"Gào
Sói Bắc Cực nghiêng đầu
Lâm Thiên Du trong tay nắm quả cầu tuyết đã nặn gần xong, thấy vậy liền ném thẳng đi
Đám sói vốn đang đánh nhau không phân thắng bại, khi quả cầu tuyết bay tới thì sôi nổi bỏ mặc đồng bọn bên cạnh, con sói đầu đàn càng nhanh nhẹn nhảy ra khỏi bầy
Quả cầu tuyết bay được một nửa liền bị con sói há miệng ngậm lấy, kẹt chắc trong khớp hàm
Vật cầm không phải thứ gì cứng rắn, sói đầu đàn không hề phòng bị cắn một cái, quả cầu tuyết lập tức vỡ vụn, những mảnh tuyết nhỏ rơi xuống trong miệng, cái cảm giác lạnh lẽo vốn không đáng kể khiến sói đầu đàn theo bản năng nhai nhai, sau đó..
chút tàn dư cuối cùng của quả cầu tuyết cũng bị ăn sạch
"Ô?
Sói Bắc Cực chậm nửa nhịp liền vây lại, quả cầu tuyết đã biến mất trong miệng con sói đầu đàn
Mấy con chúng nó vây quanh con sói đầu đàn, ngó trước nhìn sau muốn mở miệng con sói ra
Con sói đầu đàn ngồi ở giữa, cảm xúc bình ổn, khi một con sói Bắc Cực thò móng vuốt đến, nó không chút do dự đánh
Sau đó nó liếm liếm mũi, tiếp tục ngồi yên bất động
"Đừng ăn nữa, các ngươi cũng nhặt tuyết ném ta đi
Lúc chúng tranh nhau đoạt quả cầu tuyết, bên chân Lâm Thiên Du đã có thêm không ít, nàng nửa ngồi xuống, trên tay cân đo quả cầu tuyết hô: "Cầu tuyết tới đây
Cáo Bắc Cực nghe thấy tên mình, lập tức thò đầu ra khỏi nhà băng, "Anh?
Lâm Thiên Du một tay một quả cầu tuyết, thấy thế bèn ném cho cáo Bắc Cực một quả
Lúc đám sói Bắc Cực chen chúc nhau xông lên ngậm cầu tuyết, cáo Bắc Cực chỉ lộ một chút đầu đã bị quả cầu tuyết nện trúng
"Anh
Quả cầu tuyết nổ tung trên mặt cáo Bắc Cực, những mảnh tuyết nhỏ phủ lên mặt cáo, trông cứ như nó vừa từ hố tuyết đào đất lên vậy
Nó chớp mắt, lắc đầu, phủi đi lớp tuyết, dựng cao đuôi, vui vẻ chạy đến, "Anh...
【Ha ha ha
Cầu tuyết: Mẹ kêu ta ra ngoài rồi lại ném đồ vào người ta, chắc chắn mẹ có đạo lý.】 【Gào ô
Cầu tuyết đáng yêu quá, mau vác nó ném ra ngoài đi.】 【Bàn về độ ăn khớp giữa việc gọi Cầu Tuyết của Cáo Bắc Cực và ném tuyết.】 ..
Lâm Thiên Du đang ngồi đã bị cáo Bắc Cực nhào cả người vào lòng, sớm đã chuẩn bị trước nhưng vẫn bị đụng ngã ngồi xuống đất, thuận thế co chân lên, ôm cáo Bắc Cực vào người, "Lại đến
Vừa nói, nàng hai tay lần lượt nắm lấy móng vuốt của cáo Bắc Cực, móng vuốt lông nhung nâng quả cầu tuyết lên, theo lực kéo của Lâm Thiên Du mà giơ cao
Cáo Bắc Cực ngẩng đầu, "Ô
Tuy không biết đây là đang làm gì, nhưng cáo Bắc Cực không dùng sức cũng không giãy dụa, cơ bản là hoàn toàn nghe theo lực kéo của Lâm Thiên Du để nâng tay
"Đi
Lâm Thiên Du nắm móng vuốt của cáo Bắc Cực ném quả cầu tuyết ra ngoài
Nhìn quả cầu tuyết bay ra ngoài, cáo Bắc Cực từ từ mở to mắt, con ngươi liên tục biến đổi, ngơ ngác cúi đầu nhìn móng vuốt của mình
"Gào ô
Sói Bắc Cực đồng loạt xông lên
Chúng chen lấn nhau tranh giành, so với ném tuyết, mọi người dường như thích ăn cầu tuyết hơn
Không biết con sói nào há miệng cắn quả cầu tuyết liền bị vỡ, má va vào quả cầu tuyết xoay đầu dùng sức quăng, mở miệng ra không cắn quả cầu tuyết, ngược lại còn vứt trở lại
