Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 78: 【 dinh dưỡng dịch thêm canh 】




【 Đáng yêu quá
Rất muốn ấn nó vào bát sữa (không phải...) 】 Xung quanh đây quả dại trừ một ít quả to cổ quái, Lâm Thiên Du gần như đều đã nếm qua
Cái quả dại mà thỏ con mang xuống này có vị ngọt thanh, thuộc loại ngọt đặc biệt, giống như mật ong, không hợp khẩu vị của Lâm Thiên Du lắm, nhưng cây quả này lại rất được các động vật nhỏ khác ưa thích
Lâm Thiên Du thỉnh thoảng ra ngoài vẫn có thể thấy trên cây có động vật nhỏ đang gặm quả
Loại quả này dễ được thỏ con chấp nhận hơn so với quả chua
Lâm Thiên Du ăn khá chậm, vừa ăn vừa xem thỏ con đang gặm quả, "Ngon không
Răng rắc răng rắc thỏ con ăn rất nghiêm túc, bớt chút thời gian trả lời câu hỏi của nàng, "Ô
Có thể là chưa từng nếm thử, cho dù lên cây cũng là chim đến đậu trên cành cây, thấy quả dại trước giờ đều tránh đi, hiện giờ lần đầu tiên ăn, vị cũng không tệ
Cũng giống như thỏ nhỏ gặm củ cải vậy, giòn tan
Lâm Thiên Du thấy nó thích, nói: "Đợi ta một chút, ta đi lấy cho ngươi chút nấm gia quả
Mấy quả hái trước đã ăn gần hết, số lượng còn lại cũng không nhiều, đều ở trong túi lớn đeo trên người Truy Phong, giờ Truy Phong cũng không biết chạy đi đâu
Lâm Thiên Du dứt khoát chạy đến cây nấm gia quả hái, một thời gian không hái, nhiều quả nấm gia treo trên cây đã mềm nhũn, nhưng chưa đến lúc rụng, chú ý thấy liền hái xuống luôn, tránh cho rơi xuống đất ném hỏng
Hồng Chân Chuẩn đi săn về chưa đậu xuống cây đã nhận thấy có người, nó lập tức mắt lóe lên, nhắm thẳng hướng người hái quả lao tới
Ngay khi đến gần sau lưng, nhận ra người trên cây là ai, Hồng Chân Chuẩn đang lao tới đột nhiên dừng lại, thu hồi khí thế sắc bén, vung cánh cố gắng giữ thăng bằng, nhưng bị nhánh cây quệt phải, vẫn là "bộp" một tiếng, ngã vào nhánh cây bên cạnh Lâm Thiên Du
Phanh gấp thất bại
Lần này động tĩnh không nhỏ, cành cây đều rung, những quả vốn đã lung lay sắp rụng kia dường như lại sắp rớt xuống
"Muộn vậy còn ra ngoài săn
Lâm Thiên Du nghiêng đầu, đầu ngón tay khẽ chạm vào đầu nhỏ của Hồng Chân Chuẩn, bình thường thì thời gian đi săn của Hồng Chân Chuẩn là buổi sáng đi vài lần, sau khi về buổi chiều lại đi, tối đi săn thì rất hiếm khi
Bất quá có thể là nó ở trên cây nấm gia quả, đói thì ăn nấm gia quả, hôm nay muốn đổi vị nên mới đi săn
Hồng Chân Chuẩn không muốn bị xoa đầu, nó lắc lắc đầu lùi về sau nửa bước, lại như phản ứng kịp ra gì, ngập ngừng bước qua, ngẩng đầu lên, "Thu
Nhìn con sâu ngay trước mặt, dù nó đã chết bất động, Lâm Thiên Du vẫn là không dấu vết nghiêng người, "Chờ, chờ đã..
ý ngươi ta hiểu, ngươi tự mình ăn đi, ngoan
Tuy nói hàm lượng protein của nó gấp mười mấy lần thịt bò, nhưng Lâm Thiên Du nghĩ, với khẩu vị của mình có thể không có phúc hưởng thụ
Hồng Chân Chuẩn giật giật về phía trước, xác nhận Lâm Thiên Du thực sự không có hứng thú, lúc này mới bay trở lại tổ hưởng dụng
【 Lâm tỷ làm gì thế
Động vật nhỏ chia đồ ăn cho ngươi là biểu hiện sự tin tưởng thích, thế mà ngươi không ăn
】 【 Tổn thương trái tim động vật nhỏ quá
Đồ ăn dinh dưỡng như thế
Nếu đổi lại ta - ta cũng không dám ăn, thôi đừng đổi
】 【 ha ha ha, ta chỉ nhìn Lâm tỷ làm chủ kênh thôi, không muốn dồn ép cô ấy đến chết đâu
】 Lâm Thiên Du hái mấy quả nấm gia, quay đầu Hồng Chân Chuẩn đã ăn xong bữa khuya, nàng vẫy vẫy tay, "Ta đi đây
"Thu
Sau khi Hồng Chân Chuẩn đáp lại, Lâm Thiên Du một tay vịn thân cây nghiêng người nhảy xuống
Thỏ con đã ăn xong quả dại, chỉ còn lại vài hột rơi trên đất, nó nằm bên đống đá nhỏ liếm lông
Động vật nhỏ nhiều lông lúc ăn đồ không thể tránh khỏi sẽ bị bẩn
Lâm Thiên Du ngồi xếp bằng xuống trước mặt nó, đem đám nấm gia quả xếp trước mặt nó, "Cái này tuy không ngọt bằng loại quả dại vừa rồi, nhưng cũng ngon lắm đấy, thử chút không
Thỏ con hít ngửi, có vẻ là rất hứng thú, nhưng buổi tối vừa ăn mồi lại thêm nửa quả dại, thỏ con đã no bụng, lúc này cũng ăn không nổi nữa
