"Các anh làm sao thế nhỉ
Có câu huynh đệ không có lớn nhỏ, ai giỏi làm bề trên, giang hồ không già trẻ, kẻ thắng làm vua
Tôi vì ngưỡng mộ thanh danh của Mã gia cho nên mới tới đây nương nhờ anh, chứ anh nhìn tôi như thế này, bất kể bán nghệ hay bán thân, có giống không kiếm nổi cái ăn không
Mộc Lâm Thâm vỗ vỗ má mình, y đã hoàn toàn buông lỏng rồi, lúc này không khác gì cùng đám bạn bè của mình ba hoa bốc phét, càng nói càng tự nhiên, càng nói càng chân thật:
Chân thật đến mức ba người kia đã cười đến không thể kiềm chế nổi, Mã Ngọc Binh tới cười sảng khoái hết mức, một lúc lâu sau mới dừng lại được, liếc nhìn Tiểu Mộc, lại bật cười
Mộc Lâm Thâm cũng cười theo, gượng gạo, rõ ràng không thích bị người ta coi như trò cười
Mã Ngọc Binh chỉ tay ra ngoài cửa sổ, nói:
"Đi, xuống dưới chờ tôi
Cậu nói xem, người ta đã tìm đến tận cửa rồi, không giúp đỡ chút nào thì đúng là không có trượng nghĩa mà
"Được ạ, được ạ, đa tạ Mã gia
Mộc Lâm Thâm khom người chắp tay, hớn hở chạy xuống, được vài bước quay về chỉ con hổ đồng trên bàn:
"Mã gia, con hổ giả đó, đừng dùng nữa, kỵ lắm
Y đi rồi, mấy người còn lại không cười nữa, tên đầu mohican nhắc:
"Mã ca, thằng này lai lịch bất minh, không thể nhận bừa
"Thằng này rõ ràng có vấn đề, Mã ca và Lão Du là kẻ thù sinh tử, người của Lão Du lại chạy tới đây xin nương nhờ, không phải kiếm cái chết à
Tên còn lại nói:
Cơ mà chính vì điểm này, khiến bọn họ định vị hình tượng Tiểu Mộc là cái thằng đần, không quá đề phòng y, vì loại này dù là ở trong giới họ, cùng lắm là tốt thí thôi, hơn nữa loại này luôn là nhân vật có hay không cũng được
Mã Ngọc Binh thì lại có tính toán khác, hắn cười nói:
"Thằng này cũng thú vị lắm, dám bốc phét là cái gì cũng làm được, không mấy người dám mở mồm ra nói như vậy đâu ..
Hay là chúng ta đánh cược với nhau đi, đưa y tới chỗ Lão Qua, xem xem y được mấy ngày thì bị bắt, tôi cược ba ngày
Lão Qua có vẻ là một cái tên đặc thù, hai tên thủ hạ không biết nghĩ tới cái gì mà thoáng cái lại cười lăn cười bò, khen Mã ca cao tay
Thế giới ngầm hoạt động với hiệu suất rất cao, Mã Ngọc Binh xử lý xong công việc rồi xuống lầu
Không ngờ ban ngày nhân viên ngủ ngà ngủ gật mà buổi tối ở đây làm ăn khá tốt, xe cộ ra vào như con thoi, bận rộn đến mức không ngớt tay
Còn về phần Mã gia, hắn ta tất nhiên không đích thân xử lý mấy chuyện liên quan đến những kẻ tép riu tìm đến nương nhờ
Là gã đàn em đầu mohican của ông lái xe chở Tiểu Mộc đi
Trên đường không nói một lời, chiếc xe chạy đến gần khu vực cầu Thắng Lợi
Gã đàn em chỉ về phía người què chân, chống gậy đứng chờ trên cầu, nói với Tiểu Mộc:
"Đi theo hắn đi, không để cậu chết đói đâu
Mộc Lâm Thâm hơi do dự, chuyện không như y dự tính, thế nhưng chiếc xe kia chỉ dừng lại cho y xuống rồi xoay đầu đi ngay
Tên què trên cầu vẫy vẫy tay với Mộc Lâm Thâm chạy tới, người này già nua, ốm yếu, ông ta nhìn y nhìn một lượt rồi lẩm bẩm như tự nói với bản thân:
"Được, Mã ca đúng là có nhãn quan, cầu phù hợp với công việc đấy, theo tôi
Lão què chân vừa đi vừa khập khiễng, dẫn đầu đi trước
Đây đã là khu vực xung quanh đường Đức Thắng, nơi cực kỳ sầm uất
Mộc Lâm Thâm rón rén bước theo sau, vừa định mở miệng hỏi một câu, thì đã có người tới "tiếp nhận"
Hai kẻ này trông hung hãn hơn Tiểu Mộc nhiều
Cả hai đều vai u thịt bắp, cơ bắp cuồn cuộn, trên cánh tay và cổ đầy những hình xăm kín mít
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần nhìn dáng vẻ hung tợn trên mặt thôi cũng đủ để làm trẻ con khóc thét rồi, không cần đến lời nói
Xem ra muốn đi theo lão què còn chưa đủ cấp bậc, lão què chỉ Tiểu Mộc nói:
"Người mới đấy, dạy cho cậu ta biết phải làm thế nào, cái khu vực nhà hàng Đôn Hoàng không ít người, để cậu ta thử xem
Hai người đáp lại, móc ngón tay ra hiệu, một trước một sau dẫn Mộc Lâm Thâm đi
Khi đến ngã tư gần nhà hàng Đôn Hoàng thì dừng lại
