[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi Lâm Thiên Du cùng bầy sói rời đi, con ó đã chờ sẵn bên cạnh lập tức ùa tới, trong nháy mắt vây quanh đống xương còn lại
Chúng tranh giành nhau từng mẩu thịt mà cãi cọ, tiếng kêu khàn khàn thảm thiết chẳng khác nào tiếng kêu của quạ đen
Lâm Thiên Du dẫn bầy sói đi về phía trước
Trái lại, Truy Phong tỏ ra rất hứng thú với bầy ó bên kia, ánh mắt không rời chúng nửa bước
Chân vẫn bước theo, nhưng vì mải nhìn mà nó không chú ý đường đi
Bỗng nó vấp chân suýt ngã nhào lên người một con thảo nguyên sói
Nửa vòng sau lưng Lâm Thiên Du, bầy sói con mắt trông đợi nhìn nàng, trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng đen, chúng sợ hãi rụt cổ lại, kêu “Ô!” Truy Phong nghe thấy tiếng bước chân liền lập tức đơ người, rõ ràng là di chứng từ khi bị bầy sói đuổi vẫn chưa hết
Nó chậm rãi xoay cổ, tốc độ chậm như rỉ sét, sau đó cúi đầu, giơ một chân trước gác lên người một con thảo nguyên sói, như thể sắp bước xuống
Ngựa vằn nheo mắt, biểu tình có vẻ như đang cười, cúi đầu cọ cọ vào nó
Thảo nguyên sói mặt không chút biểu cảm, vung chân đá nó một cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Thiên Du chú ý đến động tĩnh bên này, liếc mắt nhìn, ngựa vằn vẫn bộ dạng cười cợt quen thuộc, bị đá một cái xong thì lại lén lút đạp đuôi người ta, chỉ là mắt kém quá, nhảy xuống chân lại trượt, thiếu chút nữa thì tự mình làm gãy răng cửa
Lâm Thiên Du nhíu mày, “Truy Phong?” Ngựa vằn ưỡn người, từ mặt đất đứng dậy, lắc đầu, ngẩng cao đầu đi lên phía trước nhất
Như thể không có gì xảy ra cả - với điều kiện phải lơ đi đám đất dính nửa bên mặt nó
Trên đường trở về có bầy sói đồng hành, Lâm Thiên Du không còn cảnh giác như khi đi nữa
Đường lúc đi mất hai tiếng, lúc về chưa tới một tiếng
Đám lông xù trong nhà đều đã ngủ, ngay cả ấu tể cũng túm tụm vào nhau ngủ khì khì
Lâm Thiên Du rửa mặt xong liền lặng lẽ mang theo tiểu sói về phòng, sợ đánh thức đám ấu tể đang ngủ trong sân, nàng còn cố tình ôm tiểu sói lên, kiễng chân bước vào
Tiểu sói được ôm cũng rất ngoan ngoãn
Kết quả vừa mở cửa, vừa đặt tiểu sói xuống giường
Thảo nguyên sói đang ngậm thịt liền nhảy xuống, đánh thức đám ấu tể cho chúng ăn đồ, đến cả ấu tể báo săn ở phòng bên cũng bị đánh thức
Nhưng đám lông xù trong nhà đều đã ăn rồi, giờ phút này ngủ say sưa, chẳng còn nhớ tới chuyện ăn uống
Có một con sói con không rõ là đã tỉnh hay chưa, mơ mơ màng màng gặm thịt, nhưng mãi không cắn được, đầu cứ lắc lư lắc lư, Lâm Thiên Du đi qua xem, hóa ra là đang cắn thịt ngủ
Lâm Thiên Du khẽ mím môi, vội che miệng lại không cho mình bật cười, túm gáy sói con nhấc nó ra khỏi miếng thịt, đồng thời nhỏ giọng nói với thảo nguyên sói: “Chúng nó ăn rồi, miếng thịt đó để mai tỉnh dậy hãy đút cho chúng nó.” “Ô…” Lâm Thiên Du xoay người gãi cằm ấu tể báo săn, mèo con như ấu tể nheo mắt, yết hầu không ngừng phát ra tiếng ngáy nhỏ
Sau khi sắp xếp lại ván gỗ, nàng đi vào phòng, giơ tay khép cửa gỗ lại
--- Hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng
Báo săn đã đi săn từ sớm, thảo nguyên sói vẫn còn ngủ say giấc khi trở về đêm qua
Lâm Thiên Du sớm đã thức dậy, múc nước lạnh ở hồ bên cạnh vỗ vào mặt
Mặt trời mới ló dạng, trên cỏ vẫn còn đọng sương, trong không khí mang theo chút hơi lạnh
Bị khí lạnh đánh úp như vậy, Lâm Thiên Du lập tức tỉnh táo hẳn
Mọi khi, phòng phát sóng trực tiếp giờ này đều là màn hình đen, hoặc chỉ chiếu cảnh sắc thiên nhiên
Đến thảo nguyên này thì có thể cho các fan xem những chú lông xù
Nhưng cho dù hình ảnh có thế nào đi nữa, thì một điểm chung duy nhất là chủ kênh sẽ không xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp
Có người xem vì quá sớm mà lờ mờ rời giường, theo thói quen liếc qua phòng phát sóng, kết quả bắt gặp Lâm Thiên Du đang vẫy tay chào ống kính
Mặt Lâm Thiên Du vẫn còn ướt nước, những sợi tóc ướt nhẹp rủ xuống, vì mới rửa mặt nên đôi mắt xinh đẹp cũng trở nên long lanh, cặp mắt đen láy đầy sinh động, tràn đầy sức sống: "Chào buổi sáng mọi người nha
[A a a mỹ nhan bạo kích!] [Lâm Lâm sớm
Lại là một ngày yêu bạn nhất.] [Hôm nay sao dậy sớm vậy, tôi đi tiểu đêm rồi uống nước, thấy phòng phát sóng có người còn tưởng mình hoa mắt.] Lâm Thiên Du động vào lá cọ, ánh lửa trong đống lửa mỗi lúc một mạnh, "Hôm nay chẳng phải đã nói là sẽ đi dựng nhà cho sư tử trắng sao
Buổi tối còn có những việc khác nữa, tôi định là sẽ đi vào ban ngày luôn
Bận rộn cả ngày cũng có thể làm xong được thôi
Lâm Thiên Du lười biếng duỗi lưng, "Hôm nay thợ xây nhà gỗ chính thức online
Không đi qua thì cũng phải ăn một chút gì đó đã chứ
Lúc bận thì nàng có thể quên ăn, nên ăn no bụng rồi hẵng đi
Cá đã được rửa sạch để trên lửa
Lâm Thiên Du cũng tranh thủ rửa một cái bánh mì cây hầu thật, tranh thủ lúc còn ít người hái ăn nhiều thêm vài cái, cây hầu không mọc quá gần, hơn nữa khi chín thì sẽ bị khỉ hái mất, không biết bên kia còn thừa bao nhiêu cái nữa, đồ tươi có thể chỉ ăn được dịp này thôi
