Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 129: Tiểu chim cánh cụt đứng ở Lâm Thiên Du trước mặt, tiểu cánh chỉ vào bên kia cá lớn, ngẩng đầu ưỡn ngực.




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tình huống nhất thời có chút xấu hổ
Ngậm miếng cá lên miệng, không biết có nên ăn hay không
Ăn thì không phải, không ăn cũng không phải
Chim cánh cụt nhỏ suy nghĩ đơn giản một chút, liền vùi đầu nhảy thẳng vào trong lưới đánh cá
Thêm một loại cảm giác, cứ ăn rồi tính sau
Bắc Cực sói vừa rồi vì trốn tránh mặt nước nên đứng rất xa, lúc này nghe thấy có động tĩnh, chạy đến xem thì thấy chim cánh cụt nhỏ, ngây người ra một lúc
【A a a

Thật là chim cánh cụt
Xám xịt đáng yêu quá.】 【Cảm giác bé xíu, lưới đánh cá che kín được nó luôn, có to bằng báo tuyết con không?】 【Bị Bắc Cực sói nhìn chằm chằm vậy mà vẫn còn ăn nha!】 【Chim cánh cụt nhỏ vụng trộm tự ăn đã bị bắt tại chỗ.】 Lâm Thiên Du kéo lưới đánh cá về sau, chim cánh cụt nhỏ đã tự cố định mình ở trong lưới, lưới đánh cá khẽ động, nó cũng theo bị kéo đi
Không đi xa, dừng lại ở một khoảng cách với hang băng, mở lưới ra
Bên trong có không ít cá lớn còn tươi sống, khi chưa mở lưới thì chúng giãy dụa, lúc này lưới mở ra, đuôi cá quẫy xuống đất, tiếng “Đùng đùng” không ngớt
Chim cánh cụt nhỏ rắc rắc đứng lên, ngơ ngác ngồi giữa đống cá lớn, miệng ngậm đuôi cá quăng vài cái, nhưng không thèm ăn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rõ ràng là bị cảnh tượng này làm cho kinh ngạc
Lâm Thiên Du lấy gậy gỗ ôm những con cá đang nhảy nhót bên cạnh hang băng lại, cười hỏi chim cánh cụt nhỏ: “Gia trưởng của ngươi đâu?” Chim cánh cụt nhỏ trông có vẻ không lớn, so với chim cánh cụt trưởng thành thì dáng người chưa bằng một nửa
Nhất là khi mới từ biển lên, lông trên người còn ướt sũng, càng lộ vẻ nhỏ bé
Trên đầu có phần lông màu đen, lưng và bụng đều xám nhạt, móng vuốt cũng màu đen
Lâm Thiên Du quan sát chim cánh cụt nhỏ này, “Cảm giác vẫn còn là chim non.” Chim cánh cụt nhỏ không ăn được nhiều, cắn mỗi thứ một ít đã thấy no, nó chớp chớp mắt nhìn Lâm Thiên Du, cái mỏ chim màu vàng tơ hé ra hé vào, nhưng không kêu thành tiếng
Lâm Thiên Du ngồi trên tảng đá bên cạnh, một tay chống cằm, khó hiểu nói: “Chim cánh cụt non tuổi này, đáng lẽ phải ở trong túi ấp con của chim cánh cụt bố, sao nó lại tự mình chạy đi săn thế này?” Nhất là khi xung quanh không có con chim cánh cụt hoàng đế nào khác
Lưới cá này, nếu có chim cánh cụt hoàng đế khác ở đây, chắc chỉ còn mỗi cái lưới không quá
Chim cánh cụt nhỏ bị nàng nhìn như vậy thì rụt rè cọ cọ vào bên cạnh, trông rất nhỏ bé cẩn thận, “A!” Lâm Thiên Du chỉ vào cá dưới đất nói: “Không ăn chút nào sao?” Lưới cá này của nàng, trong khoảng thời gian này hẳn là có động vật khác trông coi, nên đến con cá chết cũng không có, ngược lại còn có chút cặn bã thức ăn dính vào không bị trôi đi
