Bác sĩ Bạch nhìn về phía Lão Lư, ánh mắt có phần lo lắng, việc Lão Lư làm giúp bệnh viện rất nhiều, ít nhất có hơn mười bệnh nhân có thể bỏ mặc không cần lo liệu, song người ta làm được điều cả bệnh viện nỗ lực không làm được, thế quá đáng sợ, đặt câu hỏi ngược lại:" Vậy cậu thử nghĩ như thế này đi, những người bệnh tâm thần đó, có thiểu năng trí tuệ, có rối loạn cảm xúc, có rối loạn tự kỷ, vậy mà đều bị ông ta ảnh hưởng
Nếu như thả ông ta ra ngoài tiếp xúc với người bình thường còn tới mức nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không bao lâu ông ta sẽ bồi dưỡng ra những kẻ điên giống mình
" Anh có nói quá không vậy, người ta điên thì mới nghe ông ta chứ
Mộc Lâm Thâm không nghĩ thế:
" Cậu chắc chứ, ông ta trốn khỏi bệnh viện tâm thần mấy lần rồi đấy ..
Nếu như phát hiện ra dấu hiệu nào tương tự, cậu nhất định phải nói với tôi đấy, loại người này mà thả ra ngoài xã hội là họa hại vô cùng
Bác sĩ Bạch nghiêm giọng cảnh báo:
" Anh nói cứ như thật vậy, ông ta có mang bệnh truyền nhiễm cũng chẳng nguy hại như thế, vả lại nơi này canh phòng nghiêm ngặt còn hơn nhà tù, ông ta mà có thể trốn ra được thì tôi đã theo ông ta rồi
Mộc Lâm Thâm cười đùa che giấu:
" Phòng bị trước vẫn hơn, cậu đi theo tôi
Bác sĩ Bạch dẫn Mộc Lâm Thâm rời khu chữa trị, tới một khu phòng bệnh khép kín khác:
Vừa mới đi qua cửa đã làm Mộc thiếu gia hoảng sợ lùi ra sau, trong lồng nhốt toàn những người tinh thần phấn khích quá độ, hoặc là lớn tiếng diễn giảng, hoặc là lớn tiếng ca hát, ai nấy cứ như dùng thuốc kích thích
Một người nhìn thấy Mộc Lâm Thâm, lập tức đưa tay ra vẫy:" Anh bạn, chỉ có tự tin mới giúp cậu luôn giữ được trạng thái tốt nhất, khởi dậy tiềm năng của cậu
Chỉ có tự tin mới đem lại cho cậu sức sống, khiến cậu tỏa sáng, khiến cậu nói chuyện sái thoát ..
Nhưng tôi nhìn thấy cậu đã mất đi tự tin rồi, cho nên cậu mới do dự, mới rụt rè như thế
" Anh bạn, không có sự tự tin, cuộc đời của cậu sẽ mãi mãi không thể thành công được
Tôi có thể giúp đỡ cậu lấy lại tự tin, không hề khó, chỉ cần cậu có đủ quyết tâm và kiên trì
Mỗi ngày khi soi gương cậu hãy cười thêm một chút, như thế cậu sẽ nhìn thấy một con người vui vẻ, lạc quan, đó là một bước để cậu đi về phía thành công ..
