Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 73: 【 dinh dưỡng dịch thêm canh 】




Thỏ con giơ móng vuốt, ngập ngừng chớp mắt, "Ô
【A a a
Đáng yêu quá đi!】 【Cái đầu xù lông này ta chỉ muốn trực tiếp vuốt đến trọc có được không?!】 【Ô ô..
Vừa nghĩ đến thỏ con bị ta vuốt lông có lẽ sẽ tức giận phì phì vào mặt ta, nó vừa phì phì, ta vừa vuốt, càng thích ấy.】 Thiết bị phát sóng trực tiếp lơ lửng sau lưng Lâm Thiên Du, nên hình ảnh phòng phát sóng trực tiếp thấy và góc độ Lâm Thiên Du nhìn thấy hoàn toàn giống nhau
Bộ lông xù xù vừa xuất hiện trên phòng phát sóng trực tiếp đã khiến một lượng lớn khán giả đồng loạt cảm thán
Một con nhỏ xíu, nửa cân phản cốt, nửa cân lông
Đặc biệt nó còn cố ý chạy từ trong hang ra giúp Lâm Thiên Du đánh ó, kết quả hỏi lại không thừa nhận, cái kiểu miệng thì nói không cần, trong lòng thì thích, ai mà không muốn ôm vào lòng, vuốt ve yêu thương, chạm đến lại xù lông dùng chân dẫm đạp lên mặt bạn, chỉ nghĩ thôi đã thấy mềm lòng
Hình như Lâm Thiên Du nhìn chằm chằm quá lâu, thỏ con dù chuyên chú cũng có cảm giác, nó bất ngờ ngẩng đầu, Lâm Thiên Du đã nhanh chóng chuyển mắt về phía ổ bánh mì trước mặt
Bình tĩnh tự nhiên, giống như tay không hề giữ hai bàn chân nhỏ đầy lông, hoàn toàn không cảm nhận được chút trọng lượng nào
Thỏ con nhìn một hồi, không thấy Lâm Thiên Du có hành động, nó lại rụt móng vuốt về, từ từ cúi đầu, mắt vẫn liếc về phía Lâm Thiên Du
Ánh mắt theo động tác cúi đầu của nó từ từ hướng xuống dưới, ngay sau đó, nó lại nghiêng đầu thật nhanh ——
Lâm Thiên Du vẫn thản nhiên như cũ
"..
Thỏ con nheo mắt, như có điều suy nghĩ, nâng chân ấn lên lòng bàn tay, sau đó thò người về phía trước, kiễng chân ưỡn cổ, như muốn tìm tòi một chút sự mất tự nhiên trong vẻ mặt bình thản của nàng
Có phải đang lén nhìn ta không
Thỏ con nghiêng đầu
Ngươi chắc chắn đang lén nhìn ta
Dưới sự đánh giá kỹ càng của thỏ con, Lâm Thiên Du vẫn giữ nguyên vẻ mặt, chỉ có..
Khóe miệng là đang cố gắng kiềm lại
Nhịn cười nãy giờ cuối cùng cũng không nhịn được nữa, "Ha ha..
Lâm Thiên Du không nhịn được bật cười, vừa nãy biểu cảm linh hoạt của thỏ con, lúc nhíu mày nhíu mặt, sao nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu
Rõ ràng là vẻ mặt hung dữ, đeo thêm cái bịt mắt một bên có thể đi cướp bóc ở Somalia, nhưng khi nhìn vào, nó lại đặc biệt mềm mại, bông xù dễ thương, ngọt ngào như kẹo đường
Trời biết Lâm Thiên Du đã nhịn khổ sở đến mức nào
Lúc này, thấy Lâm Thiên Du bật cười, thỏ con ngẩng đầu, kiêu ngạo hất cao cằm
Biểu cảm nhỏ ấy như đang nói: Xem kìa
Ta biết ngay mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bị ta bắt quả tang rồi
Lâm Thiên Du ít khi thấy vật nhỏ nào biểu lộ cảm xúc phong phú như vậy trên mặt, nên mặt nàng tràn đầy ý cười, đưa tay chấm chấm vào đầu nó, "Được rồi, ta còn có việc, rảnh lại tới tìm ngươi chơi
Đầu thỏ con bị nàng chọc chấm chấm, lúc dừng lại còn hơi ngơ ngác, chưa kịp phì phì, đã nghe vậy liền lập tức nâng chân lên giữ tay Lâm Thiên Du, "Ô gào
Không được đi
"Lần sau ta dạy ngươi thế nào nha
Lâm Thiên Du hơi cong ngón tay, trong lúc thỏ con còn ngơ ngác suy nghĩ, ngón tay nàng đã chấm vào lòng bàn chân lông xù của nó, vén chỗ lông xù ra, lộ ra thịt đệm trắng hồng, trông như múi măng cụt đã được bóc vỏ
Thỏ con chần chừ giơ chân ra, "Ô
Thật sao
"Thật đó
Lâm Thiên Du lập tức đồng ý, "Đợi ta làm xong việc sẽ đến dạy ngươi cách dùng đá ném ó
Thỏ con giơ chân "bộp" một tiếng đập vào tay Lâm Thiên Du, "Gào
Lâm Thiên Du nhân đó thu ngón tay đang cong lại, nắm lấy bàn chân lông xù trong tay mình, lắc qua lắc lại rồi nói: "Một lời đã định
【Gào
Tôi thực sự bị thỏ con làm cho tan chảy mất rồi.】 【Vì sao tiểu gia hỏa hung dữ lại đáng yêu thế này, thơm thơm, để dì thơm thơm, dì hôn cho chết mất.】 【Đợi đã..
