Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 31: Tìm tới cửa




Hai người đến nhà mới sau giờ thìn
Viêm Nhan vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào của bánh gạo
Bên trong nhà chính, trên bàn ăn, những chiếc bánh gạo mới ra lò bốc khói nghi ngút, một đĩa rau mầm xanh nhạt, một đĩa nhỏ khế khô trộn dầu mè, ấm thiếc đựng tương ngọt nóng hổi, bên cạnh bàn là Mục Quyên Nhi dịu dàng tươi cười
Viêm Nhan gạt bánh gạo sang một bên, gắp một đũa khế khô mỡ màng
Người tộc ở Sơn Hải giới không biết làm rau muối, khế khô là do Viêm Nhan tự làm, hơi giống củ cải muối phơi khô, nàng làm mấy hũ rồi cất trong không gian tu di
Vốn dĩ nàng làm món này để dùng khi ra ngoài, ăn cho tiện, no bụng
Mục Quyên Nhi đặc biệt thích ăn nên Viêm Nhan tặng nàng một hũ
Bánh gạo mềm dẻo trắng ngần, kết hợp với vị giòn của dầu hạt cải cùng rau muối, cắn vào miệng cùng lúc, hai hương vị hoàn toàn khác biệt lại hòa quyện vào nhau trên đầu lưỡi
Nóng hầm hập, trong nháy mắt xua tan cái lạnh của buổi sáng trong khoang miệng, một luồng ấm áp chạy xuống dạ dày, cả người như được đánh thức
Lại húp thêm một ngụm tương ngọt đậm đà, thật là thoải mái hài lòng
Viêm Nhan từ tốn ăn, còn Tất Thừa đã ăn xong hai cái trong ba lần gắp, đứng dậy ra hậu viện sắp xếp nguyên liệu nấu ăn
Mục Quyên Nhi sờ bát Viêm Nhan, thêm đầy tương nóng: "Ngươi cứ từ từ ăn, mấy việc đó A Thừa làm rất giỏi
Viêm Nhan cười: "Ngươi biết hết rồi à
Hắn còn thần thần bí bí không cho ta nói với ngươi
Ta biết ngay ngươi đoán được liền mà
Mục Quyên Nhi mắt chớp nhẹ: "Này, không phải chỉ là phó bếp thôi sao, có gì phải vội
Tay nghề của A Thừa rất giỏi, làm việc lại thành thật, dù không làm ở Hạo Nguyên lâu, thì cũng chẳng để hai ta chết đói
Nhưng ngươi cũng phải giữ bí mật giúp ta đó, cứ làm như ta không biết gì hết, đừng có nói với A Thừa, hắn hay suy diễn lắm
"Được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Viêm Nhan thoải mái cười đáp
Đúng là vợ chồng có khác, hiểu ý nhau đến vậy
Ăn xong bữa sáng, lại cùng Mục Quyên Nhi trò chuyện một hồi, Viêm Nhan mới chậm rãi bước ra nhà bếp phía sau
Tất cả nguyên liệu đã được mua về đều được rửa sạch sẽ, cắt gọt cẩn thận, bày ngay ngắn trên bàn sơ chế, sự tỉ mỉ lại gọn gàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất Thừa không có bất kỳ gia thế nào, có thể leo lên vị trí phó bếp, là do anh ta một bước từng bước học việc nấu ăn mà thành
Tính tình của hắn trầm ổn, chịu khó, công phu sơ chế nguyên liệu ở cả hươu ngô thành đều có tiếng
Viêm Nhan đi đến bên bàn, cầm chảo và xẻng lên, xoay vài vòng: "Bắt đầu được rồi đấy
Tất Thừa chuyển ghế đẩu ra sau bếp lò, bắt đầu ra sức kéo ống bễ
Ngọn lửa trong bếp lò bùng lên cao, chiếu sáng mặt Viêm Nhan, cũng làm ấm lòng Tất Thừa
Hôm qua, hắn còn hỏi Viêm Nhan rằng ngươi cũng có biết xào rau đâu, tại sao cứ muốn nhận hắn làm đồ đệ
Bây giờ nếu ai còn dám hỏi câu như vậy, Tất Thừa nhất định sẽ tát chết kẻ đó
Xẻng xào trong tay Viêm Nhan như có linh hồn, sang nồi, đảo nhanh, tráng dầu, đổ vào, nêm nếm..
mọi động tác diễn ra mạch lạc, nàng căn bản không cần cân đo đong đếm mỗi món cần bao nhiêu gia vị, tay vung lên, xẻng đã tự biết
Đợi đến khi thức ăn trong nồi hơi chuyển màu, hương thơm lạ thường đã tràn ngập cả nhà bếp
Với kinh nghiệm của Tất Thừa, không cần nếm cũng biết, đồ ăn trong nồi chắc chắn sẽ ngon hơn món hắn làm rất nhiều lần
Mấy món ăn bày lên bàn, Tất Thừa một trang nam nhi bảy thước đều kích động đỏ mặt, phấn khích nhìn Viêm Nhan: "Sư phụ, người đi thi chức bếp trưởng Hạo Nguyên lâu, chắc chắn sẽ đoạt giải nhất
Viêm Nhan cười nhạt: "Hạo Nguyên lâu mà muốn thuê bản cô nương, thì đẳng cấp thấp quá
Tất Thừa: "..
Buổi sáng sư phụ có nói một từ là "ngược", hắn cảm thấy giờ phút này tim mình bị sư phụ giẫm lên đất rồi chà đi xát lại, vô cùng hung ác
Hai người đang nói chuyện, ngoài cửa mấy cái đầu nhỏ ló vào, là đám trẻ con nhà hàng xóm đến nghe kể chuyện, cái đầu cao nhất là Mục Quyên Nhi
Nghe hai người đều im lặng, Mục Quyên Nhi có chút ngại ngùng: "Ở đây thơm quá à, tụi con đang kể chuyện ở bên ngoài thì không nói nổi nữa, thèm quá nên chạy đi tìm mùi, thật không cố ý quấy rầy hai người
Viêm Nhan hào phóng cười một tiếng: "Đồ ăn làm ra là để cho người ăn, mang hết số đồ ăn này đi, ta tặng hết cho các con
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đám trẻ con reo hò ầm ĩ, trong nháy mắt đã giành hết sạch cả đĩa
Viêm Nhan nhìn đám trẻ con ai cũng cười như hoa hướng dương, còn Mục Quyên Nhi cười như con nít
Chỉ có Tất Thừa, mặt mày nhăn nhó nhìn cảnh tượng ấy
Chờ Mục Quyên Nhi dẫn bọn trẻ rời đi, Tất Thừa mặt mày khổ sở: "Nguyên liệu quý giá như vậy, món ăn ngon như vậy, lại đưa cho người ta hết, chúng ta còn gì để đưa cho đông gia xem chứ
Viêm Nhan đang cởi tạp dề, nghe Tất Thừa nói vậy thì nghi hoặc ngẩng đầu: "Sao lại phải đem đi cho đông gia ngươi xem
Tất Thừa ngơ ngác: "Ngài làm nhiều đồ ăn như vậy, chẳng phải là để cho đông gia ta thấy tài nghệ của ngài sao
Viêm Nhan: "..
Đột nhiên cảm thấy tư duy của mình và Tất Thừa hoàn toàn không cùng một kênh
Vỗ vai hắn, Viêm Nhan nói một cách thấu đáo: "Đồ nhi, chú ý phải tập trung đúng hướng
Vi sư tự xuống bếp là để truyền thụ tay nghề cho ngươi
Tất Thừa: "..
Đừng ai cản hắn, giờ hắn muốn chạy ra ngoài mua hai cân đậu hũ ở tiệm Thúy Hoa,
Đập chết hắn luôn đi
Vừa rồi còn mải mê kích động, nên hắn chẳng hề chú ý đến thủ pháp xào rau của Viêm Nhan
"Sư phụ, con sai rồi, sư phụ người đợi một chút..
Không đợi Viêm Nhan mở miệng lần nữa, Tất Thừa đã ba chân bốn cẳng chạy đi chuẩn bị lại nguyên liệu
Cùng lắm thì lại dày mặt nhờ sư phụ vất vả trổ tài lần nữa, dù sao hắn đã chính thức bái sư, sư phụ như cha, nên mặt dày mày dạn chút cũng không sao
Tất Thừa chợt thấy, việc bái Viêm Nhan làm sư phụ, đúng là một trong những chuyện đúng đắn nhất mà hắn từng làm
Nhiều năm về sau sự thật đã chứng minh, sự lựa chọn này đích xác đã thay đổi quỹ đạo nhân sinh của hắn, khiến hắn từ một kẻ bình thường được cả thiên hạ kính ngưỡng
Chuyện này hãy để nói sau, hiện tại Tất Thừa đang đau đầu vì sự việc trước mắt
Ngoài cổng, mấy hộ hàng xóm quen thuộc đang dắt con của mình đứng ở trong sân nhà Tất Thừa
Người lớn mặt mày bất lực, lũ trẻ thì lì lợm không chịu về
Bác cả hàng xóm mặt mày bất lực nhìn Tất Thừa: "Ta nói Tất đầu bếp, rốt cuộc ngươi đã cho cháu ta ăn cái gì vậy
Về nhà nó nhất quyết không chịu ăn cơm, cứ khóc đòi bằng được phải sang nhà ngươi ăn, hai ông bà già ta sắp bị nó làm ầm ĩ đến phát điên rồi
"Con nhà ta cũng vậy, ép thế nào cũng không chịu ăn cơm, cứ đòi bằng được phải qua nhà ngươi ăn, ngươi có cho con nhà ta uống thuốc gì đấy..
Mấy người hàng xóm xôn xao phàn nàn với Tất Thừa..
Ngày thường Tất Thừa đối xử với mọi người rất tốt, Mục Quyên Nhi lại thường giúp trông nom bọn trẻ hàng xóm, còn tặng quà bánh, hàng xóm rất yêu quý hai vợ chồng họ, lời nói không hề có ý trách cứ, chỉ là bất lực với lũ trẻ nên mới đến hỏi thăm
Mục Quyên Nhi cười mời hàng xóm vào nhà uống trà
Tất Thừa nhíu mày không nói gì, chỉ thỉnh thoảng lặng lẽ liếc mắt nhìn Viêm Nhan đang uống trà ngắm nhìn cảnh náo nhiệt dưới mái hiên
Đám người ồn ào cả một cái sân, tất cả là do mấy món ăn của nàng gây ra, còn nàng thì giống như người ngoài cuộc, thản nhiên ngắm cảnh thưởng trà
Tất Thừa lại không dám nói gì, vốn dĩ tính tình đã trầm mặc lại càng thêm trầm mặc
Viêm Nhan uống cạn nửa ấm trà, Mục Quyên Nhi bằng lời nói ngọt ngào của mình đã làm nguôi giận phần lớn đám hàng xóm
Nàng mới từ từ đứng lên, đối với mọi người cười nói: "Tay nghề Tất đầu bếp giỏi, bọn trẻ thích ăn đồ ăn do hắn nấu cũng là chuyện thường thôi
Mọi người đã tới đây cả rồi, cũng khó có dịp gặp nhau, vậy thì cứ ở lại ăn cơm chiều đi
Mọi người ngớ người, vốn dĩ bọn họ chỉ muốn đến hỏi nguyên do thôi, không ngờ lại gặp được một cô nương có tính tình phóng khoáng như vậy, lại có chút ngại ngùng
- Tiếp tục cầu ủng hộ, cầu phiếu, cầu cất giữ, bái tạ ~ (hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.