Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 129: Một phiếu không lưu




Viêm Nhan có chút tâm cơ, lúc vừa mang thức ăn lên, nàng đã đặc biệt dặn Đặng Giang chừa lại một phần lớn, để phòng hờ
Mọi người đang hò hét ầm ĩ reo hò khen hay, Viêm Nhan cười nói: "Trước khi bưng thêm phần thức ăn này lên, ta phải nói rõ quy tắc trước đã
Nàng nói xong, hướng đại quản gia Hào Hoài An cười nói: "Món ăn cuối cùng này, nguyên liệu là hắc man ong quý giá, mà đồ vật này không phải Hào phủ chuẩn bị, cái này đúng chứ đại quản gia
Đại quản gia Hào Hoài An vội gật đầu, giải thích với các vị tân khách: "Đúng vậy, nguyên liệu nấu ăn hiếm thấy như vậy, chúng ta nghe cũng chưa từng nghe
Là do Tất gia tự mình chuẩn bị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất đại trù thật có tâm mang đến đồ tươi đúng mùa cho chúng ta
Nói xong, hắn cười với Viêm Nhan: "Vấn đề này lão gia đã dặn dò, sau khi đấu yến xong, phủ chắc chắn đền bù gấp bội tiền mua nguyên liệu, lão gia đã dặn, còn có thưởng nữa
Viêm Nhan cười nói: "Đường Đường ở đây thay sư phụ tạ ơn đông gia trước
Xin làm phiền ngài loại bỏ nguyên liệu của món cuối cùng này ra khỏi khoản đền bù
Món này coi như sư phụ ta mời các vị khách quý, cảm tạ sự ủng hộ của mọi người
Nói đến đây, Viêm Nhan đổi giọng, mỉm cười nhìn mọi người: "Vì sư phụ ta muốn đáp tạ mọi người, nên chỉ có thể chia cho những ai ủng hộ chúng ta
"Còn những vị không ủng hộ chúng ta thì lần này không có phần rồi
Hết cách, sư nhiều cháo ít, tự nhiên phải ưu tiên cho khách hàng đầu bảng của chúng ta hưởng dùng trước
Nàng vừa dứt lời, những khách đã bỏ phiếu cho Tất Thừa liền lập tức ồ lên reo hò, đồng loạt chắp tay cảm ơn Tất Thừa
Tất Thừa dặn Đặng Giang, Đặng Hải chia món "gió lốc hắc ám" siêu lớn thành mấy phần, chuẩn bị bưng lên từng bàn tiệc
Thức ăn vừa được dọn ra, những khách có và không có thẻ gỗ liền tự động chia làm hai nhóm, những vị không có thẻ gỗ lập tức bị hắt hủi
Không phải do bọn họ keo kiệt, Đường Đường cô nương nói rất đúng, sư nhiều cháo ít, bớt một người thì họ sẽ được ăn thêm vài miếng
Khách bị hắt hủi vốn đã chỉ còn vài người, thấy người ta hớn hở chuẩn bị thưởng thức món ngon, ai nấy đều nuốt nước miếng
Một vị khách thực sự không nhịn được, cầm thẻ gỗ chạy đến chỗ sọt của Tất gia ban
Lúc nãy hắn cũng chỉ mới nếm được một chút xíu, dư vị vẫn còn trong miệng, hắn cứ tưởng cả đời này không thể ăn món ngon đến vậy, nào ngờ lại có thêm kinh hỉ
Người này là họ hàng xa của Cù Bình Xuân, vừa chạy vừa gọi với Cù Bình Xuân: "Ta nói đại cữu ca, dù gì hôm nay ngươi cũng thua chắc rồi, ta không cho ngươi nữa
Chủ yếu là cho ngươi cũng vô dụng, ta bỏ phiếu cho Tất đại trù còn được ăn thêm hai món
Nói xong, người này không đợi Cù Bình Xuân đáp lời, vội ném thẻ gỗ vào ngực một tiểu đệ tử của Tất gia ban, liền ào vào hàng ngũ tranh giành đồ ăn..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy người còn lại bỗng thấy người kia nói chí lý
Bao nhiêu phiếu của họ gộp lại, Hạo Nguyên lâu cũng không thắng được Tất gia ban, vậy họ còn bầu làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giành đồ ăn mới là việc cấp bách
Cuối cùng, ba thẻ gỗ còn lại đều đồng loạt ném vào sọt của Tất gia ban
Cuối cùng, quả đúng như Viêm Nhan nói, một phiếu cũng không dành cho Hạo Nguyên lâu
Ba động thái cuối cùng của Viêm Nhan, khiến Hoa Sướng cũng phải tròn mắt há mồm
Thẩm Dục Vân và những người khác trong đoàn thương buôn đương nhiên sẽ không tranh ăn với tân khách, nhưng Tam gia nhà họ Hoa nghe đoạn diễn thuyết cuối cùng của Viêm Nhan còn thấy sướng hơn ăn đồ ngon
Đến cuối cùng, tam gia cũng không kìm được mà vỗ tay khen hay: "Tuyệt, cô nương này thật là một nhân tài, cái miệng lanh lợi này quá giỏi
Thẩm Dục Vân cũng bội phục cái miệng trơn tru khéo léo của Viêm Nhan
Dù Viêm Nhan thắng lợi bằng mưu kế xảo quyệt, đó cũng là bản lĩnh của người ta
Đầu óc tốt, đó là trời cho lộc ăn rồi
Hắn ở xa nâng ly cười với Viêm Nhan, chúc mừng Tất gia ban
May mà hắn không đắc tội Viêm Nhan thật
Cô nương này, người thường thật không chọc nổi
Ninh Phong Tử đúng là xui xẻo, gặp phải một người tàn nhẫn như vậy
Còn về tên Tiểu Liễu kia..
càng không đáng nhắc
Phía Hạo Nguyên lâu, tất cả mọi người đều ngây người, nhìn sang buổi tiệc đối diện khách tranh giành nhau như trẩy hội, mấy tiểu hỏa kế trẻ tuổi không khỏi cắn ngón tay
Thấy mà thèm, bọn họ cũng muốn nếm thử xem đồ ăn đó mùi vị thế nào
Lần đấu yến này kết thúc rồi, không biết Tất đại trù có cần tiểu nhị không
Làm chân sai vặt cũng được
Cù Bình Xuân nhìn sọt trống rỗng trước mặt, đầu óc muốn quay cuồng..
Có Hào lão bản ở đây, hắn không dám quay cuồng
Hắn chỉ có thể mặt đen sì, trừng đám người Tất gia ban đang cười tươi như hoa hướng dương được chiều chuộng
Mãn Lục đến gần trấn an: "Sư phụ đừng nóng, ngày mai còn một trận, ván này coi như hòa, ngày mai ta sẽ lật bàn
Cù Bình Xuân nghiến răng nghiến lợi: "Ngày mai đem đồ kia ra dùng, lão tử không tin, bọn họ họ Tất có giỏi hơn nữa cũng không bằng thủ đoạn của tu sĩ lão gia
Hai người bàn nhau, Viêm Nhan bên kia thì đang rũ mắt cười nhạt
Mãn Lục và Cù Bình Xuân nói gì, nàng đều nghe cả
Rốt cuộc muốn ra tay rồi sao
Nàng quay đầu, nhìn Đốn Ba phía sau đang ngồi thu lu ngoan ngoãn, khẽ chớp mắt
Đốn Ba một mặt phấn khích, cái đuôi to quẫy lên: "Đốn Ba
Rốt cuộc đến lượt thú thú ra tay rồi
Sướng quá
Cuộc đấu yến trận thứ hai kết thúc náo nhiệt oanh oanh liệt liệt như thế
Hôm nay Hào Mại đặc biệt thảnh thơi, vì vốn dĩ không cần phải xướng phiếu
Tất gia ban: Đại viên mãn Hạo Nguyên lâu: Không
Tin tức Tất gia ban toàn phiếu đè bẹp Hạo Nguyên lâu, y như hôm qua, chỉ trong một buổi trưa đã lan khắp Lộc Ngô thành
Đồng thời, làm chấn động cả Lộc Ngô thành
Đồng Hương sở hữu xóm giềng chạy đi thông báo tin, đặc biệt nhấn mạnh Tất Thừa từ đồng hương mà đi lên, những xóm giềng cũ đều thấy có vinh dự
Ngạch cửa nhà Mục Quyên Nhi sắp bị đám xóm giềng đến chúc mừng giẫm sập
Mục Quyên Nhi và đại nương nhà Đặng Tường vội vàng tiếp đãi hàng xóm, cả buổi trưa nước bọt cũng chẳng kịp uống
Đến khi qua giờ Mùi mới tiễn hết khách chúc mừng về
Đại nương nhà Đặng Tường mệt mỏi ê ẩm lưng, Mục Quyên Nhi lo lắng, bảo bà về nghỉ sớm, còn mình một mình dọn bàn ghế và trà cụ trong ngoài nhà
Lúc ra về, đại nương nhà Đặng Tường chỉ đóng hờ cửa, buổi chiều có gió, cửa bị gió thổi mở, mấy đứa trẻ thấy Mục Quyên Nhi ở nhà một mình, liền chạy vào giúp thu dọn bàn ghế
Đám trẻ ngoan ngoãn lanh lợi, Mục Quyên Nhi thu dọn xong sân, bưng ra một mâm lớn bánh kẹo chia cho các bé
Mấy ngày nay bọn trẻ không được nghe cô kể chuyện, nhớ nhung lắm, liền ríu rít đòi cô kể
Hôm nay Mục Quyên Nhi đặc biệt cao hứng, cũng không từ chối đám trẻ
Kể xong chuyện, bỗng có đứa trẻ chỉ ra ngoài cửa: "Mau nhìn, tuyết rơi rồi kìa
Đứa trẻ khác vui vẻ nói: "Có chút tuyết thôi, nhung hoa tuyết Đông Thành sắp nở hoa rồi, hoa đó chỉ nở khi có tuyết rơi lớn thôi, chúng ta đi xem nhung hoa tuyết đi
"Ừm, lần trước có tuyết rồi nở đẹp lắm
"Mục tỷ tỷ, tỷ theo bọn em đi cùng đi
"Đúng vậy, tỷ chưa thấy nhung hoa tuyết bao giờ đâu, đảm bảo tỷ thích cho coi
Mục Quyên Nhi dịu dàng cười ngọt ngào: "Tỷ không thấy được mà, các em kể cho tỷ nghe bông hoa đó như thế nào là được rồi
Đám trẻ không chịu: "Tỷ không thấy được thì có thể dùng tay sờ, tụi em dẫn tỷ đi sờ nhung hoa tuyết
"Ừm, dẫn tỷ đi sờ nhung hoa tuyết
Đám trẻ hò hét phấn khởi, kéo tay Mục Quyên Nhi chạy ra ngoài, vừa chạy vừa cười, kéo Mục Quyên Nhi đi ra cửa..
(hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.