Nàng nhai quả mọng đã hái ngày hôm qua, mới có một đêm trôi qua mà quả mọng đã mượt mà đầy đặn nhưng cũng hơi teo lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trông có vẻ không được ngon lắm, nhưng hương vị thì vẫn chua ngọt
Lâm Thiên Du nhìn phía xa, mặt trời đang chậm rãi nhô lên, nheo mắt lại: "Nhìn kìa, là mặt trời mọc trên thảo nguyên đấy
Ở hoàn cảnh khác nhau thì dường như mỗi ngày mặt trời mọc cũng không giống, dù rằng vẫn là ánh sáng dịu dàng ấm áp đó
Trong đống lửa, cành cây cũng dính chút sương sớm, Lâm Thiên Du bẻ thành khúc nhỏ thả vào, sợ khúc lớn sẽ khó đốt mà còn dập lửa
Thảo nguyên sói không biết đã đến đây từ lúc nào, ngồi xổm bên cạnh nàng
Ống kính phát sóng trực tiếp tự động bắt hình, điều chỉnh ống kính đến phía sau, ánh mặt trời phác họa vòng eo, thảo nguyên sói gắt gao dựa vào một bên người nàng, đuôi đung đưa sang trái sang phải, rõ ràng là tâm trạng rất tốt
Lâm Thiên Du chú ý thảo nguyên sói đã đến gần, nghiêng đầu muốn sờ móng của nó, vừa đúng lúc cúi đầu nghiêng người thì tiểu sói cũng ngẩng đầu nhìn nàng
Nhìn thẳng nhau, đáy mắt Lâm Thiên Du hiện lên ý cười, đưa tay véo má nó
[Hô—— cảm giác ấm áp thật.] [Lâm Lâm đang xem mặt trời mọc, tôi đang xem Lâm Lâm ngắm mặt trời mọc.] Lâm Thiên Du dùng hai tay nắn nắn gò má tiểu sói hai lần, bị xoa đến biến dạng mà thảo nguyên sói vẫn rất tốt tính ngồi im, tùy ý nàng xoa nắn
"Chỉ ngủ có một lúc thế này thôi, không mệt sao
“Ô, gào…” Thảo nguyên sói trả lời đồng thời hai má bị xoa nắn, giọng nói phía sau bị biến điệu
“Hử?” Lâm Thiên Du như phát hiện ra chuyện thú vị gì đó, lại chọc chọc nó, "Gào
Thảo nguyên sói dường như bất đắc dĩ, há miệng, lại lặp lại một lần âm thanh ngoài ý muốn vừa rồi
Lâm Thiên Du ngập ngừng, ngược lại cười phá lên, "Ha ha..
Tiểu sói con em đáng yêu quá đi
Nàng cười đến ngả cả người ra, nửa người dựa lên người tiểu sói mới không ngã xuống
Thảo nguyên sói cúi đầu liếm liếm má nàng
Mùi cá nướng bắt đầu lan tỏa, hương thơm tươi ngon cùng với mùi than nướng đặc trưng
Lâm Thiên Du một lần nữa ngồi thẳng người lên, trên mặt vẫn còn mang theo ý cười, ôm tiểu sói hôn một cái, “Ăn cá nướng không
Đến nếm thử đi, cá nướng ở đây đặc biệt ít.” Nàng nhấc cành cây lên, cá nướng cách xa lửa, vẫn còn bốc khói nóng hổi