Lâm Thiên Du ôm cáo Bắc Cực còn chưa kịp phản ứng, vùi mặt vào áo lông rồi lăn mình trên nền tuyết, né tránh những quả cầu tuyết bay tới, "Phải như thế
Ném tuyết, hay đánh nhau đều thú vị nhất
Trong tuyết bay đầy trời ổn định thân hình, Lâm Thiên Du sờ lấy quả cầu tuyết đã nặn sẵn bên cạnh, ném trực tiếp hai quả, cao giọng hô: "Lại đến
Sói Bắc Cực bị thương phản ứng nhanh nhất, một chân cào nhanh xuống đất
Gấu Bắc Cực đang đắc ý ăn, không biết quả cầu tuyết nào từ đâu bay đến, "Bốp" một tiếng trúng ngay giữa trán
Nó dừng động tác nhai quả, sau đó dường như không có chuyện gì tiếp tục ăn
Nghĩ nghĩ, nó vẫn là nhấc chân trước lên cẩn thận bảo vệ trái cây trong bát còn chưa bằng lòng bàn tay của mình, hình như cảm thấy như vậy không an toàn lắm, thế là liền chuyển hướng, quay mặt về phía nhà băng, chỉ để lại lưng ở phía sau
Thế là có thể yên tâm ăn quả rồi
Gấu Bắc Cực cắn giòn đào nghe răng rắc một tiếng
Ngoài nhà băng, bầy sói Bắc Cực hình như cũng tìm ra yếu quyết
Lâm Thiên Du hiện giờ vẫn đang ngồi nửa người dưới đất, giơ tuyết bông lên đập vào mặt, mật độ tuyết rơi gần như không khác gì với cơn bão tuyết lớn
Tuyết lưới bao phủ tứ phía
Lâm Thiên Du một tay ôm cáo Bắc Cực, một tay ném cầu tuyết đáp trả
Trong chốc lát, cả bầy sói Bắc Cực đều gia nhập vào trận chiến, nhận được cầu tuyết cũng không ăn mà quay lại ném ra ngoài
"Anh
Cáo Bắc Cực rơi xuống đất cũng bắt đầu dùng móng vuốt cào tuyết, quay lưng về phía đàn sói Bắc Cực, còn dùng móng vuốt gạt hết những quả cầu tuyết Lâm Thiên Du nặn ra, không còn một mống, toàn ném hết
Những hạt tuyết bắn tung tóe và những quả cầu tuyết bay loạn, khung cảnh ném tuyết náo nhiệt vô cùng
Con sói Bắc Cực thích dính Lâm Thiên Du nhất, hận không thể như hình với bóng nhìn xung quanh, tránh thoát quả cầu tuyết bay đến, móng vuốt cào cào dưới đất, không biết đang đào cái gì
Không biết từ lúc nào đã rời khỏi vị trí trung tâm ném tuyết
Thấy bên này hơi vắng vẻ, Lâm Thiên Du cười lớn hô: "Ha ha
Tiểu Niêm xem chiêu
"Ô
Cầu tuyết nổ tung sau đầu Tiểu Niêm, sói Bắc Cực lắc lắc đầu, càng cố gắng đào hơn
Lâm Thiên Du vốn còn hiếu kỳ không biết nó đang làm gì, kết quả những bông tuyết bay tới đã hấp dẫn sự chú ý của nàng, quay lại đánh nhau với bầy sói
Cáo con tuyết đuôi phe phẩy, chiếc đuôi lông xù gắng gượng dọn ra một chút khoảng trống phía trước, xung quanh đều hỗn loạn
Lâm Thiên Du phòng thủ và tấn công chính xác, còn bớt chút thời gian mở hai tay ôm hết đám tuyết xung quanh, thu hai cánh tay lại, dùng sức tạo ra một quả cầu tuyết rất lớn, rồi cẩn thận dùng tay gạt qua mặt đất, cắt quả cầu tuyết khỏi tuyết
Chỉ trong nháy mắt, phía sau nàng đã nhanh chóng bị tuyết bao phủ
Sói Bắc Cực tấn công vẫn không ngừng
Tiểu Niêm ngậm cục tuyết vừa đào lên khó khăn lắm mới xem như là hoàn chỉnh, ánh mắt kiên nghị quay người, chuẩn bị dùng quả cầu tuyết của mình đối đầu với Lâm Thiên Du một trận ném tuyết chính diện
—— Nó nhìn quả cầu tuyết to hơn cả đầu mình rồi rơi vào trầm tư
【 Phốc — Ha ha ha ha ta thật sự cười chết với ánh mắt lúc này của Sói Bắc Cực.】 【Sói Bắc Cực: Khoan..
