Chim ác trên trời cùng mãnh thú dưới đất, sức chiến đấu bên nào cao hơn, đây là một câu hỏi không có tiêu chuẩn đáp án
Chúng đều có ưu thế riêng, khó phân thắng bại
Điều không hề bất ngờ là, nếu thật sự nghiêm túc đánh nhau, nhất định sẽ bị thương
Chỉ là cãi vặt, cắn nhau chơi đùa thì Lâm Thiên Du sẽ không để ý, nhưng trước mắt, cả hai đều bày ra tư thế muốn đánh thật sự
Lâm Thiên Du ở giữa đóng vai hòa giải, "Tiểu Điêu, ngươi xuống đây trước nghe ta nói, nó không phải địch nhân
Xích Vĩ Lục Khắc vươn móng vuốt cố ý tránh Lâm Thiên Du, thu móng lại ngược lại kích động cánh, xoay người để lông đuôi dán vào mặt gấu đen
"Gấu nhỏ ngươi cũng vậy, vẫn là câu nói kia, chúng ta có chuyện từ từ..
Thấy Xích Vĩ Lục Khắc thu tay, Lâm Thiên Du quay đầu làm công tác tư tưởng với gấu đen, còn chưa dứt lời, giọng nói đột nhiên cao lên: "Sao còn nhảy lên đánh nữa rồi?
Tay gấu nhổ một nhúm lông đuôi
"Thu
Xích Vĩ Lục Khắc tức giận, đạp lên vai gấu mổ một ngụm vào đầu gấu
"Gào
"Uy ——
Hai người các ngươi
【Ha ha ha ha đúng là một chiến trường thảm khốc, nhưng sao ta lại vui vẻ thế này?】 【Cười chết mất, Xích Vĩ Lục Khắc: Ta vừa mới đi có một đêm, ngươi liền cùng cái đồ đen này đi chung với nhau!】 【Nói đi cũng phải nói lại, cả hai đều rất chừng mực, còn biết tránh Lâm Thiên Du rồi mới đánh nhau.】 Lâm Thiên Du nhìn hai bên vừa đánh vừa di chuyển chiến trường, Xích Vĩ Lục Khắc mổ một mớ lông gấu rồi nhổ ra, gấu đen vứt lông đuôi nhào tới đuổi theo
Đánh nhau khí thế ngất trời
"Đừng đánh
Nghe thấy tiếng, gấu đen và Xích Vĩ Lục Khắc trong lúc gấp gáp liếc mắt nhìn Lâm Thiên Du một cái, sau đó lại tiếp tục chiến đấu
"..
Lâm Thiên Du hít sâu một hơi, giữa trưa nắng, làm nàng sắp thiếu dưỡng khí mất rồi
"Thật đừng đánh, đều là người một nhà, đừng nội chiến..
A
Lâm Thiên Du ngẩng đầu nhìn trời, không để ý vật cản dưới chân, bị vấp một cái, vội vàng thoáng nhìn thấy hai con kia, nàng trực tiếp theo lực đó mà ngã xuống đất
Cảm giác có chút cấn đau, lại lách người qua một bên
Hai con đang im lặng chiến đấu lập tức dừng lại, sốt sắng hoảng sợ chạy tới tìm Lâm Thiên Du
"Ô
"Thu
Mắt thấy Lâm Thiên Du ngã xuống đất không dậy, nhắm chặt hai mắt sống chết không rõ
Gấu đen và Xích Vĩ Lục Khắc không ngừng ngửi mùi trên người Lâm Thiên Du, mờ mịt không biết xảy ra chuyện gì
Cả hai coi như không đánh nữa
Lâm Thiên Du hé mắt nhìn một khe hở, xác nhận an toàn rồi lại nhắm mắt lại
Nàng dám chắc, nếu giờ mà đứng lên, phát hiện nàng không sao thì cả hai chắc chắn sẽ lại đánh nhau tiếp
Nghĩ vậy, Lâm Thiên Du tay chồng lên nhau đặt dưới má
"Thu
Lâm Thiên Du nghĩ thầm: Không đứng lên đâu
Người ngất thì không dậy nổi
Xích Vĩ Lục Khắc thử dùng móng vuốt đẩy đẩy nàng
Lâm Thiên Du theo sức nó lắc lư, giả vờ hôn mê, mềm yếu không sức lực, nhưng vẫn không mở mắt
Dường như cạn kiên nhẫn, Xích Vĩ Lục Khắc không đẩy nữa, gấu đen buồn bã gầm nhẹ một tiếng
Nghe vào tai Lâm Thiên Du, đây là một tiếng "Hảo"
Lâm Thiên Du nhíu mày, hảo
Cái gì mà hảo
Xích Vĩ Lục Khắc đang nói gì với gấu đen vậy
Chưa kịp nghĩ kỹ thì tiếng kêu thảm thiết của đạo diễn đột nhiên vang lên từ mặt đất
"Cứu mạng a a a a——
"Lâm Thiên Du
Lâm Thiên Du
Đừng có giả vờ hôn mê
Mau đứng lên
Lâm Thiên Du vội vàng đứng dậy, chỉ thấy gấu đen đã đứng ở trước lều trại của tổ đạo diễn, ôm cột chống đỡ bên ngoài nhổ lên, định kéo về phía nàng
Xích Vĩ Lục Khắc bay giữa không trung, một móng cào xuống đã làm tốc mái lều
Lâm Thiên Du: "..
