Trong khoảnh khắc đó, Lâm Thiên Du thậm chí còn tưởng dụi mắt xem mình có bị hoa mắt không
Lúc này mới tờ mờ sáng mà..
Lâm Thiên Du ôm cái xích cuối lục, kinh ngạc tiến lên, "Gấu Nhỏ
Hoa Hoa
"Gầm
"Ô
Ừm..
Là thật rồi
Chúng nó thật sự dậy sớm chạy đi bắt trâu
Hôm qua bắt về hươu và ngựa vằn còn chưa ăn hết, trước mắt lại thêm một con mới
Vốn quen đi săn một mình báo hoa hoặc gấu đen, không biết làm sao hạ thủ với trâu
"Sao tự nhiên lại muốn bắt trâu
Lâm Thiên Du bắt lấy hai con lông xù kiểm tra, sợ trâu làm chúng bị thương, nhưng mà vẫn tốt, báo hoa và gấu đen trình độ đi săn nhất lưu, liên thủ bắt một con trâu cũng chẳng phải việc khó gì
Gấu đen giơ tay gấu lên, "Gào
Ăn
Lâm Thiên Du ngập ngừng, "Các ngươi không cảm thấy là ta thích ăn thịt trâu, nên mới đi bắt đấy chứ
Trời biết..
Nàng vốn toàn để mấy con lông xù uống nước ăn thịt bò, chỉ là muốn mượn thịt trâu và con mồi mà lão hổ bắt được, thúc đẩy một chút quan hệ giữa chúng và lão hổ, hy vọng sau này gặp mặt sẽ không đánh nhau nữa
Nhưng mà gấu đen và báo hoa như hiểu lầm điều gì đó
Thậm chí còn ra khỏi nhà sớm hơn cả lão hổ đi săn, tính thời gian, vẫn là đi sớm về sớm
Lâm Thiên Du cảm thấy bất đắc dĩ, một tay đánh nhẹ vào sau gáy báo hoa, một tay nhéo má gấu đen, "Ta là muốn các ngươi ăn nhiều thêm một chút nha
Báo hoa nghiêng đầu liếm cổ tay nàng
"Haiz, thôi đi, trời còn chưa sáng, nghĩ nhiều làm gì
Lâm Thiên Du trực tiếp mang lũ lông xù về hang động nói: "Ngủ bù trước đi, chuyện gì khác chờ tỉnh ngủ rồi nói
Báo hoa và gấu đen đâu phải loại tính tình mỗi ngày ba bữa đi săn, bây giờ đã không chỉ là ban ngày đi săn, mà tối cũng bắt đầu làm thêm giờ
Lâm Thiên Du ôm chặt bảo chúng nó ngủ đi
Lúc đóng cửa còn cố ý dùng tay chặn ở cửa
Cái đồng hồ khi bị va chạm sẽ kêu lên tiếng cảnh báo rung, cấm động vật nhỏ thức đêm đi săn
--- Hôm sau
Phòng phát sóng trực tiếp vừa mở, trên màn hình liền có hình ảnh hai con trâu
Lâm Thiên Du miệng ngậm quả dại thấy vậy cũng chậm rãi nhướng mày
Trong đó một con trâu là báo hoa và gấu đen đi bắt tối qua, vậy còn con kia đâu
Bộ xương trâu đã cạo còn đang nằm yên ở một góc, trải qua một đêm, những phần thịt đỏ tươi chưa cạo sạch trên đó đã biến thành màu đỏ sẫm
Lâm Thiên Du đã không còn đếm được mình đã nhìn thấy bao nhiêu trâu trong vòng hai ngày này
Rõ ràng từ lúc nàng lên đảo đến mấy ngày trước, ngay cả dấu chân trâu nàng cũng không hề thấy
Báo hoa và gấu đen vẫn còn trong phòng ngủ, chưa đến giữa trưa, mặt trời mới lên bình thường, nên không gọi chúng dậy
Lâm Thiên Du vốn định tranh thủ lúc chúng ngủ, cắt thịt xong hết, nhưng ai ngờ chưa ngủ được bao lâu đã xách đao đi ra
Hai con trâu nằm ngang đó, Lâm Thiên Du suýt chút nữa là đặt đao xuống quay về
Màn hình: 【???】 【Ta chỉ một tối không xem phát sóng trực tiếp, đây là đã xảy ra chuyện gì?】 Lâm Thiên Du ở cửa định thần một lát, rồi tiến lên kéo hai con trâu ra một chút, cho nàng có chỗ đặt chân
"Hôm qua ta toàn cho chúng nó uống nước thịt bò, không cắt ngựa vằn và hươu, chúng nó có lẽ cho rằng ta đặc biệt thích trâu, thế là suốt đêm đi bắt
Ngừng một lát, Lâm Thiên Du thở dài: "Cũng có thể là muốn nhanh hơn lão hổ một bước, tranh đua với nhau ấy
【Phụt - ha ha ha, hiểu lầm đẹp đẽ.】 【Trâu: Thật sự không ai lên tiếng thay tôi sao?】 【Cứ như thế này chắc là trâu ở nơi khác tiến cử hết cả rồi.】 Việc có tiến cử hay không thì Lâm Thiên Du không biết, nhưng nếu cứ dựa theo số lượng mỗi ngày ba bốn con trâu, thì trâu chắc có lẽ phải biến mất khỏi hòn đảo nhỏ này thật
Lâm Thiên Du hắt chút nước xuống đất, tránh nhiệt độ cao, máu chảy xuống đất khó dọn, "Vấn đề không lớn, chỉ là thịt hơi nhiều, cảm thấy có thể đổi được rất nhiều đồ với đạo diễn
Bên chỗ đạo diễn lại có thể đổi bất kỳ loại thịt nào
Vì khách quý tham gia chương trình thường chỉ lấy thịt gà vịt cá thỏ linh tinh, trừ vài người có vận may nhặt được chim va vào cây ra, không có ai lấy thịt khác, hơn nữa bên tổ chương trình có thể nấu ăn ngay tối đó, nên sẽ không lãng phí
Vì vậy, trao đổi vật tư thịt chỉ yêu cầu về cân nặng, còn thịt con gì thì không quan trọng
Chỉ là..