Không mở miệng, vừa nãy tự mình làm sạch lông gần xong, thỏ con rung rung lông, xoay người định đi
"Đợi một chút
Lâm Thiên Du chỉ chỉ vào nấm gia quả, "Hay là ngươi mang về ăn
Thỏ con mang vào hang một quả nấm gia vẫn là dễ như trở bàn tay, sẽ không vướng víu
Nghĩ vậy, Lâm Thiên Du đi vào phòng mở chiếc rương đựng đồ tạp ra; trong rương mà trước kia Hàng Tư Tư cho cô, có mấy tấm vải hình vuông, chắc là giống như khăn nén dùng, nhưng quá nhỏ, không thực dụng bằng khăn nén, nên luôn để dưới đáy rương không dùng tới, đều là đồ mới
Lâm Thiên Du chọn một tấm mang ra, quay lại bọc đám nấm gia quả
Thỏ con không rõ gì nhìn nó bận rộn, trong mắt nó, tay chỉ động một chút, khăn vuông đã bọc kín quả dại bên trong, tuy rằng vẫn còn ngửi thấy mùi quả, nhưng lại không nhìn thấy sự tồn tại của quả dại nữa
Điều này làm nó không khỏi cảm thấy tò mò
Sau khi Lâm Thiên Du gói kỹ, nâng tay vòng qua đầu thỏ con, đem hai góc vải kéo lại, buộc lại trước bụng thỏ con thành nút sống
"Được rồi, về đến nhà cắn một cái vào chỗ này là nó tự mở ra
Thời cổ ra đường gói quần áo đều dùng thủ pháp bó kiểu này
Cũng rất thực dụng
Thỏ con chỉ ngây người trong chốc lát, trên người như có thêm gì đó, hơi nặng nhưng vẫn có thể chấp nhận
Nó cúi đầu nhìn tay Lâm Thiên Du cứ luôn táy máy cái gì, con ngươi của nó co lại, há miệng cắn, ngửa đầu nháy mắt, nút buộc liền bị cởi ra, gói vải chứa quả dại từ trên lưng nó lăn xuống, lăn hai vòng trên cỏ
Thỏ con nhìn quả dại rồi nhìn Lâm Thiên Du, kinh ngạc mở to hai mắt, miệng vẫn ngậm một góc khăn, "Ô
"Đúng, trong này gói quả dại
Lâm Thiên Du lấy khăn ra, lần nữa gói quả dại
Vừa để cạnh đó, hai cục đá nhỏ từ trên quả dại rơi xuống
Lâm Thiên Du ngẩn người, "Ngươi đang làm gì vậy
Ngẩng đầu lên thì thấy thỏ con không biết mệt mỏi ngậm cục đá bỏ lên khăn vuông
Đuôi thỏ con dựng ngược lên run rẩy, "Gào
"Mang về hả
Lâm Thiên Du bất đắc dĩ cười nói: "Thực ra nếu ngươi muốn dùng cục đá, dưới đất tùy tiện tìm sẽ lật ra rất nhiều, không cần nhất định là những cục đó đâu
Xa xôi mà vác cục đá về, mệt lắm đó
Nhưng mà thỏ con giống như nhận diện chuẩn những cục đá này, gắng sức để vào trong
Lâm Thiên Du đành phải giúp chuyển mấy cục đá qua bên cạnh, cuốn hết vào mép vải, tránh làm nát nấm gia quả
Chờ miễn cưỡng bó xong hết cục đá, thỏ con đã sớm ngồi xổm trước mặt Lâm Thiên Du rồi
Vẻ mặt thành thật, hoàn toàn không hợp với tính cách táo bạo của thỏ con
Lâm Thiên Du lại giúp nó buộc lại, và dặn dò: "Về phải nhớ cắn chỗ này
Thỏ con nhìn chăm chú, nghiêm túc, hệt như chú mèo con chăm chỉ hiếu học, khi gật đầu tai còn rung rung
Làm xong xuôi, Lâm Thiên Du vừa buông tay ra thì thỏ con lại mất khống chế ngửa ra sau đổ xuống
"

Thỏ con ngơ ngác, quơ hai chân, nhưng vì bụng ngửa lên trời không có điểm tựa, nên trực tiếp bị cái bọc nhỏ nâng lên
Lâm Thiên Du: "!!!
【 Phụt — hahaha
Nhìn xem đôi mắt nhỏ ngây thơ kia của Tôn gia kìa, đáng yêu chết ta mất
】 【 Oa oa oa, con của ta bị bắt cóc bởi cái bọc nhỏ rồi, cô cô hôn cho con một cái nè
】 【 Còn thất thần làm gì nữa, còn không mau tranh thủ cơ hội chôn đầu vào bụng nó đi
】 Lâm Thiên Du mím môi dưới, không ngờ rằng, trong lúc đang giao chiến với chiếc bọc vải, thỏ con đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhạy bén khóa chặt ngay trên mặt nàng, "Gào gào
Đuôi cũng quăng mạnh
"Khụ
Tiếng cười của Lâm Thiên Du hóa thành một tiếng ho nhẹ, nhưng ý cười trên mặt vẫn không thể che giấu nổi, nàng giúp nó cởi nút buộc
Thỏ con lộn một vòng đã nhảy xuống khỏi chiếc bọc nhỏ, sau khi được tự do, nó cẩn thận xoay quanh bọc nhỏ, còn thường xuyên hạ thấp thân phát ra tiếng gầm gừ hà hơi
Dường như hiểu lầm cái bọc nhỏ là sinh vật sống
Suýt chút nữa bị bọc vải kia giết chết
Tôn gia không phục
Khi khăn vuông có động tĩnh vì gió thổi, thỏ con càng không chút do dự lao vào, giơ vuốt gắt gao giữ chặt bọc nhỏ, cúi đầu cắn một góc liền ra sức xé rách
Hùng hổ, dường như đang giao chiến, quyết không chịu thua kém
Lâm Thiên Du ở bên cạnh nhìn mà cười đến đau cả bụng, "Ha ha..
Khi ánh mắt dao của thỏ con bay tới trong nháy mắt, Lâm Thiên Du biểu tình nghiêm túc liền lên dây cót ngay lập tức, sau đó chờ thỏ con lại tiếp tục đánh nhau với khăn vuông thì nàng lại tiếp tục cười
Mắt thấy thỏ con sử ra tuyệt chiêu, tứ trảo liên kích
Lâm Thiên Du sợ nó mệt, ở bên cạnh vuốt lông dỗ dành: "Được rồi được rồi
Khăn vuông bảo là nó phục rồi, chúng ta tha nó một mạng
Thỏ con liếm liếm môi, cúi đầu nhìn khăn vuông lại nhìn Lâm Thiên Du, trong ánh mắt có một kiểu ý tứ là: Sao ta không nghe thấy gì nhỉ
"Không sao, ta nghe thấy
Lâm Thiên Du vươn tay, thỏ con nghĩ nghĩ, không ngăn cản, thu lại cái vuốt đang đặt lên khăn
Lâm Thiên Du kéo kéo chỗ nếp gấp trên khăn, có mấy chỗ bị vuốt của thỏ con cào trúng, làm lộ chỉ, chỉ cần vẩy vẩy mạnh thì những đường chỉ đó có thể về lại trong khăn vải
Nhưng mà, hoàn toàn về lại thì không thể, chỉ có thể nói là cố gắng phục hồi nguyên trạng thôi
Thỏ tôn nhìn có vẻ mập mạp, thực tế chỉ là lông quá dày và xù, tạo hiệu ứng thị giác cho người ta thôi, chứ thật ra không béo, nếu không thì vừa rồi cũng không thể bị một cái túi vải nhỏ nhấc lên dễ dàng vậy
Lần này lại chơi trò tung túi, Lâm Thiên Du chỉ tượng trưng thả hai viên đá nhỏ vào bên trong, "Nào
Lần này thử lại xem
Thỏ tôn tiến lên, rũ mắt nhìn túi vải nhỏ đang treo trên người mình, còn không quên nhe răng với nó, như muốn nói nếu ngươi dám động tay thì tôn gia sẽ xé xác ngươi ngay lập tức
May mà sức nặng kiểm soát không tệ, vừa rồi không xảy ra ngoài ý muốn, thỏ tôn lúc này mới hài lòng, vuốt vuốt góc khăn vuông trước ngực, tỏ vẻ coi như ngươi biết điều
Làm xong, Lâm Thiên Du xoa đầu thỏ tôn, vừa nãy giằng co với khăn vuông một hồi, lông cũng bị xáo trộn hết, nàng giúp nó vuốt lại cho mượt mà, nói: "Đi đi, trên đường cẩn thận
"Gào
Thỏ tôn ngẩng đầu nhanh chóng cọ vào cổ tay nàng, sau đó không đợi Lâm Thiên Du phản ứng, nhanh chóng chạy vào bóng đêm
Lâm Thiên Du nhíu mày, nhìn cổ tay mình, trên đó hình như còn có vết mềm mại do lông xù cọ qua, không khỏi bật cười
[Gào
Ngạo kiều hay nổi cáu nhưng lại rất ngoan để vuốt ve!] [Bên ngoài: Ngươi dám đụng vào tôn gia, tôn gia cắn chết ngươi, thực tế lại là cứ để người ta vuốt một chút lại một chút.] Thỏ tôn đi rồi, xung quanh lại trở nên yên tĩnh
Lâm Thiên Du ngồi một lát, lại đứng dậy thu mấy cây nấm quả, không có thùng đựng thừa, đành để chung với quýt trước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh sáng ban đêm không tốt, ở ngoài thì miễn cưỡng có ánh trăng, còn trong phòng thì lại tối đen như mực
Đèn pin từ lúc trời nhá nhem dùng đến giờ, lượng điện đã gần hết
Lâm Thiên Du ngồi trước bàn, "Ngày mai phải nhớ đem ống đèn pin ra ngoài sạc
Ngón tay vuốt ve công tắc đèn pin, nàng chống cằm, nghĩ ngợi rồi nói: "Trong phòng có phải là quá ngột ngạt không
Không phải là kiểu khó chịu không thở được do thiếu không khí
Cửa vừa đóng vào, đây đúng là một không gian hoàn toàn kín, ngay cả cửa sổ cũng không có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hay là khoét một cái cửa sổ
Lâm Thiên Du tay ước lượng lên vách gỗ bên phải, cách bàn một khoảng, nếu mở cửa sổ thì ban ngày ánh sáng có thể chiếu vào trong phòng
Nếu có đầy đủ công cụ, ngay từ đầu xây dựng đã có thể làm hai phòng ngủ một phòng khách rồi, cũng không vấn đề gì
Khổ nỗi chỉ có một con dao phay, Lâm Thiên Du hiện tại ở nhà gỗ, nhìn thì có vẻ tốt, nhưng kỳ thực vẫn rất đơn sơ
So với nhà gỗ tinh xảo, thì căn nhà này của nàng chỉ có thể xem như một kết cấu nhà gỗ mà thôi
Bùn đất chèn giữa các đầu gỗ làm tường đã khô, Lâm Thiên Du thử một chút thì thấy rất chắc, "Cứ khoét một đường, lúc mở cửa sổ thì tách mặt này lên, phía dưới dùng đầu gỗ chống, muốn đóng cửa sổ thì rút đầu gỗ ra là xong
Chỉ là khoa tay múa chân nửa ngày, Lâm Thiên Du không có trực tiếp xuống tay, thứ nhất là sợ bùn đất không chắc chắn, thứ hai là nóc nhà, khoét như vậy có lẽ sẽ làm rung nóc nhà
Đến lúc đó thì chưa mở được cửa sổ thì ngược lại nhà lại bị sập xệ
Như vậy thì thiệt hơn nhiều
[Mở cái cửa sổ gì, ta đề nghị trực tiếp đổi chỗ ẩn náu luôn đi.] [Vậy chỗ ẩn náu tiếp theo có thể xây trong lãnh địa của sư tử trắng không
Vị trí địa lý tốt lại còn yên tĩnh, không có động vật nào khác quấy rầy.] Sư tử trắng chưa ở cùng với Lâm Thiên Du, không ít người hâm mộ đều mong nàng sớm đưa sư tử trắng về
Muốn Lâm Thiên Du đưa sư tử trắng về, đồng thời lại không khỏi suy nghĩ đưa sư tử trắng về thì ở đâu
Trong nhà nhiều lông xù quá rồi
Lâm Thiên Du nói: "Đợi sư tử trắng làm quen hơn với đám lông xù trong nhà đã, còn chỗ ẩn náu mới thì… Cũng không phải là không được
Bên đó cũng có sông, cũng có thể làm bẫy bắt cá
Nhưng tạm thời cũng chỉ là ý nghĩ, chuyển nhà gỗ không đơn giản như dọn hang Bàn Sơn, cho dù muốn chuyển, cũng phải chờ dựng xong nhà gỗ bên đó rồi tính sau
Nghe thấy tiếng sói con bên ngoài, Lâm Thiên Du cầm đèn pin lên nói: "Đợi thêm thời gian rồi tính, lát nữa ta hỏi thử sư tử trắng đã
Đàn sói trở về, sói con đang ngủ trong hố thấp cũng gào gào đứng lên, tiếng kêu liên tục
Báo săn con thì không có động tĩnh gì, Lâm Thiên Du quay đầu nhìn lại thì thấy Đậu Đậu đã nằm bên cạnh hai con báo con
"Chào mừng về nhà
Lâm Thiên Du dựa vào cửa nheo mắt, "Vất vả rồi
"Gào ô
Sói con nhảy xuống hố cọ cọ nàng
Lâm Thiên Du ngồi xổm xuống, ôm nó vào lòng, chú ý đến con mồi cách đó không xa, nàng nghi hoặc nói: "Các ngươi còn chưa ăn sao
Đi một thời gian dài như vậy, Lâm Thiên Du cho là chúng nó đã ăn xong mới về chứ

"Ăn rồi nha
Lâm Thiên Du sờ bụng sói con thấy quả thật vậy, "Vậy con trâu này là cố ý mang về cho ta sao
Cảm ơn
Con trâu nằm dưới đất có rất nhiều vết răng, hẳn là do lôi kéo mà để lại, vết thương chí mạng thì ở cổ
Hai con túi sói ngồi xổm bên cạnh trâu, đôi mắt sáng long lanh
Nhận thấy Lâm Thiên Du đến, túi sói xám ngẩng đầu lên, "Gào——
"Ngoan
Lâm Thiên Du cũng kéo túi sói xám đến, "Hôm nay vui lắm sao
Nói xong câu này, Lâm Thiên Du cũng cảm thấy mình hỏi thừa, nhìn thần sắc của túi sói có thể thấy rõ, so với dáng vẻ ủ rũ khi chữa bệnh thì hiện tại tốt hơn nhiều rồi
Túi sói vàng cũng kêu theo, "Ô
Chúng vừa kêu, sói đồng cỏ bên cạnh cũng hùa theo ồn ào, sói con thì càng chẳng cần nghĩ ngợi đã ồn ào theo
Trong khoảnh khắc, bên ngoài nơi ẩn náu vang lên tiếng "Gào ô" ồn ào náo nhiệt
Đáy mắt Lâm Thiên Du tràn đầy ý cười, thật lòng cảm thấy cao hứng vì chúng nó đi săn thành công, nàng quay đầu nhìn báo săn, đang định nói gì đó
Từ xa, báo săn đối diện với ánh mắt của nàng, dừng một chút, con báo săn vốn quen hành động một mình, cũng ngẩng đầu lên, hòa mình vào cả bầy, cũng kêu một tiếng: "Gào
[Gào khóc ngao ngao
Cho ta một suất, cho ta một suất a!] [Cách màn hình mà ta cũng thấy nhiệt huyết sôi trào, thả ta vào đi, ta cũng muốn giết trâu rừng!] [Tỉnh lại đi tỷ muội… Một con trâu rừng đá bay ngươi hai dặm rồi, ngươi còn đòi giết trâu rừng
Ngủ đi, trong mơ bị trâu rừng đánh cũng không đau đâu.] … Túi sói thường ăn các loài như chuột túi, thú nhỏ và chim, túi sói cũng vậy
Chúng sẽ không đi săn động vật lớn, như trâu rừng lợn rừng thì là loại mà chúng thấy cũng sẽ không đuổi, bởi vì đánh không lại
Nhưng lần này có báo săn và đàn sói đồng cỏ ở cùng, túi sói giúp sức ở giữa, cũng thành công săn được trâu rừng, chúng tự nhiên rất cao hứng
Buổi tối mọi người đều ăn rồi, Lâm Thiên Du chỉ cắt thịt cho sói con, còn lại thì kéo vào nơi ẩn náu bằng lá cọ để đó, không vội xử lý
Xử lý xong hết thảy, Lâm Thiên Du cuối cùng đem tấm ván gỗ che lên phía trên sân, như vậy ban ngày mặt trời lên cũng không chiếu đến đàn sói con đang ngủ nghỉ
Che hai bên xong, sân trông có vẻ nhỏ đi một nửa
Lâm Thiên Du thẳng lưng vỗ tay, xoay người gọi: "Sói con đi, chúng ta ngủ thôi

Trong thời gian ở đảo đồng cỏ, cái gì cũng không thiếu, thứ duy nhất thiếu là quần áo
Lâm Thiên Du ôm sói con, vuốt ve bộ lông của nó, nghĩ xem nên làm quần áo như thế nào
Áo lông dê thì lông dê quá ít, huống hồ làm những thứ kia cũng đã cho sư tử trắng dùng rồi
Hay là dứt khoát không dùng da lông động vật nữa, mà chế biến một chút rồi mặc như quần áo làm từ da cây
Có vẻ như cũng được đấy
Đang nghĩ ngợi thì Lâm Thiên Du cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, rũ mắt nhìn xuống thì thấy sói đồng cỏ đang hơi ngửa đầu, đôi mắt nhìn không chớp vào nàng
Thấy Lâm Thiên Du cúi đầu nhìn mình, sói đồng cỏ lúc này mới chớp mắt
Lâm Thiên Du xoa trán nó, "Không ngủ được sao
Sói đồng cỏ nhẹ nhàng kêu "Ô" một tiếng
"Ô a
Lâm Thiên Du ôm sói con nói: "Thật ra ta cũng không mệt, nằm một chút thôi, nằm là sẽ thấy mệt
Nói vậy thôi, Lâm Thiên Du cũng không có vẻ gì buồn ngủ cả, có lẽ là vì vừa rồi hưng phấn, lúc này nhìn như bình tĩnh kỳ thật vẫn chưa hoàn hồn, cho nên không ngủ được
Nàng ôm sói con cọ cọ, nhấc chân gác lên người sói con, "Sói con ngươi có phải lại lớn thêm rồi không
Không biết có phải là ảo giác không, nhưng cả ngày ở cùng nhau, trưởng thành như thế nào rất khó phân biệt bằng mắt thường, nhưng bây giờ Lâm Thiên Du cảm thấy sói đồng cỏ nằm nghiêng cũng sắp cao bằng nàng rồi
Sói đồng cỏ liếm liếm mặt nàng
Lâm Thiên Du vùi đầu vào người sói con, vừa dựa vào tường gỗ, vừa co chân lại, gối đầu lên sói đồng cỏ mềm mại
Như thế này có vẻ thoải mái hơn nhiều so với gối da lông ngắn mà nàng tự xếp
Vừa mới nằm xuống, điện thoại liền rung hai tiếng
Lâm Thiên Du mở lên liếc nhìn, Tô Vũ Hành đang trong nhóm @ toàn bộ thành viên
Tô Vũ Hành: [(liên kết) Đây là chương trình Weibo mở rút thăm trúng thưởng, vất vả mọi người hỗ trợ tuyên truyền.] Sau khi kết thúc tập đầu tiên, rất nhiều fan đều muốn mua đồ lưu niệm, Tô Vũ Hành liền tìm người lo việc này, tập hai phát sóng đến giờ, cũng đã lần lượt rút thưởng và trao tặng không ít đồ vật
Lâm Thiên Du mở Weibo ra hỗ trợ, vừa lướt lại thấy trên hot search Weibo xuất hiện một chủ đề
# Thị Kính Nguyên trốn thuế lậu thuế # Đằng sau còn có chữ "Bạo"
Lâm Thiên Du nhíu mày, đầu ngón tay lướt nhẹ vào chủ đề này
Bên trong phần lớn đều là sự khinh miệt và phẫn nộ đối với hành vi trốn thuế lậu thuế của Thị Kính Nguyên
Trước đây Quách Ngạn Bằng gặp chuyện không may còn có fan ủng hộ lên tiếng bênh vực, tuy rằng sau đó phát hiện là chính hắn thuê người
Nhưng lần này trên diễn đàn, một lời bênh vực cho Thi Kính Nguyên cũng không có
Không biết có phải tài khoản bị khóa rồi không, đến tiền thuê người cũng không có
[Sao ta nhớ lần trước bị điều tra xong thì nộp đủ thuế và tiền phạt sẽ xong chứ, Thi Kính Nguyên làm sao lại thành ra thế này?] [Lần trước tai tiếng xong không ai tìm hắn làm việc, có lẽ là số tiền tích cóp đã trả hết để bồi thường hợp đồng, không còn tiền nộp thuế quá hạn.] [Thảo nào lừa Tô Đạo, hóa ra là đã đến đường cùng.] [Cảm giác hắn ban đầu định lừa Lâm tỷ, nhưng Lâm Lâm không thèm để ý hắn, thấy chán ghét mới đổi mục tiêu sang Tô Đạo.] ..
Trên mạng bình luận xôn xao
Không ít người xem livestream của Lâm Thiên Du, hăng hái cắt những đoạn hội thoại của Thi Kính Nguyên và Tô Đạo trong hành lang
Về chuyện Thi Kính Nguyên lừa đảo tống tiền, khi livestream đã lên hot search, nhưng sau đó Thi Kính Nguyên dùng số tiền lớn để dìm xuống, lại mua thêm không ít tin tức của minh tinh khác, dẹp hết những thứ này
Nhưng đó chỉ là bề mặt yên bình mà thôi, thực tế người trong giới có mấy ai không biết Thi Kính Nguyên đã hết thời
Việc dìm tin cũng có mặt tốt, thật sự có những người không để ý đến giới giải trí, nhưng những ai từng xem Thi Kính Nguyên đóng phim, lúc này nhìn thấy hot search liền xem được video hắn lừa đảo
Xem kèm đề tài và video, cũng có thể biết nguyên nhân Thi Kính Nguyên lừa Tô Đạo
Trong phút chốc, Thi Kính Nguyên vốn đã đầy tai tiếng, càng trở thành con chuột bị người người truy đánh, ngay cả cái giá của bậc tiền bối trong giới cũng không còn
Tuy Thi Kính Nguyên lừa đảo là sự thật, nhưng nhờ Tô Vũ Hành phát hiện kịp thời, nên chưa thực sự mất tiền cho hắn
Nhiều nhất chỉ có thể nói Thi Kính Nguyên có ý định, nhưng chưa thành, không thể dùng tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản để buộc tội hắn, chỉ là xem tình hình hiện tại, Thi Kính Nguyên chắc chắn sẽ bị sờ gáy
Kèm theo độ hot của đề tài này ngày càng tăng, một đề tài khác cũng nhanh chóng leo lên, đó là đề tài Tô Vũ Hành đáng thương
Trong đó có cả video Lâm Thiên Du dẫn lũ lông xù chặn đường cướp bóc, cùng với những khách mời khác đục nước béo cò trộm đồ
Vô tình giúp chương trình đạt được độ hot ngoài mong đợi
Thi Kính Nguyên tuy không để lại gì cho chương trình, nhưng đợt hot này lại có thật
Lướt xuống dưới, Tô Vũ Hành còn đang tranh thủ quảng cáo rút thăm trúng thưởng
Có thể nói, chương trình này Tô Vũ Hành đã dốc 1000% tâm huyết
Lâm Thiên Du gõ cạch một tiếng, "Bây giờ Weibo vẫn còn náo nhiệt ghê
Đã gần sáng, độ thảo luận không giảm mà còn tăng
Chắc có lẽ vì có đề tài mới, mọi người đều thức đêm hóng biến
Thảo Nguyên sói gật đầu: "Ô
"Ngươi ô cái gì
Lâm Thiên Du cười ngẩng đầu, xoa xoa đầu nó, "Ngươi hiểu trên này đang nói gì sao
Thảo Nguyên sói nghiêng đầu liếm nàng, không trả lời câu hỏi này
"Ha ha
Lâm Thiên Du cười càng vui vẻ, tháo đồng hồ đặt sang bên cạnh, trở mình gối đầu, vỗ vỗ cổ tiểu sói, "Ngủ thôi

--- Phía chân trời trắng xóa
Linh tinh vài tiếng chim hót, mơ hồ nghe thấy âm thanh càng lúc càng lớn
Trong nơi ẩn náu nhà gỗ, Lâm Thiên Du ôm chăn lông trở mình, nhấc chăn trùm qua đầu, ngăn tiếng ồn bên ngoài
May mà không bao lâu âm thanh liền biến mất
Nhiệt độ tăng lên, ban đêm đắp chăn giữ ấm vừa đủ, giờ phút này lại có chút nóng
Lâm Thiên Du híp mắt, mơ mơ màng màng đá chăn ra, theo thói quen giơ tay ôm sang bên cạnh lại sờ vào khoảng không
"Ngô..