Lâm Thiên Du tách ra một miếng lớn thịt cá trắng nõn hoàn chỉnh từ bụng cá, thổi thổi, đợi đến khi cảm thấy nhiệt độ vừa phải, không nóng, bèn xé một miếng lá cọ vẩy cho ráo nước sương sớm rồi đặt thịt cá lên trên, “Đây.” Thảo nguyên sói hít hà, vào mùa khô ở nơi hoang dã, thức ăn thiếu thốn nên bầy sói sẽ di chuyển, trên đường chúng sẽ ăn chuột, chim cùng cá, nhưng thịt cá tươi ngon thì vẫn rất hiếm khi được ăn
Thông thường thì chỉ có khi Lâm Thiên Du nướng cá xong mới chia cho nó
Thấy tiểu sói cắn một miếng, Lâm Thiên Du cũng cắn một miếng ở lưng cá
Chỗ này rất mỏng, thịt bụng cá thì dày, da vàng giòn, thịt bên trong thì vẫn mềm
Còn lưng cá thì đều giòn cả, tuy rằng có chút khô, nhưng bù lại thì cảm giác ăn lại khá tốt
"Cái này
Lâm Thiên Du tách một miếng bánh mì cây hầu cho nó, cố gắng làm gì cũng đều để cho tiểu sói nếm thử, vì không biết có thích hay không, nên nàng xé một miếng cũng không lớn lắm
Thảo nguyên sói tùy ý nhai hai cái rồi nuốt hết
Xem ra là không thích cái này rồi
Lâm Thiên Du trước kia đã phát hiện ra, dù nàng đưa cái gì, dù tiểu sói có thích ăn hay không, hợp khẩu vị hay không, chỉ cần là nàng đưa thì tiểu sói đều sẽ không từ chối
Chỉ là cẩn thận quan sát một chút vẫn có thể phát hiện ra, nếu thích thì sẽ ăn từ từ, không thích thì phần lớn là chỉ ăn vài miếng rồi nuốt hết
[Lâm Lâm thực sự rất giỏi trong việc đút ăn cho đám lông xù.] [Đột nhiên nhớ tới lúc trước tôi nuôi mèo: Rất mặn không ăn, nhiều dầu không ăn
Sau khi nuôi mèo: Mì tôm ăn một miếng nhé
Đồ ăn cay ăn không?] [Khoảnh khắc thích nhất của những người yêu lông xù, chính là khi bạn tự tay làm xong một bữa cơm, mà lông xù đặc biệt nể tình ăn không còn một mẩu
Nhưng mèo nhà tôi chỉ biết ghét bỏ lè lưỡi
Nhìn xem tiểu sói nhà người ta này!] … Bữa sáng một con cá, Lâm Thiên Du và tiểu sói chia nhau ăn
Nàng còn ăn thêm một chiếc bánh mì cây hầu, ăn xong là no bụng
Phần thịt còn lại nàng đều đặt lên lá trước mặt tiểu sói
Đun nửa ngày nước giờ cũng vừa kịp uống
Lâm Thiên Du cầm chén nước bằng vỏ trứng đà điểu lên, nhìn mặt trời từ từ lên cao ở phía xa, đồng hồ trên tay cũng dần chuyển từ bốn giờ đến năm giờ
Uống xong một chén nước thì vừa lúc đi ra ngoài
"Tiểu sói ngươi ở nhà nghỉ ngơi đi
Lâm Thiên Du đi ra ngoài, bất kể mấy giờ, bất kể bên ngoài mặt trời có độc hay không, nàng đều sẽ mang theo mũ rơm
Sửa sang mũ rơm có mấy cọng cỏ khô rớt xuống, nàng nói: "Ngươi hôm qua đều không có nghỉ ngơi gì cả, nhiệm vụ hôm nay chính là ngủ cho ngon giấc, dưỡng đủ tinh thần, buổi tối chúng ta sẽ cùng đi ra ngoài
Thảo nguyên sói cũng không cảm thấy mệt, ngậm chiếc mũ nhỏ đội trên đầu, mắt nhắm mắt theo nàng
"Ưm..
Đối mặt với thảo nguyên sói, Lâm Thiên Du chỉ do dự một cái chớp mắt, liền ngồi xổm xuống nhận lấy mũ rơm trong miệng nó, "Vậy một lát nữa ngươi có thể đến lãnh địa của bạch sư ngủ một giấc không
"Gào
Giao dịch thành công
"Vậy được; chúng ta cùng đi
Lâm Thiên Du đội mũ rơm lên cho tiểu sói, đầu ngón tay nâng nhẹ vành mũ giúp nó, "Đi thôi
Con đường tối hôm qua đi qua, Lâm Thiên Du nhớ rất rõ
Trong ba lô đựng không ít đồ, nàng còn cố ý mang theo trứng đà điểu và cái chén cùng nhau
Tối qua ở lãnh địa của bạch sư bên kia nghe thấy tiếng nước chảy, chắc hẳn gần đó có nguồn nước, đến khi khát có thể dùng chén nấu nước uống
Sáng sớm đi ra ngoài, nhiệt độ không khí rất thích hợp, bên ngoài còn nghe thấy tiếng chim hót trong trẻo
Tới gần buổi trưa, nắng gắt sẽ khiến chúng nó tìm chỗ trốn nghỉ hè
Lúc này, khắp nơi tràn đầy sinh cơ, ngay cả lá cây dưới giọt sương còn ướt đẫm, trông càng tươi mát
Ra ngoài sớm, trên thảo nguyên mơ hồ thấy cỏ tự động rung chuyển khi không có gió, Lâm Thiên Du nhìn thấy, "Bên kia có loài động vật nhỏ đang chạy
Chúng nó hình thể khá nhỏ, nấp trong đám cỏ, không thấy rõ hình dạng, chạy nhanh khiến đám cỏ xung quanh rung rinh
Không biết là con gì, chạy còn rất nhanh nữa
Một số động vật nhỏ hay đi lại vào lúc hoàng hôn và sáng sớm, bây giờ chính là thời gian hoạt động của chúng, cho dù xung quanh không có mãnh thú hay ác điểu đi săn, chúng hoạt động và chạy nhanh trên thảo nguyên cũng không có gì lạ
"Ô
Thảo nguyên sói lại gần cọ cọ nàng
Lâm Thiên Du còn đang đoán là con gì, thấy tiểu sói phản ứng như vậy, lập tức bật cười, "Vậy xem ra, con đang chạy đó chắc là thỏ rồi
Nàng cầm lấy mũ của tiểu sói, "Đi thôi
Thảo nguyên sói vừa quay đầu, chân sau đạp mạnh liền lao ra ngoài
Tiểu sói nhắm thẳng mục tiêu mà đi, tuy trong cỏ có thể che giấu thân hình của mình, nhưng nó cũng phần nào cản trở tầm nhìn của thỏ, khi phát hiện có sói tới gần, dù thỏ phản ứng kịp thời, đột ngột đổi hướng bỏ chạy, sau một hồi truy đuổi ngắn ngủi, nó vẫn bị thảo nguyên sói ngậm trong miệng
Sát thủ săn thỏ quả không phải nói đùa
Nếu có con thỏ nào có thể chạy thoát khỏi miệng tiểu sói, chắc chắn là do hôm đó nó bắt được quá nhiều thỏ rồi, bắt không nổi nữa
Lâm Thiên Du còn chưa đi về phía trước mấy bước, thảo nguyên sói đã mang chiến lợi phẩm chạy tới
"Vất vả rồi
Lâm Thiên Du xách con thỏ trong tay, thấy tai của thảo nguyên sói rung rung, liên tục quay đầu về phía sau, dường như lại phát hiện một con thỏ nữa
Nàng xoa đầu tiểu sói, "Đi bắt đi, ta đi đến chỗ bạch sư trước, ngươi bắt đủ rồi thì đến tìm ta có được không
Lâm Thiên Du lắc lắc chiếc mũ rơm trong tay, "Cái này cứ để ở chỗ ta trước
Thảo nguyên sói chạy quá nhanh, gần như là khi tăng tốc mũ cũng sẽ bị thổi bay, đến lúc đó, thảo nguyên sói vừa muốn đuổi thỏ, vừa muốn bảo vệ mũ, quá phiền phức
"Gào
Lâm Thiên Du bỏ chiếc mũ nhỏ vào ba lô, bên trong chật cứng, sợ làm mũ rơm bị biến dạng, dứt khoát lấy nửa cái bánh mì làm từ cây hầu chưa ăn hết ra, như vậy có thể trống ra không ít chỗ
Con thỏ để bên cạnh chỗ chứa nước
Đeo ba lô lên; Lâm Thiên Du cắn một miếng bánh mì cây hầu, nếu không phải sợ quá trễ sẽ về không kịp, để lâu sẽ hỏng, nàng cũng không mang bánh mì cây hầu theo người
Cứ đơn giản thỉnh thoảng cắn một miếng trên đường đi, đến chỗ bạch sư chắc cũng ăn hết