Ngựa vằn và hươu có thể đổi được sao
Đổi cái này về có lẽ bên tổ đạo diễn cũng không dám ăn
Nhưng mà thịt tươi của nàng ăn còn không hết, tự nhiên sẽ không để thừa cắt thịt cho động vật nhỏ ăn
Lâm Thiên Du nghĩ ngợi, trước gửi tin nhắn cho đạo diễn hỏi một chút
Một lát sau, nhận được Tô Vũ Hành trả lời: 【Có thể
Thú hoang bắt được con mồi cũng có thể đổi vật tư, những con mồi không ăn được chúng tôi sẽ chuyển cho trạm cứu hộ, ở đó có khu vực phù hợp để thả lại các động vật này.】 Làm quen với thức ăn và môi trường thả lại, chúng có thể nhanh chóng thích nghi
Lâm Thiên Du: 【Thịt của tôi tương đối nhiều, Tô đạo, anh có rảnh lên lấy một chút không.】 Nàng không có công cụ, trước kia trao đổi vật tư, đều là dùng lá cây bọc thịt lại cho vào ba lô leo núi rồi mang đi
Nhưng bây giờ nhiều thịt thế này, nếu chỉ dùng ba lô, không biết phải chạy đi chạy lại mấy chuyến mới hết
Tô Vũ Hành đồng ý với đề nghị của Lâm Thiên Du: 【Nửa tiếng sau tôi đến.】 Buông đồng hồ xuống, Lâm Thiên Du lại bắt đầu suy nghĩ, "Trâu cũng ăn không hết, to thế kia để bọn nó tự đi ra gặm cỏ thôi
Ta thu thập nội tạng trước
Động vật nhỏ đều rất thích ăn nội tạng, như tim gan các kiểu, mỗi lần lấy ra là đều hết trước, còn ăn nhanh hơn cả thịt
Mấy cái này nhất định là phải để dành trước
Nghỉ ngơi hai buổi tối, mắt cá chân tuy vẫn chưa hết sưng, nhưng cảm giác đau nhức đã không rõ như ban đầu
Đi đường chậm một chút không dùng sức đạp xuống, cũng có thể đi ổn định không bị loạng choạng
Lâm Thiên Du về phòng lấy đồ, đi tới đi lui hai chuyến, mới miễn cưỡng nhặt hết nội tạng
Lúc Tô Vũ Hành đến, vừa nhìn liền thấy đống động vật chất chồng, không khỏi nói: "Sao mà nhiều thế
Hắn còn có vẻ buồn ngủ, hiển nhiên là vừa tỉnh giấc không lâu, cũng chưa có thời gian xem phòng phát sóng trực tiếp xem Lâm Thiên Du ở đây đã xảy ra chuyện gì
Thấy nhiều con mồi như thế, thì thật sự là sửng sốt
"Hoa Hoa và Gấu Nhỏ bắt hôm qua, cả của Lão Hổ nữa
Lâm Thiên Du chỉ vào những con mồi lớn kia rồi điểm danh, lại đè lại hai con thỏ đang nhảy nhót từ trong góc ra, "Tô đạo, anh cân luôn đi, tôi không cắt
Nhiều con mồi thế này, đem thịt cắt ra hết cũng là một công trình không nhỏ
Dù sao đều là muốn trao đổi vật tư, đạo diễn trực tiếp cân lên mang đi lại bớt việc
Ngửi thấy mùi lạ, Báo Hoa tự mình đẩy cửa ra, khi nhìn thấy đạo diễn thì đôi mắt nheo lại, may mà có vẻ quen, còn có chút ấn tượng
Tô Vũ Hành nhớ rõ cảnh tượng lần trước bị Báo Hoa bổ nhào vào, răng nanh của nó cách cổ hắn chỉ vài mi-li-mét, bây giờ nhìn thấy Báo Hoa lần nữa, vẫn là nhịn không được mà lùi lại phía sau
Lâm Thiên Du ngồi xổm xuống, đưa tay giữ cổ nó lại, kéo đầu Báo Hoa xoay lại, để nó mặt đối mặt với mình, "Ngoan nào, thịt nhiều chúng ta ăn không hết cũng là lãng phí, đổi ít đồ cho các em đồ ngon
"Gầm..
Báo Hoa cũng không kén ăn, hơn nữa theo nó, con mồi mang về là để cho Lâm Thiên Du, nàng muốn xử trí thế nào cũng được
Dựa vào vai nàng, Báo Hoa liếm má nàng
Lâm Thiên Du nheo mắt, "Đúng rồi Hoa Hoa, thương lượng chuyện này được không, lần tới em đừng đi săn sớm quá được không
Trong hang động không lạnh, chỉ là nửa đêm tỉnh giấc, hai con lông xù đều không thấy đâu, không biết đi đâu, nàng làm sao còn ngủ được nữa
Cho dù biết chúng đều là kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn ở mảnh rừng mưa này, nhưng vẫn không tránh khỏi lo lắng
Quan trọng nhất là -- lỡ Báo Hoa và Gấu Nhỏ thừa dịp nàng ngủ mà đi tìm lão hổ đánh nhau thì làm thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hơn nữa, ta cũng không phải thích ăn thịt trâu, cái gì ta cũng ăn được
Lâm Thiên Du xé thịt khô đút nó, "Đi săn không vội ha, ngoan
Báo Hoa không nói gì, đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào nàng, đáy mắt tràn đầy vẻ chuyên chú
Nhìn hình ảnh của chính mình phản chiếu trong mắt Báo Hoa, Lâm Thiên Du không nhịn được lại ôm nó hôn một cái
Vừa nói chuyện thì đội công tác mà đạo diễn mang đến đã cân thịt xong rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Vũ Hành vỗ vào bộ xương trâu ở một góc hỏi: "Cái này cô còn muốn không
Lâm Thiên Du: "Cái kia cũng có thể đổi sao
"Có thể
Tô Vũ Hành tối qua xem phát sóng trực tiếp cũng đã thích món đồ này rồi, "Cô cạo cũng khá đấy chứ
"Cái đó ta định để chúng nó gặm cho đỡ ngứa răng
Để một đêm, thịt đã khô rồi, vừa lúc có thể ăn
"Được thôi
Cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng mà hắn đã mang nguyên một con trâu đi rồi, về kiếm đầu bếp mổ ra lấy một bộ cũng được
Ngắm nghía thịt xong, Tô Vũ Hành nói: "Vật tư tôi không mang đến, cô có thể đổi rất nhiều đồ, lúc nào rảnh thì qua biệt thự bên kia lấy, đồ đạc cũng đầy đủ
Xe lại bé như vậy, còn phải chở người, nên không có chỗ để vật tư
"Được
Lâm Thiên Du nhìn lướt qua đồng hồ, ảnh chụp vật tư mà đạo diễn gửi tới, nghĩ xem muốn đổi những gì
Kỳ thật từ lúc bắt đầu chương trình tới giờ, nàng đã gom đủ những thứ cần rồi
"Có mục tiêu chưa
Tô Vũ Hành chờ nhân viên công tác dùng xe tải chuyển con mồi đi, lúc đó liền cười trêu chọc: "Ngươi ở trong rừng mưa này cũng sống được đấy chứ
Có những hang động thì trống không, có những hang động thì có nồi có bếp, thậm chí còn xây được nhà ở hẳn hoi
Thật là, người so với người đúng là tức chết đi được
Lâm Thiên Du lắc đầu: "Ta giống như cũng không thiếu cái gì mà..
