Ở phía này Mộc Lâm Thâm cũng không khác Nhạc Tử là bao, mỹ nữ xuất hiện mà không nhìn là một loại tội ác, có điều y chỉ thò đầu nhìn vài cái rồi thôi, nhắc:" Đừng nhìn nữa, đó là loại con gái có thể khiến mày hộc ra máu đấy, đi thôi
" Toàn thân chỉ mặc mỗi một cái váy ngắn với áo thun thôi, làm sao mà mày nhìn ra được
Nhạc Tử không tin miệng chảy nước dãi, đã bắt đầu nghĩ cách làm sao đều bắt chuyện làm quen rồi, đương nhiên đó chỉ là bước đầu của việc đưa em gái lên giường thôi:
" Bảo mày vô tri mà mày không tin, cứ nhìn giày của cô ấy đi ..
Dạy cho mày một bài học, một cô gái yêu cái đẹp thì thông thường có bảy đôi giày, một đôi khi đi chơi, một đôi dùng khi tán tỉnh, một đôi đi lúc làm việc, một đôi dùng khi đi nghỉ, một đôi dùng vào thời khắc xuân tiêu, một đôi chưa bao giờ đi và một đôi không thích
Có một đôi giày bản thân không thích có thể nhắc nhở không phải lúc nào cũng phải trang điểm làm đẹp ..
Bây giờ cô ấy đang đi đôi giày dùng khi đi nghỉ
Mộc Lâm Thâm thong thả phân tích:
Trong mắt Nhạc Tử chỉ nhìn thấy một đôi giày thủy tinh cao gót gần như trong sốt, bao bọc lấy đôi chân nhỏ nhắn trắng trẻo, còn cả móng chân màu đỏ tươi mê hồn, hắn không tin lời Mộc Lâm Thâm:" Đừng tưởng mày nói nhiều là lừa được tao, em gái cực phẩm thế này mà tao bỏ lỡ, thế nào cũng phải hối hận ..
vài tiếng
" Tao lừa mày làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời không phải do tao nói, mà là bậc thầy làm giày Christian Louboutin nói ra, cái giày mà cô ấy đang đi chính là của thương hiệu đó, loại giày này đôi rẻ nhất cũng phải là 500 USD đấy ..
Mày có tin cái xe Ferrari được độ kia chính là của cô ấy không
Mộc Lâm Thâm đưa ra phán đoán:
Thế nhưng Nhạc Tử đã tinh trùng lên não rồi, làm sao còn nghe nữa, muốn bước ra:" Tao phải đi bắt chuyện đây, nếu không người ta đi mất thì hối hận không kịp
Mộc Lâm Thâm tóm ngay cổ áo hắn kéo lại, uể oải nói:" Đợi thêm năm giây nữa đi, nếu không thì mày càng hối hận hơn đấy
Chuyển biến rất nhanh, chỉ chớp mắt thôi Nhạc Tử đã rụt cổ lại, cứ như sợ bị cô gái kia nhìn thấy vậy
Cô gái đi tới bên chiếc Ferrari mở cửa ra, cho đống túi lớn túi nhỏ vào trong, lên xe, xe rồ một tiếng đi lùi khỏi bãi đỗ, động tác hết sức thuần thục
Nhạc Tử cũng vội vàng khởi động xe, chán nản tăng tốc đi mất:" Đi thôi, người nghèo chúng ta đừng xuất hiện trước mặt người ta cho bêu mặt
Miệng thì nói thế chứ đầu vẫn cứ nhìn, chiếc Ferrari kia tính năng gia tốc cao, rồ rồ mấy tiếng đã vọt qua chiếc BMW của Nhạc Tử rồi, thoáng cái chỉ còn nhìn thấy khói ở đuôi xe thôi, làm hai anh chàng nhà nghèo tự ti không thôi
Cuộc đời là như thế, người ăn cháo hâm mộ người ăn cơm, người ăn cơm thì hâm mộ người ăn sơn hào hải vị
Tiêu tiền, dạo phố, chơi game, cứ như thế thời gian một ngày bất tri bất giác trôi đi, hiện phố xá đã lên đèn, đã tới gần giờ cơm tối rồi
