Mọi loại cảm xúc trong thân thể Hào Mại dâng trào mạnh mẽ, càng để lâu càng nhiều, cần gấp tìm kiếm lối thoát để giải tỏa, sắc mặt Hào Mại cũng càng lúc càng khó coi..
Thẩm Dục Vân bên cạnh thấy biểu tình của Hào Mại có chút không đúng, tay nhanh chóng vươn vào trong ngực sờ tìm khải linh hương
Nhưng chưa kịp sờ đến khải linh hương, đã nghe Hào Mại đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gào thét đau đớn khuấy động cả đất trời: "A
Cùng lúc đó, đôi mắt đen láy vốn có của Hào Mại ẩn hiện hào quang màu xanh biếc chớp động liên tục
Đặng Văn Minh bị bộ dạng của Hào Mại dọa sợ, cảm thấy màu sắc trong tròng mắt hắn biến đổi khó lường, vừa quỷ dị lại vừa kinh khủng, cứ như đại yêu quái muốn biến hình
Chẳng phải Đường Đường cô nương nói Hào lão bản cũng là đại yêu quái sao
Thân thể Hào Mại cứng đờ, biểu tình trên mặt hoàn toàn ngưng trệ, ngay cả tròng mắt cũng không nhúc nhích, chỉ có ánh sáng xanh biếc quỷ dị kia chớp động bên trong tròng mắt
Đặng Văn Minh sợ hãi ôm chặt lấy cánh tay Thẩm Dục Vân: "Ngươi ngươi ngươi ngươi mau nhìn Hào lão bản
Hắn hắn hắn hắn có phải muốn biến hình không
Thẩm Dục Vân cũng bị biến đổi đột ngột của Hào Mại làm kinh ngạc đến ngây người
Hắn dùng đan dược linh lực bổ sung tạm thời, ngoài việc thấy tròng mắt của Hào Mại bắt đầu dị biến, còn thấy quanh thân hắn tỏa ra ánh hào quang xanh biếc ẩn hiện
Bộ dạng của Hào Mại quá quái dị, không phải ngất xỉu, cũng không phải khí nghịch, ngay cả Thẩm Dục Vân cũng không rõ rốt cuộc hắn đang ở tình huống gì
Bất quá Thẩm Dục Vân có thể xác định, Hào Mại không thể nào biến thành yêu quái được
Hào Mại chỉ là một người bình thường, ngay cả tu vi cũng không có, người tộc dù tức giận đến đâu cũng chỉ có thể tức chết, tuyệt đối không có khả năng dị biến thành yêu
Nếu nhân tộc chỉ cần tức giận thôi cũng có thể tự mình yêu hóa, e là nhân tộc ở Sơn Hải giới đã sớm diệt vong
Ngay trong lúc hai người bọn họ ngẩn người, thanh quang quanh thân Hào Mại càng lúc càng rõ, ngay cả Đặng Văn Minh cũng cảm nhận được khí tức đặc thù phát ra từ trên người Hào Mại lan tỏa ra bên ngoài
Mọi người cơ hồ không có chút chuẩn bị, trong tích tắc, thể nội Hào Mại như có thứ gì đó phát nổ, toàn thân hắn bỗng nhiên bừng sáng ánh xanh
Đám gia phó phụ trách hộ vệ bị dọa sợ, gần như toàn bộ ngất xỉu, ngay cả Thẩm Dục Vân và Đặng Văn Minh cũng theo bản năng tránh ra thật xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cả người Hào Mại hoàn toàn bị bao trùm trong một vầng hào quang xanh lam
Vầng sáng tuy mạnh, nhưng không chói mắt, thậm chí từ trong đó mơ hồ tỏa ra hơi thở sinh mệnh nồng đậm
Xung quanh Hào Mại, cây cối hoa cỏ đang ngủ đông dường như bị một lực lượng nào đó đánh thức trong nháy mắt, lập tức những mầm rễ non tươi vọt lên từ dưới đất
Lúc này đang là giữa mùa đông giá rét, nhưng hoa dại bên chân hắn lại điên cuồng sinh trưởng, với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, trong chớp mắt nở ra tầng tầng lớp lớp đủ các loại màu sắc rực rỡ
Bên cạnh Hào Mại nhất thời muôn hồng nghìn tía, rực rỡ sắc màu
Cây cối xung quanh cũng bắt đầu nhanh chóng trổ mã lá xanh
Cành lá từ bốn phương tám hướng đều liều mạng hướng về phía Hào Mại, tất cả cành cây đều tụ về một hướng, cả người Hào Mại trong nháy mắt đã bị lớp lớp mầm cây rậm rạp vây chặt kín mít
Những cây cối kia dường như muốn liều mạng bảo vệ Hào Mại, cuối cùng lại dùng cành cây quấn lấy nhau thành một cái kén chắc chắn, người bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy Hào Mại bên trong
Bên trong kén, thanh quang bao phủ quanh Hào Mại vẫn cuồn cuộn không ngừng tỏa ra năng lượng khổng lồ tràn đầy hơi thở sinh mệnh ra bên ngoài
Thần thái của hắn lúc này đã trở nên bình tĩnh hiền hòa, không thấy chút bi phẫn mãnh liệt vừa rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hào Mại khẽ nhắm mắt, trông giống như chìm vào giấc ngủ, hoặc cũng giống như đang chìm trong hồi ức xa xưa..
Cùng lúc đó, phía trên hư không, mơ hồ hiện ra một cây thần mộc cao lớn um tùm như lọng che
Thần mộc quanh thân rực rỡ thanh quang, ánh sáng chói lòa, hình dáng vĩ ngạn cao ngất, kình thiên chống đất, tán cây mênh mông bao la gần như chiếm hết cả chân trời, sum sê um tùm
Thần mộc xuất hiện, ánh sáng xanh nháy mắt soi sáng bầu trời ảm đạm, ánh mặt trời bỗng hiện
Khí tức thái âm trong cõi trời lập tức bị lực lượng cường đại, thánh khiết của thanh mộc gột rửa sạch sẽ
Trời đất rực rỡ như mới, thanh bình sáng sủa
Thần mộc hiện ra không phân tiên phàm, chúng sinh đều thấy
Đặng Văn Minh và những người khác đều bị thần tích đột ngột xuất hiện trên bầu trời làm kinh ngạc đến ngây người
Thẩm Dục Vân nhìn thanh mộc vĩ ngạn treo trên chân trời, nhất thời không thể tin vào mắt mình
Thần mộc sừng sững giữa đất trời, vĩ đại mênh mông như vậy..
Thẩm Dục Vân không thể tưởng tượng ra rốt cuộc lực lượng nào mới có thể hiển hiện thần tích lớn lao đến thế
Hắn cảm thấy, có thể sánh với thần tích vĩ đại như vậy, chỉ có truyền thuyết xa xưa kia..
Năm đó khi còn tu hành tại Thiên Bi đảo, Thẩm Dục Vân từng xem qua ghi chép về các vì sao ở phía đông trong sách cổ ở tàng Kinh các
Phía đông thuộc mộc, chủ thần là thanh thương thần quân, thần hiện là thanh long nằm trên cây cổ thụ
Bối cảnh của ngôi sao này, chính là một cây thần mộc vô song to lớn mênh mông
Cùng lúc đó, bên trong tu di cảnh
Đốn Ba đang vội vàng cào tường, đột nhiên nghe thấy một tiếng long ngâm tang thương, mênh mông, vĩ vĩ phát ra từ điện thờ phía trên tường
Hai con mắt yêu của Đốn Ba lập tức co rút lại thành hai đường chỉ nhỏ, nhanh chóng trốn vào một góc kín đáo nhất, chỉ dám nhìn trộm điện thờ cao lớn trên tường từ một khe hở nhỏ
Ở đó, có một cổ thần lực cường đại, cổ xưa, vĩ đại mà nó chưa từng thấy đang tiến đến..
Bên trong điện thờ, ánh thanh quang yếu ớt chớp động, dần dần hiện ra một bức tinh thần đồ mênh mông vô ngần
Tinh thần đồ phảng phất thể lỏng trong suốt, trong lúc xoay chuyển chậm rãi, một cây thần thụ khổng lồ hiện ra trên đồ, một làn khói tím nhạt từ từ tỏa ra từ thần mộc, mờ mịt hiện ra
Khói tím lượn lờ một lát trên đài gỗ phía trước bàn thờ, rồi dần dần ngưng tụ thành một hình dáng nam tử thực thể
Nam tử tóc dài màu mực tùy ý rối tung, mặc tùy tính một chiếc áo choàng xanh đen, không tô điểm không chút sức lực, điềm tĩnh tao nhã, khí chất thanh tuyệt
Dung mạo trời sinh như hoa đào, đôi mắt sáng như ánh nhật huy
Nam tử chính là Thương Hoa đang say ngủ mấy tháng
Thương Hoa chậm rãi mở đôi mắt mực tử, liếc nhìn tu di cảnh, đảo mắt qua những bài trí không hiểu có thêm, hàng mày khẽ nhíu lại, sau đó ánh mắt chuyển xuống, thấy Đốn Ba đang rụt trong góc giá sách, cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của mình
Thương Hoa khẽ nhướng mày, ngón tay trắng nõn hướng về phía Đốn Ba chỉ nhẹ một cái
Đốn Ba cảm thấy mình đột nhiên bị một luồng khí tức hùng hậu bao bọc, khí tức mạnh mẽ đó sau đó nâng nó lên từ sau kệ sách, bao lấy nó, hướng về nam tử tóc tím ngồi trên điện thờ, bay qua một cách bồng bềnh hư ảo
Đốn Ba vô cùng sợ hãi, cuộn cả thân thể lại thành một bánh trôi thịt, cái đuôi to lông xù kẹp chặt giữa hai chân sau, vùi mặt thật kỹ xuống trước mặt, qua khe hở của móng vuốt, thấp thỏm, cảnh giác nhìn trộm nam tử càng ngày càng tới gần
Chủ nhân, chủ nhân mau hiện ra đi a
Đốn Ba sắp bị đại yêu quái ăn mất rồi
Ô ô ô..
Thật là đáng sợ a..
Lực lượng vô hình bao bọc Đốn Ba như một bong bóng lớn trong suốt, rất nhanh đã đưa nó đến trước mặt Thương Hoa
Thương Hoa thản nhiên đánh giá Đốn Ba, trong giọng nói mang chút ngoài ý muốn: "Sao ngươi lại ở đây
Hắn tựa như đang lẩm bẩm một mình, căn bản không đợi Đốn Ba phản ứng, đôi mắt mực tử đã chuyển sang hướng khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thương Hoa ngẩng đầu lên, ánh mắt tử nhãn mờ mịt, tựa như dò xét hư vô ở đâu đó trong cảnh giới, sau đó nhàn nhạt cong lên đôi môi mỏng: "A, ngực chi tinh mà đã bị đánh thức
- Chúc mừng đại lão trở về ヾ( ` ) (hết chương này)