Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 116: Đồng hồ ở không trung xoay một vòng, bị gấu Bắc Cực một ngụm cắn.




Hải âu biển cả đời này chưa từng được ăn bữa cơm nào giàu có như vậy
Giàu có đến mức mỗi một con cá cắn một miếng, ăn một miếng vứt một miếng cũng đủ no, nuốt đến cổ họng đau cũng không ăn hết
Giơ lên đuôi cá đã nhanh quạt vào mặt nó rồi, hải âu biển vẫn chưa hoàn hồn từ đống cá trên núi này

Một lúc lâu sau, như thể cuối cùng cũng hoàn hồn, đôi mắt của hải âu biển sáng lên
Nó cọ cọ vào xung quanh, quấn lấy lưới đánh cá liên tục
"Đừng khách sáo
Lâm Thiên Du bắt hai con lớn ném qua, "Tiểu hồ ly
Tuyết cầu
Về rồi đây
Nghe được tiếng gọi, cáo Bắc Cực từ trong đống tuyết ló đầu ra, liếc mắt định hướng một cái rồi không do dự chạy về phía nàng
"Gâu
Thu lưới lên kéo theo không ít nước, trên mặt băng chỗ nào chỗ nấy cũng có, tuyết đọng gần bờ cũng bị nước biển hòa tan, lúc này những chỗ băng động nhỏ gần đó lộ ra bề bộn
Lâm Thiên Du vẩy lưới mở ra, trong lưới còn bọc một khối thịt hải cẩu khá lớn, "Có lẽ dùng được thêm lần nữa
Chỉ là thịt hải cẩu ngâm cả ngày cả đêm thật không được đẹp mắt, màu trắng đi nhiều không nói, bên cạnh có cả vết cá cắn, còn phiêu phiêu mấy sợi, giờ thì đông lại thành như con nhím biển
Lâm Thiên Du nhúng chút nước, mấy chỗ mép thịt nhỏ dựng đứng lên kia lập tức mềm xuống
Nàng đi vòng sang mặt khác, chỉnh lại lưới đánh cá rồi hạ nó cùng tảng thịt hải cẩu lại vào băng động
Gấu Bắc Cực ăn cá to miệng, chẳng khác gì ăn bánh quy nhỏ, giòn tan
"Bánh trôi
Sao không ăn
Lâm Thiên Du cầm một con cá nhỏ hơn đưa đến trước mặt báo tuyết, nó đang liếm lông ở bên cạnh, đối diện đống đầu cá đầy đất kia cũng không buồn ngó
Nhưng theo quan sát bấy lâu nay, báo tuyết con vẫn rất thích ăn thịt cá
"Gào ô
Báo tuyết con ấm ức cuộn tròn đuôi
"Dính nước rồi
Lâm Thiên Du đặt cá xuống, tiện tay cởi luôn găng tay dính nước rồi bế báo tuyết con lên
Không đeo găng tay, đầu ngón tay chạm vào lông mao, chỗ nào bị ướt nước là biết ngay
Trong ba lô của Lâm Thiên Du có khăn mặt, nhưng mức độ dính nước này thì lau cũng chẳng ăn thua, "Trước đừng liếm, về ta tắm rửa cho con được không
Báo tuyết con dừng lại động tác liếm lông, liếm liếm miệng, đuôi thì bồn chồn hoảng hốt
Lập tức thì im thin thít
"Phì
Lâm Thiên Du đối mặt ánh mắt mong chờ của nó, không khỏi bật cười, "Tắm rửa đáng sợ vậy sao
"Ô..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Báo tuyết con tụt cả cảm xúc, tai cũng cụp xuống, toàn thân cứ như cục bông lông sương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Thiên Du ôm nó lên ước lượng, dỗ dành: "Thôi được thôi được, thế ta về lấy khăn ấm lau cho con nhé
Không tắm

Báo tuyết con ngẩng đầu, cái mũi ướt sũng chạm qua cằm nàng, lại nghiêng đầu vào người nàng dụi dụi, tai thì bị ép biến dạng cũng không thèm để ý, cứ dụi người nũng nịu
Lâm Thiên Du xoa đầu nó, "Ngoan
[Báo tuyết con biết nũng nịu quá đi.] [Nói thật, mà ai nhìn ánh mắt đó của báo tuyết con mà từ chối, đừng nói là không tắm, cô muốn cả đời không tắm cô cũng là của ta!] [Nói bậy
Loài mèo vốn rất sạch sẽ, nãy giờ bánh trôi liếm lông cái lưỡi chắc tê rần hết cả rồi.] [Nó không thích nước thôi, phạm pháp sao
Lão tử nguyện ý chiều nó, có gì cứ tìm đến lão tử!] ..
Cá vớt lên rồi, tránh để chúng nó đông lại vào nhau, lúc đầu Lâm Thiên Du đã để riêng từng con
Ngoài mấy con lông xù đang ăn ra, còn lại khá nhiều cá to dưới đất
"Sớm biết giữ lại chút củi
Lâm Thiên Du nhìn cái ba lô trống không thở dài, đành phải tìm đến đống lửa mà mấy lần trước vẫn hay dùng
Để tránh xung quanh có quá nhiều đống lửa gây khó dễ lúc dọn dẹp
Tuy không có hố lửa cố định, nhưng mỗi lần nhóm lửa trên băng đều là dùng đúng cái đống lửa đó, bỏ thêm củi mới vào
Chỉ là giờ thì không còn củi mới để dùng nữa
"Dùng cái này góp nhặt một ít vậy
Lâm Thiên Du chặt gậy trượt tuyết thành nhiều đoạn rồi đập nát tuyết và băng trên đống lửa đi
Lấy gậy gỗ đánh lửa, Lâm Thiên Du lại xé một mảnh khăn khô nhỏ làm chất đốt, đợi có lửa nhỏ mới chậm rãi bỏ vào đống lửa
Nàng nghiêng đầu cẩn thận quan sát tình hình, ngọn lửa nhỏ run rẩy, trông hết sức bất ổn, như chỉ một cơn gió thoảng là nó có thể tắt ngay
May là trông không ổn lắm chứ vẫn không tắt
Lâm Thiên Du thấy thế bỏ nốt nửa chỗ củi còn lại vào rồi treo một chén tuyết trên nồi cơm, rồi lại treo bao tay ở hai bên, "Hong chút cho bao tay, không lát lại đóng băng
Ở vùng cực khổ chỗ này không tốt ở chỗ, cái gì dính chút nước, nhất thời không để ý thì lát nhớ lại đã đông cứng, muốn gỡ cũng khó
Dạ dày của hải âu biển vốn đã nhỏ, bữa trước còn chưa ăn hết thì bữa này lại đến, khác gì đang mơ lạc vào giữa một bãi cá trên bờ
Ăn không vô, căn bản là không ăn nổi
Con béo miễn cưỡng ăn hai con đã không nuốt nổi, con trắng nhỏ thì còn ăn nhiều hơn được một con, nhưng cũng chỉ là một con cá nhỏ mà thôi, nuốt xuống như cá đang nghẹn ở cổ
Để hai con hải âu biển ăn đến nỗi chẳng muốn đứng lên nổi nữa
Lâm Thiên Du cầm cá nhỏ đút báo tuyết con, thấy vậy đưa tay gạt chúng nó một chút
Bụng của hải âu biển rất mềm, bị chọc xong liền lăn ngửa ra sau, "Ô
Cách mặt đất có tí xíu mà đầu gáy đã chạm đất
Xong lại lăn phịch về
Con người cho ta nhiều cá ngon như vậy, chọc một chút có gì đâu, thích thì cứ chọc đi
Hải âu biển đắc ý nằm ngửa, người thì cứ lắc qua lắc lại, nhàn nhã không tả nổi
"Nào, tự ăn đi
Lâm Thiên Du để cá ngang miệng báo tuyết con, "Ta thu dọn số cá còn lại đây
Báo tuyết ngậm cá: "Ô
Mấy con cá giờ đang kết một lớp băng mỏng ngoài, đông cứng lại, nhưng cũng chưa đến mức đông chết hoàn toàn, cái độ cứng vừa vặn ấy rất thích hợp để xẻ thịt cá
Một mẻ lưới này, chỉ cần non nửa chỗ cá thôi đã đủ cho lũ lông xù ăn no căng rốn
Số còn lại tự nhiên là phải mang về nhà tích trữ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mổ bụng bỏ nội tạng ra rồi rửa qua loa trong biển, sau đó lăn hai vòng trong đống tuyết bên cạnh, đợi nó không còn dính vào mặt băng thì đặt lên trên, chờ tự đông cứng lại
Vì là cùng một chỗ sơ chế cá nên lượng máu cá tích tụ lại không ít
Lâm Thiên Du ném hết nội tạng vừa bỏ đi vào trong hang băng
Coi như làm ổ dụ cá đến
Chờ sơ chế xong con cá cuối cùng, thì mấy con đã bỏ ra trước cũng đông cứng lại không ít rồi