Trong bóng tối mờ mịt, gã có hình xăm con rồng trên cánh tay nói với y:
"Chúng ta làm nghề này là dựa vào bản lĩnh để kiếm cơm, làm được thì ở lại, không làm được thì cút xéo
Nhớ kỹ địa chỉ này, từ đây rẽ vào khu dân cư Thương Cơ, đi thêm hai cây số nữa, quán bar đó chính là địa bàn của chúng ta
"Vâng, hiểu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộc Lâm Thâm gật đầu, kỳ thực y chẳng hiểu việc của mình là làm cái gì:
"Lưu lượng khách ở khu vực nhà hàng này rất lớn, nhìn thấy cái bọn rảnh rang lượn lờ tới đau bi thì dẫn tới chỗ chúng ta
Một tên khác chỉ bảo, cái công việc này phải cần tiểu soái ca làm, chứ cái hạng như hắn làm khách không chạy mất mới là lạ:
"A, là đi kiếm khách
Mộc Lâm Thâm gật đầu lia lịa, tưởng gì, việc này y gặp người ta làm nhiều rồi, không khó:
"Đúng, kiếm được một khách thì 15 đồng, kiếm được 20 người thì thưởng cho mày chơi một lần
Tên đen xì xì như củ tam thất nói:
Trên đường đi, nhìn thấy một cô gái đạp xe đạp phía trước, giỏ xe để cái cặp, ba tên thanh niên bám theo sau, thằng nào thằng nấy nhuộm tóc đeo khuyên, cô gái có vẻ không để ý tới chúng, cố đạp xe nhanh hơn
Một thằng bất ngờ nhảy lên ghế sau, đưa tay ôm lấy eo cô gái
cô vùng vẫy, rầm một cái, cả người lẫn xe ngã xuống đường, tên thanh niên kia thì đã nhảy khỏi xe trước đó rồi
"Thằng chó mày chán sống rồi
Tên lưu manh đang dạy nghề cho Mộc Lâm Thâm gầm lên, xung quanh chưa ai kịp ý thức chuyện gì thì hắn đã như lợn rừng xông tới, đá cho tên thanh niên mó máy chân tay kia một phát, làm hắn ngã lăn lông lóc, chưa kịp đứng lên đã bị đạp ngay một phát vào mặt:
"Mẹ bọn mày có bệnh à, giữa đường giữa xá động chân động tay với con gái nhà người ta
"Ối, ối, Hồ Lô đại ca, bọn em đùa thôi mà, có làm gì đâu
"Á
Tên thanh niên rú lên như heo chọc tiết, đoán chừng gẫy mũi rồi, hai thằng bạn thậm chí không dám bênh một câu, xoay đầu bỏ chạy ngay lập tức
"Thôi, thôi, Đại Hồ Lô, đánh chết người bây giờ
Một bà chị ăn mặc trang điểm lòe loẹt chạy ra kéo tên lưu manh đang như lên cơn kia:
Tưởng chuyện thế là hết, đúng lúc này đâu ra cô gái tóc màu hồng nhạt, áo thin trắng trễ vai, quần jean bò ngắn cũn cỡn, chạy vù tới, thằng thanh niên vô phúc đang vừa nhịn đau bò dạy định chay, ăn ngay một đá vào bụng dưới, làm hắn đau không thốt lên được tiếng nào, người cong lại như con tôm
"Tiểu Linh, dừng lại
Có tiếng hét lanh lảnh, là cô gái ngã xe chạy tới ôm lấy cô gái tóc hồng đang liên tục đạp vào mặt thằng kia:
Bấy giờ Mộc Lâm Thâm mới để ý, cô gái đi xe đạp, tuổi chừng mười sáu mười bảy, mái tóc thẳng mượt, khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt đẹp dài long lanh có phần u buồn lãnh đạm, xinh đẹp tới mức khiến tìm người ta ngừng đập, y phải thừa nhận ở độ tuổi này đây là cô gái xinh đẹp nhất mà y từng gặp
Buổi đào tạo trước khi nhận việc vừa mới bắt đầu bị biến cố bất ngờ kia đã kết thúc rồi, cấp tốc bằng mấy lớp đầu bếp
Thằng thanh niên kia rốt cuộc nhân cơ hội chuồn mất, người phụ nữ lớn tuổi đưa hai cô gái đi, hai người còn lại thì đưa cho Tiểu Mộc mấy món đồ đã chuẩn bị sẵn, để lại cả số điện thoại liên hệ, rồi tự mình bận rộn đi làm việc khác
Mộc Lâm Thâm coi như được bài học về khu vực hỗn loạn này, lại nhìn vào xấp thẻ dày cộm trên tay, dở khóc dở cười
Trên các tấm thẻ đều in hình phụ nữ bán khỏa thân, loại hình ảnh đầy sự khiêu khích, cực kỳ quyến rũ
Nhưng rõ ràng đây là hàng giả, vì hình ảnh in trên đó chính là ảnh chụp của các bóng hồng từ giải bóng đá nào đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rốt cuộc y cũng hiểu ra, trạm dưới chân chính là địa điểm làm việc, bây giờ chính là thời gian làm việc, những nam giới đi qua bên cạnh đều là khách hàng tiềm năng
Đúng thế, lần đầu tiên Mộc Lâm Thâm không cần bất kỳ ai giúp đỡ, chỉ bằng vào sự thông minh, cơ trí của mình đã kiếm được công việc ở đầu đường
Nghề: Môi giới mại dâm.