Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 20: 【 như thế nào không thể cùng tiểu động vật tổ đội đây. 】




【..
】 【Ha ha ha ha, đùa gì vậy, đây là cái địa ngục gì vậy?】 【Đừng hoảng, đừng hoảng, vẫn còn kịp, Tạ Dật Phi tự mình trèo lên được mà.】 【Diêm Vương: Đối phương rút về một cái Tạ Dật Phi.】 Dù hiện tại Tạ Dật Phi đang ở trong tình cảnh hiểm nghèo, treo mình trên cây, có thể tùy thời do cành cây gãy hoặc không đủ sức mà rơi xuống
Nhưng khán giả trong phòng livestream của Lâm Thiên Du chẳng một ai cảm thấy căng thẳng
Ngược lại những người hâm mộ Tạ Dật Phi lại đang cuống quýt như kiến bò trên chảo nóng, livestream của Tạ Dật Phi thì đã tắt, fan từ phía đạo diễn nghe thấy tiếng gió, đều ùa vào phòng livestream của Lâm Thiên Du trút giận
【Nhìn cái gì mà nhìn chứ
Còn không mau đi cứu người đi
A Phi sắp không xong rồi không thấy sao?】 【Trời ơi, sao có thể có người lãnh huyết như vậy, chỉ vì một chút mâu thuẫn nhỏ mà trơ mắt nhìn A Phi nhà ta chết thế sao!】 【@đạo diễn, người như thế dựa vào cái gì mà lên chương trình
Lâm Thiên Du cút khỏi hoang dã đi!!】 Đồng hồ thông báo vang lên liên tục nhắc chuyện Lâm Thiên Du tới hiện trường, đạo diễn vừa mở livestream liền hứng trọn một trận mưa chửi bới
Độ trung thành của fan Tạ Dật Phi rất cao, gần như là dạng mù quáng, bất kể đúng sai, cứ ai đứng ở phía đối diện của Tạ Dật Phi đều là sai hết
Nhìn thấy câu hỏi cuối cùng này, đầu đạo diễn như muốn nổ tung
Còn chuyện Lâm Thiên Du dựa vào cái gì lên chương trình, Tạ Dật Phi có tư cách gì mà so với Lâm Thiên Du
Từ khi phát sóng đến giờ, những hot search của Lâm Thiên Du đều mang ý nghĩa tích cực, nào là nhiệt tình, nào là giúp động vật nhỏ, con người và tự nhiên hòa hợp, đài truyền hình còn chủ động liên hệ muốn mua lại bản quyền phát sóng
Chẳng phải tất cả đều là nhờ công của Lâm Thiên Du sao
Còn về phần Tạ Dật Phi..
tự cao tự đại, không tuân thủ quy tắc, so với cái đám gây họa của Quách Ngạn Bằng thì hắn chỉ toàn gây họa cho chính mình
Nếu không phải biết Tạ Dật Phi là người thế này, đạo diễn suýt chút nữa đã hoài nghi, người này có phải cố tình làm thế, chết ngay trong chương trình để hại chương trình của mình bị ngừng phát sóng không
Thủ đoạn của mấy người làm văn nghệ đúng là bẩn thỉu
Vốn dĩ đã không có thiện cảm với Tạ Dật Phi, giờ nhìn thấy những bình luận này, đạo diễn trực tiếp phất tay, cho nhân viên thêm từ khóa cấm, tất cả đều bị khóa hết
Lâm Thiên Du thấy Tạ Dật Phi còn sống thì cũng không vội vàng gì, mà ngược lại tựa người vào gấu nhỏ, cúi đầu thưởng thức tay gấu, rồi tiếp tục hỏi: "Vậy ta bây giờ phải làm gì
Ở đây đợi đạo diễn lại đây sao
Két két, cành cây lại lần nữa phát ra âm thanh cảnh báo sắp quá tải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nếu ngươi không đến nữa, hắn sẽ chết thật đấy
Nói như vậy hình như không chính xác lắm, Lâm Thiên Du nói thêm: "Hắn sắp thành mồi cho cá sấu rồi
Ừm, cách nói này hợp lý hơn
May là đạo diễn vốn cũng đang trên đường đi đến đây, trước khi Tạ Dật Phi thật sự rơi xuống trở thành mồi cho cá sấu, thì đội cứu hộ cũng vừa chạy đến
Cá sấu tuy hung dữ nhưng lần này, cá sấu cách Tạ Dật Phi một khoảng, và những người khác không ở trong phạm vi tấn công của nó, nhân viên cứu hộ rất nhanh đã tiến lên xua đuổi cá sấu
Sóng âm đuổi đi đã được thử từ lúc Tạ Dật Phi bị đuổi theo, có điều con cá sấu này có vẻ không nhạy với sóng âm, nó không hề có tác dụng
Cuối cùng đành phải dùng vũ lực, dây dưa một hồi, cá sấu cuối cùng cũng từ bỏ bữa ăn này, nhanh chóng quay người lặn xuống sông, biến mất không tiếng động
Lâm Thiên Du thả gấu đen ra, hướng về phía đạo diễn, "Đạo diễn, khi nào thì tôi có thể nhận nồi của tôi
"Hôm nay ngươi về luôn sao
Ta sẽ đưa trực tiếp cho ngươi
Đạo diễn tuy tức giận nhưng tính tình ông ta vốn thoải mái, không muốn trút giận lên người vô tội, chỉ là ông tức Tạ Dật Phi không nghe chỉ huy, thái độ với Lâm Thiên Du vẫn vô cùng tốt
Lâm Thiên Du gật gật đầu, "Được
Từ khi bắt đầu phát sóng, đạo diễn nhìn Lâm Thiên Du kiểu gì cũng thấy vừa mắt, "Ngươi đã chọn xong địa chỉ chưa
Quyết định địa điểm rồi thì gửi vị trí cụ thể cho ta một phần
Không về căn cứ cũ, tổ chương trình cũng cần phải ghi lại chỗ ở của khách mời
Lâm Thiên Du: "Ừ, tôi về..
Đột nhiên, đạo diễn biến sắc, đưa tay ra kéo Lâm Thiên Du, "Cẩn thận ——
Tê tê, Lâm Thiên Du đưa tay lên ngăn đạo diễn lại, hơi nghiêng người, chuẩn bị ra tay, tiếng gầm thét của gấu đen đột ngột vang lên, "Gào ——!!
Trong tích tắc, gấu đen xông tới, một cái vuốt vả con rắn đang treo mình trên cây xuống đất
Vuốt gấu lập tức đập con rắn choáng váng, không đợi nó kịp phản ứng, Tiểu Điêu cắn một ngụm, dang cánh bay lên không trung rồi quăng hai vòng
Bịch một tiếng, cả quá trình diễn ra nhanh chóng như mây bay nước chảy, con rắn nằm bất động trên cỏ, đầu không còn một nửa
Đạo diễn: "...