Thời điểm đặc sắc nhất của Thượng Hải thuộc về ban đêm, đương nhiên những người bình thường đi trên đường lớn ngõ nhỏ thì không thể cảm thụ được sự đặc sắc này
Khi màn đêm bao phủ cả thành phố, muôn vàn ánh đèn ở từng góc phố bắt dầu biểu diễn một tiết mục huyền ảo
Bữa tối đối với hai chàng trai có cuộc sống về đêm phong phú là bữa chính, tất nhiên là phải ăn cho tử tế, hai người chọn ăn đồ tây ở Duyệt Khách Lai
Bọn họ chuyên tâm tiêu diệt hai suất bít tết, một ít sa lát, uống một ít rượu vang
Trong bữa cơm đã xác định tối nay đi đâu rồi, tất nhiên là đi tìm gái chứ sao, hơn nữa không phải đi quán bar, mà là tới khách sạn Crowne Plaza Thượng Hải
Mộc Lâm Thâm giới thiệu bể bơi mái nhà ở nơi đó không tệ, nói không chừng gặp vận may quen được một em gái tây cô đơn nào đó đi du lịch một nhiều, còn hơn đám con gái đi lang thang ở quán bar nhiều
Đám con gái tới đó à, rõ ràng là để kiếm trai, lại còn làm ra vẻ ngây thơ đơn thuần, cứ như không ai biết là bọn họ làm cái gì vậy
Đề nghị này gãi cho Tô Vinh Nhạc toàn thân ngứa ngáy rồi, hắn ăn qua loa cho xong rồi hô thanh toán, kéo Mộc Lâm Thâm đi ngay, hắn không đợi thêm được nữa, vừa đi vừa nhỏ giọng thỉnh giáo đặc trưng của em gái nước ngoài
Chẳng biết Mộc Lâm Thâm ghé tai Nhạc Tử nói cái gì mà hắn cười tít cả mắt lại, chân bước mỗi lúc một nhanh
Đến khi hai người đi vào thang máy, Mộc Lâm Thâm uống rượu đã có chút lâng lâng, thắc mắc:" Này này Nhạc Tử, mày xin được tiền đầu tư của Như Hoa, thoáng cái đã tiêu mấy vạn rồi đấy, thế đã nghĩ ra làm cái gì chưa
Mày định quay phim kiếm tiền thật đấy à, không phải mày thấy mấy cái phim nát cũng có cả đống người xem nghĩ dễ kiếm tiền đấy chứ, cho mày biết, không ngon ăn vậy đâu
" Con người mày thật là, đang vui vẻ thế này, nhắc cái chuyện cụt hứng thế làm gì, tao chưa tính làm gì, nhưng tao biết đầu tư thì có lỗ có lãi, lúc khác tao gặp Như Hoa bảo khoản đầu tư đó lỗ rồi là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai bảo hắn chưa hỏi cụ thể đã rót tiền đầu tư rồi, đầu tư không cẩn thận, mất tiền là đáng đời, đây coi như là một bài học giành cho hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Vinh Nhạc đang lúc đắc ý để lộ hết bản sắc gian thương:
Mộc Lâm Thâm giờ mới hiểu bản chất cái gọi là xin đầu tư của Nhạc Tử, thế này e chút tiền của Như Hoa chẳng chịu nổi vài ngày, cơ mà chẳng nói gì, bản thân cũng có khá gì hơn đâu
Tô Vinh Nhạc vô tình nhìn thấy trên cánh tay trái của Mộc Lâm Thâm dường như có hình gì đó, kéo ống tay áo y lên, thì ra là một hình xăm, hơn nữa còn khá lớn, ngạc nhiên hỏi:" Này, sao mày lại xăm gà rừng lên cánh tay vậy
Mộc Lâm Thâm đánh bạt cái móng lợn của hắn ra:" Gà rừng cái gì chứ, thiếu văn hóa, đây là phượng hoàng."