" Lời nói thật chính là, bằng vào bộ dạng của cô, nam nhân nhìn cô không có ham muốn tình dục, nữ nhân nhìn cô không muốn ăn cơm
Cho dù cô thoát ly khỏi tổ chức đa cấp này, cô có thể làm gì
Thực tế là cô không có tiền, lại chẳng muốn làm việc, bọn họ sẽ đuổi cô đi thôi, cô thậm chí không có tư cách làm kẻ lừa đảo, tư cách bị lừa cũng không có nốt ..
Tiền không, tài không, sắc không, thực sự chẳng có gì để người ta muốn cô cả
Mộc thiếu gia phun ra những lời ác độc nhất, chỉ có đánh rắn dập đầu, chặt đứt ý đồ tìm kiếm cơ hội khác của cô gái đáng thương này, cô ta mới ngoan ngoãn phục tùng:
Muốn đi à
Quên đi, ngoài kia đoán chừng Lão Hà đã chuẩn bị sẵn đám ác ông rồi, muốn thoát ly tổ chức sẽ xảy ra chuyện gì, không cần nói cũng biết
" Anh anh ..
Khóc rồi, cô gái đó ngay lập tức bật khóc, mồm mếu máo, toàn thân co giật, tiếng khóc kèm tiếng nấc, chưa gì đã khóc tới ướt đẫm mặt:
" Ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộc Lâm Thâm mặt lạnh tanh chỉ tay:" Ngoài kia trời tối đứng có chạy lung tung, dọa chết người ta
" Hu hu ..
Cô gái kia ôm mặt gào to, vừa chạy vừa khóc, ra tới ngoài nhìn trời tối om om, ngoại ô ít ánh đèn, đường xá không thấy, thút thít thêm mấy tiếng đột nhiên rẽ sang phòng bên cạnh:
Khi Tiểu Mộc nói những lời tàn nhẫn xé nát tim người khác, đám ông chủ Hà đã chuẩn bị đối phó với tình huống xấu nhất, ai ngờ người ta không chạy đi, mà lại tới phòng bên cạnh, tất cả phải chỗ mắt ..
Không mắng người khác không ngẩng đầu lên được thì cũng buông lời ác độc làm người ta khóc lóc, thế mà chẳng có chút hành vi quá khích nào, vẫn ngoan ngoãn ở lại mới kỳ
Hơn nữa y ngay từ đầu đã tuyên bố thẳng thừng đây là tổ chức lừa đảo, các người đều bị lừa hết, ấy thế mà người ta vẫn chấp nhận mới hay chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này đem so với việc ba hoa phét lác sáu tháng kiếm bao nhiêu tiền còn cao minh hơn không biết bao lần, Dương mỹ nhân mở to mắt gần như nín thở nhìn tình hình qua màn hình giám sát, hai tay Lão Hà thì run lên vì kích động:" Lão Lư, Lão Lư ..
Mẹ nó, nói không chừng thằng nhãi này là thiên tài đấy
" Đương nhiên, tôi đã nói mà, chỉ thiên tài như tôi mới có thể phát hiện ra được thôi
Lão Lư cũng bất ngờ lắm, biểu hiện của Tiểu Mộc vượt xa dự đoán cũng như kỳ vọng của ông ta:
Hết người nọ tới người kia rời khỏi phòng, đê vỡ đã thành kết cục không thể xoay chuyển, vẫn còn có người lần lượt đi, những người cúi đầu tới giờ vẫn không dám ngẩng đầu, khó nói rõ được là họ hoang mang không biết phải làm sao, hay đang phản đối trong im lặng
Có điều Mộc Lâm Thâm càng xu hướng phán đoán đây là hiệu ứng bầy cừu, những cá thể này dưới sự ảnh hưởng của quần thể đã mất đi mục tiêu và tự tin, những người này tệ hơn, ngay cả chuyện hùa theo số đông cũng không thể quyết định được
" Những người cúi đầu còn lại, các người không cần ngẩng đầu lên nữa, tôi hiểu tâm tình của các người, trong cuộc sống trước kia, đại đa số thời gian các người đều cúi đầu như thế hả
Mộc Lâm Thâm chắp tay sau lưng đi qua đi lại quả thật có khí độ của thầy Lâm, bộ dạng ông cụ non đó rất buồn cười, nhưng bây giờ không một ai thấy buồn cười nữa, chỉ nghe giọng y lớn dần
" Khi bị người ta thương hại, các người cúi đầu sợ được đồng tình, khi bị người ta sỉ nhục, các người cúi đầu nhẫn nhục, khi bị người ta đánh, người ta mắng, các người càng cúi đầu thấp hơn không dám phản kháng ..
Thậm chí tới bây giờ bị người ta lừa gạt tới cùng đường hết lối, vậy mà các người tới dũng khí đứng thẳng lên cũng không có ..
Các người là đống bullshit, là cứt chó
..
Ngẩng đầu lên nhìn tôi, tôi có đáng sợ như vậy không
Nghe rõ không, tôi đang chửi các người, sỉ nhục nhân cách của các người đấy ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong cái cuộc sống tự ti, buồn thảm vì nghèo khó của các người, thử nghĩ xem, có được dù chỉ một chuyện khiến các người cảm thấy tự hào không
Sự kích thích ác độc đó, rốt cuộc khiến mấy người trong đó ngẩng đầu lên rồi, sự ủ rũ do tự ti tới cực điểm cần phải có kích thích mạnh nhất mới có hiệu quả
Mộc Lâm thâm đã làm được rồi, y thành công khiến những người còn lại nhìn y với ánh mắt thù địch
Nhưng những người này không hề có sức uy hiếp, vì trên người bọn họ không có nhiệt huyết và dũng khí, thứ họ có chỉ là sự u ám và tự kỷ, nhiều hơn nữa là lối suy nghĩ bỏ mặc
Mộc Lâm Thâm có hành động càng quá đáng hơn, y lần lượt đi qua trước mặt từng người, phì phì phì, nhổ nước bọt vào bọn họ, nhưng người bị nhổ nước bọt toàn thân run rẩy, vẫn không có bất kỳ hành động nào khác
" Đã hiểu chưa, sự hèn nhát và nhẫn nhục của các người sẽ chỉ khiến kẻ sỉ nhục các người càng thêm ngông nghênh mà thôi
Các người im lặng và lùi bước, chỉ khiến kẻ xem thường các người càng thêm khinh bỉ ..
Bây giờ tôi cho các người một lựa chọn để thay đổi vận mệnh của mình
Mộc Lâm Thâm điên rồi, y rống vào mặt bọn họ
" Hoặc là vẫn giống như trước kia, các người cúi đầu xuống, cút xéo ra khỏi nơi này, sẽ không một ai trên đời này bận tâm tới những con sâu đáng thương các người, vì các người sống không có một giá trị gì hết ..
Hoặc là các người ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, đi từ nơi này ra, bắt đầu lại từ đầu
Làm một kẻ lừa đảo thành công và hợp cách, dùng sự lừa gạt gấp cả trăm lần, nghìn lần, đi báo đáp cái thế giới khốn nạn này, cùng với những người từng khinh bỉ các người, sỉ nhục các người, cho tới một ngày, khiến tất cả bọn họ phải cúi đầu trước mặt các người ..
Bắt đầu từ anh, mau ra quyết định đi
Mộc Lâm Thâm tóm cổ áo một người kéo ra khỏi hàng, đẩy ngã hắn, hắn ngay lập tức đứng bật dậy, đã bị Mộc Lâm Thâm kích thích tới máu sôi lên rồi, hắn ngẩng cao đầu lên, trong mắt như có ảnh lửa
Nhưng khi hắn bước đi một bước, nhìn thấy mấy vệ sĩ canh bên ngoài, bước chân liền rụt rè, vẫn còn chút sợ hãi, do dự đó chỉ là khoảnh khắc ngắn, hắn sải bước đi tới trước mặt viên giám đốc vẫn còn trố mắt ra, cúi người xuống, biểu bị quyết tâm:" Giám đốc Cao, tôi không đi nữa, tôi muốn ở lại, tôi nhất định sẽ thay đổi bản thân, anh đợi xem hành động thực tế của tôi đi
" À, ừ ..
Viên giám đốc Cao đó vẫn còn chưa hoàn hồn, máy móc gật đầu:" Hoan nghênh ở lại
Nam tử đó hùng hổ quẹt mũi, đi tới gian phòng khác, từ đó liền bắt đầu một màn gió mạnh quét lá khô, không cần Mộc Lâm Thâm phải nói thêm gì nữa, cho dù là người vẫn còn nghi ngờ trong lòng, họ cũng không muốn quay về quá khư sống như cỏ rác nữa, tất cả đều cắn răng ở lại
Thực ra chắc có gì thay đổi hết, chỉ có tệ và tệ hơn mà thôi, cuộc sống đã thảm tới mức đó, còn tệ tới mức nào được nữa.