Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 125: Ta gặp phải sói tính cách đều rất tốt, thảo nguyên sói là, Bắc Cực sói cũng là.




Bầy sói năm con Bắc Cực, trừ con sói Bắc Cực bị thương nằm trên bàn kia, tất cả còn lại đều ở đây
Con sói Bắc Cực nằm dưới cùng khẽ giật giật móng vuốt, không biết từ đâu móc ra một con thỏ, móng vuốt đẩy con thỏ vào bên trong, nằm im thin thít
Chỉ lộ ra mấy nhúm lông ở bên trong, không thấy đuôi đâu, nhưng nhìn biểu hiện vui vẻ hớn hở của lũ sói Bắc Cực, chắc là đuôi chúng đang vẫy liên hồi phía sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gió tuyết có thể che khuất hơi thở của động vật, con sói Bắc Cực bị thương trong phòng vẫn chưa nhận ra bên ngoài là đồng bọn của mình
Lâm Thiên Du tranh thủ lúc con sói Bắc Cực bị thương chưa kịp phản ứng, lại thuận theo vuốt nhẹ hai lần vào nhúm lông trên đầu nó, "Các ngươi đến thăm bệnh à
"Ô..
Con sói đầu đàn tỏ vẻ mặt nghiêm nghị
Lâm Thiên Du nheo mắt lại, "Vào trong đi, ngoài trời lạnh lắm
Lũ sói Bắc Cực đến nhà cũng không tay không, con thì tha thỏ, con lại tha hải cẩu, chúng ném ngậm chúng vào trong
Bên ngoài trời, trên con mồi rơi không ít tuyết, giờ nhìn đã đóng băng cứng ngắc
"Mọi người cứ trò chuyện
Lâm Thiên Du nửa ôm con sói Bắc Cực bị thương rồi nhẹ nhàng đặt nó nằm xuống, xoay người lấy mấy đĩa thịt đã thái sẵn, "Ăn cái này trước đi
Mấy thứ đông cứng để đó, bữa sau đợi tan băng rồi ăn
Lũ sói Bắc Cực rất dè dặt, mắt thường thấy rõ sự cẩn thận, bước ra vuốt chân, hơi có gió thổi cỏ lay sẽ lập tức rút vuốt lại ngay
Tiểu hải báo lặng lẽ cách chúng một khoảng xa, đầu thì vùi trong bát sữa, định dùng nhiệt độ thích hợp trong sữa bột tự làm mình chết đuối
Rốt cuộc cũng xong
Tiểu báo tuyết ngửi thấy mùi của lũ sói Bắc Cực vẫn còn tò mò, Lâm Thiên Du cúi người bế nó lên
Được ôm, tiểu báo tuyết quay đầu liếm liếm má nàng, rồi giấu móng vuốt vào khuỷu tay nàng
Trong bầy, lũ sói rất thân thiết, chúng vây quanh quanh bàn, ngẩng đầu lên là có thể cọ vào con sói Bắc Cực bị thương, chóp mũi chạm vào nhau, tựa như đang an ủi
Mỗi con đều là một cục bông xù tròn trĩnh, lúc ngồi xuống thì đuôi vắt sau lưng, không dài thô như đuôi báo tuyết, cũng không xù bông như cáo Bắc Cực, nhưng cũng rất mềm mại, nhìn qua thấy xúc cảm chắc không tệ
Nhất là lúc tụm lại một chỗ
Lâm Thiên Du hạ thấp giọng, thì thầm: "Samoyed họp



Không cho xem ảnh, còn thì thầm thông đồng với ta đúng không.】 【Ghét
Chỉ năm chữ này thôi ta cũng đủ não bổ ra một cảnh tượng đáng yêu hài hòa nhường nào rồi.】 【Nhanh đi weibo chính thức của tổ chương trình mà xin đạo diễn Tô


Phái cái trực thăng quay phim mang thiết bị phát sóng trực tiếp về đây không được sao
Toàn bộ chi phí Phong tổng lo.】 【Phong Tĩnh Dã: 6.】 Lâm Thiên Du một tay cầm điện thoại, chụp hình màn hình, trong hình ảnh vừa đủ chỗ cho một con sói Bắc Cực, quay ngang màn hình lại rồi chỉnh một chút, lúc này mới bao trọn cả bầy sói Bắc Cực vào trong, bấm chụp ngay tức khắc, Rắc một tiếng
Âm thanh vang lên đột ngột làm lũ sói Bắc Cực nhao nhao nhìn sang
Lâm Thiên Du tay cầm điện thoại: "..
Quên chưa tắt âm
"Khụ
Lâm Thiên Du đơn giản bấm thêm hai lần nút chụp, chụp thêm mấy tấm chính diện của lũ sói Bắc Cực đang quay đầu lại
Con sói đầu đàn ngồi một bên, đối với loài sói lúc nào cũng cảnh giác, lúc âm thanh lạ phát ra, nó đã lao về phía nguồn âm trước tiên, nhưng con sói đầu đàn vẫn bất động, còn để lại vị trí bên bàn cho những đồng bạn khác
Nó đứng thu mình trong góc
Lâm Thiên Du cất điện thoại đi, "Mấy miếng thịt đó nhớ ăn
Vốn là chuẩn bị cho con sói đầu đàn
Bất quá..
hiện tại có thêm nhiều sói Bắc Cực như vậy, chắc phải chuẩn bị thêm nhiều thịt
"Tranh thủ chút thời gian vẫn phải đến hang băng một chuyến
Lâm Thiên Du nghĩ, trong nhà lông xù nhiều, lượng thức ăn tiêu thụ tự nhiên cũng sẽ nhiều hơn
Chỉ là nghĩ đến thời tiết bên ngoài, nhất thời nửa khắc còn chưa đi được xa như vậy
Lâm Thiên Du tay ôm chén nước ấm, nghĩ đến xoa bụng tiểu báo tuyết, "Bánh trôi nặng hơn trước kia rồi
Trong khoảng thời gian này ngày ba bữa cho ăn đúng giờ, hiệu quả thấy rõ
Động vật họ mèo lại mau lớn mau xù lông, tiểu báo tuyết so với trước đây đã thấy khác biệt rõ rệt
Dù là nhìn độ bóng mượt của bộ lông, hay khuôn mặt bông tròn xoe đang ngày một lớn, đều dễ dàng nhận thấy nó đang được chăm sóc rất tốt
Nồi canh trên bếp đã nấu xong
Ngọn lửa trong lò lúc sáng lúc tối, nhiệt độ trong phòng đủ ấm, Lâm Thiên Du liền không thêm củi nữa
Chủ yếu là lũ sói Bắc Cực ở khá gần bếp, nếu thêm củi, lửa bùng lớn có thể đốt vào chúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hang băng làm vẫn hơi nhỏ
Lâm Thiên Du khi xây hang băng đã nghĩ đến việc nuôi thú nhỏ, lại nghĩ đến hình thể của gấu Bắc Cực nên cố ý xây phòng ở khá rộng
Nhưng lúc này nhìn trong phòng hầu như không còn chỗ đặt chân, Lâm Thiên Du bất đắc dĩ nói: "Chờ khi nào hết gió tuyết thì phải làm thêm phòng bên cạnh mới được
Con sói Bắc Cực bị thương cần dưỡng một thời gian, ít nhất phải cho những con sói Bắc Cực khác khi đến có chỗ nghỉ ngơi chứ
Lâm Thiên Du kéo tấm màn che phòng tắm ở giữa phòng ra, nếu không tính đến việc tắm trong chậu gỗ thì chỗ này có thể làm một phòng ngủ nhỏ
Màn được kéo ra, tầm nhìn thông thoáng, chỗ cũng rộng hơn một chút
Túi ngủ được để trên giường, Lâm Thiên Du vuốt sợi len tối qua vừa làm rồi cầm kim lông lên ngắm nghía, "Lần này sợi len giống như được tẩy trắng, màu tạp cũng rất ít
Lông xù ở Bắc Cực đa số có màu trắng, lông màu trắng có thể dễ dàng hòa mình vào môi trường tuyết phủ, ẩn mình để dễ đi săn hơn
Tiểu báo tuyết rụng lông không nhiều, phần lớn lông vẫn đến từ cáo Bắc Cực và gấu Bắc Cực, màu trắng ngược lại chiếm ưu thế hơn
Sợi len rủ xuống trước mặt, tiểu báo tuyết đang liếm móng vuốt khựng lại một chút, rồi giơ móng lên hất mạnh, sợi len khẽ lay động, nó không bắt được, há miệng cắn hụt
Lâm Thiên Du một tay cầm sợi len quấn quanh đầu tiểu báo tuyết, rồi quấn cả lên đôi tai nhỏ dựng đứng của nó
Tiểu báo tuyết ngửa đầu, tai run run, rồi lại run run
Lắc đầu nhưng vẫn không gỡ ra được, chạm phải gương mặt tươi cười của Lâm Thiên Du, nó kêu "Gào ô" một tiếng rồi vùi vào lòng nàng
Lâm Thiên Du thuận tay ôm nó lên, nhấc tiểu báo tuyết đặt lên đùi, "Ta đang may chăn
Đầu ngón tay cuốn len cọ vào đầu tiểu báo tuyết
Chăn cần dày một chút nên khâu cái vỏ, cứ cách một khoảng lại chừa một chỗ để nhồi lông động vật, sau khi bịt kín lại lặp lại thao tác, nhét lông động vật vào trong sẽ không bị dồn lại, cũng không bị tình trạng chồng chất một góc không giữ ấm được
Nhưng với nhiệt độ trong hang băng, với lại có lông xù ở bên cạnh giữ ấm thì Lâm Thiên Du có thể bỏ qua luôn công đoạn này
Sợi len tích cóp cũng không nhiều lắm, kim lông gỗ móc vài cái liền dùng hết
Lúc canh chừng con sói Bắc Cực bị thương không ngủ được vào sáng sớm, ngược lại cũng đã phơi khô một ít lông động vật, lúc này chờ xoa thành len là dùng được
Lâm Thiên Du gõ đầu ngón tay vào kim lông, "Theo tiến độ này, trước khi bão tuyết kết thúc thì chăn bông mới sẽ có thể dùng được
Tiểu báo tuyết liếm liếm mũi, cuộn tròn đuôi lại ngồi lên miếng chăn vẫn còn chưa được phác thảo ra hình dạng, "Ô
Sắp dùng được rồi
Tuyệt vời
Giữa cáo tuyết và sói Bắc Cực sẽ không xảy ra xung đột gì, trừ phi có một bên đột nhiên công kích, thì bên kia sẽ phản kích
Hiện tại ở chung dưới một mái nhà, bầu không khí vẫn khá hòa hợp
Cáo tuyết sau khi ăn thịt xong, đứng ở một góc khuất mà mình thích, mặt quay vào tường
Cũng không biết là đang ngủ hay trầm tư, dù sao cũng rất yên tĩnh
Đối với lũ sói Bắc Cực mà nói, mọi thứ trên mặt băng trong nhà đều rất mới lạ, lực chú ý dồn vào đống lửa, ngược lại lại không để ý lắm đến cáo tuyết
Lâm Thiên Du đi qua nói: "Nếu thấy nóng quá thì có thể vào buồng trong, nhiệt độ trong đó sẽ thấp hơn ở đây một chút
Cũng là sợ sói Bắc Cực quen ở môi trường nhiệt độ thấp, mà ở gần đống lửa lại không quen
Lũ lông xù trong nhà thường xuyên tiếp xúc với đống lửa, nên những thứ này đối với chúng cũng không tính là quá xa lạ
Sói Bắc Cực lui lại phía sau, thấy Lâm Thiên Du đến, đuôi vô thức lắc lư lên, "Gào ô
Càng giống một con chó hơn
Lâm Thiên Du không nhịn được cong khóe miệng, tay đưa ra một nửa, chợt nhận ra mình còn chưa quen lắm với con sói Bắc Cực này, không nên trực tiếp chạm vào nó
Nhưng ngay khi nàng định thu tay về, con sói Bắc Cực lại chủ động tiến lên, thò đầu vào lòng bàn tay Lâm Thiên Du, ngẩng đầu, nhếch mép cười híp cả mắt, "Ô..
Lâm Thiên Du: "


Độ dày lông của lũ sói Bắc Cực khác nhau, xúc cảm cũng có một chút khác biệt nhỏ
Tỉ như con sói Bắc Cực trước mặt nàng, lông rất dày và mềm mại, năm ngón tay chìm vào trong lớp lông, lông tơ bao phủ gần như cả mu bàn tay nàng
Con sói Bắc Cực ngửa đầu lắc lư cái đầu mà không theo quy luật nào, nhiệt tình quá đỗi
Lâm Thiên Du xòe năm ngón tay ra ôm, cũng ôm nó rồi cọ vào người, "Ngoan lắm
Sói Bắc Cực nghe vậy lại càng hăng say cọ đầu vào nàng
Lâm Thiên Du cười nói: "Ta gặp toàn sói tính tốt, sói đồng cỏ cũng thế, sói Bắc Cực cũng vậy
Vận ta thật tốt
【cười chết mất, Lâm Lâm à, đừng nói sói, ngươi có thấy con vật nào tính không tốt đâu.】 【Vận này nếu chia cho ta phân nửa, ta tình nguyện một người trúng độc đắc xổ số cộng thêm đỗ đại học top đầu.】 【
"Tốt, tốt, tốt, việc tốt đều để ngươi một mình hưởng hết, đã ăn còn mang, ngược lại ta thì không có gì
..
Trên bàn, con sói Bắc Cực dường như có chút bồn chồn không yên, móng vuốt của nó giật giật, nhưng vì cái gậy gỗ trên đùi khiến nó khó đứng thẳng, mấy lần điều chỉnh móng vuốt mà vẫn không tìm được chỗ đặt chân tốt
Nó lại rất cẩn thận cố gắng che giấu động tác của mình, lén lút định xuống dưới
"Sao vậy
Lâm Thiên Du thấy con sói Bắc Cực bị thương đang di chuyển bên cạnh bàn, sợ nó rơi xuống, liền đưa tay ra đỡ một chút, "Muốn xuống dưới à
Nằm không thoải mái
Hay là khăn mặt cấn ngươi
Lâm Thiên Du ấn khăn mặt xuống, trải rất phẳng
Khăn mặt nén có chất lượng không tồi, sau khi ngâm ra phơi khô cũng sẽ không cứng, chắc là nằm không khó chịu
Bị phát hiện, sói Bắc Cực khựng lại một chút, cúi đầu, mắt nhìn xuống không dám nhìn nàng, nhưng vẫn do dự thò móng vuốt ra
Xem dáng vẻ là vẫn muốn xuống dưới
"Chỗ nào không thoải mái à
Lâm Thiên Du cẩn thận tránh vết thương trên người sói Bắc Cực, bế nó lên, "Muốn đi đâu
Ta ôm ngươi đi được không
Cằm sói Bắc Cực đặt lên vai nàng, "Ô..
Một tiếng kêu khẽ khó nhận ra, còn không to bằng tiếng gió tuyết bên ngoài
Nếu không phải Lâm Thiên Du quan sát tình hình của sói Bắc Cực, có thể đã bỏ lỡ tiếng kêu này
Nghe tiếng của sói Bắc Cực, nhận ra tâm tư của nó, Lâm Thiên Du dở khóc dở cười, "Ngươi còn đang bị thương đó, không cần vội đi săn
Không thể đi săn, ngược lại còn luôn tiêu hao thức ăn của đàn sói, sói Bắc Cực chắc sẽ cho rằng mình là gánh nặng của đàn
Vậy nên, vết thương còn chưa lành đã muốn đi ra ngoài đi săn
Lâm Thiên Du ôm sói Bắc Cực ước lượng, "Nếu cảm thấy không thoải mái thì chúng ta có thể đi dạo xung quanh một chút, đi săn thì thôi đi, trong nhà thịt còn nhiều lắm, ăn hết chỗ đó rồi lại bắt con mới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài chỗ đó ra, nàng còn có thịt khô nữa
Lâm Thiên Du lấy một miếng thịt khô hơi ẩm, chưa khô hẳn cho nó, "Đợi ngươi khỏe lại rồi bắt thỏ cho ta
Sói Bắc Cực khẽ chớp mắt, không ăn thịt khô, mà nghiêm túc lên tiếng trả lời: "Gào, ô
Tác giả có lời muốn nói: Dạo gần đây khi viết kết thúc thì quá chậm, hôm nay xóa xóa sửa sửa viết được một ngày ba ngàn chữ, thật xin lỗi không thể ngày 6 ngày 9 nữa các bảo tử, để kết thúc tốt thì tiếp theo sẽ duy trì một ngày viết bao nhiêu đăng bấy nhiêu, chính văn chỉ còn một chút xíu nữa là hết rồi
Đợi kết cục viết xong thì ngoại truyện sẽ tiếp tục đăng ngày 9 cho mọi người
Ngoại truyện còn rất nhiều con vật nhỏ chưa lộ diện có thể viết, hắc hắc ~ hun hít mọi người, yêu các ngươi ~ ngủ ngon ngủ sớm yêu mỗi một vị...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.