Cái gì gọi là dạy dùng đá ném ó
Vừa rồi con ó đột ngột rơi xuống là do Lâm tỷ làm sao?】 【Tôi quỳ
Các tỷ muội mau xem lại đoạn phim đi.】 Trước khi các bình luận xuất hiện, đã có không ít fan không rõ chuyện quay lại xem đoạn phát sóng trực tiếp lúc đó, còn cố tình chỉnh tốc độ xuống mức thấp nhất
Sau đó, trước khi con ó rơi xuống, họ nhìn rõ một viên đá sắc cạnh từ tay Lâm Thiên Du bay ra, tạo một đường chéo hoàn mỹ nhắm thẳng vào người con ó
Chính xác thì trúng chỗ nào, do ống kính phát sóng trực tiếp chụp hơi mờ, con ó bay tương đối cao, ống kính chủ yếu chụp Lâm Thiên Du, nên chỉ khi con ó xuất hiện ở phía rìa ống kính mới có thể thấy được
Chỉ là, tuy mờ ảo, mọi người vẫn thấy rõ một hành động buông lỏng móng vuốt rõ ràng ngay sau khi bị đánh trúng
Ngay sau đó là ổ bánh mì rơi xuống đất
Lần thứ hai bị đánh, vẫn cùng một kiểu, đá đập vào đầu, lần này con ó vì muốn tìm cơ hội tấn công thỏ con nên cố ý hạ thấp độ cao, vì vậy lúc đầu con ó bị đập trúng thì được ống kính ghi lại rất rõ ràng
Cánh vỗ cũng dừng lại ngay lập tức
Rất nhiều người đã xem lại đoạn phát sóng trực tiếp, làm cho khung bình luận trực tiếp tạm dừng trong giây lát
Một lúc sau, mới có người âm u gửi một câu: 【… 6 】 【Tôi đã bội phục Lâm tỷ đến sát đất rồi; trước khi đánh gà đất thì tôi còn đoán là tạo dựng hình tượng thôi, bây giờ tôi muốn quay lại quá khứ cho mình hai cái tát.】 【Tại sao mấy viên đá nhặt từ đất tùy tiện lại có thể bá đạo vậy chứ!】 【Tuyển thủ sinh tồn hoang dã đúng là thiên tài, tôi cũng muốn đến xin vài viên đá, ôm một ôm rồi ra đồng đi một vòng, gặp ai đánh nấy.】 【??
Sổ Sinh Tử của ngươi đã bị Diêm Vương cắt đi đâu rồi.】 ..
Lâm Thiên Du xoa xoa tai thỏ, "Ta đi đây
Thỏ con cũng nên quay về ngủ tiếp
Thỏ con hoang dã có thể ngủ trong khe đá hoặc đào hang, đôi khi cũng cướp hang sóc chuột làm chỗ nghỉ
Lúc nhiệt độ mặt đất dần tăng lên, thỏ con sẽ đợi trong hang có nhiệt độ thoải mái để ngủ, đến khi nhiệt độ giảm xuống, vào lúc hoàng hôn mới đi ra hoạt động
Vốn là đang ngủ giữa chừng thì đi ra ứng cứu, thỏ con nghiêng đầu, không vội về ngủ
Lâm Thiên Du đi được một quãng, quay đầu thấy nó vẫn ở đó, bèn vẫy tay, "Mau về đi thôi, lát nữa nóng đó
Thỏ con lại vừa hay bắt gặp người bị bắt gặp đang lén nhìn trộm, nó thản nhiên đung đưa cái đuôi cứng ngắc, hất cằm lên ngạo kiều phát ra tiếng kêu nghe như giọng mũi, hơi giống một tiếng "Hừ", sau đó liền sải bước về hang của mình bằng những bước chân như không nhận ai quen
Còn con ó sống chết chưa rõ nằm trên mặt đất kia..
Không ai quan tâm
--- Lâm Thiên Du đến tương đối sớm, cảm thấy giờ này sư tử trắng có lẽ còn đang ngủ
Dù sao, phần lớn sư tử đều đi săn vào buổi tối, ban ngày nghỉ ngơi
Nếu đi săn vào ban ngày, phải đội nắng gắt mà chạy, rất khó chịu mà tiêu hao nhiều sức lực, nên lúc này, có lẽ sư tử trắng còn đang nghỉ ngơi, chưa tỉnh dậy
Chỉ là..
Thường khi có đàn sư tử, sư tử cái sẽ đi săn, sư tử đực chỉ lo nghỉ ngơi, nếu gặp phải con mồi khó đối phó, có hình thể lớn, sức chiến đấu cao thì sư tử đực mới ra tay hỗ trợ
Ví như hươu cao cổ, bò rừng các thứ
Thông thường, sư tử đực trong đàn sư tử giống như là Định Hải Thần Châm, hiếm khi ra tay
Nhưng sư tử trắng đơn độc không có đàn, hẳn vẫn giống đại đa số sư tử một mình, tranh thủ đi săn vào ban đêm
Tối qua, Lâm Thiên Du đến đây thì sư tử trắng mới quay về, chắc hẳn nó cũng ra ngoài săn, ăn no rồi mới về
Nhưng không ngờ, khi Lâm Thiên Du vượt qua khúc gỗ, đi đến thì lại không thấy bóng dáng sư tử trắng đâu
"Ừ
Lâm Thiên Du sững người, đi lên thêm vài bước, đặt chân giữa khe hở khúc gỗ, "Lúc này, sư tử trắng đáng lẽ phải ở đây chứ
Tìm một vòng xung quanh, xác nhận không thấy một cọng lông sư tử trắng trên những tảng đá, Lâm Thiên Du suy nghĩ rồi nói: "Có lẽ nó còn có chỗ khác để nghỉ ngơi
Dù sao, việc dựng nhà gỗ hẳn là sau khi thấy nàng dựng nhà
Vậy nên, trước khi ý định xây nhà này xuất hiện, hẳn sư tử trắng phải có chỗ nghỉ ngơi riêng của nó mới đúng
Lâm Thiên Du đặt ba lô xuống, xắn tay áo lên, "Vậy cứ để nó nghỉ ngơi cho khỏe, ta làm việc trước đã
Cỏ dại khô héo và lá rụng trên mặt đất rất nhiều, chỉ dọn dẹp chúng thôi cũng đã là một khối lượng công việc không nhỏ
Vùng đất này, bốn phía được cây cối bao bọc, gió thổi lá rụng sẽ không bay đi, tích tụ rất nhiều ở đây
Lâm Thiên Du chọn một cây gậy gỗ hơi nhỏ, dùng dây thừng làm từ lá cọ đã chuẩn bị từ nhà, buộc cây gậy ngắn nằm ngang ở dưới vào cây gậy gỗ
Sau khi làm xong, nàng cầm lấy nó, xác nhận buộc chắc chắn rồi, đẩy cây gậy ngang ngắn ở trên xuống mặt đất, lá rụng và cành khô sẽ bị gom thành một đống
Đây đều là những vật liệu tốt để nhóm lửa
Lâm Thiên Du cũng không lãng phí, định sẽ xếp chúng lại thành một đống, rảnh sẽ thu lại nhóm lửa dùng
Đi qua đi lại đẩy hai lần, cho đến khi chỗ cỏ dại ở giữa biến mất, Lâm Thiên Du lại cào lên, xới cho đất mềm để dễ đào
Sau đó, sẽ là quy hoạch vị trí đặt khúc gỗ
Lâm Thiên Du liếc nhìn một lượt, ghi nhớ khung cảnh xung quanh vào trong đầu, suy nghĩ xem sẽ quy hoạch hình dạng và vị trí của nhà gỗ như thế nào
Đến khi sư tử trắng về nàng cũng không để ý
Quay đầu lại thấy sư tử trắng nằm trên tảng đá thì nàng dừng lại một chút, khóe miệng cong lên, "Ngươi về rồi à
Sư tử trắng nằm nghiêng, cái đuôi buông xuống theo độ cong của tảng đá, chùm lông đuôi đung đưa
Lâm Thiên Du ôm mấy cây gậy chống đã tháo ra từ chỗ bạch sư đang đứng, nói: "Ta giúp ngươi dựng một cái đại viện nhé
Như vậy mấy cục đá này không cần di chuyển nữa, ngươi không có việc gì còn có thể tới đây phơi nắng
Bạch sư khẽ vuốt cằm, rõ ràng là rất tán thành quy hoạch của Lâm Thiên Du
Nhìn đôi mắt xanh biếc của bạch sư, so với ánh sáng tối tăm buổi tối, vào ban ngày dưới ánh mặt trời xem càng rõ ràng, những dấu vết trong mắt giống như hoa văn đá quý tinh xảo, càng thêm xinh đẹp
"Gầm..
Thấy Lâm Thiên Du ngẩn người, móng vuốt của bạch sư vỗ vỗ vào cạnh cục đá
"Hử
Cái gì
Lâm Thiên Du đứng phía dưới, nhất thời không nghe hiểu lời của bạch sư, liền nhảy lên cao, vừa phủi đất trên tay, thì thấy bạch sư nằm bên cạnh cục đá, yên tĩnh nằm một con trâu
Nhìn dấu vết cận chiến trên người và vết thương trí mạng trên cổ, con trâu này đã tắt thở
【Ta——?
Con trâu này gần đuổi kịp bạch sư về kích cỡ rồi.】
【Theo kinh nghiệm thú y nhiều năm của ta phân tích, con trâu này trước khi chết chắc chắn vẫn còn sống.】
【Thảo nào bạch sư ban ngày không ở nhà nghỉ ngơi, thì ra là đi săn, là vì Lâm Lâm nói muốn đến nên cố ý đi chuẩn bị sao?】
【Chậc chậc chậc, thật không biết ai đó, khi Lâm Lâm hỏi có muốn tới đây không thì không trả lời.】
..
Trâu đối với sư tử mà nói tính nguy hiểm tương đối cao, sừng của chúng có thể đâm thủng bụng sư tử, một khi đi săn sai sót, dù không chết cũng sẽ bị thương nặng, đến lúc đó sớm muộn gì cũng bị đàn sư tử vứt bỏ, có khi còn chưa đến mức bị đàn bỏ rơi đã bệnh chết trước
Săn trâu quá mạo hiểm, đàn sư tử thường sẽ chọn những con vật ăn cỏ ít nguy hiểm hơn để ra tay
Cho dù là đàn sư tử đi săn trâu cũng sẽ phải cân nhắc, huống chi bạch sư một mình đơn thương độc mã, lại còn không biết đi bao xa để tha con trâu này về
Chắc chắn đã đi rất xa, dù sao Lâm Thiên Du ở quanh đây chưa từng thấy trâu nào lui tới cả
So với miếng thịt trâu to lớn, Lâm Thiên Du lo lắng cho tình hình của bạch sư hơn, nàng vội lo lắng tiến lên hỏi: "Ngươi không bị thương chứ
Đối diện với sự quan tâm bất ngờ, cùng ánh mắt ân cần của Lâm Thiên Du, động tác liếm lông của bạch sư dừng lại một chút, móng vuốt hơi cuộn tròn còn đặt bên miệng, một lúc lâu sau, khi Lâm Thiên Du đã bắt đầu vây quanh kiểm tra nó, bạch sư mới khẽ kêu "Ô" một tiếng
"Thật sự không sao chứ
Lâm Thiên Du dò xét từ sau lưng bạch sư, "Nhưng mà ta thấy ngươi có vẻ ỉu xìu
Hay là vội vàng đi săn không có thời gian ăn
Vậy trâu này ngươi ăn trước đi, ta tiếp tục đi làm nhà gỗ
Bạch sư không nhảy xuống khỏi cục đá, cũng không có ý định ăn trâu, mà lại đánh cái ngáp dài
Nghĩ tới việc nó đi săn mà bận rộn đến tận bây giờ, Lâm Thiên Du liền nói: "Ngươi nghỉ ngơi trước đi
Còn con trâu kia..
Cứ để đó, nếu bạch sư ngủ dậy đói bụng, cúi đầu liền có thể ăn ngay
Lâm Thiên Du ôm lấy mấy khúc gỗ vừa rồi nàng để sang một bên
Nếu chỉ làm chỗ trú tạm kiểu lá cọ ban đầu, dùng loại gỗ này thì thừa, nhưng để dựng nhà gỗ thì hiển nhiên là không đủ
Lâm Thiên Du định dùng mấy cây này để lợp mái
Gỗ đều được sắp xếp theo phẩm chất và độ dài, để khi dùng sẽ dễ tìm
Vẫn phải bắt đầu từ những trụ cột nhất
Xây nhà gỗ cho bạch sư, phần móng phải làm cho thật chắc chắn, sức phá hoại của bạch sư cũng không phải là chuyện đùa
Ngủ mơ màng rồi giơ một móng vuốt chụp xuống cũng có thể làm sập mái
Cho nên khi cân nhắc độ bền chắc, cũng phải mở rộng phạm vi thích hợp, như thế nào cũng phải có chỗ để nó duỗi người, thân hình hoàn toàn mở rộng sẽ không chạm tường gỗ
Cho dù với diện tích như vậy thì gỗ ở đây hoàn toàn đủ dùng
Lâm Thiên Du không nhớ rõ mình bắt đầu dựng nhà gỗ vào ngày nào, nhưng có vẻ, bạch sư chắc chắn đã chú ý đến từ ngày đầu tiên nàng làm
Bằng không, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào thu thập được nhiều gỗ như vậy
Sau khi gia cố xong phần móng, Lâm Thiên Du bắt đầu lắp tường gỗ theo thứ tự
【Quả nhiên, người xinh đẹp dù làm gì cũng rất mãn nhãn.】
【Ta có thể mua một mảnh đất rồi thuê Lâm tỷ đến xây nhà cho ta được không
Tận mắt thấy từng chút từng chút một xây lên, ta cũng an tâm hơn.】
【Trong lúc ngươi gõ những dòng này, mấy chục con lông xù đang nhìn chằm chằm ngươi đấy.】
【Mấy chuyện phòng ở gì đó để sau đi, Lâm tỷ, cô xem bạch sư trước đi
Nó đang phá đám đó.】
Lâm Thiên Du dựng tường gỗ được một nửa, đứng dậy đi ra ngoài, ép gỗ vào bên trong, chú ý tới những dòng chữ trên màn hình, ngước mắt lên thì thấy bạch sư, khi nãy còn đang nằm phơi nắng trên tảng đá, không biết từ lúc nào đã đứng ở một nơi không xa, ngồi thẳng dậy, đang giúp nàng ép những khúc gỗ trong tay
Nó làm đặc biệt hăng hái
Thậm chí còn dùng chân trước dẫm lên trên, dùng sức nhảy lên trên, rõ ràng, diện tích tiếp xúc của khúc gỗ không lớn chút nào, móng vuốt của bạch sư còn chưa đặt vừa, đừng nói chi là để bạch sư đứng lên đó
Liệu có chịu được sức nặng của bạch sư hay không thì còn phải xem, quan trọng là..
không có chỗ nào để đặt chân
Thế là bạch sư đơn giản nhảy lên ép một chút, rồi thuận thế rơi xuống đất, sau đó quay đầu nhảy lên nữa, cứ như vậy hết lần này đến lần khác, mà lại còn làm xong được mấy cây gỗ
Đang hăng say nhảy, bạch sư như cảm thấy có gì đó, chân trượt một cái, không cẩn thận ngã
Bạch sư nhìn lại bản thân, rồi nhìn cách Lâm Thiên Du dựng, quay đầu lại quanh quẩn bên mấy cây gỗ đã được cố định, nhìn thế nào cũng thấy ghét
"Ngươi tới giúp ta cố định đi
Lâm Thiên Du chỉ vào mấy khúc gỗ khác mới vừa dựng lên, chuẩn bị làm tường gỗ, "Còn cả mấy khúc này nữa, cố định xong là có thể lên đến đỉnh
"Gầm
Giao công việc ép gỗ lại cho bạch sư
Lâm Thiên Du chỉ cần ở sau lưng đỡ và cố định là được, nhưng cách ép gỗ như thế không giống khi làm nhà trúc, tuy rằng cảm thấy bạch sư làm rất cẩn thận, nhưng khi đứng phía sau khúc gỗ, xuyên qua những khe hở liếc nhìn sư tử, nàng bỡn cợt nói: "Ngươi sẽ không nhào lệch, đập trúng ta chứ
Bạch sư nghiêng đầu, động tác nhào lộn dừng lại, sau đó lại nhảy về phía trước, dừng chân chuẩn xác lên khúc gỗ, giậm một cái rồi lại nhảy xuống, vững vàng đáp đất
Nó xoay người trên mặt đất, dò xét về phía sau khúc gỗ để tìm Lâm Thiên Du, "Ô
"Ha ha
Lâm Thiên Du cười một tiếng, tai của bạch sư cụp xuống, nằm sấp tại chỗ, móng vuốt tức giận cào đất
Thấy bạch sư có vẻ tủi thân, nàng vội đổi một khúc gỗ, liên thanh nói: "Được được được, chuẩn chuẩn chuẩn
Không chỉ khen trên miệng, Lâm Thiên Du còn vuốt đầu bạch sư, "Ngươi là con bạch sư lợi hại nhất, thông minh nhất, giỏi nhất mà ta từng gặp, không ai sánh bằng
【Oa
đánh giá cao như vậy sao
Ta cũng thấy bạch sư rất thông minh.】
【Tỉnh lại đi mấy tỷ muội, các cô đoán Lâm tỷ đã từng gặp bao nhiêu con bạch sư?】
【Hình như..
chỉ có một con?】
Sau khi phối hợp với bạch sư để lắp đặt tốt phần sau của nhà, Lâm Thiên Du lại làm thêm một lớp gia cố, trước khi lên đến đỉnh, dùng bùn đất trét kín khe hở, bịt kín ba mặt, không để một kẽ hở
Ở ngay tại chỗ tìm nguyên liệu, có lá gì thì nhét lá đó, trang trí theo phong cách nhà gỗ hoang dã của khu rừng
Căn nhà gỗ này có hơi quá cỡ, diện tích lớn như vậy, có thể coi như một căn hộ rộng
Tường gỗ thì khá ổn, chỉ có nền nhà thì làm thế nào để lát hơi phiền, nếu lát cả ván gỗ thì sẽ không đủ gỗ
Lâm Thiên Du trét xong lớp tường ngoài, chuyển vào bên trong, ở giữa để lại mấy cây gỗ cao hơn tường, mấy cây này sẽ làm trụ cột, để tránh cho mái nhà bị sập
Chuẩn bị kỹ hơn, sức chống đỡ sẽ càng vững chắc, còn có một ưu điểm là, nếu có bị sư tử đá bay một cái, vẫn còn trụ chống đỡ
Đó chỉ là lý do an toàn, gia cố thêm ba lớp, sau khi cắm xuống đất lại thêm một lớp nữa, làm cẩn thận như thế, chắc chắn không thể nào đá đổ được nữa
"Được rồi, lớp tường này tạm thời cứ vậy đi
Lâm Thiên Du cầm những khúc gỗ để lợp mái nhà lên, dùng dao cắt những đường rãnh, không cố định cách cắt, dù sao sau khi chặt xuống thì những khe hở của hai khúc gỗ phải khớp vào nhau
Đầu trên của các khúc gỗ bên trong cũng được cắt rãnh, Lâm Thiên Du đứng trên tảng đá cao, lắp mái lên, rồi dùng bùn đất trét kín các khe hở, cuối cùng dán lá cọ lên lớp bùn bên ngoài
Các khe hở của mái được nhồi bùn, các lớp lá cây dán ở ngoài cùng, có mấy lớp chống thấm, bùn đất dính vào cũng rất chắc
Làm xong, Lâm Thiên Du đi ra bờ sông rửa tay, "Tiếp theo chỉ cần đợi bùn khô là được, mấy ngày nay không mưa, phơi một chút là ổn thôi
May mắn là bây giờ không phải là thời tiết cực đoan
Bạch sư có vẻ rất thích căn nhà gỗ này, còn chưa lắp cửa, trong phòng trừ mấy cây cột ra thì không có gì cả, nhưng vẫn không thể dập tắt sự vui vẻ của bạch sư, nó cứ đi đi lại lại trong phòng
Nhà gỗ được làm bản lớn hơn, nhưng đối với bạch sư có thân hình không nhỏ thì diện tích bên trong chỉ vừa đủ để nó tự do lăn lộn
Khi Lâm Thiên Du quay lại, bạch sư đang nằm ngang trong phòng, thân hình vừa hay bị kẹt giữa các khe hở của cột
Bộ lông trên người bị cọ xát lại co rút, nhưng không hề chạm vào da thịt, kích thước vừa khớp
"Ngươi có da thú không
Chính là da lông của động vật
Lâm Thiên Du chỉ trên mặt đất móc xuống cỏ dại, "Có thể ở bên dưới giá ván gỗ, sau đó đem da lông động vật phô lên trên tấm ván gỗ, như vậy nằm sẽ thoải mái hơn
"Gào..
