Có chung một kẻ thủ, tức thì kéo gần khoảng cách giữa Nhạc Tử và Tôn Thanh Hoa, đây là mục đích chính Nhạc Tử gọi Mộc Lâm Thâm đi theo
Tên khốn Nhạc Tử này vì tiền mà nịnh bợ tới mức không biết liêm sỉ là gì nữa, lúc thì khen nhà lớn, lúc thì tán dương trang trí đẹp, nghe thấy tốn bao nhiêu tiền thì "oa" liên hồi, nói, cha hắn làm địa ốc cả đời mà chưa bao giờ nghe thấy một căn nhà nào đầu tư lớn thế này ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Suốt dọc đường chuốc thuốc mê như thế làm người Tôn Thanh Hoa lâng lâng như trên mây, cười không khép miệng lại được, Mộc Lâm Thâm hoàn toàn thành người vô hình
Thấy đã tới lúc rồi, Nhạc Tử lựa lúc Tôn Thanh Hoa vừa được y khen cười tít mắt, thận trọng nói ra:" Giám đốc Tôn, thực ra hôm nay tôi tới đây ..
" Chà, khó khăn lắm mới tới được một chuyến, thật không may, buổi chiều tôi phải tới công ty một chuyện có chuyện phải xử lý, có vấn đề gì đến tối chúng ta hẹn nhau nhé
Tôn Thanh Hoa biết rõ là chuyện gì, cho nên cắt ngang không để Nhạc Tử nói ra, gọi giúp việc lấy di động và ví cho mình định đi luôn:
Thay đổi lớn quá thằng ngốc này cũng biết đề phòng, Nhạc Tử cuống lên, đợi đến tối thì nãy giờ bao nhiêu nước bọt của hắn uổng phí à, lại ra sức đánh mắt cho Mộc Lâm Thâm, ý bảo xong rồi, kế hoạch hỏng rồi, mày còn chiêu nào thì xài hết đi
Mộc Lâm Thâm tiếp lời:" Như Hoa đợi đã, tôi phải góp ý cho cậu vài vấn đề, nếu không sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của cậu đấy
" Hình tượng gì
Tôn Thanh Hoa không hiểu:
" Trang trí có vấn đề, giá đồ cổ này làm bằng gỗ du, đây là loại gỗ tốt, dễ gia công, khó biến dạng, độ bền cao, nhưng cấp bậc không cao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Căn nhà này làm theo kiến trúc Châu Âu, nhưng cửa lại là kiểu Trung ..
Họa tiết trang trí tường là kiểu Pháp ..
Nhìn bức tranh treo tường kia, chắc người bán không nói với cậu là phong cách hậu hiện đại nhỉ
Hoàn toàn lạc quẻ với tổng thể ..
Còn cả phòng khách nữa, không ổn chút nào, sô pha da bình thường với bàn trà kiểu Trung, dù là gỗ cẩm lai có giá trị tới mấy cũng không phụ hợp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộc Lâm Thâm thay đổi hẳn thái độ, không còn khiêm nhường nữa mà lên mặt chuyên gia, nói ra một tràng:" Có biết thế này gọi là gì không
" Là gì
Tôn Thanh Hoa sầm mặt, hắn không hiểu hết lời Mộc Lâm Thâm nói, nhưng trước nay luôn được người ta nịnh bợ, đã bao giờ thấy vấn đề gì, cái bộ dạng như đang dạy đời của Mộc Lâm Thâm càng làm hắn ghét:
" Gọi là cha vợ lại đi khấu đầu với con rể, làm gì có cái lý đó
Mộc Lâm Thâm giọng điệu khinh miệt:
" Này, này, cậu có ý đấy à, cậu thì hiểu cái chó gì chứ
Tôn Thanh Hoa nổi giận:
Mộc Lâm Thâm chẳng nhìn mặt hắn, đi tới bên giá đồ cổ, lắc đầu liên hồi:" Còn đỉnh đốt nhang này, chắc cậu cũng chẳng hiểu vấn đề của nó đâu nhỉ
" Có vấn đề gì chứ, tôi bỏ ra hơn một trăm vạn đề mua đấy, có giấy giám định đàng hoàng
Tôn Thanh Hoa hùng hổ như muốn đánh người:" Không biết gì đừng bình phẩm linh tinh, cậu chỉ tự bêu xấu bản thân thôi
" Tôi đâu có nói là món đồ có vấn đề, tôi nói là xuất sức của nó có vấn đề, sau này giới thiệu với người khác đừng bao giờ nói là đồ thời Hậu Chu, hay Tiểu Chu Hậu nhé
Mộc Lâm Thanh thong thả chỉ ra:" Sau khi Nam Đường bị diệt quốc, Tiểu Chu Hậu đều bị đưa tới chỗ Tống thái tổ, sau đó nàng bị cưỡng hiếp vô cùng thê thảm trước mặt mọi người, chồng nàng là vua nón xanh nổi tiếng trên đời ..
