Chương 2: Kẻ Lười Biếng
“Ngươi cái đồ lười biếng này
Lão nương hôm nay nhất định phải lột da ngươi ra!” Lão Lưu thị tức giận hét lớn, cơm cũng không thèm ăn, mang theo chổi lông gà liền đuổi Vương Thừa Chí khắp sân
Trương Thị nghe được lời nói của trượng phu, vội vàng cúi đầu xuống giục hài tử của mình: “Mau ăn đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn các ngươi gầy gò, đây chính là cha các ngươi liều mạng tranh giành được trứng gà cho các ngươi đấy.” Thanh âm của nàng không hề nhỏ, khiến Vương Lão Đầu vốn đã mặt đen, giờ lại càng đen hơn, hắn hung hăng lườm Trương Thị một cái
Cái đồ không biết bớt lo này
Nói cứ như một đĩa trứng gà mà muốn lấy mạng lão nhị vậy
Đại bá cười trên nỗi đau của người khác nhìn cảnh trong sân gà bay chó sủa, hy vọng lão nương có thể hung hăng dạy dỗ một chút đứa đệ đệ không tôn trọng huynh trưởng này
Tam thúc có chút sốt ruột nhìn cha ruột, lại nhìn mẹ ruột cùng ca ca trong sân, có lòng muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì
Hai vợ chồng Vương Lão Đầu sinh ba trai một gái, con gái sớm đã gả đi, trừ ngày lễ ngày Tết ra thì bình thường cơ bản không về
Đại nhi tử Vương Thừa Tổ, nhị nhi tử Vương Thừa Chí, tam nhi tử Vương Thừa Diệu
Người ta đều nói “Hoàng đế yêu con trưởng, bách tính yêu con út” nhưng câu nói này tại Vương gia rõ ràng không thể áp dụng
Bởi vì đại bá người con trưởng này không chỉ được tổ phụ coi trọng, mà càng được tổ mẫu cực kỳ thiên vị
Hai vợ chồng già lúc trước vì không để đại nhi tử tương lai giống như bọn họ, đã cắn răng đưa Vương Thừa Tổ đi trường vỡ lòng, vốn chỉ là nghĩ biết mặt chữ là được, nhưng ai ngờ Vương Thừa Tổ lại không cam lòng đâu
Hắn biết ăn nói, liên tiếp vẽ ra mấy viễn cảnh tươi đẹp cho phụ mẫu, dỗ cho hai vợ chồng già từng ngày càng thay đổi suy nghĩ, trong lòng thậm chí còn sinh ra vài phần ý nghĩ “Con của ta thông minh như vậy, biết đâu có thể thi đỗ”
Vương Thừa Tổ cũng có chút không chịu thua kém, năm 19 tuổi thi đậu đồng sinh cuối cùng, khiến Vương Lão Đầu cùng lão Lưu thị làm vẻ vang một thời gian thật dài, cứ việc phía sau thi trượt khoa thi viện, hai người cũng vẫn rất đắc ý
Chỉ là nhiều năm như vậy Vương Thừa Tổ thi đậu đồng sinh sau lại không tiến thêm bước nào nữa, những niềm vui sướng ấy cũng đã sớm tan biến từ lâu, nhưng lúc này việc đầu tư quá nhiều chi phí đã khiến họ không thể dễ dàng từ bỏ
Tú tài mặc dù chưa thi đậu, nhưng địa vị của Vương Thừa Tổ trong nhà này vẫn vô cùng quan trọng, hai vợ chồng già thậm chí còn giao quyền đặt tên cho tiểu bối cho hắn
Bất quá việc này, Vương Học Châu vẫn rất may mắn, may mắn là quyền đặt tên thuộc về đại bá có học thức, bằng không e rằng sẽ giống như những hài tử khác trong thôn, bị đặt tên kiểu trâu ngựa hổ hùng..
Tên đại bá đặt thì không tệ, nhưng cách làm người lại có chút khó nói
Hắn luôn lấy đọc sách làm cớ để trốn tránh công việc thì đã đành, rất nhiều lần hắn còn lén lút nhìn thấy đại bá trong phòng, nói là đọc sách, trên thực tế lại là đóng cửa ngủ khò
Hơn nữa mỗi lần đi ra ngoài có việc thì lại lấy tiền trong nhà, cứ hễ đi là mấy ngày
Lúc trở về thì mặt mũi hồng hào, bước chân phù phiếm, cả người say mèm, cũng chẳng giống bộ dạng đi thỉnh giáo học vấn gì cả
Mấu chốt là mỗi lần ra ngoài tiền đều là xin từ chỗ tổ mẫu, vậy số tiền kia từ đâu ra
Cha mẹ không tách bạch tiền bạc, ba nhi tử Vương gia sống cùng một nhà, do hai vợ chồng già cai quản gia đình, tiền kiếm được đương nhiên đều phải nộp lên trước
Trong số tiền đó, đương nhiên có phần của lão nhị và lão tam
Cho nên đại bá vừa nói ra ngoài, chẳng khác nào xin tiền, lúc đó sắc mặt những người khác mới biến đổi
“Đủ rồi
Ăn một bữa cơm cũng không yên tĩnh
Có cái khí lực này thì ngày mai dùng mà làm lụng đi, ăn cơm!” Vương Lão Đầu hét lên một tiếng, hai người trong sân thở hổn hển dừng lại
Vương Học Châu cũng thích thú thu lại ánh mắt
Lão Lưu thị hầm hừ cất chổi lông gà, hung hăng lườm nguýt Vương Thừa Chí một cái, lúc này mới bắt đầu ăn cơm chiều
Chính phòng nhà họ Vương có hai gian, một gian làm phòng khách dùng để ăn cơm cùng tiếp khách, một gian là phòng ngủ của hai vợ chồng Vương Lão Đầu
Phía đông có ba gian phòng, gia đình trưởng chiếm hai gian, gian còn lại là phòng bếp
Đại bá Vương Thừa Tổ cưới vợ là Cao Thị, sinh ra một trai một gái
Trưởng nam là Ngưu Đản Nhi, tên thật là Vương Học Văn, năm nay 11 tuổi
Trưởng nữ là Nha, tên thật là Vương Lãm Nguyệt, năm nay 10 tuổi
Hai gian phòng lần lượt ở là phòng của con gái và phòng của hai cha con (Vương Thừa Tổ cùng con trai), đối với việc này Cao Thị rất có oán khí, nhưng cũng không thể tránh được
Phía tây cũng có ba gian phòng, hai vợ chồng Vương Thừa Chí cùng hai vợ chồng Vương Thừa Diệu đều chiếm một gian phòng
Gian còn lại là phòng tập thể của tỷ tỷ hắn cùng ba nữ nhi nhà Tam thúc
Cha hắn Vương Thừa Chí cưới vợ là Trương Thị, sinh hai trai một gái
Đại nhi tử là Mao Đản Nhi 10 tuổi, tên thật là Vương Học Tín
Con gái là Nhị Nha, tên thật là Vương Yêu Nguyệt, năm nay 9 tuổi
Con trai út chính là hắn, nhũ danh Sửu Đản Nhi, tên thật là Vương Học Châu, năm nay 5 tuổi
Bọn họ một nhà chỉ chiếm một gian phòng, hắn cùng ca ca liền ngủ ở căn phòng nhỏ được ngăn cách ra từ trong phòng của phụ mẫu
Tam thúc Vương Thừa Diệu cưới vợ là Mã Thị, sinh ba nữ nhi
Trưởng nữ Ba Nha, tên thật là Vương Tinh Nguyệt, năm nay 9 tuổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thứ nữ Tứ Nha, tên thật là Vương Sơ Nguyệt, năm nay 7 tuổi
Tam nữ nhi Ngũ Nha, tên thật là Vương Kiểu Nguyệt, năm nay 5 tuổi
Ban đêm cũng không có gì giải trí, Trương Thị lấy nước xong cho hai đứa bé rửa mặt rồi liền giục bọn chúng mau đi ngủ
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Vương Học Châu lờ mờ nghe được âm thanh kẽo kẹt của ván giường từ phòng bên cạnh, hắn thuần thục kéo chăn che kín tai lại rồi đi ngủ
..
