Vòng bỏ phiếu bắt đầu
Các quản sự tay chân lanh lẹ chỉnh hai cái rổ đựng thẻ gỗ có màu khác nhau
Hào Mại ngồi ngay chính giữa tự mình giám sát
Hào Hoài An đại quản gia đứng cạnh Hào Mại, cao giọng tuyên bố: "Tất đại trù một phiếu, Hạo Nguyên Lâu một phiếu, Hạo Nguyên Lâu một phiếu, Hạo Nguyên Lâu một phiếu, Hạo..
Kết quả bỏ phiếu đảo mắt đã lan tràn khắp các ngõ lớn nhỏ thành Lộc Ngô
Bọn trẻ con một hơi chạy đến trước cửa nhà Tất Thừa, đẩy cửa viện rồi bắt đầu lớn tiếng kêu: "Mục tỷ tỷ, Mục tỷ tỷ, trận thi đấu đầu tiên ở Hào phủ kết thúc rồi, ca ca Tất Thừa thua rồi..
Nghe tiếng bọn trẻ con ùa vào kêu la, đại nương nhà Đặng Tường đang ở trong phòng phụ Mục Quyên Nhi thêu thùa liền đứng dậy chạy ra
Đẩy bọn trẻ ra ngoài, đại nương miệng nhỏ giọng quát lớn: "Nháo nhào cái gì, lũ trẻ ranh biết gì thua với thắng, đừng có mà nói bậy ở đây
Bọn trẻ không phục, giơ chân phản bác: "Ai nói bậy, người ăn tiệc cao thân hào thôn ở Hào phủ đều về hết rồi, chính mắt bọn họ nhìn thấy, ca ca Tất Thừa thua rồi mà
"Ai thấy, đều là nói bậy, thôi thôi, ra ngoài hết đi, đi ra ngoài chơi đi..
Đại nương nhà Đặng Tường sợ lời bọn trẻ kinh động đến Mục Quyên Nhi ở trong phòng, đuổi bọn trẻ ra ngoài
"Đại nương
Mục Quyên Nhi chống gậy dò đường từ trong phòng đi ra, dịu giọng gọi đại nương nhà Đặng Tường lại, rồi cười với bọn trẻ: "Trên bàn có bánh kẹo đấy, các cháu vào nhà lấy ăn đi
Bọn trẻ một trận reo hò, chạy vào phòng lấy hết sạch bánh kẹo trong đĩa
Một đứa trẻ lớn tuổi hơn vừa nhét bánh kẹo vào miệng vừa hỏi: "Mục tỷ tỷ, bao giờ thì tỷ kể chuyện cho tụi cháu nghe a
Mấy đứa trẻ khác nghe vậy cũng nhao nhao nhìn Mục Quyên Nhi
Mục Quyên Nhi cười nói: "Tỷ đã hứa với ca ca Tất Thừa và tỷ Đường Đường rồi, trước khi hai người họ trở về tỷ phải giữ lời, không được ra ngoài
Chờ ca ca Tất Thừa về rồi, tỷ sẽ tiếp tục kể chuyện cho các cháu
Bây giờ ca ca Tất Thừa không ở nhà, tỷ phải trông nhà nha
Bọn trẻ lộ vẻ thất vọng, một đứa nhỏ đột nhiên hỏi: "Có phải là do ca ca Tất Thừa thua cuộc thi, nên rất nhanh có thể về không ạ
Một đứa trẻ lớn hơn hiểu chuyện hơn, liền đẩy đứa nhỏ kia một cái: "Nói bậy gì đó, ca ca Tất Thừa và Mục tỷ tỷ là người một nhà, nếu hắn thua, Mục tỷ tỷ cũng sẽ buồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mày muốn nghe Mục tỷ tỷ kể chuyện mà còn mong ca ca Tất Thừa thua, mày thật xấu
"Mày thật xấu, mày thật xấu..
