Những tiếng nhạc xập xình ầm ĩ muốn xuyên thủng màng nhĩ đánh thức Mộc Lâm Thâm từ trên giường, âm thanh dồn dập kích động đó khơi lên ký ức không hay của y, ngồi bật dậy, mồ hôi đầm đìa
Đó là cơn ác mộng, mấy giấc mơ in sâu vào tâm trí, y mơ thấy mình bị đánh đập trong bệnh viện tâm thần, mơ thấy cảnh cùng đám người điên đọc Dương bì quyển trong ổ đa cấp, và còn buổi tụ hội điên cuồng ở Đồng Quan
y mơ thấy mình bị bao vây bởi những khuôn mặt dữ tợn, lên trời không được, xuống đất không xong, rồi bị người ta lột trần làm nhục, giữa tiếng cười điên loạn và ánh mắt tàn nhẫn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thức dậy tiếng nhạc xập xình kia vẫn tiếp tục, Mộc Lâm Thâm toàn thân đẫm mồ hôi, sờ soạng khắp người, quần áo vẫn còn nguyên, tức thì sợ hãi thoáng cái biến thành cơn giận, y nhảy khỏi giường, vén rèm liên, hung hãn phun ra một câu chửi tục
" Con mẹ chúng mày, sớm như thế đã bật nhạc nhảy nhót rồi, đám già rồi mà không chịu chết, nhảy chết mẹ luôn đi
Mùa nóng nhất trong năm của Thượng Hải tới rồi, y không ngờ rằng Thượng Hải trong ký ức và bây giờ cũng chẳng giống nhau nữa, không còn yên bình, thong thả và nhàn nhã như trong ký ức thủa thiếu niên của y
Mỗi sáng ngày ra đám ông bà già không biết mệt mỏi kia có thể nhảy Hồng sắc nương tử quân tới cả trăm lần, ồn ào tới mức Mộc Lâm Thâm đã về được hai ngày rồi mà chưa ngày nào được ngủ ngon
Mà có lẽ không có cái trò nhảy quảng trưởng này thì y cũng chẳng ngủ được, chuyên đi phía tây lần này thứ thay đổi rõ ràng nhất là đồng hồ sinh học của y
6 giờ sáng chính là thời điểm thức dậy đọc Dương bì quyển, di chứng thời gian ở cùng tập đoàn đa cấp cứ ngoan cố nằm lại trong thân thể y
Mộc Lâm Thâm ngồi khoanh chân trên giường, y rất muốn nằm trên cái giường êm ái thơm phức của mình ngủ nướng tới tận trưa, thế nhưng tinh thần ngời ngời, y đang cảm thụ biến hòa do hành vi thói quen này tạo thành cho thân thể
Đúng là lợi hại, dùng một thói quen gần như hà khắc để yêu cầu bản thân, thân thể con người là một cỗ máy tinh vi, sẽ không như được mở mật mã, mỗi ngày vào đúng thời gian đó giữ được trạng thái tinh thần tốt nhất
" Khích lệ tinh thần kiểu này không phải đều là chuyện xấu, giống như tôn giáo ấy
Mộc Lâm Thâm lẩm bẩm nói chuyện, chả hiểu nói với ai, dù sao thì xâm lược tinh thần đúng là giống tôn giáo, có thể bồi dưỡng ra được loại người biết răm rắp nghe lời, vì thế mà mới sản sinh ra loại phần tử cực đoan bất chấp tất cả
Không phải là thứ xấu, chỉ khác biệt ở chỗ con người ta làm thế nào thôi
Dù sao thì cũng thức dậy rồi, Mộc Lâm Thâm thấy không nên hậm hực nữa, ngày mới nên bắt đầu một cách vui vẻ, y lần nữa nhảy khỏi giường, kéo rèm cửa, mở toang cửa sổ, để cho không khí trong lành buổi sáng tràn vào căn phòng đóng kín cả đêm, đi chân đất trên sàn nhà lát gỗ cao cấp mát rượi, vào phòng vệ sinh rửa ráy
Lại một biến hóa rõ ràng nữa khiến Mộc Lâm Thâm chần chừ, kệ để đồ trong phòng vệ sinh đặt cơ man nào là các loại sữa tắm, sản phẩm làm đẹp da, xông hương, khiến cho y có loại cảm giác không chân thật
Nhìn vào trong gương, tóc húi cua sát rạt da đầu, mày kiếm, mắt sắc bén, râu lún phún, làn da đã mang chút thô ráp chuyển màu sậm hơn, không láng mịn như xưa nữa, nhưng ngoai hình này khiến y cảm giác không tệ
" Nam nhân cần quái gì đồ mỹ phẩm chứ, đúng là nực cười
Thế là cả một đống món đồ làm đẹp bị y ném hết vào thùng rác chẳng chút thương tiếc, bàn chải đáng lẽ ra tới lúc thay cũng chẳng để ý nữa, cứ vậy bóp ít kem đánh răng
Đánh răng, rửa mặt, cạo râu, cuối cùng là đơn giản vốc nước lên mặt đứng gương, thuận tay gỡ luôn bức ảnh đóng khung của mình xuống, tóc nhuộm sáng, da trắng như sữa, đôi mắt u buồn ...
Hình ảnh nam thần Hàn Quốc mà y từng cố ý khắc họa trên người khiến y vô cùng kiêu ngạo tự hào, bây giờ làm sao trông phát tởm như thế chứ
" Đó không phải là mình
Thế là lần lượt những bức ảnh cũ đáp luôn vào thùng rác, chung số phận với đống mỹ phẩm, trong đầu thoáng qua rất nhiều hình tượng khiến y phải sợ hãi, đó là sự hung hãn uy mãnh của Ngốc Đản, là đôi mắt gian xảo hiểm ác của Lư Hồng Bác ..
Dù ngay cả loại người rác rười như Đồ Thân Hào, tựa hồ trên người cũng có một khí chất hào sảng phóng khoáng, ăn đứt loại nhìn đã khiến người ta tưởng chừng ngửi thấy mùi sữa như y
Rùng mình
Bất tri bất giác cả tâm cảnh và nhận thức của Mộc Lâm Thâm đã thay đổi rất nhiều, hai ngày qua y chỉ yên tĩnh ở nhà, đọc sách, nghỉ ngơi, chẳng làm cái gì hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không tìm đám bạn xấu ăn uống chơi bời, không tới hộp đêm tán gái, cái cuộc sống từng quen thuộc bỗng nhiên y nghĩ tới là thấy vô vị ..
Rốt cuộc cũng về nhà rồi nhưng làm y cảm giác mất phương hướng, chẳng biết phải làm cá gì nữa
Thế nhưng có vài thói quen Mộc Lâm Thâm không muốn thay đổi, mặc vào quần đen casual, đi giày vải canvas thoải mái, mặc áo sơ mi, tay áo sắn lên theo phong cách classic gập ba lần cách khuỷu tay 5 cm
Khiến toàn thân y trông gọn gàng, khỏe khoắn, thanh lịch, chỉnh chu mà không quá cầu kỳ kiểu cách, y rất hài lòng với phong cách mới này
Mộc Lâm Thâm ăn mặc chỉnh tề xong liền đi vào thư phòng, vẫn cứ sạch sẽ như mới, có thể thấy thời gian mình không có nhà, cha từng tới đây
Y lặng lẽ ngồi xuống trước bàn, nhìn bức ảnh cả gia đình, cầm bức ảnh lên, khi chạm vào nụ cười hiền hòa của mẹ, tay giống như bị bỏng, nhẹ nhàng đặt xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trải qua bao nhiêu nguy hiểm như thế, chịu bao nhiêu khổ cực như thế, cho dù là do một tay cha mình tạo thành, cho dù trong lòng y đã mắng chửi lão già đó ngàn lần, vạn lần, nhưng mà trong lòng lại không cảm thấy căm hận như trước nữa ..
Đúng thế thật, Mộc Lâm Thâm khép mắt lại cảm nhận, đúng là không hề thận cha mình
Nghĩ tới những bệnh nhân tâm thần không còn nhà để về, nghĩ đám người đa cấp sống nay đây mai đó, lại nhớ tới Ngốc Đản không cha không mẹ, lớn lên trong cô nhi viện, vẫn mang thiện chí với cuộc đời ..
Y nhận ra hoàn cảnh của mình đâu tệ, thậm chí phái nói ngược lại, bản thân chỉ tự bi kịch hóa mọi thứ thôi
" Phải nói chuyện tử tế với ông ấy mới được, không thể để ông ấy làm chuyện ngu ngốc lần nữa."