Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 574: Không Cần Nhà Quá To






.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}Tiêu Lạc Trạch còn dẫn Khưu Tiểu Ngư đi xem biệt viện bên cạnh, chỉ cần dọn dẹp một chút ℓà có thể vào ở
“Nhà này quá to rồi, chỉ sợ người nhà ta ở không yên tâm.” Sau khi Khưu Tiểu Ngư xem xong vậy mà từ chối
Căn nhà to như vậy, chỉ sợ khiến bọn họ suy nghĩ miên man
Dù sao người nhà của Khưu Tiểu Ngư đời này cũng xuất thân từ nhà nghèo khổ, đột nhiên cho bọn họ ở nhà như vậy, bọn họ nhất định sẽ nghĩ nhiều, sẽ bất an
“Ừm, thân phận đời này của ta là người nghèo.” Khưu Tiểu Ngư giải thích một câu
“Vậy được rồi, ta ngăn một cái sân ra.” Tiêu Lạc Trạch cũng không có biện pháp, bởi vì ở nơi này không phú thì quý, hơn nữa toàn bộ thành bắc gần như đều là như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe ý của Khưu Tiểu Ngư, chỉ sợ là muốn tìm chỗ có hai sân
Nhà như vậy sẽ không xuất hiện ở thành bắc.Nhưng mà Tiêu Lạc Trạch không muốn tách ra quá xa với Khưu Tiểu Ngư, cơ thể hắn còn chưa khỏi hẳn, người trong vương phủ sẽ không cho phép hắn rời khỏi vương phủ
Dù sao bên ngoài không an toàn, đặc biệt là trở về kinh thành xong, đôi mắt của thế lực khắp nơi đều nhìn chằm chằm bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân hắn khỏi, chỉ sợ chuyện này đã truyền khắp kinh thành, đặc biệt là đám người trong cung, chưa tới hai ngày sẽ phái người tới cửa dò hỏi, còn dẫn theo thái y tới
Dù sao vị kia ở trong cung không hi vọng Tiêu vương phủ có người kế tục.“Thôi bỏ đi, ta quan sát một lát, bọn muội ở đây cũng không tiện, cách đường phố rất xa, mua bán đồ đều đến nơi rất xa.”
Trong mắt Tiêu Lạc Trạch hiện lên bất đắc dĩ, đúng là như vậy, bởi vì bọn họ ra phố luôn phải ngồi xe ngựa hay cưỡi ngựa
Vùng này là khu nhà phố, hơn nữa mỗi nhà chiếm diện tích rất rộng, căn bản không cho phép xây dựng chợ
Ở nơi này một nhà có mấy chục mấy trăm người hầu, chỉ riêng phòng bếp mua đồ cũng cần mấy người.“Hoàng thượng quan tam cơ thể của thế tử gia, nghe nói thế tử gia có thể đi được, đặc biệt bảo ta nhanh chóng dẫn ngự y tới đây bắt mạch giúp thế tử gia.” Lão thái giám cười ha ha, hoàn toàn không thèm để ý thái độ của Tiêu Lạc Trạch
Nhưng trong mắt hiện lên khinh thường, không tránh ánh mắt của Tiêu Lạc Trạch và Khưu Tiểu Ngư
Ba ngự y thay phiên bắt mạch, nhưng không nói một câu
Sau khi khám xong, lão thái giám dẫn theo ba ngự y vội vàng rời đi.Lão thái giám là người hầu bên cạnh hoàng đế, có thể nói là đại diện cho hoàng đế
Dẫn theo ba ngự y nhiều tuổi tới bắt mạch cho Tiêu Lạc Trạch, có thể thấy coi trọng chuyện này cỡ nào
“Đã tối muộn làm phiền Vương công công tới một chuyến.” Vẻ mặt Tiêu Lạc Trạch không chút biểu cảm, trong mắt hiện lên trào phúng
Sắm vai tính cách của nguyên chủ vô cùng nhuần nhuyễn.“Được.”
Hai người hẹn ngày mai đi xem nhà
Không nghĩ tới đến buổi tối người trong cung tới
Một lão thái giám dẫn theo ba ngự y.Nhưng mà Tiêu Lạc Trạch biết Khưu Tiểu Ngư chắc chắn không thích ứng cuộc sống như vậy
Huống chi trọng sinh xong không gian của Khưu Tiểu Ngư đã không còn, mua đồ càng thêm không tiện
“Vậy muội nhìn xem thích nhà ở đâu, ta bảo người sắp xếp cho muội.” Tiêu Lạc Trạch nắm tay Khưu Tiểu Ngư nói, giống như sợ nàng chạy mất
“Ừm, vậy ngày mai chúng ta đi xem.” Khưu Tiểu Ngư nắm chặt tay Tiêu Lạc Trạch, khiến hắn an tâm hơn
Hơn một canh giờ sau, Ngự Thư Phòng đèn đuốc sáng trưng
“Nói cách khác nếu tìm được ℓinh dược mà nói, Tiêu Lạc Trạch còn có khả năng khôi phục sao?” Gương mặt hoàng đế âm trầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.