Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 115: Tiểu ban hải báo tính tình tới nhanh, đi cũng nhanh.




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa nói dứt lời, khí thế liền tan biến không chút sai khác
Nó lẩm bẩm từ trên vai Lâm Thiên Du trượt xuống, trong lòng nàng điều chỉnh lại tư thế
Đi theo gấu Bắc Cực phía sau đi săn hải cẩu con, bắt cá đều không cần xuống biển, lông trên người nó lúc nào cũng khô ráo tơi bồng
Lâm Thiên Du đưa tay chặn con hải cẩu nhỏ đang giãy giụa, che bớt ánh mắt lóa của bộ lông, rồi sau đó bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình
"

Vừa rồi chỉ mải ngẩng đầu quan sát tuyết vờn, điều chỉnh hướng trượt để đón con hải cẩu nhỏ, hoàn toàn không chú ý tới phía trước đá vụn hỗn độn
Lúc này muốn chậm lại hiển nhiên đã muộn
Lâm Thiên Du chỉ có thể lần nữa điều chỉnh hướng đi, lao thẳng về phía vách dốc hơi nhô lên
"Nắm chặt
Chân của con hải cẩu nhỏ không có khả năng nắm giữ, toàn thân cùng nhau gắng sức cũng không thể ôm sát, dứt khoát cắn chặt quần áo nàng, "A gào
Ngay khi nó há miệng, tấm ván gỗ từ sườn dốc lao lên
Lâm Thiên Du cảm nhận được độ cao này, không khỏi nheo mắt, "Oa
Con hải cẩu nhỏ kinh hãi kêu to: "A a a gào?
Không có dây an toàn cố định, Lâm Thiên Du và con hải cẩu nhỏ trực tiếp bay khỏi tấm ván gỗ
Con hải cẩu nhỏ trên không trung cố gắng chỉnh lại tư thế, kết quả xoay nửa ngày cũng không thể tiếp đất đúng kiểu
Lâm Thiên Du bị ván gỗ hất lên cao, rơi mạnh xuống tuyết, chỗ này tuyết đọng rất dày, thuận thế lăn hai vòng cũng không hề hấn gì, kết quả như đụng phải vật gì đó, "Nha u
Đội mũ lên cũng có tác dụng bảo vệ nhất định, nhưng mà chỉ là cảm giác mơ hồ
Lâm Thiên Du ngẩng đầu, gấu Bắc Cực đang ngồi xổm trước mặt cúi đầu dùng mặt cọ vào mặt nàng qua lớp khẩu trang, "Ô
"Ngươi xuống khi nào vậy
Lâm Thiên Du hai tay ôm lấy đầu gấu Bắc Cực, cúi đầu trán chạm vào trán nó, gọng kính che ở giữa, nàng nheo mắt, "Chạy cũng nhanh đấy chứ
Cáo Bắc Cực và con báo tuyết một trước một sau đuổi đến, rõ ràng đã mệt bở hơi tai
【Nói này, ta vừa nãy dường như cũng không thấy gấu Bắc Cực chạy tới mà, ta nhớ nhầm sao?】 【Đi đường tắt đó, ta nhớ là thấy cục tuyết kia đứng ở trên bờ.】 【Thảo nào vừa nãy lúc Lâm tỷ xuống, nó đứng ở trên cao nhìn không đuổi, thì ra là tùy cơ ứng biến sao.】 Lâm Thiên Du xoa nắn gấu Bắc Cực, kéo tấm ván gỗ đang cắm trong tuyết ra, "Chúng ta làm thêm ván nữa đi
"Gào?
--- sắc trời thay đổi
Ánh nắng giữa trưa hòa lẫn với màu trắng của đất trời, lóa mắt đến chói cả mắt
Hai con chim biển mập ú sát lại gần nhau, tiếng "Ô ô" liên hồi, chuyện trò rất thoải mái, người đến kẻ đi rất hăng hái
Lâm Thiên Du trượt tuyết mệt lử, bò dậy dựng tấm ván trượt sang một bên, để ý đến hai con chim biển mập đang kề đầu vào nhau, nàng nhíu mày, khẽ khàng bước lại gần, "Đang bàn gì đấy
"Ô ô ô


Thanh âm đột ngột xuất hiện khiến chim biển mập hoảng sợ, lông trên người dựng hết cả lên, mắt mở to trừng trừng nhìn nàng
Đến khi nhìn rõ người đến là ai, chim biển mập lúc này mới nhẹ nhàng thở ra
Lâm Thiên Du chú ý thấy bụng nó phập phồng, không khỏi trêu chọc: "Sợ đến vậy cơ á, có phải đang nói xấu ta không đấy
Chim biển mập lại ngạc nhiên mở mắt, hơi há mỏ, mỏ chim trên dưới khẽ nhúc nhích, dường như muốn nói gì nhưng không phát ra được tiếng nào
"

Lâm Thiên Du chỉ là đoán mò một chút, nhưng mà vẻ mặt của chim biển mập thế này giống như là..
nàng nhíu mày, "Thật sự đang nói xấu ta hả
"Ô ô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chim biển mập vội phản bác, không ngừng lắc đầu, "ô" liên tục
Ánh mắt nó hơi nheo lại, trông có vẻ tinh ranh, cố xáp lại gần Lâm Thiên Du
【Nịnh hót, mị hoặc!】 【Ha ha ha ha, xác định rồi, là đang nói xấu Lâm tỷ.】 【Vừa nãy ta còn cảm thán hai con chim biển này quan hệ tốt thật đấy, ngồi còn kề đầu vào nhau, thì ra là đang nói xấu nhau.】 Lâm Thiên Du vừa rồi không nghe được gì, thấy chim biển mập bộ dáng này, nàng không khỏi cong môi cười, vỗ vỗ đầu chim biển mập, "Được rồi, ta biết rồi, chơi đi
Chim biển mập: "Ô..
Lâm Thiên Du tháo găng tay, đẩy gọng kính lên trán, đeo kính bảo hộ lâu tháo ra, tuyết trước mắt hình như hơi lóe lên
Nàng ngồi bên đống lửa sưởi ấm tay, chạy cả buổi đám lông xù đều sức cùng lực kiệt, tìm chỗ trên người nàng nằm
Nhưng mà hai cục lông lớn nhỏ để đâu đây, cùng nhau nằm xuống, Lâm Thiên Du tay trái tay phải mỗi bên ôm một con, cố gắng chống đỡ chúng nó không bị tuột xuống
Báo tuyết con và cáo Bắc Cực dường như cũng ý thức được chỗ không được rộng cho lắm
Cáo Bắc Cực dẫm dẫm lên đùi nàng, muốn quay đầu lại phát hiện không có chỗ đặt chân, dứt khoát co rúm lại chỗ bàn tay bé nhỏ
Báo tuyết con ỷ vào vóc người nhỏ cố gắng thu mình vào
Hải cẩu con nhỏ nghiêng trái ngả phải, khổ nỗi trên đùi đã không còn chỗ, "A gào..
