, nhìn xung quanh một lượt không thấy có gì dùng được, nghĩ rằng dù sao tuyết cũng không lớn, liền không vội tìm
Gấu Bắc Cực vẫn chưa về, Lâm Thiên Du liếc nhìn chú hải báo nhỏ đang ngóng trông bên dưới, nói: "Đi thôi, ta đưa ngươi về nhà trước
Hải báo nhỏ: "A gào
Tác giả có điều muốn nói: Đến rồi đây
(Mấy ngày nay nhiều việc quá, thời gian cập nhật sẽ tương đối lộn xộn, nên sẽ không hẹn giờ cập nhật ở phía sau nữa
Nhưng mỗi ngày đều đảm bảo số chữ hơn 9000, dự tính mùng 10 tháng 1 là không sai biệt lắm xong
Ta viết xong sẽ đăng, mọi người có thể tầm 23 giờ đến xem, bình thường thì giờ này trong ngày đều đã cập nhật xong số chữ, ba ba.).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.