Tay vừa mới đưa ra chưa kịp thu về, con rắn đánh lén đã biến mất rồi
【!!
Đỉnh quá!】 【Hoa cả mắt, tôi còn chưa nhìn rõ chuyện gì vừa xảy ra!】 【Ngọa Tào, cảm giác an toàn bùng nổ rồi mọi người ơi
Có Tiểu Điêu và gấu nhỏ bảo vệ, tôi thấy mình có thể đi ngang Amazon rồi!】 【Nha không phải chứ, tỉnh lại đi, ban ngày ban mặt còn mơ mộng gì nữa
Bạn vừa đi thì bọn nó đã giết bạn rồi.】 Lâm Thiên Du vừa định phản công, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phía sau cô, có vẻ gấu nhỏ tầm nhìn lớn hơn, phát hiện có gì đó bất thường là xông đến luôn
Tay cô thuận thế dừng lại trên đầu gấu đen, lại đưa tay ra phía Tiểu Điêu, "Vất vả rồi, tối nay cho hai đứa thêm cơm
"Thu
"Ô..
Tạ Dật Phi từ lúc nãy vẫn muốn nói chuyện với Lâm Thiên Du, thấy một màn này thì càng nhìn chằm chằm vào Tiểu Điêu đang đậu trên vai cô
Có lẽ vì ánh mắt đó quá nóng rực, bản thân Tiểu Điêu cũng có tính cảnh giác cao, không thích bị khiêu khích, thấy hắn nhìn mình thì im lặng há miệng, cánh cũng khẽ xòe ra một chút, như một điềm báo tấn công
Tạ Dật Phi rất thích những loài có bản tính hoang dã và chỉ số thông minh cao này, lúc này mới mở miệng, "Lâm Thiên Du, ta cho ngươi 5 triệu, ngươi nói cho ta biết, ngươi đã quen Tiểu Điêu như thế nào
Ta biết đạo diễn không có khả năng đó, rốt cuộc ngươi làm bằng cách nào
"Ta rất quen Tiểu Điêu là thật, nhưng ta không quen ngươi
Lâm Thiên Du liếc mắt đánh giá hắn một lượt, rồi nhặt con rắn chết trên mặt đất, một đao chặt đầu nó
Đồ này dù chết rồi vẫn có thể cắn người
"Chuyện không liên quan đến ngươi, đừng nhiều chuyện
Lâm Thiên Du mất kiên nhẫn bỏ lại một câu, liền dẫn hai con lông xù rời đi
Tạ Dật Phi muốn đuổi theo, nhưng vì e ngại Tiểu Điêu và gấu đen, nên hắn không dám chọc giận Lâm Thiên Du
Thèm nhỏ dãi, Tạ Dật Phi quay sang hỏi: "Đạo diễn, anh cũng ở hiện trường, biết ổ chim của Tiểu Điêu ở đâu đúng không, tôi cho anh 10 triệu, anh nói cho tôi biết được không
Hắn đã dành cả đêm xem lại toàn bộ livestream của Lâm Thiên Du, và biết rõ cảnh lần đầu Lâm Thiên Du gặp Tiểu Điêu
Hắn cũng thấy mấy quả trứng chưa nở trong tổ của Tiểu Điêu, với cả quả duy nhất đang được ấp, xem ra rất khỏe mạnh, sau khi lông vũ nhung biến mất, chắc chắn sẽ là một con chim tuyệt đẹp
Tạ Dật Phi gần như lập tức đã động lòng
Loài chim vốn có tập tính thích chim non, hắn có thể mang trứng về tự ấp
Dù lười ấp trứng, thì cũng có thể mang con non đã nở đi
Chim non cuối cùng vẫn sẽ thân thiết với người hơn so với chim trưởng thành
Đây lại còn là Tiểu Điêu, bá chủ bầu trời
Nếu tự tay hắn nuôi nấng, chắc chắn nó sẽ rất thân với hắn, đến lúc đó, hắn có thể mang theo Tiểu Điêu đi du ngoạn khắp thế giới
Trên mặt Tạ Dật Phi không hề che giấu dã tâm của mình
Nghe hắn nói vậy, đạo diễn lập tức đoán được Tạ Dật Phi muốn làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi an phận một chút đi
Đạo diễn hờ hững nói: "Ta không biết ổ của Tiểu Điêu ở đâu, nhưng nó là loài đang có nguy cơ tuyệt chủng được bảo hộ, nếu ngươi có ý đồ không tốt, hủy đi cái chương trình ta đã dày công chuẩn bị, thì Tạ gia cũng không giữ nổi ngươi đâu, ta nói thật đấy
【Ngọa tào..
Tạ Dật Phi không phải là muốn trộm trứng chim đấy chứ?】 【Chắc chắn là thế rồi
Tôi đoán được ý đồ của hắn mà
Chủ thớt phải bảo vệ Tiểu Điêu cho tốt đấy, đừng để hắn thực hiện được.】 【Đừng có ác ý suy bụng ta ra bụng người chứ, bản thân A Phi đã rất thích động vật nhỏ rồi, mấy tập trước khi anh ta lên sóng thì mọi người cũng thấy đó, anh ấy rất tốt với động vật nhỏ.】 Nghe đạo diễn nói vậy, mặt Tạ Dật Phi cứng đờ, nhưng lại nghĩ đến thế lực của đạo diễn đằng sau, hắn ngượng ngùng cười, "Sao có thể, tôi chỉ tò mò hỏi một chút thôi mà
"Lần này cậu đã vi phạm, nếu còn lần sau thì trực tiếp đá ra khỏi tổ chương trình
Đạo diễn lắc đầu, không muốn nói chuyện
Nhân viên cứu hộ cùng hắn chạy một đoạn đường xa như vậy đến cứu, kết quả một tiếng cảm ơn cũng không có, đến cả câu 'cực khổ rồi' cũng không thèm nói, mà chỉ dán mắt vào người Lâm Thiên Du
Đạo diễn thở dài, quả nhiên không nên chỉ nhìn vào danh tiếng mà mời người, rồi bỏ mặc Tạ Dật Phi, chào mọi người rồi đi về
--- Nồi nấu ăn dã ngoại có ba bộ phận là nồi xào, nồi hầm và một nồi nhỏ đun nước
Nấu ăn dã ngoại thì không cần phải phân rõ ràng thế làm gì
Nồi nào rảnh thì cứ đặt lên bếp mà dùng thôi
Lâm Thiên Du đã kiểm tra nồi không có vấn đề, dùng hai miếng thịt đổi với tổ chương trình một bình nước 800ml
Rắn từ giữa xé ra, bỏ nội tạng rồi trải ra, từng đoạn cắt thành kích thước không chênh lệch bao nhiêu, lại dùng que gỗ xiên vào nướng trên lửa
Còn lại mấy miếng nhỏ không đáng xiên que, liền rửa sạch rồi ném vào nồi nấu canh
Thịt rắn có thành phần dinh dưỡng rất cao, phải nấu chín ăn
Vì an toàn, Lâm Thiên Du để lửa nhỏ nướng rất lâu, cho cả đám lông xù cũng vậy
Tuy biết chúng nó không sợ mấy cái này, nhưng nếu bình thường đều có thể ăn được, thì vẫn là nên xử lý cho chúng nó một chút
Nướng chín thịt rắn trước, Lâm Thiên Du dọn nhánh cây, trải lá cây trên mặt đất, “Phơi chút rồi ăn, cẩn thận đừng bị nóng
“Thu!” Xích Vĩ Lục Khắc có vẻ rất thích thịt rắn, Lâm Thiên Du thấy nó hôm nay ăn nhiều hơn bình thường
Gấu đen luôn luôn có khẩu vị tốt; nếu không phải do nóng, nó có thể trực tiếp một ngụm nuốt trọn
Lâm Thiên Du cắt xuống một nửa miếng thịt, rửa đi muối bám trên mặt, thái mỏng bỏ vào nồi xào chung với nấm
Thịt thái lát xèo xèo trong nồi, chẳng mấy chốc đã ra chút mỡ heo, hòa cùng nấm thì vừa đúng
Thịt được ướp muối khi còn tươi, lúc này không cần thêm gia vị khác, hòa cùng nấm sẽ có vị mặn vừa phải
Nàng không có cơm chính, không nên làm đồ ăn quá mặn
Không thêm nhiều gia vị chính là vì..
Ăn xong thịt rắn, gấu chậm rãi dịch lại đây, mong chờ nhìn nàng
Bình thường lúc này, đũa của Lâm Thiên Du sẽ gắp thức ăn, đưa đến bát của gấu đen, cả Xích Vĩ Lục Khắc trên vai cũng được cho ăn một miếng thịt
"Tuy thịt khô không thành công, nhưng mà thịt ướp muối như vầy cũng rất ngon
Lâm Thiên Du cố ý gắp một miếng, để trước ống kính biểu diễn tài nghệ, “Ta cắt ngày càng tốt rồi
Đây chính là dùng dao khảm để thái rau, hoàn toàn không giống dao thái thông thường
【 Ghê thật, đã ăn tới món xào rồi, lại còn phối hợp cả đồ chay
】 【 Sao mà cuộc sống dã ngoại của nàng lại lành mạnh hơn ta thế, cay
】 【 Vừa nãy ta đã muốn nói rồi, cái đống đồ xanh mướt xấu xí này là cái gì
】 "Là..
Nơi trú ẩn
Lâm Thiên Du dùng từ ngữ không được hay lắm để miêu tả cái nơi giống căn nhà
Thời gian rất ngắn, nơi trú ẩn này đã được dựng lên
Chỉ là chỗ cao chỗ thấp không đều, tùy theo vị trí tìm được để dựng nên có chút lộn xộn
Nhưng mà như vậy cũng tốt hơn là ngủ ở dưới tảng đá
Ăn cơm xong thì trời đã gần tối
Gấu con lại đi săn vào ban đêm khuya, Xích Vĩ Lục Khắc cũng ngậm chỗ thịt rắn thừa về
Lâm Thiên Du lười biếng duỗi eo, đột nhiên nhớ tới mấy thứ do lần trước hai con đánh nhau để lại, liền tìm chút việc cho mình làm
Hàng Tư Tư cùng đại bộ phận mọi người, sau khi đi săn mới về, mệt mỏi uống ngụm nước, “Thiên Du tỷ, gà trên núi hình như càng ngày càng ít
Vất vả lắm mới tìm ra chút kỹ xảo bắt gà, kết quả còn chưa kịp thuần thục thì gà đã sắp hết
Nghĩ thôi đã thấy thảm
“Đạo diễn không đưa gà nữa, thì chắc chắn sẽ ngày càng ít đi.” Lâm Thiên Du cầm lông vũ cùng cành liễu đã được tước vỏ xanh, bắt đầu bện
Hàng Tư Tư nhìn Lâm Thiên Du nhàn nhã chế tạo đồ vật, không khỏi cảm khái sự văn nghệ này thực sự quá cao, ngưỡng thấp quá, khi cô nàng còn đang rối rắm vì bữa sau thế nào thì Lâm Thiên Du đã tận hưởng cuộc sống rồi
Cô ngồi bên cạnh Lâm Thiên Du, hỏi: "Đây là lông vũ gì, đẹp quá
"Của Xích Vĩ Lục Khắc
Trên tay Lâm Thiên Du còn có lông vũ ngắn, đều là rớt ra khi gấu con đánh nhau, để trong lều cũng phí, Tiểu Điêu cũng không mang về trang trí tổ của nó
Lâm Thiên Du bèn tận dụng chúng
"Bện là cái gì vậy
Hàng Tư Tư nghiêng đầu, "Quạt hả
"Ừ
Vành ngoài là một vòng cành liễu, mặt sau là các lớp lông vũ đè lên nhau bện thành, rất đơn giản, hiện tại đã làm được quá nửa
Cuối cùng thì viền lên phía trên một chút
Chiếc quạt lông vũ đơn giản đã hoàn thành
【 Đẹp nha


Tay của Lâm Thiên Du khéo quá đi
】 【 Chờ đã
Dùng lông vũ của Xích Vĩ Lục Khắc để bện quạt, chủ kênh sẽ không bị truy cứu à
】 【 Bình tĩnh, gấu đen làm rụng lông vũ, muốn truy cứu thì cũng phải truy cứu gấu đen chứ
Đều là động vật quý hiếm cần được bảo vệ, ai mà xử lý ai
】 【 Ta là học sinh tiểu học, cho ta, ship tới nhà ta đi, đừng ép ta cầu xin
】 【 Học sinh tiểu học
Mấy câu đó mà cũng được sao
】 Lâm Thiên Du tựa lưng vào cây cổ thụ, nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt lông vũ trên tay, đợi hơi nước trong cành liễu bốc hơi hết, cứng hơn một chút sẽ càng dễ sử dụng
Bây giờ vẫn không thể dùng lực được
“Này, các ngươi nói, cán bộ kiểm lâm của họ có còn tuyển người không?” Lâm Thiên Du nghịch lông vũ, "Họ là trực thuộc đơn vị nào quản lý vậy
Muốn đăng ký thì có cần bằng cấp gì không
Làn bình luận toàn dấu chấm hỏi, ồn ào hỏi Lâm Thiên Du định làm gì
Lâm Thiên Du nói: "Nếu mà xin được vào làm cán bộ kiểm lâm, thì có thể ở mãi đây
Sống chung với các động vật nhỏ, không có đấu đá tranh giành, mỗi ngày đều là cuộc sống tràn ngập sự đáng yêu của đám lông xù
Cán bộ kiểm lâm còn có lương, còn có thể dùng tiền mua đồ ở bên ngoài về cho đám lông xù ăn thêm
Cuộc sống như vậy, nghĩ thôi đã thấy thật tự tại
Lâm Thiên Du vừa dứt lời, lều của tổ đạo diễn âm u mở một khe hở, đạo diễn lén lút thò đầu ra
Bốn mắt nhìn nhau, không khí nhất thời có chút xấu hổ
【 Ha ha ha
Đạo diễn: Để ta xem ai đang lười biếng tiêu cực
】 Lâm Thiên Du hắng giọng, "Vậy… khụ, thời gian không còn sớm nữa, đạo diễn nghỉ ngơi sớm chút đi
Nói tới cuối câu, quả quyết bỏ chạy, về nhà nhỏ đi ngủ
Hôm nay đi sớm về muộn, xem đồng hồ thì mới hơn tám giờ, vốn là trốn đạo diễn mà vào, ai ngờ vừa chui vào túi ngủ, mí mắt đã không nhịn được sụp xuống, trước khi ngủ không có mấy giây gọi là tỉnh táo, bất giác đã mất hết ý thức
..
Trong mơ màng, Lâm Thiên Du bị nóng tỉnh
Ở trong rừng mưa nhiệt độ thấp, cứ như mặc đồ mùa đông ở ngoài trời nóng, sau đó lại được ôm vào lò sưởi, liên tục cung cấp nguồn nhiệt
Ý thức còn chưa hoàn toàn phục hồi, phản ứng đầu tiên còn tưởng mình bị ốm
Kết quả khi đưa tay định sờ đèn pin, lại chạm phải gấu đen không biết từ khi nào đã chui vào
Lâm Thiên Du: "..
Hèn gì nóng
Lần trước nàng không dùng túi ngủ, hết thảy vừa vặn
Túi ngủ giữ nhiệt quá tốt, hút nóng mà không giải nhiệt, hèn gì lại bị nóng tỉnh
Lâm Thiên Du đơn giản xách túi ngủ ra, dựa vào gấu nhỏ cung cấp nhiệt lần nữa ngủ
--- Tổ chương trình tuyên bố thời gian nhiệm vụ được điều chỉnh
Sáng sớm đạo diễn cầm thẻ nhiệm vụ phát cho mọi người, “Nhiệm vụ lần này là đến 12 giờ trưa, mọi người chú ý thời gian nhé
"Được
Hàng Tư Tư cắn quả dại nhận lấy thẻ bài
Sớm như vậy thì khách mời không có mấy ai, Lâm Thiên Du vì hôm qua mệt mỏi, bây giờ vẫn còn đang ngủ trong phòng
Đạo diễn đi một vòng, bỏ thẻ nhiệm vụ vào nơi trú ẩn của mọi người, cuối cùng mới đi tìm Lâm Thiên Du
Nhà của Lâm Thiên Du không có kẽ hở, đạo diễn cẩn thận gõ gõ vào cây gỗ cạnh tấm màn, dò xem Lâm Thiên Du có tỉnh không
Nếu như chưa tỉnh, thì hắn cũng không tiện vén màn lên
“Ừm...” Nghe được tiếng động, đạo diễn khẽ cười, vén màn lên, “Tỉnh rồi hả
Ta còn tưởng là cô vẫn đang ngủ chứ, đây, đây là nhiệm vụ lần này ——” lời vừa nói khi thấy rõ thứ đen thùi lùi trong phòng là gì thì im bặt, chưa kịp nói hết câu thì nghẹn giữa họng
Trong ánh sáng mờ ảo của căn phòng, một con gấu đen đang nhìn hắn chằm chằm như hổ rình mồi
Đạo diễn: "..
Vì sao trong phòng của cô lại có gấu vậy?
“Rống…” Sợ làm thức giấc Lâm Thiên Du, gấu đen hạ thấp giọng, gầm gừ ý bảo người ngoài mau rời đi
Đạo diễn ý định giao tiếp hữu hảo: "Tôi không có ác ý, tôi chỉ là để tấm…"
“Rống!” “Làm phiền rồi.” Rẹt một tiếng, buông màn xuống
Nhưng vải chống thấm nước mềm, kéo như vậy, không tránh khỏi làm hở một chút ở cạnh bên
Ngay lúc đạo diễn đang do dự, có nên nhét thẻ nhiệm vụ vào chỗ khe hở này không thì một bàn tay gấu từ bên trong thò ra, từ từ kéo che kín khe hở lại
“…” 【!!!】 【 Mọi người thấy không, mọi người thấy không?
】 【 Dễ thương chết mất, ô ô ô..
Buổi sáng thần manh làm tui quắn quéo cả mặt, tay gấu mềm mềm còn linh hoạt quá
】 【 Gào khóc ngao ngao muốn vùi vào trong bàn tay gấu, cảm giác mềm còn hơn cả kẹo đường
】 ..
Lâm Thiên Du vừa mới tỉnh ngủ, đã bị vật gì đó chạm vào tay
Trong phòng của nàng không có mấy thứ cứng rắn kia, khi chạm vào còn rất kỳ lạ, tưởng là gấu con tha vào, cầm lên xem mới biết là tấm thẻ bài
【 Nhiệm vụ lần này: Khách mời mỗi cá nhân một đội, ở bờ biển tìm kiếm vỏ sò có chứa logo của tổ chương trình, khách mời nào tìm được nhiều vỏ sò hơn sẽ chiến thắng, top ba người có thể đến phòng tài nguyên lấy đi một tài nguyên bất kỳ
】 Xem xuống dưới nữa, thời gian nhiệm vụ: 【 từ 7 giờ sáng đến 12 giờ trưa
】 Lâm Thiên Du nhấc tay, kéo tay áo lộ ra chiếc đồng hồ bên trong, thời gian hiện tại: 10 giờ 59 phút sáng
Vừa nhìn chiếc đồng hồ này, thời gian liền nhích một cái, vừa khéo biến thành 11 giờ sáng
Im lặng, trầm mặc
Lâm Thiên Du cúi đầu nghĩ, hay là nhiệm vụ lần này bỏ đi
Chút thời gian này còn không biết có đủ cho nàng đi tới đó không
Thay đồ rửa mặt xuống giường trước đã, rồi ăn chút đồ ăn lót dạ, có khi ăn chưa xong thì nhiệm vụ đã kết thúc rồi
Nàng lại lần nữa nằm xuống, lười biếng duỗi eo, trước ánh mắt đầy nghi hoặc của gấu đen, lại bật người ngồi dậy, “Thôi, đi xem một chút vậy.” Gấu nhỏ liếm liếm môi, "Gào
Lên đảo lâu như vậy, Lâm Thiên Du còn chưa từng đi qua bờ biển lần nào
Trong khi đó, những khách quý khác vừa nhận được thẻ nhiệm vụ đã vội vã chạy đến bờ biển rồi
Nơi đây không ô nhiễm, không giống các điểm du lịch khác có nhiều người xuống biển bơi lội, mà biển ở đây xanh biếc mênh mông
Sóng biển cuộn trào vỗ vào bờ tung bọt trắng xóa, trong giây lát lại rút về biển sâu
Cảm nhận rõ rệt từng cơn gió biển mát rượi thổi vào mặt
Gió mang theo chút hơi nước biển, lành lạnh
Đường bờ biển rất dài, nhưng khi Lâm Thiên Du đến nơi, những khách quý khác cũng đã tụ tập cả ở khu vực gần đó
Vì vị trí gần căn cứ,
tiết kiệm được thời gian di chuyển, nên có thêm nhiều thời gian tìm kiếm vỏ sò trên bờ cát
Lâm Thiên Du vốn đã đến muộn, cũng không trông mong sẽ nhặt được vỏ sò do tổ chương trình đánh dấu trên bờ cát mà mọi người đã tìm gần hết
Cô mang theo một cái xô nhỏ, một tay cầm xẻng, xem có thể đào được ít con trai, con cua nào không
Thiếu hải sản quá, ăn không đủ no, nhưng thịt nướng ăn nhiều đổi vị cũng không tệ
Lâm Thiên Du cởi giày đặt ở trên bờ, cách một đoạn với bờ cát, để chân trần chạm lên cát
Mềm mại, vẫn còn chút hơi ấm
Không nóng như giữa trưa mặt trời gay gắt, cũng không lạnh lẽo như cát vào buổi tối
Gấu đen rõ ràng là lần đầu tiên đến đây, mắt chớp chớp
Hình như rất tò mò, đứng trên bờ cát nhìn loài người đang cầm xô nhỏ làm gì
Lâm Thiên Du xoa xoa bộ lông trước ngực nó, "Gấu nhỏ, lại đây, cái này cho ngươi
Cô đưa cái xô nhỏ mà tổ chương trình phát cho gấu đen, "Ta dùng xẻng, ngươi cầm được không
"Gào
Gấu nhỏ có vẻ rất vui
Hàng Tư Tư từ xa vẫy tay với Lâm Thiên Du, "Thiên Du tỷ
Bên này có nhiều vỏ sò lắm, chị qua đây đào với bọn em
"Ừ, các em cứ đào đi
Lâm Thiên Du vốn cũng không phải chạy theo vỏ sò mà đến, chỉ đơn giản là muốn ăn hải sản thôi
Cô vừa đi vừa đào, thấy chỗ nào có lỗ trên cát thì dừng lại đào
Lâm Thiên Du cẩn thận đào lớp cát khô bên ngoài, bên trong thì ẩm ướt, sẫm màu, "Tôi xem nhiều video đi biển bắt hải sản rồi, thường thấy kiểu lỗ này, sau đó rắc muối vào
Nhưng không có điều kiện đó, chút gia vị mang theo trong ba lô còn không biết dùng được mấy ngày, không nên lãng phí ở đây
Hơn nữa, nghe nói hành động này sẽ phá hoại độ dày nước biển, không biết thật giả, Lâm Thiên Du cũng không định thử
Đào một hồi mà không thấy con trai nào
Lâm Thiên Du quyết định từ bỏ, tiếp tục đi về phía trước
"Ở đây có cua này
Lâm Thiên Du vừa đi tới liền tóm lấy con cua dừa đang muốn bỏ chạy, "Con to quá
Con cua dừa này còn to hơn cả cánh tay người trưởng thành, hai cái càng chẳng khác gì cặp kìm khổng lồ, tùy tiện vung lên, không cẩn thận bị kẹp thì ngón tay có mà đứt lìa
Lâm Thiên Du đi vòng ra sau cua, hai tay đè chặt lấy nó, mới từ từ nhấc lên được
"Hù..
Nặng thật
Cô đoán chừng, "Con này chắc cũng phải 6 cân, không, phải hơn chứ
Đồ này ăn được nhiều thịt, nhưng… cũng không dễ bắt thế đâu
Cua dừa coi như là loại khá phổ biến
Để tránh mọi người học theo cách bắt cua của cô, Lâm Thiên Du giơ con cua lên trước ống kính, nói: "Mọi người ra ngoài gặp cua dừa, có thể thử bắt giống tôi như vậy, nhưng phải cẩn thận, bắt được thì bắt, không được thì dùng túi lưới, đừng tùy tiện mà thò tay, bị kẹp thì đau lắm đó
【 Ta không tin, chị kẹp thử đi cho em xem
】 【 Ha ha ha ha, tỷ muội nhà cô thiếu đạo đức quá đấy, kiểu gì cũng nói ra được
】 【 A di đà phật, ngã phật từ bi, phần cơm của ta là thiếu ớt cay, chị cứ việc mà làm
】 To như vậy, nướng trực tiếp là không thực tế
"Gà ăn mày nổi tiếng lắm, hay thử làm món cua dừa 'gọi hoa' xem sao
Lâm Thiên Du nói là làm luôn, tại chỗ tìm vật liệu, dùng nước biển rửa sạch cua, giết chết xong thì trải lá chuối lên trên, bọc lại
Không có lá sen, chỉ đành dùng lá cây lớn vừa đủ, không độc nhặt xung quanh để thay
Gói ba bốn lớp cho kín, ở lớp ngoài cùng thì trát bùn đất đã trộn nước biển vào
Chú ý một chút thì cần phải dùng hoàng thổ trộn với các loại đất khác theo tỉ lệ, nhưng Lâm Thiên Du cứ làm bừa vậy thôi
Nhưng khi bùn đất đã bao bọc hết cả rồi, con cua dừa gọi hoa này trông cũng khá ra dáng
Bên cạnh lại có đống gỗ, đốt lửa lên, nhìn lửa bén dần, việc còn lại chẳng có gì, chỉ cần yên tĩnh đợi ăn là được
Lửa đốt trên cát, xung quanh chẳng có gì dễ cháy, nên cũng không cần phải canh
Lâm Thiên Du đứng lên phủi cát trên người
【 Hô..
Chủ thớt cuối cùng cũng bắt đầu làm việc rồi, người ta nhặt vỏ sò từng cái từng cái, trong xô đầy ắp hết cả, cô ấy còn mải lo ăn uống ở đây
】 【 Còn có nửa tiếng nữa thôi, thần tiên cũng nhặt không đủ đấy
】 Nhưng mà, Lâm Thiên Du vừa đứng dậy, quay đầu lại vẫn cứ tiếp tục đào lỗ, "Vẫn phải đi đào chút con trai thôi, Tiểu Điêu không chừng sẽ thích món này
Mấy loài chim cũng rất thích ăn hải sản
Chỉ là con trai quá giỏi trốn, Xích Cước Lục Khắc chắc chắn sẽ không bay từ xa tới bờ biển chỉ để bắt con trai
Vừa hay bây giờ Tiểu Điêu còn chưa đến, cô cứ đào thêm chút nữa vậy
Gấu đen ngó nghiêng khắp nơi, đi đi lại lại ở vị trí gần bờ biển hơn, khi sóng biển vỗ vào bờ thì nó lại giật mình lùi lại, bộ lông dày xụ rung rinh, mà vẫn bị dính nước, móng vuốt cũng ướt hết
Nó đạp chân xuống nước rồi đuổi theo bọt sóng ra phía biển
Lâm Thiên Du vội vàng gọi, "Gấu nhỏ
"Gào
Nó cất tiếng kêu rõ ràng, không hề vội vàng
Biết gấu đen không bị nước biển cuốn đi, mà là tự xuống biển chơi, Lâm Thiên Du nhân tiện nói, "Cẩn thận đấy, cứ ở gần bờ này thôi, không cần đi sâu quá, biết chưa

Ừm
Tin tức thi thoảng vẫn đưa tin có gấu đen xuất hiện ở bãi biển, chạy ra biển bơi lội, chuyện này rất bình thường
Nghĩ như vậy, Lâm Thiên Du đào được mấy xẻng con trai, lại ngẩng đầu liếc nhìn gấu nhỏ một cái, rồi lại tiếp tục đào
Cứ lui tới bận rộn một hồi, Lâm Thiên Du cũng bắt đầu mỏi cổ, nhưng may là cũng đào được gần nửa xô con trai
Coi như đủ rồi
Gấu đen vùng vẫy dưới biển một hồi thì cũng theo sóng biển bơi trở về, bộ lông trên người ướt sũng rũ cả xuống
Nó ngậm một con cá lớn, miệng bị chặn lại vẫn phát ra tiếng kêu gào
Lâm Thiên Du bỗng nhiên mở to mắt, "Khoan đã
Đừng ném vội
"——


Nói vẫn chậm một bước, gấu nhỏ chẳng thèm để ý con cá, đứng im rồi lại bắt đầu ném
Cô chỉ kịp quay lưng đi, bị nước biển từ trên trời giáng xuống đánh trở tay không kịp, Lâm Thiên Du bất lực xoa trán
Được rồi, trở về hạ lưu bờ sông tắm rửa thay quần áo vậy
"Gào
Gấu đen làm chuyện xấu mà chẳng hề biết gì, thân thiết ngậm cá lại gần, "Ô
Ăn
Cạch một tiếng, cá rơi ngay trước mặt Lâm Thiên Du
Con cá biển này to hơn nhiều so với mấy con cá sông bắt lần trước, chỉ cần không phải mấy loài cá lớn dị dạng ở biển sâu thì thôi
Mấy loài cá khác trong mắt Lâm Thiên Du đều lớn chẳng khác gì nhau
Còn con cá trước mắt này..
nhìn vào cái đuôi có đốm đen đặc trưng của nó, chắc là cá mắt ban đá đầu
Cá này ở chợ rất phổ biến, nhưng giống như bây giờ, vẫn còn đang điên cuồng quẫy đuôi tươi rói như vậy, thì đúng là hiếm thấy
"Hầm canh cá nhé
Lâm Thiên Du làm cua dừa, vừa hay lấy con cá này nấu canh
"Gào
Lâm Thiên Du bây giờ dùng dao rựa xử lý nguyên liệu nấu ăn, đã được xem như là thuần thục rồi, dao pháp rất điêu luyện
Cô cạo vảy và bỏ nội tạng rồi ném xuống biển, lát nữa sẽ có con cá khác đến ăn
Cá to thế này, Lâm Thiên Du chỉ chặt bỏ đầu và đuôi cá rồi ném vào nồi nấu canh, còn phần thân đầy đặn, sẽ để lại cho gấu đen và Xích Cước Lục Khắc không lười ăn
"Đến giờ rồi ——" Lâm Thiên Du làm nửa ngày món ngon, cơm còn chưa kịp bỏ vào miệng, đạo diễn bên kia đã giơ loa lên chào mọi người, nói: "Mọi người mang theo xô đựng vỏ sò đến đây, sẽ có nhân viên công tác giúp mọi người đếm số lượng vỏ sò
Lâm Thiên Du dù không tham gia nhiệm vụ lần này, nhưng nếu đã tập trung thì cô cũng vẫn phải đến báo danh
Cô đưa thịt cá cho gấu đen trước, Lâm Thiên Du sờ vào tai nó rồi nói: "Ngươi ăn trước đi, mật ong đặt ở bên cạnh, nhớ uống
"Gào..
Gấu đen nghe vậy liền vô cùng vui vẻ uống nước ngọt, kết quả thấy Lâm Thiên Du đi, nó không chút do dự buông đồ uống trong tay xuống, chạy theo Lâm Thiên Du
Chưa đi được hai bước, Lâm Thiên Du nghiêng đầu nhìn gấu nhỏ bên cạnh, cười cười rồi bóc cho nó một viên kẹo trái cây
"Mọi người đặt đồ xuống là được rồi
Đạo diễn chỉ huy mọi người, định đưa tay nhận xô của Lâm Thiên Du, kết quả phát hiện cô không mang xô đến
Lâm Thiên Du nói: "Tôi đến muộn quá, trên bờ cát không có gì mấy nên không nhặt, chỉ nhặt được có hai cái thôi
Không cần tốn thời gian đếm, liếc mắt một cái là có thể thấy được rồi
"Vậy thì đếm cho chúng tôi trước đi
Quách Ngạn Bằng lôi ra một thùng đầy, "Đây là của tôi và Lan Thanh nhặt, cứ tính hết vào của cô ấy là được
Hai người nhặt chắc chắn sẽ được nhiều hơn một người
Nhưng hai người cùng trong top 3, lượng vỏ sò cần chắc chắn sẽ rất lớn
Cho nên, thay vì không chắc có được cả hai suất hay không, chi bằng tập trung bảo toàn vị trí quán quân thì hơn
Như vậy, dù thế nào đi nữa, đây vẫn là một vụ làm ăn chắc chắn có lời
Đạo diễn nhíu mày, "Được
Chỉ có Quách Ngạn Bằng và An Lan Thanh là làm như vậy, những khách mời khác đều tự nhặt cho mình, dù sao đạo diễn ngay từ đầu lúc tuyên bố nhiệm vụ đã nói khách mời không được lập đội
Ai ngờ, chương trình không yêu cầu lập đội, khách mời vẫn có thể tự do phân chia
【Ghê gớm
Kế hoạch này quá tuyệt, không nhất định đoạt được hạng nhất sao.】 【Bằng Bằng kiêu ngạo
Thấy chưa, lúc nào đồng đội cũng quan trọng nhất, có một đồng đội chịu trả giá vì mình thì càng đáng quý.】 Làn đạn nói đi nói lại đều ám chỉ Lâm Thiên Du đấy
Dù sao từ đầu, Lâm Thiên Du chỉ hành động một mình, luôn tách biệt với phần đông—dù là không cố ý tách trước, thì cũng không bao giờ ở cùng những người khác
Quách Ngạn Bằng sắp xếp nhiệm vụ lần này quá ổn, hạng nhất đã nằm trong tay, hắn khoanh tay sau đầu, cười nói: "Vẫn là Lan Thanh lợi hại, lập đội với nàng là quyết định sáng suốt nhất của ta
Hắn còn đang khiêu khích, Hàng Tư Tư đột nhiên mở miệng: "Ta cùng Ấn ca lập đội, ta sẽ tính điểm ở chỗ anh ấy
Ấn Hữu Lâm dừng lại một chút, "Không cần, cứ tính ở chỗ cô..
"Đều như nhau cả thôi
Hàng Tư Tư cười, không mấy để ý chuyện này
Hai khách mời khác liếc nhìn nhau, nếu họ cũng lập đội, còn có thể tranh hạng nhất hạng nhì, không lập đội thì chỉ còn hạng ba
Tuy rằng vẫn có thứ tự, nhưng..
Nghĩ một chút, Tưởng Khả và Kinh Chuẩn cũng xin lập đội
Thành ra, chỉ còn lại..
Quách Ngạn Bằng không nhịn được, "Phụt" một tiếng, "Nha u, đúng là không hòa đồng nên mới thành ra thế này, chả ai thèm lập đội với ngươi
Nói qua nói lại vẫn chỉ là châm chọc khiêu khích
Hàng Tư Tư ngẩn ra một lúc, rồi mở miệng: "Ta với Thiên Du tỷ lập một đội
Quách Ngạn Bằng tức giận: "Cô đã lập đội rồi còn xem náo nhiệt gì
Từ sau vụ lần trước, Hàng Tư Tư càng ngày càng thích so đo với hắn, trở nên tuyệt không nghe lời
Hàng Tư Tư: "Ta——" Lâm Thiên Du vỗ vỗ vai cô, ý bảo cô thoải mái một chút, đừng để Quách Ngạn Bằng dẫn đi
Nàng thản nhiên nói: "Ta có đồng đội rồi, đã sớm lập đội xong rồi
"Ngươi kiếm đâu ra đồng đội
Quách Ngạn Bằng nhíu mày, ở đây trừ người của tổ chương trình ra, thì chỉ còn một vị khách mời đặc biệt, "Tạ Dật Phi
Lâm Thiên Du thực sự cảm thấy có chút cạn lời, bĩu môi, lạnh nhạt nói: "Ta với Tiểu Điêu và gấu đen lập đội
Nếu như việc Quách Ngạn Bằng đoán Lâm Thiên Du cùng Tạ Dật Phi lập đội là còn nghi ngờ, thì bây giờ đây chính là chuyện nực cười
Quách Ngạn Bằng quay mặt đi, khóe miệng cong lên thành nụ cười chế giễu, "Ngươi đúng là xem chúng ta những người đi dã ngoại là buồn chán, cố ý đến đây nói chuyện cười, đùa cho ta vui à
Ai lại đi lập đội làm nhiệm vụ với động vật chứ
【Thảo, có ý gì vậy
Khinh thường gấu nhỏ với Tiểu Điêu à?】 【Đồ phế vật nhặt được mấy cái vỏ sò mà làm ra vẻ, quên mất mình là ai rồi hả
Gấu nhỏ đuổi ngươi chạy khắp núi, ngươi thì sắp khóc lóc gọi mẹ rồi đấy, quên sạch rồi à?】 【Tránh ra để tao vào, tao muốn tự tay bóp cổ hắn!】
..
Gấu đen lúc đi tới vẫn cứ nhìn chằm chằm Quách Ngạn Bằng
Nó nhớ rất rõ ai đã đạp mình một phát, nhai kẹo, gắt gao nhìn chằm chằm người đó
Quách Ngạn Bằng rụt cổ, người bình thường đối mặt với gấu đều sẽ sợ hãi, hắn lùi về sau nửa bước cũng là lẽ thường tình, kiểu như Lâm Thiên Du dám đến gần mãnh thú thế kia thì mới là quái thai
Chỉ là ánh mắt của con gấu kia thật sự không thân thiện gì cho cam, Quách Ngạn Bằng có cảm giác nó cứ mấp máy môi như muốn ăn thịt người vậy
Dù cho hiện tại xung quanh nhiều người, dưới ống kính, hàng vạn cặp mắt đang nhìn, hắn cũng không khỏi thấy sợ hãi
Lâm Thiên Du đưa tay vỗ vỗ lưng gấu đen, dưới ống kính mà có chuyện gì xảy ra sẽ rất phiền, nàng thì ngược lại không để ý, chỉ là không muốn để gấu nhỏ dính dáng đến những chuyện xui xẻo này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Gấu đen che chắn Lâm Thiên Du ở phía sau
Lâm Thiên Du xoa lỗ tai gấu nhỏ, vừa nói với Quách Ngạn Bằng: "Vì sao ta phải cố ý kể chuyện cười cho một kẻ vô dụng vui vẻ
