Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 180: Ngàn người yến




Ngay lúc Viêm Nhan đang suy tư lo lắng, đột nhiên nghe thấy Đàm Cầm gọi gấp, Viêm Nhan hoàn hồn, đứng dậy đi đến mép giường, chỉ thấy Hào Nhị Sinh đang lăn lộn khắp giường, vừa lăn lộn vừa nắm chặt kéo tóc mình
Hào Nhị Sinh mồ hôi lạnh đầm đìa, vẻ mặt hết sức đau khổ, miệng không ngừng kêu la: "Đau, đầu ta, đau quá..
Viêm Nhan trấn an Đàm Cầm: "Đại gia đã nói, nếu Nhị Sinh bị tà ma quấy nhiễu linh trí, trong quá trình tỉnh lại nhờ khải linh hương sẽ xuất hiện triệu chứng đau đầu, Nhị Sinh đau đầu, chứng tỏ khải linh hương đã bắt đầu có hiệu quả
Đàm Cầm vội kêu lên: "Nhưng mà đại tiểu thư như vậy cũng khó chịu quá, có cách nào giảm bớt chút đau khổ của nàng không
Lúc này trên giường, Hào Nhị Sinh càng kêu càng lớn tiếng, đến nỗi mấy nha hoàn dưới lầu đều kinh động, tất cả đều chạy tới
Viêm Nhan nhíu mày: "Không thể để nàng tiếp tục kêu nữa, nếu Trác Cẩm Chương biết chúng ta cho Nhị Sinh dùng khải linh hương, hắn rất có thể sẽ đến can thiệp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hay là bịt miệng đại tiểu thư lại
Một nha hoàn vừa nói vừa trèo lên giường định dùng chăn bịt mặt Hào Nhị Sinh
Đàm Cầm nhanh chóng ngăn lại: "Không được, bịt kín đại tiểu thư lỡ ngạt thở thì sao
Viêm Nhan lại nhíu mày, giơ tay về phía gáy Hào Nhị Sinh, thủ đao rơi xuống..
Trong phòng phút chốc trở nên vô cùng yên tĩnh
Đàm Cầm và đám nha hoàn: "..
Thủ pháp tốt
Dứt khoát quá
Đường Đường cô nương động tác thật là uy phong
Chỉ là nhìn cái gáy của đại tiểu thư đau quá
Đàm Cầm cảm thấy Đường Đường cô nương này bổ thủ đao thuần thục khác thường
Nàng đột nhiên hoài nghi, lúc Đường Đường cô nương đưa đại tiểu thư về, có khi nào đại tiểu thư bị nàng dọa ngất đi chứ
Bất quá mấy cái đó không quan trọng, quan trọng là đại tiểu thư xác thực đã yên tĩnh lại, không cần chịu tội
Bổ thì cứ bổ đi, cùng lắm thì chờ đại tiểu thư tỉnh lại, làm đại tiểu thư bổ trả vào đầu cô ta để giải tỏa cơn giận là được
Đàm Cầm đuổi đám nha hoàn xuống, cùng Viêm Nhan ở lại trên lầu trông coi khải linh hương, trông coi Hào Nhị Sinh
Theo như Thẩm Dục Vân nói, chỉ cần Hào Nhị Sinh ở trong phòng đốt khải linh hương qua mười hai canh giờ, nàng có thể hoàn toàn khôi phục lại thần trí trước kia
Sau đó chỉ cần không bước ra khỏi thêu các đang đốt khải linh hương, sẽ không bị mê hoặc tâm trí nữa
Tuy bị Viêm Nhan bổ choáng, nhưng nửa đêm đầu, Hào Nhị Sinh vẫn còn khó chịu, thỉnh thoảng lại kêu lên, nhưng đến sau nửa đêm, người đã rõ ràng yên tĩnh hơn nhiều
Đàm Cầm cũng mệt quá chịu không nổi, thu mình ngủ dưới đất ở mép giường
Viêm Nhan một mình ngồi xếp bằng tu luyện, đến rạng sáng thì thức Đàm Cầm dậy rồi dặn dò mấy câu mới rời đi
Ngày mai là yến tiệc ngàn người, Viêm Nhan còn rất nhiều công việc muốn an bài tính toán
Hào Nhị Sinh là gần giờ ngọ tỉnh lại
Lúc nàng mở mắt ra, Đàm Cầm đang dùng cây gỗ chống cửa sổ
Hôm nay thời tiết quang đãng gió mát, trời xanh như nước, Đàm Cầm nhớ lời Viêm Nhan nói khải linh hương sẽ không bị gió thổi tan, liền muốn để gió lùa vào khắp thêu các
Đợi Đàm Cầm chống đỡ xong cửa sổ, vừa quay người lại đã thấy Hào Nhị Sinh cầm một con dao găm sắc nhọn trên tay, đang quơ về phía cổ tay mình
Đàm Cầm hoảng sợ trong nháy mắt hồn bay lên trời, nhào tới đoạt lấy con dao găm trong tay Hào Nhị Sinh, run giọng kêu lên: "Đại tiểu thư người làm cái gì vậy
Hào Nhị Sinh chậm rãi nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt trong suốt trượt theo gò má: "Thân thể này đã bị súc sinh làm bẩn, ta không muốn để nó tiếp tục sống tạm bợ trên đời nữa
Nghe thấy câu này, nước mắt Đàm Cầm cũng nháy mắt trào ra
Đại tiểu thư của nàng cuối cùng đã trở về, nhưng những ký ức không tốt kia lại không bị khải linh hương xóa bỏ
"Nếu ngài chết, ngài bảo lão gia phải làm sao bây giờ
Ông ấy chỉ còn lại có mỗi ngài là cốt nhục chí thân thôi
Đàm Cầm ôm chặt Hào Nhị Sinh ra sức khuyên can
Nhắc đến Hào Mại, Hào Nhị Sinh quả nhiên không nói gì nữa, ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, trời xanh bao la, xanh thẳm như lưu ly, ánh nắng rực rỡ chói mắt
Tia nắng chói chang kia, khiến nàng chợt nhớ tới Đường Đường
Đúng vậy, còn có Đường Đường
Hào Nhị Sinh không giãy dụa tìm cái chết nữa, thì thầm hỏi nhỏ: "Đường Đường đâu
Hai ngày nay nàng có tới thăm ta không
Đàm Cầm lập tức gật đầu: "Đại tiểu thư có thể tỉnh táo lại, toàn là nhờ Đường Đường cô nương cả, tối qua ngài khó ngủ, Đường Đường cô nương ở đây trông ngài suốt một đêm
Hào Nhị Sinh không nói gì
Nàng lại bắt đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi có ánh nắng rực rỡ, nhìn một lúc, lại ngơ ngác cười lên..