Mấy đứa trẻ khác cũng nhao nhao lên tiếng trách móc
Đứa trẻ nhỏ "Oa
lên khóc: "Ta không có, ta không xấu
Oa a a a..
Đại nương nhà Đặng Tường nhíu mày: "Được rồi, đừng có làm phiền Mục tỷ tỷ của các cháu nữa, cầm bánh kẹo mau đi ra chơi đi, ra ngoài hết đi
Mục Quyên Nhi dỗ dành đứa bé đang khóc, cùng đại nương đưa bọn trẻ ra ngoài
Trở về phòng, đại nương nhà Đặng Tường rót thêm trà an ủi nàng: "Hôm nay mới là trận đầu thôi, cô đừng lo lắng, nghe nói phía sau còn hai trận nữa cơ
Mục Quyên Nhi lúm đồng tiền ôn nhu: "Ta không vội, ta tin vào tay nghề của Tất Thừa và Đường Đường, hai người họ nhất định sẽ thắng
Coi như thắng không được thì có gì quan trọng, loạn thế có nghề không lo chết đói, nhà nàng Tất Thừa và Viêm nha đầu đều có bản năng làm việc đó, lo gì không có cơm ăn chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng lo lắng, là việc của Viêm nha đầu và Hào lão bản, cũng không biết có thuận lợi hay không..
—— ——
Không ai ở Tất gia nghĩ đến, trận thi đấu đầu tiên bọn họ lại thua thảm hại như thế
Trên đường về, Đặng Giang cùng Đặng Hải và đám đồ đệ đều ăn ý không rên một tiếng, yên lặng đi sau lưng Tất Thừa
Tất Thừa cúi đầu, không lên tiếng, lẳng lặng mà đi
Đi đến trước cửa viện phòng bếp thì vừa lúc gặp đám người của Hạo Nguyên Lâu cũng vừa về đến
Người của Hạo Nguyên Lâu vừa thấy người của Tất gia ban, lập tức liền huyên náo cả lên
Cù Bình Xuân là người đầu tiên nhảy ra trước mặt mọi người, cười tươi như hoa cúc với Tất Thừa
"Tất Thừa, sao rồi
Hôm nay là đấu trước mặt đông gia đấy, nhận thua chưa
Nhận là mình không bằng đi
"Trước đây mày cứ nói là ta gian lận mới thắng mày, hôm nay thế nào
Chẳng lẽ hôm nay lão tử cũng gian lận..
Cù Bình Xuân một bộ mặt tiểu nhân đắc ý, trước mặt đám đông nhún nha nhún nhảy, chẳng còn chút gì dáng vẻ điềm tĩnh của đầu bếp, cứ đứng trước mặt Tất Thừa mà gào lên không ngớt
"Khách khứa trong sảnh đường đều là nếm đồ ăn xong mới bỏ phiếu, món ăn của mày chính là không bằng lão tử nấu ngon, mắt mọi người sáng như tuyết đấy, mày Tất Thừa chính là không được, lần này mày tâm phục khẩu phục chứ
"Tất Thừa, nếu tao là mày, tao đã không còn mặt mũi nào mà đấu trận ngày mai nữa rồi, hôm nay thu dọn chăn chiếu mà đi là vừa
"Ha ha ha, Tất Thừa à, chờ đến trận ngày mai lão tử thắng, mày liền hoàn toàn thua rồi, sau này mày còn mặt mũi nào mà ở Lộc Ngô thành này nữa
Nếu tao là mày, tao đã không chịu nổi cái nhục này, chi bằng kiếm đường chết quách cho xong..
Đám tiểu nhị của Hạo Nguyên Lâu sau lưng hắn cũng hùa theo trào phúng ồn ào, khí thế của cả đội đầu bếp Hạo Nguyên Lâu lên cao đến cực điểm
Tất Thừa ngẩng mắt lên, nhìn Cù Bình Xuân trước mắt như tép riu nhãi nhép, mặt không biểu cảm: "Tránh ra
Cù Bình Xuân cười cợt nhả: "Đã thua còn làm gì
Lão tử còn chưa bắt mày tại chỗ xin lỗi lão tử đâu, mày..
"Không tránh ra, tao tước mày
Thanh âm Tất Thừa lạnh lẽo cứng rắn, ánh mắt cũng lạnh lẽo cứng rắn
Cù Bình Xuân lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại, nhân tiện còn né sang bên cạnh
Một hồi cao hứng suýt chút nữa thì quên, tên Tất Thừa này biết võ công đấy, Mãn Lục bị cặp mắt xanh lá cây đánh cho bầm dập mặt vẫn còn đó
Nhưng hắn thua dựa vào cái gì mà còn ngông nghênh hống hách như vậy
Cù Bình Xuân không phục, vẫn chưa mắng đủ, nhưng không dám mở miệng nữa, sợ Tất Thừa thật sự tước mình
Hắn chỉ có thể ngoan ngoãn đứng trong hàng ngũ của mình, chờ Tất Thừa đi xa, mới chỉ vào bóng lưng hắn mà giơ chân chửi: "Họ Tất kia, mày cứ đắc ý thêm một ngày nữa đi, chờ ngày mai thua, có mà mất mặt xấu hổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người của bên Tất Thừa thấy không ai để ý đến Cù Bình Xuân, cũng đều im lặng, lặng lẽ ai về phòng nấy
Không ai ở Tất gia ban cãi lại, chủ yếu là bởi vì Viêm Nhan lúc này không có ở đó
Vừa kết thúc cuộc thi, nàng đã bị Hào Nhị Sinh gọi đi
Viêm Nhan giờ phút này đang ngồi trên tháp thêu trong khuê phòng của Hào Nhị Sinh, ngồi đối diện Hào Nhị Sinh mặt mày lo lắng
"Ngươi theo cha ta, rốt cuộc là như thế nào mà còn chưa nói rõ ràng đâu
Hào Nhị Sinh ra vẻ giọng điệu của một người bề trên, khiến Viêm Nhan có chút không quen
Nàng lắc đầu, mặt đầy vẻ khó hiểu: "Ta mỗi ngày đều bận rộn việc ở nhà bếp, đâu có thời gian nhìn thấy Hào lão bản, ngay cả nói chuyện cũng chưa được mấy câu, có gì mà rõ ràng hay không rõ ràng
Cô nương ta ăn no rỗi việc đi đắc tội cha ngươi chắc
Hào Nhị Sinh nhíu mày: "Chắc chắn là cha ta hiểu lầm, nếu không sao cha ta lại vô duyên vô cớ đem bảng hiệu cấp cho bên Hạo Nguyên Lâu kia chứ
Viêm Nhan cảm thấy lời của Hào Nhị Sinh nói thật dư thừa
Hạo Nguyên Lâu là sản nghiệp của Hào gia nhà ngươi, cha ngươi không ủng hộ nhà các ngươi thì chẳng lẽ lại ủng hộ ta sao
Nàng không lên tiếng, cúi đầu nhìn con Luân ngọc hộ thân phù treo bên hông Hào Nhị Sinh
Tiểu thần linh bên trong ngọc thạch lúc này đang bụng hướng lên trời ngủ say sưa
Mấy ngày nay Viêm Nhan cứ mỗi lần nhìn thấy tiểu gia hỏa này thì nó đều đang ngủ, tên gia hỏa này dường như gần đây rất thích ngủ, ngay cả khi yến tiệc ngàn người, Viêm Nhan cũng phát hiện nó vẫn cứ ngủ mãi, không hề tỉnh giấc
Cái thứ lười biếng thế này, có thể hộ chủ sao
Lại Viêm Nhan cũng không biết có phải mình ảo giác hay không, nàng thấy màu sắc của tiểu thần linh hình như nhạt hơn so với lúc mới gặp
Chắc là bị bệnh rồi đi
(hết chương này)