Nội Tuyến

Chương 37: Chuyện lạ kể không hết. (5)




Có lẽ là vì bầu không khí xung quanh, có lẽ là do cách nói chuyện của giáo sư Lư hoàn toàn không hề giống người mắc bệnh tâm thần, dù thế nào thì cũng chẳng hiểu sao Mộc Lâm Thâm nhất thời quên mất ông ta là kẻ điên, giảng giải thật:" Tôi chỉ giảng hai điểm thôi, điểm thứ nhất là một vấn đề hiện thực, các vị đừng vội tính xem mình kiếm được bao nhiêu tiền, mà tính xem có bao nhiêu người không kiếm được tiền
Bắt đầu từ giai đoạn thứ hai, sau khi thăng tới D, chênh lệch DE có bốn người không lấy được tiền
Giai đoạn thứ tư, chênh lệch CD có ba ngươi người không có tiền, tới chênh lệch BC thì lại càng kinh khủng hơn, có 349 người không kiếm được tiền.”

“ Nói cách khác, tài phú trong tay mọi người không hề tăng giá trị, cái gọi là thưởng tích lũy chẳng qua là quá trình tàn sát nhau giữa các thành viên, là quá trình tiền ở tầng thấp không ngừng đưa lên trên ..
Giống như quá trình đồ sát vậy, chỉ có người đứng đầu chuỗi thức ăn mới kiếm được tiền mà thôi
Ngắn gọn mà nhanh chóng, đến cả giáo sư Lư cũng phải tròn mắt ra nhìn, có vẻ ông ta cũng không dự liệu được tình huống này
Tiểu Mộc từ trong con số mà ông ta liệt kê ra, đã trực quan tính được ra nhóm người không kiếm được tiền
Khi đội ngũ ngày càng phát triển to lớn, nhân số này liền trở nên khả quan, rõ ràng là người tầng thấp đang tiến cống tầng cao
" Điểm thứ hai tôi muốn nói là một câu chuyện, con rùa leo núi, ngọn núi cao một trăm mét, ngày đầu tiên leo được 50 mét, sau này mỗi ngày leo được một nửa ngày đầu tiên, xin hỏi, khi nào con rùa leo lên được đỉnh núi
Mộc thiếu gia quay sang phía giáo sư Lư đặt câu hỏi:

Giáo sư Lư nhíu mày càng chặt hơn, đám bệnh nhân tâm thần hết nhìn giáo sư Lư, lại nhìn chàng trai trẻ kia, ai nấy hoang mang không biết làm sao, tựa hồ như chỉ trong một quãng thời gian ngắn thôi đã bắt đầu hoài nghi những điều giáo sư Lư nói rồi
" Rất đơn giản, đây không phải là một lý luận của phép nhân, mục tiêu của kinh doanh đa cấp chính là nhắm vào bạn bè thân thích
Bất kể là ai cũng không thể đảm bảo được tỉ lệ thành công một trăm phần trăm, vậy thì tính như thế này, nếu một người ké theo bảy người, có một người rời đi
Cứ bày người giảm đi một, sau đó 36 thì giảm đi 7 ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cứ như vậy mà giảm dần, sẽ dần tới thị trường nối nhau bị phá vỡ.”

“ Giống như con rùa leo núi vậy, tốc độ của nó sẽ càng ngày càng chậm, nó mãi mãi không thể leo lên được đỉnh núi ..
Cho nên đây chính là nguyên nhân mà kinh doanh đa cấp không ngừng mở rộng người gia nhập tầng thấp, bởi vì không hề kinh doanh, không hề có doanh lợi, không hề có tăng giá trị, cho nên chỉ có thể dựa vào tăng số đầu người để giải quyết vấn đề ..
Mà số người tăng thêm vào, đều chỉ là những còn rùa không bao giờ leo lên được đỉnh núi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộc thiếu gia vừa nói vừa lau đi những chấm gia tăng chi chít được giáo sư Lư vẽ lên trên bảng đen, sau đó hết sức trực quan nhìn ra, cho dù tỉ lệ lôi kéo người thành công lên tới 90% đi chăng nữa, cũng sẽ sụt giảm nghiêm trọng ở vị trị B, không thể nào đạt được vị trí A
" Cậu ta nói mọi người chẳng lẽ không hiểu à
Giáo sư Lư đứng bật dậy, đột nhiên trở nên hết sức căm phẫn, tức giận nói với đám thính giả vẫn còn đang ngơ ngác chẳng hiểu gì:" Cậu ta tự cho mình là đúng, mặt mày đáng hoàng, nhưng miệng phun ra toàn là phân ..
Không ngờ lại nói mọi người là rùa đen, mọi người có phải là rùa đen không
Đối với người phỉ báng nhân cách và sự nghiệp vĩ đại của chúng ta, chẳng lẽ mọi người chấp nhận sao
" Không thể
Một tiếng hô đồng thanh, chẳng có chút dấu hiệu nào cả đám người sục sôi căm phẫn nhào về phía Tiểu Mộc:

" … Này, này quân tử động khẩu không động thủ … Ối, cứu tôi với, bác sĩ Bạch, cứu tôi với, cứu tôi với ..
Mộc thiếu gia ba hồn bảy vía bay hết sạch, định quay người bỏ chạy, nhưng làm gì có chỗ mà chạy, sau lưng đã là tường bao rồi, muốn chạy thoát phải xông qua đám đông phẫn nộ kia, đành làm liều la hét:” Tránh đường, nước sôi, nước sôi!”

Vô ích, sức vóc của Mộc thiếu gia chỉ đẩy được hai người qua bên, người ta còn chẳng ngã, y thì lọt vào vòng vây
Thế là người thì ôm hông, người thì ôm tay, còn có người tàn nhẫn hơn ôm luôn chân y mà cắn, thoáng cái đã đè Tiểu Mộc xuống dưới cùng, khiến y la hét chói tai
Bác sĩ Bạch vẫn đứng đó cười, đợi một lúc mới thổi cái còi treo trên cổ, ngay lập tức một đám y bác sĩ từ bốn phương tám hướng kéo tới, người lôi người kéo, khó khăn lắm mới cứu được Tiểu Mộc tóc tai quần áo tả tơi ra ngoài
Giáo sư Lư cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì, vẫn cứ tiếp tục lên lớp, một đám người điên vỗ tay theo nhịp hô khẩu hiệu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Lên một tằng là thêm một tầng, tầng tầng đều có trò mới.”

“ Lỗ một lần lại lỗ thêm một lần, mỗi lần lỗ đều có trải nghiệm mới.”

Âm thanh của tập đoàn đa cấp nhỏ dần, Mộc thiếu gia được cứu ra ngồi bên bệ bồn hoa, mặt mày bầm tím, tóc tai xơ xác, quần áo xộc xệch, toàn thân đau đớn, trông cứ như vừa bị cưỡng bức
Y đùng đùng nổi giận nhìn bác sĩ Bạch:" Anh cố ý chứ gì, sao không nói với tôi bọn họ có khuynh hướng bạo lực ..
Ôi tôi bị cắn rồi, liệu có bị bệnh dại không
" Tôi đã bảo cậu rồi mà, đứng để bị ông ta tẩy não, cậu dám nói vừa rồi không phải cậu bị ông ta cuốn hút không
Cậu đi tranh luận với một kẻ điên, nói lý với một kẻ điên, không nghe căn dặn, tự ý hành động thì chịu thua thiệt còn nói ai được nữa
Bác sĩ Bạch chỉ huy y tá giúp Tiểu Mộc khử trùng vết thương, vỗ vỗ y một cái rồi bỏ đi:" Dù sao hôm nay cậu cũng học được không ít, tới đây thôi, sắp trưa rồi, cậu chuẩn bị làm việc đi
" Fuck cả nhà bọn mày, một đám bệnh thần kinh
Tiểu Mộc ức muốn ứa nước mắt, y rất ít khi chửi bậy cũng phải hướng về phía bóng lưng bác sĩ Bạch, trong lòng phát ra lời nguyền rủa ác độc nhất, lê về phòng, thế này còn mặt mũi mà nhìn gặp ai chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.