Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 81: 【 liếc sư ánh mắt ha ha ha, hảo kích động. 】




Sau khi lau sạch móng vuốt cho bạch sư, Lâm Thiên Du giặt khăn mặt sạch rồi vắt khô, mang về treo lên vách gỗ một bên của nhà gỗ để lần sau lau móng vuốt cho bạch sư thì tiện lấy dùng
Lâm Thiên Du vận động gân cốt một chút, “Được rồi… tiếp theo chính là làm sân.” Lần trước đến trồng mấy cây xanh bên cạnh, cây đã sống lại, lá cây đều có màu xanh nhạt, chỉ có vài lá phía dưới bị khô vàng, lúc đổi chỗ trồng đã ngắt hết lá khô xuống rồi nên không có vấn đề gì lớn
Lâm Thiên Du cầm tấm ván gỗ ngắn, cố định trong tay, nói: “Có bạch sư ở thì không đào hố.” Nàng đào hố là vì muốn làm cao độ của trong phòng lên, còn có thể để mấy ấu tể vào trong, chỗ cao một chút chúng sẽ không chạy lung tung
Còn bạch sư thì hoàn toàn không cần lo lắng điều đó
Nếu không phải bạch sư thích cùng nàng ở trong nhà gỗ như thế này, thì Lâm Thiên Du thấy cái sân này có cũng được mà không có cũng không sao
Ván gỗ là một cây gỗ tròn bị chặt từ trên xuống, độ dày không đều, dù sao nó cũng là hình trụ, lúc chẻ xuống hai bên thì ván gỗ sẽ nhỏ lại là điều không tránh khỏi
Nhưng nếu xếp từ lớn đến nhỏ như vậy theo thứ tự thì trông cũng không tệ
“Ngôi nhà này làm là để ngắm cảnh, hàng rào cũng làm cho có vẻ là được, đẹp mắt là được.” Lâm Thiên Du cầm một tấm ván gỗ lên, phần dưới đã bị nàng chặt thành hình tam giác ngược, “Chặt thành thế này cắm thẳng xuống đất là bảo đảm không đổ.” Lấy vách nhà gỗ làm điểm bắt đầu, cho đến khi chia ra toàn bộ phạm vi sân thì mới đặt xuống một tấm ván
Lâm Thiên Du gõ gõ khiến ván gỗ chìm sâu hơn, quan sát hàng rào đã làm trước đó, “Thật ra độ cao này, ấu tể sói đồng cỏ đến cũng nhảy không ra được.” Lúc không thấy ván gỗ thì có cảm giác cắm xuống xong hàng rào sẽ ngắn đi rất nhiều, không ngờ thật sự cắm xuống cố định chắc chắn, phần ván gỗ nhô lên trên mặt đất vẫn thấp hơn chân nàng một chút
Ấu tể sói đồng cỏ cũng phải đứng bên cạnh, giơ chân trước lên cố gắng mới nhảy được
Chỉ là cùng độ cao, với bạch sư mà nói thì không cần nhảy, chỉ cần bước ra là được
Bạch sư nằm trong sân, nhìn Lâm Thiên Du từng chút một dùng ván gỗ bao quanh mình, không hề có chút cảm giác sắp bị giam cầm, ngược lại thoải mái duỗi người lười biếng, xoay bụng lên trên, hai chân trước đặt sát hàng rào
Ngay dưới mắt Lâm Thiên Du, nàng đang gõ ván gỗ liền dừng tay lại, vươn tay ra nắm lấy bàn chân lông trắng xù xoa nhẹ một chút
Bàn chân trước của bạch sư theo bản năng ôm vào, như đang bắt một con vật nhỏ biết bay, giữ lấy tay của Lâm Thiên Du nhưng không chặt lắm
Lâm Thiên Du thuận thế trầm xuống, khi rút tay lại thì gãi gãi cổ bạch sư, ngẩng đầu nhìn tư thế của nó, cổ của bạch sư hoàn toàn lộ ra ngoài
Những vị trí như cổ, bụng mà khi bị tấn công có khả năng sẽ mất mạng thì dù là mãnh thú lớn hay động vật nhỏ cũng sẽ rất cẩn thận không để lộ ra
Bạch sư rõ ràng không hề phòng bị Lâm Thiên Du
“Được rồi, ngươi cứ tự đi chơi, ta làm xong cái này rồi sẽ sớm trồng cây xanh vào.” Lâm Thiên Du dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào mi tâm bạch sư, “Mấy cây xanh này ngươi đều có thể ăn được, giúp nôn lông.” Bạch sư rất thích sạch sẽ, bình thường khi liếm láp cơ thể thì chiếc lưỡi ráp của nó chắc đã mang không ít lông vào miệng
Nhưng mà đã gặp vài lần, chưa bao giờ thấy bạch sư nôn lông, có lẽ bạch sư tự nó cũng tìm cỏ để ăn
Lần này trực tiếp trồng trong sân, lúc bạch sư muốn ăn thì đi ra ngoài là ăn được ngay
Để tránh lúc gõ lại làm xô lệch mất vị trí, khó sửa lại, cho nên khi quy hoạch ngay từ đầu, Lâm Thiên Du đã cắm ván gỗ xuống một ít, không cần quá chắc, chỉ cần định vị, sau đó lại lần lượt đi gõ xuống
“Có cần quấn thêm dây thừng không nhỉ
Nhìn có vẻ sẽ đẹp hơn?” Lâm Thiên Du xếp khá sát, khe hở ở giữa cũng không nhiều, nàng chỉ nói thầm một câu rồi bỏ qua, như vậy đã nhìn rất đẹp rồi, thêm dây thừng ngược lại sẽ rườm rà
“Ô…” Bạch sư trở mình, nằm xuống liếm liếm móng vuốt, vừa có động tác, tấm ván gỗ bên cạnh đột nhiên ngã xuống
Một cái ngã xuống, ngay sau đó là cái thứ hai ngã theo, rồi sau đó liền giống như quân bài domino đồng loạt ngã rạp xuống
Đôi mắt bạch sư mở lớn thêm vài phần, tai ép sát về sau, không nói hai lời đứng dậy chạy đến phía sau, với qua giơ móng ra đỡ nhưng cũng chỉ kịp đỡ lấy cái cuối cùng
Sau đó ván gỗ trượt trên móng vuốt, rồi thì tấm cuối cùng cũng đổ nốt
Bạch sư: “!!!” “Ô!” Bạch sư khẽ nhếch miệng, cúi đầu nhìn ván gỗ lại nhìn Lâm Thiên Du, móng vuốt giơ lên lại hạ xuống, ra hiệu cho Lâm Thiên Du mau nhìn
[Liếc nhìn biểu cảm của sư tử kìa, haha, dễ thương quá.] [Không có việc gì bé ơi, tại chính nó đứng không vững thôi, không liên quan gì đến ngươi hết.] [Bạch sư gấp quá muốn mở miệng nói luôn kìa.] “Không có gì đâu.” Lâm Thiên Du mặt mày tươi cười, không hề vội vàng, trước bình tĩnh gõ tốt tấm ván gỗ trong tay; “Cứ cắm tạm như vậy đã, lát nữa ta sẽ gõ cho chắc.” Bạch sư run móng vuốt, chậm rãi nâng tấm ván gỗ dậy, đỡ xong thì đẩy sang tấm bên cạnh, kết quả tấm phía trước liền ngã xuống, bạch sư lại quay lại đỡ tấm đầu tiên, hai cái móng vuốt đè hai tấm ván, những tấm còn lại… móng vuốt không đủ dùng
Lâm Thiên Du gõ xong phần của mình, thấy bạch sư không nằm phơi nắng ở giữa nữa, ngẩng đầu lên thì thấy bạch sư đang tự cố định mình
Nàng nhịn cười đứng dậy, trước đi qua gõ giúp bạch sư hai tấm ván gỗ, giải thoát cho bạch sư
“Không phải lỗi của ngươi.” Lâm Thiên Du ôm bộ lông của bạch sư xoa xoa, “Bản thân nó vốn không vững, gió thổi một chút cũng sẽ đổ.” Có lẽ lúc nãy bạch sư xoay người đã gây ra một trận gió khiến ván gỗ vốn không vững cứ thế lần lượt ngã xuống
Lâm Thiên Du gõ cho chắc hết số ván gỗ còn lại; ở giữa để trống một chỗ làm cửa, không cần đóng thêm cánh cửa gỗ, cứ như vậy mở ra là được
“Chỗ này sẽ trồng toàn cây xanh.” Lâm Thiên Du móc cây xanh lần trước đã trồng lên, di chuyển vào trong sân trồng lên, trồng sát vào hàng rào, chẳng mấy chốc đã trồng ra được một khoảng nhỏ
Sân vốn là một bãi cỏ được quây lại, không có đào hố nên khi phối hợp với cây xanh cũng không bị lạc lõng
“Được rồi.” Lâm Thiên Du vỗ vỗ đất trên tay, “Chỉ còn thiếu một cánh cửa.” Bạch sư lại đây hít ngửi cây xanh
Lâm Thiên Du thuận thế giơ tay, lấy khuỷu tay đặt lên đầu bạch sư, “Ta đi chặt ít cây về làm cửa.” Nói xong nàng muốn đứng dậy, bạch sư lại nhanh hơn một bước cắn vạt áo Lâm Thiên Du, “Ô!” “Hả
Ngươi biết chỗ nào có cây thích hợp để làm cửa sao?” Bạch sư giả vờ muốn dẫn nàng đi đâu đó, Lâm Thiên Du đi theo nó sang bên kia vài bước, “Được rồi, được rồi, ta đi cùng ngươi, ngoan, bỏ áo ta ra đi.” Chỉ có mỗi bộ này thôi
Bạch sư buông vạt áo ra, chạy đến vòng qua chỗ không xa, ngậm ra một cây nhỏ
Lá cành trên cây nhỏ đó vẫn chưa rụng hết, phần bị đứt sờ vào cũng khô, chắc cũng nhặt được ở nơi khác
“Ngươi lại nhặt gỗ hả?” Lâm Thiên Du nhặt cây nhỏ lên, cây này xem ra còn không to bằng cây trúc, chỉ tầm tay của người trưởng thành, xung quanh lệch lạc không đều, trông như là bị đụng gãy
Lâm Thiên Du kéo cây nhỏ ra, như bị mắc vào gì đó, dùng sức kéo, lại lôi ra được một gốc khác
Thấy thế nàng thả cây nhỏ trên tay ra, một tay chống thân cây thăm dò vào trong nhìn, “…Nhiều vậy sao?” Phía sau gốc cây có rất nhiều cây nhỏ xếp chồng chéo lên nhau, xem phần bị đứt thì đều bị gãy bằng cùng một kiểu, do có cành lá nên độ cao khi xếp lên cũng được tăng thêm, nên nhìn lượng rất lớn
Kéo ra từng cái, ngoài một cái đặc biệt ngắn ra, thì có đến bảy cây có chiều cao phù hợp
Lâm Thiên Du giơ ngón trỏ và ngón cái ra, đo đường kính của cây, “Nếu chỉ làm một cánh cửa thì không dùng đến nhiều thế này đâu.” “Gào!” “Làm nhà ở
Nhà ở làm xong rồi mà.” Bạch sư kêu ô một tiếng
“Lại một cái nữa
Lại xây một nhà gỗ nữa sao?” Lâm Thiên Du cười chọc chọc bộ lông trên cổ nó, đầu ngón tay nàng lún sâu cả vào bên trong, “Ngươi ở kia đã là phòng lớn rồi, đủ cho ngươi lăn lộn.” Bạch sư cúi đầu liếm liếm, không thấy tay của Lâm Thiên Du đâu liền dứt khoát từ bỏ, ngược lại cọ cọ vào vai Lâm Thiên Du, “Ô…” Cùng nhau
Khóe miệng Lâm Thiên Du giương lên dừng lại, ngây người một lúc mới phản ứng lại, “Ngươi nhặt đống gỗ này, là muốn cho ta xây một căn nhà gỗ sao?” [Ta cũng muốn?!] [Thật sự sao bạch sư, cô bạn thân của ta trước khi chết đã muốn xem ta ở nhà gỗ trên đảo đồng cỏ, cho tôi dựng nhà, nghe tôi kể chuyện về cô bạn thân.] [Nhìn kìa nhìn kìa
Lâm tỷ còn đang do dự có nên chuyển nhà không, bạch sư đã nghĩ sẵn vật liệu xây nhà cho bạn rồi đấy!] [Ô ô… Chuyển đi, chuyển đi, ở cùng nhau.] Bạch sư vẫn mải miết tha cây ra ngoài ném
