Nội Ứng Konoha Bại Lộ, Cấp Trên Cũng Đã Chết Nên Làm Gì Tiếp Theo

Chương 228: Muốn làm gì? Làm!




Chương 228: Muốn làm gì
Làm
Kakashi quyết định lặng lẽ theo dõi diễn biến, trước tiên xem xét tình hình rồi hẵng nói, dù sao Sarutobi Asuma cũng không phải loại người bị đánh không trả, bị mắng không đáp lại, hơn nữa thực lực cũng rất khá
Nohara Rin đồng tình với quyết định yên lặng theo dõi của Kakashi
Còn Obito thì biểu cảm đầy ẩn ý nhìn Sarutobi Asuma vẫn còn đang lầm bầm trút giận ở đằng kia
Sarutobi Asuma đúng là không yếu, nhưng chưa chắc Kamishiro sẽ đối đầu trực diện với hắn đâu nhỉ
Kamishiro cũng nổi tiếng là âm hiểm mà
Quan sát thấy Sarutobi Asuma từ trên nhánh cây, Kamishiro nở một nụ cười nham hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi Kamishiro dùng hai tay kết ấn, một đám sa thiết bay lên, lướt về phía Sarutobi Asuma
Sarutobi Asuma lúc này đã lẩm bẩm trút giận gần xong, chuẩn bị về nhà
Khi Sarutobi Asuma xoay người lại, hắn kỳ quái nhìn về phía trước, một đám vật thể đen kịt đang nhẹ nhàng bay về phía hắn
“Côn trùng?” Đám vật thể đen kịt này rơi lên bờ vai của Sarutobi Asuma
Sarutobi Asuma cau mày, dùng ngón tay chạm nhẹ vào thứ đồ vật đen này một chút: “Hửm
Sa thiết?” Kamishiro biểu cảm thâm trầm, lần nữa kết ấn
“Từ Độn
Sa thiết ấn ký!” Đám sa thiết này xâm nhập vào cơ thể Sarutobi Asuma, trong nháy mắt hắn mất đi năng lực hành động, ngã trên mặt đất
“Ai, ai?!” Sarutobi Asuma lúc này mới ý thức được mình bị tập kích lén
Kamishiro từ trên nhánh cây nhảy xuống, thong thả đi tới trước mặt Sarutobi Asuma
Sarutobi Asuma cố hết sức quay đầu lại, thấy rõ Kamishiro
“Là ngươi, tên gia hỏa này!” Kamishiro cười híp mắt nói: “Đúng vậy a, ta đây hai chân tàn tật, lại tìm được ngươi toàn thân tê liệt, chúng ta thật đúng là có duyên phận a.” Sarutobi Asuma hừ lạnh nói: “Mau thả ta ra!” Kamishiro nói giọng quái gở: “Ối ối ôi, ngươi nói với giọng điệu cầu xin người khác thế sao
Hơn nữa..
ta cũng đâu có đụng vào ngươi, ta có làm gì đâu chứ, ngươi đừng có vu oan cho người tốt như ta.” Sarutobi Asuma tức giận nói: “Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Kamishiro ngồi xổm xuống trước mặt Sarutobi Asuma, ném đồng xu kia xuống trước mặt hắn: “Này, thấy ngươi đáng thương, cho ngươi đấy, mau nhặt lên đi.” Khóe miệng Sarutobi Asuma co giật
Trả thù đến thật nhanh a
Sarutobi Asuma lại cố sức nghiêng đầu đi, không thèm nhìn Kamishiro và đồng xu trên đất, ra vẻ ‘vò đã mẻ không sợ rơi’
“Ồ, sao thế
Chướng mắt đồng xu này à
Đây chính là ngươi cho ta đấy, ngươi bây giờ không nhặt nó lên, chính là không nể mặt ta
Không nể mặt ta thì ta sẽ ăn không ngon ngủ không yên, ăn không ngon ngủ không yên thì cảm xúc sẽ không ổn định, mà cảm xúc không ổn định thì rất có thể sẽ dùng tới bạo lực đó nha.” Sarutobi Asuma châm chọc nói: “Hừ, ta mà sợ ngươi sao
Có bản lĩnh thì giải trừ trói buộc cho ta, chúng ta đấu một trận ra trò!” “Ồ á
Ngươi đang khiêu chiến ta đó hả
Được thôi!” Kamishiro trực tiếp giải trừ Sa thiết ấn ký trên người Sarutobi Asuma
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khôi phục hành động, Sarutobi Asuma lập tức đứng lên
Kamishiro lùi lại mấy bước, khiêu khích ngoắc ngón tay về phía Sarutobi Asuma: “Tới đi.” Sarutobi Asuma bẻ khớp cổ: “Vừa hay ta bây giờ cũng đang khó chịu, lấy ngươi ra trút giận vậy.” Sarutobi Asuma xông về phía Kamishiro
Kamishiro cười đến nỗi khóe miệng gần như toác đến mang tai
Ngay khoảnh khắc Sarutobi Asuma sắp tiếp cận Kamishiro, hắn đột nhiên lảo đảo rồi ngã thẳng cẳng trên mặt đất
Obito, Kakashi và Nohara Rin đang rình coi cùng lúc vỗ trán
Bọn họ biết ngay mà
Miệng lưỡi của Kamishiro, đúng là đồ lừa đảo
Ai tin hắn thì đúng là gặp hoạ
Sarutobi Asuma giận không kìm được, gầm lên: “Ngươi, tên không biết xấu hổ này!” Kamishiro nói giọng âm dương quái khí: “Ta không biết xấu hổ
