Hai con lồng bên trong và ngoài, tính đi tính lại, chẳng biết Đốn Ba muốn tới ăn cái lồng nào
Hai con thú nhỏ sợ hãi run cầm cập, trợn mắt đỏ hoe kêu cũng không nên lời
Chúng tuy không biết Đốn Ba là loài thú gì, nhưng từ trên người nó phát ra loại cảm giác nguy hiểm, uy hiếp cường đại này, hai con tính tính chưa từng gặp bao giờ
Mai Tông Viễn thấy hai con tính tính sợ hãi cực độ, quay sang Viêm Nhan cầu xin: "Viêm tỷ tỷ, thần thú của tỷ sẽ không làm hại A Chỉ và anh trai nó chứ
Tỷ bảo nó cẩn thận một chút
Viêm Nhan còn chưa kịp mở miệng, Đốn Ba đã há miệng, răng thú sắc nhọn trực tiếp hướng cái lồng ngoạm xuống
Cấm chế trên lồng trong nháy mắt bị kích hoạt, phóng ra ánh sáng chói mắt mạnh như thiểm điện thẳng tắp bổ về phía Đốn Ba
Đốn Ba chỉ lè lưỡi liếm một vòng, "Oạch" một tiếng, thậm chí hút luôn cả những tia sáng kia vào trong miệng
Mấy người bên cạnh đều xem đến ngây người
Viêm Nhan cảm thấy Đốn Ba giống như đang ăn kem ly
Quả không hổ là Thao Thiết, quả nhiên vạn vật đều có thể làm bữa ăn
Đốn Ba hình như hút lưu thực rất thoải mái, toàn bộ thiểm điện hút vào miệng mà vẫn như chưa đã nghiền, thế là vươn đầu lưỡi trực tiếp liếm lên phù văn, muốn kích thích những phù văn đó phóng ra nhiều thiểm điện hơn..
Đốn Ba ăn có hơi tham lam, trông giống như mèo đang liếm cá khô thơm phức
Thẩm Dục Vân bên cạnh mặt đầy vẻ ghét bỏ
Con vật này ánh mắt tham lam, quả thực giống hệt cái bộ dạng chủ nhân của nó khi tính kế người khác
Xem bộ lông con vật nhỏ này trong veo như nước, lớn lên xinh đẹp như vậy, quả nhiên những thứ xinh đẹp đều không đáng tin
Liêu Tĩnh Hiên không dám tin mà chỉ vào Đốn Ba đang liếm sạch từng chút cái lồng: "Viêm cô nương, cô nuôi cái..
Đây là cái gì
Quá lợi hại, hắn cũng muốn một con
Viêm Nhan hé một hàm răng trắng đều tăm tắp: "Thần thú
Liêu Tĩnh Hiên: "..
Câu trả lời này, còn có thể qua loa hơn chút nữa không
Liêu Tĩnh Hiên là người khôn khéo, nghe xong liền hiểu Viêm Nhan không muốn nói cho hắn, nên cũng biết điều không hỏi nữa
"Nếu đã thả tế phẩm, chúng ta vẫn nên nhanh chóng rời khỏi thôi, cái lồng Kiều tiên sinh luyện chế, không chừng bên trên còn có cấm chế gì có thể báo cho phụ thân ta
Lời của Liêu Tĩnh Hiên vừa dứt, bên ngoài cửa liền truyền đến một trận tiếng bước chân hỗn loạn
Sắc mặt mấy người chợt biến đổi
Bọn họ còn chưa kịp ra khỏi tế tự đường, cánh cửa gỗ tế tự đường đột nhiên bị người từ bên ngoài đẩy mạnh, một đám người xông vào
Người đi đầu là Liêu Trọng Khánh và vị đại tế ti vừa rời đi không lâu
Hai nhóm người giáp mặt nhau
Liêu Tĩnh Hiên chắn trước mặt Viêm Nhan và những người khác, Thẩm Dục Vân cùng Viêm Nhan cũng phối hợp ăn ý, phân biệt bảo vệ Mai Tông Viễn và hai con tính tính ở phía sau cùng
