Nội Tuyến

Chương 65: Đêm dài luôn lắm mộng. (2)




" Ê, đến chuyện của tao mà mày cũng dám quản à, tao nói mày thức sự coi bản thân là ..
là cái mẹ gì ấy nhỉ
Ngốc Đản bực bội, thằng nhãi này trộm gà quay nhanh như thế cơ mà, sao thoáng một cái đã thành chính nhân quân tử rồi, nói mới nhớ, tự dưng thấy thằng này quai quái thế nào ấy:

" Quý ông đúng không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi một người về tinh thần nên là một quý ông, về hành động nên là một dũng sĩ, còn trong cuộc sống nên là một đấu sĩ
Mộc thiếu gia nói xong bật cười:" Đó cũng là lý tưởng thôi, tôi có làm được đâu
" Đến cướp cái ví còn không xong, còn ở đây khoe khoang đấu sĩ cái mẹ gì
Ngốc Đản bắt đầu thấy chướng mắt, không ai thích người khác dạy đời mình hết:

" Việc anh làm là phạm tội cấp thấp nhất, không có chút hàm lượng kỹ thuật nào trong đó ..
Này anh Ngốc, tôi còn đang định nói với anh chuyện này, hay là anh đi cùng với tôi đi
Về Thượng Hải tôi kiếm việc cho anh làm, bạn bè tôi có vài người làm ăn được lắm, muốn làm lái xe, bảo an, nhân viên gì đó đều được cả, kiếm không được nhiều, nhưng mà thế nào cũng tốt hơn cuộc sống biết bữa nay không biết bữa mai của anh
Mộc Lâm Thâm nói những lời này rất chân thành, không có chút giả tạo nào, còn đặt thìa chào xuống rồi mới nói, vẻ mặt nghiêm túc đàng hoàng:

Ngốc Đản nghe vừa bực mình vừa buồn cười, định lờ đi rồi, đưa điếu thuốc lên miệng lại bật cười:" Con mẹ mày chứ, mày định cứu vớt thanh niên lỡ bước tao đây đấy hả
Hôm qua mày còn có vẻ chỉ mong thoát khỏi dây dưa với tao và Lão Lư cơ mà
" À, đêm qua khó ngủ tôi cứ suy nghĩ mãi, nhận ra chuyến đi này kỳ thực thu hoạch không ít, trước kia vòng tròn sinh hoạt của tôi quá nhỏ, không biết thế giới ngoài kia lại đặc sắc như thế, bây giờ được mở mắt ra rất nhiều rồi ..
Bất kể cha tôi xuất phát từ nguyên nhân gì làm những chuyện kia, tôi cũng thấy không còn hận ông ta như trước nữa
Trước kia tôi luôn cho rằng mình là người bất hạnh nhất, luôn chìm đắm trong ý nghĩ đó, nhưng lần này tôi đã nhìn thấy nhiều điều, sự bất hạnh của tôi đem so với bọn họ chẳng khác nào là, thiếu niên nào biết sầu đâu, gò chữ, ép thơ gượng tả sầu, thật là nực cười ..
Chuyến này quay trở về, tôi muốn sống hết mình một lần, không giống như trước kia, sống chỉ để chọc tức cha tôi nữa
Mộc Lâm Thâm rất nhiều cảm xúc, vừa nói vừa thu dọn gọn gàng bát thìa đã ăn xong, trước mặt thoáng qua những con người muôn hình muôn dạng trong bệnh viện tâm thần, mỗi người đều có bất hạnh riêng
Ngay cả những người mà y gặp được trên con đường đào vong, cũng đang sống ở mép bờ bất hạnh, so với cuộc sống vô ưu vo lo trước kia, những kích thích mới mẻ vừa rồi khiến cho y xúc động rất lớn:

" Cho nên mày muốn làm chút chuyện tốt, thuận tiện cứu vớt người sa ngã như tao à
Giọng Ngốc Đản có chút chế giễu:

" Đúng, anh vẫn còn cứu được
Mộc Lâm Thâm gật mạnh đầu:

" Thế sao
Ngốc Đản giống như đang trêu trẻ con, thằng nhãi này trước kia sai, bây giờ tựa như tỉnh ngộ rồi, hắn cũng không cho là đúng, nói chúng vẫn là câu đó, còn quá non, suy nghĩ vấn đề còn quá đơn giản, quá lý tưởng:

