Khác một quả trứng chim trong đám chim non cũng không chịu thua kém, tự mình mổ một đường nứt rồi ngó nghiêng xung quanh
Chim non vừa chui ra khỏi vỏ, trên mình vẫn còn ướt sũng, mềm oặt nằm sấp trên người, đôi mắt ướt át, vừa kêu vừa đánh giá thế giới mới lạ này
Lâm Thiên Du cứ thế ôm lấy, thật cẩn thận sợ chúng bị ngã, nhìn mấy con chim non vóc dáng không khác nhau là mấy, nhẹ giọng nói: "Ta trước còn nghĩ, sao cùng một ổ trứng chim mà thời gian nở lại cách xa nhau thế
Nếu phải phân loại tuổi chim non, Lâm Thiên Du đơn giản dựa theo bề ngoài phân thành kỳ ấu trùng, kỳ tuổi nhỏ, kỳ trưởng thành
Nàng vẫn cho rằng con chim nở trước kia thuộc kỳ tuổi nhỏ, nhưng giờ nhìn lại, con chim nở đầu tiên có lẽ tuổi tác cũng không khác con vừa nở trước mắt bao lâu
【A a a
Nhỏ xinh quá!】 【Chủ thớt giờ chẳng phải có bốn con Xích Vĩ Lục Khắc rồi sao?
Không phải bảo tỷ lệ ấp trứng của Xích Vĩ Lục Khắc thấp lắm sao!】 【Tỉnh táo đi, thấp là vì có bọn săn trộm, hơn nữa Xích Vĩ Lục Khắc trưởng thành ấp trứng còn phải lo đi săn, có khi không lo xuể
Giờ có chủ thớt hỗ trợ, hai quả trứng này nở là chuyện sớm muộn thôi.】 “Chiêm chiếp!” Mụ mụ
Lâm Thiên Du: "
"Chờ đã, không phải, gọi nhầm rồi
Lâm Thiên Du hoảng hốt chỉ vào con Xích Vĩ Lục Khắc trên vai mình, "Nó mới là mụ mụ của các ngươi
Ở đây, ngẩng đầu lên
Khổ nỗi, chim non còn hiểu biết ít, cả đoạn dài Lâm Thiên Du nói, lọt vào tai chúng, hình như chỉ có hai chữ "Mụ mụ" là chúng nghe ra
Lâm Thiên Du: "..
Tay nàng run rẩy, không ngờ chim non sẽ nở đúng lúc này, Lâm Thiên Du chỉ liếc mắt một cái thôi, cũng đã nhận ra vấn đề
"Giờ làm sao
Xích Vĩ Lục Khắc tỏ vẻ lạnh nhạt, còn cúi đầu cọ cọ nhẹ vào ngón tay nàng
【Ha ha ha ha
Chủ thớt thích làm mẹ!】 【Em bé nhầm rồi
Đây là bà ngoại của bé!】 Lâm Thiên Du vốn có chút luống cuống, lúc này gặp bình luận trêu ghẹo, nhìn bối phận trên trời dưới đất, vừa bực mình vừa buồn cười
Nhưng ngược lại nhờ những lời đó, nàng lại bớt bối rối
Sợ chúng bị gió lùa, Lâm Thiên Du kéo ba lô lại nói: "Về trước đã
Tuy cá dưới đất nhiều, nhưng có Báo Hoa và gấu đen ở đây, xử lý chút cá thì nhằm nhò gì
Bắt về con ngựa vằn còn chưa ăn, thì bọn nó đã ăn cá no bụng
Báo Hoa liền ngậm ngựa vằn mang về
Tiểu Hề Lộc ngó nghiêng xung quanh, thấy Lâm Thiên Du muốn đi, chậm rãi nhai cỏ non trong miệng, chủ động đi theo sau nàng
Cửa hang mở ra, vải chống nước cũng đã được vén lên lúc ra khỏi cửa
Tiểu Hề Lộc ở cửa đi qua đi lại, Báo Hoa và gấu đen đều đã vào, Tiểu Hề Lộc vẫn đi đi lại lại, vì Lâm Thiên Du ở bên trong, nó cũng muốn vào theo, nhưng đi vào hang thì rất nguy hiểm
Muốn vào mà không dám, sau đó thấy đám thỏ trên mặt đất bên ngoài
Mấy hôm nay toàn ăn thịt, cũng chưa được ăn thỏ, nên nhặt cỏ về nuôi, thấy cũng béo tròn rồi, chen chúc trong góc
Tiểu Hề Lộc ngửi ngửi, nấn ná lại gần, sau đó cúi đầu cùng chúng ăn
Thỏ nhát gan, gặp chút kinh động đều sẽ cuống cuồng nhảy vào trong hang, nhưng giờ Tiểu Hề Lộc đến gần, chẳng gây được sự chú ý của chúng
Dù sao mấy hôm nay chúng thường xuyên thấy Báo Hoa ra vào, gấu đen hay tới uống mật ong, với Xích Vĩ Lục Khắc đã bắt chúng tới đây
Ban đầu còn thấy sợ, về sau trực tiếp im re, cuối cùng —— chỉ biết cắm đầu vào ăn, chẳng để ý gì sợ hãi
Về tới phòng trong
Lâm Thiên Du nhấc ổ chim xuống, "Mấy cái vỏ trứng này bỏ đi hả
Xích Vĩ Lục Khắc không có thói quen ăn vỏ trứng sau khi nở
Đưa tay nâng lên, đặt chim non về ổ, ba con chim non chen chúc trong ổ, nhìn ổ đã chật hẹp
So với chim non ở giữa, hai con vừa nở còn chưa có bộ lông xù lên, sau này cũng sẽ tròn vo như nhau
Lâm Thiên Du không đi lau, cứ để chúng tự nhiên
Đối với loài chim Xích Vĩ Lục Khắc này, các ghi chép về phương pháp ấp trứng tham khảo cũng không có, phòng thí nghiệm chuyên nghiên cứu về chim cũng từng thử ấp, nhưng không có tin tức gì truyền đến, hẳn là đã thất bại
Lần ấp trứng này cứ để tự nhiên là tốt nhất, cũng không dám lau lung tung
Lâm Thiên Du ôm chim non trên vai xuống, "Được rồi, ta đi chuẩn bị đồ ăn, ngươi chơi với các con một chút đi
Chim non mới nở có thể ăn sâu, không kiêng khem gì, trừ việc phải cắt nhỏ đồ ăn ra để tránh chúng bị nghẹn, còn lại thì thực đơn giống như Xích Vĩ Lục Khắc trưởng thành
Trong nhà cái gì cũng có, nhiều nhất là thịt
Lâm Thiên Du ra ngoài không bao lâu đã cắt được một bát đầy
Giống như lần trước đút chim non ăn, Lâm Thiên Du lại cầm đôi đũa đặc chế lên, nghĩ một chút, nói: "Trong nhà lại thêm hai con non nữa, gọi chung là chim non thì không tốt phân biệt
Dừng một lát, "Tên phức tạp thì khó nhớ, mụ mụ thì gọi là Tiểu Điêu, còn chim non thì từ Lão Đại xếp xuống có được không
【
?】 【Thật ra không dễ phân biệt cũng không phải là chuyện xấu gì.】 【Chủ thớt tên hay thế là được, tên đặt cũng cho xong đi.】 【Quá qua loa rồi
Cũng không dễ nghe nữa!】 Bình luận phản đối kịch liệt
Lâm Thiên Du cũng chỉ tiện miệng nói, "Thôi được rồi, ta sẽ nghĩ lại, ừm..
Lão Đại trên đầu có một chút lông màu đen
Đầu ngón tay vén chỗ lông đó ra, chấm đen càng lộ rõ, vì vậy nói: "Vậy gọi nó Chấm Chấm đi
Cũng được, cái tên bình thường, khán giả trong phòng phát sóng thở phào nhẹ nhõm
【Ta thật sự sợ Lâm Thiên Du vừa mở miệng gọi Lão Đại là: Một Chút.】 "Lão Nhị và Lão Tam
Lâm Thiên Du nhân lúc đút thịt mà quan sát đặc điểm của chim non, đưa đôi đũa lên, chim non liền rướn cổ chờ ăn, nhưng hai con này không có đặc điểm gì rõ như Chấm Chấm
Vì thế nói: "Đợi lông xù lên chắc cũng tròn như Lão Đại, vậy thì một con Đoàn Đoàn, một con Cầu Cầu
Tên rất bình thường, cơ hồ là nghĩ đâu ra đấy
Nhưng mà, lần này phản ứng trong phòng phát sóng ngược lại lại khá tốt
Cũng có lẽ vì lần trước cái tên quá "khủng bố", nên lần này chỉ cần không phải Lão Đại, Lão Nhị gì, thì những cái tên khác đều có thể chấp nhận được
Có chim non, trong hang náo nhiệt hơn trước nhiều
Mấy con vật lông xù trong nhà đều thuộc loại không thích kêu, bình thường chỉ lúc nói chuyện với Lâm Thiên Du mới chịu kêu một tiếng
Hiện tại, chim non lại ghé vào tổ, ngước cổ kêu to, không biết chúng đang gọi cái gì, Lâm Thiên Du cũng nghe không ra ý nghĩa trong mấy tiếng chim hót đó, cảm giác như chúng gọi cho có
Chỉ khi nào Lâm Thiên Du đút thịt vào miệng, chúng mới có thể nuốt đồ ăn rồi im lặng trong chốc lát
Gấu đen ăn xong đường, có vẻ rất tò mò về chim non, ghé tới ngửi
"Thu
Đoàn Đoàn đột nhiên giơ mỏ mổ nó một cái
Lớp da lông dày của gấu đen có thể chống đỡ móng vuốt của mãnh thú, đương nhiên không bị tổn thương gì bởi cú mổ của Đoàn Đoàn
Nhưng Đoàn Đoàn lại ngược lại, sau cú mổ liền lật ngửa người ra sau, đầu đụng vào cạnh ổ chim, hai móng đều giơ lên trời
"..
Chim non ngẩn ra
Lâm Thiên Du không nhịn được bật cười, tay cầm thịt cũng run theo, "Nào nào nào mau ngồi dậy, ăn cơm này
Đoàn Đoàn rũ rũ lông, nhờ Xích Vĩ Lục Khắc giúp mà tự lật mình đứng lên, "Thu..
Chim non mới nở sức lực dồi dào, nhưng Lâm Thiên Du vừa cho chúng ăn no, ra ngoài để bát đũa rồi quay lại, đám chim non đã rúc dưới cánh Xích Vĩ Lục Khắc ngủ gà ngủ gật rồi
Lâm Thiên Du thấy vậy liền sờ cánh Xích Vĩ Lục Khắc, "Ngươi cũng ngủ một chút đi
"Thu
Báo Hoa ăn no đang liếm lông trên đệm, gấu nhỏ nằm trên đất, ôm quả dại gặm
Nếu là bình thường, Lâm Thiên Du đã xác định được vị trí nằm chen giữa hai đứa này, nhưng hiện tại bên ngoài trời quá nóng, oi bức, nàng cũng không muốn vào cái lò lửa đó mà nằm
Nên nàng ngồi xuống phía sau bàn đá, mở đống lông chải được mấy hôm nay ra, định bụng sẽ làm gì đó với mấy bộ lông dê đó
Lâm Thiên Du nhận được tin nhắn của Bùi Phong thì Tiểu Hề Lộc đã cùng thỏ chen chúc ngủ say sưa ở bên ngoài
Bùi Phong: 【Tôi đang giải quyết việc của đồng nghiệp cũ, tạm thời không ở trên đảo, hay là cô cứ trông nó một đoạn thời gian, đợi tôi về rồi đón nó lại nhé?】 Lâm Thiên Du: 【Các anh có bộ phận chuyên phụ trách động vật hoang dã không?】 Bùi Phong: 【Có thì có, nhưng lãnh đạo bộ phận đó vì lần trước nhận hối lộ nên đã bị điều tra, hiện tại tổ của chúng tôi chỉ có tôi còn tại chức.】 Không cùng bộ phận, cũng không tốt đem vấn đề chuyển cho những đồng nghiệp khác
Lâm Thiên Du: "..