Tuy rằng bị dính trong lưới, nhưng ở dưới nước, lực công kích của cá lớn cũng không thể xem thường, hơi sơ sẩy là một cái đuôi quật cũng có thể làm động vật nhỏ choáng váng, so sánh mà nói, không ăn cá mới chết sẽ dễ dàng hơn
Chim cánh cụt nhỏ rõ ràng là cảnh giác với người lạ, hai mắt nhìn chằm chằm, đồng thời di chuyển cẩn thận, cảm giác như đang chuẩn bị trốn chạy
Thấy được ý đồ của nó, Lâm Thiên Du cũng không ngăn cản, “Đàn chim cánh cụt hoàng đế hẳn là ở gần đây.” Nếu chim cánh cụt nhỏ tự nhớ đường về nhà được, thì cứ để nó tự chạy về
Ngoại trừ Bắc Cực sói bên cạnh nàng, hình như xung quanh không có mãnh thú lớn nào khác
Hơi lơ đãng, chim cánh cụt nhỏ nắm lấy cơ hội liền quay đầu chạy, đôi chân ngắn gắng sức bước, đôi cánh ngắn như tay mở ra hai bên, như một thùng xám chân dài đang chạy
Kết quả chạy chưa được mấy bước đã bị một tảng băng vấp ngã
Đây là tảng băng mà trước khi Lâm Thiên Du mở hang băng đã đào ra, rất lớn
Lâm Thiên Du vội nói: “Cẩn thận.” Chim cánh cụt nhỏ nằm sấp tại chỗ rồi trượt về phía trước, liên tục làm cho cả tảng băng cũng bị đẩy trượt đi một đoạn
Vệt đường do nó trượt để lại trên mặt đất, khiến Lâm Thiên Du nheo mắt, thấy hơi quen
Trước đó nàng thấy vết trượt trên tuyết, cũng gần như thế này, không có gì bất ngờ xảy ra, bên kia hẳn là do chim cánh cụt hoàng đế trưởng thành dùng bụng trượt trên băng mà thành
Chim cánh cụt nhỏ rất hiếu động, muốn chui vào theo hang băng, rõ ràng không phải lần đầu đến đây, ít nhất là rất quen với đường dưới nước
—— “A!” Đi rồi
Chim cánh cụt nhỏ kêu rất phấn khởi
Nhưng, cùng với nó trượt là cả tảng băng đồng thời nghiêng va vào hang, cứng rắn thu nhỏ chiều ngang của hang đi một nửa
Chim cánh cụt nhỏ vừa ăn no, bụng phình ra, đầu cắm xuống hang băng, nửa thân trên chui được vào, hai chân ra sức gồng lên, còn dùng chân quờ quạng trong không khí, như là đang bơi dưới biển, rất cố gắng
Lâm Thiên Du: “…?” Màn bình luận: 【!!!】 【Phốc ha ha ha ha cười chết mất, bé mập không chui được.】 【Nhóc con ngốc manh ngốc manh, cái đồ nhỏ này ăn vào có bị ảnh hưởng đến chỉ số thông minh không vậy.】 Bị tảng băng mắc kẹt ở bên cạnh, chim cánh cụt nhỏ có cố gắng thế nào thì cái bụng cũng bị kẹt chặt, đầu chui vào hẳn bên trong, miễn cưỡng lọt được nửa người trên vào trong
Sợ nó cố gắng nhảy vào sẽ khiến cho tảng băng và hang băng bị kẹt càng chặt hơn
Lâm Thiên Du đứng dậy tiến đến, nhẹ nhàng nhấc chim cánh cụt nhỏ ra
Khi bị nhấc lên, chim cánh cụt nhỏ không hay biết gì, hai chân vẫn ra sức đạp

Có ổn không
Lâm Thiên Du xoay người chim cánh cụt lại, lúc này mới phát hiện nó đang nhắm mắt lại, bơi một cách hồn nhiên
Chỉ cần không bị hang băng mắc kẹt, có lẽ giờ nó đã nhắm mắt bơi về đàn chim cánh cụt rồi
Chim cánh cụt nhỏ bơi nửa ngày rồi mới mở mắt ra, vừa nhìn thấy Lâm Thiên Du, lập tức đôi chân nhỏ khựng lại, cả đôi cánh nhỏ cũng căng thẳng, hai mắt mở to sợ hãi, “A!” "A..