Ăn, mặc, ở, đi lại, cô có tổ chương trình lo, ở đây cô ăn rất ngon, chỗ ở cũng rất thích hợp, cuối cùng là việc đi lại nha..
Khi đang nói, cô chuyển mắt nhìn sang nhân viên công tác đang bàn việc vận chuyển con mồi không xa -- bên cạnh xe tải
Đó là chiếc xe rừng mưa được tổ chương trình đặt làm riêng, ở những đoạn đường lầy lội leo dốc cứ như đi trên đất bằng
Tô Vũ Hành nhìn theo tầm mắt của cô, cũng phát hiện ra điều gì đó, lại chống lại ánh mắt có chút suy tư của Lâm Thiên Du, nhìn Hoa Báo bên cạnh cô, còn có gấu đen chậm rãi đi ra từ trong hang, con xích cuối cây lục khắc cũng mang đến cho hắn cảm giác áp bức cực lớn
"Không, không được..
giọng Tô Vũ Hành run run, có cảm giác nếu hiện tại mình không nhào tới bảo vệ xe thì có thể bị Lâm Thiên Du cướp mất
【Ha ha ha, xem cô thổ phỉ họ Lâm kia làm đạo diễn sợ hãi kìa.】 【Đừng sợ mà Tô đạo, chị Lâm nhà ta cướp đồ thì còn báo trước với anh à, đừng hoảng nha.】 【Nói nhỏ thôi, đừng để lão hổ nghe thấy, nhỡ đâu đêm đến nó chạy một mạch đến biệt thự lái xe đến thì sao.】 【Mẹ
Nói cũng có lý đấy chứ.】 ..
Lâm Thiên Du khẽ ho một tiếng: "Không có gì, ta chỉ xem chút thôi
Tô Vũ Hành: "..
Ngươi mà nhìn nữa, chiếc xe đặt làm riêng này của ta sắp biến thành xe hoang dã mất thôi
Tô Vũ Hành chạy nhanh đến xe, giúp đưa con mồi lên xe, "Không còn việc gì nữa, ta đi trước nhé
Xoa xoa tay, hắn quay đầu chui vào ghế phụ, chào tài xế lái xe
Hoa Báo liếm liếm môi, không có ý muốn đuổi theo
Gấu đen ngáp dài, lảo đảo đi ra, đầu vừa ngã lên người Lâm Thiên Du
Lâm Thiên Du vốn đang ngồi, thuận thế ngồi xuống, tay xoa xoa lưng gấu đen đang dính vào người mình, rồi gối đầu lên lưng Hoa Báo: "Bên trên có thịt và nội tạng, các ngươi đói thì đi ăn hai cái đi
"Gầm..
Tiểu Hắc Xà hôm nay không đi chơi, từ khe cửa bò ra quấn lấy cổ tay cô, mát lạnh, giữa trời nóng bức như thế rất thoải mái
Có những loài rắn không có độc sẽ dùng cách siết để giết mồi, siết thật chặt đến khi con mồi chết hẳn rồi nuốt trọn
Nhưng Tiểu Hắc Xà quấn lấy thì chẳng dùng sức gì, leo lên cổ tay không để lại vết hồng nào
Lâm Thiên Du cong ngón tay, dùng khớp ngón tay cọ cọ cằm Tiểu Hắc Xà, con rắn nhỏ toàn thân đen tuyền nhắm mắt lại ở trong bóng tối không nhìn rõ được, lại càng làm nổi bật làn da trắng nõn của cô
Lắc lắc con Tiểu Hắc Xà đang quấn quanh cổ tay, Lâm Thiên Du cười nói: "Ngọc vòng đen đặc chế của rừng mưa, đẹp không
【A a a, Tiểu Hắc Xà trắng quá, a không phải, ý tôi là..
Ách, đúng là ý đó.】 【Tôi xin các ông, mau cho tôi lên xe mua sắm ngay!】 Lên xe thì không có khả năng đâu
Tiểu Hắc Xà tuy là rắn độc, nhưng nó cũng là một loài động vật nằm trong danh sách bảo tồn thế giới, vừa lên xe mua sắm thì phía sau trực tiếp bị còng tay rồi áp giải đi liền
Động vật quá nhỏ nhìn không có tính uy hiếp, cũng không khiến người ta cảm thấy sợ hãi
Động vật nhỏ cỡ bàn tay thì sẽ nằm trên tay ngươi, dù có ngồi thẳng lên rồi nhe răng với ngươi thì cũng chỉ làm cho người ta thấy đáng yêu thôi
Lâm Thiên Du cũng cảm thấy vậy, dáng vẻ giương nanh múa vuốt kia trông hung dữ vậy thôi, kỳ thực là đang làm nũng
Đầu ngón tay nhẹ lướt qua Tiểu Hắc Xà, vốn dĩ nó quấn cũng không chặt lắm, có chỗ còn không hoàn toàn dính vào cổ tay Lâm Thiên Du, thực sự y như đeo vòng ngọc vậy
Lúc này bị lay nhẹ, Tiểu Hắc Xà không phòng bị, trực tiếp men theo cổ tay Lâm Thiên Du xoay hai vòng, thu thân lại dừng lại thì ngơ ngác ngẩng đầu lên, "Xít..
Ngay sau đó, cái đầu nhỏ “bịch” một tiếng rơi xuống
Rõ ràng là bị quay cho hôn mê rồi
"Ha ha
Lâm Thiên Du đưa tay nâng nó xuống
"Xít
Tiểu Hắc Xà hung hăng há miệng, quay đầu quấn chặt lấy ngón tay cô, ra sức siết chặt, ý đồ giết chết..