" Nếu một người vì tiền mà phạm tội, thì đó là tội của cá nhân người đó
Nếu một người vì cái bánh mì mà phạm tội, thì đó là tội của xã hội ..
Anh thuộc loại sau, đừng cười tôi vội, tôi thực sự nghiên cứu về tội phạm, cái trường đại học mà tôi theo học ở Mỹ mặc dù chỉ là trường loại ba, giảng viên ở đó cũng chỉ là loại vớ vẩn, nhưng cơ hội thực tiễn lại không ít
Khi sang đó, tôi đang ở tuổi nổi loạn, mang theo tâm lý thù hận, cho nên tôi điên cuồng say mê nghệ thuật tội phạm
Mộc Lâm Thâm kiêu ngạo nói:

Ngốc Đản ngạc nhiên quên cả hút thuốc, tay bị thuốc cháy tới làm nóng, phẩy tay ném mấu thuốc lá đi, thấy rất tức cười:" Mày nói đùa với tao đấy à, phạm tội mà còn có cả nghệ nữa
" Đương nhiên rồi, còn có cả vẻ đẹp bạo lực nữa cơ mà ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh tưởng tượng mà xem, một thành phố xa lạ, tay cầm khẩu AK, xông vào ngân hàng, cướp một bao tiền lớn, lái chiếc xe hơi đắt tiền bỏ trốn, bên cạnh còn có một giai nhân thiên kiều bá mị làm đồng bọn, bức tranh đó đẹp thế nào
Anh có biết vì sao phim tội phạm lại có thị trường lớn trên thế giới không, anh có biết vì sao mọi người sùng bái những tên cướp trong Ocean's Eleven không
Đó là vì trong lòng mỗi người đều có một mộng tưởng, được đột phá mọi quy tắc, đạp lên trên mọi rào cản, làm theo bất kỳ điều gì mình thích
Mộc Lâm Thâm nói rất hào hứng, đó từng là mộng tưởng của y, nhưng không thể nào thực hiện được, chỉ có thể nghĩ trong đầu, bởi vì cuộc sống giàu có căn bản làm y không có động cơ để phạm tội:

Có điều suy nghĩ này không hề gây ra được sự đồng cảm, Ngốc Đản nghe hết, bừng tỉnh cười phá lên:" Tao biết vì sao mày bị đưa vào bệnh viện tâm thần rồi, té ra mày có vấn đề thật
Ha ha ha, cướp của một thằng nhãi chưa mọc đủ lông còn bị nó tát cho, còn muốn cầm AK cướp ngân hàng à
Mày có biết chơi súng không, dù mày có biết chơi súng thì mày cũng phải kiếm được chứ
" Anh Ngốc, kiến thức của anh hạn hẹp quá rồi, ở bên Mỹ mua súng cũng dễ như mua humbuger thôi, một số học sinh trung học bên đó đi học mang theo súng chơi nữa kìa ..
Muốn kiếm trường bắn bên đó còn dễ hơn kiếm sân bòng bàn ở bên ta đấy
" Thế mày cũng chơi rồi à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
" Phải chơi chứ, anh sang Mỹ mà chưa bao giờ sờ vào súng khác nào bảo anh ở Trung Quốc lại chưa từng ăn bánh bao đâu
Tôi còn có súng nữa, hai khẩu, Sturm Ruger KP85 và Colt 2000, khẩu colt tôi mua còn là bản có chữ ký của bậc thầy làm súng kìa, sau về nước không mang theo được nên đem tặng rồi ..
Hồi đó bọn tôi còn lập kế hoạch cướp của cục dự trữ liêng bang Mỹ, có điều chỉ dám nghĩ thôi chứ không dám làm, nhưng mà chúng tôi thực sự lên một kế hoạch cực kỳ chi tiết, từ đột nhập tới trốn thoát đấy
Ngốc Đản ngây ra nhìn Tiểu Mộc, nụ cười trêu chọc trên mặt đã dần biến mất, thay vào đó là một vẻ mặt rất phức tạp, mày nhíu lại, hình như đang châm chước những lời này là thật hay giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.