Nàng nhìn Quách Ngạn Bằng từ trên xuống dưới, thấy hắn run rẩy tay không kiềm chế được đang đặt bên cạnh, "Nhặt được vài cái vỏ sò một buổi sáng mà đã không biết xấu hổ huênh hoang
Đồng đội của ta còn biết điều hơn mấy kẻ vô dụng kia
Nói xong, không đợi Quách Ngạn Bằng kêu gào, Lâm Thiên Du quay mặt nhìn An Lan Thanh, "Đến lượt cô, ra mặt điều hòa đi
An Lan Thanh há hốc cả miệng, bị Lâm Thiên Du nói thẳng vào mặt như vậy, như thể sự giả tạo của mình bị vạch trần trước mặt mọi người, trong lúc nhất thời, cô ta ngưng cả thở, mặt thì đỏ bừng, "Thiên Du, lời này của cậu là ý gì
【Còn ý gì, chín năm giáo dục phổ cập không học văn à
Chẳng phải ý nói cô ra mặt trà ngôn trà ngữ điều chỉnh bầu không khí sao, có thế mà cũng để tôi phải nhắc, lần sau không được như vậy nữa nha.】 【Bình thường cãi nhau chẳng phải cô luôn luôn là người xuất hiện đầu tiên để châm dầu vào lửa sao, đến thời gian rồi đấy.】 【Lần này mở miệng không đúng thời điểm; trừ điểm
Lần sau cố mà diễn cho tốt vào.】 Ở trong phòng phát sóng trực tiếp của An Lan Thanh, fan thi nhau khen lấy khen để, cô ta tự cho là mình giấu diếm rất giỏi, nhưng trên thực tế, những lần xảy ra tranh cãi, lần nào cô ta cũng đợi lúc hai bên đang cãi nhau mới ra mặt làm bộ an ủi
Người sáng suốt ai nhìn mà không hiểu vấn đề, chỉ có đám fan cuồng với Quách Ngạn Bằng là bị lừa thôi
Lâm Thiên Du bình thường không hề nhắc tới, đám làn đạn thì thích móc máy vài câu, bây giờ chuyện đã lật bài ngửa rồi, làn đạn thì trực tiếp trào phúng đến bến, còn cố ý chạy đến phòng phát sóng trực tiếp của An Lan Thanh mà nói
Chỉ là còn chưa phát được mấy câu đã bị chặn
An Lan Thanh bây giờ mở miệng cũng dở, không mở miệng thì càng dở, mặt đỏ lên, không biết là do nghẹn hay tức
Lâm Thiên Du nhún vai, "Đạo diễn nhanh sửa soạn đi, xong việc tôi còn đi ăn cơm
Nàng chỉ có hai nhiệm vụ thôi, ghi con số lên là xong, việc gì phải đợi lâu như vậy
Mùi thơm của cua dừa còn chưa bốc lên được trong bùn đất, nhưng mùi canh cá đã lan tỏa tới, canh cá nguội thì kiểu gì cũng tanh, cho nên tốt nhất vẫn là uống canh lúc còn nóng
Lâm Thiên Du vẫn còn chưa ăn lót dạ, tranh thủ thời gian nàng đã mở cua dừa ra gặm lấy gặm để
"Được
Đạo diễn đáp lời, tay cũng rất nhanh chóng ghi lại
Một con chim lớn giang cánh bay qua không trung, bóng của nó trên bờ cát ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người
Lâm Thiên Du là người phản ứng nhanh nhất, ngẩng đầu lên, quả nhiên, loại chim có hình dáng như này mà xuất hiện ở bờ biển, chắc chắn là Tiểu Điêu tìm đến nàng rồi
Bên phía tổ chương trình dù sao cũng không tham gia nhiệm vụ nữa, Lâm Thiên Du lúc này đang định trở về, vẫy tay lên trời, "Tiểu Điêu
Ta có đồ ăn ngon nè, ngươi mau tới đây, ta dẫn ngươi đi nếm thử, có con trai đấy, chắc chắn ngươi sẽ thích
Tiểu Điêu từ trong đám người xác định vị trí của Lâm Thiên Du, lúc hạ xuống thì gần mặt đất, thả thứ ngậm trong miệng ra
Thân mật dựa vào chân Lâm Thiên Du
Một cái túi nilon rất quen mắt
"Đây là cái gì
Lâm Thiên Du đưa tay vuốt bộ lông tơ mềm trên đầu Tiểu Điêu, tò mò trước đống vỏ sò này là có chuyện gì
Nhặt lên nhìn thử, trên vỏ sò còn có logo của tổ chương trình
Lâm Thiên Du: "???
Đạo diễn: "!!
Chắc không phải nhân viên công tác nào lại đánh mất đồ chứ
Lần trước đánh mất đồ cũng là cái túi nilon này, hiện tại lại nhìn thấy nó, đạo diễn muốn bị ám ảnh tâm lý mất thôi
Túi nilon không thắt nút, dễ dàng kéo là có thể mở ra
Thấy bên trong cũng không phải là đồ uống hay đồ ăn vặt, đạo diễn thở phào nhẹ nhõm một hơi
Ngay sau đó, lúc nhìn thấy rõ vỏ sò có logo ở trong túi nilon, đạo diễn vừa mới thả lỏng một hơi lại bị nghẹn lại
"Không phải, nha..
À
Đạo diễn mắt thường cũng thấy được sự ngơ ngác, "Chờ chút, thứ này ở đâu ra vậy
Làn đạn: 【Anh là đạo diễn, anh đi hỏi ai vậy

?】 【Câu này không phải lẽ ra chúng tôi là người xem mới là người hỏi sao?】 Đừng nói là các nàng, Lâm Thiên Du cũng muốn hỏi: "Mấy cái vỏ sò này ở đâu ra vậy
Tiểu Điêu rung rung lông, "Thu
Thích
"Ừ
Tiểu Điêu lại kêu "Thu" một tiếng, Lâm Thiên Du nhíu mày, "Ý ngươi là có người đánh rơi mấy thứ này ở trên bờ cát, ngươi liền nhặt về tặng cho ta
"—— Thu
Lâm Thiên Du nhìn đạo diễn mặt xanh mét, nhịn tới nhịn lui, vẫn là không nhịn được bật cười
Hành động vứt vỏ sò của nhân viên công tác, bị Tiểu Điêu cho là giống như lần trước, đánh mất đồ đạc
Nhìn thấy Lâm Thiên Du dùng gói to mang đồ ăn về cho nó, Tiểu Điêu bắt chước, bỏ vỏ sò vào túi nilon mang đến
【Để tao phân tích có lý một phen: Bởi vì lần trước Tiểu Điêu nhặt được đồ tổ chương trình đánh mất về cho Lâm Thiên Du, chị ấy rất vui
Cho nên lần này thấy tổ đạo diễn ném đồ, nó cố ý đuổi theo nhân viên công tác để phụ nhặt chung à?】 【A a a Tiểu Điêu của tôi.】 Lâm Thiên Du vốn dĩ không định tham gia nhiệm vụ lần này, nhưng giờ phút này, thấy Tiểu Điêu cố ý mang vỏ sò từ bãi cát khác đến cho nàng, nàng nhướn mày, hơi hếch cằm nói: "Thấy chưa, đồng đội của ta mang vỏ sò đến cho ta nè
Tác giả có chuyện muốn nói: Ngủ ngon ngủ sớm, yêu mọi người...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.