Từ thành phố Giang Nam mưa buồn nát lòng, chớp mắt cái đã tới đất bắc trời xanh ngắt núi sừng sững, cảnh tượng hùng vĩ
Bệnh viện chuyên khoa bệnh tâm thần Vị Nam tọa lạc ở giữa núi xanh vẫn cứ bận rộn như cũ, Diệp Thiên Thư trải qua mười mấy ngày liền quay trở lại nơi này, thêm một phần cảm xúc ngổn ngang
Cái cảm giác đó vào ban ngày càng rõ ràng hơn, từ trong khu phòng bệnh đi ra đi ra, toàn là bệnh nhân tâm thân mặc áo kẻ xọc
Bọn họ ở đầy sân, trên mặt chẳng hề có chút hỉ nộ ái ố nào, đứng ngồi nằm bò thì cái gì cũng có, già trẻ nam nữ đều không thiếu
Bọn họ đều là những con người đã mất đi tâm chí làm người, còn lại trong hình hài giống người kia đều là bản năng của động vật
Đây là nơi mà chẳng mấy ai muốn tới
" Cho tới bây giờ không hề có người nhà hay bất kỳ là người nào tới thăm Lư Hồng Bác
" Chúng tôi đã tổ chức tổ chữa trị tiến hành hội chẩn cho ông ta ba lần, cơ bản khẳng định được là ông ta bị tinh thần phần liệt cùng, rối loạn nhân cách hoang tưởng và tinh thần phân liệt, chướng ngại nhận thức giai đoạn đầu
Những triệu chứng này hẳn là liên quan tới việc ông ta quanh năm ở trong hoàn cảnh đa cấp khép kín
Về phương án chữa trị thì chúng tôi còn đang thảo luận ..
Có điều hi vọng không nhiều lắm đâu, ông ta làm cái nghề này đã gần 20 năm rồi, nhân cách bị chia tách ra và nhân cách trên người đã thâm căn cố đế, muốn tìm lại con người cũ là không thể
Bác sĩ chủ trị của bạch viện Bạch Song Hỉ báo cáo với lãnh đạo công an:
Diệp Thiên Thư không nói gì cả, mắt nãy giờ như chỉ nhìn ngắm phong cảnh, đột nhiên hắn đứng lại, vẻ mặt nghi ngờ hỏi:" Bác sĩ Bạch, anh nói những vấn đề chuyên môn đó tôi không hiểu, thế nhưng anh nói xem liệu có khả năng này không, người đó ..
" Ý cậu nói là giả bệnh, để tránh trừng phạt của pháp luật chứ gì
Bác sĩ Bạch không cần hắn nói hết cũng hiểu rồi, họ đương nhiên cân nhắc tới loại chuyện đó:
" Đúng, trong hoạt động cảnh vụ của chúng tôi, gặp trường hợp như thế khá nhiều đấy
Diệp Thiên Thư gật đầu:
" Vậy cậu cứ đi theo tôi là hiểu thôi
Bác sĩ Bạch không trực tiếp trả lời, ra hiệu Diệp Thiên Thư đi theo mình:" Đặc thù của truyền tiêu đa cấp nằm ở chỗ, nó tác động lên ý chí của con người, thông qua phương thức tẩy não để đạt được mục đích
Chuyện tẩy não này không chỉ là dùng với thành viên, mà chính kẻ tổ chức cũng tẩy não mình, Lư Hồng Bác đã tẩy não bản thân gần hai mươi năm, dù chính bản thân hắn muốn thành người bình thường cũng khó
Diệp Thiên Thư được dẫn ra phía sau tòa nhà, mắt hắn tức thì mở to, vị chuyên gia đa cấp bị đưa tới nơi này giám thị trọng điểm đang hết sức hùng hồn giảng giải chỉ cần nộp 3800 đồng, làm sao để thông qua nguyên lý bội tăng của thị trường kiếm được lương tháng 10 vạn
Vẻ mặt ông ta kích động, tinh thần phấn chấn, động tác sái thoát, giọng nói lưu loát lôi cuốn, đi qua đi lại, phối hợp cả lời nói với ngôn ngữ cơ thể, làm bài giảng rất có sức thuyết phục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như nơi này không phải là bệnh viện tâm thần, nhìn thế nào cũng giống một giáo sư đại học đang đức trên bục giảng
Ông ta tới nơi nào cũng có tín đồ, ở nơi này cũng không thiếu, trước mặt có bảy tám người mặc đồng phục bệnh nhân lắng nghe dạy bảo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu muốn giả điên thì phải hành động như kẻ điên, chẳng có ai giả điên lại cố gắng hành động như người thường, thế chỉ có một khả năng là điên thật rồi, điên mà nghĩ là mình bình thường
" Có người bệnh thế này à
Diệp Thiên Thư đầu óc có hơi lẫn lộn, khi bắt ông ta thì ông ta đang ở trong ổ đa cấp cũng đang hùng hồn giảng giải thế này, bây giờ nghĩ lại không khỏi cảm giác quái quái, chẳng lẽ là một tên bệnh tâm thần đi tẩy não người bình thường, để rồi tẩy não tất cả thành tâm thần giống ông ta:
Bác sĩ Bạch chẳng có vui buồn, giọng đều đều nghề nghiệp:" Đó là biểu hiện bình thường của ông ta, ông ta là nhân vật cấp bậc giáo sư rồi, cổ xúy người khác đã thành một phần trong cuộc sống của ông ta
Hoàn cảnh không ảnh hưởng tới ông ta, bất kể là cậu giam ông ta ở đâu thì ông ta cũng như thế thôi
Ví dụ này không phải duy nhất, trong số những người không thể trả về nhà, đại bộ phận đều là như thế, cho dù có đưa tới bệnh viện tâm thần rồi, bọn họ vẫn luôn mồm nói tới kiếm tiền, tăng gấp bội, nỗ lực thay đổi cuộc sống, đã không còn nhận thức về hoàn cảnh bên ngoài
Diệp Thiên Thư mang theo tâm trạng nặng trĩu xoay người rời đi, bác sĩ Bạch tiễn hắn ra tới tận cửa an ninh
Khi hai bên đang tạm biệt nhau thì Diệp Thiên Thư nhìn thấy một chiếc xe cấp cứu bụi bặm, rõ ràng đã đi một chuyến hành trình rất xa tới nơi này, sự mẫn cảm nghề nghiệp khiến hắn ngay lập tức cảnh giác, chỉ chiếc xe đó hỏi:" Biển ngoại tỉnh, từ Thượng Hải đến, sao tôi không thấy trong sổ ghi chép thường nhật của bệnh viện
" À, chỗ chúng tôi thường có người bệnh tâm thần ngoại tỉnh đưa tới, sáng nay vừa mới tới nơi, còn chưa kịp ghi lại
Bác sĩ Bạch đáp:
" Ngàn vạn lần đừng để xảy ra chuyện ngoài dự liệu đấy
Diệp Thiên Thư cảnh báo, nơi này không đơn giản chỉ là một bệnh viện:
" Ha ha, chuyện này cậu cứ yên tâm, cho dù có mở rộng cửa thì bọn họ cũng không tìm ra được lối đi đâu
Bác sĩ Bạch khẳng định:
Diệp Thiên Thư hiểu rất rõ các biện pháp an ninh phòng phạm ở nơi này, cho nên hắn không nói thêm gì nữa, ngồi lên xe cảnh sát vội vã rời đi
Chủ nhiệm Phạm đã căn dặn, khởi điểm của vụ án truyền tiêu đa cấp ở nơi này, cho tới tận bây giờ, hắn vẫn quanh quẩn tại chỗ, chưa tiến được nửa bước
Khách đi rồi, bác sĩ Bạch quay trở lại văn phòng, ông ta mở máy vi tính, kết nối với gian phòng của bệnh nhân vừa được đưa tới sáng nay, trên màn hình, một chàng trai đang ngủ say
Người này họ Mộc, tên Mộc Lâm Thâm
Bây giờ y được cho một thân phận mới, họ Lâm, tên Lâm Mộc sinh
Thông qua thôi miên để ảnh hưởng tới tiềm thức của cậu ta, để cậu ta tin vào thân phận mới, biến cậu ta thanh một con người khác
Trong tay bác sĩ Bạch có tài liệu được người nhà ký, ông ta rất rõ nguyên ủy trong đó, hiện giờ ông ta rất mong đợi được thấy kết quả ...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]