Nội Tuyến

Chương 94: Đâu ra đường bằng phẳng. (3)




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
" Đôi mắt, đôi mắt không biết nói dối, mặc dù anh luôn làm ra vẻ hung ác, nhưng đối mắt lại không hề khớp với vẻ mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất là tôi đã khiêu khích anh rất nhiều lần, nếu anh là một kẻ thô bạo lăn lộn đường phố, làm gì có chuyện nhẫn nhịn như thế, sớm đã đánh tôi không biết bao nhiêu lần rồi
Mộc Lâm Thâm từ lúc bất ngờ bị Lão Lư bắt cóc, y luôn tính kế đào tẩu, tất nhiên phải quan sát thăm dò những người xung quanh, nên sớm phát hiện ra rồi:

Tên Ngốc Đản này thử mấy lần là rõ, không hề hung bạo như vẻ bề ngoài, nhất định là có ẩn tình nào đó
Có vẻ đúng là thế thật, Ngốc Đản buông lỏng cơ mặt mỉm cười, vẻ mặt liền trở nên thật thà chất phác
Mộc Lâm Thâm chỉ mặt hắn:" Xem đi, đây mới là bản sắc của anh ..
Trương Cuồng, tôi không gọi anh là Ngốc Đản nữa, theo tôi về Thượng Hải đi, tôi sẽ tìm công việc cho anh
Mặc dù không nhiều tiền bằng làm đa cấp, nhưng lâu dài và ổn định hơn nhiều lắm, chuyện làm ăn này n hìn bề ngoài thì hào nhoáng đấy, nhưng nó sắp sụp đổ rồi, đây không phải là mô hình kiếm tiền, mà là mô hình chôn sống
" Tôi ..
Trương Cuồng chỉ bản thân, dở khóc dở cười:" ..
Tôi đi theo cậu ấy hả
" Thế chẳng lẽ anh còn có lối thoát nào tốt hơn à
Mộc Lâm Thâm cố gắng loại bỏ nguy hiểm, mặc dù nói thế, nhưng y không hề biết thân phận Trương Cuồng, vẫn còn rất nhiều biến số:" Trương Cuồng, trước kia rốt cuộc anh làm gì, ý tôi nói là trước khi vào bệnh viện ấy
" Đây chính là nguyên nhân tôi đuổi theo cậu, chúng ta dù sao cũng một phen kề vai tác chiến, có một bí mật, tôi phải nói cho cậu biết
Trương Cuồng vẫy tay:" Đi nào, chỗ này không tiện, tới chỗ khác tôi nói cho cậu nghe
Làm sao Mộc Lâm Thâm dễ dàng nghe theo hắn như thế, nơi này đông người mới an toàn, tới chỗ vắng vẻ hơn, hắn lại bịt miệng ném mình vào bao tải mang đi à, y đâu ngốc thế:" Anh coi tôi là trẻ con lên ba sao, con người anh trong ngoài bất nhất, nói tốt không phải người tốt, nói xấu thì cũng triệt để, anh là ai, nói đi
Đừng nói anh chính là cảnh sát nằm vùng ở trong tổ chức đa cấp đấy nhé, thế thì ..
Vừa mới nói tới đó thì mặt Mộc Lâm Thâm cứng đờ, một dấu hỏi lớn hiện lên trên đầu y, hướng đào tẩu của y là hoàn toàn ngẫu nhiên, bởi vì y không biết đường, cho nên chạy tới đâu biết tới đó, còn liên tục đổi hướng, thậm chí luồn lách qua không ít những ngõ nhỏ, chắc chắn không cách nào theo dấu mình được
Vậy câu hỏi đặt ra là, Ngốc Đản làm sao tới chính xác được nơi này
Trương Cuồng cũng kinh ngạc:" Cậu phát hiện ra từ khi nào
Miệng Mộc Lâm Thâm cứ há dần ra, chuyện hắn có thể nhanh chóng tìm ra mình, thêm vào đủ loại biểu hiện trước kia, khiến y trong chớp mắt có thể phát đoán được thật giả trong lời này
Mộc Lâm Thâm "á" một tiếng sợ hãi, fuck, hại chết bản thiếu gia rồi, lập tức xoay người bỏ chạy
" Tưởng là tố chấp tâm lý của cậu ghê gớm thế nào chứ, vẫn bị dọa sợ cơ à
Trương Cuồng đứng đó nhìn Tiểu Mộc cuống cuồng bỏ chạy, căn bản không hề có ý định đuổi theo:

Không cần phải đuổi, Tiểu Mộc thông minh cả đời lại hồ đồ nhất thời, cá đã sa lưới thì làm sao có thể chuồn được chứ
Mộc Lâm Thâm chưa chạy được bao xa đã bị hai người tướng mạo không có gì đặc biệt bắt giữ, bọn họ bất thình lình từ bên đường lao ra, khiến y không cơ cả cơ hội đề phòng
Một người bẻ ngoặt tay Mộc Lâm Thâm ra phía sau, y vừa mới hét lên, ngay lập tức một cái túi màu đen chụp lên mặt, kéo lên xe gần đó, mắt không nhìn thấy gì nữa, chỉ nghe thấy đám đông náo loạn, sau đó có tiếng quát " Cảnh sát phá án, người không liên quan tránh ra", tiếp đó bị người ta đẩy ngã dúi dụi vào xe
Xe nổ máy rồ rồ chạy đi, chắc chắn là một cái xe nát, giảm sóc vô cùng tệ hại, đi đường bằng phẳng trong thành phố mà nảy lên liên hồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy phút sau, không thấy người bị chùm đầu có bất kỳ phản ứng gì, khiến cho ba người trên xe đều cảm thấy bất thường
Lái xe nhắc:" Thả người ra, giám đốc lớn nói, phải chú ý văn minh, lễ độ
" Thả ra đi, chú nhóc này đẹp trai lắm đấy, đám nữ sinh mê tít luôn
Người bên trái cười ha hả:

Người bên phải đưa tay kéo túi chùm đầu:" 3326 nói cậu ta không tầm thường, đúng là vậy, gặp chuyện bất ngờ mà chẳng kinh hãi
Túi chùm đầu bị lấy ra, Mộc Lâm Thâm nhìn quanh, người bên trái trông có vẻ bỉ ổi, rất gày, để ria mép mép, người bên phải da đen, beo béo, tướng mạo trông chẳng ra làm sao, còn kém cả Ngốc Đản
Tên Béo Đen là người lớn tuổi nhất trong ba người, tránh Mộc Lâm Thâm hoảng sợ, lấy giấy tờ của mình ra, cố gắng dùng giọng hòa nhã trấn an:" Đừng sợ, chúng tôi thực sự là cảnh sát
Mộc Lâm Thâm mặt vẫn còn tái dại vì sợ, nhìn giấy chứng minh, họ Mã tên Phong Hỏa, y vẫn chưa tin cầm lấy xem lại một lượt, lại nhìn sang trái:" Anh thì sao
Người gày gò để ria mép, trông không rõ là đồ thật hay là giả, móc giấy tờ ra đưa tới, thuận miệng nói:" Nhìn rõ đi, tôi họ Liên tên Cường, chúng tôi là cảnh sát trăm phần trăm ..
Nhóc con, chúng ta đã gặp nhau rồi đấy, cậu quên sao, khi ở Hán Trung ..
Nói rồi làm động tác tự đấm vào mặt rồi ngã ra sau
Mộc Lâm Thâm nhìn kỹ hắn lần nữa, kinh ngạc kêu lên:" A, là người bị Ngốc Đản cướp ví, anh hợp tác diễn với hắn à
Tôi bảo làm sao vụng về như thế, ai đời lại đi ăn cướp ngay ở cổng tiểu khu
" À thì cũng không vụng về bằng cậu đâu, đi cướp của một thằng nhóc học sinh mà bị nó tát cho một phát
Tên Béo đen Mã Phong Hỏa trêu Tiểu Mộc:

Âu mưu, lại là một âm mưu diễn ra ngay trước vành mắt mình, Mộc Lâm Thâm giờ hiểu ra vì sao y luốn thấy nghi ngờ Ngốc Đản rồi, hành vi của hắn có rất nhiều điểm mâu thuẫn, té ra tên đó thực sự là nằm vùng
Đây chẳng phải chuyện tốt đẹp gì, vừa mới thoát khỏi hố lửa lại rơi vào hố phân, muốn không dính cứt cũng khó rồi
Rơi vào tay cảnh sát chẳng khá hơn rơi vào tay tội phạm, chuyện này Mộc Lâm Thâm biết rõ lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.