ngón tay cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Được rồi được rồi, không trêu ngươi nữa
Lâm Thiên Du khẽ chạm vào đầu rắn, vuốt lông nó, "Bên kia có trâu, có muốn ăn không
Còn có rất nhiều nội tạng nữa
Lâm Thiên Du mang Tiểu Hắc Xà vào chỗ râm mát, còn bên này thịt đã chồng lên thành một ngọn núi thịt nhỏ
May là gió không thổi mùi máu tanh về phía hang động
Tiểu Hắc Xà vừa được thả xuống núi thịt, liền gào ô một tiếng táp ngay miếng thịt gần nhất, trông chẳng có chút lực sát thương nào, hàm răng ngược lại dùng khá tốt đấy
Để mặc nó ở đó ăn, Lâm Thiên Du ôm lấy con thỏ đang đuổi theo đến
Hai con thỏ này nuôi cũng được một thời gian rồi, béo tròn núc ních, sắp lớn hơn cả Tiểu Hắc Xà
Lâm Thiên Du nói: "Năng lực sinh sản của thỏ rất mạnh, nếu là một con đực một con cái, nuôi thêm một thời gian nữa, có thể sẽ có thỏ ăn không hết
Hơn nữa, lứa thỏ này lớn lên thì cũng sẽ tiếp tục sinh sản, đến lúc thỏ nhiều thì không cần đi săn nữa
Hai con này coi như thỏ giống
Tiểu Hề Lộc có quan hệ khá tốt với thỏ, có lẽ là do trong nhà chỉ có mấy con chúng nó là ăn cỏ, những động vật khác đều ăn thịt là chính
Cho nên, khi cùng nhau ăn cỏ thì nảy sinh tình bạn sâu đậm
Khi xe tuần tra của kiểm lâm tới, Lâm Thiên Du đang nằm phơi nắng với đám lông xù trong nhà
Ngay cả Tiểu Hắc Xà ăn no cũng không ngoại lệ, quấn quanh cổ tay Lâm Thiên Du làm vòng đeo tay
Cô lấy chiếc mũ rơm đang che nắng trên mặt xuống, giơ tay trấn an con lông xù ở gần nhất, lẩm bẩm: "Xe tuần tra sao lại đến nhỉ
Mảnh này đều do tổ chương trình phát sóng trực tiếp, bình thường thì khi tuần tra cũng không đến đây
Lâm Thiên Du đang khó hiểu thì nhìn thấy gương mặt quen trong xe tuần tra: "Bùi Phong
Bùi Phong xuống xe cười nói: "Lâm tỷ, em đến đón Tiểu Hề Lộc
Tiếng "Lâm tỷ" này cứ như bối phận dội thêm lên cho cô ấy vậy, Lâm Thiên Du dở khóc dở cười: "Hai ta chắc không chênh lệch nhiều lắm đâu, sao còn gọi là tỷ
"Trên phòng phát sóng trực tiếp mọi người đều gọi thế
Bùi Phong sờ mũi, anh không có việc gì liền ở lỳ trong phòng phát sóng trực tiếp của Lâm Thiên Du, có thể xem được hình ảnh, tự nhiên cũng nhìn thấy được bình luận, lâu dần cũng kêu theo
"Vẫn là cứ gọi tên tôi đi
Bị người cùng thế hệ gọi là tỷ cứ thấy sai sai
Lâm Thiên Du hỏi: "Việc kinh doanh của anh xong rồi à
Bùi Phong gật đầu: "Ừ, xong rồi, bóc ra thì còn liên lụy đến mấy người cấp cao của công ty, ông chủ lớn muốn điều tra nghiêm chỉnh nên hơi tốn thời gian
Dựa vào tiền để làm việc dường như trở thành chuyện ai cũng biết mà không nói ra, nếu không nhờ Lâm Thiên Du lần này trực tiếp để lộ vấn đề ra dưới ống kính, trong khoản tiền phân chia được rót vào tài khoản thì bình thường cũng không ai thèm để ý đâu, dù sao trên dưới đã bao che rồi
Lần này là do ông chủ lớn của tổng công ty chú ý tới sự việc này, lúc này mới điều tra rõ
Mấy ngày nay Bùi Phong bận tối mặt tối mũi, tuy rằng rất mệt, nhưng mà rất đáng, sự việc được giải quyết, bản thân còn được thăng chức, ai mà không vui chứ
"Đây là Tiểu Hề Lộc mà chị nhặt được đấy hả, nhỏ hơn so với lúc xem trên phòng phát sóng trực tiếp nhiều
Bùi Phong đến đây làm việc, tiền lương đãi ngộ là một phần, còn một phần nữa là vì anh thật sự rất thích động vật nhỏ, thích chung sống cùng động vật
Lúc này nhìn thấy một con vật nhỏ xíu, trong mắt sự yêu thích như sắp tràn ra ngoài rồi
Lâm Thiên Du nói: "Ừ, anh mang về chăm sóc, nhớ chuẩn bị cái lồng riêng nhé, nó tính cách tương đối hoạt bát, dễ dàng đánh nhau với những động vật khác
"Yên tâm, em đã xin sẵn rồi
Xem phát sóng trực tiếp, Bùi Phong tự nhiên biết Tiểu Hề Lộc hung hãn đến mức nào, quả thực là điển hình trong loài hươu
"U
Tiểu Hề Lộc nhìn người lạ trước mắt, chân đạp trên mặt đất lung tung, nhưng cứ như đang dè chừng điều gì đó mà vẫn luôn không khởi xướng tấn công
Chú ý thấy các đại ca bên cạnh cũng không có ý đánh nhau, nó im lặng đi vòng ra phía sau, dùng cái đầu húc một cái vào sau lưng Bùi Phong
Bùi Phong đã sớm phòng bị, mu bàn tay đặt ở sau người cản lại, nhưng vẫn bị đụng cho loạng choạng
Anh đẩy Tiểu Hề Lộc ra, quay lại nói: "À đúng rồi, về chuyện chức vụ kiểm lâm, em đã nộp hồ sơ lên rồi, nhưng mà bên hội đồng xét duyệt hơi chậm
Vì hàng năm số sơ yếu lý lịch nộp lên rất nhiều, một đám phê duyệt cũng rất tốn thời gian, nhưng mà chị cứ yên tâm, em liên hệ rồi nhờ tư liệu của chị đi nhanh một chút, chắc khoảng một tuần nữa là có kết quả
Lâm Thiên Du gật đầu: "Được
Liên quan đến việc nhiều động vật quý hiếm cần bảo tồn như thế trên đảo, cẩn thận một chút cũng tốt
Bùi Phong vừa đối phó với Tiểu Hề Lộc vừa nói: "Nếu trúng tuyển thì phía sau bọn họ có thể sẽ gọi điện thăm hỏi, là hỏi chị dự định ở khu vực nào thì nhận chức, đến lúc đó chị cứ nói là nhận ở khu ba là được
Lâm Thiên Du hỏi: "Khu ba
Là chỉ khu vực rừng mưa này sao
"Không phải, khu ba là toàn bộ hòn đảo này
Khu một là một hòn đảo khác, đảo hoang ngoài biển, nhưng môi trường chủ yếu trên đảo là thảo nguyên
Khu hai gần với cực, trên đảo còn có sông băng, môi trường tương đối khắc nghiệt, không đề nghị chị nhận chức ở đó
Bùi Phong nói rất cẩn thận, Lâm Thiên Du nghe mà thấy như lạc vào sương mù: "Phạm vi công ty của các anh rộng quá nhỉ
"Ông chủ lớn thích những thứ này mà, hằng năm chuyên rót tiền để bảo vệ
Dừng một chút, Bùi Phong nhỏ giọng nói: "Kỳ thật mấy thứ này đều không kiếm ra tiền
Đại lão chủ có những cơ sở làm ăn khác, đều là kiếm tiền để chuyên nuôi mấy hòn đảo này
Lâm Thiên Du gật gật đầu, người có tiền có chút sở thích nhỏ cũng là hợp lý
Nếu nàng có tiền, nàng cũng muốn mua đảo để ở đó cùng lũ lông xù chơi đùa
Bùi Phong còn phải đi tuần tra, không nán lại lâu, "Tiểu Hề Lộc ta mang đi trước nhé
"Ừ
Lâm Thiên Du sờ sờ đầu Tiểu Hề Lộc, "Đi đi, bên đó có môi trường sống thích hợp hơn cho ngươi, có cơ hội ta sẽ sang đó thăm ngươi
"U?
Đánh Bùi Phong hồi lâu, Tiểu Hề Lộc cuối cùng cũng ý thức được mình có vẻ như sắp bị mang đi, vội giãy giụa định đạp hắn
Bùi Phong một tay che một bên tránh né, Lâm Thiên Du cũng đưa tay ôm Tiểu Hề Lộc, "Ngoan, ngươi ở đây ta cũng không tiện chăm sóc
Nếu nàng là cán bộ kiểm lâm thì còn được, nhưng nàng là khách quý của tổ chương trình, Tiểu Hề Lộc tầm tuổi này chắc phải uống chút sữa hay gì đó, tổ chương trình không chuẩn bị, nàng có thịt cũng không đổi được
Tiểu Hề Lộc vẫn luôn chỉ ăn cỏ
"U
Tiểu Hề Lộc nhất quyết không chịu đi, thấy đánh không lại, quay đầu chạy ra sau lưng Hoa Báo trốn
【Ha ha ha, hay cho con Tiểu Hề Lộc, gặp chuyện không giải quyết được thì tìm đại ca đúng không.】 【Ô ô thật sự phải tiễn đi sao, cảm giác chủ kênh nuôi mấy ngày rồi, hơi luyến tiếc.】 Vừa thấy nó trốn ra sau lưng Hoa Báo, Bùi Phong lập tức dừng bước, "Có vẻ nó không muốn đi lắm
Lâm Thiên Du nghĩ nghĩ, "Ngươi theo chú Bùi về, chỗ chú ấy có đồ ăn ngon
Ở đây, đồ ăn của Tiểu Hề Lộc cũng chỉ có cỏ với quả dại, đơn điệu và không thú vị
Trạm cứu trợ bên kia chuẩn bị đồ ăn chắc chắn sẽ đầy đủ dinh dưỡng, khẩu vị cũng đa dạng hơn
"U
Tiểu Hề Lộc dứt khoát trốn sau lưng Hoa Báo không ló mặt ra
"Hay là thế này đi, ta mang đồ ăn của Tiểu Hề Lộc qua đây, ngươi cho nó ăn trước, chờ kết thúc chương trình rồi ta lại đưa nó về
Bùi Phong cảm thấy, Tiểu Hề Lộc rất thân Lâm Thiên Du, "Dù ta có thật mang về, nó cứ muốn sang đây tìm ngươi, chắc chắn cũng sẽ tự nghĩ cách trộm chạy ra, trên đường gặp phải con vật ăn thịt nào cũng nguy hiểm
Trạm cứu trợ tuy theo dõi 24/24, nhưng mọi chuyện đều có thể có rủi ro, không ai dám chắc chắn nói là sẽ không có việc gì
Bùi Phong hỏi: "Ngươi thấy thế nào
Tiểu Hề Lộc từ phía sau Hoa Báo thò đầu ra, "U
Thấy bộ dạng rụt rè cẩn thận này của nó, Lâm Thiên Du lập tức bật cười, "Được thôi, tạm thời cứ vậy đã
Bùi Phong mở cửa xe nói: "Vậy ta đi tuần tra tiếp, khu này về sau do ta phụ trách, có gì cứ tìm ta là được
Lâm Thiên Du: "Được
Tới khi xe tuần tra đã đi xa, Tiểu Hề Lộc vẫn trốn sau lưng Hoa Báo, như sợ xe tuần tra quay lại bắt nó đi vậy
"Đừng trốn nữa
Lâm Thiên Du xách Tiểu Hề Lộc ra, "Không mang ngươi đi, đi chơi đi thôi
"U
Nghe Lâm Thiên Du nói vậy, Tiểu Hề Lộc lúc này mới đi ra, đối với sườn dốc chỗ Bùi Phong vừa đi lên mà đá lung tung
Lũ chim non không hiểu chuyện, còn tưởng là đang chơi trò chơi, thế là cũng nhún nhảy theo
Trong chốc lát, cả cái nền đất trở nên náo nhiệt hẳn lên, kéo theo màn hình đầy dấu chấm hỏi của những bình luận
【Đợi đã..
Sao tự nhiên nhắc tới chuyện này vậy.】 【Cán bộ kiểm lâm
Chủ kênh định đi làm cán bộ kiểm lâm à?】 【Không phải chứ--vừa thích Lâm tỷ của tôi, xoay người cái nàng đã muốn đi làm cán bộ kiểm lâm?
Thế văn nghệ thì sao
Còn hai số nữa mà, không tham gia hết à?】 ..
Lâm Thiên Du nắm vuốt Hoa Báo, chậm rãi nói: "Muốn thường xuyên đến đây chắc chắn phải có một thân phận đường hoàng, nếu không người ta sẽ không cho lên đảo
Đạo diễn chuẩn bị bao nhiêu cho chương trình này, nàng mà không chuẩn bị gì hết, sau khi rời khỏi tổ chương trình rồi sẽ khó mà lên đảo lại được
"Việc văn nghệ thì ta quay đầu bàn với đạo diễn xem sao
Lâm Thiên Du quen làm mọi chuyện phải giải quyết ổn thỏa các nhiệm vụ tiền đề trước, như vậy sau này đối diện với sự việc đó sẽ tự nhiên ứng phó được
Nàng ngửa người nằm lên người Hoa Báo, nắm đuôi Hoa Báo gác lên mình, xoa xoa phần đuôi, "Hoặc là không tham gia văn nghệ nữa, ta rảnh rỗi phát trực tiếp cho mọi người xem cảnh cán bộ kiểm lâm làm việc thường ngày cũng được
【Thôi đi, còn làm thường ngày, ngươi chắc chắn sẽ vụng trộm sờ lũ lông xù không mang tụi ta theo.】 【Đúng đấy đúng đấy
Đạo diễn bắt không phát thì ngươi còn để màn hình đen, khi nào tự phát trực tiếp chắc chắn sẽ càng tùy hứng hơn
Nên lúc nào phát trực tiếp thì phải báo trước nha, đừng để tụi tui lỡ mất ô ô ô.】 Lâm Thiên Du: "..
Mấy người đoán trúng thật
Con trâu của con hổ không chắc chắn là khi nào mới đưa tới
Nhưng buổi sáng lúc ngủ, Lâm Thiên Du nhớ là có cảm giác Hoa Báo và gấu đen giãy giụa muốn đi ra ngoài, nhưng bị nàng mơ màng ôm lấy, một tay giữ một đứa, chờ bọn nó im lặng lại thì ngủ tiếp
Chắc là vào thời gian đó
Lúc này cũng không biết con hổ đang làm gì
Lâm Thiên Du xoa xoa mắt cá chân bị thương của mình, tuy rằng chỉ ở nhà dưỡng có hai ngày chưa tới, nhưng cảm thấy như đã lâu không ra ngoài
Có hơi bồn chồn không yên, hơn nữa, vẹt Amazon Puerto Rico ở bên kia không biết có dọn nhà chưa, còn cả quả lòng đỏ trứng trên đường đi gặp nữa..
Đợi cũng là đợi, Lâm Thiên Du dứt khoát vỗ đùi, "Đi thôi, chúng ta lên núi xem
Gấu đen: "Gào
"Chúng ta đi hái quả lòng đỏ trứng đi
Lâm Thiên Du quay người về hang lấy ba lô, không định ăn cơm ở ngoài, nên chỉ mang theo đường với thịt khô, chừa chỗ trống đựng quả lòng đỏ trứng
"Thu
Con chim ưng lục từ trên cây sà xuống, lướt qua gáy Lâm Thiên Du khi rướn bộ lông, nhẹ nhàng như bị lông vũ lướt qua
Hoa Báo từ tốn đứng dậy, rung lông, giọng trầm thấp có vẻ bất đắc dĩ, "Rống..
--- Vẹt Amazon Puerto Rico ở vị trí gần đỉnh núi
Mắt cá chân của Lâm Thiên Du đang bị thương, tính đi đến đâu hay đến đó, cố gắng đi lên trên
Tiểu hắc xà trên cổ tay nàng không ngừng nhả lưỡi
Có tiểu hắc xà ở bên, Lâm Thiên Du không cần phải cẩn thận khi đưa tay xua bụi cỏ hay cành cây nữa, nếu trong đó có gì, tiểu hắc xà sẽ trực tiếp ló đầu ra giải quyết
Cộng thêm một cây gậy leo núi, đúng là vô địch
"Kia có phải chim mỏ sừng hai mấu không
Lâm Thiên Du nheo mắt nhìn về phía trước, không xa trên cây có con chim mỏ sừng hai mấu vừa kiếm ăn trở về
Chim mỏ sừng hai mấu còn có tên khác là Fearow, màu cam đỏ lan từ mỏ trên lên đến phần mỏ nhô ra trên đầu, cánh phủ lông màu đen, chỉ có đầu cánh màu trắng, đây là loài chim sống ban ngày
Lâm Thiên Du trêu đùa nói: "Ngay ở khu rừng mưa này, tùy tiện gặp con vật nào cũng là thuộc diện được bảo tồn
Cao cấp hơn chút thì là loài quý hiếm cần bảo vệ, đang lâm nguy cần bảo tồn, nói là thiên đường của động vật hoang dã cũng không quá
Chim mỏ sừng hai mấu đang cho chim non ăn, Lâm Thiên Du không quấy rầy nó, giữ gấu đen đang muốn ôm cây lắc trái, kêu Hoa Báo lặng lẽ vòng đường đi lên núi
Ở phía trên cao hơn một chút thì tìm thấy quả lòng đỏ trứng
Lâm Thiên Du bước đi không tiện, vừa định bỏ gậy leo núi xuống chuẩn bị trèo cây thì chim ưng lục đã nhanh hơn một bước bay lên, dùng mỏ sắc nhọn mổ quả lòng đỏ trứng rớt từ trên cành xuống, Hoa Báo cũng theo đó nhảy tới, dùng móng vuốt vỗ
Có hai con này trên cây, Lâm Thiên Du ngược lại không cần nhúng tay, trực tiếp nhặt dưới gốc cây là được
Gấu đen cũng học dáng vẻ của Lâm Thiên Du mở hai tay, bên này hứng một cái bên kia hứng một cái, khổ nỗi tay gấu không cong vào được, hứng không được, dứt khoát há miệng cắn một cái rồi ăn luôn
Nó ăn răng rắc răng rắc, Lâm Thiên Du cười nó, khi gấu đen ăn xong lại đưa cho nó ăn tiếp
【Nói thật, nếu chỗ này mà mở cửa du lịch thì chắc chắn tôi sẽ mua vé đầu tiên.】 【Phân tích có lý trí chút thì trên đảo có quá nhiều động thực vật quý hiếm, bọn săn trộm rất dễ lẫn vào đoàn du khách mà trà trộn vào, người bị thương hoặc động vật bị thương thì không thể lúc nào cũng có người trông chừng được, quan trọng nhất là đây là đảo tư nhân, người ta cũng không thiếu tiền, không muốn dựa vào đảo để kiếm tiền, nên nói tóm lại, hòn đảo này khó có khả năng mở cửa cho du khách.】 Nếu mà muốn mua đảo chuyên để cho du khách khám phá thiên nhiên, thì mở cửa hòn đảo nhỏ là chuyện sớm muộn thôi, còn không thì đơn thuần là để tự bảo vệ môi trường thiên nhiên thôi
Từ lúc bắt đầu chương trình tới giờ, danh tính của chủ đảo đã có rất nhiều người bóc trần rồi, nhưng bới qua xới lại thì chỉ có cái tên Phong Tĩnh Dã kia, ngoài ra, trên Bách Khoa thì cột công việc còn để trống luôn
Bối cảnh thần bí quá mức, tài lực cũng hùng hậu quá mức, fan trong phòng phát sóng trực tiếp tò mò muốn chết, mà lại không tìm được chút manh mối nào
Lâm Thiên Du thấy vậy thì cười đề nghị: "Đặc biệt thích nơi này, có thể thử nộp CV xem, cán bộ kiểm lâm vẫn luôn tuyển người mà
【Đừng nghĩ nữa, lên trang web xem rồi, yêu cầu quá trời, đến chiều cao cân nặng cũng có tiêu chuẩn.】 【Mà hình như hôm kia có cập nhật mới, nếu bạn có tài năng đặc biệt cùng sống với động vật thì có thể được tuyển đặc biệt.】 【Tuyển đặc biệt gì mà đặc biệt, trực tiếp ghi ba chữ Lâm Thiên Du lên là được rồi!】 ..
Nhìn những bình luận đang thảo luận, Lâm Thiên Du cau mày, đang định mở miệng thì nghe một tiếng gầm giận dữ: "Lâm Thiên Du
Ở khu rừng mưa rộng lớn thế này, nàng vẫn luôn không nhớ ra ai sẽ gọi đầy đủ tên nàng
Lâm Thiên Du quay đầu, liếc thấy An Lan Thanh đang chật vật, đôi mắt nàng tối sầm lại, giọng nói mất kiên nhẫn: "Sao ngươi lại ở đây
Mấy ánh mắt cùng nhìn sang, An Lan Thanh cứng đờ người, "Tôi đến tìm cô
An Lan Thanh hít sâu một hơi, "Tôi có chút lời muốn nói với cô
Lâm Thiên Du không có ý định đi cùng nàng, vỗ vỗ gấu nhỏ trấn an, nói: "Các ngươi cứ tiếp tục hái quả lòng đỏ trứng đi
Ngược lại, nàng mở miệng, giọng trầm hơn vài phần, "Lời gì thì nói thẳng đi
"Sao cô lại đề phòng tôi như thế
Cứ như tôi có thể làm gì cô vậy
Sắc mặt An Lan Thanh suy sụp, người luôn quan tâm vẻ bề ngoài, giờ phút này đáy mắt lại hiện rõ quầng thâm xanh, "Tôi bị ép rời khỏi cuộc t·h·i, cô hài lòng chưa
Lâm Thiên Du: "
Lời này vừa nói ra, làm Lâm Thiên Du bật cười, "Việc cô rời cuộc t·h·i liên quan gì đến tôi, nói như thể cô ở lại sẽ ảnh hưởng đến vị trí thứ nhất của tôi vậy
An Lan Thanh nghẹn lời, mấy lần điều chỉnh hô hấp vẫn không thể khiến mình tỉnh táo lại, "Đều tại cô, vị trí thứ nhất đáng lẽ là của tôi, đều tại cô hại tôi ra nông nỗi này
Tại sao cô lại xuất hiện ở chương trình này, công ty đã định suất cho tôi rồi, tại sao cô còn muốn đến
Lâm Thiên Du thản nhiên nói: "Tôi với cô có mấy khi gặp mặt đâu
Thuần túy là không có nhóm so sánh, các ưu điểm của An Lan Thanh đều không còn tồn tại, những kiến thức sinh tồn hoang dã cơ bản kia đều chỉ là chuyện nhỏ, nếu không phải nguyên chủ bị khiêu khích lặp lại, hút m·á·u, thì An Lan Thanh khó mà có fan
Lâm Thiên Du không hiểu, chẳng lẽ đến hôm nay An Lan Thanh mới nhận ra mình không còn vị trí thứ nhất sao
Đột nhiên phát điên cái gì vậy
Khi nàng đang nghi ngờ, phòng p·h·át sóng trực tiếp có bình luận tiết lộ nguyên nhân
【 Tổ chương trình công bố video toàn bộ quá trình Quách Ngạn Bằng và Ấn Hữu Lâm bị thương, căn bản không phải cứu người, mà là An Lan Thanh ở sau lưng đẩy Quách Ngạn Bằng xuống, sau đó Ấn Hữu Lâm cứu Quách Ngạn Bằng thì bị Quách Ngạn Bằng kéo theo
】 【 May mà có người đứng bên theo dõi và giúp chữa trị kịp thời, nếu không Ấn Hữu Lâm hảo tâm cứu người có thể đã bị oan uổng c·h·ế·t
】 【 Đúng đó
Quách Ngạn Bằng tỉnh dậy biết rõ là An Lan Thanh đẩy mình, lại một mực khăng khăng là đi cứu Ấn Hữu Lâm, hắn cũng không phải thứ tốt đẹp gì
Nhưng không sao, Ấn Hữu Lâm đã báo cảnh s·á·t rồi, tình huống tiếp theo thì cứ đợi thông báo của cảnh s·á·t thôi
】 Liếc nhìn bình luận, Lâm Thiên Du: "..
Quách Ngạn Bằng đúng là không phụ danh liếm cẩu mà
Nhưng mà việc Tô Vũ Hành trực tiếp công khai video, cũng là không chừa đường lui cho An Lan Thanh và Quách Ngạn Bằng, Quách Ngạn Bằng cắn chết việc Ấn Hữu Lâm túm hắn, chỉ sẽ càng bị fan mắng thảm hơn thôi
Đến lúc đó hãy xem hắn, có định vứt bỏ An Lan Thanh để đứng ra làm rõ sự thật, hay là đi theo con đường tối đến cùng, dù bằng chứng rành rành ra đấy, vẫn muốn vu khống cho Ấn Hữu Lâm, đến lúc đó..
cho dù thế lực sau lưng hắn có lớn đến đâu, cũng không thể tiếp tục trụ lại trong giới
An Lan Thanh thấy Lâm Thiên Du thất thần nhìn đồng hồ, vốn đã khó chịu trong lòng càng thêm giận dữ, "Tôi thật không biết cô bỏ bùa mê thuốc lú gì vào đạo diễn, sao anh ta lại bênh cô như vậy
Thậm chí không thèm để ý video này sẽ ảnh hưởng thế nào đến chương trình, lại không hề liên hệ cô để trao đổi mà đã trực tiếp phát video, bày tỏ thái độ
Nàng không tin, nếu nhân vật chính trong chuyện này đổi thành Lâm Thiên Du, Tô Vũ Hành còn có thể không màng tình cảm như vậy
Lâm Thiên Du không hiểu lắm logic của nàng, "Cô hại người ta đến mức này rồi, còn mong đạo diễn nương tay với cô sao
"Anh ta đây là muốn hủy hoại tôi
Dừng lại một chút, An Lan Thanh cười lạnh nói: "Không, anh ta đã hủy hoại tôi rồi, bây giờ tr·ê·n m·ạ·n·g toàn là mắng tôi, đạo diễn xác định tôi là người sai trong sự việc lần này, tôi phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng, còn phải gánh một loạt chi phí khác do dư luận internet gây ảnh hưởng đến tổ chương trình
"Ấn Hữu Lâm không chịu bỏ qua cho tôi, anh ta muốn truy cứu đến cùng, tôi vừa rời khỏi đảo này là sẽ bị bắt ngay
An Lan Thanh hít sâu một hơi, vẫn chưa quyết định được số tiền bồi thường cụ thể, chỉ số tiền hiện tại đã biết thôi cũng khiến nàng khó thở
Phải biết, trước khi đến tham gia chương trình này, nàng chỉ là một người không có danh tiếng gì, thuộc tuyến dưới trong giới giải trí
Nàng không thể mượn chương trình để có thêm nhiều người hâm mộ thì thôi, danh tiếng ban đầu cũng ngày một sụp đổ, mỗi ngày nàng đều xem Weibo của mình, thấy số lượng fan không ngừng giảm xuống mà lo lắng
Rụng toàn là fan sống, số ở lại chưa chắc đã có
Vốn dĩ còn dự định tham gia chương trình, giờ thì hay rồi, hạng nhất không giành được, với tình hình hiện tại của nàng, về lại công ty cũng chưa chắc sẽ được lăng xê tiếp
An Lan Thanh lòng như tro tàn, "Đều tại cô, tất cả đều là tại cô, tất cả đều là lỗi của cô
Cuối câu, giọng nàng gần như gào thét
【 Trời ơi, người này bị b·ệ·n·h hả
】 【 Từ tập đầu xem thấy con này tôi đã bắt đầu mắng nó rồi, đúng là bạch liên hoa cao cấp, về sau không giấu được thì chuyển thành thủ đoạn thấp kém luôn
】 【 Lâm tỷ có thể cho cô ta một bạt tai không
Chị tát cho em 5000 quả cuồn cuộn trời sao liền
】 【 Mẹ kiếp, cô đang nói lời dối trá gì vậy hả
Cô đẩy người xuống vách núi
Cô vì giành hạng nhất mà muốn g·i·ế·t người
Còn ai lỗi nữa, đồ đáng thương cái búa cô đáng thương, hai người đang nằm viện mới đáng thương
】 ..
