Bác sĩ Bạch vừa đi vừa nói:" Mỗi người ở đây đều có câu chuyện của riêng mình, bao gồm cả bệnh nhân tâm thần cũng là như thế, đem hồ sơ của cậu đặt ở nơi này, có thể nói là người có cuộc sống mỹ hảo nhất rồi ..
Có nhìn thấy người đang ngửa cổ la hét kia không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn gặp phải tai nạn xe cộ, cả một nhà năm người bao gồm cha mẹ, vợ và con gái mới lên ba đều tử nạn, chỉ còn mình hắn sống sót thôi, vừa tỉnh dậy biết được sự thật liền điên ngay
Tư tưởng của hắn vẫn dừng lại ở giây phút xảy ra thảm kịch, không tiến thêm chút nào
Ồ, thật đáng thương, Mộc thiếu gia thương cảm quay đầu lại nhìn nam nhân đang đau khổ gào thét, lòng nổi lên sự thương cảm, không thể hình dung được người đó lúc đón nhận tin dữ phải sốc thế nào
Bác sĩ Bạch lại chỉ cô gái khỏa thân:" Hẳn cậu nghĩ cô ấy là gái bán dâm đúng không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sai rồi, cô ấy là một công vụ viên chăm chỉ làm việc hơn mười năm, công tác ở nhà hỏa táng thuộc cục dân chính, chưa kết hôn
Cô ấy làm người khâm liệm mười mấy năm, phụ trách lau rửa trang điểm cho người chết, thế rồi thành ra như thế đấy, không rõ đã nhìn thấy điều gì
Làm việc ở nhà hỏa táng thì thấy được cái gì chứ
Toàn thân nổi gai ốc Mộc thiếu gia vội đi nhanh hơn, gian nan thích ứng với nơi bất thường này, trong mắt y ở đây không khác gì một phiên bản khác của trung tâm nghiên cứu trong Resident Evil
Mình bị bỏ vào một nơi toàn là zombie, bất cẩn một chút là bị thứ quái vật hình người đó xồ ra cắn bất kỳ lúc nào
Chưa đi được năm mươi bước đã thấy người đứng thẳng như cán thương, người ngồi như tượng, người bò vào bãi cỏ chổng mông lên, còn có người nằm ngửa ra đất tứ chi quẫy đạp cười khanh khách như trẻ sơ sinh ..
Đúng là mỗi người một vẻ, không cách nào tưởng tượng đến điên cũng có nhiều sáng tạo như thế
Bác sĩ Bạch chẳng thông cảm cho tâm trạng của Tiểu Mộc lúc này chút nào, vẫn liên tục giới thiệu:" Vị đang đứng lẩm bẩm kia từng là một vị xử trưởng cục công an, từ ủy ban kiểm tra kỷ luật ra không lâu thì thành ra như thế, mỗi ngày đều thành thực đứng khai báo mình đã tham ô bao nhiêu tiền, bao nuôi bao nhiêu tình phụ
Còn người ngồi ngây ra trên ghế kia thì không nói rõ được căn nguyên phát bệnh ở đâu nữa rồi, có phần gia đình bất hạnh, có phần của kinh tế sụp đổ, cũng có phần tình cảm kết thúc, rồi mất mát người thân, bất kể là loại bất hạnh nào cũng vượt quá sức chịu đựng của con người, vậy mà lại liên tiếp đổ lên người hắn, cho nên tinh thần tan vỡ
" Lãnh đạo, lãnh đạo ..
Tôi phải phản ánh với anh một vấn đề
Bất thình lình có một ông già tóc trắng ở đâu ra chạy tới, giang tay chắn trước mặt hai người, giọng điệu vô cùng khẩn thiết:
Chính là ông già thích giả thần giả quỷ, ngày nào cũng cầm một cuốn sách học tập, bác sĩ Bạch đứng lại, giọng hiền hòa hỏi:" Lão Bố, anh muốn phản ánh vấn đề gì
" Tôi phát hiện ra cơm nước do nhà ăn đưa tới càng ngày càng khó ăn, anh phải điều tra cho ra nhẽ, liệu có tồn tại hành vi tham ô ăn chặn ở trong việc này không
Kinh phí của chúng ta đi đâu cả rồi
Lão Bố ngôn từ nghiêm trang, đường đường chính nghĩa chất vấn:
" Được, tôi sẽ lập tức tra ngay
Bác sĩ Bạch nghiêm túc đáp:
" Còn nữa, thân là lãnh đạo, anh không thể trả lời qua loa với vấn đề quần chúng phản ánh lên như thế được
Tôi đã phản ánh với anh rất nhiều lần rồi, vậy mà không hề thấy hiện trạng cải biến, anh làm tổn thương tôi, làm tiêu hao đấu chí của một vị Đảng viên
Lão Bố nghiêm mặt quát lớn:
Mộc thiếu gia nhìn bộ dạng ông già này thấy rất thú vị, nhìn thấy ông ta mấy lần rồi, không hề sợ nữa, lập tức tiếp lời:" Đúng, tôi đồng ý với ý kiến của lão đồng chí này
Chỉ nói thôi còn thấy chưa đã, Mộc thiếu gia còn dùng tiếng Anh hát vài câu trong quốc tế ca, giọng ca tang thương trầm bổng kéo dài, vẻ mặt bi tráng mà kịch liệt, trông như chiến sĩ cách mạng năm nào
Không thẹn là tinh anh thường xuyên đi KTV uống rượu ca hát, làm Lão Bố nghe mà rưng rưng nước mắt, kích động tới toàn thân run lên, nắm ngay lấy tay Tiểu Mộc, xúc động tới trào lệ nóng, nói:" Cậu ..
Cậu có phải là người từ tổ chức phái tới không
Nhất định là thế rồi ..
Tôi biết ngay mà, tổ chức chưa quên tôi, thế nào cũng có một ngày cũng phái người tới trừng phạt những con ngựa hại bầy này ..
Tôi tố cáo bằng tên thật, cho dù có tan xương nát thịt, tôi cũng kéo ngã những con ngựa hại bầy trong đảng
Ông già đó trông vậy mà khỏe lắm, hai bàn tay gầy gò nắm chặt cánh tay Mộc thiếu gia, thần thái quá khích làm y sợ hãi, những muốn giãy ra cũng khó, giờ mới biết chuốc họa vào thân rồi, ở đây dù là ông già cũng không trêu vào được, cuống lên gọi:" Bác sĩ Bạch ..
Bác sĩ Bạch có kinh nghiệm ứng phó rồi, trịnh trọng nói với ông ta:" Lão Bố, tổ chức đang bí mật triển khai điều tra, ngàn vạn lần đừng để lộ tin tức ..
Mau đi đi, về phòng đợi, đến tối người của tổ chức sẽ tới nói chuyện riêng với đồng chí
" Được, được, tôi hiểu rồi ..
Tôi nhất định sẽ giữ bí mật của tổ chức
Lão Bố lau nước mắt, buông tay Tiểu Mộc ra, sau đó như ăn trộm, mắt láo liên nhìn trái phải, rón rén đi về phía phòng bệnh:
Mộc thiếu gia xoa xoa cánh tay trắng trẻo bị ông ta bóp cho hằn một vết đỏ, tò mò hỏi:" Ông ấy tên là gì thế
Chẳng lẽ có họ Bố hay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
" Ông già Bolshevik đó là hộ đi khiếu nại, học Luật dân sự còn tinh thông hơn cả luật sư ..
Tôi cũng không biết là ông ấy đi khiếu nại chuyện gì, có điều tôi biết trước sau ông ấy đã đi khiếu nại mười lăm năm
Mộc thiếu gia à một tiếng:" Vậy vì sao ông ấy lại bị đưa tới đây
" Ông ấy không chỉ một lần bị đưa vào bệnh viện tâm thần, cuối cùng khiếu nại thành công, thế nhưng cũng đã mười lăm năm trôi qua, sớm đã nhà tan cửa nát
Lão Bố bi thương lẫn mừng rỡ đan xen, sau khi biết tin mình đã thắng, chỉ một ngày liền hóa điên
Bác sĩ Bạch nói vô cùng nuối tiếc, ông ta phát hiện Tiểu Mộc có vẻ xúc động, vì thế tranh thủ cơ hội nói:" Tín ngưỡng là một thứ rất kỳ diệu, nó còn mạnh mẽ hơn cả tư duy và ký ức, cậu không biết được nó ẩn giấu trong phần nào của thân thể, nhưng một khi nó bộc phát, sẽ tạo ra sức mạnh kinh người ..
Chắc cậu nhìn ra rồi chứ, ông già đó đã trên bảy mươi, chính tín ngưỡng đó đã chống đỡ các loại cơ năng trong thân thể ông ta, sức khỏe lẫn tinh thần còn thịnh vượng hơn cả người trung niên bốn mươi
" Đáng tiếc là điên rồi
Mộc thiếu gia thở dài: