Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 293: Nói Lời Âu Yếm






.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}Mọi người im như ve sầu mùa đông, hai mặt nhìn nhau, thật sự không nghĩ tới sẽ có kết quả này
Vị hôn phu của Khưu Tiểu Ngư biến thành vương gia khi nào thế
Nếu ℓà vương gia mà nói, hình như cho dù bọn họ phản đối cũng vô dụng đúng không
Ừm, cảm thấy vương gia rất xứng với Tiểu Ngư của bọn họ, rất xứng đôi, rất thích hợp, cứ như vậy đi
“Người có chủ, nhìn linh tinh cái gì.”
Gương mặt Lại Tư tối sầm: “Keo kiệt, nhìn cũng không cho.”
“Nhìn thị vệ nhà ngươi đi.” Khưu Tiểu Ngư không thèm liếc mắt nhìn Lại Tư một cái
Tiêu Mộc Trạch bị Khưu Tiểu Ngư nhìn tai hơi đỏ lên, cái nhìn này quá quang minh chính đại khiến hắn có chút không chống đỡ được.“A, ha ha, tuyết ở nhà ta còn chưa dọn đâu, vương gia, thảo dân cáo lui!” Thôn trưởng vung ống tay áo, chạy nhanh rời đi
Trương Viễn giết heo gãi đầu, vung dao giết heo trong tay nói: “Ta cũng phải trở về giết heo, các hương thân đang đợi mua thịt.”
“Y phục nhà ta còn chưa giặt…”
“Ta phải đi về nấu cơm sáng…”Tiêu Mộc Trạch đóng cửa trở về, Khưu Tiểu Ngư nâng mắt nhìn thoáng qua: “Có chuyện gì thế
Sao ta nghe được vị hôn phu gì đó, huynh làm gì khiến người ta tức giận ư?”
“Đúng là khiến nhiều người tức giận, không nghĩ tới Tiểu Ngư được lòng người trong thôn như vậy.” Tiêu Mộc Trạch cười khẽ nói
Sau đó hai người nhìn đến trợn tròn mắt, Tiêu Mộc Trạch này đúng là giỏi cười, có lẽ thường ngày tương đối ít cười với người khác, khi cười rộ lên vẫn luôn phá lệ hấp dẫn người ta
Khưu Tiểu Ngư vươn tay chuẩn xác không có lầm, đẩy đầu Lại Tư nghiêng sang một bên:Tuy hai người luôn ngọt ngấy với nhau, nhưng Lại Tư chưa từng thay đổi quyết định của nàng, Khưu Tiểu Ngư ở đâu nàng ta sẽ ở đó
Huống chi chỉ có chỗ Khưu Tiểu Ngư mới có đồ cho nàng ta nghiên cứu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khoảng thời gian này còn phải nắm chắc thời gian nghiên cứu ván trượt phi hành, bổ sung lại khiếm khuyết của ván trượt phi hành
Cho nên nàng ta rất bận, đâu rảnh ở đây làm bóng đèn.“Huynh cười rộ lên thật sự đẹp trai.” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư nghiêm túc khích lệ
“Vậy muội có thích không?” Tiêu Mộc Trạch mở miệng hỏi tiếp theo bản năng, sau khi hỏi xong thì gương mặt đỏ bừng
“Rất thích, không thích sao đồng ý để huynh làm vị hôn phu của ta.” Khưu Tiểu Ngư thản nhiên nói
“Chẳng lẽ muội không muốn hỏi ta thích muội từ khi nào sao?” Tuy nói thích lộ liễu như vậy khiến Tiêu Mộc Trạch có chút lúng túng, nhưng trong lòng lại phát ngọt.“Ta trở về giúp tức phụ ta nấu cơm sáng.”
“Giúp tức phụ ta giặt y phục.”
“Nóc nhà của nhà ta sụp, trở về sửa lại.”
Đủ loại lý do ùn ùn không dứt, rất nhanh cửa nhà Khưu Tiểu Ngư lại khôi phục an tĩnh.Nếu không phải có người ngoài ở đây, có khả năng Tiêu Mộc Trạch đã không nhịn được che kín đôi mắt của Khưu Tiểu Ngư, sau đó phủ kín môi phấn hồng khẽ nhếch của nàng
Nhưng hiện giờ chỉ có nghĩ, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Lại Tư một cái
Lại Tư cảm thấy cổ chợt lạnh, có chút sợ hãi
Thôi, nàng ta vẫn nên đi tìm thị vệ nhà nàng ta thì hơn, nên nắm chắc thời gian bên hắn ta nhiều chút, qua mấy ngày nữa hai người lại tách ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không cần thiết hỏi, huynh đã ℓà của ta, chỉ cần thích ta ℓà được.” Khưu Tiểu Ngư nói
“Lúc mới đầu thật sự ℓà vì mấy thứ này hấp dẫn, nhưng hiện giờ ta ℓà bị muội hấp dẫn.”
“Tiểu Ngư, ta thích muội, quãng đời còn ℓại sau này hi vọng sẽ cùng trải qua với muội!”
Gương mặt Khưu Tiểu Ngư đỏ bừng ℓên, nhìn người nói ℓời âu yếm tim đập nhanh hơn
Cái bàn: Rất xin ℓỗi, ta không chịu nổi kích động của ngươi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.