Nó nghiêng đầu, chân trước đặt lên đầu gối Lâm Thiên Du
Chen chúc chen chúc chen chúc
Cáo Bắc Cực và báo tuyết con đồng loạt ngẩng đầu nhìn nó
Động tác tiến đến phía trước của hải cẩu nhỏ dừng lại, lặng lẽ rút chân trước về
Không giành không giành
Trên đùi không có chỗ, hải cẩu nhỏ đành dựa vào bên cạnh nàng
Lâm Thiên Du tựa lưng vào gấu Bắc Cực, ôm lấy hai cục lông đang sà vào người, để ở bên cạnh, thỉnh thoảng xoa nhẹ hải cẩu con nhỏ
Dựa vào đống lửa một lúc, tay lạnh ngắt trở nên ấm áp thì nàng sờ sờ lên má mình, khẩu trang từ trong ra ngoài đều bị hơi lạnh thấm vào, "Lần sau đổi chỗ sườn dốc thấp hơn chút chơi
Trượt tuyết đi xuống lúc thì thực sự vui, nhưng mà cứ phải kéo tấm ván gỗ tuyết sơn leo lên thì quá mệt
Vui vẻ mười phút, kéo ván gỗ mất nửa tiếng
Chim biển mập vừa nãy bị Lâm Thiên Du bắt tại trận lúc nói thầm, lúc này đang mải miết sửa sang lông mao trên người, mổ chỗ này mổ chỗ kia, mỏ chim đi theo chiều lông, chuyên chú mà nghiêm túc
Lửa càng ngày càng nhỏ, cuối cùng cho nốt khúc gỗ vào, miễn cưỡng kéo dài tuổi thọ ngọn lửa thêm chút nữa
Trong phút chốc, xung quanh yên tĩnh chỉ còn tiếng gió, và tiếng ngáy khe khẽ từ yết hầu của đám lông xù
Đến chiều Phong Tĩnh Dã vẫn chưa trở lại
Lâm Thiên Du ngáp một cái, cảm giác cứ ngồi thêm chút nữa nàng sẽ ngủ mất, đo lại móng của gấu Bắc Cực, thừa dịp trời còn nắng, nàng đứng dậy nói: "Mang các ngươi đi xem cái bẫy bắt cá của ta thế nào rồi
Nghe thấy cá, bé mập Bá lập tức ngẩng đầu, "Ô
Lâm Thiên Du chỉ vào mỏ chim đến gần mặt mình, chim biển mập liền rụt cổ về phía sau tránh đi
Nàng khẽ cười một tiếng, quay đầu nói lớn: "Tư Tư, ta về trước nhé

Hàng Tư Tư đang thêm củi vào nấu cơm ngập ngừng, "Không chơi nữa sao
Còn sớm mà
"Không chơi nữa, các ngươi cứ chơi đi
Lâm Thiên Du cầm lấy găng tay, lúc trượt tuyết quay về, trên găng tay đều kết một lớp băng, gõ rơi lớp băng mỏng lại hơ ở gần đống lửa hồi lâu, đeo lên bên trong đều ấm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng đeo găng tay xong, đổi sang đường khác về
Lúc lên núi trong ba lô đựng rất nhiều đồ, lúc xuống núi thì ba lô vơi đi khá nhiều, một vài vật phẩm tiêu hao hết rồi, ví như củi lửa chẳng hạn, không còn một chút nào đều đốt hết rồi
Lâm Thiên Du vừa mới động đậy, đám lông xù đã nhốn nháo đứng lên
Ngược lại hai con chim biển mập lại thấy thế thì hơi chần chờ
Lâm Thiên Du vẫy tay với chúng, "Đi nào, chúng ta cùng nhau
Chim biển mập dừng một chút, "Ô ——
Nó lắc lư người sang hai bên, tăng tốc đuổi kịp
--- thời gian trôi qua một ngày một đêm
Hố băng đã hoàn toàn đóng băng, bao gồm cả cái lưới đánh cá đang rủ xuống phía dưới, xuyên qua lớp băng vẫn có thể thấy rõ hoa văn đã đông cứng trong băng
Cây gậy gỗ dùng để điều chỉnh hướng đi lúc trước vừa đúng dùng để dọn băng
Lâm Thiên Du dùng gậy gỗ gõ nhẹ mặt băng, "Khoảnh khắc công bố đáp án sắp đến rồi, không cướp đáp nha, mọi người cảm thấy lần này có bắt được cá không
Nếu là lưới đánh cá thông thường, với điều kiện thời tiết thế này thì chuyện bắt được cá là chắc như bắp rồi