Nhân viên công tác của tổ chương trình mỗi người canh một bên, ôm gậy sắt, dùng thân mình giữ lều
Khổ nỗi trước mặt gấu đen, sức của nhiều người như vậy cũng chỉ như một đám gà con bé nhỏ, không có sức phản kháng
Bị cưỡng chế lôi ra một khoảng
Lâm Thiên Du vội vàng ra tay, cứu lều sắp sập của tổ chương trình ra khỏi tay chúng nó
Lều trại nhờ vào các cột chống bên trong, nhưng một cây gậy sắt đã bị biến dạng
Xích Vĩ Lục Khắc bỏ lại mảnh vải rách trên đỉnh, vui vẻ bay về phía Lâm Thiên Du cọ cọ
"Ô
Gấu đen không chịu thua kém, chen qua một bên khác để gần Lâm Thiên Du
Ngăn giữa Lâm Thiên Du, Xích Vĩ Lục Khắc lại quạt nó một cái
Gấu đen giơ vuốt cào nó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đứng giữa, Lâm Thiên Du còn chưa kịp vui vì cả hai cuối cùng đã không đánh nhau, mặt không cảm xúc
Mệt mỏi quá rồi
"Được rồi
Không ai được đánh nhau nữa
Lâm Thiên Du mỗi bên một tay, chống tay tách chúng nó ra, "Ai động thủ nữa ta sẽ ra tay đấy
"Ta đánh người đau lắm đấy
Gấu đen rụt cổ, Xích Vĩ Lục Khắc liếc nó một cái, khinh thường quay đầu đi
【Hay thật, nhấn vào xem ngay, Lâm Thiên Du online thuần hóa mãnh thú.】 【Chúng nó cũng đâu cố ý, các ngươi xem hai con đều đáng yêu thế này hay là lần này bỏ qua đi.】 Lâm Thiên Du xoa đầu gấu, nhổ một mảng nhỏ, tuy không ảnh hưởng xúc cảm, Xích Vĩ Lục Khắc mổ một cái rồi bay lên trời, gấu đen đánh không trúng, ngược lại lông đuôi rụng không ít, đầu ngón tay vuốt lông đuôi, "Hai người các ngươi thật là
Đều trở nên nhếch nhác
Nhưng cũng còn tốt, chỉ là nhếch nhác thôi, chứ không bị thương thật
Lâm Thiên Du nhặt đám lông đuôi rơi trên mặt đất, so với lông Khổng Tước còn xinh đẹp và lộng lẫy hơn, cầm trên tay nhìn cũng giống như một món đồ thủ công tinh xảo
"Muốn mang về xây tổ sao
Lâm Thiên Du lắc lư lông vũ, chạm vào mỏ Xích Vĩ Lục Khắc, "Còn rất đẹp
Xích Vĩ Lục Khắc lắc đầu, móng vuốt đẩy lông vũ ra, cằm gác lên đầu Lâm Thiên Du, cả con chim như không khí lực mềm yếu, dán vào nàng
Lâm Thiên Du sợ nó đứng không vững trên vai như vậy, vội vàng đưa một tay đỡ, lòng bàn tay cọ lên chỗ lông bị mổ rụng trên đầu gấu đen, "Không được đánh nhau nữa nhé
Ta sắp chết đói rồi
Đi, đi tìm đồ ăn thôi
Trì hoãn mất nửa ngày, Lâm Thiên Du không cần xem giờ, nàng đã đói lắm rồi
Mấy đồ ăn được đem theo, trong tổ ong vẫn còn rất nhiều mật ong, ở lại cũng ăn không hết, cứ để tổ ong ở căn cứ, nàng chỉ mang theo chút mật ong trong bình sắt
Lâm Thiên Du đeo ba lô leo núi, chào hai con lông xù cùng đi
Không biết đi đâu, cũng không có điểm đến cụ thể
Đơn giản cứ đi về phía bờ sông uống nước
Nghĩ tới những khách mời khác, Lâm Thiên Du không đi về phía thường hay lui tới mà dẫn chúng đến khúc hạ lưu của sông
Tìm một chỗ thích hợp đốt lửa, rót đầy nước vào bình sắt, đun sôi rồi khuấy đều làm nước ngọt để uống
"Bên này có cá
Lâm Thiên Du treo bình mật ong trên đống lửa, ngồi xổm xuống bờ sông nhìn
Vừa nãy lấy nước đã để ý, bên này nhiều cá hơn khúc giữa và thượng lưu, ít nhất là theo như Lâm Thiên Du thấy, nàng chưa từng thấy cá ở khúc giữa và thượng lưu
Cá hoang dại không biết là loại gì, trông hơi giống cá trắm cỏ, nhưng vảy lại sáng hơn cá trắm cỏ, trông rất béo
"Hay là dứt khoát ăn cá nhỉ
Nàng vốn ăn gì cũng được, quay đầu hỏi hai con, "Mật ong cá nướng hay mật ong thịt nướng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xích Vĩ Lục Khắc và gấu nhỏ nhìn ngơ ngác
Không hiểu
"Được rồi
Lâm Thiên Du lắc đầu, bật cười nói: "Thử cá nướng trước đã
Lâm Thiên Du không định làm ướt quần áo của mình, nếu bắt cá thì chỉ còn lại câu cá và đâm cá là hai lựa chọn
Câu cá thì..
cành liễu gần đây không giống có thể gánh được trọng trách
Nàng cầm dao rựa, tìm một cành cây thích hợp chặt ra, gọt đầu nhọn
"Gấu nhỏ
Đang suy nghĩ thì trước mắt tối sầm, gấu đen tròn vo đứng sang một bên đã che hết nửa ánh mặt trời
Lâm Thiên Du đưa tay, một tay xoa đầu gấu, một tay nhìn cây, "Đừng vội, lát nữa ta sẽ bắt cho ngươi một con cá lớn
Phù một tiếng, tay Lâm Thiên Du hẫng xuống, nàng giật mình, nước bắn tung tóe trên bờ suýt làm ướt cả mặt
May mà nàng đứng cách bờ một khoảng, nếu không thì quần áo đã ướt hết rồi
Trong nước, gấu đen động tác nhanh nhẹn, hoàn toàn không có vẻ chậm rì khi ăn mật ong, vừa ngoi lên mặt nước thì trong miệng đã ngậm một con cá lớn
Cá còn chưa chết hẳn, đuôi và đầu còn đang quẫy loạn, gấu đen giơ vuốt định đè lại, kết quả bị cá vùng vẫy theo bản năng mà ngửa mặt, không đè được cá ngược lại bị dính mấy cái miệng rộng
Trên cây, Xích Vĩ Lục Khắc từ trên cao nhìn xuống, đột nhiên nhảy từ cành cây thẳng xuống đất rồi dang cánh ra, bay là là trên mặt nước, ngậm chính xác một con cá, cắn thủng không cho một tia cơ hội phản kháng
Khi rơi xuống đất, đặt cá ngay trước mặt Lâm Thiên Du
Lâm Thiên Du vẫn còn đang tìm nhánh cây gọt công cụ bắt cá: "
Gấu nhỏ thấy vậy, bỏ cá quay đầu trở về sông
Xích Vĩ Lục Khắc cũng không chịu thua kém, lượn trên mặt sông tìm cơ hội
Trong nước, gấu nhỏ tách đàn cá ra, cá đang uống nước bị làm loạn, lũ cá trốn đều phải ngoi đầu lên
Xích Vĩ Lục Khắc luôn để ý vị trí của cá trên không trung, không trượt phát nào
Trong vô hình, cả hai đã hình thành một loại phối hợp, cảm giác rất ăn ý