Ngày hôm đó, từ giữa trưa đến tận hoàng hôn, Hào Nhị Sinh cứ như vậy yên tĩnh ngồi bên cửa sổ, nhìn mặt trời dần dần lặn về sau núi
Tối đến, Đàm Cầm thay một lượt khải linh hương thứ hai
Nhìn Hào Nhị Sinh có vẻ mặt bình tĩnh an tường, Đàm Cầm cuối cùng thở phào một hơi
Sống qua đêm nay, ngày mai là nén hương cuối cùng, những ngày tháng như ác mộng này cuối cùng cũng sắp qua rồi
Sau bữa tối, người chăm sóc nàng dâu mang đến bộ hỉ phục đỏ thẫm cho ngày mai làm lễ
Đặng Văn Minh đưa cơm hộp tới, tiện thể mang hộ Viêm Nhan thư tới
Viêm Nhan không rảnh, những lời muốn dặn dò Đàm Cầm và Hào Nhị Sinh đều viết minh bạch trong thư
Hào Nhị Sinh ngồi bên cửa sổ, dưới ánh đèn đọc đi đọc lại thư của Viêm Nhan rất nhiều lần, cuối cùng đối với Đàm Cầm ôn hòa mỉm cười: "Yên tâm, Đường Đường đã sắp xếp mọi việc ổn thỏa
Có nàng ở đây, Hào phủ nhất định mọi sự mạnh khỏe
Đàm Cầm gật đầu
Nàng lặng lẽ nhìn Hào Nhị Sinh an tĩnh đoan trang
Đàm Cầm không biết có phải là do ảo giác của mình không, nàng luôn cảm thấy đại tiểu thư quá nhẹ, bình tĩnh tựa như hoa trong gương, trăng dưới nước, không sao nắm bắt được
Ánh mắt nàng luyến lưu không rời, như cất giấu lời từ biệt với thế giới này
Yến tiệc ngàn người Ngày thường trang nghiêm khí phái phủ đệ, hôm nay đèn màu cây cảnh trùng điệp xanh mướt, sân khấu kịch cao ngất, cành hoa ngọc thụ, vô cùng rực rỡ
Trên bàn tiệc long phượng phủ khăn trải bàn tua cờ dát vàng đỏ thẫm, một đường theo Kim Tiễn Đường phía trước đình trải dài đến tận đại hoa viên phía sau
Bốn phía cửa son rộng mở, nghênh đón khách khứa tứ phương tới lui nườm nượp
Ngoài khách nhân đặc biệt đến chúc mừng, Hào phủ còn đặt tiệc nước chảy ở mỗi cổng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gọi là tiệc nước chảy, tức là không cần ngồi đúng vị trí, không cần đáp lễ, chỉ cần vào cửa, bất kể giàu nghèo sang hèn, bất kể quen biết hay không, đều có thể ngồi xuống ăn một bữa tiệc, ăn xong thì đi, người khác lại đến ngồi, tiếp tục ăn..
Bàn tiệc như dòng nước chảy
Khách nhân cũng như dòng nước chảy
Là người cầm chịch yến tiệc ngàn người, Tất gia ban chỉ phụ trách chuẩn bị bàn tiệc cho các tân khách quan trọng trên vị trí chủ tịch
Trời còn chưa sáng, Tất Thừa đã tập hợp tất cả người của Tất gia ban lại
Toàn bộ sắp xếp yến hội, Tất Thừa từ việc lớn đến việc nhỏ đều giao phó rõ ràng cho mọi người
Ngay khi mọi người đều cho rằng tiếp theo, Tất Thừa sẽ dẫn dắt bọn họ, giống như hôm thi đấu yến tiệc, quần tình sục sôi vào phòng bếp lớn, lại khí thế ngút trời làm một trận
Tất Thừa lại trước mặt mọi người lặng lẽ cởi bỏ áo bếp trưởng, trịnh trọng đưa cho Đặng Giang
Đặng Giang mặt ngơ ngác, ngốc nghếch nhìn Tất Thừa
Hắn không dám nhận chiếc áo bếp trưởng trong tay Tất Thừa
Tất Thừa chụp áo bếp trưởng vào tay Đặng Giang, nặng nề vỗ vào vai hắn: "Hôm nay yến tiệc ngàn người, phòng bếp xin giao cả cho ngươi
Đây là cơ hội rèn luyện hiếm có, cố gắng làm tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất cả mọi người đều bị hành động của Tất Thừa làm cho ngớ người
Tất đại trù bảo Đặng Giang làm cho tốt là ý gì
Vậy còn Tất đại trù đi đâu
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.