Không có đủ thời gian cho Mộc Lâm Thâm phân tích, kịch tính vẫn tiếp diễn, Lư Hồng Bác tựa hồ đang tìm kiếm mục tiêu, ông ta xoay người nhìn quanh, đột nhiên dừng lại ở một người khá lớn tuổi ở trong góc, đi thằng tới chỗ người đó:" Tôi nghĩ anh từng đi làm công đúng không
Hơn nữa còn là làm loại công việc nặng nhọc nhất ..
Là bốc vác hả
Nam nhân trung niên đó ngạc nhiên gật đầu, tựa như sợ hãi run giọng đáp:" Vâng
" Tôi hiểu rất rõ anh đã sống như thế nào, toàn thân đất cát, toàn thân mồ hôi, miễn cưỡng lắm mới có thể ăn no, không thể cho vợ con cuộc sống tốt hơn, càng đừng nói tới báo đáp ơn dưỡng dục của cha mẹ ..
Tôi nghĩ, anh sẽ có nhiều lúc có cảm giác, muốn khóc nhưng không sao khóc ra được, vì trách nhiệm nặng nề gánh trên vai anh vượt xa năng lực của anh, cho dù anh muốn liều mạng nỗ lực vươn lên, điều anh có được chỉ là sự miệt thị, vũ nhục ..
Chẳng ai coi anh là người hết
Lư Hồng Bác giọng nói đầy thấu cảm:
Nam nhân trung niên đó cúi đầu xuống, có lẽ bị nói tới nỗi đau trong lòng, mũi phát ra tiếng xụt xịt khẽ, tay quệt qua gương mặt xạm đen gày gò
" Cô
Lư Hồng Bác xoay người rất nhanh, mọi người còn đang thương cảm cho số phận nam nhân trung niên thì ông ta chỉ vào cô gái, tuổi chừng hai bảy hai tám, dung mạo ưa nhìn, ông ta nói như nhìn thấu cô:" Từng làm công việc văn thư, bán sức lao động của mình trong hoàn cảnh khô khan buồn chán, cuộc sống lặp đi lặp lại không lối thoát ..
Tôi nhìn ra được cô là người có tình cảm phong phú, nhưng sao tôi lại cảm thấy, tình cảm cô bỏ ra, không có được báo đáp tương ứng
Cô gái đó không nói thành lời, gương mặt đang háo hức trở nên ảm đảm, giáo sư Lư đi tới khẽ vỗ lên vai an ủi:" Tất cả tình cảm đều phải kiến lập trên cơ sở kinh tế, vợ chồng nghèo khó trăm chuyện đau thương, tự xưa tới nay chưa bao giờ thay đổi, nam nhân kia từ bỏ cô, đó là sai lầm lớn nhất cuộc đời hắn
Cô gái đó thoáng chống ưỡn thẳng lưng đầy kiêu hãnh
Giây phút đó Mộc Lâm Thâm hiểu ra thủ đoạn của tên điên này rồi, ông ta dựa vào chi tiết nhỏ nhặt phán định thân phận của một người, sau đó tùy bệnh bốc thuốc, ra sức hạ thấp thậm chí bi kịch hóa cuộc sống bọn họ từng có
Đây là cuộc chiến tâm lý, cũng là nguyên nhân người ở đây khâm phục ông ta, bởi vì không một ai có thể nhìn thấu quá khứ một người ngay từ cái nhìn đầu tiên
" Buôn bán nhỏ đúng không, không ít lần bị thành quản đuổi đánh hả
" ..
Cậu hẳn là vừa mới tốt nghiệp đại học chứ gì, tư vị đi tới đâu bị từ chối tới đó không dễ chịu hả
" ..
Anh hẳn là tới từ tỉnh bên, vất vả cho anh rồi, xuống mỏ đào than tới còng lưng thế này, thật khổ mà
Ông ta luôn nhìn trúng tình cảnh của mỗi người, sau đó đem nỗi khổ trong nghề nghiệp của những người đó phóng đại tới vô hạn, cố tình khơi lên cảm xúc xấu nhất trong họ, thằng thừng nói ra chỗ kém cỏi của bọn họ, đã có rất nhiều người bắt đầu nhìn ông ta với ánh mắt bất thiện
Tới bước ngoặt rồi, Mộc Lâm Thâm lặng lẽ đếm số người được ông ta điểm danh, mười người, số lượng này vậy là đủ để trấn nhiếp toàn bộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng là bước ngoặt của Lão Lư đã tới, chỉ trong chớp mắt ông ta xoay người dang rộng tay ra, giọng nói từ thâm trầm trở nên phấn khích:" Đừng dùng ánh mắt thù hận đó để nhìn tôi, tại sao tôi có thể nói ra được những điều đó, bởi vì tôi đã trải nghiệm qua nỗi thống khổ còn lớn hơn cả mọi người, túi tiền nhẵn nhụi, bị người khinh miệt, đi tới đâu cũng bị người ta xem thường, làm chuyện gì cũng trắc trở, thậm chí bị đánh đập, bị sỉ nhục, bị xua đi làm việc như gia súc, nhưng vì nuôi gia đình, tôi phải cúi đầu, phải cắn răng, phải gượng cười
" Điều tôi muốn nói với mọi người rằng, những thống khổ đó chỉ có thể đè bẹp những kẻ hèn nhát và yếu đuối, trong trái tim một người dũng cảm, thống khổ là động lực lớn nhất của hắn, cũng chắc chắn sẽ thành tài phú của hắn trong tương lai
" Đừng cảm thấy bản thân vô giá trị, dâu tằm ở trong tay thiên tài sẽ biến thành tơ lụa, bùn đất ở trong tay thiên tài sẽ biến thành thành lũy, cây cối ở trong tay thiên tài sẽ biến thành cung điện ..
Những thứ không đáng tiền, không đáng nhắc tới, qua bàn tay sáng tạo của con người sẽ nâng giá trị bản thân lên hàng trăm hàng nghìn lần
Vậy thì chúng ta là con người, chúng ta tại sao lại không thể nâng giá trị bản thân lên cả trăm lần
" Hãy nói cho tôi biết, khi tôi chán nản, tôi nên làm cái gì
Bài diễn giảng của giáo sư Lư đã lên tới cao trào, câu hỏi cuối cùng này dẫn dắt cảm xúc toàn thể người trong phòng, cả trăm người gần như cùng đồng lòng gào lên khản cổ:" Tôi lớn tiếng hát to
" Khi bi thương ..
" Tôi sẽ cười vui vẻ
" Khi đau ốm ..
" Tôi sẽ làm việc gấp bội
" Khi sợ hãi ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
" Tôi sẽ dũng cảm tiến về phía trước
" Khi nghèo khó ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
" Tôi sẽ nghĩ tới tương lai giàu có
" ...
Bốn xung quanh như đều trở nên điên cuồng, tiếng hô mỗi ngày một lớn, mọi người nhắm mắt hét thật to, ngay cả Mộc Lâm Thâm cũng bất giác lẩm nhẩm những câu nói quen thuộc đó ở trong lòng
Y chợt sực tỉnh, đây chính là Dương bì quyển mà y đọc đi đọc lại trong thời gian qua, Lư Hồng Bác chỉ vẻn vẻn khơi lên những lời truyền cảm hứng mà đám tín đồ đã hết lòng tin tưởng, cứ thế này đồng thanh, đồng lòng, hiệu ứng đám đông không cho bất kỳ ai có không gian suy nghĩ
Cái con đĩ mẹ nó, điên rồi, điên rồi ..
Mộc thiếu gia bất ngờ chửi tục một câu mới học ở trong lòng, cái cảnh người người kích động, cái tiếng hồ dần dần trở nên đều tăm tắp đó, khiến y như tới bệnh viện tâm thần
So với đám trong bệnh viện tâm thần bị Lão Lư tẩy não, đám người này bộ dạng còn điên cuồng hơn, có người khóc nức nở gào thét, mặt mày méo mỏ biến dạng, làm Mộc Lâm Thâm bất giác sợ hãi lùi lại, nhưng bốn xung quanh là hơn trăm kẻ điên đứng thẳng tắp, tay giơ lên cao hô hào như tuyên thệ, y lùi đi đâu được
Phải rồi, phải rồi, ngay cả việc bắt người ta đứng thẳng cũng là một kỹ xảo, thời gian dài phải đứng như thế, thân thể không thoải mái sẽ phân tán sự chú ý, tiến tới ảnh hưởng tới khả năng tập trung tư duy
Lúc đó càng dễ bị tẩy não, là thời cơ tốt để sản sinh hiệu ứng đám đông.