Nàng há miệng thở dốc, dường như kêu một tiếng Tiểu Sói, nhưng thanh âm kia dường như chỉ vang lên trong đầu, không nói ra, mơ màng hồ đồ lại ngủ thiếp đi
Chờ lúc tỉnh lại thì đã là buổi chiều
Lâm Thiên Du từ trên giường ngồi dậy vẫn còn đang gà gật, đi ngang qua bên bàn liền dừng lại, vội vàng cầm đèn pin ra ngoài sạc
"Trời mưa
Bên ngoài ánh mặt trời rất chói, giơ tay lên có thể cảm nhận được hạt mưa rơi vào tay
Có chút giống dấu hiệu mưa lớn, chỉ là thấy trời trong xanh bao la, hơn nữa bây giờ không phải mùa mưa, chắc cũng không mưa to được
Tấm ván gỗ trên mái hiên chưa dỡ, trận mưa này nếu thực sự đổ xuống, các ấu tể cũng có chỗ trú
"Chào buổi sáng mấy đứa nhóc
Cho dù có tấm ván gỗ, cũng không thể chặn được tiếng kêu của lũ ấu tể bên dưới, không biết con nào hiếu động, đã hất cả tấm ván gỗ trên đầu lên rồi
Xem ra thời gian qua luyện tập trốn trong hố nhỏ cũng có ích
Đám lông xù chắc đã ra ngoài săn rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong nhà chỉ còn một con Thảo Nguyên sói, nó ở lại để chăm sóc và bảo vệ ấu tể
Lâm Thiên Du cắt một miếng chân trâu rừng, "Ngươi ăn trước đi, chúng nó một lát nữa mới về
Thảo Nguyên sói cụp tai xuống, vẫy vẫy đuôi, mắt cũng híp lại, đó là cách chúng nó biểu đạt sự thân thiện
Lâm Thiên Du vỗ đầu nó, quay lại cắt thịt và hòa sữa bột cho ấu tể
Bình sữa đã vứt đi, ấu tể đã có thể tự uống, không cần phải bế từng đứa, đặt đồ ăn đầy đủ, chúng tự khắc sẽ ăn
Trong hố lửa đã tắt từ lâu, nhưng tay đặt lên hòn đá xung quanh vẫn còn cảm nhận được hơi ấm
Lâm Thiên Du rót đầy nước, đun nóng, lấy que gỗ chọc vào hố lửa, không để ý nói: "Hôm nay hình như muốn mưa, lát nữa ta xem có mưa không, nếu không ta sang bên Bạch Sư làm sân
Tiện thể xem xung quanh có nơi nào thích hợp làm sân, rồi dựng thêm một chỗ trú ẩn thứ hai
Ngủ một mạch đến tận bây giờ, qua cả giờ cơm bình thường, Lâm Thiên Du bây giờ cũng không cảm thấy đói, chỉ uống mấy ngụm nước
Ăn xong chân trâu rừng, Thảo Nguyên sói đi đến bên cạnh hố nhỏ nằm xuống, ghé đầu xuống nhìn, lũ ấu tể đang vây quanh gặm thịt trâu và uống sữa bột vui vẻ
Có mấy con không biết cách uống sữa, sữa dính đầy trên đầu
Lâm Thiên Du cũng chú ý thấy những chấm nhỏ màu trắng trên đầu ấu tể, chỉ xuống dưới nói: "Xem kìa, nó uống sữa dính đầy đầu luôn
Bát sữa thả khá nhiều, có lẽ không cần phải tranh giành, ngược lại bắt đầu tự uống bát của mình
Có mấy bát chưa có ấu tể nào động tới, Lâm Thiên Du cũng không vội, chờ chúng uống sữa xong, chúng sẽ tự ngửi mùi tìm đến những bát còn lại, uống no rồi sẽ tự tìm chỗ phơi nắng
Con ấu tể bị dính sữa trên đầu không giống những con khác, nó nhắm mắt uống, những con khác thì dùng đầu lưỡi cuốn, nó thì dùng đầu lưỡi gạt, "ba tháp ba tháp", uống nửa ngày, cho mình một cái mặt nạ sữa
Uống lại đặc biệt nghiêm túc
[Đáng yêu quá
Thật muốn ấn nó vào bát sữa (không phải đâu...)] [Ha ha ha, ta chỉ muốn biết con nhóc này có uống vào được không, hay là uống cả bát cũng không biết sữa bột có vị gì?] [Uống còn biết nhắm mắt, rõ ràng là một chú sói con thông minh mà.] ..
Sói con thông minh uống nửa ngày, uống xong một bát rồi dùng chân vuốt mặt, quay đầu sang ăn thịt bò
Đi ngang qua những ấu tể khác, ngửi thấy mùi sữa trên lông, giúp nó liếm sạch lông sữa, tiện thể cũng liếm luôn sữa bột trên người nó
Lũ ấu tể ăn uống đâu vào đấy, khung cảnh thật ấm áp và đáng yêu
Lâm Thiên Du đứng bên cạnh nhìn hồi lâu
Thảo Nguyên sói đang nằm yên bỗng đứng lên, cẩn thận nhìn về phía bên trái
Khả năng nhận biết nguy hiểm sắp tới của con người không thể so được với động vật
Lâm Thiên Du đứng lên hỏi: "Có gì nguy hiểm sao
"Ô..
Thảo Nguyên sói đáp lời, đồng thời chắn trước người Lâm Thiên Du
Theo lý, đây đã là lãnh địa của bầy sói, động vật xâm nhập chắc chắn là khiêu khích
Chẳng lẽ là một con mãnh thú mạnh mẽ, thừa lúc bầy sói không có ở nhà, đến tranh giành địa bàn sao
Đang nghĩ, chợt chú ý thấy dấu vết màu trắng dần dần xuất hiện ở đằng xa
"Là Bạch Sư
Lâm Thiên Du ngồi xuống xoa đầu Thảo Nguyên sói, "Ngày hôm qua con sư tử gặp ở bờ sông ngươi còn nhớ chứ, nó không phải địch
Đừng lo lắng
Bạch Sư càng đến gần, Thảo Nguyên sói dường như cũng nhận ra mùi quen thuộc, nhưng nó vẫn không rời đi mà ngồi xuống tại chỗ
Lặng lẽ chắn phía trước ấu tể
Lúc Bạch Sư tới thì đang ngậm một con cừu, nó liếc mắt nhìn Thảo Nguyên sói, đặt cừu xuống cạnh hồ, sau đó xoay người rời đi
"Nha——
Lâm Thiên Du đang định đi qua, thấy vậy vội hỏi: "Ngươi đi đâu
"Rống
Bạch Sư gầm một tiếng, rồi chạy về phía xa
"Chờ
Lâm Thiên Du hoài nghi, chờ cái gì
Bất quá..
nếu Bạch Sư đã bảo nàng chờ một chút, thì chắc một lát nữa Bạch Sư sẽ quay lại
Lâm Thiên Du vuốt lông Thảo Nguyên sói, an ủi: "Đừng lo lắng, nó là một con sư tử rất thân thiện
Thảo Nguyên sói quay đầu cọ cọ nàng, Lâm Thiên Du thuận thế cong ngón tay gãi cổ nó
[Cừu: Đúng đúng đúng, thân thiện đặc biệt thân thiện.] [Ha ha, thật sự không ai thương cừu à.] [Thương thì sao, tôi nói cả nửa ngày là tôi muốn ăn thịt dê nướng rồi
Lại có người kêu phải làm thịt dê cuộn lẩu, tức thật sự muốn phát điên!] ..
Được Lâm Thiên Du an ủi, Thảo Nguyên sói đang xù lông dần dần bình tĩnh lại, có lẽ cũng là vì Bạch Sư tạm thời rời đi, nên nó không còn căng thẳng nữa
Bầy sói đi săn, bảo vệ tốt lũ con chính là trách nhiệm của chúng, nếu không phải người mà chúng cực kỳ tin tưởng, thì bất kể ai hay con vật nào tiến gần, chúng đều sẽ không chút do dự đuổi đối phương đi
Huống chi là sư tử trắng, một loài thú dữ có tính uy hiếp cực cao đối với lũ con
"Được rồi, ta đi xem con cừu thế nào
Lâm Thiên Du đặt chén nước xuống, đứng dậy đi về phía bờ hồ
Nhìn qua không có gì kỳ lạ
Chỉ là một con cừu rất bình thường mà thôi, nếu nhất định phải tìm ra điểm không giống bình thường thì có lẽ là hình thể hơi..
lớn
Lâm Thiên Du đặt tay lên trên, đã nguội, không phải mới bị mang đến
Càng thêm kỳ lạ
Đúng lúc này, sư tử trắng mới vừa đi không bao lâu lại chạy tới, lần này nó ngậm trong miệng một con linh dương Gazelle
Cũng như lần trước, thả xuống rồi đi
Lâm Thiên Du: "


Dòng tin: 【

!】 【Sư tử trắng đi săn nghiêm túc thế sao, chưa đầy 20 phút đã bắt được một con?】 Để tránh người xem mải xem livestream quên mất thời gian, góc phải phòng livestream luôn hiển thị thời gian
Giờ phút này có thể dùng để phán đoán chính xác đến từng giây, sư tử trắng từ lúc thả con cừu đến khi ngậm linh dương Gazelle về mất tổng cộng bao nhiêu thời gian
Việc đi săn này cứ như nhặt được trên đường vậy, xem ra chẳng tốn chút sức nào cả
"Chắc là bắt trước rồi
Lâm Thiên Du kiểm tra, vết thương ở cổ con linh dương Gazelle máu đã đông, "Có thể là nó thu thập con mồi rồi, sau đó hôm nay ngậm hết về đây
Vừa dứt lời, sư tử trắng lại ngậm về một con ngựa vằn
Lâm Thiên Du gật đầu, như vậy đã xác nhận suy đoán của nàng, nhưng ngược lại phát hiện vấn đề, "Sư tử trắng bắt nhiều con mồi như vậy để làm gì
Điều này rõ ràng không chỉ đủ phần ăn, chẳng lẽ sư tử cũng tiến hóa ra thói quen tích trữ đồ ăn
Không đúng, nếu thật có thói quen này, thì chuyên gia phụ trách quan sát chuyện này đã sớm công bố luận văn rồi
Một chút tin tức cũng không có
Sư tử trắng chạy tới chạy lui mấy chuyến, cuối cùng khi ngậm về một con cừu nữa thì nó run run bộ lông, cúi đầu xuống uống nước bên hồ
Lâm Thiên Du nhìn đống con mồi chất cao như một ngọn đồi nhỏ trước mắt, không khỏi đưa tay chọc chọc sư tử trắng, "Sao ngươi bắt nhiều mồi vậy
Hôm qua lúc đến chỗ sư tử trắng buổi sáng còn không có những thứ này, nói cách khác, những thứ này là sư tử trắng bắt được từ sau khi nàng rời đi hôm qua đến bây giờ
Tính toán thời gian, sư tử trắng chắc sẽ không cả đêm không nghỉ, chỉ đi bắt những thứ này chứ
Sư tử trắng uống no nước rồi run rẩy bộ lông, "Gào
Da
"Ngươi muốn da của mấy con vật này
Lâm Thiên Du dừng một chút, giúp nó bổ sung câu nói tiếp theo, "Để lót hả
Hoặc là lót sân giống ta
Sư tử trắng khẽ gật cằm, "Ô
Vậy xem ra đúng là ý đó
Lâm Thiên Du lập tức bật cười, "Được
Ta giúp ngươi thu thập da của chúng
Sư tử trắng là một tay săn mồi cừ khôi, nhưng có vẻ như so với đi săn, nó càng thích xây nhà cửa, sửa sang lại chỗ ở hơn
Lâm Thiên Du vẫn là lần đầu tiên gặp một con sư tử trắng thông minh khéo léo như vậy, cảm thấy rất thú vị
Chỉ là, sư tử trắng không biết lột da con mồi, làm sao lấy da lông còn nguyên vẹn, cho nên mang con mồi đến cho Lâm Thiên Du để nàng giúp
"Có phải ngươi cũng chưa ăn gì không
Lâm Thiên Du lột da cừu xuống, tiện tay cắt nửa con dê, "Thịt thì không cắt quá nhỏ, ngươi cứ ăn vậy trước đi
Sư tử trắng vừa uống nước xong, ngược lại không hứng thú lắm với con mồi, nhưng khi thấy thịt ném tới vẫn theo bản năng há miệng cắn
Cắn xong nửa con dê, sư tử trắng dừng một chút, thả con mồi ra, liếm liếm máu trên mép, rồi nằm xuống ăn thịt ở chỗ chân dê
Trong hố thấp, lũ sói con và báo con im lặng không phát ra tiếng động nào
Lũ con trong hố thấp che ván gỗ không nhìn thấy bên ngoài, chúng nghe thấy tiếng kêu của sư tử trắng nhưng không thể liên hệ nó với con sư tử trắng đã thấy ngày hôm qua
Bầy sói đi săn, để lũ con ở nhà thật ra rất nguy hiểm
Có một số loài vật sẽ cố tình chọn thời điểm này đến đánh lén, nếu may mắn, sói trông lũ con có thể đợi được phần lớn bầy đi săn về, nếu không thì..
Vì vậy, sau khi nhận ra nguy hiểm, lũ con sẽ chủ động im lặng, cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình
Cứ như trốn trong hang vậy, liều mạng rúc vào bên trong, để tránh móng vuốt quẹt vào đất trong hang gây ra tiếng động, chúng lui vào rất khẽ
Sói đồng cỏ canh chừng lũ con, ánh mắt luôn hướng về phía sư tử trắng
Lâm Thiên Du làm xong một nửa da cũng phát hiện lũ con yên tĩnh, nàng quay đầu nhìn ván gỗ là hiểu ra mọi chuyện, "Đợi chút, ta làm ít đồ
Nói xong, nàng để dao thái rau sang một bên, rồi rửa tay ở bên hồ
Đang chuẩn bị đi qua thì dừng chân, quay người nhặt hai đoạn xương đùi có dính thịt, có thịt nhưng không nhiều
Lũ con vừa ăn cơm xong, đưa mấy khúc xương lớn này cho chúng gặm chơi rất vừa
Nhấc ván gỗ lên, thấy Lâm Thiên Du, sói con lập tức bắt đầu nhúc nhích, "Gào
"Là sư tử trắng đây
Chẳng phải ngày hôm qua còn thấy rồi sao
Lâm Thiên Du nhấc cả hai bên ván gỗ lên, bế lũ con ra ngoài
Vừa nãy trời có vẻ sắp mưa, nhưng đến giờ vẫn không thấy dấu hiệu gì rõ rệt, hai giọt mưa rơi trước đó cũng không mưa tiếp nữa
Lũ con chạm chân xuống đất có hơi ngơ ngác, đôi mắt loạn xạ nhìn xung quanh, khi nhìn thấy bóng trắng ở bờ sông thì dừng lại
Màu trắng rất hiếm trong mắt sói con, không cần Lâm Thiên Du nói gì, nó tự có thể nghĩ ra con sư tử trắng đã đứng rất gần Lâm Thiên Du ngày hôm qua
Chỉ là, nhận ra thì nhận ra
Sói con không có đi tìm sư tử trắng chơi
Lâm Thiên Du nhìn sói con và hai con báo con quây quần xung quanh sói đồng cỏ sau khi được thả ra, "Có thể là bầy sói và Đậu Đậu không có ở đây nên chúng không yên tâm, vì thế không dám qua đó
Có chỗ dựa thì mới dám tự nhiên tới gần sư tử trắng được
Lâm Thiên Du xếp ván gỗ sang một bên, để lại mấy khúc xương lớn cho chúng, không chỉ lũ con có thể gặm mà sói đồng cỏ cũng có thể
Thả chúng xong, nàng vỗ tay nói: "Được rồi, các ngươi chơi đi
Chơi ở gần đây thôi nhé, đừng chạy xa quá
Sói đồng cỏ canh chừng lũ con đáp lời: "Ô
Sư tử trắng cắn một miếng thịt, ánh mắt thường liếc về bên này, chậm rãi nhai miếng thịt trong miệng
Lâm Thiên Du đi tới, thấy vậy liền sờ đầu nó, "Không ngon miệng sao
Sao mới ăn có chút xíu vậy
Chỉ một chân, bây giờ nhìn cứ như chưa ăn gì vậy
Sư tử trắng liếm liếm miệng, móng vuốt đặt lên trên kéo xuống một miếng thịt lớn
"Mấy tấm da này mang về không thể dùng ngay được, phải giặt một chút rồi phơi khô
Sau khi Lâm Thiên Du lột xong da, sẽ cạo hết lớp mỡ phía trên, nếu không để lâu sẽ hư thối, đến lúc đó thì cả tấm da đều phải vứt đi
Vừa lúc nàng có tro thảo mộc và bồ kết, hai thứ kết hợp dùng rất tốt
Lâm Thiên Du run run bộ lông dính nước, nói: "Tạm thời phơi ở chỗ ta, chờ phơi khô xong sẽ cho ngươi
Sư tử trắng nghe vậy không có phản ứng gì, theo nó, con người thích thì cứ giữ, nó không quan trọng có lấy đi hay không
Lột da là một kỹ năng sống, so với hai ba nhát dao cắt được vài miếng thịt thì vất vả hơn nhiều, nhất là dao thái rau để cạo lớp mỡ, dao cùn cạo không được mà phải cẩn thận đừng để lưỡi dao làm rách da
Phía sau vẫn còn mấy con chưa xong, Lâm Thiên Du duỗi tay, rửa dao thái rau rồi cắt một miếng chân dê xuống
Là cả khối thịt lớn trên đùi, dao cắt một đường ở cạnh bên, rồi lấy một cái que gỗ cắm vào xuyên từ đầu bên này ra đầu bên kia
Xiên thịt xong, gác hai đầu que lên hai bên bếp lửa để nướng trước, chờ chuẩn bị xong số da còn lại, thịt này cũng sắp chín
Thấy sư tử trắng đang nhìn mình, Lâm Thiên Du lắc lắc chân dê trên tay, "Muốn thử một miếng không
Sư tử trắng quay mặt đi chỗ khác, từ chối rất rõ ràng
Lâm Thiên Du lau dao thái rau, tiếp tục lột da, "Nhiều thịt như thế, phải ăn đến bao giờ đây
Mỗi loại thịt đều có cảm giác khác nhau, có lẽ lần này bắt được nhiều con mồi khác nhau như vậy, cũng là vì sư tử trắng không muốn chỉ ăn mỗi một loại
Nghĩ đến đây, Lâm Thiên Du bật cười, đang muốn mở miệng, nhưng lời đến bên miệng lại dừng lại, nàng nghi hoặc nhìn về phía đối diện hồ, "Mấy người có nghe thấy tiếng bước chân không
Cứ như là từ xa đang tiến lại gần
Sư tử trắng vẫn còn bận phân cao thấp với vết máu trên lông, đối với tiếng bước chân không có tính uy hiếp như này thì không quan tâm
Không lâu sau, có hai người một trước một sau chạy qua bên kia hồ
Nhiếp Lăng Dương thở hồng hộc, chạy mồ hôi đầm đìa cũng không dám dừng lại, còn không quên kéo lê Hàng Tư Tư đang bị bỏ lại phía sau, "Nhanh, chạy nhanh lên chút
"Tôi thật phục rồi
Hàng Tư Tư yếu ớt nói
Bọn họ đang chuyên tâm chạy, chẳng còn sức để ý đến bờ hồ phía đối diện, chỉ một lòng vùi đầu chạy
Lâm Thiên Du cầm theo dao thái rau, nghi hoặc nheo mắt, "Đây..
giữa trưa chạy bộ
Ngẩng đầu liếc nhìn mặt trời trên cao, ánh nắng chói chang như thế, bình thường không ai chọn thời điểm này để chạy bộ cả
Đặc biệt là vẫn liên tục, cứ như vẫn đang tăng tốc, liều mạng chạy về phía trước
"Tình huống gì đây
Trong lúc nàng còn đang khó hiểu thì đúng ở chỗ Hàng Tư Tư và Nhiếp Lăng Dương vừa chạy qua, một con sư tử đực toàn thân màu nâu nhạt xuất hiện, đang đuổi theo hướng của họ
Lâm Thiên Du: "


Tác giả có chuyện muốn nói: Đến rồi đến rồi
Chương này là chương thêm, chương sau vẫn là 12 giờ đêm đúng giờ xuất bản ba ba ba ba ~ cầu nước dinh dưỡng!...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.