Lâm Thiên Du học theo giọng của nó, không khỏi nhếch miệng cười, “Còn đi à, ngươi đi đâu đấy
Ăn cá của ta, ở lại làm thuê trả nợ đi.” Chim cánh cụt nhỏ không có chút sức lực nào, vùng vẫy yếu hơn mèo con, với dáng người này cũng không được linh hoạt lắm, trong tay Lâm Thiên Du xoay tới xoay lui, vẫn không tìm được cách nào để trốn thoát
Lâm Thiên Du xoa xoa chim cánh cụt nhỏ nói: "Đừng giãy giụa nữa, chờ gia trưởng ngươi đến chuộc
Chim cánh cụt nhỏ vùng vẫy hồi lâu mệt lử, mỏ chim hé ra thở hổn hển, không cần Lâm Thiên Du nói, nó cũng tự buông xuôi
Lâm Thiên Du chỉ đùa chim cánh cụt nhỏ, không có ý định đem nó về, xoa nắn một hồi, liền đặt chim cánh cụt nhỏ ở bên cạnh
Nàng ngồi xuống, giúp đẩy tảng băng mắc kẹt ở hang băng ra
Chim cánh cụt nhỏ vừa đặt xuống đất liền muốn chạy, nhưng vì mới bơi từ dưới nước lên, nên không rõ đường trên băng, bước hai bước nhìn quanh, thấy hoàn toàn xa lạ, liền dừng lại, để ý tới động tác của Lâm Thiên Du rồi tò mò nhìn chằm chằm
Khi đào băng, không thể tránh khỏi làm ướt găng tay
Lâm Thiên Du áp lòng bàn tay vào tảng băng, hai tay nâng tảng băng lên, vừa lấy được mặt băng thì găng tay và băng cũng đã đông lại với nhau, phải dùng sức kéo xuống, sau đó tháo găng tay ướt rồi tiện tay đặt một chỗ
Đẩy tảng băng lớn ra xa một chút, hang băng hoàn toàn thông, Lâm Thiên Du vỗ tay nói: “Thế này thì ngươi vào được rồi đấy.” Với độ rộng của hang băng bây giờ, cho dù chim cánh cụt nhỏ có ăn thêm hai ba con cá lớn nữa, thì vẫn có thể dễ dàng chui vào
Chim cánh cụt nhỏ được thả tự do thì lại hơi nhếch cằm lên, không còn vội vàng xuống nữa
Có lẽ ý thức được người trước mặt sẽ không làm hại mình, chim cánh cụt nhỏ lộ ra vẻ không quá căng thẳng
Lâm Thiên Du vẫy tay với chim cánh cụt nhỏ, xoay người đi thu dọn đống cá
Để cá ở trên bờ một hồi, thấy chúng không còn động nữa
Lâm Thiên Du nhóm lửa, treo găng tay hai bên sưởi, găng tay bông dày thấm nước sẽ khô hơi lâu, nhưng nàng có nhiều cá, đợi xử lý xong số cá này thì găng tay cũng sẽ khô thôi
Chim cánh cụt nhỏ đứng đó một lát rồi sau đó theo bên hông hang băng chui vào
Tiếng rơi xuống nước im ắng, như thể nó trượt xuống vậy, mặt nước không gợn sóng lớn
Bắc Cực sói đứng trên bờ nhìn xuống
Sợ có con vật nhỏ nào đi qua không cẩn thận bị rơi xuống, Lâm Thiên Du thu hẹp miệng hang lại, chỉ để lại khoảng có thể thả vừa lưới đánh cá
Quay người dùng búa xẻ bụng cá, gọi: “Chim cánh cụt đi rồi, đừng nhìn nữa
Đến ăn chút đi, cá tươi đây, tranh thủ lúc chưa đông đá thì ăn nhiều một chút.” Bắc Cực sói cũng có bắt cá, chỉ là không thuần thục lắm, cũng không phải con Bắc Cực sói nào cũng có năng lực bắt cá, đa số thời gian chúng ăn tuần lộc, nai sừng tấm, cá ăn ít hơn
Lâm Thiên Du trước ném phần cá đã xử lý cho Bắc Cực sói, chờ trước mặt nó chất thành một ngọn núi nhỏ, lúc này mới ném chỗ còn lại lên trên ván gỗ
Tiếng cá sống bị nhai giòn tan, Bắc Cực sói nằm sấp trên mặt đất, dùng chân trước không bị thương giữ cá để ăn
Thấy nó ăn ngon miệng, Lâm Thiên Du cũng chọn một con cá lên nướng, “Lần này cá trong lưới đánh cá toàn là cá lớn.” Lâm Thiên Du tùy tiện cầm lấy một con cá, đều dài bằng cả cánh tay
Có lẽ cũng là do thả lưới thời gian dài nên những con cá nhỏ đều bị cá lớn ăn, chỉ còn lại những con có kích thước tương đối lớn
Rầm một tiếng nước rất nhỏ chợt lướt qua, như thể có thứ gì đó phá vỡ mặt nước nhanh chóng bơi qua
Lâm Thiên Du theo bản năng cúi đầu, không phát hiện bất cứ dị thường nào, không khỏi nhíu mày, nghe lầm sao
Tiếng động nhỏ đã trở thành tiếng nước chảy
Bắc Cực sói đang ăn thịt cá cũng dừng lại, liếm liếm mũi, cúi đầu nhìn chằm chằm mặt băng dưới thân
Mặt trên phủ đầy tuyết đọng, nhìn lên chẳng khác gì mặt đất, mắt thường căn bản không nhìn ra được gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Thiên Du giơ tay đặt lên đầu Bắc Cực sói vuốt lông nó, mặt băng dày như vậy, nàng dùng búa đập còn phải gõ nửa ngày, không cần lo lắng sẽ có con mãnh thú hung tàn nào từ bên trong chui ra
Trong hoàn cảnh này, các sinh vật biển lớn tương đối nguy hiểm, giống như chỉ có cá voi sát thủ, cá voi một sừng, cá voi trắng linh tinh, căn bản không đến được đây
Theo tiếng nước chảy càng lúc càng rõ ràng, Bắc Cực sói cũng từ nằm chuyển sang đứng lên
Ngay sau đó, một cái hang băng cách đó không xa đột nhiên trồi lên khỏi mặt nước, nước biển tràn ra xung quanh trên mặt băng, đồng thời, một chú chim cánh cụt nhỏ ướt sũng hốt hoảng chạy ra khỏi hang
Vừa quay đầu nhìn thấy Lâm Thiên Du, đôi mắt chim cánh cụt nhỏ lạnh lẽo, "A a a
vừa lớn tiếng kêu, vừa chạy đến bên cạnh nàng
Trong hang băng, theo sát phía sau là một con cá lớn, lao thẳng ra khỏi hang, hang băng nhỏ sau đó có thể cho chim cánh cụt chui ra, nhưng không đủ không gian cho cá lớn, quá lớn khiến nó trồi lên trên, kết quả bị mắc kẹt
[Ta, ta đi
!] [Đây là cá gì vậy
Sao đầu to thế?] [Ghê thật, cá sao trông còn to hơn cả chim cánh cụt, nó sẽ không đuổi theo chim cánh cụt để ăn chứ.] "A a
Chim cánh cụt nhỏ đứng trước mặt Lâm Thiên Du, đôi cánh nhỏ chỉ vào con cá lớn, ngẩng đầu ưỡn ngực
Ta lợi hại không
Lâm Thiên Du nhíu mày, xem ra, chim cánh cụt nhỏ cho rằng cá là do nó bắt
Nói là chim cánh cụt nhỏ bị cá đuổi, chi bằng nói là chim cánh cụt nhỏ làm mồi nhử, thu hút sự chú ý của cá lớn, một đường dẫn cá về
Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của chim cánh cụt nhỏ, Lâm Thiên Du không khỏi bật cười, khen: "Lợi hại chết đi được
Tác giả có chuyện muốn nói: Ngủ ngon ngủ sớm, yêu tất cả mọi người...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.