Lâm Thiên Du thấy thế cũng chọn mấy cây giúp nó cùng nhau mang đi, “Vẫn là làm cửa trước đã, chuyện khác để sau
Cho dù muốn chuyển thì cũng phải dựng nhà gỗ trước đã.” Khối lượng công việc vẫn còn rất lớn, không thể quyết định trong nhất thời được
Từ khi tham gia hoạt động văn nghệ, Lâm Thiên Du đã làm qua rất nhiều loại cửa, quen việc dễ làm, lại thêm quấn dây thừng với ván gỗ đều trở nên quen thuộc, hầu như không tốn thời gian gì, chỉ là khâu chờ bùn đất ngoài cùng khô là tốn thời gian hơn một chút
"Cái cửa này đẩy phải cẩn thận một chút, nó không được chắc chắn lắm
Lâm Thiên Du lau lớp bùn đất dính trên dây thừng bên ngoài, để lộ ra một phần nhỏ còn dùng được, nếu dính toàn bộ thì cái cửa này khó mở, đẩy mạnh sẽ làm rơi đất cũng phiền phức
Lâm Thiên Du để ngỏ cánh cửa và nói: "Chờ tiết mục kết thúc, ta sẽ thay cho ngươi bằng móc xích, đến lúc đó lại dùng đất và xi măng gia cố thêm, sẽ không cần cẩn thận những thứ này nữa
Nếu có dụng cụ thích hợp, Lâm Thiên Du hoàn toàn có thể xây một căn nhà gỗ hai tầng trên mặt đất bằng phẳng
Khổ nỗi dựng nhà gỗ, ngoài gỗ ra, những vật liệu khác đều phải thay thế bằng vật liệu xây dựng thông thường, vì an toàn, Lâm Thiên Du cũng không có nhiều chỗ để thi triển hết tài năng của mình
Bận việc cả nửa ngày, Lâm Thiên Du ngồi xuống nghỉ ngơi, lại thấy bạch sư cứ đi tới đi lui ngậm gỗ lại đây, thấy nó ngậm gỗ vào sân rồi đặt xuống bãi đất trống
Gần như không cần hỏi, Lâm Thiên Du đã biết bạch sư muốn làm gì, "Chỉ từng này gỗ thì không đủ để làm thêm một gian nhà nữa đâu, đừng vội, cứ từ từ, ngươi vào nghỉ chút đi, lát nữa ta sẽ làm
Lời Lâm Thiên Du nói cũng đúng sự thật, loại gỗ trụ này rất thích hợp, nhưng dùng làm nhà ở thì hơi nhỏ
Thò tay ôm bạch sư đang đến gần, bạch sư thả gỗ ra, định ngồi dậy thì Lâm Thiên Du bước tới đặt tay lên bụng nó xoa xoa, đầu ngón tay cong lên như răng lược, từ từ vuốt lông cho nó
Bạch sư cũng không giãy dụa, cứ thế nằm xuống
Vuốt ve một hồi, Lâm Thiên Du không nhịn được vùi mặt vào bộ lông trắng tinh của nó
Bạch sư buồn ngủ, cảm giác có gì đó rơi xuống người, thấy là Lâm Thiên Du thì nó rụt lại, đặt chân lên đùi nàng rồi lại tiếp tục ngủ
Lâm Thiên Du vốn không mệt, nhưng cứ nằm trên người bạch sư, nghe tiếng ngáy khe khẽ phát ra từ cổ họng của nó, nàng cũng dần thấy buồn ngủ
Thế là nàng đơn giản nằm hẳn xuống, vuốt vuốt lông bạch sư rồi cứ vậy gối đầu lên nó ngủ
Trong chốc lát, trong phòng chỉ còn tiếng hít thở đều đặn và tiếng thở khẽ phát ra từ cổ họng bạch sư
--- Một giấc này ngủ thẳng tới chiều tối
Nhiệt độ không khí không hạ xuống, vẫn chưa quá lạnh
Nhất là bên cạnh có một lò sưởi ấm áp, Lâm Thiên Du thậm chí có cảm giác bị nóng mà tỉnh dậy
Bạch sư cũng tỉnh rồi, Lâm Thiên Du lười biếng vươn vai, "Ưm..
Ta phải về thôi
"Gầm
Bạch sư không chịu
Lâm Thiên Du nheo mắt, quen giọng dỗ dành: "Ở đây chẳng có gì cả, ta không thể ở mãi được đâu, chờ mấy ngày nữa xây nhà xong, ta sẽ mang mấy con sói con đến đây ở cùng
Bạch sư nhìn mặt cỏ dưới thân, đôi mắt màu xanh nhạt không hề chớp, không biết đang suy nghĩ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Thiên Du nâng đầu bạch sư xoa bóp, cứng rắn lôi nó khỏi suy tư, "Chờ ta thu xếp xong xuôi thì chúng ta chuyển đến đây
"Ô..

Đứng dậy định đi ra ngoài thì Lâm Thiên Du phát hiện như thiếu cái gì đó, "Ủa, thiết bị phát sóng trực tiếp của ta đâu
Ra bên ngoài tìm kiếm khắp nơi, không thấy nó bay trên không, cũng không treo trên cành cây, mắt nhìn đến đâu cũng không có
Lâm Thiên Du nheo mắt, cố nhớ lại xem trước khi ngủ đã để thiết bị phát sóng trực tiếp ở đâu, nhưng nghĩ mãi cũng không nhớ ra chút gì, "Hả
Trên màn hình bình luận vẫn luôn xoẹt xoẹt dòng chữ "Cứu mạng"
Cũng không ai nhắc tới thiết bị phát sóng trực tiếp ở đâu
Ngay khi Lâm Thiên Du định xem đồng hồ có tua lại được chương trình phát sóng trực tiếp hay không
Thì bạch sư đưa chân đá một thứ gì đó ra
Thiết bị phát sóng trực tiếp xoay tròn trên mặt đất rồi dừng ngay bên chân Lâm Thiên Du
【Mọi người ơi ai hiểu không, vừa vào thấy một màu đen ngòm, ta còn tưởng mình lại bị đơ rồi.】 【May rồi đấy, không bị bạch sư vồ trúng rồi cho lên hình.】 【Đây chính là thị giác của con mồi khi bị bạch sư nhìn chằm chằm sao..
Thật là hồi hộp, đề nghị cắt lại để xem đi xem lại.】 "Ta còn tưởng là mất rồi chứ
Là hết pin à
Sao lại rơi ra thế này
Lâm Thiên Du nhặt thiết bị phát sóng trực tiếp lên phủi phủi, trước kia hay mang nó theo thay đổi góc quay liên tục
Vừa nãy đi ra không thấy thiết bị phát sóng trực tiếp, còn tưởng do lúc nãy nàng điều chỉnh góc quay sang mấy bé lông xù khác mà chưa đổi về đâu
Nhưng vừa bật lên thì thấy pin vẫn đầy, pin năng lượng mặt trời vẫn sạc liên tục
Vậy thì..
Lâm Thiên Du nhìn bạch sư chớp mắt
Bạch sư lùi về sau một bước rồi ngồi xuống, bốn mắt nhìn nhau, nó có vẻ không hiểu ý trong ánh mắt của Lâm Thiên Du, ngay lập tức đứng dậy rũ rũ lông rồi dứt khoát nhảy qua hàng rào
Đã đến giờ đi săn rồi
Lâm Thiên Du cúi đầu kiểm tra ống kính một chút, ngẩng đầu lên thì bạch sư đã chạy mất dạng rồi
Nàng bật cười, lần nữa điều chỉnh thiết bị phát sóng trực tiếp về chế độ tự động bám theo, "Thôi được rồi, xem ra bạch sư không biết gì hết
Chúng ta về nhà thôi
Truy Phong đang nằm dưới tàng cây cách đó không xa, trước mặt nó là cành cây bị gãy sắp rơi xuống, xem ra ngủ rất say
Lâm Thiên Du đi tới, "Truy Phong
Đi thôi
Ngựa vằn chớp chớp mắt, ăn được nửa chừng thì ngủ gật, lá cây trong miệng còn chưa nuốt xuống nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe thấy Lâm Thiên Du muốn đi, nó đứng dậy lắc lắc đầu, "Híc..
kêu lên yếu ớt
Thấy nó bộ dạng như vậy, Lâm Thiên Du không khỏi cười nhẹ một tiếng, hỏi nó: "Ngươi là ăn no quá hay sao
Truy Phong lúc này đã trở lại bình thường, nó thở phì một hơi rồi vui vẻ chạy đi
Lâm Thiên Du vừa mới tỉnh ngủ, cũng không muốn cưỡi ngựa lắm, nên nàng cứ đi bộ theo sau, thong thả trở về thôn trang
..
