Tiền Gia Đường, Mã Gia Bang, Trần Gia Giác ..
Chiếc xe bus cứ đi qua từng trạm từng trạm một, cuối cùng Mộc Lâm Thâm xuống xe ở trạm Phùng Gia Kiều, đây cũng chính là mục tiêu
Đi bộ một ki lô mét liền nhìn thấy được công ty do Mã Ngọc Binh mở: Công ty cho thuê xe Khánh Doanh Môn
Từ xe phục vụ hôn lễ, công vụ cho tới du lịch đều bao hết, ở thành phố Hàng Châu này, những công ty nhỏ như vậy không tới một nghìn thì cũng phải vài trăm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quanh quẩn mấy vòng ở trước cửa công ty cho thuê xe, Mộc Lâm Thâm vẫn không có ý tưởng gì
An bài của Thân Lệnh Thần là do người quen ở Hàng Châu giới thiệu, để tìm cho anh chàng thất nghiệp này một công việc, còn chỗ làm thì chỉ có công ty logistics của Tang Mao và chỗ cho thuê xe của Mã quả phụ
Mộc Lâm Thâm chỉ liếc qua chỗ của Tang Mao một cái đã không muốn xét tới, logistics vận tải đường bộ, đa phần đều là hàng hóa cồng kềnh, vào đó cũng chỉ bị coi như con ngựa làm việc, vì thế chỉ còn lại chỗ của Mã quả phụ thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng ở đây có vẻ cũng khá khó khăn, dùng người môi giới, Mộc Lâm Thâm không tin tưởng, mà không có người môi giới, có lẽ cũng chẳng ai tin tưởng anh
Quốc gia này là một cuộc chơi về các mối quan hệ cá nhân, nếu thực sự có chuyện kinh doanh không trong sạch, chắc chắn sẽ chỉ sử dụng những người có cơ sở để tin tưởng..
Về mặt tâm lý học mà nói, đây chính là điều khó nhất, tâm lý phòng vệ với người lạ là bẩm sinh, đặc biệt là với những kẻ phạm tội
Hay là đập cửa kính xe để người ta biết mặt trước
Không được, loại người này đối phó với những kẻ gây chuyện rất trực tiếp, bị tẩn một trận dế rên sên bò là cái chắc
Hay là đóng giả thuê xe để làm quen với người bên trong
Không được, như thế thì thành khách hàng mất rồi, chệch hướng
Đầu óc của Mộc Lâm Thâm xoay chuyển liên tục, đã nghĩ ra rất nhiều cách nhưng đều bị phủ quyết
Phương pháp để kéo gần khoảng cách với người khác, y đã nghiên cứu kỹ lưỡng, cơ mà chủ yếu lại là cách làm thế nào để tán tỉnh nữ nhân của các chủng tộc khác nhau
Còn việc tán tỉnh những tên thô lỗ thì có vẻ khó hơn một chút
Hơn nữa, y đã xem xét vài lần nhưng vẫn không tìm thấy mục tiêu nào
Công ty cho thuê xe này chỉ có ba người, một nữ và hai nam, nhìn có vẻ là nhân viên thuê mướn, đang ngồi buồn chán chờ khách đến
Khó chơi đây, Mộc Lâm Thâm ngồi yên một chỗ rất lâu rồi, tính đi rồi tính lại đủ cách tiếp cận tiếp cận khác nhau, phải làm cho được, chuyện này liên quan tới bát cơm sau này đấy, không coi trọng không được
Nghĩ đến bát cơm, y lại không khỏi cảm thấy chán nản khi nhớ lại cái bát cơm sắt vừa bị đập vỡ, rồi lại nghĩ đến người cha lạnh lùng tuyệt tình, cái cảm giác tức giận vô cớ cùng nỗi oán hận bị bỏ rơi tràn ngập trong lòng, giống như cái cảm giác oán hận khi y bị ném ra nước ngoài mười mấy năm trước
"Cút con mẹ nó đi, bố mày thèm vào ..
Tưởng mình ghê gớm lắm à, không có ông tôi vẫn sống được
Mộc Lâm Thâm lặp đi lặp lại những lời lải nhải vô dụng, nhưng có một tâm thái kỳ quái, dù oán hận và tức giận tơi mấy, y cũng không dùng những lời độc ác để công kích cha mình
Hơn nữa, khi nói rằng mình "vẫn sống được", y lại thiếu đi chút tự tin
Bao nhiêu năm qua, y đã quen với việc xin tiền ăn chơi phá phách rồi cha, y cũng biết những đồng tiền đó kiếm được chắc chắn không dễ dàng
Còn không phải do ông ta gây ra sao
Hà, Mộc Lâm Thâm thở hắt ra một hơi, cứt đứt dòng suy nghĩ không cần thiết, bây giờ có trách ai đi chăng nữa cũng vô ích, quan trọng nhất là phải giải quyết khó khăn trước mắt kìa
Có câu nói, bác sĩ giỏi cũng khó mà chữa được bệnh của chính mình, dù là người đã bỏ công nghiên cứu tâm lý học, nhưng Mộc Lâm Thâm vẫn không thể nào giải quyết được những khúc mắc tâm lý của bản thân
Y cũng không thể đưa ra phương thức đúng đắn hay biết nên làm thế nào, biết rằng làm như vậy là không đúng, mẹ sẽ không muốn y làm như vậy, nhưng mỗi khi đến lúc làm, mỗi khi gặp cha y, thì mọi thứ đều đi vào ngã rẽ
Rốt cuộc là đã rẽ xa tít mù tắp rồi, không muốn nghĩ, nhưng không thể kiểm soát được đầu óc mình không nghĩ
Mộc Lâm Thâm thất thần nhớ lại những chuyện cũ, cảm giác lúc này giống như hồi còn học trung học, trốn học, ngồi vô vị trên đường phố, cái tâm trạng trống rống đến mức muốn đập đầu vào tường thử xem đau ra sao, không phải người gặp vấn đề đến mức đó thì sẽ không hiểu được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng cũng có chút khác biệt, mỗi lần y gây chuyện, đều là để cho cha, hoặc là cái trợ lý của cha hối hả chạy đến tìm, rồi y sẽ nổi cơn giận, tiếp tục sống cái cuộc đời mà bản thân y căm ghét nhưng cũng không thể rời bỏ
Mẹ, con phải làm sao bây giờ
Mộc Lâm Thâm ngẩng đầu nhìn phương xa, trong tuổi thơ của y, mẹ thật thần kỳ, lúc nào cũng có thể giải đáp mọi vấn đề của y, mẹ không còn nữa, từ đó y lạc lối
Thời gian cứ dần dần trôi đi, từ sáng tới trưa, từ trưa tới chiều, Mộc Lâm Thâm rất nhớ mẹ, nỗi nhớ cồn cào đó khiến cả bữa trưa cũng không muốn đi ăn, chìm sâu vào hồi ức tươi đẹp đến quên bản thân, quên thực tại
Khi gần tới tối, Mộc Lâm Thâm đã kiệt sức thoi thóp, lần nữa cảm giác được sự tồn tại cua bản thân
Rất rõ ràng, đói quá, cái thứ rắm chó Mã quả phụ đó, không ngờ lại bỏ bê công việc, không tới công ty
Cũng tốt, coi như qua được một ngày, Thân Lệnh Thần hỏi tới cũng có cái trả lời, do không gặp được, chứ không phải là y không chịu làm việc
Mộc Lâm Thâm đói lả lê cái tấm thân kiệt sức, chuẩn bị đi về trạm xe bus, thế nhưng đúng lúc này có chuyện bất ngờ, một chiếc Mitsubishi màu trắng đi sát qua bên cạnh y, rẽ vào công ty cho thuê xe
Từ trên xe có ba người đi xuống, trong đó có một nam tử cao lêu nghêu, mặt dài ngoằng, da thì trắng phát bệnh ..
Không phải mục tiêu thì là ai
Cũng chính vì có cái mặt vừa trắng vừa dài này cho nên hắn mới có biệt danh Mã quả phụ, loại này thì khỏi phải nói tới hình tượng, mặt trắng môi mỏng, nam nhân mà mang tướng mạo nữ, đúng là cái bản mặt đoản thọ của quả phụ
"Này, này
Mộc Lâm Thâm thấy đối tượng, chẳng nghĩ gì đã chạy tới, tay vừa vẫy vừa gọi liên hồi: