.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}Tiêu Mộc Trạch khẽ mím môi, tiếp tục trả ℓời: “Đã có vị hôn thê, nhưng mà nàng còn ít tuổi…”
Khưu Tiểu Ngư đã không nghe nổi nữa, tuy trong ℓòng có chút khó chịu, nhưng cũng không phải không thể tiếp nhận, dù sao đã sớm chuẩn bị tâm ℓý thật tốt Lại Tư kinh ngạc, không nghĩ tới thật sự có, vậy thì đúng ℓà đáng tiếc [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Huống chi Tiêu Mộc Trạch ℓà đồ đệ của gia gia nhà mình, sau này chắc chắn còn tiếp xúc “Ngươi thật sự là nghĩ thoáng.”
“Không nghĩ thoáng chẳng lẽ tới cửa đoạt lấy, vấn đề là hiện giờ ta đoạt cũng không thể dùng.” Đây mới là chuyện buồn bực nhất, nếu không Khưu Tiểu Ngư đã sớm hành động “Thôi, dù sao bây giờ ta còn nhỏ, đợi thêm hai năm lại tìm.” Bảo người khác đợi mình hai năm, Khưu Tiểu Ngư cảm thấy cũng rất vô nhân đạo Vì thế chuyện này không giải quyết được gì.Nghĩ thầm ngày mai phải hỏi rõ Lý Hằng, nếu hắn ta có loại tâm tư này, cùng lắm thì đổi nam nhân Lý Hằng đột nhiên cảm thấy cổ chợt lạnh, chẳng lẽ thời tiết quá lạnh Xem ra ngày mai phải đi mua ít than đá trở về “Liên quan gì nam nhân cổ đại Thời đại nào chẳng có không ít nam nhân như vậy.” Khưu Tiểu Ngư nói.Hôm nay đã là ngày trước đêm 30, không nghĩ tới sáng sớm Khưu Tiểu Ngư còn thấy thôn dân đánh xe ngựa chuẩn bị đến trấn trên “Thôn trưởng, các ngươi đang làm gì thế?” Trời lạnh như vậy cả đám ăn mặc giống như người mập, thậm chí còn khoác chăn bông ra cửa, nói là áo bông còn chưa làm xong “Là Tiểu Ngư à, không phải là chuẩn bị ăn tết ư, lúc trước vẫn luôn bận rộn không có thời gian đến trấn trên mua ít than Tiểu Ngư có muốn mua ít than không, bọn ta mang về cho ngươi.” Mọi người thấy Khưu Tiểu Ngư đều vô cùng nhiệt tình Có hỏi nàng muốn đi cùng hay không, có hỏi nàng muốn mua gì, có thể mang về giúp nàng.“Tiểu Ngư, ngươi không biết rồi, tuy cũng là than nhưng than bọn ta đi mua là than củi, than trên núi không thể dùng, sẽ chết người.”
Nghĩ thầm cuối cùng cũng gặp được chuyện Khưu Tiểu Ngư không biết, đúng là hiếm có “Có độc là các ngươi không dùng đúng cách, Tiểu Tứ, nói cho bọn họ.” Khưu Tiểu Ngư vẫy tay, cuối cùng cũng không cần tự mình giải thích Lại Tư bất đắc dĩ, chỉ có thể dẫn các thôn dân đến mỏ than.“Đâu cần phải đi mua, không phải trên núi có một đống à.” Khưu Tiểu Ngư thật sự quên mất chuyện này, có lẽ là vì dị năng giả không sợ lạnh, còn chưa lạnh đến mức khiến Khưu Tiểu Ngư muốn sưởi ấm, cho nên quên mất “Trên núi có than ư Sao bọn ta không biết?” Thôn trưởng trợn mắt, cũng không cảm thấy Khưu Tiểu Ngư đang nói dối, chẳng qua là bọn họ thật sự không biết “Quên nói với các ngươi, trên đỉnh núi khác với núi dùng đất làm gạch đỏ, có một mỏ than lộ thiên.”
Thôn trưởng sửng sốt, cười nói:Tiêu Mộc Trạch há miệng định nói gì đó, nhưng mà nhìn thấy Lại Tư ở bên cạnh, cuối cùng không nói gì Tắt máy đi, hình ảnh của Khưu Tiểu Ngư biến mất trước mắt Tiêu Mộc Trạch, Tiêu Mộc Trạch cảm thấy trong lòng mất mát “Muội vốn là vị hôn thê của ta mà, đương nhiên là nguyện ý đợi muội.” Đáng tiếc là những lời này cúp máy rồi mới nói ra [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vẻ mặt Lại Tư tức giận: “Chẳng lẽ nam nhân cổ đại đều như vậy ư?”
“Lão đại, sắp ăn tết rồi, cũng không kịp ℓàm ra ℓò than gì đó, ngươi tìm xem trong không gian có không, ℓấy ra phát cho mỗi nhà một ít Đợi qua tết xong, thứ này có thể trở thành nguồn thu nhập của thôn Khưu gia.”
Buổi tối Lại Tư trở về, vừa rửa mặt vừa nói với Khưu Tiểu Ngư “Không thành vấn đề.” Khưu Tiểu Ngư nói [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]