Bạch sư trở mình, bụng hướng lên trên, lộ ra móng vuốt lười biếng duỗi eo
Lâm Thiên Du uống một ngụm nước, buổi sáng nấu, lúc này uống đã lạnh ngắt
Gần đây ăn cơm đều kèm thêm quả dại, lúc nấu nước cuối cùng sẽ thêm vào một ít, Lâm Thiên Du uống quá nửa cốc, nhai khi nước lẫn với thịt quả rớt xuống, nghiêm túc đánh giá cái phòng vừa rồi Bạch sư dựng dở, chỉ có mấy cây đầu gỗ đâm vào mặt đất
Bạch sư xoay người ngồi dậy, run run lông, từ trong tâm tưởng nhớ cái nhà gỗ đi ra, chú ý thấy Lâm Thiên Du đang nhìn gì, nó chậm rãi tiến lên, nâng vuốt muốn đẩy
Lâm Thiên Du nhanh chân ngăn nó lại, giải thích nói: "Đầu gỗ còn dư một ít, gian phòng này giữ làm chỗ ngươi để thức ăn thế nào
Nói chuyện, nàng còn chỉ chỉ phía trên, ý bảo Bạch sư có thể dùng gian phòng này nhường cho trâu
Mắt Bạch sư sáng rực lên, so với chỗ để thức ăn, nó thích có thêm một gian nhà hơn
Thấy Bạch sư không phản đối, Lâm Thiên Du tiếp tục vội vàng làm nốt gian phòng này
So với phòng vừa rồi là dựa theo thân hình Bạch sư làm, gian phòng này chính là căn cứ số lượng gỗ thừa để quyết định lớn nhỏ, nhưng không thể quá nhỏ, không thì không bỏ được toàn bộ con mồi
Làm xong cùng phòng củi không khác nhau mấy là được
Phòng làm ra, Bạch sư đi vào tốn rất nhiều sức, nếu như thả một con trâu, ngựa vằn, nó không thể nào vào được
Nhưng mà, làm nơi để thức ăn thì mở cửa miệng ra là có thể ngậm được thức ăn cũng rất tiện
Sư tử không có thói quen cất trữ đồ ăn, chúng nó đi săn bên ngoài ăn no sau đó sẽ rời đi, nếu không có bị chim ưng nhắm trúng, vẫn còn rất nhiều thịt thừa, có khả năng sẽ mang thức ăn thừa con mồi về giấu, để bữa tiếp theo ăn
Sự tồn tại của căn phòng này, đơn giản chỉ là muốn dùng mấy cây gậy gỗ mà Bạch sư vốn trang bị thôi
Phòng làm xong, Bạch sư liền chạy tới trên mặt đất ngậm trâu xuống dưới, trâu trên mặt đất kéo ra một vết dài sâu, còn có máu
Bạch sư không để ý, đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn đi săn, nó thậm chí không cần lo lắng sẽ có con vật nào ngửi thấy máu tươi mà chạy tới
Lâm Thiên Du vốn đứng trước cửa, thấy thế liền nghiêng người, nhường đường cho Bạch sư, tiện để nó tha con mồi vào
Nhưng mà Bạch sư chỉ ngậm con mồi lại đây, để trước mặt Lâm Thiên Du, không có ý muốn bỏ con trâu vào
Lâm Thiên Du phỏng đoán nói: "Cho ta ăn sao
Bạch sư há miệng, giọng nói khẽ khàng: "Gào..