Nhìn Tiểu Hề Lộc đang ngủ say ngoài kia, ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa hang chiếu lên người nó, như một tiểu tinh linh vô hại
Nghĩ một chút, Lâm Thiên Du vẫn là đồng ý
Lúc trước còn lo Tiểu Hề Lộc sẽ sợ mấy con vật lông xù trong nhà, nên sẽ không ăn uống gì ảnh hưởng tới sức khỏe
Nhưng sau khi đưa về thì thấy nó ăn ngon miệng, lại vui vẻ nữa, nàng nuôi thêm một thời gian cũng không có vấn đề gì
Lâm Thiên Du hồi âm xong liền buông tay ra, đưa tay sờ cây gỗ đã gọt sẵn bên cạnh, lại bất ngờ đụng phải vật lông xù
Hoa Báo không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh nàng, cái đuôi ngoe nguẩy một cái rồi lại ngoe nguẩy một cái quấn lên đùi nàng, thấy Lâm Thiên Du nhìn sang, liền trực tiếp quấn lên cổ tay nàng
"Ừm
Lâm Thiên Du quay tay bắt lấy cái đuôi xoa xoa, "Ngươi không phải đang ngủ sao
[Ngủ cái gì mà ngủ, ta đã tận mắt nhìn Hoa Báo xoay người liếm lông, từng chút một rút ngắn khoảng cách giữa hai người.] [Ha ha ha ha ha, xem lại cảnh này mà cười chết, Hoa Báo vì cọ đến gần chủ kênh mà nằm thật sự là rất nỗ lực.] [Báo Báo đáng yêu chết mất!] Lâm Thiên Du để ý thấy dòng chữ chạy trên màn hình, nheo mắt lại, đưa tay lên sờ đầu Hoa Báo, Hoa Báo lại đột nhiên cúi đầu, vểnh tai ra phía sau không cho sờ
"Gầm
"Ừ
Lâm Thiên Du cười lên tiếng đáp, ôm chặt lấy cổ Hoa Báo, trực tiếp cúi đầu, trán cọ qua cọ lại lên đầu nó, "Mềm quá đi
Hoa Báo giật giật móng vuốt, cũng không nhịn được nghiêng đầu cọ lại, trong cổ họng phát ra tiếng gừ trầm thấp, móng vuốt không ngừng gãi hai cái
Lâm Thiên Du mở miệng, chỉ vào móng vuốt Hoa Báo im lặng làm khẩu hình, ý bảo khán giả đang xem phát sóng trực tiếp hãy nhìn
Nàng cong ngón tay gãi gãi cổ Hoa Báo
Chỗ này Hoa Báo không liếm lông tới được, bình thường các loài động vật họ mèo đều thích được gãi cằm
Mèo nhà thích, Hoa Báo cũng không ngoại lệ
Hoa Báo đã hoàn toàn yếu đuối, nằm sấp xuống bên cạnh Lâm Thiên Du dính sát đùi nàng, đầu ngả ra sau, thoải mái đến mức đôi mắt đều híp lại
Biến một con đại mèo thành một vũng nước
Lâm Thiên Du ôm đầu hôn một cái, "Được rồi, ta còn phải tiếp tục làm việc thôi
"Gầm..
Tiếng kêu của Hoa Báo cũng trở nên nhẹ nhàng
Lâm Thiên Du cười nhịn không được lại xoa một cái, nửa ôm nửa kéo đưa Hoa Báo lên đùi, khổ nỗi thân hình Hoa Báo quá lớn, chỉ có thể miễn cưỡng đắp được nửa người trên
Cánh tay gác lên bàn, khuỷu tay vừa vặn cong lên gác lên người Hoa Báo, một cái gối ôm lông xù thuần tự nhiên
Tiểu Hắc Xà chạy ra ngoài chơi cả ngày, ăn xong bữa tối Lâm Thiên Du để dành cho nó ở ngoài phòng, thong thả theo khe cửa đi vào, quen đường chui thẳng vào tổ chim
Mấy ngày nay nó đều ở đây, rắn là động vật máu lạnh, được sưởi ấm với đám chim con mềm mại ấm áp, nó cảm thấy rất thích
Cho dù đám chim này sau khi rời hang động này sẽ là thiên địch của nó, thì ở trong hang động này, tiểu Hắc Xà cũng không sợ hãi
Đối mặt với mấy cái đầu mút xanh nhạt lấp lánh, nó lách mình chui vào tổ chim
Sau đó, nhìn thấy trước mặt ba con chim non có dáng vẻ gần như nhau, nó khựng lại
Đám chim con đang ngủ mơ mơ màng màng, hình như cũng cảm thấy có gì đó, chúng mở to mắt, trong bóng tối mịt mù vẫn có thể thấy được con tiểu Hắc Xà bò vào
Tiểu Hắc Xà: "..
Lại có thêm hai con chim không quen biết
Chim không quen biết có khả năng sẽ ăn thịt nó
Nhận thức này khiến cho tiểu Hắc Xà dần dần cứng đờ
Nó nằm thẳng cẳng ở giữa, tiến thoái lưỡng nan
Ba con thiên địch mắt sáng quắc nhìn nó
Giống như đang nhìn món ăn ngon đến trước mặt
Tiểu Hắc Xà nghiêng đầu, trông như đang ngủ
[Tuổi trẻ đúng là tốt; vừa ngã đầu xuống đã ngủ ngay được.] [Tiểu Hắc Xà: Ngủ đông, đừng quấy rầy.] [Ha ha ha ha thảo, chạy vào hang thiên địch mà ngủ, ngươi gan cũng lớn thật đấy.] Lâm Thiên Du không để ý đến tình hình giằng co giữa tiểu Hắc Xà và đám chim non, ngược lại lại phát hiện ra cái đuôi rắn rũ xuống ngoài tổ chim, liếc nhìn dòng chữ chạy trên màn hình, "Ngủ rồi sao
Lúc nào nó về mình cũng không hay
Đầu mút xanh nhạt cúi đầu ngậm lấy rắn mang vào, đổi vị trí, để tránh hai con chim con mới nở hợp lực làm bữa tối cho mình
Không còn bị chim non nhìn chằm chằm nữa, tiểu Hắc Xà từ từ co người lại, lúc này mới thực sự ngủ
..