Mẹ có nhớ lúc trước còn ôm ta không vậy.】 【Một cầu này nện xuống có khi sẽ tiễn luôn Sói Bắc Cực đó.】 【Sói Bắc Cực: Ta cảm thấy mình vẫn có thể cố thêm một chút.】 Dưới tình huống kích cỡ cầu tuyết của hai bên chênh lệch quá lớn
Tiểu Niêm dứt khoát lưu loát nhai luôn quả tuyết trong miệng rồi ăn hết, sau đó trực tiếp nằm sấp xuống đất, bụng ngửa lên trên, hai chân trước co lên trước thân, uốn éo thân hình, đuôi rơi trên đất lắc lư liên hồi
Nhận thua biết điều, không hề có nửa điểm phản kháng
Lâm Thiên Du cười đau cả bụng, tay ôm quả cầu tuyết cũng hơi mất thăng bằng
Quay đầu nhìn đám Sói Bắc Cực khác vẫn đang nỗ lực đào, Lâm Thiên Du không nói hai lời ôm quả cầu tuyết định đến gần tấn công – quả cầu tuyết này thực sự hơi lớn, ném từ xa vừa tốn sức lại không nhắm chuẩn được
"Hướng a
Lâm Thiên Du ôm quả cầu tuyết hét lớn
"Gào ô ô
Đàn sói lập tức giải tán
Sói Bắc Cực bị vây đuổi vòng quanh điên cuồng chạy về phía trước, chạy một vòng quanh nhà lại bị chặn về, mệt mỏi dứt khoát cũng học Tiểu Niêm nằm xuống đất, "Ô
Lâm Thiên Du ôm quả cầu tuyết lớn lần lượt đuổi, phía sau là Sói Bắc Cực mắt chữ A mồm chữ O nhìn, nàng không bỏ qua con nào
Tiểu Niêm phản ứng lại cũng chạy đến cọ vào người nàng
Lâm Thiên Du vung tay, Tiểu Niêm kêu gào không ngớt: "Gào
Gào ô —
Âm cuối thiếu chút nữa đã lạc giọng
【 Tiểu Niêm: Đừng đánh
Là ta
!】 【 Cười chết mất, chỉ cần nó gọi chậm một tiếng nữa thôi là bị cầu tuyết chôn sống rồi
】 "Xin lỗi ha ha ha..
Lâm Thiên Du nhìn dáng vẻ kích động của nó, không nhịn được cười phá lên thành tiếng
Trong khi nói chuyện cổ tay nàng đảo một vòng, lại chuyển mục tiêu sang sói đầu đàn
Cách đó không xa, con sói đầu đàn đang cúi đầu cào tuyết dường như nhận thấy được gì, lúc Lâm Thiên Du xông đến liền ngã nhào ra đất
Lâm Thiên Du vừa mới giơ quả cầu tuyết lên
Sói đầu đàn lật người, hiển nhiên là chưa từng làm động tác này, hơi mất tự nhiên, nhìn nhau với Lâm Thiên Du một lúc lâu, nó chậm rãi cứng đờ lắc lư cái đuôi
OK, đủ động tác rồi
Lâm Thiên Du lại ôm quả cầu tuyết lớn, cằm tựa vào quả cầu tuyết, "Ta tuyên bố
Lần thi đấu ném tuyết không chính thức này, người giành chiến thắng là ta
"Gào ô
"Anh
Kiêu Bắc Cực vẫn luôn không tham gia vào cuộc chiến trên không trung vừa đúng lúc hạ xuống
Lâm Thiên Du nâng quả cầu tuyết lớn lên, "Tiểu Kiêu, đến thử chút không
Trông nó to vậy thôi chứ không đau đâu
Kiêu Bắc Cực lao xuống không đợi chạm vào vai Lâm Thiên Du, nghe xong lời này lập tức ngẩng đầu đổi hướng bay, bay vút lên trời
Cả quá trình móng vuốt cũng không hề duỗi ra
"Thu —" từ xa vọng lại một tiếng đáp lời rất khẽ
Lâm Thiên Du vuốt ve quả cầu tuyết lớn, ngồi thẳng người, hai tay chống hông, mặt mày tràn đầy vẻ tươi cười nhẹ nhõm, "Tiểu Kiêu nói nó vẫn muốn bay thêm chút nữa
【 EQ thấp: Không đánh
EQ cao: Ta còn chưa bay đủ.】 【 A a a Tiểu Kiêu cũng quá đáng yêu, vừa rồi các ngươi nhìn thấy không, móng vuốt đều đưa ra ngoài, Lâm tỷ vừa nói, cái kia cào liền xoẹt một cái cuộn tròn lại.】 【Nhanh thu lại đi, không thì lại bị quả cầu tuyết không khác gì ngươi ném vào mặt đấy, ai mà chẳng thu.】 Lâm Thiên Du cẩn thận đặt quả cầu tuyết lớn xuống, tiếc nuối vì không có chỗ dùng, "Cảm giác thú nhỏ trong nhà đều rất thích quả cầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả cầu tuyết ném tới thì chúng theo bản năng há miệng cắn, nếu đổi loại cầu khác, chúng có lẽ đã có thể ném nhau chơi rồi, quả cầu tuyết vẫn là quá dễ vỡ
"Có thêm vài món đồ chơi thì tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Như là đĩa ném, đèn hồng ngoại
Lâm Thiên Du suy nghĩ, có nhiều đồ chơi hơn, có thể làm phong phú thêm cuộc sống thường ngày của các thú nhỏ
Nếu không thì ngoài săn mồi chỉ còn ăn cơm ngủ, thời gian dài cũng rất nhàm chán
"Đúng vậy, đĩa ném
Lâm Thiên Du búng tay kêu lên, đặt quả cầu tuyết xong thì nhảy xuống dốc, về phòng lấy ra búa, còn có một khúc gỗ dùng để nhóm lửa
Đèn hồng ngoại thì không làm được, làm đĩa ném thì quá đơn giản
Khúc gỗ này có đường kính lớn nhất, cũng thích hợp làm đĩa ném, độ dày cũng tầm hai đốt ngón tay trỏ
Lâm Thiên Du dùng búa gọt cạnh, chỗ nào cũng cạo trơn tru, cả khối gỗ đều được gọt đi một lớp, độ dày tự nhiên mà giảm xuống
"Không cần làm quá dày, như vậy chúng nó ngậm lâu cũng không quá mệt
Lâm Thiên Du thổi đi vụn gỗ, cầm đĩa ném gỗ lên nhìn, "Như vậy là thích hợp rồi
Có thể làm lớp đệm thì càng tốt
Chỉ là ở đây không có thứ để làm lớp đệm
Lâm Thiên Du đành phải lùi một bước, dùng tuyết xoa đi xoa lại mấy lần, lại cởi bao tay, dùng ngón tay vuốt, đảm bảo không có chút dằm gỗ nào
"Khụ khụ
Lâm Thiên Du ngồi tại chỗ, khẽ ho vài tiếng thu hút sự chú ý của đám lông xù, nàng vỗ vỗ vụn gỗ trên đùi, một tay nâng đĩa ném, "Chúng ta chơi trò chơi, ta sẽ ném cái đĩa này ra ngoài, các ngươi giúp ta nhặt về
"Gào..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Niêm đến bên tay nàng, ngẩng đầu há miệng liền có thể cắn được đĩa ném
Lâm Thiên Du cọ cọ đầu Tiểu Niêm bằng khuỷu tay, "Phải chờ ta nói bắt đầu
"Gào
"Bắt đầu
Dứt lời, chiếc đĩa ném đặt ngang trong tay Lâm Thiên Du lập tức rời tay mà ra
Cho dù là ngồi, lực tay của Lâm Thiên Du cũng không hề giảm chút nào
Sói đầu đàn phản ứng nhanh nhất, thứ nhất đã lao ra ngoài, trong đàn sói cũng rất nhanh đuổi theo, ngay cả con sói Bắc Cực bị thương cũng nhanh chóng lê ba chân, Tiểu Niêm ngó trái ngó phải, còn chưa hết ngơ ngác trước việc đĩa ném đã bay ra ngoài
Đến khi nhận thức được vấn đề, cái đuôi của con sói Bắc Cực cuối cùng đã không còn thấy đâu
Nó nhìn tay Lâm Thiên Du trống không, Tiểu Niêm: "Ô
Lâm Thiên Du giơ tay chỉ phương hướng cho nó, "Bên kia..
"Gào
Gào
Tiểu Niêm lỗ tai vểnh ra sau, lúc này mới phản ứng lại, vội vàng đứng dậy đuổi theo
Tác giả có lời muốn nói: Ngủ ngon, ngủ sớm nhé mọi người...