Nhưng đây là cái lưới đan bằng dây câu của mình, vẫn phải xét đến việc cá vào lưới rồi lại chạy thoát, hoặc là cá lớn chưa tới mà cá con lại ăn hết mồi bên trong
Để tránh khi thu lưới thì vụn băng làm xước lưới, Lâm Thiên Du cố ý đập vụn mặt băng trước khi xách lên
Vừa nhắc lên, Lâm Thiên Du cũng cảm thấy nặng trịch, "Cảm giác cá không ít đấy
Nàng chậm rãi kéo lưới đánh cá lên, còn không quên dặn dò đám lông xù đang vây quanh, "Đừng có đến gần quá, coi chừng làm ướt hết người
Cáo Bắc Cực nghe thấy động tĩnh của lũ chuột đồng, đi lại quanh đó đuổi theo lũ chuột
Hiện tại chỉ có báo tuyết con là không thích nước, nghe vậy nó ngoan ngoãn lùi lại hai bước, nhưng vẫn không kìm được tò mò đưa mắt nhìn
Ngay sau đó, phần lưới vừa kéo ra khỏi mặt nước quấn đầy cá, chúng liều mạng quẫy đạp trong lưới, đuôi vẩy vào mặt nước làm bắn tung tóe bọt nước
Lâm Thiên Du nheo mắt lại, báo tuyết con đến gần miệng hố băng cũng bị dọa giật mình, lông xù lên lui về phía sau, ngay cả lông đuôi cũng dựng đứng cả lên
Lưới cá vừa được nhấc khỏi mặt nước thì càng ngày càng nhiều cá, lẫn lộn đủ các loại cá, do đặc điểm mắc lưới với kích thước mắt lớn nên hình thể cá trong đó đều không hề nhỏ
Xách cũng càng nặng, đến sau dứt khoát vắt lên mặt băng rồi quẳng xuống
Đám cá giãy giụa càng hăng
Toàn bộ lưới đánh cá đều kéo lên, cánh tay Lâm Thiên Du cũng có chút khó chịu, tiện tay đập hai lần, nàng thô sơ giản lược tính toán: "Cái này phải có hơn mười con
Vẫn chỉ là nhìn từ bên ngoài để tính ra
Biển Cả Tước sớm đã ngơ ngác đứng ở tại chỗ khi Lâm Thiên Du thu lưới, trong mắt đều là vẻ không thể tin
【Ha ha ha các ngươi xem ánh mắt của bé mập kìa.】 【Biển Cả Tước: Còn có tay nghề này
!】 【Biển Cả Tước đi săn lúc đuổi theo một con cá ngậm, Lâm tỷ này một lưới xuống dưới, khác gì ném Biển Cả Tước vào hồ nước đầy cá đâu.】 【Quá đáng rồi
Người ta đi săn mệt mỏi lắm, ngươi tùy tiện lấy một túi lưới, mặt mũi Biển Cả Tước để vào đâu!】 Lâm Thiên Du chọn những con cá không ăn được, ăn vào sẽ có hậu quả nghiêm trọng ném lại biển, tuy rằng không phải chính nàng ăn, mà là cho đám lông xù ăn
Nhưng dù sao cũng là từ lưới đánh cá của nàng mà ra, vẫn là vì an toàn, nên đều ném trở lại
Chọn qua một vòng, trong lưới cá vẫn còn không ít
Lâm Thiên Du mở lưới, từng con đều dài hơn cả cánh tay, nàng xách lên một con lớn nhất, cười hỏi: "Đây coi như là thành công không
Gấu Bắc Cực ngồi ở bên cạnh, "Gào
Thành công
"Gào ô
Tiểu báo tuyết cũng theo sau, nũng nịu kêu
Biển Cả Tước chớp chớp mắt, ánh mắt nhìn Lâm Thiên Du có gì đó không đúng, "Ô, ô
Như thể đang sùng bái
Đối với những kẻ đi săn gặp khó khăn mà nói, Lâm Thiên Du có thể bắt được nhiều cá như vậy, trực tiếp xác lập vị trí của nàng
Lâm Thiên Du vung tay, "Chọn cái thích ăn đi
Đã qua một khoảng thời gian từ bữa trưa, đám lông xù nhà nàng luôn luôn là một ngày ba bữa, ăn đúng giờ no bụng
Ăn không hết cá còn có thể đông lạnh mang về
Tác giả có lời muốn nói: Ngủ ngon, ngủ sớm, yêu mọi người...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.