[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..
Ngoài kia trời đổ mưa, như trái tim em đang nhỏ máu ..
Yêu anh lâu như thế, chẳng phải dễ dàng gì ..
Tiếng hát của ông ta vừa vang lên, cả đám tức thì hưởng ứng với tông giọng lớn nhất, nào là giọng nam giọng bắc, vừa hát vừa đi, một hai một, một hai một, hướng tới chỗ đội ngũ rỡ hàng
Trong tích tắc Mộc Lâm Thâm hiểu ra, tất cả những điều ông ta làm đều là có mục đích cả, chính là để chuẩn bị cho thắng lợi của cuộc đào vong hôm nay
Có bao nhiêu nhân viên thần kinh thất thường như thế hưởng ứng, sợ lại đối diện với bất kỳ ai cũng đánh đâu thắng đó
...
Chẳng phải tình yêu nào cũng đều có kết quả, không miễn cưỡng anh ở lại vì em nữa, trái tim không còn giữ lại chỉ thêm đau thương ..
Giáo sư Lư hát lúc nào cũng rất nhập tâm, vẻ mặt ông ta đau khổ như không thiết sống nữa, giọng ông ta đã khàn đặc kiệt sức, càng thế càng cảm nhiễm đám người bị huấn luyện thành máy móc
Động tĩnh lớn như thế rốt cuộc cũng làm bảo an vòng trong đã kinh động rồi, bọn họ đang kéo ra, Mộc Lâm Thâm liên tục lau nước mưa sốt ruột nhìn về phía Ngốc Đản, hắn vẫn chưa xong việc
Bốn chiếc xe mới xử lý được ba cái, bảo an vòng ngoài cũng phát hiện, đang đứng dưới mái hiên gọi điện thoại, khi Mộc Lâm Thâm tiếp cận xe hàng thì còi cảnh báo vang lên khắp bệnh viện
Cùng lúc này bài hát cũng tới cao trào, giao sư Lư cách đó vài bước dang rộng tay làm tư thế ôm, dùng hết sức lực gào lớn:" ...
Em có thể ôm anh mắng anh, hãy để em khóc trên bờ vai của anh
Tiếng ca dứt, đám người thần kinh đó lao tới người trước mặt muốn ôm, miệng vẫn cứ hát to, đám đầu bếp đang rỡ hàng la hét né tránh
" Tránh xa tôi ra, tránh ra
" Bảo an, bảo an đâu rồi, mau gọi bảo an bắt bọn điên này
Khung cảnh hổn loạn, Mộc Lâm Thanh nhanh tay, kéo tên lái xe đã chui xuống gầm xe trốn, tranh thủ lúc đùn đẩy hắn lấy được chìa khóa trên người, chỉ tay quát: " Nhanh, nhanh ..
Bọn họ nổi điên cả rồi, mau đưa chìa khóa cho tôi, trốn ra phía sau, nếu không bị bọn họ bóp chết bây giờ
Những người khác chỉ thấy đám bệnh nhân kia dang tay ra xông tới người ta, nào biết họ chỉ muốn ôm chứ không phải muốn bóp cổ, lại thêm Mộc Lâm Thâm đổ dầu vào lửa, nào còn suy nghĩ được gì, cuống cuồng bỏ trốn
Phần khó nhất bị giáo sư Lư xử lý một cách dễ dàng, đám bệnh nhân kia vừa hát vừa ôm, càng không cho họ ôm, bọn họ ôm càng chặt
Thử hỏi giữa trời mưa tầm tã, bị một người bệnh tâm thần ôm lấy sẽ là cảm giác gì
Mấy đầu bếp đã sợ tới mất cả hồn vía rồi, người chạy người khóc cười cầu xin loạn hết cả lên
Kệ nước mưa chảy tong tong trên người, Mộc Lâm Thâm nhảy lên xe, tay lạnh cóng run run tra chìa khóa vào ổ, vặn khóa nổ máy
Y đang định gọi người, không ngờ đúng lúc này nghe thấy tiếng gầm quen thuộc, mắt liếc qua gương chiếu hậu, không ngờ Cố đại tẩu ra uy, dang rộng tay ôm lấy hai bệnh nhân tâm thần, lẳng một phát đi làm bọn họ dã dúi dụi
" Này thì ôm này, muốn chết
Cố đại tẩu nhìn thấy Mộc Lâm Thâm ở trong xe, quát một tiếng kinh thiên:" Lâm Tử, làm gì thế hả
Cậu xuống đây cho tôi
Mộc Lâm Thâm sợ điếng người, chết rồi, chạy mau, chạy mau, bà chị này mà tới thì mình đừng hòng thoát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mưa suốt một đêm, sân lõng bõng nước, Cố đại tẩu chạy uỳnh uỵch tới, nước mưa bị đôi chân lớn dẫm bắn tung tóe, uy thế kinh người
Phản ứng đầu tiên của Mộc Lâm Thâm là chạy, bất chấp mà chạy, đạp chân ga, Lư Hồng Bác vừa mới leo lên xe chưa đứng vững, chân dẫm phải rau củ, trượt một cái ngã đánh oạch xuống đất, úi á liên hồi
Cố đại tẩu liên tục hạ gục mấy người bệnh, tóm lấy giáo sư Lư kẻ cầm đầu, không nói không rằng, tát ngay một phát nổ đom đóm
Tát một cái chưa hả, cô tóm cổ áo ông ta, tay vung lên trái phải không ngừng, tát bôm bốp, vừa tát vừa mắng:" Lão già khốn nạn lại đi hại người ..
Hôm nay bà đây cho mày ăn no mỳ tát ..
Chạy đi, chạy nữa đi ..
Bên này đánh người, bên kia có hai bảo an chạy về phía Ngốc Đản, cũng sắp đánh nhau tới nơi rồi
Mộc Lâm Thâm nắm chặt tay lái, tiến thẳng về phía cửa, bảo an đã khóa cửa lại, cầm dùi cui quát tháo:" Xuống xe, lập tức xuống xe cho tôi
Thời khắc nghìn cân treo sợi tóc đó, Mộc Lâm Thâm cắn chặt răng, xoay mạnh vô lăng, chiếc xe cấp tốc trượt đi, bánh xe bắn lên cả mảng nước lớn, ào một tiếng hất vào bảo an ở phía cửa
Bảo an thấy tình thế không ổn, không dám liều mạng nữa, co giò bỏ chạy
Mộc Lâm Thâm xoay ngược xe lùi lại, uỳnh uỳnh uỳnh, bắt đầu húc cửa, chỉ mấy lần cánh cửa sắt phát ra những tiếng kẽo kẹt rờn người, sắp đổ tới nơi rồi
Do xe quay ngược, Mộc Lâm Thâm nhìn thấy Cố đại tẩu đang tát Lư giáo sư từng cái từng cái một, tát không ngừng nghỉ
Nhìn thấy hai bảo an giáp kích Ngốc Đàn, nhưng bọn họ rõ ràng không phải là đối thủ của tên hung nhân đó, hắn ra tay nhanh gọn, một cú đấm thẳng kèm theo một cú lên gối đã hạ gục một người
Người còn lại vòng ra phía sau nhảy lên lưng hắn muốn siết cổ, không ngờ kết cục còn thảm hơn người kia, bị Ngốc Đản cho một cú vật lưng ném đi, ngã lăn xa tới mấy mét ..
Mộc Lâm Thâm phải nhắm mắt lại không nỡ nhìn, ăn một cú ném như thế còn gì là người
Bảo an người ta được huấn luyện chuyên nghiệp, tố chất không tầm thường, bị ném như thế vẫn chống tay cố đứng dậy, chỉ là sức không đủ, lần nữa ngã xuống
Mộc Lâm Thâm nhìn thấy rõ ràng, từ chỗ bảo an đó nằm xuống, có vệt đỏ đang loang ra ...
Đãi ngộ khi mình bỏ trốn thoáng qua trước mắt, từ thương hại biến thành hưng phấn hả hê, Mộc Lâm Thâm đạp ga thật sâu, hét to lấy tinh thần, bánh xe xoay tít lùi lại ầm ầm
Uỳnh
Va chạm mạnh làm người Mộc Lâm Thâm suýt nhao về kính xe, nhưng hiệu quả rất tốt, cánh cửa nghiêng nghiêng rồi đỏ sầm xuống
Mộc Lâm Thâm tiếp tục lùi lại, nghiến lên cánh chạy ra ngoài
Ngốc Đản đã chạy tới chi viện cho giáo sư Lư, đá Cố đại tẩu văng sang một bên, kéo giáo sư Lư đầu óc choáng váng mặt mày be bét máu bỏ chạy
Lúc này trong bệnh viện đã hoàn toàn hỗn loạn, còi cảnh báo kêu inh ỏi càng kích thích bệnh nhân thêm điên cuồng, bọn họ đập cửa sổ, đá cửa, gào thét cực lực
Toàn bộ bệnh viên không khác nào chảo dầu sôi bị hất thêm nước lạnh, hỗn loạn từ nơi này lan tới nơi khác, y bác sĩ cuống cuồng chạy tới, nhưng không ai biết bắt đầu từ đâu, khi bảo an ở tầng hai chạy xuống lầu thì là lúc Ngốc Đản đang dùng thắt lưng buộc cửa
" Xong rồi, không đi được nữa rồi, vất vả cưới vợ lại để người ta vào động phòng trước, thằng nhãi con kia chạy một mình mất rồi
Giáo sư Lư bị tát mồm nhoe nhoét máu cũng không thấy đau bằng trong lòng lúc này:
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]