Bình luận đã mắng lên
An Lan Thanh đã có một thời gian không xem bình luận, bởi vì nàng biết trên đó toàn là những lời mắng chửi nàng
Đạo diễn sẽ không bảo vệ nàng như cách ông ta bảo vệ Lâm Thiên Du, thiết lập bảo vệ ở phòng p·h·át sóng trực tiếp của nàng
Quả lòng đỏ trứng cũng đã hái gần hết, Lâm Thiên Du không muốn nghe nàng lải nhải nữa, chỉ hỏi một câu: "Cô tìm tôi là để bán t·h·ả·m hả
"Tôi, tôi..
Môi An Lan Thanh mấp máy, ngập ngừng, trên mặt dần hiện lên vẻ ủy khuất, "Cô có thể giúp tôi cầu xin đạo diễn không, loại tôi khỏi chương trình cũng được, nhưng ít nhất đừng bắt tôi gánh trách nhiệm, nhiều tiền như vậy tôi thật sự không trả n·ổi
Vẻ mặt Lâm Thiên Du không đổi, "Vậy cô đi tìm đạo diễn Tô không phải tốt hơn sao
"Anh ấy sẽ không giúp tôi đâu
An Lan Thanh lắc đầu, khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ tan vỡ, "Coi như tôi xin cô được không, cô thương xót tôi đi, cô biết những người tầng lớp dưới đáy như chúng tôi trong giới giải trí phải sống khó khăn đến thế nào không
Lâm Thiên Du: "..
Chắc chắn không khó bằng tôi hiện tại đứng đây nghe cô bán t·h·ả·m đâu
【 Tôi hôm nay cứ đứng ở đây, tôi xem ai đạo đức bắt cóc
】 【 Ha ha ha ha, xem tình hình hiện tại, hình như Lâm tỷ mới là người thảm hơn á ha ha, nghe những lời này thấy chán đời thật sự
】 An Lan Thanh cứ dây dưa mãi, Lâm Thiên Du hết kiên nhẫn, xoay người không tính để ý đến nữa, "Bớt làm phiền ta đi
Ngay khi nàng xoay người, An Lan Thanh bỗng ngước mắt, đáy mắt đã ướm một màu đỏ ngầu
Fan phát hiện ra điều không ổn, bình luận xôn xao khiến Lâm Thiên Du quay đầu, cẩn thận nhìn sau lưng
Nhưng vẫn chậm một bước, An Lan Thanh không biết rút ra con dao từ đâu, hung tợn đâm về phía Lâm Thiên Du, "Đồ vô tình lạnh lùng, đi c·h·ế·t đi
—— Keng
Lâm Thiên Du trực tiếp xoay người đá gãy lưỡi dao, tiện tay cho nàng thêm một cước
Tay An Lan Thanh giơ cao thậm chí còn chưa thu về, mảnh dao gãy dưới ánh mặt trời đặc biệt chói mắt, ngay sau đó, bụng nàng đau nhói, "A
Đau đến mất sức, con dao trên tay rơi xuống đất, An Lan Thanh bị đá văng ra ngoài, cuộn tròn trên mặt đất, làm cỏ lún xuống một vệt
Lâm Thiên Du tay vịn vào cây đại thụ, mắt cá chân bị thương dậm dậm trên mặt đất, cảm giác vẫn không đau lắm
An Lan Thanh đau đến đổ đầy đầu mồ hôi
Lâm Thiên Du thấy dáng vẻ này của nàng, cười nói: "Bây giờ cô khóc nghe còn thành thật hơn lúc nãy
Vừa nói nàng lại muốn tiến lên
Mặt An Lan Thanh lộ vẻ hoảng sợ, "Đừng, đừng tới đây
Cô đừng tới đây
Tôi còn đang p·h·át sóng trực tiếp, tôi đã báo cảnh s·á·t rồi, cô cũng không muốn vào tù ăn cơm chứ..
Dừng một chút, nàng như là đang tự bơm hơi cho mình, "Đúng rồi, cố ý đả thương người là p·h·ạ·m p·h·á·p, tôi không đánh trả, chuyện này không tính là đánh nhau, Lâm Thiên Du tôi cảnh cáo cô —— cô, cô muốn làm gì
Lâm Thiên Du nhíu mày: "Câm miệng, ồn c·h·ế·t
"A, cô quản t·h·i·ê·n quản địa còn quản được tôi nói gì sao, cô có bản lĩnh thì g·i·ế·t c·h·ế·t tôi đi
Trước ống kính p·h·át sóng trực tiếp, trước mắt hàng trăm hàng nghìn người, g·i·ế·t tôi đi, cô dám không, một m·ạ·n·g đổi một m·ạ·n·g tôi không lỗ đâu, dù sao cuộc đời này của tôi cũng bị hủy rồi, cô có bản lĩnh thì ——" Lời nói của nàng đột ngột im bặt
Lâm Thiên Du hờ hững giơ tay, con rắn nhỏ đen trên cổ tay nàng uốn lượn bò lên, ngẩng đầu trên đầu ngón tay
Con xích đu màu xanh lục đang hái quả lòng đỏ trứng quanh thân cây cũng dừng lại trên cánh tay Lâm Thiên Du, một đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm An Lan Thanh
Hoa Báo và gấu đen sau lưng Lâm Thiên Du chậm rãi tiến đến, tiếng gầm gừ trầm thấp phát ra từ cổ họng loài mãnh thú, đệm thịt giẫm trên mặt đất không phát ra bất kỳ âm thanh gì, mỗi một bước như đang giẫm lên n·g·ự·c An Lan Thanh
An Lan Thanh không màng đến đau bụng, kinh hãi đứng dậy, ngay khi vừa xoay người thì mặt đối mặt với hổ dữ
Con mãnh hổ to lớn đứng trên sườn dốc cúi đầu quan sát, chặn đứng mọi lối thoát của nàng
Chớp mắt, sắc mặt An Lan Thanh trắng bệch
"Ngươi vừa nói gì, ta không nghe rõ
Lâm Thiên Du cong môi dưới, giọng ôn nhu mà lễ phép: "Làm phiền, lặp lại một lần nữa
Tác giả có chuyện muốn nói: Ngủ ngon ngủ sớm yêu mỗi một vị...