Trời dần tối
Lâm Thiên Du rót một ít nước trong bình ra, "Vẫn không nóng lắm, lửa bé quá
May mà đun khá lâu, tuyết bên trong tan hết mà cũng còn chút hơi ấm
Lúc dọn cá tay không thể không dính chút mùi cá
Lâm Thiên Du xoa một ít sữa tắm, kỳ cọ cẩn thận rồi mới rửa bằng nước ấm, "Rửa tạm vậy đã, về rồi tắm
Đang nói, nước rửa tay đã cảm giác lạnh đi rõ rệt
Nàng vội vàng lấy khăn lau khô, hút hết hơi nước rồi đeo bao tay vào, "Có phải gió lớn rồi không
Trên người không có nhiệt kế, nhưng nàng cảm thấy dường như lạnh hơn vừa rồi
Lẽ ra, bận rộn cả buổi như vậy nàng cũng phải toát mồ hôi chứ, ai ngờ vừa ngồi xuống chẳng những không thấy nóng, mà lại còn thấy từng cơn gió lạnh lẽo luồn vào xương
Lâm Thiên Du cài khuy áo bao tay cẩn thận, "Thời tiết có vẻ không ổn lắm, hôm nay về sớm chút
"Gào ô
Báo tuyết con bước qua đống xương cá đã dọn dẹp, đứng lên giơ móng ra đòi nàng ôm
Lâm Thiên Du ôm báo tuyết con, ba lô trống không thì giờ đã đầy cá đông lạnh, "Hắc, Bạch, cùng về không
Con béo vẫn còn đang lạch bạch chân đấy, há mồm thở hổn hển, khẽ kêu lên: "Ô..
Lâm Thiên Du gật gật đầu, "Vậy lần sau gặp
Hải âu biển là động vật sống bầy đàn, thích ở cùng đồng loại thành đàn hơn, bị từ chối cũng là chuyện đã dự liệu
Lâm Thiên Du cười vẫy vẫy tay với chúng, "Muốn ăn cá thì vẫn có thể đến đây tìm ta
"Ô ô
--- [Trung tâm cứu trợ đã phát cảnh báo cam về thời tiết bão tuyết
Xin nhắc nhở quý khách trong vài ngày tới không nên rời nơi đóng quân quá xa, nên hoạt động ở những khu vực an toàn, một khi phát hiện thời tiết bất thường thì phải lập tức trở về nơi trú ẩn.] [Ai muốn rút khỏi cuộc thi này, hãy liên lạc với tổ chương trình trong vòng 24 giờ kể từ khi nhận được thông báo, nếu không sẽ ngầm chấp nhận tiếp tục tham gia.] [Xin các vị khách quý đặt an toàn bản thân lên hàng đầu.] ..
Đồng hồ rung liên tục
Trong phòng một màu đen kịt, chỉ có ánh sáng nhàn nhạt từ màn hình đồng hồ lóe ra
Đêm đã khuya, Lâm Thiên Du đang ngủ rất say
Đồng hồ rung liên tục không đánh thức được nàng
Ngược lại, lũ động vật nhỏ thính tai thì đều tỉnh giấc
Báo tuyết con đang nằm trong khuỷu tay của Lâm Thiên Du, ghé sát lại ngửi ngửi, đến lúc một tin nhắn mới gửi tới, đồng hồ rung thì rụt cả cổ
Cáo Bắc Cực cũng đã tỉnh, nó tự mở người nằm dài trên gối, rồi cũng mon men lại xem thứ gì đây
Hải cẩu con trở mình ngủ tiếp
Gấu Bắc Cực cùng tiểu báo tuyết, cáo Bắc Cực hăng hái thăm dò, ba cái đầu lông chụm vào một chỗ, thú con một cái chớp mắt không chớp mắt nhìn vào dòng chữ lấp lánh trên đồng hồ
Một lúc lâu sau, khi một tin tức cập nhật hiện ra, cáo Bắc Cực cúi đầu, cắn dây đồng hồ kéo, tiểu báo tuyết thấy chiếc đồng hồ rơi xuống giường gỗ liền giơ chân đá
Đồng hồ xoay một vòng trên không trung, bị gấu Bắc Cực ngậm vào miệng
Chỉ nghe răng rắc một tiếng
Ánh sáng tắt ngấm, trong phòng lại rơi vào tĩnh lặng
--- Hôm sau
Lâm Thiên Du nhìn chiếc đồng hồ của mình với mặt kính đầy vết rạn, rơi vào trầm mặc
"Ngươi nói..
ngươi tỉnh dậy thì nó đã như thế này
Tô Vũ Hành nghịch chiếc đồng hồ, toàn bộ thiết bị của tổ chương trình đều là đồng nhất, chắc chắn và bền là lựa chọn hàng đầu của họ khi lựa thiết bị
Bể thành như vậy, thật sự là không nên
Lâm Thiên Du nghiêng đầu nhìn về phía hải cẩu nhỏ, sáng sớm tỉnh dậy, đám lông xù trong nhà đều đi săn cả rồi, đến cả tiểu báo tuyết cũng ra ngoài, chỉ có hải cẩu nhỏ khi nàng xuống giường vẫn đang đụng cửa
Khổ nỗi sức yếu người nhỏ bé, nên cứng rắn cũng không thể tự mình mở cửa ra được
Hải cẩu nhỏ hai chân trước đấm xuống đất, "A a a
Ta không đến
Ta cái gì cũng không đến
【Cứu mạng — tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.】 【Ha ha ha con vật nhỏ này sắp tức chết mất thôi
Ta đảm bảo, thật sự không phải do nó làm.】 【Tuy không thấy được tối qua chuyện gì, nhưng lúc tuyết đoàn đóng cửa ta thấy đó.】 【Hải cẩu nhỏ một giấc ngủ dậy, thế giới đều đổi khác.】 Tô Vũ Hành xuýt xoa một tiếng, gãi đầu, "Đồng hồ dự bị của tổ chương trình đều đã mang đi kiểm tra hết rồi
Nhưng là thiết bị điện tử duy nhất có thể kết nối giữa khách mời và tổ chương trình, đồng hồ là không thể thiếu
Tô Vũ Hành nghĩ ngợi rồi nói: "Vậy thế này đi, ta giúp ngươi xin trước điện thoại, nhưng chỉ có thể kết nối với wifi trên đảo, không thể liên lạc ra bên ngoài, có nghĩa là chức năng nào của đồng hồ ngươi có thể dùng thì dùng, còn chức năng nào đồng hồ không có sẽ đặt cảnh báo, một khi ngươi mở sẽ bị coi là gian lận, hủy bỏ tư cách tham gia
Sợ bị cảm thấy quá cường ngạnh và thiếu tình người, Tô Vũ Hành vội giải thích cho mình: "Cái này không phải do ta quyết định, danh sách online sẽ xóa tên ngươi ngay
Lâm Thiên Du lại không quan tâm những cái này, chỉ nói: "Được
Về phần chiếc đồng hồ với mặt kính vỡ nát trông không ra hình dạng, Lâm Thiên Du nói: "Chiếc đồng hồ này lấy từ tiền lương của ta đi
"Không cần, hao tổn bình thường thôi
Tô Vũ Hành phất tay không để ý, "Không đáng mấy đồng đâu
Tô Vũ Hành điều chỉnh đơn giản một chút, thấy ánh sáng vẫn còn, định vị cũng không mất, chứng tỏ chỉ là hỏng mặt ngoài chứ không vỡ bên trong, coi như chiếc đồng hồ vẫn còn dùng được để liên lạc tạm, bèn nói: "Ngươi cứ cầm trước, ta liên hệ với nhân viên công tác đưa điện thoại qua
"Ừ
Lâm Thiên Du đặt đồng hồ trong lòng bàn tay, đầu ngón tay vuốt ve những vết nứt trên mặt kính
"Anh
Cáo Bắc Cực ngậm một con chuột đồng mới bắt được trở về, thấy trong nhà không ai, liền theo mùi tìm đến phòng của Tô Vũ Hành
Vừa mở cửa ra, đập vào mắt nó là Lâm Thiên Du, nàng đang cong mắt nhìn nó, "Anh
Ngay sau đó, ánh mắt chạm đến chiếc đồng hồ trong tay Lâm Thiên Du, trông vô cùng quen thuộc mà lại hư hỏng nghiêm trọng, cáo Bắc Cực khựng lại một chút rồi đột ngột lùi lại mấy bước, dùng móng vuốt đóng sầm cửa lại
Ngại quá
Đi nhầm phòng
Tác giả có lời muốn nói: Không cắt đâu, ô ~ mai bắt đầu chương chín rồi
Ngủ ngon ngủ sớm yêu mọi người...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.