Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 289: Lại diễn kịch




Đám người thấy Trương Phi mắt đỏ ngầu nhìn qua, lập tức bỏ dở một nửa cục diện rối rắm, nhao nhao tới an ủi
Có người thừa cơ cùng Trương Phi làm quen, vỗ vai hắn an ủi: "Trương đầu nhi, chúng ta giúp ngươi báo thù rồi, thấy không
Rượu bày đều bị đập nát hết
Còn có một vài tiểu thương buôn bán vặt ở phố Phú Giáp, bình thường không có cơ hội thân cận Trương Phi, thừa dịp cơ hội tường đổ mọi người cùng nhau đẩy, cũng hăng hái đập vò rượu của Viêm Nhan, tiện thể lấy lòng Trương Phi: "Nữ này, còn mấy người kia chúng ta đều nhớ kỹ, sau này cứ thấy nàng ta bán rượu thì chúng ta đập, thấy một lần đập một lần, không chỉ đập rượu mà người cũng đập luôn..
Mặt Trương Phi xanh mét, nắm chặt nắm đấm rồi đấm thẳng vào trán người kia: "Đập, ta cho ngươi đập, ngươi dám đập đại ân nhân của lão tử, xem lão tử đánh không chết ngươi..
Người bị đánh ôm đầu liền hét: "Trương, Trương đầu nhi..
Có phải ngươi bị kích thích điên rồi không, đánh nhầm người rồi..
Ai da, ngươi đánh thật đó, đau..
"Mẹ ngươi mới chết
Ngươi mới bị kích thích
Đúng vậy, lão tử đánh chính là ngươi, ai bảo ngươi lắm chuyện, ai bảo ngươi đập sạp hàng của ân công nhà ta, ta cho ngươi đập..
Lão tử đập cho đầu ngươi nở hoa cúc luôn..
Đám người bị Trương Phi vừa đánh vừa mắng giày vò, giật mình hồi phục tinh thần, nhìn lại về phía giường trúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ thấy Trương mẫu dùng tay chống đỡ giường, cũng đang ngơ ngác nhìn bọn họ..
Lão thái thái chết rồi sống lại?
Không đúng
Lão thái thái có thể căn bản chưa từng chết..
Là bọn họ làm sai
Sau đó đám người im lặng nhìn nhau
Trương Phi hét lớn một tiếng, ra lệnh cho sai dịch tuần phủ doanh: "Mấy người vừa rồi động tay đập sạp hàng, một tên cũng không được cho lão tử thả đi
Chúng sai dịch tuần phủ doanh nghe vậy, lập tức tản ra vây người lại
Đám người: "..
Nghịch chuyển quá nhanh rồi
Chờ tràng diện hỗn loạn hoàn toàn được khống chế, Trương Phi đi đến phía sau xe hàng, cung kính chắp tay hành lễ với Viêm Nhan: "Cô nương không sao chứ
Vừa rồi làm cô nương kinh sợ, thật xin lỗi
Viêm Nhan ôm một vò rượu trước ngực, cẩn thận thò đầu ra sau xe hàng, biểu tình như chú thỏ con bị dọa, vừa ngây thơ lại dịu dàng: "Không, không đập nữa sao
Trương Phi thấy Viêm Nhan sợ hãi như vậy, trong lòng càng thêm áy náy, vội vàng trấn an: "Cô nương yên tâm, có ta ở đây, tuyệt đối không ai dám động đến một sợi lông của cô nương
Sau đó hắn quay đầu lại, hung hăng trừng mắt mấy người vừa rồi đập sạp hàng, đám người vội vàng đồng loạt lắc đầu: "Không đập
Không đập
Viêm Nhan lúc này mới xoa xoa ngực, thở phào một hơi, ôm vò rượu đi vòng ra phía sau xe
Nàng người lớn lên xinh đẹp, lại có dáng người nhỏ nhắn, thêm vào vẻ mặt kinh hãi lúc này, nhìn càng thêm đơn bạc yếu đuối, đáng yêu vô cùng, đám người đột nhiên cảm thấy hành vi vừa rồi của mình thật quá đáng
Tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, lại còn hiền lành như thế, người ta bán chút rượu vất vả biết bao nhiêu, bọn họ vậy mà lại mất hết lương tâm đập phá của người ta
Bọn họ quá đáng thật rồi
Có lẽ dáng dấp lớn lên ưa nhìn sẽ có lợi thế hơn, dù ở thế giới nào cũng vậy
Những người này lúc này tràn đầy tự trách, quay mắt nhìn liền quên ngay những lời quảng cáo tùy tiện lúc đầu của Viêm Nhan khi đứng trên xe
Trong đám người ở đây, chỉ có Hồng Ngọc Tu là lặng lẽ nhìn Viêm Nhan mà không nói gì
Hắn cảm thấy ông chủ lại đang diễn kịch, chỉ là không có chứng cứ mà thôi
Viêm Nhan đôi mắt long lanh nhìn ra phía ngoài đoàn người, mặt lộ vẻ lo lắng: "Trương đại nương bệnh thế nào rồi
Đám người vội vàng tách ra hai bên, để lộ Trương mẫu ở trên giường trúc
Trương Phi đi đến trước giường trúc, ôn hòa cười hỏi: "Mẹ, người lúc này cảm thấy thế nào
Trương mẫu duỗi ra bàn tay gầy gò héo úa, nắm chặt tay Trương Phi: "Mẹ cảm thấy hôm nay tinh thần tốt hơn nhiều so với ngày thường, chỉ là lúc này bụng hơi trống rỗng
Đám người nghe xong liền hiểu rõ, người già là thân thể hồi phục, có cảm giác thèm ăn, muốn ăn đồ vật
Trương Phi vui mừng gật đầu: "Mẹ, người chờ một chút, con sẽ đi mua bánh bao thịt cho người
Mấy tiểu thương bán đồ ăn vặt vây quanh xem náo nhiệt vốn có sẵn đồ bán, thấy tình hình này cũng cảm thấy mới lạ, lập tức theo xe đẩy lên mấy cái bánh bao thịt lớn đưa cho Trương Phi: "Trương đầu nhi coi như là có triển vọng, mấy cái bánh bao này biếu đại nương vậy, haiz, thứ rượu này, thật thần kỳ, xem sắc mặt của đại nương này, so với lúc vừa đến khác hẳn luôn
Viêm Nhan lại tự tay rót một chén rượu cho Trương mẫu, Trương Phi hầu hạ Trương mẫu vừa ăn vừa uống
Bánh bao thịt cũng ngon lành, Trương mẫu ăn đến miệng đầy dầu mỡ, ngoạm một cái đã hết một cái lớn lại cầm thêm một cái khác, vừa ăn vừa khen: "Bánh bao này ăn ngon thật, rượu này cũng dễ uống, ngày xưa ta chỉ uống thuốc thôi đã no, hôm nay uống rượu này lại thấy khai vị, uống vào bụng, như thể những thứ tắc nghẽn bên trong đều được khơi thông, thật là dễ chịu
Trương mẫu một hơi ăn liền ba bốn cái bánh bao lớn, ăn xong quệt miệng, vén chăn chậm rãi đứng lên khỏi giường trúc
Lần này đám người hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người
Nếu nói rượu có thể khai vị thì đám người vẫn có thể miễn cưỡng chấp nhận, rốt cuộc trên đời người ta vẫn quen ăn cơm không thể thiếu rượu
Nhưng nếu nói rượu này có thể chữa bệnh, tuy cũng có khả năng, nhưng vậy cũng phải uống lâu dài ngày tháng, tích lũy thời gian mới thấy hiệu quả
Uống vào lúc này liền thấy hiệu quả, đây tuyệt đối là tiên gia thần tửu
Nhưng mà việc mẹ của Trương Phi nằm liệt giường bao năm nay, đây là sự thật mà hàng xóm láng giềng đều biết rõ, tuyệt đối không sai
Vừa rồi người già còn phải dùng giường trúc khiêng tới, vậy mà giờ người ta lại yên lành đứng trước mặt mọi người
Từ nằm ngang ra đi dựng thẳng, không phải thần tửu thì là cái gì
Ánh mắt mọi người lúc này nhìn Viêm Nhan liền thay đổi ngay
Con người ta ai cũng thực dụng, đặc biệt đối với những thứ có thể thay đổi vận mệnh của mình
Thuốc rượu này có thể tạm thời không làm cho vận mệnh của họ thoải mái hơn, nhưng ai có thể đảm bảo đời này sẽ không mắc bệnh chứ
Đặc biệt là những người càng có tiền, càng có địa vị, càng sợ bệnh sợ chết
Tuổi thọ đối với mỗi người bình thường đều công bằng, bình thường không quá một trăm năm, nhưng khi bạn có được thứ có thể chữa khỏi trăm bệnh bảo toàn tính mạng thì lập tức bạn đã hơn hẳn đại đa số người thường, sức mạnh của bạn cũng lập tức hoàn toàn khác biệt
Vì lẽ đó, lúc này đám người vây quanh trước sạp rượu, dù không ai lên tiếng, nhưng trong đám người có một vài người có chút vốn liếng, suy nghĩ đã nhanh chóng xoay chuyển rồi..
Viêm Nhan che chắn vò thuốc rượu duy nhất, cũng không để ý tới mọi người, chỉ sai tiểu nhị dọn dẹp sạp hàng, cất xe hàng, chuẩn bị thu quán về nhà
Trương Phi đỡ mẹ lại đây nói cảm tạ không ngớt lời, rồi lại hỏi địa chỉ của Viêm Nhan, chuẩn bị hôm khác đến nhà bái tạ
Trương Phi thấy sắc mặt Viêm Nhan không tốt, liền nói: "Cô nương, hôm nay sạp rượu bị đập cô nương đừng buồn, ta nhất định sẽ đòi lại công đạo cho cô nương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẻ mặt Viêm Nhan lộ rõ vẻ uất ức vô cùng, nhưng ngoài miệng lại nói: "Ta mới đến, mọi người ở đây chưa ai được chứng kiến rượu truy mệnh thần tửu của nhà ta, bị hiểu lầm là lừa đảo cũng là bình thường, về phần rượu bị hủy, ai~"
Tiếng thở dài cuối cùng của nàng ý vị sâu xa, khiến đám người nghe xong lại càng băn khoăn
Lại có một vài người không nhịn được muốn đi, nhưng bị Trương Phi mang người vây lại, không đi được, bèn có người mở miệng nói: "Cô nương, chúng tôi thật sự hiểu lầm cô, hay là cô nói giá, chúng tôi bồi rượu cho cô theo giá
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.