Thần linh nàng đương nhiên biết rõ
Hào Nhị Sinh hộ thân phù bị vỡ tan, ngày đó nàng liền đem tiểu thần linh gần như hỏng mất, rơi ra từ côn Luân ngọc, đưa vào tu di cảnh
Sau đó sự tình quá nhiều, nàng bận rộn một hồi liền triệt để quên mất tiểu gia hỏa này
Viêm Nhan thu hồi linh lực, cẩn thận đánh giá "kẹo bông gòn" đang trôi nổi trước mặt, lúc này mới nhìn ra, quả thật là bộ dáng của tiểu thần linh bị phong ấn trong côn Luân ngọc lúc trước, chỉ có điều so với khi còn bị nhốt trong côn Luân ngọc lớn hơn không ít
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhận ra là thần linh, biểu tình của Viêm Nhan lập tức ôn hòa hơn rất nhiều
Thần linh là vật cũ của Hào Nhị Sinh, dù sao cũng là một phần niệm tưởng về người bạn tốt đã mất
Viêm Nhan duỗi một ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm vào thân thể thần linh, nàng kinh ngạc phát hiện mình vậy mà chạm được
Tiểu thần linh lay lay thân thể mềm mại, màu sắc cơ thể biến thành màu trắng sữa cứng cáp
Viêm Nhan giật mình, khi tiểu thần linh đồng ý để người chạm vào bản thể, thân thể nó đồng thời trở nên cứng cáp, như chất lỏng thể ở trạng thái kết tủa rắn lại
Đại khái đó là bản năng đặc thù của thần
Nhưng mà Viêm Nhan thấy tiểu thần linh khỏe mạnh, dị thường vui mừng: "Ngươi có thể sống sót thật tốt, lúc đó ta còn lo ngươi sẽ chết mất
Nhưng mà thật đáng tiếc, Nhị Sinh đã mất rồi, côn Luân ngọc của ngươi cũng vỡ
"Chủ, chủ nhân nàng chết
thân thể thần linh lay động, vậy mà nói lắp ba một câu
Quan trọng nhất là, mặc dù tiểu gia hỏa diễn đạt ngôn ngữ hơi gập ghềnh, Viêm Nhan thế mà nghe hiểu thật
Nàng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào thần linh: "Ngươi biết nói chuyện
Ngay cả Đốn Ba và đỏ như tinh cũng không biết nói, người mà Viêm Nhan tận tai nghe qua biết nói chuyện cũng chỉ có cổ điêu
Cho nên nàng cảm thấy yêu tinh Sơn Quái có thể tu luyện mà nói được tiếng người, khả năng thực sự không dễ dàng
Thần linh lập tức lay động thân thể, hiển nhiên nó không biết nên biểu đạt vấn đề này với Viêm Nhan như thế nào, sau đó quay người đi nhìn Thương Hoa
Viêm Nhan cũng nhìn về phía Thương Hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thương Hoa giải thích: "Thần mặc dù cũng là yêu, nhưng là loại yêu hiếm thấy trên thế gian có được không gian chi lực
Tu di cảnh vốn dĩ là bảo vật không gian chi lực mạnh nhất trên thế gian này, thần linh ở trong tu di cảnh thì như cá bơi về biển, tương đương với việc thời thời khắc khắc đều được bồi bổ, sinh trưởng nhanh chóng như vậy cũng là bình thường
Sau khi Thương Hoa giải thích xong nguyên nhân thần linh lớn lên, lại nhìn thần linh, tiếp tục nói: "Trong này, mặc dù thần linh trưởng thành tu luyện rất nhanh, nhưng để đạt tới trình độ có thể mở miệng nói chuyện thì còn cần một khoảng thời gian dài
Ta bất quá là vì giao tiếp thuận tiện, trợ nó đánh mở tuệ căn ngôn ngữ mà thôi
Viêm Nhan lập tức hưng phấn nói: "Vậy ngươi có thể giúp Đốn Ba đánh mở tuệ căn ngôn ngữ không
Đốn Ba thường xuyên giúp nàng đánh nhau, nếu như Đốn Ba cũng biết nói thì quá tiện lợi
Thương Hoa rũ mắt xuống, đưa tay đi lấy tách trà, thuận tiện không mặn không nhạt hỏi một câu: "Ngươi bảo ta mở tuệ căn cho Thao Thiết
Viêm Nhan lén lút le lưỡi một cái
Đúng vậy, nàng vừa hưng phấn liền quên mất, Thương Hoa hận không thể thịt Đốn Ba để nhắm rượu đó
Nàng sờ sờ đỉnh đầu tiểu thần linh: "Sau này ngươi có dự định gì không
Có muốn ta đưa ngươi ra ngoài không
Thần linh lập tức lắc đầu, sà tới ôm lấy cánh tay Viêm Nhan cọ cọ
Nó vừa mới học được nói chuyện, còn chưa quen lắm, vẫn quen dùng ngôn ngữ hình thể để diễn tả
Viêm Nhan sờ sờ nó: "Đã ngươi thích ở lại đây, vậy thì cứ ở đi
Nếu Thương Hoa sẽ giúp tiểu thần linh khai linh trí, chứng tỏ vật này không khiến hắn chán ghét, đại khái cũng không phải yêu quái đáng ghê tởm
Tiểu thần linh vui sướng bay vòng quanh Viêm Nhan một vòng, dừng trước mặt nàng, lắp bắp phun ra hai chữ: "Tên, chữ
Viêm Nhan cười híp mắt hỏi: "Ngươi muốn để ta đặt tên cho ngươi sao
Không thành vấn đề, ngươi thích tên con gái, hay tên con trai
Thần linh nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó chỉ chỉ Viêm Nhan
Viêm Nhan hiểu ngay, nó muốn tên giống mình, vậy là tên con gái đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng nghĩ nghĩ, nói: "Ta nhớ có một câu trong bài «thanh ngọc án» là "từng tia từng tia hương triện nồng trong sương mù", cách nói "nồng trong sương mù" này rất phù hợp với dáng vẻ hiện tại của ngươi, nếu ngươi thích dùng tên con gái, hay là gọi "Hương Triện" đi
Viêm Nhan cảm thấy tên này tao nhã lại có tài hoa, tặng cho tiểu thần linh thì khá hợp, cũng không làm lu mờ người chủ nhân ưu tú trước đây của nó, Hào Nhị Sinh
Thần linh bay một vòng, lắp bắp nói: "Tia, tia, vui, hoan
Từng tia từng tia hương triện nồng trong sương mù, cho nên..
chọn từng tia từng tia sao?
Vậy là tiểu thần linh này tự chọn cho mình hai chữ đơn giản nhất trong cả câu thơ
Đơn giản, dứt khoát, đây là một con yêu thực dụng chủ nghĩa
Viêm Nhan 囧 Quả nhiên nàng đã nghĩ nhiều, nàng còn lo tên đặt tùy tiện sẽ làm tiểu gia hỏa không vui, kết quả người ta lại thích đơn giản tùy tiện
Thương Hoa nhếch môi: "Từ "Hương Triện" nó niệm không được
Viêm Nhan: "Hả
Vậy là để giảm độ khó sao
Được thôi, trách nàng suy nghĩ không chu toàn
Viêm Nhan về lại trên đài gỗ
Từng tia từng tia cũng cùng bay tới
Viêm Nhan đưa tay định rót trà ấm, từng tia từng tia lập tức ân cần nhấc quai ấm lên, lại thuần thục rót cho nàng một chén trà
Sau đó từng tia từng tia lại nâng chén trà, ân cần đưa tới trước mặt Viêm Nhan, lắp bắp nói: "Mời, uống, trà
Viêm Nhan cho là từng tia từng tia muốn cảm ơn mình, cười nhận chén trà nói cảm ơn, sau đó nhìn Thương Hoa: "Từng tia từng tia tuy ngoan ngoãn biết điều, nhưng dù sao nó cũng là yêu linh hộ thân của Nhị Sinh, ngươi có thể sai bảo, nhưng đừng sai khiến nó quá tàn ác
Dù sao cũng là di vật của bạn cũ, Viêm Nhan rất trân trọng
Thương Hoa liếc mắt nhìn từng tia từng tia đang trôi qua trôi lại trước chén trà: "Tự nó học, ta không dạy, cũng không sai khiến nó
Rõ ràng là muốn rũ sạch quan hệ đó mà
Thương Hoa vẻ mặt thanh đạm, cứ như thật sự không thân quen với từng tia từng tia
Viêm Nhan cẩn thận suy xét, với tính tình của vị đại thần Thương Hoa này, dường như thực sự không giống người sẽ dạy từng tia từng tia làm mấy việc nhà vụn vặt này
Ngoại trừ thưởng trà đọc sách, chưa chắc bản thân hắn sẽ làm việc nhà nữa kìa
Khi Viêm Nhan đang nâng chén trà lên uống thì thấy từng tia từng tia theo đài gỗ bay xuống, bay đến bàn sách của nàng, dọn dẹp đống hỗn độn các loại sách, lại lần lượt xếp lên giá sách bên cạnh..
Ngay cả mấy tờ giấy tản mát cũng bị nó nhặt từng tờ xếp lên, ngay ngắn đặt ở góc bàn..
Viêm Nhan bỗng phát hiện, những quyển sách ban đầu nàng đặt lộn xộn trên giá sách, tất cả đều đã được sắp xếp lại từ lớn đến bé, nhìn chỉnh tề cứ như do người mắc bệnh ép buộc cưỡng chế làm
Viêm Nhan còn kinh ngạc phát hiện, từng tia từng tia khi làm những việc vặt này có vẻ đặc biệt vui vẻ
Nó vừa làm vừa nhúc nhích thân thể trắng tròn mềm mại, còn xoay người rất có nhịp điệu..
Viêm Nhan cảm thấy nếu từng tia từng tia biết hát, chắc chắn sẽ vừa làm vừa hát dân ca mất
Bộ dạng đó trái ngược hẳn với tiểu cô nương thích làm việc nhà
Vậy là nàng nhặt được một con thần linh mắc bệnh thích sạch sẽ sao
Viêm Nhan đặt chén trà xuống, từng tia từng tia nghe thấy âm thanh, lập tức bay qua, nhấc ấm trà lên rót trà cho nàng
Từng tia từng tia thực sự quá siêng năng, Viêm Nhan còn thấy ngại: "Từng tia từng tia, ngươi nghỉ một chút đi, mấy việc nhỏ lặt vặt này không cần ngươi làm đâu, ta tự làm là được
Từng tia từng tia thuần thục nâng chén trà bay đến trước mặt Viêm Nhan: "Tia, tia, vui, hoan
Sau đó không đợi Thương Hoa mở miệng, nó lại bay qua rót trà cho Thương Hoa, rồi nhấc ấm trà đi rót nước, pha trà..
Viêm Nhan: "..
Được thôi, nếu từng tia từng tia thích làm thì cứ để nó đi
Pha trà xong, từng tia từng tia lập tức vội vã quay lại tiếp tục sắp xếp giá sách, còn có những cái rương..
Thương Hoa: "..
Viêm Nhan: "..
(Hết chương này)