Số lông dê trên bàn đều đã được luộc qua với nước, chỉ cho thêm xà phòng
Bình thường khi xử lý lông dê, người ta có thể thêm một vài chất hóa học để tẩy sạch dầu mỡ và tạp chất trên bề mặt lông dê
Lâm Thiên Du chỉ dùng xà phòng tắm rửa, sau khi phơi khô thì dùng lược chải cho tơi ra, lặp đi lặp lại vài lần, đến khi lông tơi xốp ra thành một đám lớn trên bàn
Lấy một ít lông dê đặt giữa hai ngón tay xoa đi xoa lại, vừa xoa vừa kéo xuống dưới, những sợi nhỏ phía trên cứ thế nhú lên, rồi dần dần dài ra
Se sợi lông dê là một công việc rất tinh tế, phải là những thợ thủ công quen việc mới có thể từ từ se ra
Lâm Thiên Du cố gắng xoa nhẹ hết mức có thể, vừa mịn vừa chặt
Trong lúc se sợi, nàng còn cho thêm một ít lông của Hoa Báo và gấu đen vào, như vậy khi se xong sẽ có chút màu vàng nhạt và màu đen
Nếu nhìn riêng thì màu sắc không quá rõ, đặt cạnh sợi lông dê có màu gốc, thì sự khác biệt sẽ lập tức hiện ra
[Lâm tỷ, có phải là tỷ sắp đan áo len không?] [Tê—— ngay cả len sợi cũng làm ra được, còn cái gì mà chị không biết vậy, tỷ tỷ!] [Ô ô, nhìn dáng vẻ hiền dịu quá đi, chính là cái cảm giác buổi chiều dưới ánh nắng mặt trời ngồi ngoài ban công đan áo len của những cô gái tri thức ôn nhu vậy đó.] Theo lý thuyết, Hoa Báo vốn là một loài mãnh thú, hẳn là không hợp với khung cảnh này, nhưng máy quay ghi lại, lại không hề thấy chút bất hòa nào, ngược lại còn có một loại vẻ đẹp kết hợp giữa nét hoang dã và sự dịu dàng
Gương mặt gầy gò xinh đẹp mất đi vẻ hồng hào vì đôi môi mỏng mà có chút yếu ớt, Hoa Báo nằm trên đầu gối nàng thường thường ngẩng đầu nhìn nàng, thỉnh thoảng lại cúi đầu cọ cọ vào đùi nàng, như đang bảo vệ Lâm Thiên Du trong bầu không khí tĩnh lặng này
Dần dần, gấu nhỏ cũng đến gần
Gấu đen nằm sấp ở phía bên kia, cằm lại gác lên mép bàn, đôi mắt chớp chớp nhìn đôi tay của Lâm Thiên Du vẫn luôn thoăn thoắt di chuyển
Lâm Thiên Du không làm nhiều lông dê, vốn nghĩ nếu không đủ, sẽ đem da lông thú trải trong hang động đi nhổ lông luộc lên
Nhưng nhìn những búi len đã se được, số lượng còn rất lớn
Đây cũng là công của đám lông xù chăm chỉ đi săn, thấy Lâm Thiên Du thích, bọn chúng đi săn hầu như đều chạy đi bắt cừu
Tổ đạo diễn thả vào cừu nuôi nhân tạo, chính là chuyên để lấy lông và làm thịt
Sức chiến đấu không cao, nếu gặp bất kỳ động vật ăn thịt nào, cừu cũng khó thoát khỏi cái chết
Huống hồ là mấy con thú săn mồi giỏi trong nhà này
Biết Lâm Thiên Du sẽ dùng da lông trải lót, trang trí hang động, bọn chúng còn có thể tránh làm rách, trực tiếp cắn đứt cổ họng, đem cừu nguyên con mang về, thật sự là không thể chu đáo hơn
"Được rồi, mấy búi len này chắc là đủ dùng rồi
Lâm Thiên Du suy nghĩ một chút, chúng không quá nặng, nhưng sợi chỉ nhỏ như vậy mà se lại thành búi, thì mỗi búi cũng đều to bằng bàn tay nàng
Còn về những đám lông còn thừa trên bàn..
Lâm Thiên Du khép chúng lại, còn có rất nhiều, "Hay là ta thử chọc len nỉ xem sao
Dù sao còn nhiều như vậy mà, vài ngày nữa chải lông chắc lại thu thập được không ít
Lâm Thiên Du nói làm liền làm, cầm dao ra ngoài mài que gỗ
Không có kim chọc, nên gọt đầu gỗ nhiều lần, một đầu nhọn lại cũng có thể dùng được
[Len nỉ!!
Muốn chọc ra hình dáng động vật nhỏ sao!?] [Tôi là blogger chuyên làm đồ thủ công đây, gấu nhỏ, Tiểu Điêu và Hoa Hoa tôi đều muốn hết
Làm xong thì gửi đến địa chỉ này, tôi giúp bạn kiểm tra xem có vấn đề gì không.] [Ngươi đừng có bắt nạt người ở nước ngoài không nghe thấy!] [Muốn chọc nhiều cái sao
Xin đường link với, ta mua ngay
Chỉ cần nàng đưa giá, cầu xin đấy!] Lâm Thiên Du cầm một nắm que gỗ đã vót nhọn trở về, phòng phát sóng trực tiếp đã xôn xao hết cả lên, thành phẩm còn chưa ra mà giá cả đã được đưa ra tranh mua bán
"Không bán đâu, đừng có tin kỹ năng chọc len nỉ của ta như vậy chứ
Lâm Thiên Du gõ gõ que gỗ, gom một ít lông lại nói: "Ta cũng mới lần đầu làm, có làm ra được hay không còn chưa biết đâu, có thể sẽ ra thứ gì xấu xí lắm đấy, sao mà bán được
Dừng lại một chút, thấy mọi người trong phòng phát sóng vẫn nhiệt tình không giảm, biết mọi người đều thích lũ lông xù của nàng, vì vậy nàng nói: "Như vậy đi, nếu như ta làm được mà trông vẫn ổn, thì một thời gian nữa ta sẽ làm nhiều một chút, sau đó thương lượng với đạo diễn, tổ chức rút thăm trên sóng trực tiếp
Chỉ là đưa ra ý tưởng, còn việc cụ thể như thế nào thì cần phải bàn thêm, Lâm Thiên Du xắn tay áo lên, "Chuyện sau này thì đến lúc đó lại tính
Dứt lời, nàng không nhìn vào dòng chữ chạy trên màn hình nữa, nắm đám lông đã gom vào vê vê, được một hình tròn gần đúng, tiếp tục thêm lông vào, cho đến khi nắm chặt lại thành một hình tròn bằng quả bóng vừa ý, thì mới bắt đầu dùng que nhọn chọc vào trong
Gấu nhỏ ngửi ngửi, móng vuốt quơ làm rơi que gỗ xuống đất
"Cẩn thận
Lâm Thiên Du sợ mũi nhọn que gỗ sẽ đâm vào nó, vội nhặt que gỗ trên đất lên
"Ô...
Gấu nhỏ cọ cọ tay nàng, nghiêng đầu nhìn quả bóng đen trên bàn
Có lẽ là ngửi thấy mùi của mình từ quả bóng đen kia, nên gấu nhỏ cảm thấy rất kỳ lạ
"Thích không
Lâm Thiên Du cầm quả bóng đen vừa chọc một lúc, giơ đến trước mặt gấu nhỏ, "Làm một em gấu nhỏ có biểu cảm
Gấu nhỏ không hiểu lắm, nghiêng đầu
Lâm Thiên Du thu que gỗ vào, nói tiếp: "Chọc một cái đang ngồi ăn kem, chỉ đứng không thôi thì hơi đơn điệu
"Gào
Đơn điệu
Để chọc ra một hình len nỉ hoàn chỉnh, tai, đuôi linh tinh đều cần phải làm riêng, như cái mũi có thể dùng nền bóng tròn, thêm lông vào vị trí mũi rồi chọc vào, tạo hình cái mũi
Bận rộn cả một ngày, các bộ phận cần thiết cũng đã chọc xong, chỉ còn thiếu bước cuối cùng là gắn kết tất cả các bộ phận lại với nhau
Cũng là dùng lông chọc vào chỗ khe hở ở giữa
Ngoài việc tốn chút thời gian, nếu cứ lặp đi lặp lại động tác chọc và nặn, thì cảm giác cũng không đến nỗi khó
Lâm Thiên Du vừa chọc vừa nặn viên cầu, để viên cầu càng thêm có hình dáng, căn chỉnh cho mỗi vị trí đều được chọc tốt; hai cái lỗ tai vừa gắn lên, cảm giác mềm mại đáng yêu liền xuất hiện
Sau đó là đến phần thân ngồi dưới đất, phần lông trắng trước ngực được làm bằng lông dê, đôi chân ngắn nhỏ đưa ra ngoài, hai tay đưa lên gần miệng, như thể đang đưa thức ăn vào miệng, rất sống động
“Xem này
Cũng không tệ phải không.”
Chú gấu nhỏ bằng len chọc tay được giơ ra trước ống kính, Lâm Thiên Du nhìn chú gấu nhỏ trên hình ảnh, vuốt cằm như nghĩ đến gì đó, lại cầm đồ chọc len lên, tí tách chọc một hồi, ở tay gấu còn gắn thêm một cái que kẹo
[A a a
Đáng yêu c·h·ế·t mất!] [Lông xù ô ô ô lông xù của ta ơi, khi nào rút thưởng vậy, đ·á·n·h vào mặt ta đi!!!] [Tín nữ nguyện ăn chay cả đời đổi lấy lần trúng thưởng này.] [Ha ha thảo, tỷ muội nhà ngươi tâm không thành thật rồi.] ..
"Lát nữa làm thêm mấy cái nữa rồi rút
Lâm Thiên Du cũng không vội, việc rút thưởng kiểu gì cũng phải đợi đến khi chương trình kết thúc, nàng vẫn còn rất nhiều thời gian để làm những việc này
Lâm Thiên Du cầm lấy một nắm len màu vàng nhạt, nói: “Tiếp theo làm Hoa Hoa nhé.”
Hoa Báo nghe thấy tên mình liền đến ngồi dưới
Lâm Thiên Du nghiêng đầu liền nhìn vào mắt nó, cười kéo đám lông đến trước mặt nó nói: “Là cái này đây.”
Túm một đống lông rồi chọc đâm một cái, lại thành một viên cầu màu vàng nhạt
"Làm Hoa Hoa nằm sấp, ưm..
liếm móng vuốt hay liếm đuôi nhỉ
Lâm Thiên Du vừa nói, vừa hình dung trong đầu, cảm giác cả hai đều rất đáng yêu, thế nên quyết định làm cả hai luôn
Ban đầu làm còn hơi vụng về, nhưng về sau chọc được nửa ngày cũng rút ra kinh nghiệm
Không mấy chốc, hai chú Hoa Hoa ra đời, chỉ có những đốm lấm tấm trên người là nàng không thể nào phục dựng hoàn hảo, chỉ có thể cố gắng làm cho giống hình dáng hoa văn trên người Hoa Báo thôi
Một chú nằm nghiêng, cúi đầu lè lưỡi liếm chân trước, một chú thì bụng ngửa lên trời, cái đuôi vểnh lên, chân trước ôm liếm liếm chóp đuôi
“Ừm.” Lâm Thiên Du gật gù, rất hài lòng với ba tác phẩm của mình
Ngược lại lại có chút hoang mang, "Tiểu Điêu thì làm thế nào nhỉ
Tiểu Điêu không rụng lông, lông vũ trên người cũng đều rất quý, không giống gấu đen và Hoa Báo, tùy tiện cũng có thể rụng cả đống lông
Kinh hoảng quạt lên tay, từng đợt gió lạnh phả vào làm bay vài sợi tóc, Lâm Thiên Du hiếm khi lộ vẻ lo lắng
Mọi người đều có, Tiểu Điêu cũng nhất định phải có
Chỉ là..
dùng lông của Tiểu Điêu thì không thực tế cho lắm
Đang do dự, một chiếc lông vũ trên quạt cọ vào má có chút ngứa, nàng dừng tay, cúi đầu nhìn chiếc quạt
——Đây chẳng phải là lông vũ xích cuối lục khắc sao
Có lông vũ thì dễ làm rồi
Dùng lông dê làm thân, sau đó nhẫn tâm tháo lông vũ trên quạt ra, dùng lớp lông mỏng bên ngoài từ từ che lên phần thân màu trắng ban đầu, để lộ ra một vài kẽ hở màu trắng bên trong
Lông đuôi thì sửa cho đẹp rồi cắm trực tiếp vào
Dang rộng cánh để xuống đất, nếu không có chỗ chống thì gấu len chọc không đứng vững được chỉ bằng hai chân
Như vậy, hai bên cánh của xích cuối lục khắc vẫn còn hơi trống
Lâm Thiên Du dứt khoát dùng phần lông còn thừa chọc thêm vài quả trứng chim tròn trịa, thế là hoàn mỹ
Xích cuối lục khắc tỉnh ngủ khẽ chớp mắt, đứng dậy bay đến
Động vật thật ra không biết rõ lắm dáng vẻ của mình, chúng thường dựa vào mùi để phân biệt mọi thứ
Lông vũ của Tiểu Điêu rất đặc biệt, dù sau này có làm nhiều hơn, thì cũng sẽ không đưa vào chương trình phát sóng trực tiếp rút thưởng, tránh bị những người có tâm lấy mất của cải
Lâm Thiên Du bày mấy con gấu len theo thứ tự, chỉ vào chúng nó nói: "Xem này, đây là Hoa Hoa, đây là gấu nhỏ, Tiểu Điêu nhận ra mình không
Ngươi nên biết đó là lông vũ của ngươi
"Thích không
Lâm Thiên Du dùng đầu ngón tay ấn vào lớp lông vũ mềm của xích cuối lục khắc, “Lát nữa ta đóng một cái giá, sẽ đặt mấy thứ này lên trên
Tốt nhất là làm nhiều thêm một lớp che phủ, đặt lên trên để tránh bị bụi bẩn làm bẩn
Nếu như bị bẩn thì không thể giặt được
"Được
Lâm Thiên Du đứng lên, ngồi lâu lưng và eo đau nhức, chân cũng đã tê rần, lười biếng vươn vai, "Trễ thế này rồi ư
Đã gần tám giờ, bên ngoài trời thậm chí còn chưa tối hẳn
Mấy ngày trước mưa to, trời vẫn luôn âm u, ban ngày cũng giống như mười một mười hai giờ trưa vậy
"Mấy đứa chơi trước đi, ta đi nấu cơm
Trước khi đi, Lâm Thiên Du kiểm tra đám chim non một lượt, lông trên người Đoàn Đoàn và Cầu Cầu đều đã khô, lúc mới nở trông nhỏ gầy yếu là thế, nhưng sau khi lông xù lên thì nhìn tròn vo, có vẻ mập mạp hơn không ít
Điểm Điểm cũng vậy, thật ra cũng không có mập hơn, chỉ là bộ lông khiến chúng trông béo lên trên thị giác mà thôi
Lâm Thiên Du lần lượt sờ chúng một cái, hôm nay sẽ cho chúng ăn thêm thịt, cố gắng nuôi đám chim con đều mập mạp
Trước khi nấu cơm, Lâm Thiên Du dùng nước hòa tan đường, chờ đường tan hoàn toàn lại thêm vào không ít mật ong
Lấy một đám thịt khô đã phơi khô trước đó ra, coi như que cắm, đổ hỗn hợp mật ong vào bát, ấn thịt khô vào sát thành bát
Bên ngoài nhiệt độ cao, đường cũng sẽ nguội chậm, một lúc lâu cũng không đông lại được
Lúc này Lâm Thiên Du mới bắt đầu chuẩn bị bữa tối cho mình
Bình thường khi tham gia các chương trình sinh tồn hoang dã kiểu này, nhịp sống sẽ rất nhanh, ăn xong bữa này phải nghĩ đến bữa sau, ngoài ăn cơm ra thì phải xây nhà, dựng nơi ẩn nấp, tìm kiếm nguồn nước, tóm lại là có đủ thứ chuyện, căn bản không có thời gian rảnh rỗi
Lâm Thiên Du thì lại biến sinh tồn hoang dã thành một chuyến nghỉ dưỡng ở nơi hoang dã
Buổi chiều cứ bận chọc gấu len, khi tập trung làm một việc thì sẽ dễ dàng quên đói, lúc này đã không đói lắm, ăn một chút gì đó chỉ để tránh buổi tối bị đói tỉnh rồi lại phải đi tìm đồ ăn
Thế nên nàng tùy tiện xào chút rau xanh, ăn cùng thịt nướng và khoai mì, coi như là một bữa tối
"Nào, gấu nhỏ
Sau khi làm xong đường, Lâm Thiên Du cầm thịt khô đưa cho gấu nhỏ, “Kẹo mút.”
Gấu nhỏ bằng len đang có kẹo que ăn, gấu nhỏ thật ngoài đời cũng phải có một cái
“Gào!”
Gấu nhỏ không hẳn biết kẹo que là cái gì, nhưng mà nó lại thích thứ đồ ngọt to như vậy
Sợ cái đầu kia ngấm đường lại dính, nếu như dùng đầu gỗ làm que, gấu nhỏ có lẽ sẽ cắn cả phần gỗ dính đường xuống mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì sự an toàn, Lâm Thiên Du chọn thịt khô, ăn xong đường còn có thể ăn thịt
Đống thịt ngựa vằn và thịt còn lại ở nhà đều bị mấy cái bụng xù lông xử hết
Lâm Thiên Du ăn xong, uống một bát nước ấm, khẽ mím môi nói: "Thành quả hôm nay, chính là bàn len chọc này đây, việc rút thưởng tôi quay đầu sẽ thương lượng với đạo diễn một chút, sau đó thì, khụ khụ, cũng không còn sớm nữa rồi
Người xem cuồng nhiệt kể từ khi Lâm Thiên Du nhắc đến việc muốn rút thưởng, còn chưa nhìn thấy đồ vật đã xoa tay muốn tham gia, nghe vậy đang định reo hò
Lâm Thiên Du: "Cho nên..
Vừa nghe thấy câu này, fan lâu năm biết ngay có chuyện chẳng lành
Quả nhiên, Lâm Thiên Du hướng ống kính mỉm cười, giọng nói ấm áp: "Ngủ ngon nhé
Hình ảnh dừng lại một giây rồi tắt ngóm
[… ] [Kỹ năng cắt đen màn hình càng ngày càng thành thạo, thậm chí đến cả cảnh đêm cũng không cho chúng ta xem
@đạo diễn, anh không quản à?!] [Không có đạo lý mà!!
Đến cả thời gian giữ lại cũng không cho chúng ta!]
Lâm Thiên Du vỗ vỗ gối, "Ngủ thôi
Tối muộn thế này mà còn nhắn tin cho nàng, hình như cũng chỉ có đạo diễn
Có khi nào là đang truy cứu vụ nàng hay cắt đen màn hình không, không cho nàng cắt đen nữa hả
Đang nghĩ, Lâm Thiên Du mở khung chat ra, thấy tin nhắn là ở trong nhóm thì thở phào nhẹ nhõm
Đạo diễn: [Rất vui vì mọi người có thể thuận lợi vượt qua đợt thời tiết khắc nghiệt này, theo kiểm tra của tổ chương trình, nhận thấy mọi người đã có nhất định năng lực sinh tồn hoang dã, tổ chương trình sẽ không cung cấp thêm vật tư nữa, cũng sẽ không tiếp cận căn cứ của khách quý, tiếp theo mọi việc sẽ hoàn toàn dựa vào chính bản thân
] [Và vì môi trường sinh tồn khó khăn lần này nằm ngoài dự kiến của tổ chương trình, sẽ trao phần thưởng cho người chơi kiên trì đến cuối cùng, chỉ liên quan đến đồ ăn, đó là hoa quả cùng một loại đồ ăn chính, mọi người có thể chọn dựa theo hình ảnh, chỉ được chọn một loại.] [Trong thời gian ngắn nữa sẽ công bố nhiệm vụ mới, cũng như hé lộ trước khách quý mới, khách quý mới có mối thâm tình với hòn đảo này, mọi người có thể mong chờ một chút nhé.]
..
Thêm vào đó phần thưởng là ngoài nhiệm vụ của tổ chương trình
Lâm Thiên Du lướt qua một lần, phía sau các loại lựa chọn đều có kèm tính toán về cân nặng
Nàng không có gì muốn cả
Ngay khi Lâm Thiên Du còn đang do dự, các khách quý khác đã đưa ra câu trả lời, tất cả đều chọn đồ ăn chính
Lâm Thiên Du đang định chọn, thì ở trong nhóm hỏi thêm một câu: [Dưa hấu có ướp lạnh không?] Đạo diễn: [Có thể là ướp lạnh.]
Lâm Thiên Du gửi một icon "Được", [Vậy tôi chọn dưa hấu.]
Ting ting tin nhắn vừa gửi đi, thì đồng hồ lại nhảy ra một khung tin
Bùi Phong: [Ngủ chưa
Tôi thấy em không có trong buổi phát sóng trực tiếp, có chuyện về xích cuối lục khắc muốn nói với em một chút.]
Lâm Thiên Du: [?]
Sau đó, Bùi Phong trực tiếp gửi một đoạn văn dài: [Anh đã biết chuyện xích cuối lục khắc nở, giờ em đang phát sóng trực tiếp, xích cuối lục khắc cũng lộ diện dưới ống kính, người săn trộm cũng sẽ biết vị trí của chúng.] Để đảm bảo an toàn cho Xích cuối lục khắc, chúng ta đã thiết lập khu vực 30 mét xung quanh hang động của ngươi là khu vực đặc biệt chú ý, một khi có người đến gần sẽ trực tiếp tấn công, chúng ta đã thông báo cho đạo diễn
Mặt khác, khách quý cũng sẽ không tùy tiện đến gần, ngươi hễ phát hiện có người thì lập tức nhấn chuông báo động
】 Tuy Lâm Thiên Du có đủ khả năng đối phó với những kẻ săn trộm, nhưng có người hỗ trợ canh chừng cũng là một biện pháp bảo đảm hơn
Trong bóng đêm, Lâm Thiên Du nheo mắt lại: 【 Tốt; làm phiền rồi
】--- Tổ chương trình hành động rất nhanh
Sau khi khách quý quyết định chọn địa điểm, ngày hôm sau sẽ đánh dấu để mọi người vào đó lấy đồ
Lâm Thiên Du dậy rất sớm, không vội đi ngay, muốn tránh thời gian với những khách quý khác nên ở nhà lề mề đến trưa mới đi
Một chiếc mũ rơm đội trên đầu, vành mũ rộng có thể che khuất gần như toàn bộ khuôn mặt
Che nắng vào mùa hè, chống thấm nước vào ngày mưa, quả thật vô cùng hữu dụng
"Nai con
Đi cùng ta không
Nghe vậy, Hoa Báo đang nằm trên tảng đá liền nhấc mí mắt lên
Gấu nhỏ cũng khẽ vẫy đuôi
Ánh nắng hôm nay rất tốt, cả bọn sau khi đi săn về, ăn uống xong thì đều mỗi người tìm một chỗ trên sân phơi nắng
Dù trời nắng gắt đến đâu, đám lông xù cũng không cần lo lắng bị cháy nắng
Lâm Thiên Du đeo ba lô trước ngực
Nếu đi ra ngoài thì ba con chim non chắc chắn phải bỏ vào ba lô mang theo, sau khi chúng lớn thì cũng không cần phải cẩn thận như trước, sợ va đầu, chim nhỏ mềm mềm, không gian ba lô rộng, có nhúc nhích qua lại cũng không bị thương
Cỏ ngoài sân mọc rất nhanh, trước đó đã được thỏ dọn dẹp, giờ công việc này có vẻ đã giao lại cho Tiểu Hề Lộc
Mặt đất được gặm sạch trơn, nếu không phải mỗi khi từ ngoài về phải đổi giày và phải có một khoảng đất trống để vệ sinh chân cho đám lông xù, Lâm Thiên Du đã muốn trải da dê ra chỗ đó luôn rồi
Đang gặm cỏ được một nửa thì Tiểu Hề Lộc sững sờ ngẩng đầu lên, "U——
Âm thanh rung rung, nghe giống tiếng dê con kêu nhưng lại không phải kiểu kêu "mee mee", rất khó tả, nhưng có chút âm khàn khàn
Cái tiếng đó kết hợp với vẻ mặt ngơ ngác thì lại khá buồn cười
"Đừng có chạy lung tung, cẩn thận có thứ gì đó bất ngờ lao ra rồi ngậm mất đấy
Lâm Thiên Du quay người đóng cửa lại, Xích cuối lục khắc vốn đang bay lượn trên trời, thấy nàng đi ra liền sà xuống đậu ngay ngắn trên vai
"Gấu nhỏ, Hoa Hoa
Xuất phát thôi
Hoa Báo đang phơi nắng, quay lưng lại phía Lâm Thiên Du, liền khẽ rung lỗ tai, nhảy xuống khỏi tảng đá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gấu đen gần như đã ngủ quên mất rồi, nghe tiếng liền uể oải đứng lên, loạng choạng bước hai bước rồi ngáp một cái, mắt vẫn còn mơ màng chưa mở ra được, đi đến bên cạnh Lâm Thiên Du mới đứng im, "Gào gào..
Lâm Thiên Du xoa đầu gấu giúp nó tỉnh táo lại, "Đi thôi, chúng ta đi lấy đồ ăn ngon
Tiểu Hề Lộc có vẻ nhát gan, nhưng thực tế quen rồi lại vô cùng lì lợm
Cũng có thể là vì hôm qua đã ở chung phòng với đám mãnh thú mà không bị ăn thịt, không sợ hãi thì đương nhiên dần sẽ trở nên bạo dạn hơn
Trước mắt, Tiểu Hề Lộc đi đầu tiên, cứ gặp đám cỏ nào bị gió thổi rung rinh là lao tới cắn ngay
Hoàn toàn không còn vẻ run rẩy, đáng thương như lúc bị Hoa Hoa mang về hôm qua nữa
Như vậy cũng tốt, có tinh thần một chút, dù sao Lâm Thiên Du cũng phải chăm sóc nó một thời gian, nếu Tiểu Hề Lộc mỗi ngày đều bị áp bức bởi sự hung dữ của mãnh thú, dù ăn uống không thiếu thì trong lòng cũng sẽ có vấn đề
【 Ôi trời ơi, nai con đáng yêu quá, muốn cắn một miếng
】 【 Hoa Hoa cắn nó thì là đồ ăn vặt, còn ngươi cắn nó thì là hết đời áo cơm không lo, ăn cơm nhà nước nhé
】 【 Ha ha ha ha, cẩn thận nai con húc cho một phát chết ngắc nhé
】 Một con nai bé tí thế kia còn chưa mọc sừng nữa mà
Lâm Thiên Du tay chống lên lưng Hoa Báo, ngón tay động động, nghịch mấy sợi lông mềm mại, tay không hề nghỉ ngơi
Sờ Hoa Báo như vậy chắc chắn nó có cảm giác, nhưng nó chẳng buồn ngẩng đầu lên, đuôi thì quấn vào chân Lâm Thiên Du cũng không có ý ngăn cản
Men theo con đường nhỏ đi xuống núi
Ở trên núi đã có thể thấy cờ đánh dấu của tổ chương trình phấp phới trong gió
Lúc Lâm Thiên Du đến, đạo diễn đang ăn dưa hấu, một quả dưa hấu tròn xoe như quả trứng được cắt ra để trên bàn, ông vừa quạt vừa cầm miếng dưa hấu to hơn cả mặt đang ăn
"Đến rồi à
Đạo diễn dùng quạt hương bồ chỉ tay, "Dưa hấu ở kia cũng xấp xỉ nhau cả, ngươi chọn một quả đi
Lâm Thiên Du nhìn mấy quả dưa trên xe rõ ràng là nhỏ hơn quả dưa hấu trên bàn đến phân nửa thì nheo mắt lại, "Không vội
Đạo diễn ngớ người, "Gì vậy
Đột nhiên như hiểu ra điều gì đó, ông đơ người ra, hơi lúng túng nói: "Này, cái này...không hay đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đạo diễn vội vã giơ tay cứu lấy quả dưa hấu đang trưng ra của mình, giọng nói có chút run run
Lâm Thiên Du vuốt ve bộ lông trên lưng Hoa Báo, ngón tay khẽ gõ: "Ta thấy được đấy
"Cứu cứu cứu cứu —— cướp bóc
"Rống
"Thu
"Gào
Đạo diễn: "A, a a a
Các nhân viên công tác khác từ xa nhìn cảnh hỗn chiến trước mặt, đạo diễn sức một người ôm đầu bỏ chạy toán loạn, gần chạy đến trộm được miếng dưa hấu thì bị nai con húc cho một cái vào lưng, suýt thì lăn ra tại chỗ
Mộ Hàng Tư Tư và Ấn Hữu Lâm nhìn nhau, sau đó thừa lúc đạo diễn không để ý liền mỗi người ôm hai quả dưa hấu chạy đi
Đạo diễn: "?
"Hàng Tư Tư
Ấn Hữu Lâm
Ta thấy hai người rồi nhé
Đạo diễn nghĩ thầm mình không quản được lũ động vật bảo hộ này thì chẳng lẽ không quản được bọn ngươi à, ông hét một tiếng
Hai người kia lại chạy càng nhanh
Đạo diễn: "..
Cái chương trình này, ta thật sự không thể làm nổi nữa rồi
May mà Lâm Thiên Du không ra tay với biệt thự, nếu không, tất cả người trong biệt thự, có khi đều bị cô ta đuổi ra mất
Ai có thể đánh lại lũ mãnh thú này cơ chứ
Đạo diễn hậm hực, tự mình lại bổ quả dưa hấu khác, ôm hơn nửa quả ăn bằng thìa
【 Ha ha ha ha, ta cười đau cả bụng, đạo diễn thật thảm quá
】 【 Hàng Tư Tư vẫn còn hơi kém, nếu là ta, xe chở dưa hấu ta cũng cho chạy luôn rồi
】 【 Đạo diễn nếm quả đắng rồi, Australia gửi lời chào nhé
】 【 Này nói xem có khi nào, Lâm Thiên Du mang đám mãnh thú này đánh sập tổ đạo diễn, khách quý vào biệt thự hưởng phúc, còn tổ chương trình thì phải vào rừng mưa mạo hiểm không
】 ..
Lâm Thiên Du cắn một miếng dưa hấu, mát lạnh mà rất ngọt, quả này giòn, ăn xong lại chọn quả dưa hấu cát, rất nhiều nước
Thời tiết nóng bức một đường xuống núi đi tới, ăn miếng dưa thấy khoan khoái cả người
Mỗi con lông xù đều được chia một miếng, lần đầu tiên gặp, Lâm Thiên Du phải đút dưa hấu đến miệng, chúng mới chịu ăn
Hoa Báo nằm rạp xuống đất, chân trước cứ thỉnh thoảng lại ấn một cái rồi cắn miếng nhỏ, Hoa Báo không thích ăn đồ ngọt lắm, nhưng nó thích cái lạnh của dưa hấu
Xích cuối lục khắc cũng vậy, mổ một miếng rồi ngậm cả buổi
Nai con thì tự mình ôm một quả dưa mới, bắt đầu gặm từ vỏ dưa
Chỉ có gấu nhỏ, ăn vừa tao nhã vừa ngon lành, đến cả ruột dưa cũng táp hết không sót gì
Răng rắc răng rắc, loại trái cây này thật sự rất hợp với khẩu vị của gấu đen, gấu nhỏ ăn hết miếng này đến miếng khác không ngừng
Dạ dày chim non yếu ớt, Lâm Thiên Du để chim con khám phá trong ba lô nhưng không dám cho ăn linh tinh
Chim mới nở, chỉ cần bị tiêu chảy nhẹ cũng có thể mất mạng
Một bên ôm dưa hấu ăn ngấu nghiến, đạo diễn nhìn thấy mấy con chim nhỏ còn Xích cuối lục khắc non đang chán, thèm nhỏ dãi
Ngẩng đầu nhìn cảnh náo nhiệt đằng xa, đạo diễn nheo mắt lại, nhìn nai con đằng sau con cá sấu mà nói: "Con nai của ngươi gan lớn vậy hả
Ở chung với một đám mãnh thú mà không hề sợ sệt gì
Tuy rằng cảnh này rất phi lý, cá sấu sao có thể bị đồ ăn của mình đuổi chạy chứ
Nhưng có thể là do kiêng nể Hoa Báo và gấu đen đang đứng cạnh, cùng với con Xích cuối lục khắc đang thỉnh thoảng liếc nhìn bên này trên vai Lâm Thiên Du, ba con này, tùy tiện một con cũng có thể gắp con cá sấu lên làm đồ gặm chân rồi
Lâm Thiên Du cũng rất đồng tình với câu này, vì thế gật đầu nói: "Gan nó lớn thật
Trong vòng mấy chục dặm này, nếu Tiểu Hề Lộc không sợ Hoa Báo, gấu đen và Xích cuối lục khắc thì cơ bản sẽ không còn con vật nào khiến nó sợ hãi nữa
Dù sao thì đám lông xù nhà nàng đều là những kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn rồi
Đạo diễn tặc lưỡi kinh ngạc, "Thật là kỳ lạ, lần đầu tiên nhìn thấy nai đuổi cá sấu chạy, mà nó còn là một con nai non
Lâm Thiên Du đang ăn dưa, hùa theo nói: "Đúng, đuổi cá sấu..
Ngừng một chút, lời này nghe hình như có gì đó sai sai, "Đuổi cá sấu chạy?
Giọng của nàng biến đổi, bất giác ngẩng đầu lên thì thấy Tiểu Hề Lộc đang hùng hổ chạy theo sau con cá sấu lớn gấp bốn năm lần để đá vào chân nó
Vừa đá nó vừa kêu ô ô, nhìn là biết đang gây hấn
Lâm Thiên Du: "!!
"
"Phụt..
"Nai con
Lâm Thiên Du thực sự sợ con cá sấu đột nhiên quay đầu lại thì sẽ ngoạm mất nai con, "Hoa Hoa mau ngậm nai con về
"Rống ——
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Hề Lộc: Đánh nó đi!!
Ngủ ngon ngủ sớm nhé mọi người...