"Vừa đúng ta cũng đói bụng
Lâm Thiên Du cầm dao thái rau, trên mặt còn vết cắt vỏ cây, nàng đứng dậy đi ra bờ sông rửa dao, lắc lắc lưỡi dao cho khô nước, suy nghĩ nên cắt ở đâu trên mình trâu
So với thịt bò vàng, thịt trâu thớ sẽ thô hơn, thịt cũng tương đối rời rạc
Nướng qua thịt trâu sẽ mềm hơn
Lâm Thiên Du cắt một miếng đùi trước cho Bạch sư
Lúc ném qua, Bạch sư theo bản năng giơ vuốt đè miếng mồi bay tới trước mặt, nhưng mà đối mặt miếng chân trâu còn đang chảy máu tươi, Bạch sư không hứng thú, miệng cũng không mở
"Không ăn sao
Lâm Thiên Du không khỏi tò mò, trâu trong thực đơn của sư tử, Bạch sư nếu săn được trâu, vậy thì không thể nào không thích ăn

Cắt
Lâm Thiên Du ngưng lại một cái chớp mắt, hiểu ý Bạch sư muốn nói, nàng liền cười khẽ thành tiếng, "Được, cắt
Nàng bước qua đầu trâu chắn ngang trước mắt, ngồi xổm xuống chân trâu, dao thái rau linh hoạt cắt thịt ở đùi trâu, miếng nhỏ thì không thích, đối với đại miêu thích ăn thịt ngồm ngoàm mà nói, cắt miếng thịt to vừa đủ là tốt nhất
Cắt thịt xong, Lâm Thiên Du thấy Bạch sư còn không động, chợt nhớ ra, vội vươn tay tách hai mảnh lá chuối tây xuống, đệm phía dưới miếng thịt
Lúc này Bạch sư mới cúi đầu cắn một miếng thịt
【 ha ha ha, Bạch sư cũng muốn hưởng đãi ngộ giống như gia đình nuôi lông xù
】 【 mọi người ăn đều cắt sẵn rồi, đại sư tử cũng muốn
】 【 rõ ràng là một bé mèo đẹp thế này, ăn uống tỉ mỉ một chút thì làm sao, trực tiếp gặm dính bẩn lông không tốt
】 【 ta nghiêm túc nghi ngờ con Bạch sư này có bệnh thích sạch sẽ, lúc ăn còn nhìn chằm chằm bộ lông của mình
】 Bạch sư ăn xác thực rất cẩn thận, ngậm thịt ngửa đầu để thịt rơi vào miệng, cẩn thận tránh đi bộ lông bờm quanh cổ
Bộ lông dày lại sạch sẽ chỉnh tề, trừ tự thân thực lực mạnh, sẽ không bị đói đến mức da lông mất đi độ bóng, ngoài ra cũng phải thường xuyên tự mình chăm sóc
Lâm Thiên Du lục lọi ba lô, không có đồ thay, nhưng mà có chút vải đã dệt xong, bởi vì sợi bông không đủ, vẫn luôn chưa làm tiếp
Không biết bao giờ mới gom đủ đồ làm được một bộ quần áo nữa
Lâm Thiên Du đem miếng vải bông so so ở cổ Bạch sư
Bạch sư còn đang ngậm thịt, thói quen ăn cơm là ngửa đầu, lại càng dễ cho Lâm Thiên Du đeo đồ lên
Vừa khéo hai bên đều có một đường, đây là định khi nào có thêm sợi bông sẽ tiện lợi làm đường tiếp theo, lúc này vừa đúng dịp
Lâm Thiên Du kéo kéo khăn choàng, để nó cố gắng che bộ lông quanh cổ Bạch sư, "Được rồi, như vậy ngươi có thể bình thường ăn cơm
Ăn mà phải ngẩng đầu lên thì không thoải mái, vẫn là cúi xuống từng ngụm ăn thích hơn
Bạch sư liếm liếm khóe miệng máu, đợi để ý đến có đồ vật trên cổ thì Lâm Thiên Du đã đeo khăn cho nó rồi
Sợi bông Lâm Thiên Du làm hơi ngả vàng, không có hóa chất tẩy trắng, cách xử lý cũng hơi thô ráp
Nhưng cách đan không tồi, Bạch sư mang vào có thể phân biệt bằng màu sắc so với bộ lông, vẫn dùng rất tốt
Mắt thấy Bạch sư ngồi dậy cúi đầu ăn
Lâm Thiên Du lại ngồi xuống trước trâu chuẩn bị đốt lửa lên
Một cái chân trâu, Bạch sư chắc chắn ăn không đủ, thế là Lâm Thiên Du lại cắt không ít thịt cho nó, nhất là nội tạng
Trước mặt Bạch sư đã đầy đồ ăn
Lâm Thiên Du chống cằm một tay, tay kia cầm que gỗ chọc đống lửa, cười liếc sư nói: "Ngươi với Đại Quýt hẳn là rất hợp nhau
Đều là đại miêu thích ăn thịt trâu
【 trâu: Ta không muốn các ngươi có bất kỳ giao lưu nào, cảm ơn
】 【 Thật sự có ngon đến vậy sao
Nhìn mà ta cũng thèm, xuống lầu tìm dì bán thịt mua miếng thôi
】 Lâm Thiên Du lật miếng thịt trên đống lửa, chân thành nói: "Thật ra thịt trâu không ngon bằng thịt bò vàng, mọi người muốn ăn thịt bò, thì ăn thịt bò vàng là được rồi
Nàng thuần túy vì ở đây không có thịt bò vàng, với lại đám đại miêu thích ăn thịt trâu, nàng mới thuận tiện cắt một miếng nướng ăn thử
Chưa nói đến có ngon không, nhưng đây là protein, nguồn năng lượng tuyệt vời ở ngoài trời
Chỉ là...Cách có được thì khó khăn cấp địa ngục thôi
Đồ ăn dinh dưỡng cao mà dễ kiếm cũng có, như một số loại côn trùng, protein gấp mười thịt bò
Nhưng Lâm Thiên Du cảm thấy mình không quá cần bồi bổ như thế
Thịt mỡ nạc xen lẫn bị lửa nướng kêu xèo xèo, Lâm Thiên Du thong thả rải muối lên miếng thịt, muối trắng rơi vào thịt trong nháy mắt bị dầu hòa tan
Cuối cùng lật một mặt là có thể ăn
"Đại sư tử...
Lâm Thiên Du cầm miếng thịt nướng xiên que, quay đầu muốn hỏi Bạch sư có ăn không, thì thấy đống thịt trước mặt Bạch sư đã ăn xong
Đối mặt đồ nướng, Bạch sư không thấy hứng thú, có vẻ ăn no rồi khát nước, nó đi về phía bờ sông
Lâm Thiên Du cắn một miếng thịt nướng, thu ánh mắt, "Mọi người nghĩ, bột ớt có khi nào mọc trên thảo nguyên không
Nướng mà thiếu cái gì cũng không thể thiếu gia vị đặc biệt, Lâm Thiên Du hiện tại thì không có gì
Tuy vẫn là rất ngon, nhưng luôn có cảm giác thiếu chút gì
Lâm Thiên Du lên tiếng hỏi: "Đại sư tử, ngươi có ngửi thấy ở chỗ này có loại gia vị cay nào không
Ai quen thuộc hoàn cảnh gần đây nhất, thì khẳng định là chủ nhân mảnh đất này
Mấy con vật khác lại gần cũng sẽ bị chủ nhân xử lý xong, cho nên biện pháp tốt nhất để tìm gia vị hiện tại là — hỏi Bạch sư
"Ô..
Giọng Bạch sư trả lời rất gần, nó tới đưa dây cóc treo quả trứng đà điểu đựng nước cho nàng
"Không có hả, được rồi
Lâm Thiên Du từ miệng nó nhận lấy dây cóc, cầm lên cảm thấy không đúng sức nặng; vừa rồi uống gần hết nước rồi, sao khi xách lên như đang đầy nước vậy
Lâm Thiên Du cúi đầu nhìn, nước bên trong lắc qua lắc lại, nếu biên độ lớn hơn, thì nước sẽ bắn cả ra
Khóe miệng nàng hơi nhếch lên, "Ngươi đi giúp ta lấy nước nha
Cảm ơn
Nhân lúc ăn thịt nướng, để chỗ nước vừa lấy được trên bếp đun sôi
Lâm Thiên Du ăn thịt bò, "Mọi người có thấy tung tích sói con ở phòng phát sóng trực tiếp của người khác không
Sao lâu thế rồi mà sói con còn chưa tới, nhà cửa nàng xây xong rồi
【 Báo —
Ở phòng phát sóng của Hàng Tư Tư xuất hiện rồi, Tư Tư vốn định bắt thỏ, sau đó đối mặt với đàn sói đồng cỏ quay đầu bỏ chạy luôn
】 【Ấn Hữu Lâm cũng đến đó, bị tiểu sói dọa chạy +1】 【Cung Hâm Minh nhận ra ý định tán gẫu của tiểu sói, bị tiểu sói cảnh cáo đào tẩu.】 Dù sao bên kia gần bờ biển hơn
Trước đây, để tìm loại túi của sói, khách quý trực tiếp chuyển chỗ ở ra bờ biển, bãi cỏ mà sói thảo nguyên đi săn có thể nói là nơi gần khách quý nhất, dễ dàng kiếm được thức ăn nhất
Chỉ cần vận may tốt một chút, dùng lửa đốt hang thỏ, rồi chặn thêm một hai chỗ, kiểu gì cũng bắt được vài con
Kết quả, thấy sói thảo nguyên ở đó, chúng chẳng thèm giao tiếp hay bắt chuyện gì cả, thậm chí tiểu sói vừa quay đầu chú ý đến bọn họ thì khách quý đã quay đầu bắt đầu tập đi rồi
Cái dáng quay lưng bỏ chạy của con vật này không dám chạy mà chỉ dám tập đi
Động tác có thể nói là cố tình làm ra vẻ, gót giày nhỏ cọ xát cỏ với tốc độ cực nhanh
Lâm Thiên Du: "..
Chỉ là ngoài ý muốn thôi
Lâm Thiên Du lật thịt nướng, ăn xong xiên thịt trên tay, đứng dậy nói: "Ta đi tìm xem tiểu sói
Cô chung đụng với bạch sư khá hòa hợp, tuy rằng tính bạch sư có phần khó chịu, phần lớn thời gian thì im lặng, thi thoảng lại thở hơi ra vẻ cảnh cáo, nhưng với Lâm Thiên Du thì việc này chẳng có chút uy hiếp nào, có lẽ là nó cố ý thu liễm khí thế, nên tiếng thở cũng mềm mỏng đi không ít
Nhưng, vừa dứt lời
Không đợi nàng bước đi, sói thảo nguyên tự mình đến, miệng còn ngậm một cái giỏ đầy thỏ, đều là chiến lợi phẩm đi săn hôm nay của sói thảo nguyên
Nếu là trước kia, sói thảo nguyên sẽ không tùy tiện xâm nhập lãnh địa của động vật lạ, nhưng giờ nó ngửi thấy mùi của Lâm Thiên Du ở đây, vậy thì không thể không đi vào một chuyến
Bạch sư đã phát giác ngay khi sói thảo nguyên tiến vào lãnh địa, nhưng trên người Lâm Thiên Du đều là hơi thở của sói thảo nguyên, biết nó là người của Lâm Thiên Du nên không ra cảnh báo, như cái cách nó đối đãi với những con vật lạ khác tùy tiện xâm nhập lãnh địa của mình, đuổi chúng đi khỏi lãnh thổ
Lúc này, bạch sư yên lặng nhìn sói thảo nguyên ở đằng xa, còn tiểu sói cũng lặng lẽ đánh giá bạch sư
Thấy tiểu sói, Lâm Thiên Du vẫy vẫy tay với nó, "Đến ăn thịt bò nướng này không, ngon lắm
Sói thảo nguyên chau mày, tiến lên không phải để ăn thịt bò mà là đứng chắn giữa bạch sư và Lâm Thiên Du, nó chen mình vào cái khoảng cách nhỏ đến mức có thể gọi là khe hở kia

Thấy tình hình không ổn, Lâm Thiên Du chẳng kịp ném thịt bò nướng, vội ôm tiểu sói, ôm vào lòng rồi hôn lên cái đầu nhỏ đầy lông
Lâm Thiên Du ôm lấy tiểu sói, vừa dỗ dành vừa vuốt lông, "Ngoan ngoan, đừng đánh nhau
Mọi người phải chung sống hòa bình nha
Ta không sao, ngươi đừng vội, hôm nay ta đến là để xây nhà cho bạch sư mà, ngươi phải biết bạch sư chứ, hôm qua ngươi ngửi được mùi của bạch sư trên người ta mà..
Đúng không
Nói đến cuối, nàng có chút do dự
Rốt cuộc có hay không thì Lâm Thiên Du cũng không rõ lắm, vì hôm qua nàng và bạch sư gần như không tiếp xúc, lần duy nhất tiếp xúc gián tiếp vẫn là sờ vào cái cây mà bạch sư đã ngậm qua, khi nàng kiểm tra dấu răng xem như là có tiếp xúc
Liệu có lưu lại mùi của bạch sư không thì khó nói lắm
Sói thảo nguyên không có vẻ muốn tức giận, nhưng vẫn cố chấp đứng chắn trước mặt Lâm Thiên Du
Bạch sư đứng lên, cũng đi tới
"Đừng đừng
Đừng đánh nhau
Lâm Thiên Du ôm tiểu sói đặt sang một bên, để chính mình ngồi giữa hai con mãnh thú
Cái biện pháp ngăn cách này tuy hơi ngốc nhưng rất hữu hiệu
Hai con lông xù lúc này chỉ nhìn nhau bằng ánh mắt, không còn va chạm về thể xác
Sợ khi vung móng vuốt sẽ làm bị thương người đang ngồi giữa chúng
Lâm Thiên Du cũng thoáng nhẹ nhõm, không đánh nhau là tốt rồi
Tuy hiện tại chúng không có ý muốn đánh nhau, nhưng Lâm Thiên Du vẫn không dám lơ là, vẫn ngồi nguyên tại chỗ không nhúc nhích, vừa hay lấy xuống một miếng thịt bò đút cho tiểu sói
"Nào, a -- nếm thử xem thịt bò nướng vị thế nào, ta nướng lâu rồi, mỡ bên trong ta đều nướng cho chảy hết ra
Nướng khô ăn sẽ hơi giòn, rất thơm
Sói thảo nguyên há miệng ăn thịt bò nướng, nhưng mắt vẫn không rời bạch sư một giây nào
Lâm Thiên Du nghiêng đầu, hoàn toàn chắn ánh mắt của sói thảo nguyên, cúi đầu cọ cọ vào đầu nó, "Ngoan
Ngay lúc tình thế đang căng như dây đàn này, tiếng vó ngựa rất nhịp nhàng vang lên, ngựa vằn chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Thiên Du, Truy Phong đến rồi
Hai bên hông của nó nhét đầy, ở chỗ túi bên hông còn lòi ra một ít lá xanh, miệng ngậm cái rổ cũng đựng không ít đồ
"Xích --
Truy Phong một mạch tiến đến trước mặt Lâm Thiên Du, đặt rổ xuống rồi cố lắc lắc người để túi đồ bên hông rơi ra, nhưng hai bên túi đều có khóa, có lắc cũng không rớt, mà cái nắp vải còn chưa được mở ra
Lâm Thiên Du tiến lên giúp vén túi ở hông, tiện tay nhận cái rổ trong miệng ngựa vằn
Bên trong đều là mấy đồ trang trí nhỏ, phải đợi đến khi hoàn thành xong mới dùng để trang trí, nàng mang nhiều đồ quá, lại không bê nổi, nên nhờ Truy Phong đến giúp mang đồ trước
Thời gian Truy Phong đến không chênh lệch so với dự kiến của nàng, rau lá vẫn còn tươi nguyên
Những cây xanh này dự định để trang trí sân, nhưng bây giờ phạm vi sân còn chưa định, nên không vội lấy rau lá, mà lấy đồ trong rổ ra trước
Trong rổ này không có gì đặc biệt, toàn là mấy đồ linh tinh; cái chuông gió vỏ sò làm trước đó cũng có một chuỗi
Vừa hay treo lên cửa để làm đồ trang trí, mấy chuỗi vỏ sò rải rác ở chung một chỗ
Để treo được đồ này, Lâm Thiên Du còn cố tình để lại một cái móc khóa, treo một tràng như vậy là được, dây thừng rơi vào trong móc khóa cũng sẽ không dễ bị gió thổi bay
Bạch sư đi đến liếc mắt nhìn chuông gió, vỏ sò xuyên sợi dây bị gió thổi lay động, khi va chạm vào nhau thì phát ra những âm thanh trong trẻo
Âm thanh nhỏ xao động nghe rất êm tai, hơn nữa mỗi lần âm thanh đều có chút khác nhau, nghe vào tai còn rất có tiết tấu, rất dễ nghe
"Ăn cơm xong rồi hãy đi hái nha
Lâm Thiên Du cởi khăn quàng xuống, tiện tay vuốt lại chỗ lông bị rối của bạch sư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa làm xong mới phản ứng, đây không phải mấy con lông xù mà nàng vẫn rất quen, mà là một con bạch sư mới quen chưa được bao lâu, có danh hung hãn tàn bạo
Nhìn bàn tay mình đã vùi trong đám lông dày của bạch sư, năm ngón tay bị lớp lông trắng bao phủ, ở bên ngoài hoàn toàn không thấy tay mình đâu
Nhưng..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch sư dường như không có ý giận, ngược lại khi nhìn đối diện, đôi mắt xanh biếc mang theo chút hoài nghi, dường như đang hỏi, sao không làm tiếp
Thấy vậy, Lâm Thiên Du mới tiếp tục vuốt lông, lần này vuốt cho đến khi bộ lông trở nên mượt mà, bạch sư vẫn không phản ứng gì, dường như người được vuốt lông không phải là nó vậy, ngay cả cái chỗ nguy hiểm như cổ, nó cũng không có ý định đuổi tay Lâm Thiên Du
"Ngoan lắm
Lâm Thiên Du nhịn không được xoa xoa thêm vài lần, làm cho đám lông xù trên trán càng thêm rối tung, nếu có thể không cần làm gì cả, chỉ nằm trong nhà xoa lông con mèo bự này thôi, nàng cũng có thể vui vẻ chơi cả ngày
Treo chuông gió xong, Lâm Thiên Du quay lại lấy những thứ khác trang trí cho căn nhà
Về cửa gỗ, Lâm Thiên Du cảm thấy ý bạch sư không cần làm cửa, dùng cọc gỗ làm tường rồi đào một cái lỗ ra vào sẽ tiện hơn
Nhiệt độ xuống thấp vào ban đêm hoàn toàn không phải vấn đề quan trọng đối với bạch sư, lớp da dày của chúng đủ để sinh hoạt tốt trong đêm gió lạnh
Hơn nữa chưa tìm được vật gì phù hợp có thể thay thế bản lề để cửa trượt êm được, trong thời gian ngắn không tìm được thứ thay thế, nên không vội lắp cửa vào
Lâm Thiên Du đang hăng hái trang trí trong phòng thì không chú ý đến bên ngoài, bạch sư cúi đầu nhìn cái giỏ bóng rổ trống rỗng trên mặt đất, không biết đang nghĩ gì
Ngay sau đó, bạch sư từ từ giơ móng lên, có lẽ là lần đầu gặp đồ vật này nên khi thò chân còn khá gượng gạo, đợi đến khi cả hai chân trước đều đặt vào trong giỏ
Rắc một tiếng, chiếc giỏ bóng rổ vốn mỏng manh lập tức không chịu nổi sức nặng, vỡ thành từng mảnh
Lâm Thiên Du: "...
Quay đầu lại, nàng đối diện với đôi mắt xanh biếc ngây thơ, dường như vì cái giỏ bóng rổ vỡ vụn mà thấy đau lòng, biết nói chuyện ánh mắt như vỡ tan thành từng mảnh
Lâm Thiên Du nhìn bạch sư đang cố nhét mình vào cái giỏ bóng rổ, vẻ mặt nghiêm nghị mở miệng nói: "Chắc là do cái giỏ này chất lượng không tốt, lần sau ta sẽ tìm cho ngươi vài cái giỏ tốt hơn
Đám dân mạng: 【???】 【Giỏ: Đúng, đều tại ta, tất cả là lỗi của ta, không liên quan gì đến bạch sư hết.】 【Ha ha ha, Giỏ: Cái gì, ngươi đang nói cái gì thế?
Có ai quản không!】 Tác giả có chuyện muốn nói: Đến rồi đến rồi ~..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.