Trời còn chưa sáng, trong sân nhà họ Vương liền náo nhiệt
“Nắng đã chiếu đến đít còn chưa chịu rời giường, cả nhà đều là đồ lười
Nếu mà làm trễ nải mùa thu hoạch lúa mạch thì ta không tha cho ngươi
Lão nhị
Ngươi mau cút ngay lên cho ta!” “Lão nhị!” Cửa phòng bị đập thùm thụp vang lên, đánh thức người đang trong giấc mơ
Vương Thừa Chí uể oải trả lời một câu “Biết” rồi mới lề mề bò ra khỏi giường
“Đệ đệ, ta giúp ngươi mặc quần áo.” Mao Đản Nhi chuẩn bị xong xuôi cho mình, vẫn không quên giúp Vương Học Châu mặc quần áo
Vương Học Châu mắt vẫn còn ngái ngủ để ca ca cho hắn mặc quần áo, ngẩng đầu nhìn một chút ra cửa sổ
Khá lắm, bên ngoài còn đen như mực đây này
Chờ bọn hắn thu dọn tề chỉnh mở cửa phòng, lão Lưu thị chỉ vào Vương Thừa Chí mắng té tát vào mặt hắn: “Lão nương thật sự là khổ tám đời mới sinh ra cái thứ của nợ nhà ngươi như thế này
Cái đồ lười chảy thây, mấy giờ rồi mà còn ngủ?!” Chậm trễ trong chốc lát này đã làm hỏng không ít việc, Vương Lão Đầu liếc nhìn nhị nhi tử như nước đổ đầu vịt, một hơi nghẹn ứ ở ngực, cắt ngang lời nói của bà vợ: “Thôi
Đi thu hoạch lúa mạch trước đi!” Nói xong hắn liền dẫn đầu đi ra ngoài, không thấy thì không phiền lòng
Nhị nhi tử này là cái đồ lì lợm, ngày nào cũng bị mắng hai bữa mà hắn vẫn không thay đổi, nói nửa ngày bất quá cũng chỉ là phí công hao miệng lưỡi
Gia đình Tam thúc nhìn thấy Vương Lão Đầu đi ra ngoài thì liền đi theo sát ngay phía sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Thị nhìn thấy những người khác đi, lúc này mới lôi kéo tiểu nhi tử của mình ân cần dặn dò: “Sửu Đản Nhi, lát nữa con xuống ruộng thì đừng có thật thà quá mức như vậy, nên nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi biết không?” Vương Học Châu nghe được lời của mẫu thân thì ngoan ngoãn gật nhẹ đầu, khiến Trương Thị trong lòng hài lòng
Vừa tới đầu ruộng, lão Lưu thị liền nhìn chằm chằm gia đình nhị phòng, thấy Vương Học Châu không biết đang suy nghĩ gì, bất mãn nhắc nhở hắn nói “Ngẩn ngơ cái gì thế
Còn không mau chóng làm việc?” Thở dài, Vương Học Châu chậm rãi khom lưng, xoay người nhặt lúa mì còn sót lại trên mặt đất
Lúc này lão Lưu thị mới hài lòng cầm lấy công cụ đi sang một bên khác
Con nhà nghèo biết lo sớm việc nhà, đến mùa thu hoạch lúa mạch, người trong nhà bất luận nam nữ già trẻ đều ra hết sức, hết lần này đến lần khác, nhà đại bá lại là ngoại lệ
Đại bá tự xưng mình là người đọc sách, cộng thêm lại thi đậu đồng sinh, cho nên đương nhiên không chịu làm việc đồng áng này
Cao Thị càng lấy mình là vợ của tú tài tương lai, tự cảm thấy cao hơn một bậc so với hai người chị em dâu, tùy tiện tìm lý do nấu cơm, mang theo con gái cùng ở trong nhà
Đường ca Vương Học Văn, hiện đang đọc sách ở trường học trên trấn, một tuần mới về nhà một lần, đương nhiên cũng không làm được việc gì
Hai vợ chồng Vương Lão Đầu luôn coi trọng đứa con trai trưởng này, đương nhiên sẽ không nặng lời trách móc gia đình bọn họ, bọn chúng không làm thì hai vợ chồng già liền tự mình làm, không chỉ tự mình làm, còn luôn nhìn chằm chằm hai đứa con trai khác bắt làm việc.