Nhìn một mảng đuôi cá quẫy bùm bụp trước mặt, Lâm Thiên Du đỡ trán, "Chậc, ta nhớ ta tham gia là sinh tồn hoang dã mà
【Ta cũng thấy không thích hợp
Bữa nào cũng ăn không hết mồi là sao thế này
】 【Cái gì
Cái này vậy mà không phải thế giới động vật
】 【Thôi thôi các tỷ muội, xem sinh tồn hoang dã đói xanh xao vàng vọt bên phòng phát sóng trực tiếp cách vách đi, hai ngày chỉ uống một cốc nước, còn không phải nước nóng, tiểu minh tinh không hậu thuẫn không địa vị thảm đến chảy nước mắt luôn kìa.】 "Được được, đừng có cãi nhau nữa hai người
Lâm Thiên Du thấy con chồn chân đen và gấu đen nhìn chằm chằm cá trong sông, sợ hai đứa nó bắt sạch cá ở con sông này mất
Lâm Thiên Du nhặt cá lên, "Bắt nhiều như vậy, có ba chúng ta cũng ăn không hết
Hai con lông xù giống như đang so tài với nhau, không đánh nhau mà lại đua nhau xem ai bắt được nhiều cá hơn
"Tiểu Điêu, mau trở lại
Lâm Thiên Du hướng về phía con chồn chân đen chìa tay ra
Vốn còn đang mải mê bắt cá, con chồn chân đen liền lập tức từ bỏ cá dưới sông mà bay về phía Lâm Thiên Du
Đậu trên vai, Lâm Thiên Du xoa xoa móng vuốt của nó
"Gấu nhỏ
Ngươi cũng đừng bắt cá nữa
Lại đây ta giúp ngươi chải lông, nhìn rối bù xù kìa
Tổ chương trình chuẩn bị một túi đồ rửa mặt nhỏ cho khách quý, bên trong có một cái lược nhựa nhỏ, Lâm Thiên Du vẫn luôn không dùng tới
Lúc này vừa hay lấy ra cho gấu nhỏ dùng
Chọn một hòn đá vững chắc, Lâm Thiên Du ngồi lên trên, cầm lược trong tay, "Đến đây, chải lông
Gấu đen từ dưới sông đi lên
Lâm Thiên Du mắt nhanh tay lẹ, "Chờ một chút
Đừng có rũ lông trước
Khổ nỗi ngăn cản vẫn chậm mất một nhịp, gấu đen đứng trên bờ sông rũ lông, nước văng tung tóe bốn phía, gần như có thể gọi là một cơn mưa rào trong vài giây
"Thu ——
"Tiểu Điêu
Ghét nhất bị ướt lông vũ, con chồn chân đen bỗng nổi giận
Nhìn hai con lại đánh nhau, Lâm Thiên Du đứng giữa gió loạn cả lên, "..
Nàng lau nước trên mặt, "Hai người đánh nhau đủ rồi thì nhớ lại mà ăn cơm đấy
--- Nước mật ong nấu xong, Lâm Thiên Du rót ra chén nhỏ để cho nguội bớt
Giờ có hai con lông xù, một cái bát không đủ dùng, về phải làm thêm mấy cái nữa mới được
Không có cọ, không thể quét nước mật ong lên cá nướng một cách cẩn thận được, nên lúc nướng cá, Lâm Thiên Du chỉ chấm chút lên trên
Mật ong rất nguyên chất, nấu thành nước mật ong, vị ngọt thanh vừa phải chứ không bị ngọt quá
Làm sạch cá xong, đặt cá lên trên vỉ nướng, thi thoảng lại lật qua một chút, chờ ăn là được
Mùi cá nướng bắt đầu lan tỏa, hai con đang đánh nhau một hồi cũng dừng lại
Có thể là vì có Lâm Thiên Du ở đây, chúng nó trông thì đánh nhau hung hăng, kỳ thực đều rất có chừng mực, thương tổn chỉ ở ngoài da lông, giống như trẻ con đánh nhau, ta đấm cho ngươi một quả ngươi cắn ta một miếng, không hề thấy máu
"Đói bụng rồi hả
Lâm Thiên Du xoa xoa con chồn chân đen, "Đợi chút nữa là được ăn
Gấu nhỏ nghe thấy liền liếm liếm bộ lông xù của mình, sát vào ngồi dựa bên chân Lâm Thiên Du, "Ô
"Ừm
Lâm Thiên Du đáp lời, tranh thủ lúc cá nướng chưa xong, lại lần nữa cầm lược lên, vuốt lông từ trên đầu xuống, tiện thể tháo cái khăn xô ướt sũng ra
Lâm Thiên Du thở dài, "Ai, lại muốn đổi lược rồi
Nàng muốn đổi vật tư với đạo diễn quá nhiều
Phần lớn đều là để dùng cho lông xù, nhưng mà nghĩ lại, nuôi lông xù đúng là tốn tiền
Cái lược nhựa nhỏ miễn cưỡng lắm mới chải được lông gấu cho mượt, nhưng lược răng quá ngắn, lông dày chải không tới, chỉ có thể dùng tay xoa vài lần cho đỡ
Lâm Thiên Du vỗ vỗ lưng gấu nhỏ, "Được rồi, ăn cơm thôi
Con chồn chân đen nghiêng đầu, cũng học theo dáng vẻ của nàng mà dùng móng vuốt vỗ vỗ
Cá nướng được để một bên cho bớt nóng, Lâm Thiên Du cầm chén cho gấu nhỏ, còn bản thân thì lấy hai cái lá cây làm bát, chỉ uống nước mật ong thì nàng không uống được bao nhiêu, nhưng gấu đen hẳn là rất thích
Cái chén gỗ so với bàn tay gấu đen, trông cứ như món đồ chơi nhập vai gia đình vậy
Ngửi thấy mùi ngọt trong chén, phản ứng của gấu đen là dùng tay gấu chấm nước đường
Lâm Thiên Du chọc vào miếng đệm chân của nó, "Uống thế này
Nàng làm bộ dán môi vào mép lá cây bát, rồi nghiêng bát
Gấu đen chớp chớp mắt, học theo, khi mật ong chảy vào miệng thì mắt nó sáng lên
Chén này còn chưa đủ lót dạ, đổ vào đã hết sạch
Gấu nhỏ uống xong thì đổ rỗng bát, xác định trong bát không còn nước đường để đổ ra được nữa, bèn cầm bát đưa về phía Lâm Thiên Du, "Gào
Lâm Thiên Du thấy nó thích thì mừng rỡ cầm chén đổ đầy lại, "Cái này còn ấm, uống từ từ thôi
So với đó, con chồn chân đen không quá hứng thú với nước mật ong, chỉ thỉnh thoảng mổ một chút vào bát lá, chớp mắt rồi nửa ngày sau mới lại mổ lần thứ hai
Chỉ có một bình mật ong nhỏ, Lâm Thiên Du thấy gấu nhỏ thích nên cho hết phần còn lại
Đặt bát lá xuống, Lâm Thiên Du đứng dậy nướng tiếp mấy xiên nữa
Khẩu vị của gấu rất lớn, số cá này có lẽ cũng không đủ cho nó ăn
Uống xong giọt nước mật ong cuối cùng, gấu đen liếm liếm chén gỗ, rồi đi đến bên cạnh nồi nhìn nhìn, thấy bên trong trống rỗng lại cúi đầu liếm bát của mình
Tiếng bát lá rơi vào trong chén gỗ loảng xoảng, nước mật ong trong đó cũng bắn tung tóe
Con chồn chân đen chỉnh sửa lại lông vũ của mình, bay đi tìm Lâm Thiên Du
【?
Chồn chân đen đang đưa phần nước mật ong của mình cho gấu đen hả!】 【Phụt..
ha ha ha xem ra tình cảm của hai con lông xù này cũng không tệ, có phải đánh nhau mà thành tình cảm không vậy?】 【Gào đáng yêu c·h·ế·t đi được, Tiểu Điêu của ta ngoan quá, còn biết chia sẻ mật ong nữa chứ.】 【Ô ô ô gấu nhỏ biết uống mật ong nha, chủ thớt nếu là ta, ta sẽ nấu cả con sông thành mật ong cho nó uống luôn.】 ..
Cá nướng chín vàng giòn, rắc đầy hỗn hợp bột ớt và muối lên trên, mùi vị rất thơm, chỉ là không có dầu nên hơi khô
Lâm Thiên Du cắn một miếng, nghĩ nghĩ rồi nói: "Không ngon bằng thịt nướng
Lần sau có thể thử bôi dầu nướng thịt lên cá, cá sẽ mềm hơn một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con chồn chân đen và gấu nhỏ rất dễ nuôi, không kén ăn
Lâm Thiên Du còn đang tìm xem chỗ nào thiếu sót thì con chồn chân đen đã mổ hơn nửa miếng thịt cá, gấu đen thì một miếng hết một con
Ăn không sót một miếng nào
Gặp những con cá lớn hơn một chút, thì cũng chỉ cắn một miếng ở đầu rồi trực tiếp nuốt luôn
【Lâm Thiên Du đang làm cái gì vậy
Không giúp gỡ xương cá ra à
Mắc cổ thì làm sao bây giờ?】 【Xin phỏng vấn, bạn đang ở trạng thái tinh thần gì mà lại hỏi câu hỏi đó vậy?】 【A đúng đúng đúng, gấu đen ăn cá bị hóc xương, nó ở ngoài hoang dã kiếm được mồi còn không ăn, ở đây thì suốt ngày làm cho nó ba món một canh.】 Phòng phát sóng trực tiếp độ hot rất cao, một chút thay đổi nhỏ thôi cũng bị nghi ngờ
Nhưng mà cũng có rất nhiều người sáng suốt, nhìn ra vấn đề không đúng, trực tiếp thay Lâm Thiên Du lên tiếng
Đồng hồ ông ổng rung hai tiếng, Lâm Thiên Du đang lấy cá nướng trêu gấu nhỏ, ngửi thấy mùi bột ớt thì mắt mũi gấu đen nhăn tít lại, trông càng giống cục bột hơn
Nàng ha ha cười, mở tin nhắn đồng hồ ra xem
Đạo diễn: 【Tổ chương trình đặc biệt mời chuyên gia sinh tồn hoang dã Tạ Dật Phi, đã đến đảo nhỏ, Tạ Dật Phi là người có một lượng fan cực lớn trên các nền tảng video, kinh nghiệm sinh tồn hoang dã phong phú, từng đạt thành tích sinh tồn tay không trong rừng mưa 90 ngày
Đã đạt được rất nhiều giải thưởng lớn trong ngành.】 【Các vị khách quý đang đi săn bên ngoài, xin hãy trở về căn cứ kịp thời để nghênh đón thầy giáo đại thần nhé!】 Tạ Dật Phi
Tên này..
Lâm Thiên Du suy nghĩ một chút mới nhớ ra người này trong nguyên văn
Chỉ là, Tạ Dật Phi không phải là đến giữa chừng cốt truyện mới được mời đến tham gia chương trình làm cố vấn sao
Sao giờ mới phát sóng được vài ngày đã tới rồi
Tạ Dật Phi cũng là một trong những kẻ liếm cẩu của An Lan Thanh, đứng ở góc độ của người xem, vị trí của hắn trong lòng An Lan Thanh hẳn là giống với Quách Ngạn Bằng
Trong nguyên văn, cốt truyện đến giữa chừng thì đạo diễn mời một vị cố vấn đến nghiệm thu kết quả sinh tồn trong mấy ngày nay
Lúc đó, An Lan Thanh nhờ vào việc dựa hơi nguyên chủ nên đã có độ hot không nhỏ, lại thêm hình tượng chuyên tâm kiên cường đã được dựng lên, nên tự nhiên cởi mở trò chuyện với Tạ Dật Phi, thừa nhận những thiếu sót của mình để tăng thêm hảo cảm của người xem
Còn Tạ Dật Phi thì ăn nói gai góc, các loại ghét bỏ nguyên chủ, ngu xuẩn, đồ phế thải là những lời không ngớt, cứ ba câu thì hai câu là hạ thấp nguyên chủ
Nguyên chủ vốn dĩ đã kiên trì rất lâu trong hoàn cảnh sinh tồn đầy áp lực, nghe Tạ Dật Phi nói thì trực tiếp sụp đổ, vừa khó chịu vừa tủi thân
Tạ Dật Phi thấy thế thì chỉ nói câu "Xin lỗi, ta không ngờ ngươi lại giả tạo như thế, ta chỉ đang dạy ngươi thôi, ta không có ác ý
khiến nguyên chủ khổ mà không nói nên lời, khóc lóc thì chỉ bị người xem mắng là điên
Sau đó, Tạ Dật Phi cũng ngày càng công khai nhắm vào nàng
Những kẻ liếm cẩu xung quanh An Lan Thanh, giống như được gắn định vị chỉ đường, cứ nhắm vào nguyên chủ mà bắt nạt
Lâm Thiên Du chậc lưỡi một cái, đóng hộp thư lại, giả vờ không nhìn thấy tin nhắn của đạo diễn
Nghênh đón thì không có chuyện đó đâu
Vừa gặp đã cho người ta ăn một trận ngay trước ống kính trực tiếp thì không hay lắm
Ai muốn tiếp thì người đó tiếp đi
Lâm Thiên Du vung tay lên, "Đến đây, tiếp tục ăn cá nào
--- Đến tận buổi chiều, sắc trời thay đổi như thể mưa gió sắp tới
Đem xích cuối lục khắc đưa trở về, gấu nhỏ tự mình chạy đi đi săn, không có việc gì Lâm Thiên Du lúc này mới về căn cứ
Ở bên ngoài chơi nửa ngày, trong ba lô nàng còn chứa không ít quả dại
Nàng tản bộ lúc trở lại, Hàng Tư Tư đang thở hổn hển vung đao vào thân cây
Lâm Thiên Du đi lên hỗ trợ đỡ một chút, để tránh cây này ngã đập vào người, không khỏi hỏi: "Sao lại đốn cây vậy
Hàng Tư Tư choáng váng, thấy người tới hơi mím môi nói: "Tạ Dật Phi lão sư nói dạy chúng ta xây nhà, để buổi tối chúng ta có thể nghỉ ngơi thoải mái hơn chút
Nhìn sắc trời, Lâm Thiên Du nhíu mày, "Đã muộn thế này còn đốn
Hàng Tư Tư: "Nói là thời gian sinh tồn hoang dã là mấu chốt, không phân ngày đêm
Bận rộn xong khoảng thời gian trước, phía sau mới thật sự được thả lỏng
Bây giờ ngủ là không có ý nghĩa
Lâm Thiên Du: "..
Đây là cái kiểu kích động khách mới cùng thủ pháp không tưởng tượng gì vậy
"Ngươi còn thiếu mấy cây
Ta giúp ngươi chặt
Lâm Thiên Du ném ba lô cho nàng, "Ngươi đi nghỉ một lát, bên trong có quả dại, ăn chút đi
"Thôi, ta không chặt được
Hàng Tư Tư lắc đầu, chặt một hồi liền thấy đau tay, "Thiên Du tỷ, trước kia tỷ chặt bỏ thế nào vậy
Nghĩ trước, nàng cảm thấy Lâm Thiên Du thân thể không tốt, còn muốn giúp nàng chặt cây
Kết quả bây giờ mình chặt cây, cọ xát nửa ngày, liền một cây cũng không chặt nổi
Hai người rốt cuộc ai mới là cái người thân thể suy yếu nhu nhược đến nỗi vác đao không nổi vậy
Hàng Tư Tư ngượng ngùng lấy quả dại, Lâm Thiên Du liền cầm ba lô lại, lấy một quả cho nàng, lần này quả dại nhỏ, có ba bốn quả
Căn cứ trên bãi đất trống đã xuất hiện nhà gỗ sơ bộ
Quách Ngạn Bằng cùng An Lan Thanh liên thủ, lại có Tạ Dật Phi ở bên cạnh hỗ trợ, ba người dựng nhà tự nhiên nhanh hơn các khách quý khác
Thấy Hàng Tư Tư tay không trở về, Tạ Dật Phi không hề ngạc nhiên, lắc đầu, "Các ngươi không thể học Lan Thanh một chút sao, tay nàng mài hỏng cũng không nói bỏ cuộc, mấy người các ngươi thật là..
Ai, ta không nói
Nói đến đây, Tạ Dật Phi lại không nhịn được cười nói: "Sinh tồn hoang dã nhiều ngày như vậy, còn phải dựa vào mảnh đá tránh mưa, thật không biết các ngươi nghĩ gì
Hắn không chỉ đích danh, nói đi nói lại đều dùng Các ngươi
Lâm Thiên Du đi ngang qua liền đi qua, ngay cả ánh mắt dư thừa cũng không cho hắn
Vượt qua hắn, vừa vén màn nhà lên, Lâm Thiên Du liền phát giác không đúng
Đồ trong này thiếu, cơ bản mỗi thứ để ở đâu nàng đều nhớ
Thiếu cái gì vừa nhìn liền hiểu
Tổ ong không thấy
Lâm Thiên Du buông rèm xuống, mặt không biểu tình trầm giọng nói: "Ai đụng vào đồ của ta
Âm thanh đủ để phản ánh tâm trạng hiện giờ của Lâm Thiên Du
Hàng Tư Tư kinh ngạc quay đầu, hỏi Tưởng Khả có chuyện gì
Tưởng Khả lắc đầu, yếu ớt không nói gì
Tạ Dật Phi nghe vậy, dựa vào cạnh nhà gỗ chưa xong, cười cợt nói: "Mấy thứ rách nát của ngươi, ai thèm động vào
Nói là Các ngươi, Lâm Thiên Du nghi ngờ chỉ ba người
Nàng thản nhiên nói: "Tổ ong của ta đâu
Tạ Dật Phi dừng một chút, nói quanh co: "Cái đó à
Lan Thanh thân thể không tốt, mấy ngày nay dinh dưỡng không đủ, ta thấy được nên mượn của ngươi một chút, chờ mấy ngày nữa ta tìm được tổ ong rồi sẽ bồi hoàn gấp đôi cho ngươi
"Không hỏi tự lấy là trộm
Lâm Thiên Du trong lòng biết, vẫn là không thể nào hoàn trả, hắn nói như vậy, cũng chỉ là muốn cho hành vi trộm tổ ong của mình trở nên hợp lý
Nghe nàng nói vậy, Tạ Dật Phi cảm thấy mất mặt, giọng nói cũng không tốt, "Đều là một đội, đâu đến mức ngươi nói nghiêm trọng vậy
Lâm Thiên Du nhưng không có tâm tình nói nhảm với hắn, đi qua, đối mặt với hắn lại hỏi một lần, "Tổ ong của ta ở đâu
Tạ Dật Phi nhìn Lâm Thiên Du, tựa hồ không nghĩ tới nàng còn có thể truy hỏi, mọi khi đã sớm cúi đầu đi yếu đuối trốn sang một bên rồi, "Ủa không phải, ngươi có cần vậy không
Chỉ là một tổ ong thôi, ta là ai ngươi không biết sao
Ta muốn tìm tổ ong không phải dễ như trở bàn tay sao, ta đều nói gấp đôi trả lại cho ngươi rồi, sao ngươi còn càn quấy
An Lan Thanh thấy Lâm Thiên Du tính toán chi li như vậy, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, không phóng khoáng không có tầm nhìn đại cục, là điều tối kỵ khi sinh tồn hoang dã
Lâm Thiên Du đây chẳng phải tự mình hại mình sao
Quách Ngạn Bằng cũng liếc nàng một cái, "Ngươi sống tốt vậy, còn thiếu một tổ ong à
Chỉ biết no bụng mình, mặc kệ người khác
Thật ích kỷ
Chẳng phải là tổ ong sao, tự mình tìm không được thì bảo con gấu đi tìm, có gì mà phải nhặng xị lên, phiền chết đi được
Lâm Thiên Du liếc xéo hắn một cái, "Ta cho ngươi dễ tính phải không
Thấy không khí ngày càng căng thẳng, An Lan Thanh vào thời điểm mấu chốt đứng dậy, "Thiên Du đừng nóng giận, đều tại ta không tốt, làm chút việc là tuột huyết áp, nên mượn chút mật ong của ngươi
Lâm Thiên Du nhẹ gật đầu, ý bảo nàng nói tiếp, "Sau đó thì sao
Căn bản không nghĩ có chuyện tiếp theo, An Lan Thanh ngẩn ra, "Sau đó..
Lâm Thiên Du đều bị cái vẻ mặt đáng thương mà không biết làm sao của nàng làm cho bật cười, "Tạ Dật Phi trộm đồ còn nói sau này bồi hoàn gấp đôi, ngươi thì chỉ một câu ngươi lấy rồi xong à
"Đồ là ta lấy, không liên quan gì đến Lan Thanh
Tạ Dật Phi che chắn người sau lưng, "Lâm Thiên Du, đừng làm ta khinh thường ngươi
【Đúng đó, không phải là miếng ăn thôi sao, Thanh Thanh là thân thể không khỏe mà, nếu không thì ai thèm đồ của ngươi.】 【Cười chết mất thôi, thân thể không khỏe thì đi chết đi
Ăn trộm đồ mà đến phiên ngươi không thèm hả?】 【Nghe An Lan Thanh nói chuyện mà buồn cười quá đi.】 Lâm Thiên Du nhếch môi cười, sau đó không hề báo trước một chân đá vào gối của Tạ Dật Phi
"A
Tạ Dật Phi không hề phòng bị trực tiếp quỳ một chân trên đất, một tay chống đỡ để giữ thăng bằng, đang tức giận liền ngẩng đầu lên, câu hỏi còn chưa thốt ra
Lâm Thiên Du trước một bước nắm ngón tay trái của hắn, kéo qua vòng quanh cổ hắn, đứng sau lưng Tạ Dật Phi, gắt gao bẻ ngược các ngón tay ra phía sau
Tạ Dật Phi mặt đỏ lên, nhưng ở tư thế bị kiểm soát này, động cũng không được, "Bỏ tay ra
Lâm Thiên Du ngươi điên rồi sao?
"Cuối cùng hỏi ngươi một lần, tổ ong của ta đâu
Tổ ong lớn như vậy, dù ba người bọn họ há miệng ăn không thì cũng không thể nhanh như vậy là đã uống xong hết
Nhiều nhất có thể, là ăn một phần, phần còn lại thì trực tiếp giấu đi
Tạ Dật Phi liệu định nàng sẽ nín nhịn, không dám hỏi
Cho dù thật sự hỏi, nói hai ba câu là cho qua, ăn thiệt thòi cũng không dám lên tiếng, lại không ngờ Lâm Thiên Du sớm đã thay đổi rồi
Hiện tại, ngón tay bị bẻ ra phía sau với một độ cong không thể có, đau đớn căng đến cả cánh tay cũng bắt đầu co rút
"Ngươi, dựa vào..
Hắn nhỏ giọng mắng một câu
Lâm Thiên Du không nói nhảm, tiếp tục bẻ ra phía sau
"Lâm Thiên Du
Tạ Dật Phi lồng ngực không ngừng phập phồng, đặc biệt tình thế mất kiểm soát càng khiến cảm xúc của hắn trở nên nóng nảy
Ra sức giãy giụa, nhưng thân thể vẫn bất động, hai chân như bị đổ đầy xi măng, vậy mà bị Lâm Thiên Du dùng một tay chế ngự
Nhận thức này khiến sắc mặt Tạ Dật Phi tái mét
Quách Ngạn Bằng vốn đối đầu với Tạ Dật Phi, lại càng không ưa cái vẻ làm màu của hắn, nhưng giờ phút này, lại đứng ra, "Lâm Thiên Du ngươi đừng có quá đáng, dựa vào mình thân thể không tốt rồi bắt mọi người trong tổ chương trình phải nhường ngươi đúng không
Lâm Thiên Du không nói hai lời trực tiếp một chân đá vào bụng hắn
"Phốc
Không kịp nói thêm gì, Quách Ngạn Bằng trực tiếp ôm bụng ngã sấp xuống, mặt trắng bệch, đau đến nỗi mồ hôi như hạt đậu không nhịn được rơi xuống
【...】 Làn đạn trong chốc lát im lặng
【Vừa, vừa rồi mọi người thấy hết không?】 Trước đây Lâm Thiên Du leo núi leo cây nhanh nhẹn cũng đã đủ khiến mọi người ngạc nhiên rồi, nhưng điều này chỉ cho rằng Lâm Thiên Du đã chuẩn bị trước, tập trung luyện tập trong một khoảng thời gian
Nhưng cú đá này, cùng với việc vừa rồi ghì chặt Tạ Dật Phi, động tác nhanh đến mức ống kính không quay chậm cũng không thể nhìn rõ
Cái này không giống là đồ có thể luyện ra trong một khoảng thời gian ngắn
【Ngọa tào, Lâm Thiên Du vậy mà lợi hại như vậy sao
Thật hay giả
Quách Ngạn Bằng chẳng lẽ bị mua chuộc rồi, cam tâm để Lâm Thiên Du làm nền?】 【Thì..
Anh ta đau đến như vậy, nhìn không giống như là diễn.】 【Đúng đó, 10 năm fan của Quách Ngạn Bằng chứng minh, anh ta kỹ thuật diễn không được tốt đến vậy; chắc chắn là bị đá đau thật.】 【Ha ha ha ha thảo, màn giải thích này đúng là đối khẩu chuyên nghiệp.】 Tạ Dật Phi nhìn Quách Ngạn Bằng ngã xuống đất thầm mắng một câu xui xẻo
Lâm Thiên Du thấy vậy, cũng công bằng tặng cho hắn một chân
"Á"
Tạ Dật Phi thân hình lắc lư, ngón tay bị bẻ càng đau hơn
"Tổ ong ở trong ba lô của ta
Tạ Dật Phi mở miệng mới phát hiện, giọng của mình đã trở nên khàn khàn, khớp hàm cắn chặt đau đớn, "Còn hơn một nửa, phần còn lại ta dùng
Nghe vậy, Lâm Thiên Du lập tức buông tay ra
Không ai đỡ, Tạ Dật Phi lập tức mất sức ngã về phía trước, mặt gần chạm đất, miễn cưỡng chống tay xuống
Lâm Thiên Du giẫm trên lưng hắn như đi trên đất bằng, lấy tổ ong trong ba lô, thản nhiên nói: "Dùng hết phần đó nhớ phải bồi hoàn gấp đôi cho ta, làm người có sức ảnh hưởng cho Blogger, chắc chắn không thể lừa dối một cô gái yếu đuối như ta được
[..
6.] "Ba chữ này ngươi làm sao mà nói ra được vậy
Quách Ngạn Bằng thiếu chút nữa bị ngươi đá bay rồi
[Tạ Dật Phi giờ bất động rồi kìa, chắc không bị đánh đến liệt nửa người rồi chứ?] Lâm Thiên Du vừa đi, An Lan Thanh mới dám đến đỡ người, "A Phi mau đứng lên, Ngạn Bằng anh có sao không
Nàng đứng giữa hai người, một bên đỡ một bên xắn tay áo định đưa người đi
Quách Ngạn Bằng nghiến răng, "Lâm Thiên Du, đánh người là hành vi vi phạm pháp luật, ngươi dám trực tiếp động tay động chân
Lần trước bị đánh, không có video không có bằng chứng, hắn bị thiệt thòi không nói được
Lần này ngay trước ống kính phát sóng trực tiếp, thế nào hắn cũng phải cho Lâm Thiên Du rời khỏi tổ chương trình mới được
"Thôi đi, đều là bạn bè cả
Chúng ta đừng chấp nhặt với nàng làm gì
An Lan Thanh trấn an nói: "Có phải vẫn còn đau không
Bên đạo diễn có tủ thuốc, tôi đưa anh đến lấy nhé
Quách Ngạn Bằng gật đầu lia lịa, "Đi
Là người bị hại duy nhất, Tạ Dật Phi chỉ nhìn Lâm Thiên Du một cái thật sâu rồi lặng lẽ trở về lều của mình
Nhìn hai người viện cớ đi lấy thuốc để mách lẻo, Lâm Thiên Du cũng không vội về lều, liền ra ngoài tìm chỗ ngồi xuống, một chân duỗi thẳng, nửa tựa vào thân cây, vừa ăn quả dại vừa thong thả chờ người bên trong ra
Lều trại đã dựng xong
Vật tư thiếu hụt chỉ là chuyện của khách quý, bên tổ chương trình đổi đồ cũng còn rất nhiều
Ngay cả mái lều cũng đã được gia cố lại
"Thiên Du tỷ, bây giờ làm sao đây
So với Lâm Thiên Du, Hàng Tư Tư lại càng lo lắng hơn
"Cứ bình tĩnh
Lâm Thiên Du cắn một miếng quả dại, vị ngọt mát làm nàng bất giác cầm quả ra xa xem, xem kỹ nó là loại gì, "Bọn họ ăn trộm đồ trước kia
Chiếm lý thì sợ cái gì
Nghe vậy, Hàng Tư Tư cũng vững tâm, gật đầu nói: "Đúng, bọn họ mồm thì đạo đức giả, trộm đồ xong lại còn đòi nợ nữa, đáng đánh
Đạo diễn cũng không phải người không biết phải trái
[Ha ha không phải chứ..
Hai người bọn họ trộm đồ bị người đánh còn trơ mặt đi mách tội à?] [Trời ạ, tuy rằng đúng là chuyện như thế nhưng mà nghe cách giải thích của ngươi buồn cười thật đó.] [Đánh người là sai rồi, A Phi không hề cướp đồ mà, mọi người tự dưng cho A Phi mượn, không mượn lại còn đánh người nữa là sao, dựa vào cái gì chứ!] Tệp fan của Tạ Dật Phi đông đảo, làm Blogger bao năm nay, mối quan hệ với fan khá tốt, khen cũng khen được một lượng fan khá nhiều
Bao năm bình xét không vấn đề gì, vừa lên chương trình trực tiếp đã bị ăn đòn, chương trình hắn còn giỏi là loại hình hoang dã sinh tồn văn nghệ, fan đu sang đây xem trực tiếp tự nhiên không chịu được rồi
Có ý tốt đến dạy mà mọi người đây không tâm tình thỉnh giáo thì thôi, ăn chút mật ong của người ta lại còn nhăn nhó ồn ào, quá ức hiếp người mà
Mang suy nghĩ đó, phòng trực tiếp của Lâm Thiên Du bỗng tràn vào không ít fan của Tạ Dật Phi
Các khách quý khác vì không kịp thời ra mặt can ngăn, ít nhiều cũng bị vạ lây
Không lâu sau, đạo diễn cùng An Lan Thanh đi ra
"Chuyện vừa rồi xảy ra tôi đã biết
Đạo diễn không trực tiếp tuyên bố kết quả xử lý mà giải thích trước, "Tổ chương trình đã nghiêm cấm các khách quý xảy ra xô xát thân thể nhưng sự việc lần này không phải do Lâm Thiên Du mà ra, nàng xuất phát từ tự vệ phản kích, nhưng động thủ vẫn là sai, cho nên chuyện này cả hai bên đều có vấn đề
"Mỗi người ghi một lỗi, tích đủ ba lần sẽ bị loại khỏi chương trình
Nhắc nhở một chút, dù có bị tổ chương trình chủ động loại thì khách quý vẫn phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng và bồi thường cho những ảnh hưởng mà việc rời đi của khách quý gây ra cho tổ chương trình
Kết quả xử lý là như nhau
Chỉ là có người bị đánh thêm một trận
"Đạo diễn
Quách Ngạn Bằng hiển nhiên không phục cách xử lý này, "Tôi..
"Vậy không thì cậu đánh lại đi
Đạo diễn hối hận chết vì đồng ý để cái cậu thiếu gia này vào tổ, nếu không phải cho nhiều tiền, hắn thực sự không muốn nhọc lòng với chuyện phiền toái này
Dừng lại một chút, đạo diễn còn nói, "Nếu nàng phản kích thì tự cậu chịu hậu quả
Lâm Thiên Du đứng lên, lười biếng duỗi eo, "Muốn đánh không
Ta còn hai cơ hội ghi lỗi đó
Nếu Quách Ngạn Bằng cứ nhất định muốn thử thì nàng có thể dùng bớt một lần cơ hội quý giá
Quách Ngạn Bằng tức thở không ra hơi, căn bản không lên tiếng trả lời được, hoặc là không biết nên trả lời như thế nào, dứt khoát giả bộ không thoải mái làm ngơ
Tạ Dật Phi vào lều trại rồi không ra, có lẽ tình cảnh này làm hắn không muốn đối mặt
Quách Ngạn Bằng im lặng
Lâm Thiên Du cười khẽ, ý tứ không rõ, mở hộp thuốc, đầu ngón tay vuốt ve mấy chai thuốc bên trên
"Đúng rồi, cái này cho cô
Đạo diễn thấy nàng nghịch hộp thuốc mới nhớ ra, "Thuốc hạ sốt này đều là thành phần tự nhiên, động vật cũng dùng được, lỡ liếm vào vết thương hay nuốt phải cũng không sao
Lâm Thiên Du nhận lấy, trên vỏ chai đều là chữ nước ngoài, "Cái này cũng là vật tư trao đổi
"Không phải, nhà đầu tư xem trực tiếp xong thì cho đó, mỗi người một bình
Mỗi người một bình là để không cho Lâm Thiên Du quá nổi bật, nhưng người thật sự dùng được chỉ sợ cũng chỉ có mình Lâm Thiên Du
Lâm Thiên Du cất thuốc, quay lại mở ba lô, "Ta có mấy con cá, muốn đổi đường, đổi được bao nhiêu
Xích cuối lục khắc cùng gấu đen đều là cao thủ bắt cá, ném cho chúng ăn xong còn thừa nhiều như vậy
"Cá thì..
nửa bao
Đạo diễn nói, "Cũng phải hơn ba mươi viên, hình như chỗ cô không phải cá tổ chương trình đưa, là loại cá đặc hữu của rừng mưa nhỉ, vậy cho cô 60 viên
"Thiên Du tỷ
Tôi còn hơn nửa bao nữa, nói ít cũng phải hơn một trăm, tôi đổi với chị
Hàng Tư Tư vừa nghe giá cả này thì còn ăn đường làm gì nữa, đây toàn là tiền đó
Đạo diễn: "
Giá tăng nhanh thế hả
[Ha ha ha ha ha ha nụ cười của đạo diễn dần biến mất.] [Căn cứ định luật bảo toàn năng lượng, nụ cười của đạo diễn không biến mất mà chỉ chuyển sang mặt ta rồi.] Đạo diễn đập nhịp: "200
Hắn nghĩ bụng, ta là đạo diễn, vật tư của ta lẽ nào không bằng cô
"Vậy ta 300
Hàng Tư Tư sờ túi đeo vai, "Trả chị tiền đặt cọc trước, tôi về lấy đường trong ba lô
Đạo diễn hừ một tiếng, không tin chuyện này, trực tiếp giơ năm ngón tay, "Ta cho 500
Vật tư đường của khách quý không nhiều, cô từ khi phát sóng đến giờ vừa ăn vừa cho, có thể còn lại bao nhiêu
"Thật sự là không còn nhiều lắm
Hàng Tư Tư không tiếp tục tăng giá nữa mà lấy chỗ đường đã đưa ra về, thật thà chớp mắt, "Thiên Du tỷ đổi với ông ấy đi
Tôi còn có mấy khối này, tự giữ lại ăn
Đạo diễn: "..
Hết hồn suýt chút nữa thì nghẹn mà chết luôn tại chỗ
Khách quý lần này làm sao vậy
[Sao có cảm giác, bị đem đi cầu sinh là tổ đạo diễn vậy.] [Khuyên đạo diễn vẫn là chủ động cho đi, không thì coi chừng thổ phỉ đầu lĩnh, à không phải..
là động vật đầu lĩnh không biết lúc nào sẽ đổi đường của anh thành đường hoang dại đấy.] Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy
Đã hứa đưa đường thì đạo diễn cũng không thể nào làm ra trò quỵt nợ được, "Được, chờ
Đạo diễn ép giá đổi đồ rất thấp, mấy con cá này mang ra ngoài bán, dù có bán rẻ một con thôi, về mua đường vẫn bán được mấy trăm viên
Khổ nỗi bây giờ đang ở đảo nhỏ
Lâm Thiên Du cất số đường đổi được, tổng cộng ba bao, cho Hàng Tư Tư một bao, "Cái này cho cô
"Cá đâu phải tôi bắt, không cần cho tôi
Hơn nữa tôi vẫn chưa ăn hết
Hàng Tư Tư nhận rồi để lại vào ba lô của nàng, "Không phải chị đã hứa với gấu đen rồi sao, đều là của nó đó
Nghe Hàng Tư Tư chủ động nhắc tới, Lâm Thiên Du hỏi, "Cô không sợ nó sao
"Sợ chứ
Hàng Tư Tư ngồi dưới đất, một tay chống cằm, cầm một nhúm cỏ, "Nhưng mà hôm nay xem trực tiếp nhiều rồi, tôi thấy gấu đen thật ra cũng đáng yêu lắm
Lâm Thiên Du ngẩn ra, "Xem trực tiếp
"Ừm, sáng nay đi ra không có gì làm, tôi dùng đồng hồ chuyển sang xem phòng trực tiếp của chị
Hàng Tư Tư cười hì hì, dù sao phòng trực tiếp của nàng cũng chẳng có gì đặc sắc, dứt khoát mọi người cùng nhau xem Lâm Thiên Du trêu đùa động vật nhỏ
Thật là không ngờ lại còn có trò này
"Tối rồi, Thiên Du tỷ chị còn không nghỉ ngơi sao
Lâm Thiên Du nhìn thời gian, "Ta đang đợi gấu nhỏ
Đã hẹn buổi tối đến tìm nàng bôi thuốc, nàng về đã lâu như vậy rồi mà vẫn không thấy bóng gấu đen đâu
Không biết chạy đi đâu mất
Nhưng..
đã hẹn rồi, gấu đen chắc chắn sẽ đến, chỉ là vấn đề thời gian, Lâm Thiên Du không ngại chờ lâu một chút
Lâm Thiên Du nói, "Cô đi ngủ trước đi, ta đợi một lát
Hàng Tư Tư há hốc miệng, "Chờ, không cần chờ đâu, ..
"Hả
Nhờ ánh đêm, Lâm Thiên Du chú ý đến khuôn mặt dần rút đi huyết sắc của Hàng Tư Tư, cùng với bước chân chậm rãi lùi về sau của nàng
Tuy rằng xem phòng trực tiếp thì thích nhưng lúc thực sự đối mặt thì mấy ai không sợ mãnh thú chứ
Lâm Thiên Du nhận ra gì đó, hướng về khu rừng rậm đen ngòm, "Gấu nhỏ
"Ô
Nghe thấy tiếng đáp lại, gấu đen từ trong bóng tối từ từ đi ra
Mông trước lại đây, xiêu vẹo, miệng như đang cắn cái gì
Mãi đến khi lôi vật kia đến chỗ bằng phẳng
Lâm Thiên Du mới nhìn rõ đó là một con lợn rừng
Một cái đầu hoàn chỉnh lại không có đầu heo
Lâm Thiên Du: “
?” Tối khuya chạy đi săn sao
Tác giả có chuyện muốn nói: Các bảo bối à ~ ngày mai sẽ đổi một cái bìa màu hồng nhạt, nhớ sưu tầm nha, không thì sẽ tìm không thấy ta đó
Ngủ ngon ngủ sớm yêu mỗi một người...