"Thu
"Chiêm chiếp
Tiếng chim hót hỗn độn truyền đến, tiếng kêu chói tai làm Lâm Thiên Du khựng lại, "Đây là chim gì vậy
Tiếng kêu sao nghe kỳ lạ thế
Có chút xa lạ
Hơn nữa còn kêu gấp gáp, như thể đang gọi nhau, dịch nghĩa ra có lẽ là: Có con vật nào ở đây không
Có con vật nào ở đây không
còn chưa nhìn thấy chim thì đã nghe thấy tiếng kêu
Một lúc sau, con chim kêu không ngừng kia mới lộ diện
Lâm Thiên Du nhíu mày, "Chim dẫn đường mật
【Lại có cao nhân đến kìa
Chắc là một loại chim dẫn đường mật, chim dẫn đường mật là tên gọi chung, bao gồm 14 loài thuộc 4 chi, màu lông xám lục, hình dáng tương tự chim én.】 【Đồ chơi này ta nhớ chỉ ở bên Châu Phi có thì phải.】 【Tỉnh táo lại đi mấy chị em, mọi người thử đoán xem con chồn sói ở đâu ra?】 ..
"Chim dẫn đường mật trước đây chủ yếu phân bố ở Châu Phi, một số ít sống ở Nam Á, trước kia mọi người cho rằng trong nước không có loài này, nhưng sau này các nhà nghiên cứu từng phát hiện loài chim dẫn đường mật bụng vàng ở Tây Tạng, bác bỏ phán đoán này
Lâm Thiên Du nheo mắt lại, ánh nắng hoàng hôn không chói, nhưng nàng không muốn nhìn thẳng vào mặt trời, bèn giơ tay che lại, "Chim dẫn đường mật sẽ dẫn đường cho người đi tìm tổ ong
"Sau khi phát hiện tổ ong, chúng sẽ chọn hợp tác với các loài động vật khác, như lửng mật hay gấu đen, sau khi chúng phá tổ ong ăn uống no say, chim dẫn đường mật sẽ hưởng thụ mật ong còn sót lại và cả tổ ong
"Hợp tác với con người cũng tương tự như vậy, con người sau khi lấy đi mật ong sẽ để lại một phần để cảm ơn chim dẫn đường mật
Ở một vài bộ lạc nguyên thủy ở Châu Phi, địa vị của chim dẫn đường mật rất cao
Lâm Thiên Du nhìn con chim dẫn đường mật đang bay qua bay lại, "Nó bây giờ chắc là tìm được tổ ong rồi, đang tìm đồng bọn có thể giúp nó thu hoạch thức ăn
Nàng nghĩ, hình như từ lần văn nghệ đầu tiên kết thúc, nàng cũng không hay ăn mật ong, các đồ ngọt trong nhà đều dành cho gấu con, đương nhiên có cả mật ong
Gia vị vốn dĩ đã thiếu, lấy mật ong dùng thay đường cũng là một lựa chọn không tồi
Lâm Thiên Du nói: "Hay là..
đi xem sao
Nàng vừa định nói với chim dẫn đường mật thì một con lửng mật đã lao ra trước một bước, tiếng chim hót khựng lại một nhịp, lao xuống mổ con lửng mật một cái, rồi lúc nó còn chưa kịp phản ứng, liền quay đầu bay về hướng xa
Lửng mật cũng không hề do dự đuổi theo
Lâm Thiên Du nhíu mày, "Xem ra là không có mật ong rồi
Đi xem náo nhiệt thôi
Vừa hay có thể xem địa điểm chim dẫn đường mật tìm được tổ ong ở đâu, có một lần thì sẽ có hai lần, nói không chừng còn gặp được tổ ong khác thì sao
Lửng mật nổi danh là "Động vật không biết sợ nhất trên thế giới", được ghi vào kỷ lục Guinness, sau khi chú ý thấy có người đang đi theo, nó dừng lại, chống chân sau, xoay một vòng rồi đứng trước mặt Lâm Thiên Du
"Tiện đường thôi
Lâm Thiên Du chỉ về phía trước nói: "Ta không có ác ý gì với ngươi đâu, chỉ là muốn đi xem bên kia thôi
Lửng mật hay còn được gọi là “đầu trọc ca”, gần như có thể dùng hai chữ “càn rỡ” để hình dung
Trên thảo nguyên, nó dám giằng co với cả sư tử báo săn mà không hề nao núng, tuy rằng đánh nhau thật thì nó đánh không lại báo săn và sư tử, nhưng nó có thể cầm cự vài tiếng dưới móng vuốt của chúng
Động vật nhỏ thường dùng phương pháp thuận theo tự nhiên, đó là ẩn mình khi đối diện với thiên địch, lưng thì màu tối, bụng thì màu sáng
Nhưng lửng mật thì lại cố tình làm ngược lại, lưng có màu xám bạc hoặc xám trắng, ngênh ngang không chút che đậy, trắng trợn khiêu khích kẻ thù
Nghe lời Lâm Thiên Du nói, mắt lửng mật đảo qua đảo lại, cẩn thận đánh giá nàng, đồng thời mắt nó cũng nhìn ngó xung quanh, dường như muốn tìm xem ai là người đang nói chuyện
Chim chỉ mật bay ra ngoài rồi lại vòng trở lại, nhân lúc con lử mật đang mải mê ăn uống, lại mổ vào đầu nó một cái
Lử mật lập tức chẳng còn tâm trí nào để dây dưa với Lâm Thiên Du nữa, quay đầu đuổi theo chim chỉ mật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Thiên Du giơ tay ra hiệu cho Truy Phong, "Cẩn thận theo sau, đừng để bị phát hiện
Truy Phong há miệng, Lâm Thiên Du nhanh tay lẹ mắt che lại, nó dậm chân, rốt cuộc vẫn không kêu một tiếng để cố gắng lấy hơi, nhanh chóng đuổi kịp lử mật đang chạy nhanh
Có con vật nhỏ ở phía trước dẫn đường, Lâm Thiên Du mới phát hiện hòn đảo này quả thực có một Động Thiên khác biệt
Nàng cho rằng mình đã đi được một quãng khá xa rồi, không ngờ bên này lại có một khu rừng còn rậm rạp hơn cả cánh rừng bên cạnh biệt thự cứu trợ
Chim chỉ mật dừng lại bên cạnh một cây cọ
Lử mật lúc này cũng chú ý đến tổ ong ở dưới lá cọ
Đối với lử mật mà nói, mật ong là mỹ vị số một thiên hạ, sự xuất hiện của tổ ong này lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của nó
Lâm Thiên Du đã sớm nhảy xuống ngựa, tìm một chỗ khuất nấp để trốn
May mà cây ở bên này to và rậm rạp, nếu không quan sát kỹ thì sẽ không phát hiện ra sự tồn tại của Lâm Thiên Du
Lử mật đã bắt đầu ra tay đánh tổ ong
Da của nó dày, ong mật đốt không đau không ngứa, hơn nữa tai của chúng nó kín, khi đánh tổ ong, chỉ cần bịt kín tai, ong mật sẽ không thể chui vào cơ thể của chúng, có thể vô tư hưởng thụ vị ngọt ngào thơm ngon của mật ong
Lử mật ăn thỏa thích, ong mật không gây ra được tổn thương nào cho nó
Ăn tổ ong giống như đang ăn một loại bánh ngọt đặc quánh, nó ôm cả tảng bánh lớn mà ăn
Truy Phong hít hà, mùi vị này đối với nó rất mới lạ, chưa từng tiếp xúc qua
Ở bên cạnh Lâm Thiên Du, Truy Phong đã được ăn rất nhiều thứ mà trước đây chưa từng thấy, nhưng đối diện với mật ong vẫn cảm thấy tò mò
Lâm Thiên Du giơ tay xoa đầu Truy Phong, ấn con ngựa đang định lộ mặt xuống, nói: "Có cơ hội ta sẽ làm mật ong cho ngươi nếm thử
Vừa nói chuyện còn không quên che miệng Truy Phong
Nếu như ong mật không làm gì được lử mật, mà lại phát hiện ra nàng và ngựa vằn đang trốn ở đây, rất có thể sẽ trực tiếp quay sang tấn công nàng
Một hai con đốt thì không chết người, nhưng nếu nhiều con thì chưa chắc không nguy hiểm đến tính mạng
Hơn nữa, cho dù không bị đốt chết, bị đốt một cái cũng sẽ sưng tấy, rất khó chịu đựng được
Lâm Thiên Du cũng không muốn thử, cho nên từ gốc rễ ngăn chặn việc ong mật phát hiện ra sự tồn tại của nàng và ngựa vằn
【Đầu húi cua ca ăn ngon ghê, mật ong tổ có thật sự ngon như vậy không?】
【Mua trên mạng rồi, ăn cũng bình thường thôi.】
【Mật ong hoang dã có giá trị dinh dưỡng rất cao, biết đâu loại mật ong tổ hoang dã thuần khiết này sẽ ngon lắm thì sao.】
..
Lử mật ăn rất nhanh, ăn gần hết rồi thì trực tiếp vứt chỗ còn lại xuống đất, không có ý định gói mang đi
Phần còn lại là dành cho chim chỉ mật
Sau khi ăn uống no nê xong, khi nó đang mải mê làm sạch lông thì Lâm Thiên Du lặng lẽ chọc vào Truy Phong, ngón cái chỉ về phía sau, ra hiệu cho nó lẳng lặng rời đi
Ngựa vằn thông minh lập tức hiểu ý, trong lúc Lâm Thiên Du cẩn thận khom người bước đi, Truy Phong cũng hạ cả bốn chân xuống, dùng một tư thế không mấy đẹp đẽ để chậm rãi bò sát
Quay đầu lại chú ý thấy Truy Phong đang nghiêm túc nằm rạp xuống bò
Truy Phong đang say sưa bò, chú ý thấy ánh mắt của Lâm Thiên Du thì liền ngẩng đầu lên, cho nàng một ánh mắt yên tâm, sau đó tiếp tục rắc rắc cố gắng bò
Lâm Thiên Du: "..
Hay là ngươi đứng lên chạy đi thì hơn
Trong một lúc không thể phân biệt được giữa việc bị ong mật đốt và việc ngươi nằm bò cái nào mất mặt hơn
Nhưng may là bò không bao lâu thì đã thoát khỏi phạm vi chú ý của lử mật, Lâm Thiên Du đứng dậy, chỉnh lại quần áo bị nhàu nhĩ lúc nãy
Xem ra Truy Phong vẫn chưa chơi đủ
Lâm Thiên Du chậm rãi giơ tay lên, Truy Phong một cái đã đứng lên, nhanh nhẹn liếc nhìn nàng, "Hích
Trông thật ngốc nghếch
"Đi thôi
Lâm Thiên Du thở dài, "Trời tối rồi
Truy Phong nghe xong không chút do dự quay đầu liền chạy, ngựa vằn trong nháy mắt tăng tốc, chiếc đuôi vút qua trước mặt Lâm Thiên Du, để lại một bóng chồng
Lâm Thiên Du: "


【Phụt —— ha ha ha, Truy Phong ngươi có muốn quay đầu lại xem xem ngươi bỏ ai lại không!】
【Đồ ngốc này, tí về sói nhỏ không thấy Lâm tỷ thì có phải là sẽ đuổi ngươi chạy khắp thảo nguyên không?】
Tác giả có chuyện muốn nói: Hình như giới hạn chính là hai vạn sáu, bảy nghìn chữ thôi, một ngày viết ba vạn thật sự khó quá
Thôi thì cố tranh hạng hai ba là được rồi
Chương này đăng hơi trễ, chương sau 12 giờ đêm chắc chắn không viết xong, ta thức đêm viết, mọi người sáng ngủ dậy vào xem nhé ~ 【Nội dung liên quan về chim chỉ mật và lử mật được lấy từ Internet】
Ngủ ngon, ngủ sớm nha mọi người...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.