Nội Tuyến

Chương 40: Hết cách phải cúi đầu. (3)




Tay chống hông nhìn quanh một lượt, tốt, công việc sửa sang lại vườn hoa làm rất tốt, Mộc thiếu gia xách sọt rác lên, đổ vào thùng rác ở cửa
Trong lòng có tính toán, y bới thùng rác chọn ra một cái lá rụng nửa vàng nửa xanh, to bằng lòng bàn tay, lấy móc tay tỉ mỉ bóc đi gân lá, đem con bướm ghim lên một tờ giấy, không bao lâu đã làm xong một cái tiêu bản đơn giản
Y chuẩn bị đem con bườm này tặng cho một người điên khác, chính là thiếu phụ thường xuyên phanh áo ra khoe ngực
Chuẩn bị xong xuôi tất cả, Mộc thiếu gia đứng lên, trong cái sân rộng, người khóc vẫn khóc, người gào vẫn gào, mỗi ngày đều như thế, không có gì thay đổi
Mục tiêu đang đứng dựa vào góc tòa nhà, đã thiếu đi nhận thức với thế giới bên ngoài
Thiếu phụ đó từng là người rửa ráy trang điểm cho xác chết, vậy thì yêu cái đẹp hẳn là có thể đánh thức ký ức từng có của cô
Mộc thiếu gia rón rén đi tới bên cạnh thiếu phụ, thình lình đem tiêu bản con bướm vàng khoe trước mặt cô, hưng phấn reo lên:" Đẹp không
Ánh mắt thiếu phụ tức thì đờ ra, thời gian dường như đã đóng băng, cô ngây dại nhìn con bướm màu vàng rực trên tấm lá xanh vàng, giống như đang sợ hãi, lại giống như căng thẳng, khao khát, từ từ đưa tay ra
Đúng lúc này Mộc Lâm Thâm lại đột nhiên rụt tay lại, tiêu bản biến mất, thiếu phụ thường ngày ánh mắt luôn vô hồn nhìn vào không gian vô định, lần đầu ngẩng lên, nhìn y với vẻ cầu khẩn
" Chị nhìn tôi này, thực ra chị còn xinh đẹp hơn cả con bướm này nữa ..
Làm theo lời tôi nói nhé, thế này ..
Thế này ..
Cái cúc áo lại như thế này ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng rồi, làm thế chị sẽ càng thêm xinh đẹp ..
Nếu chị nghe lời, mỗi ngày tôi sẽ bắt bướm cho chị được không
Mộc Lâm Thâm dạy thiếu phụ kia cái cúc áo, y nói rất chậm, lặp đi lặp lại một động tác mấy lần:

Thật bất ngờ, thiếu phụ kia do dự một lúc rồi lóng ngóng cái cúc áo lại, che đi đồi ngực mơn mởn, sau đó ánh mắt si ngốc nhìn chằm chằm vào tiêu bản thủ công trong tay Tiểu Mộc
" Mỗi ngày chị ăn mặc chỉnh tề, trang điểm xinh đẹp là sẽ có quà ..
Đây là quà của chị, cầm lấy đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộc Lâm Thâm cười đưa tiêu bản cho cô:

Thiếu phụ hạnh phúc mà hưng phấn nhận lấy tiêu bản con bướm, dùng cả hai tay nâng niu, ánh mắt không rời đi nơi khác được nữa, phản phất đó là thứ mà cô quen thuộc, làm cô nhìn rất chuyên chú, nhìn rất si mê
Mộc Lâm Thâm mỉm cười, kết quả này làm y rất hài lòng, trông thì đơn giản chứ y phải nghĩ rất lâu mới ra được
Ánh mắt vô tình nhìn thấy bác sĩ Bạch đứng đó từ bao giờ, hiển nhiên chuyện y làm đã bị y tá gần đó phát hiện đi báo cáo rồi, mỗi một việc làm của y đều bị ông ta giám sát chặt chẽ
Bác sĩ Bạch phẩy tay đuổi y tá đem chuyện này báo cáo cho mình, đợi Tiểu Mộc đi tới gần, ông ta mới tò mò hỏi:" Cậu cho cô ấy cái gì thế
Xem chừng cô ấy có vẻ thích lắm
" Chỉ là tiêu bản một con bướm thôi, di rời sự chú ý của chị ấy, đây cũng là một loại phương thức chữa trị tâm lý mà
Dù gì chị ấy cũng là nữ giới, cứ để chị ấy ngày ngày lộ ngực ra ngoài như thế sao được, tôi rất không hài lòng với hành vi bỏ mặc của bệnh viện
Mộc Lâm Thâm chỉ trích:

" Vậy cậu cho rằng cách làm của cậu sẽ có tác dụng à
Bác sĩ Bạch mặt thản nhiên hỏi lại:

" Dù thế nào thì cũng tốt hơn không làm gì, đúng không
Mộc Lâm Thâm bảo vệ quan điểm:

" Ha ha, vậy sao
Bác sĩ Bạch lần này còn không thèm che đậy sự âm hiểm trong điệu cười của mình, ngón tay cái chỉ ra sau lưng, bảo Tiểu Mộc tự nhìn đi:

Mộc Lâm Thâm nghiêng người nhìn, tức thì toàn thân cứng đờ, chỉ thấy thiếu phụ kia đứng sát tường, tứ chi dang rộng, vẻ mặt nghiêm túc ..
Dáng vẻ đó làm y bất chợt liên tưởng tới tiêu bản con bướm bị đính trên lá
" Chướng ngại về nhận thức nào có đơn giản như cậu nghĩ, cô ấy từng là người khâm liệm ở nhà hỏa táng, sau khi mất đi nhận thức bình thường, cô ấy coi bản thân như những thi thể mình đã hóa trang, cho nên thường xuyên cởi áo khỏa thân ..
Khá đấy, cậu phát hiện ra được thiên tính yêu cái đẹp của cô ấy, thành công biến cô ấy thành con bươm bướm rồi
Bác sĩ Bạch đều đều nói, có vẻ chẳng hề bất ngờ:

" Có cách nào chữa cho chị ấy không
Thế này đáng thương quá
Nỗ lực trôi theo dòng nước không đáng tiếc, Mộc Lâm Thâm xót cho số mệnh của thiếu phụ:

" Sự thần kỳ cả tạo vật, cho dù là bác sĩ cũng không thể giải mã hết bí mật thân thể con người ..
Ví dụ như cậu, trong tư liệu miêu tả rất tồi tệ, ăn chơi gái gú hút chích không thiếu thứ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về lý luận mà nói, cậu là một loại người cặn bã không có chút lòng thương người nào, vậy vì sao cậu lại bỏ công sức ra giúp đỡ một cô gái mình chẳng quen biết
Rõ ràng là cậu không được lại lộc gì
Bác sĩ Bạch hứng thú nhìn Tiểu Mộc, ông ta quan sát chàng trai này nửa tháng rồi, có rất nhiều biểu hiện trái ngược mô tả trên tư liệu:

" Trong luật pháp có tội vũ nhục thi thể, nói lên rằng ngay cả người chết cũng có tôn nghiêm, huống hồ là người sống sờ sờ ra đó
Cái đám hộ lý nam cứ luôn nhìn trộm thân thể chị ấy, tôi không tin là anh không biết
Mộc Lâm Thâm tức giận, đó là điều y không thể chấp nhận, e rằng sẽ có kẻ không chỉ nhìn thôi đâu, chuyện lợi dụng người ta thần trí không tỉnh táo làm điều cầm thú còn ít à, nhưng điều đó y không thấy nên không nói bừa:

" Đó là chỗ mà chúng ta không thể làm gì được, trên đời không có một loại thuốc nào có thể chữa trị sự bỉ ổi, hèn mọn, thấp kém, đê tiện, âm u trong lòng của mỗi người ..
Cậu đừng khẩn trương, không phải là nói cậu, tôi thấy trong lòng cậu thuần khiết hơn tuyệt đại đa số người bình thường
Bác sĩ Bạch truy hỏi:" Nói chuyện kia sau đi, đợi nhận thức của cậu tiến bộ một bước, chúng ta mới có thể thảo luận ..
Nhưng còn một việc cậu có thể cho tôi câu trả lời đấy, vì sao trước kia cậu lại làm ra nhiều chuyện tồi tệ như thế?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.