Tôn Thanh Hoa nghe tới đó khác nào bị người ta nhét nguyên tảng đá vào họng, mặt đỏ tía tai, tay chỉ mặt Mộc Lâm Thâm, chính thằng này, chính thằng này khen là đồ của Tiểu Chu Hậu, giờ chính nó, chính nó ..
Mộc Lâm Thâm quay ngoắt đi, hất hàm hỏi Tô Vinh Nhạc:" Nhạc Tử, mày tìm hắn có chuyện gì thế
" Thì chuyện công ty truyền thông thôi
Tô Vinh Nhạc ấp úng, khung cảnh rất xấu hổ:
" Thế thì tìm hắn làm cái gì
Sao không nói với tao
Không nhớ chúng ta không biết bao lần mua kem mời hắn, mà hắn chưa bao giờ mời lại à
..
Mày bảo tao tới đây tao còn tưởng là xem cái gì chứ, có gì mà xem, người ta có thể giàu lên trong một đêm, nhưng chưa bao giờ có ai thành quý tộc trong một đêm ..
Mộc Lâm Thâm lại quay sang Tôn Thanh Hoa, nhìn từ trên xuống dưới một lượt, không khác gì nhìn phân bò:" Như Hoa, tôi nói cho cậu biết nhé, cậu đến ăn mặc cũng có vấn đề ..
Nhìn đi, cái áo sơ mi này chẳng qua là thêu cái thương hiệu vào rồi bán bừa thôi, chất lượng vớ vẩn là hàng sản xuất hàng loạt ở Quảng Châu, nếu không có cái thương hiệu chẳng khác gì đồ bán đầy ngoài đường
Nhìn cái ví của cậu đi, tôi cho cậu biết, đồ xa xỉ phẩm thực sự đều làm thuần thủ công, không cần đính cái thương hiệu to đùng lên trên làm gì ..
"
" Lại còn dùng Iphone, bây giờ là thời nào rồi, phải nghèo cỡ nào mới cho rằng dùng Iphone là sang
Bây giờ dân lao động chen lấn nheu trên xe bus thiếu người dùng Iphone chắc
Biết điện thoại tôi dùng không
Vertu bản đặt làm đấy
Tôn Thanh Hoa bị nói cho choáng váng đầu óc rồi, không cách nào phản bác được, không giữ được phong cách giả dối của mình nữa, mặt đỏ tía tai chửi mắng:" Mày chuyên môn tới đây để trào phúng tao đấy à
Mày cố ý chứ gì
Tao thích thế đấy, mày làm được gì
Tao thích trang trí như thế đấy, liên quan gì tới mày
Tao thích ăn mặc như vậy đấy, sao không
Ảnh hưởng chó gì tới mày ..
Đây là nhà tao, tao thích làm gì thì làm nấy
Lộ mặt rồi, chửi bới một cái liền hiện nguyên hình, răng vổ môi mỏng, nước bọt bắt tứ tung, làm Mộc Lâm Thâm khiếp đảm né tránh
" Đi thôi Nhạc Tử, tao giải quyết vấn đề đầu tư cho mày, chuyện vớ vẩn thôi, cần gì tới loại người này ..
Mộc Lâm Thâm né tránh gương mặt xấu xí của Tôn Thanh Hoa, chỉnh lại cổ áo, vuốt thẳng ống tay áo, ra hiệu Tô Vinh Nhạc đi: