Mặc dù mới tu luyện được mấy ngày, nhưng Viêm Nhan đã rõ ràng nhận thấy, hành động và bước chân của Ngải Hương uyển chuyển, nhẹ nhàng và mau lẹ hơn trước kia rất nhiều, tốc độ lên đường của hai người cũng tăng lên đáng kể so với lúc lên núi
Trong lòng Viêm Nhan lại một lần nữa trỗi dậy khát vọng tu luyện mãnh liệt
Hai người nhanh chóng chạy vội một đoạn đường, phía trước mơ hồ xuất hiện một cái địa thế như một khe rãnh vuông vức
Đó chính là dược viên linh điền của Mạnh Hoa tông
Viêm Nhan trước đây đã tìm đến nơi này, còn lén lút chui vào dược viên thăm dò, nhưng vẫn không tìm được cửu tuệ tắc
Ngay khi Viêm Nhan định theo con đường đã quen thuộc để vào dược viên thì tay nàng đột nhiên bị Ngải Hương giữ chặt
"Con đường này là đường tắt vào linh điền, ta đã đi qua nhiều lần, không có sai
Viêm Nhan cho rằng Ngải Hương lo lắng nên giải thích
Ngải Hương không nói gì, nhắm mắt cẩn thận cảm nhận khí tức trong không khí
Thấy nàng như vậy, Viêm Nhan im lặng
Nàng đã từng thấy Ngải Hương tìm thuốc, mỗi khi nàng dùng năng lực đặc biệt của dược tộc để tìm kiếm dược liệu thì đều ở trạng thái này
Chỉ vài hơi thở, Ngải Hương đột nhiên quay đầu đi hướng khác, vừa đi vừa nói: "Kia bên là dược viên không sai, nhưng bên trong đó không có thứ ngươi muốn tìm
Viêm Nhan kinh ngạc: "Sao ngươi biết ta muốn tìm cái gì
Việc trộm cửu tuệ tắc là bí mật chỉ có nàng và Thương Hoa biết, nàng chưa từng đề cập với ai, kể cả Ngải Hương
Ngải Hương quay đầu lại, cười với Viêm Nhan rất đắc ý: "Đừng quên, ta là thánh nữ của dược tộc
Chỉ cần liên quan đến thực vật, ngươi có thể giấu được người khác nhưng tuyệt đối không thể qua mắt ta
Ánh mắt Viêm Nhan ngưng lại, giọng có chút trầm: "Trên đời này có nhiều tiên thảo linh thực như vậy, sao ngươi biết ta muốn cửu tuệ tắc
Ngải Hương gật đầu: "Ngươi nói đúng, linh dược thì nhiều, nhưng đối với ngươi bây giờ thì những thứ khác không quan trọng, quan trọng nhất chỉ có một loại, đó là cửu tuệ tắc
Thấy Viêm Nhan không nói gì, Ngải Hương tiếp lời: "Ngươi sắp đi xa, trên đường ắt gặp nhiều gian nan, việc cấp tốc tăng tu vi là việc cấp thiết nhất đối với ngươi hiện giờ
Mà cửu tuệ tắc không chỉ có thể làm lương khô mang theo, còn giúp ngươi tu luyện nhanh hơn, có thể nói một công đôi việc
"Đa phần dược vật ngươi có thể mua trên đường đi
Chỉ riêng cửu tuệ tắc chỉ có trong linh điền của tông môn mới trồng được, các tông môn trồng cửu tuệ tắc để tăng tu vi cho đệ tử, cơ bản sẽ không bán ra ngoài
Vì vậy, có được cửu tuệ tắc là lý do duy nhất để ngươi mắc kẹt ở Mạnh Hoa tông trong những ngày này
Viêm Nhan với đôi mắt tối đen nhìn Ngải Hương, khóe môi cong lên một đường mỏng, giọng nói trầm xuống: "Không hổ là thánh nữ dược tộc, thật không thể giấu được ngươi
Ngải Hương có chút đắc ý: "Cửu tuệ tắc đối với người tu tiên, nhất là đệ tử sơ cấp, là linh thực không thể thiếu
Có nhiều người muốn có nó nên chắc chắn sẽ không trồng chung với những linh dược bình thường
"Nhưng cửu tuệ tắc có một loại khí tức đặc thù, người bình thường không phát hiện được, nhưng không thể giấu được khứu giác của dược tộc chúng ta
Ngươi đi theo ta, đảm bảo không sai
Hai người nhanh chóng xuyên qua con đường nhỏ trong rừng, cuối đường quả nhiên xuất hiện một mảnh dược điền được chăm sóc tỉ mỉ
Khác hẳn với vườn thuốc vừa rồi, khu dược điền này bí mật hơn, diện tích cũng nhỏ hơn nhiều
Nếu không có Ngải Hương dẫn đường, Viêm Nhan căn bản không thể phát hiện ra nơi này
Hai người nấp mình trong rừng bên cạnh dược điền cẩn thận quan sát, phát hiện bên cạnh dược điền còn có mấy gian tinh xá được xây dựng, rõ ràng có đệ tử trong tông môn trông coi
"Nhìn kìa, đó là cửu tuệ tắc
Ngải Hương chỉ vào một khu đất hơi nước mờ ảo cạnh tinh xá, giọng nói không giấu được sự phấn khích
Viêm Nhan nhìn theo hướng ngón tay của Ngải Hương, suýt nữa thì phun ra một ngụm máu
Vốn tưởng rằng cửu tuệ tắc vô cùng trân quý, hẳn phải có vẻ ngoài phi phàm, mùi tiên vị ngào ngạt..
nhưng thứ trước mắt nàng, màu xanh lục uông uông, dài thượt, từng túm từng túm rủ xuống, đầu lại tua tủa những cọng râu, chẳng phải lúa mạch sao
Đây không phải là Sơn Hải giới à
Không phải là thế giới kỳ ảo với các loại thiên tài địa bảo, yêu ma quỷ quái hoành hành sao
Đến cả lúa mạch cũng có thể thành tiên thực, có thể nào bớt giả tạo một chút được không vậy
Ở Trái Đất, cái thứ này sản lượng vô cùng lớn, nuôi sống hàng tỷ người không thành vấn đề, biết trước lúa mạch ở đây đắt giá như vậy thì đã mua mấy toa xe mang đến, một đêm phất lên là cái chắc
Thấy vẻ mặt Viêm Nhan phức tạp khi nhìn cửu tuệ tắc, vừa có chút bất ngờ, lại thất vọng, nghi hoặc, thậm chí là có cả chút khinh thường, Ngải Hương cười giải thích cho nàng: "Mở mang tầm mắt rồi chứ
Cửu tuệ tắc, hay còn gọi là linh mạch, được tôn là đứng đầu trong ngũ cốc
"Xuân nảy mầm, hạ phát tán phấn hoa, thu kết hạt, đông ủ mình, quá trình sinh trưởng của cửu tuệ tắc phải trải qua đủ bốn mùa luân hồi, không giống lúa mì, hạ sinh, vào cuối mùa là có thể kết hạt
Vì vậy, linh lực chứa trong quả của cửu tuệ tắc rất dồi dào, người tu luyện có thể dùng nó để nhanh chóng bổ sung linh lực
Viêm Nhan hoàn toàn trái ngược với Ngải Hương, nàng không hề cảm thấy lạ, rất bình tĩnh hỏi: "Thứ này dân gian cũng không trồng được sao
Ngải Hương giải thích: "Từ rất lâu trước kia, cửu tuệ tắc thật ra cũng trồng được ở dân gian, nhưng từ khi mùa xuân biến mất, xuân cửu tuệ tắc chỉ có thể trồng được ở linh điền của tiên gia
Nghe nàng nói, Viêm Nhan mới giật mình nhớ ra, thế giới này không có mùa xuân
Nhìn Ngải Hương có vẻ thất vọng, Viêm Nhan im lặng tự bổ não: Nếu Ngải Hương biết xuân thần hiện giờ đang ở bên cạnh nàng, không biết cô nương này sẽ phản ứng ra sao
Giọng nói của Ngải Hương kéo Viêm Nhan về với dòng suy nghĩ: "Mấy cây cửu tuệ tắc trong linh điền này đều chưa chín, chưa ăn được, chúng ta phải đi tìm trong kho thuốc
Nhìn những túm lúa mạch xanh mơn mởn, Viêm Nhan đương nhiên biết là chúng còn sống, ánh mắt chuyển đến hai gian tinh xá, thấy một trong hai gian có ánh nến xuyên qua cửa sổ
Dựa theo kinh nghiệm phán đoán, gian phòng có đèn là có người, gian còn lại có lẽ là kho thuốc
Viêm Nhan chỉ vào gian tối đèn: "Ngươi vào lấy đồ, ta canh chừng ở cửa
Nếu bị phát hiện, ta sẽ dẫn người đi, ngươi thừa cơ nhanh chóng rời khỏi
Không lấy được đồ cũng không sao, cố gắng không để lộ thân phận của ngươi, tất cả đều đặt an toàn lên trên hết
Ngải Hương lắc đầu: "Ngươi vào lấy đồ đi, ta phụ trách canh chừng, ngươi muốn lấy bao nhiêu thì tùy ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yên tâm đi, một khi bị phát hiện, ta biết mình nên làm gì
Nói xong, Ngải Hương không đợi Viêm Nhan kịp lên tiếng, đã quay người lẩn vào linh điền
Viêm Nhan nhíu mày nhìn bóng lưng của Ngải Hương, cũng đành phải theo
Hai người đến trước cửa sổ phòng có đèn, hé mắt nhìn qua khe cửa gỗ, phòng không lớn, dựa vào tường kê một cái bàn vuông, trước bàn có một tu sĩ trẻ tuổi đang dưới ánh đèn mày mò với mấy khối gỗ nhỏ, trông có vẻ rất tập trung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tu sĩ trẻ tuổi quay lưng về phía cửa sổ, không thấy rõ mặt, nhưng Viêm Nhan cảm thấy đạo phục hắn mặc có chút quen mắt
Thời gian gấp gáp, nàng không nghĩ nhiều, liền cùng Ngải Hương đến phòng bên cạnh
Nơi này quả nhiên là kho thuốc, bày đầy những giá phơi thuốc cao lớn, ở góc tường còn có mấy cái cuốc, xẻng các loại nông cụ
Ngải Hương đảo mắt nhìn quanh một lượt, liền hướng đến mấy bao tải gần cửa sổ
Viêm Nhan dùng con dao nhỏ mang theo bên mình cắt dây thừng đang buộc, những hạt lúa mì vàng óng lập tức hiện ra trước mắt hai người
Ngải Hương nắm một nắm đặt trước mũi ngửi một hơi thật sâu, vẻ mặt mê ly: "Thơm quá, đúng là cái này rồi
Ta ra ngoài canh chừng, ngươi nhanh tay lên nhé
Nói rồi nàng liền đi ra ngoài
Viêm Nhan nhớ lời Thương Hoa dặn, chỉ lấy một túi nhỏ để làm hạt giống, sau đó cho vào tu di cảnh để đề phòng bị phát hiện, rồi lại buộc miệng túi lại
Vừa định rời đi thì thình lình nghe bên ngoài vọng đến tiếng thét của Ngải Hương: "Viêm Nhan, cứu ta
- Cuối tuần có một cơ hội đề cử nhỏ, hy vọng các bạn ủng hộ một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cơ hội rất khó có được, nếu bỏ lỡ thì quyển sách này có lẽ sẽ chìm hẳn, hy vọng các bạn bình luận thêm và vote đề cử
Với các bạn thì chỉ cần một cái chạm nhẹ, nhưng với quyển sách thì lại là một sự ủng hộ vô cùng to lớn, cảm ơn mọi người
(hết chương này)