Đi qua một mảnh thảo nguyên, Lâm Thiên Du tính xem trong tay còn mấy miếng bánh mì cây hầu nữa là ăn xong, thì đột nhiên nghe thấy tiếng chim ưng
Nàng sửng sốt, quay đầu lại thì thấy chim ưng xòe móng vuốt lao thẳng về phía nàng
Lâm Thiên Du lùi lại nửa bước, bẻ một cành cây vung lên, động tác của chim ưng bị ngắt quãng, nó vỗ cánh lượn trên không trung một vòng rồi lại lao xuống
Lần này, móng vuốt của nó lại hướng vào tay còn lại của Lâm Thiên Du
Móng vuốt quắp tròn, gắt gao túm lấy miếng bánh mì cây hầu, dường như mục tiêu ban đầu của chim ưng chính là nó, sau đó liền trực tiếp vỗ cánh
Vỏ bánh mì cây hầu gói trong lá cây dính nước, hơi trơn, móng vuốt trực tiếp quắp vào bên trong, đầu ngón tay Lâm Thiên Du chỉ kịp nắm giữ bên ngoài lớp lá kia
Nhìn xem con chim ưng vẫn còn lượn vòng khiêu khích, đã cướp mất đồ, Lâm Thiên Du nheo mắt
【 Chim ưng thật đáng ghét
Ta dám chắc
】 【 Lâm tỷ mà lộ ra ánh mắt này, chắc không phải nàng sẽ leo cây đuổi theo đấy chứ
】 【 Quá đáng quá đáng rồi
Thằng chó chết kia
Vừa xấu vừa còn cướp đồ
Thỏ để ở đấy không cướp, không phải là cố ý gây sự sao
】 【 Đúng vậy a
Bắt thỏ còn có thể nói là bản năng đi săn của chim ưng, bắt quả dại thì có ý gì
Ngươi ăn thịt thối từ bao giờ mà lại chuyển sang ăn chay vậy
】 Phòng phát sóng trực tiếp đầy căm phẫn, dám ngang nhiên cướp đồ, còn gì nữa chứ
【 Nếu là Tiểu Điêu ở đây thì chim ưng đã bị xé thành mười mấy mảnh trên không trung rồi
】 【 Lệch rồi
Mau có ai gọi điện cho Tiểu Điêu đi
】 ..
Lâm Thiên Du mặt không đổi sắc nhìn chim ưng, không vội vàng đuổi theo, ngược lại là vô cùng bình tĩnh khoanh tay dựa vào một thân cây bên cạnh
Đánh với động vật biết bay, người không biết bay đương nhiên là không có ưu thế
Cho dù ngươi có mạnh mẽ đến đâu, cũng không thể bay lên mà đánh nó xuống, mà chim ưng thấy tình hình không ổn, có thể trực tiếp vỗ cánh bỏ chạy
Cho nên, Lâm Thiên Du không nóng nảy
Nhưng trái ngược với tâm trạng của nàng lại là con chim ưng vừa cướp thành công trên trời kia
Nó vốn chỉ là đang khiêu khích, cố ý không đi, bay lượn gần chỗ Lâm Thiên Du
Chim ưng thường sẽ cướp mồi của một vài loài động vật nhỏ, khi chúng vất vả lắm mới bắt được con mồi, chạy về nhà thì nó sẽ đột nhiên xuất hiện, sau đó không chút do dự cướp đi, mặc kệ các con vật nhỏ tức giận giơ chân, nhưng căn bản là không làm gì được con chim ưng biết bay
Cuối cùng không muốn chính mình bị đói, chỉ có thể ấm ức đi bắt một con khác
Trước mắt, chim ưng thấy Lâm Thiên Du không phản ứng gì, trái cây nát ở móng vuốt của nó thật sự là không có hứng thú, đang chuẩn bị bay xuống ném trái cây lên mặt nàng
Vút ——
Một tiếng xé gió vang lên, chim ưng đang bay lượn giật mình, móng vuốt đột nhiên buông ra, bánh mì cây hầu thẳng tắp rơi xuống
Chim ưng bay không vững, thấy thế liền lao xuống, giả bộ muốn bắt lại
Lâm Thiên Du búng một viên đá thứ hai, nhưng mà, không đợi nàng ra tay, một vật tròn tròn xù xù lao ngang tới, trực tiếp đâm trúng chim ưng
Chim ưng không tránh kịp, bị Thỏ Tôn đâm ngã lăn một vòng trên đất
【 A a a
】 【 Như một quả đạn nhỏ vậy, đáng yêu quá
】 Thỏ Tôn hà hơi vào nó
Chim ưng bình thường bắt nạt các động vật nhỏ, cướp mồi cũng không tha cho Thỏ Tôn, có điều so với các động vật khác, Thỏ Tôn sẽ phản kích lại khi thích hợp
Nhưng..
Dù bị đánh, nó cũng không thể thay đổi được sự thật là nó cướp đồ ăn của Thỏ Tôn
Giờ phút này thấy Thỏ Tôn còn muốn tới, chim ưng bỏ lỡ thời cơ tấn công tốt nhất, chỉ có thể bỏ chạy trước, bay lên trời tìm cơ hội, lần này mục tiêu của nó không còn là con mồi, mà là nhằm vào Thỏ Tôn đang ở bên dưới
Nhưng, Lâm Thiên Du không cho nó cơ hội tiếp tục tấn công, viên đá thứ hai đánh thẳng vào đầu chim ưng
Lập tức, chim ưng giống như diều đứt dây rơi xuống
Rầm, chim ưng rơi xuống, tạo ra một cái hố cạn trên cỏ, đè bẹp không ít cỏ dại vô tội
Phòng phát sóng trực tiếp tức giận sôi máu: 【
】 Ơ, chuyện gì xảy ra vậy
Vừa rồi chim ưng làm rơi bánh mì cây hầu, có thể hiểu là do chim ưng không bắt được, hoặc là cố ý làm rơi để Lâm Thiên Du thấy
Nhưng hiện tại thì lại là chuyện gì, vì sao chim ưng đột nhiên lại rơi xuống như vậy
Mặt mọi người ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra
Thỏ Tôn canh giữ bánh mì cây hầu, vốn còn đang cảnh giác con chim ưng ở trên đầu, dù sao thứ này bản tính xấu xa, chúng nó còn có thể bắt các động vật nhỏ rồi thả từ trên cao xuống
Ở trên thảo nguyên này, những chuyện tương tự xảy ra hàng ngày, chắc Thỏ Tôn cũng đã thấy chim ưng làm điều ác
Thỏ Tôn thực ra vẫn luôn phòng bị
Nhưng bây giờ..
Thỏ Tôn thăm dò, nhìn con chim ưng ở ngay gần nó, có vẻ như nó không nhúc nhích
Lâm Thiên Du vỗ vỗ tay, tiến lên ngồi xổm xuống trước mặt Thỏ Tôn, "Ngươi đến giúp ta sao
Thỏ Tôn là động vật hoạt động về đêm, bây giờ là ban ngày, chắc không phải đi săn mà tình cờ gặp được
Có vẻ như nó là ở trong này, thấy chim ưng cướp đồ liền ra tay giúp đỡ
Thỏ Tôn quay đầu đi chỗ khác, dường như không muốn thừa nhận là đến giúp đỡ, tôn gia chỉ là đi ngang qua thôi, thái độ là như vậy, nhưng móng vuốt lại vụng trộm đẩy bánh mì cây hầu về phía trước
"Cảm ơn
Lâm Thiên Du nheo mắt lại, dùng lá cây bọc bánh lại, tính tìm chỗ dưới bóng cây chôn xuống, quả dại bẩn thỉu bị rơi ra mấy vết nứt rồi, không thể ăn được nữa, coi như tiện thể bón phân cho cây cỏ nhỏ trên thảo nguyên này
Thỏ Tôn thấy nàng đưa tay, đôi mắt không nhịn được liếc qua
Lâm Thiển Du chú ý tới phía sau, cũng không vội thu cái bánh mì cây nấm, thậm chí còn cố ý thả chậm động tác trên tay
Thỏ Tôn do dự một lát, liếc nhìn Lâm Thiển Du không có nhìn mình, vì thế nó đi qua bên này hai bước, đến gần vị trí tay nàng
Khoảng cách như vậy rất gần, Thỏ Tôn rất cẩn thận ngước mắt, Lâm Thiển Du như không hề để ý, giống như cái bánh mì cây nấm trên đất hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của nàng, liếc mắt cũng không thèm liếc sang bên cạnh
Thỏ Tôn lắc lắc cái đuôi, rốt cuộc ló đầu ra, tỉ mỉ đánh giá tay Lâm Thiển Du
Lâm Thiển Du dường như ý thức được cái gì, nàng hơi không thể nhận ra cong xuống đôi mắt, giống như vô tình mở ra năm ngón tay, cũng thong thả chuyển động thủ đoạn, thẳng đến lòng bàn tay hướng lên trên mới dừng động tác
Thỏ Tôn thấy tay nàng động, há miệng muốn nhe răng, kết quả sau một hồi lâu không có nhấc tay lên, liền lại vụng trộm đánh giá Lâm Thiển Du, lực chú ý không khống chế được bị bàn tay mở ra hấp dẫn
Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp có thể không biết Thỏ Tôn đây là đang nhìn cái gì
Nhưng Lâm Thiển Du trong lòng lại hiểu rõ thấu đáo
Xem những người hâm mộ xem phát sóng trực tiếp điều chỉnh tốc độ chậm lại cũng có thể phát hiện, hai hòn đá bay về phía con ó kia
Thỏ Tôn chắc chắn là đã nhìn thấy, tò mò đồ vật trong tay nàng ném ra bên ngoài, vì thế không nhịn được đánh giá
Cẩn thận hồi lâu, thấy Lâm Thiển Du vẫn luôn không có phản ứng chút nào, Thỏ Tôn dần dần cũng buông lỏng xuống
Thẳng đến..
Miếng đệm thịt mềm mại giẫm lên lòng bàn tay nàng, Thỏ Tôn đứng lên, hai chân trước đều đặt lên trên tay nàng, nhẹ nhàng lay, như là muốn tìm ra hai viên đá kia xuất xứ
Thỏ Tôn không duỗi móng vuốt cào, dường như vẫn giữ tâm lý không nên bị phát hiện bí mật, cho nên động tác đều vô cùng nhẹ
Trong điều kiện tiên quyết Lâm Thiển Du không có phản ứng, đều coi như động tác nhỏ không bị phát hiện
Thỏ Tôn tìm càng thêm nghiêm túc, chỉ là vẫn luôn không thấy tung tích hòn đá
Lâm Thiển Du chậm rãi rũ mắt, động tác nhẹ nhàng ghé mắt, liền thấy Thỏ Tôn vẻ mặt mờ mịt, hai móng vuốt nhỏ cùng đứng trên lòng bàn tay, cúi đầu, lộ ra cái ót xù lông
Tác giả có chuyện muốn nói: Ban ngày còn có, viết xong sẽ phát, sai chữ ngày mai tỉnh thống nhất sửa, thức đêm soạn xong đại cương, đỡ ta đứng lên ta còn có thể thêm chương
Cầu nước dinh dưỡng
Ba ba ~ ngủ ngon ngủ sớm yêu mọi người...