Hãy gia nhập với chúng tôi đi, hãy cùng chúng tôi làm người bán hàng vĩ đại nhất thế giới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thần sắc đó thật là động lòng người, ánh mắt đó thật là nóng bỏng, âm thanh đó thật lày đầy cảm nhiễm
Lập tức có thêm nhiều người vươn tay về phía Mộc Lâm Thâm cuồng nhiệt la hét
" Hãy gia nhập với chúng tôi đi, hãy cùng chúng tôi làm người bán hàng vĩ đại nhất thế giới
Mộc Lâm Thâm chưa từng chứng kiến thứ gì điên cuồng như thế, bất giác sợ hãi lui ra khỏi cửa, không dám đi vào nữa
Bác sĩ Bạch và y tá giám hộ ở bên trong nói gì đó, còn ở xung quanh, đám bệnh nhân trông giống người bình thường vẫn không ngừng lôi kéo y bác sĩ
" Hãy gia nhập với chúng tôi đi, hãy cùng chúng tôi làm người bán hàng vĩ đại nhất thế giới
Một lúc sau bác sĩ Bạch mới đi ra, nhìn sắc mặt vẫn còn hơi tái của Mộc Lâm Thâm:" Sao, cậu có cảm giác thế nào
Mộc Lâm Thâm nuốt nước bọt:" Bọn họ đều bán hàng đa cấp à
" Đúng thế, cảnh sát vừa mới phá hủy một ổ đa cấp, đưa một số về địa phương, chỉ còn lại những người cuồng nhiệt tới mức tới địa chỉ nhà ở cũng không nói ra được, mỗi ngày chỉ biết đọc bài Người bán hàng vĩ đại nhất thế giới
Mô hình đa cấp giam cầm thành viên của bọn họ trong hoàn cành khép kín thời gian dài, lâu dần, những người có tinh thần yếu đều sẽ bị biến thành rối loạn nhân cách hoang tưởng này
Đấy, chính là như cậu đã thấy, ngôn ngữ và tư duy đều hỗn loạn, hành vi bị sự hoang tưởng chi phối, tình cảm và cảm xúc thoát ly với trải nghiệm thực và thực tế ..
Chỉ còn nghĩ mình là người bán hàng vĩ đại nhất trên thế giới
Bác sĩ Bạch lấy lý lẽ ra phân tích, ông ta không thể không đề phòng, đưa chàng trai này tới đây không kéo chữa người điếc lại thành người mù:
Mộc thiếu gia ngay lập tức tóm lấy đề tài này, gãi đầu gãi tai, làm bộ không thoải mái:" Tôi cũng cảm giác mình sắp bị tác động rồi ..
Nơi này quá sức nguy hiểm, anh phải mau chóng đưa tôi rời đi, nếu không chẳng may tôi thực sự biến thành người tâm thần thì anh không ăn nói được đâu
Thế nhưng chính câu nói này lại khiến bác sĩ Bạch yên tâm, tinh quái mà kiêu ngạo mới là bản sắc của vị công tử ca này, y không phải người dễ bị người khác tác động, ý thức tự chủ rất cao, bản sắc không hề thay đổi
Bác sĩ Bạch:" Xem ra tôi quá lo rồi, cậu đi làm việc của mình đi
Cũng phải thôi, một người không bận tâm tới tiền, không bận tâm cả cha mình, nếu người khác muốn tác động tới cậu đúng là rất khó, nếu không cha cậu nghĩ đủ mọi cách như thế, cậu sớm thay đổi rồi mới đúng, không tới mức đưa cậu vào đây
Bác sĩ Bạch thực sự yên tâm rồi, cười lớn bỏ đi, để lại Mộc thiếu gia ngây ra ở đó, sau đó theo thói quen giơ ngón giữa lên với lưng ông ta, chửi thầm
Tôi fuck cả nhà ông, lão tử muốn làm bệnh nhân tâm thần mà ông cũng không cho toại nguyện
Cái thứ đa cấp đó gây nguy hại vượt xa tưởng tượng của Mộc Lâm Thâm, trước kia y chỉ coi đó là cái trò lừa gạt những người ngây thơ, ngu xuẩn mà thôi, cảnh tượng chứng kiến hôm nay mới thấy khả năng tẩy não đáng sợ của nó
Có điều càng như thế Mộc thiếu gia càng thấy mình phải mau chóng rời khỏi cái hoàn cảnh điên rỗ này
Đến giờ y vẫn không làm sao hiểu được, cha mình sao có thể ác độc tới mức đưa tới mình tới nơi như thế này, còn tàn nhẫn hơn việc đưa thiếu niên non nớt ra nước ngoài
Mộc Lâm Thâm nhớ rất rõ, mỗi khi tới một nơi xa lạ, cái cảm giác cô độc bơ vơ bất lực đó còn đáng sợ hơn cả bần cùng, mỗi lần vùng vẫy sinh tồn, đều để lại dấu ấn trong linh hồn không còn đơn thuần của y
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng vậy, mình đã đi qua năm châu, đã nhìn thấy bốn biển, chơi bời ở khu đèn đỏ, gặp qua băng đảng mafia, một cái bệnh viện tâm thần nhỏ bé làm sao ngăn được bước chân của mình.