Rõ ràng là ngươi mới không biết xấu hổ chứ
Ngươi nói muốn đơn đấu, ta đã đồng ý
Sau đó ta sử dụng năng lực của mình thì có gì sai sao
Cho ngươi cơ hội mà ngươi không dùng được thì thôi đi, da mặt dày như vậy, làm sao luyện được thế, dạy ta với
Cho ngươi thêm một cơ hội cuối, chịu thua, rồi nhặt đồng xu trên đất lên, ta đại nhân đại lượng tha cho ngươi một mạng, thế nào?” Gân xanh trên cổ và trán Sarutobi Asuma nổi hết lên: “Ngươi nằm mơ!” Kamishiro bắt đầu cười hắc hắc: “Chờ chính câu nói này của ngươi đấy
Bây giờ vẫn đang trong quá trình đơn đấu, ngươi không nhận thua, vậy tức là trận đấu vẫn tiếp tục
Tiếp theo ta sẽ ‘chiêu đãi’ ngươi thật tốt.” Kamishiro dùng sa thiết tạo thành một sợi dây thừng, treo ngược Sarutobi Asuma lên
Sarutobi Asuma lúc này toàn thân bất lực, căn bản không thể nào thoát ra được: “Ngươi muốn làm gì?” “Làm!” Kamishiro đấm một cú vào mắt trái của Sarutobi Asuma
“Hự hự…” Sarutobi Asuma rên khẽ một tiếng
Kamishiro cười rạng rỡ hỏi: “Cho ngươi cơ hội cuối cùng, có cầu xin tha thứ không?” Sarutobi Asuma rất có cốt khí: “Tuyệt đối không thể nào!” Tiếng cười âm hiểm của Kamishiro vang vọng trong rừng cây: “Ta lại thích cái vẻ cứng cỏi này của ngươi đấy
Vừa hay bây giờ ta cũng đang nén một bụng tức giận, cũng muốn lấy ngươi ra trút giận đây.” “Ư… a a a… ưm…” Kamishiro bắt đầu treo Sarutobi Asuma lên đánh đủ kiểu
“Chúng ta có nên đi ngăn cản không?” “Kamishiro bây giờ đang hứng chí, nếu đi ngăn cản lúc này, không chừng Kamishiro sẽ giở trò với chúng ta, treo cả chúng ta lên đánh luôn đấy.” “Vậy làm sao bây giờ
Cứ nhìn Asuma bị Kamishiro đánh như vậy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Pakura tỷ tỷ đã dặn chúng ta phải ngăn lại mà.” Obito đảo tròng mắt, lập tức nảy ra một ý hay: “Xem ta đây!” Obito bóp giọng hét lên: “Ngài Đệ Tam
Sao ngài lại ở đây?” Kamishiro nghe thấy tiếng ‘Đệ Tam’, lập tức ngừng tay
Mình đang đánh con trai của Sarutobi Hiruzen, nếu bị phát hiện thì còn ra thể thống gì nữa
Kamishiro hung tợn trừng mắt nhìn Sarutobi Asuma: “Đánh nhau mà còn gọi phụ huynh, thật không biết xấu hổ!” Kamishiro chuồn đi thẳng
Ba người Obito thấy Kamishiro đi rồi, lập tức thở phào nhẹ nhõm
Sarutobi Asuma coi như được cứu
Vì Kamishiro đã rời đi, sợi dây thừng bằng sa thiết tan ra, Sarutobi Asuma rơi xuống đất
Sarutobi Asuma mặt mày bầm tím, một lúc lâu sau mới đứng dậy được
Sarutobi Asuma lau vệt máu mũi chảy ra, đùng đùng nổi giận rời đi
Có điều, Sarutobi Asuma không phải đi tìm Kamishiro báo thù, mà là về nhà tìm Sarutobi Hiruzen
“Tại sao lại làm chuyện thừa thãi như vậy
Ngươi cứ coi thường ta như thế sao?” Sarutobi Hiruzen đang uống trà cùng Sarutobi Biwako nghe vậy thì ngớ người
Ông đã làm chuyện thừa thãi gì cơ chứ
Sarutobi Biwako đau lòng nhìn gương mặt bầm tím của Sarutobi Asuma, hỏi: “Asuma, ngươi sao thế?” Sarutobi Asuma đang bực tức, gắt lên: “Ta thà bị người ta đánh cho nằm bò trên đất không dậy nổi, cũng không cần ngươi giúp đỡ!” Sarutobi Hiruzen đặt chén trà trong tay xuống, trầm giọng nói: “Tuy ta không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Asuma, ngươi thật sự quá trẻ con, quá khó coi!” Sarutobi Asuma siết chặt hai nắm đấm: “Ta đúng là không trưởng thành, ta cũng biết ngươi rất có thành kiến với ta
Dù ta có làm thế nào cũng không thể khiến ngươi hài lòng
Ta phải rời khỏi Làng Lá, tự mình lĩnh ngộ ‘hỏa chi ý chí’, không cần sự giúp đỡ của ngươi!” Sarutobi Asuma giận đùng đùng rời khỏi nhà, chạy về phía cổng lớn Làng Lá
Sarutobi Biwako muốn đuổi theo, nhưng bị Sarutobi Hiruzen ngăn lại: “Có lẽ, cứ để nó một mình ra ngoài trải nghiệm một phen cũng là chuyện tốt.” Sarutobi Biwako thở dài: “Tính bướng bỉnh của hai cha con các người thật đúng là giống hệt nhau, ai cũng không chịu thẳng thắn cả.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.