" Mời vào
" Ông chủ Mộc, anh cứ yên tâm, hết thảy vẫn tốt đẹp … làm gì có chuyện gì được chứ, anh quan tâm sinh loạn thôi, mấy ngày nữa tôi sẽ đích thân tới thăm cậu ấy, nhất định mang về tin tức tốt lành cho anh ..
Ấy, anh đứng khách khí như thế, anh cứ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không để xảy ra bất kỳ sai sót nào
Trong phòng tư vấn tâm lý, bác sĩ Phùng đang nói chuyện điện thoại, nghe thấy tiếng gõ cửa thì thuận miệng nói một tiếng mời vào, để bệnh nhân tiếp theo đi vào, bản thân hắn ngồi xoay lưng về phía cửa, tay che điện thoại nói chuyện với Mộc Khánh Thần
Hiện giờ hắn sợ nhất là bị Lão Mộc hỏi thăm tình hình của con trai, trả lời qua loa vài câu để che giấu rồi cúp máy, trong lòng lại thầm thở dài
Cho dù đã dùng chiêu số tàn nhẫn nhất để đối phó với bệnh nhân đặc biệt này, vậy mà rốt cuộc vẫn xảy ra chuyện, hơn nữa còn là loại chuyện nghiêm trọng nhất
Bệnh nhân bỏ trốn rồi, còn có cả đồng bọn nữa chứ
Hơn nữa đã trốn những một tuần liền mà không có chút tin tức nào, nếu người ta trốn về nhà thì hắn cùng lắm cũng chỉ mất mặt thôi, nhưng bệnh nhân biến mất rồi, như bốc hơi vào không khí vậy
Lần này thực sự làm Phùng Trường Tường mất ăn mất ngủ, đến ngay cả đồng nghiệp cũ là Bạch Song Hỉ cũng không rõ tung tích, nghe nói là ông ta bị cảnh sát đưa đi điều tra rồi
Hắn phải dùng hết các mối quan hệ mới nghe ngóng được chút tin tức, thấy bảo bỏ trốn cùng thằng nhãi đó còn có hai bệnh nhân tâm thần nữa, cho tới bây giờ vẫn chưa tìm ra.Vốn đưa đi ngàn dặm là để bệnh nhân tới hoàn cảnh khác, trải nghiệm sự khó khăn của cuộc sống, không ngờ bây giờ thực sự biến thành cách trở ngàn dặm biến thành khó khăn của bác sĩ
Thông thường cứ cách một thời gian là hắn gửi ảnh, gửi video về tình hình của Mộc Lâm Thâm cho Mộc Khánh Thần, vì Bạch Song Hỉ mất tích rồi, hắn không còn cái gì để đưa cho người ta nữa, khiến ông chủ Mộc sốt ruột
Phùng Trường Tường cũng như đang có lửa đốt, tên công tử bột đó mà bị làm sao thì hắn xong đời, chỉ hi vọng là y thoát khỏi bệnh viện, chạy chơi đâu đó mà thôi
Đang châm chước xem có nên đích thân tới bệnh viện đó một chuyến không, chống cằm suy nghĩ một lúc chợt nhớ ra có người trong phòng, hắn sực tỉnh, còn có bệnh nhân khác, vội vàng điều chỉnh lại nét mặt, nở nụ cười nghề nghiệp nói:" Mời ngồi
Ghế vừa mới xoay lại, chữ ngồi còn đeo bên mép thì mặt đã cứng đờ, trước mặt hắn không chỉ có một người mà là hai, nam thanh nữ tú, rất xứng đôi, nhưng mà người ta lại là hai cảnh sát, đều mặc đồng phục, một nam một nữ, vẻ mặt rất nghiêm túc, vậy là tới đây vì việc công rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
" Xin hỏi hai vị là
Phùng Trường Tường cố nén lo sợ trong lòng xuống, hỏi:
" Chúng tôi từ cục công an thành phố tới, đây là giấy tờ của chúng tôi
Nữ cảnh sát đưa giấy chứng minh tới, nhìn dấu quốc huy trên đó, Phùng Trường Tường ngay cả nhận lấy xem vẫn không dám, lần nữa mời ngồi, sau đó đích thân đi rót nước, kỳ thực là để câu giờ suy tính xem phải đối phó thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyến này sợ rằng kết cục của mình không khác gì Bạch Song Hỉ
" Chúng tôi tới đây là để tìm hiểu một chút tình hình, hi vọng anh tích cực phối hợp
Nam cảnh sát mặt mày nghiêm túc lạnh lùng, giọng máy móc nhất quán, sau đó đẩy tới một bức ảnh hỏi:" Nhận ra không
" Nhận ra, anh ấy là Bạch Song Hỉ, là đồng nghiệp cũ của tôi ở bệnh viện chuyên khoa tâm thần tỉnh Thiểm Tây
Phùng Trường Tường thật thà trả lời:
Sợ cái gì cái đó tới, lòng hắn lo thon thót, tay giấu dưới bàn run lên mất kiểm soát
" Còn người này là sao
Nữ cảnh sát cũng đẩy tới một bức ảnh, chính là ảnh của Mộc Lâm Thâm, lấy ra từ camera giám sát của bệnh viện:
" Cũng nhận ra, Mộc Lâm Thâm, cậu ta là ..
Bác sĩ Phùng ngập ngừng, thời gian quá ngắn không cho hắn nghĩ ra được lời nói dối kín kẽ, tâm tư u ám áp đảo, giành trước nói:" Chàng thanh niên này là người bệnh tâm thần mức độ nhẹ, tôi phán đoán cậu ta khả năng bị đa nhân cách, còn cả chứng rối loạn thần kinh hoang tưởng ..
Hơn nữa còn có cả khả năng là từng sử dụng ma túy, có điều chuyện này chưa xác định được
Người nhà của cậu ta yêu cầu tôi điều trị tâm lý, tôi liền tiến cử đưa tới bệnh viện chuyên khoa tâm thần trước kia từng công tác, chủ yếu là thay đổi hoàn cảnh sống khác để cậu ta khỏi bị đám bạn xấu cám dỗ đi vào đường cũ ..
Phải rồi, chỗ tôi có giấy đồng ý chữa trị do chính cha cậu ta ký tên
Ừm, tôi biết khả năng đã xảy ra chuyện không vui ..
Chuyện này ..
Hắn nói một tràng dài, ý đồ chối bỏ mọi trách nhiệm liên quan, đưa ra giấy tờ có chữ ký của Mộc Khánh Thần
Có điều qua thái độ không hữu hảo của hai vị cảnh sát, hắn biết đối phó qua loa là không được rồi, không dám nói bừa nữa, thu mình về thế thủ
" Bệnh viện chuyên khoa tâm thần Vị Nam do tỉnh Thiểm Tây lập ra, chuyên để điều trị cho người bệnh tâm thần mức độ nặng, anh lại điều một người bệnh nhẹ từ ngàn dặm xa xôi tới là vì cái gì
Nữ cảnh sát nghiêm khắc chất vấn:
Nam cảnh sát bổ xung thêm:" Lại còn sử dụng phương pháp thôi miên, biến cậu ta thành một người khác, vậy mà anh còn ý đồ chối bỏ liên quan à
Hừ, nhất định muốn tôi nói với anh hiện giờ Bạch Song Hỉ đã bị khống chế rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi chết tôi rồi, bác sĩ Phùng thống khổ vỗ trán than vãn:" Tên đó đúng là thứ tai họa, y có thù với bác sĩ tâm lý, đã hại ba người rồi ..
Xem ra người thứ tư tôi đây cũng không thoát nổi số phận
Hai viên cảnh sát không có bất kỳ phản ứng gì, lạnh lùng ngồi đó như đang xem khỉ diễn trò
Làm ra vẻ đau khổ một lúc, Phùng Trường Tường không dò ra thêm được cái gì, ngẩng đầu lên:" Hai đồng chí cảnh sát, mọi người nói đi, chuẩn bị đưa tôi đi đâu
Hậu quả nghiêm trọng tới mức nào
Đã tìm được người chưa
Bây giờ người nhà bệnh nhân hỏi tới, tôi cũng không biết phải làm sao, đang chuẩn bị tự mình tới bệnh viện đó một chuyến
Nam cảnh sát lạnh lùng nói:" Nếu định đưa anh đi thì còn cần tới đây nói chuyện tử tế thế không, sớm đưa anh về cục thẩm vấn rồi."