Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 133: Gấu Bắc Cực mặt vô biểu tình thò móng vuốt, lay cường điệu tân đem người ấn trở về.




"Cứu người
Lâm Thiên Du vuốt ve tiểu báo tuyết, tay dừng lại, "Ở đâu có người cần cứu
Tiểu báo tuyết cái đuôi kinh hãi, đầu chóp đuôi quét qua lớp tuyết đọng trên mặt đất, ngửa đầu kêu lên: "Gào ô...
Ở dưới nước
"Có khách quý rơi xuống nước
Lâm Thiên Du vội đứng dậy nói: "Đưa ta đến xem một chút
"Gào ô
[a
Ai rơi xuống nước vậy?]
[Ta nói, trời lạnh thế này, mặc áo lông dày mà rơi xuống nước thì lành ít dữ nhiều đấy.]
[Đạo diễn đâu
Đội cứu hộ đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có người rơi xuống nước chuyện lớn như vậy, sao lại không thấy tăm hơi gì vậy?!]
..
Lâm Thiên Du khẽ nhúc nhích, mấy con vật lông xù khác cũng đồng loạt đứng lên, nàng tiện tay xoa đầu cáo Bắc Cực rồi nói: "Các ngươi ở lại giúp ta trông cá được không, ta và Bánh Trôi đi một chút rồi về
"Anh
"Ngoan, nơi này giao cho các ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Thiên Du xoay người nói: "Bánh Trôi
"Gào ô
Tiểu báo tuyết nhảy lên chạy về phía trước dẫn đường
Lâm Thiên Du không để ý đến dòng bình luận đang chạy, đi sát theo sau tiểu báo tuyết
--- Lúc mới đến đảo, buổi học có nói, một khi bất cẩn rơi xuống nước thì phải tự cứu bản thân như thế nào cho nhanh, đồng thời nhấn mạnh cố gắng không được đơn độc hành động, cũng là muốn phòng khi có người không thấy rõ mặt băng ngã xuống nước, người khác ở trên bờ còn có thể kịp thời ra tay kéo lên
Quần áo trên người lại dày, ngã xuống thì dễ nổi lên
Chỉ là hiện tại nhiệt độ nước đã gần đến âm 1.7 độ C, nhiệt độ ở chỗ sâu hơn có lẽ sẽ còn cao hơn một chút, nhưng riêng nhiệt độ trên mặt nước thì chỉ cần chậm trễ một chút thôi là có thể bị đông cứng ngay
Không biết tổ chương trình đã có phản ứng gì chưa, đội nhân viên cứu hộ đã đến hiện trường chưa
May là nơi có người rơi xuống nước cũng không quá xa
Bản thân Tuyết Đoàn cũng đang trên đường đi săn về cùng đồng bọn thì thấy sự việc
"Gào ô
Tiểu báo tuyết dựng thẳng cái đuôi lên thật cao, ở giữa vùng tuyết trắng xóa vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy cái đuôi trắng muốt của nó
Từ xa, Lâm Thiên Du thấy gấu Bắc Cực ở cạnh mặt băng vừa xuống nước, đang hướng vào trong bơi đi
Chỗ này không giống vị trí vừa nãy, cả mảng đều là mặt băng hoàn chỉnh, chỉ rải rác một ít vết nứt gãy, bên này là chạy dọc ngang cả hòn đảo, chỉ có băng vỡ trôi nổi trên mặt nước
Ngoài ra, không nhìn thấy người rơi xuống nước đâu cả
Không biết là người bị rơi xuống đã chìm xuống vì thời gian quá lâu, hay là vì bị lạnh cóng mất đi sức giãy giụa, mà mặt nước hoàn toàn phẳng lặng không một gợn sóng
Đến khi thấy bên cạnh mặt băng quần áo được gấp chỉnh tề, Lâm Thiên Du cau mày
Người không cẩn thận rơi xuống nước lại còn có thời gian cởi quần áo của mình, gấp cẩn thận rồi để bên cạnh ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Thiên Du: "...
[Mới từ phòng livestream của đảo chủ trở về, ta chỉ có thể nói..
Tuyết Đoàn có xuất phát điểm tốt đấy, nhưng cậu đừng manh động đã.]
[Hay là Tuyết Đoàn chưa nhận ra người dưới nước là đảo chủ đâu?]
Gấu Bắc Cực dưới nước hiển nhiên đang hiểu lầm là người không cẩn thận rơi xuống, đang bơi thẳng đến một hướng
Một đường khẩn trương chạy đến, lúc này Lâm Thiên Du mới thở phào nhẹ nhõm, "Không phải trượt chân ngã xuống nước là tốt rồi
Chủ động xuống nước và ngoài ý muốn rơi xuống nước khác nhau rất nhiều
Dám ở trên đảo cực này mà không có biện pháp phòng hộ gì trực tiếp xuống, ngoài Phong Tĩnh Dã ra, Lâm Thiên Du không nghĩ ra được ai khác
Đối với những nhân viên chuyên nghiệp được huấn luyện mà nói, bơi lội trong môi trường như vậy, cũng chẳng khác gì bơi mùa đông cả
Người thích thử thách cực hạn cũng không phải ít, loại hoạt động này, luôn luôn nguy hiểm và thách thức song hành
Kỷ lục thế giới Guinness cho việc bơi lội ở Bắc Cực là 18 phút 50 giây, nhiệt độ trên đảo cực cũng tương tự Bắc Cực, có điều, Phong Tĩnh Dã hẳn là đang lặn dưới nước, chứ không phải bơi ngang một vùng biển
So với việc bơi ở trên đảo cực nguy hiểm hơn, Lâm Thiên Du vẫn lo lắng cho sự an toàn của Phong Tĩnh Dã hơn, "Nếu Tuyết Đoàn phát hiện người ở bên trong là Phong tiên sinh thì sao bây giờ
Nàng đứng ở bên bờ, chụm tay lại bên miệng làm loa, lớn tiếng: "Tuyết Đoàn
Quay lại
Không có ai rơi xuống nước cả
Cậu hiểu lầm rồi
Có lẽ do cách quá xa, mà gấu Bắc Cực lại hay lặn xuống nước, không nghe thấy lời Lâm Thiên Du nói
Hơn nữa lúc này, Tuyết Đoàn đã đến gần Phong Tĩnh Dã, khi nó ngẩng đầu thì răng đã cắn vào cổ áo sơ mi
Phong Tĩnh Dã dưới nước tựa hồ không có ý định lên sớm như vậy, nhưng mà lực lượng của con người ở dưới nước dù có cố gắng cũng không thể nào chống lại gấu Bắc Cực
Rầm, gấu Bắc Cực lắc đầu, lần nữa cắn vào cổ áo định kéo người vào bờ
Phong Tĩnh Dã lúc này đã điều chỉnh lại tư thế, nghiêng đầu đối mặt với gấu Bắc Cực ở cự ly rất gần
Trong chớp mắt, phảng phất như ngay cả tiếng nước chảy cũng im bặt
Tuyết Đoàn há miệng thở dốc, hiếm khi thấy trước khi chạm mặt Phong Tĩnh Dã nó lại không phát động tấn công, ánh mắt của nó có chút sững sờ, rõ ràng chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra
Phong Tĩnh Dã cười nhướng mày, trên lông mi nhanh chóng đóng một lớp băng mỏng, mở miệng trêu chọc: "Ngươi đây là..
Ưm?
Gấu Bắc Cực mặt không cảm xúc đưa móng vuốt, lại cố tình nhấn người kia xuống nước
Phong Tĩnh Dã: "..
Lâm Thiên Du: "?!
[A a a?!]
[Gấu Bắc Cực cứu người, đảo chủ không cảm ơn mà còn trêu nó
Gấu tốt; người xấu!]
[Mẹ nó, có kiểu xét đoán thế à, mi chán sống rồi à?]
..
Ân oán dưới nước mãi cho đến sau khi lên bờ cũng chưa được giải quyết
Gấu Bắc Cực đứng bên cạnh Phong Tĩnh Dã run run bộ lông, nước văng tứ phía, dính không ít lên người và cả mặt hắn
Lâm Thiên Du đưa tay xoa đầu gấu Bắc Cực, lòng bàn tay che lấy một bên tai nó, rồi đưa áo lông ra, "Cậu có ổn không
Phong Tĩnh Dã khẽ gật đầu, nhận lấy áo lông khoác vào, tiện tay gãi gãi mái tóc còn đang nhỏ nước rồi hỏi: "Sao em lại đến đây
Lâm Thiên Du nói: "Tôi tưởng có khách quý trượt chân ngã xuống nước, định đến hỗ trợ
Chúng ta về trước rồi nói chuyện, thay đồ ướt đã
"Ừ
Phong Tĩnh Dã mặc vội quần áo vào, không thay quần bơi, cũng không quan tâm đến nước trên người, cứ ôm chặt quần áo
Gấu Bắc Cực liếm liếm lông, không có ý định xông lên đánh nhau với hắn, nó giận dỗi dựa vào bên cạnh Lâm Thiên Du trừng hắn
"Rống
Gấu Bắc Cực khó ở không thèm nhìn Phong Tĩnh Dã nữa, quay đầu xuống nước bắt cá
Lâm Thiên Du tháo khăn quàng cổ của mình cho hắn đeo lên
Phong Tĩnh Dã dừng lại một chút, còn chưa kịp mở miệng, Lâm Thiên Du đã nói trước: "Ngẩng đầu lên
Còn chưa để hắn kịp phản ứng, thì Phong Tĩnh Dã đã là ngước mắt lên trời
Chiếc khăn ấm áp mang theo nhiệt độ quấn quanh cổ
Lâm Thiên Du lại tiện tay giúp hắn kéo vạt áo, "Sao anh đột nhiên có hứng thú xuống bơi thế
"Không phải bơi, mà là nhặt đồ
Phong Tĩnh Dã đội mũ lên, đưa tay kéo tay Lâm Thiên Du, đặt vật trong tay mình vào lòng bàn tay nàng
Lâm Thiên Du khum ngón tay, mới không làm vật trong tay rơi xuống: "Cái gì đây
Trên chiếc găng tay màu đen có một viên trân châu hình giọt nước, rất lớn, đường kính cỡ một đốt ngón tay trỏ
Hơi giống trân châu, nhưng màu sắc lại khác biệt một trời một vực so với trân châu
Màu sắc rất sặc sỡ, xanh lam biếc pha chút ánh tím, càng giống như ngọc trai opal
Phong Tĩnh Dã nói: "Hải châu muối, nhìn rất đẹp đúng không
Hắn khẽ ho một tiếng, đầu ngón tay luống cuống lục lọi tìm khóa kéo ở cổ áo, tựa như đang dùng hành động nhỏ này để che giấu chính mình, nhưng mà khăn quàng cổ quấn kín mít, có tìm cũng chẳng thấy khóa kéo áo lông đâu
Hắn đơn giản kéo một bên khăn quàng cổ xuống, vạt áo đã che hơn nửa khuôn mặt, liên tục nói, âm thanh cũng có chút ủ rũ, "Em có thể lấy nó làm vòng cổ hoặc cài áo
Hải châu muối kích cỡ thế này vẫn là rất hiếm thấy đấy
Hải châu muối không thể nuôi cấy nhân tạo, tỷ lệ thành ngọc rất thấp, khi gắn nhân vào rất dễ gây ra hiện tượng hải châu liên tục chảy máu
Hải châu muối tự nhiên hình thành đa số là hình dạng răng cưa bất quy tắc, hoặc là những hạt trân châu nhỏ xíu, viên này đây, hình giọt nước vừa trơn vừa mịn, lại có thể so với trân châu nhân tạo, màu sắc lại như ngân hà đang chảy, viên hải châu này bất luận là nhìn từ góc độ nào, đều hoàn mỹ một cách tuyệt đối
Lâm Thiên Du ngẩn người, "Cho tôi sao
"Tôi không hứng thú với thứ này
Phong Tĩnh Dã hỏi một đằng, trả lời một nẻo, vừa kéo vành mũ vừa kéo khăn quàng cổ, sắp che kín cả người rồi, dường như vẫn cảm thấy khó chịu, vội vàng nói: "Em mau về đi, tôi về trước đây
Vừa nói vừa vòng qua người Lâm Thiên Du đi về phía căn cứ
"Hả
Để tôi đưa anh..
Lâm Thiên Du nói: "Tiện thể giúp anh đun nước nóng, nhà anh có lửa không
Nếu không thì qua nhà tôi trước nhé
"Không cần
Phong Tĩnh Dã không thèm ngoái đầu lại, phẩy tay, "Nhà tôi cái gì cũng có, không cần làm phiền đâu, tôi tự giải quyết được
Vài bước đầu thì hắn còn đi bộ, về sau tốc độ gần như là đang chạy
Lâm Thiên Du nhìn theo bóng lưng có chút lảo đảo nhưng vẫn chạy rất nhanh của hắn, không khỏi từ từ nhướng mày lên
Anh tặng tôi hải châu muối..
Sao anh lại hoảng hốt thành ra như thế
Lâm Thiên Du rũ mắt, dùng đầu ngón tay vuốt nhẹ viên hải châu muối, đưa tay lên soi dưới ánh mặt trời, dưới ánh sáng mặt trời, màu sắc của hải châu càng thêm mỹ lệ, nhưng giờ phút này, trong đầu nàng chỉ toàn là hình ảnh Phong Tĩnh Dã vừa nãy vội vàng giả đà điểu lẩn trốn, một lúc sau, nàng không khỏi lắc đầu bật cười
[Chuyện này có gì đó sai sai!] 【Cứu mạng —— trời lạnh thế này mà chạy ra biển làm cá muối châu cho ngươi, đảo chủ đúng là quá rảnh rồi!】 【Đảo Cực còn kiêm chức nuôi cá muối nữa sao
Mấy viên cá muối châu này là ta thấy đẹp nhất đó, bóng loáng như đồ giả ấy, Lâm tỷ bán không
Ta tính ra 7 vị mua hết.】..
Lâm Thiên Du bỏ cá muối châu vào túi áo lông, cài nút túi lại, cất tiếng nói: "Tuyết Đoàn, chúng ta phải đi thôi
Trong nước, gấu Bắc Cực ngậm cá trồi lên mặt nước, "Ô
Tiểu báo tuyết nằm trên giày của Lâm Thiên Du, thấy thế liền đứng lên, men theo quần áo của nàng trèo lên trên
Lâm Thiên Du bế tiểu báo tuyết lên, đi đến chỗ gấu Bắc Cực đón nó, "Tuyết Đoàn vất vả rồi, hôm nay về ta cho ngươi gấp đôi có được không
Một hộp dâu tây, một hộp đào vàng
Tuy rằng chuyện cứu người là một hồi hiểu lầm, nhưng Tuyết Đoàn có ý tốt, thấy có người rơi xuống nước liền tiến lên cứu
Cục bông ngoan ngoãn như vậy phải có thưởng
"Gào ô
So với cá biển, Tuyết Đoàn rõ ràng thích đồ ngọt hơn
Từ nhỏ đến lớn nó đã ăn cá quá nhiều, vị ngọt thật là thiếu
Chỉ là hiện tại đồ ngọt trong nhà cũng không còn nhiều, nếu như tiết mục đã kết thúc, còn cần gì khống chế số lượng nữa, cứ để Tuyết Đoàn ăn cho no nê
Mấy con cá biển bị ném lên bờ vẫn còn nhảy tanh tách, gấu Bắc Cực ngậm một con cắn một cái, nhìn xung quanh, không thấy ai khác
Lâm Thiên Du dùng ngón tay cọ cọ tai gấu Bắc Cực, "Đang tìm Phong tiên sinh sao
Hắn về trước rồi
"Ô..
Lâm Thiên Du nói: "Đi thôi, chúng ta cũng về, mấy cục bông tuyết còn đang ở bên chỗ cá đợi đấy
Vừa hay trước đó ở trên đống lửa đã đun nước ấm, trở về nấu chút canh cá cho Phong Tĩnh Dã mang qua
Trời lạnh thế này, uống chút nóng hổi cho ấm người
Lâm Thiên Du xoa bụng tiểu báo tuyết, một tay còn lại thì cuốn cái đuôi nhọn của nó, nghĩ nếu có thêm chút gừng nữa thì tốt
Tiểu báo tuyết thấy đuôi mình lắc lư trước mắt mấy cái, đồng tử co lại, không nhịn được há mồm cắn một cái, "Gào ô
Tác giả có điều muốn nói: Số liệu thực tế được ghi nhận của Guinness và tài liệu liên quan đến cá muối châu đều lấy từ internet
Ngủ ngon, ngủ sớm nhé yêu tất cả mọi người...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.