Bạt Hãn Na vốn im lặng đi phía sau Viêm Nhan cúi đầu nhìn thoáng qua Mai Tông Viễn, thấy Mai Tông Viễn vừa ngẩng đầu nhìn hắn
Bạt Hãn Na chớp mắt hai lần với hắn, dùng khẩu hình nói một chữ
Mai Tông Viễn nhìn chằm chằm miệng Bạt Hãn Na ngây ra một lúc, đôi mắt to đen láy sáng lên, cũng dùng khẩu hình nói với Bạt Hãn Na: "Cảm ơn
Động tác nhỏ của Bạt Hãn Na và Mai Tông Viễn không gây sự chú ý của mấy người phía trước, lúc này Liêu Trọng Khánh đang dồn hết tâm tư vào người Liêu Tĩnh Hiên và Viêm Nhan
Thấy mấy người bọn họ, người lên tiếng trước là đại tế ti
"Thiếu chủ nhân
Sao lại là ngài
Hắn vừa mở miệng, Viêm Nhan lập tức hiểu ra, quả nhiên bị Liêu Trọng Khánh đoán trúng, cái lồng bị Đốn Ba ăn đi kia quả nhiên có cấm chế liên lạc, khi bọn họ hủy cái lồng, Liêu Trọng Khánh đã nhận được tin tức, cho nên mới đến nhanh như vậy
"Thiếu gia, năm trước cũng vì ngài lỗ mãng hành sự chọc giận gia chủ, năm nay ngài lại tới động tế phẩm
Ngài có biết, ngài làm vậy sẽ đẩy cả Liêu gia vào cảnh vạn kiếp bất phục không
Thiếu gia, ngài đừng chấp mê bất ngộ nữa
Đại tế ti nói một tràng ngôn từ tha thiết, thiếu chút nữa thì thở dài khóc lóc
Viêm Nhan cảm thấy hắn xem ra còn lo lắng hơn cả gia chủ Liêu gia đứng đắn, Liêu Trọng Khánh đến giờ vẫn chưa nói câu nào
Lúc này ở gần, Viêm Nhan vẫn luôn đánh giá cẩn thận vị đại tế ti này
Người này nhìn thế nào cũng giống một người trẻ tuổi thật sự, hoàn toàn không giống người dùng thuật pháp gì đó để bảo tồn dung mạo
Dù tu sĩ có thể giữ nhan sắc cũng không có hiệu quả tốt như hắn, tổng sẽ lộ ra một chút dấu vết năm tháng, cho dù ánh mắt, người sống qua mấy trăm tuổi tuyệt đối không giống ánh mắt người ba bốn mươi tuổi
Nhưng Viêm Nhan cố sức nhìn chằm chằm người này hồi lâu, vẫn luôn cảm thấy đối phương chỉ là một người trung niên bình thường, một chút cũng không giống người lão tổ đời trước mà Liêu Tĩnh Hiên nói
Ngay khi Viêm Nhan đang tập trung quan sát đại tế ti, Liêu Trọng Khánh cuối cùng cũng lên tiếng
Ánh mắt hắn liếc qua lại giữa Liêu Tĩnh Hiên và Viêm Nhan hai lượt, cười nói: "Tĩnh nhi suy nghĩ làm cha từng trải cũng hiểu được
Chuyện giữa các con, nhất thời chỉ cầu mới lạ kích thích mà bất chấp hậu quả cũng là chuyện bình thường
"Đặc biệt Tĩnh Hiên, cùng Viêm cô nương lại là vừa mới nảy sinh tình cảm, mới trải qua tình yêu
Càng muốn thể hiện trước mặt Viêm cô nương, chuyên lấy đủ thứ mới lạ để mua vui cho Viêm cô nương, những điều này ta đều có thể hiểu
"Nhưng tế tự là đại sự của Liêu gia, việc này tuyệt đối không thể xem là trò đùa, tế phẩm các con cũng đã xem rồi, hãy trả đồ lại, lần này ta sẽ không truy cứu
Liêu Tĩnh Hiên và Viêm Nhan đều không ngờ Liêu Trọng Khánh mở miệng liền thốt ra mấy lời này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặc biệt Liêu Tĩnh Hiên vốn không nghĩ theo hướng đó, giờ phút này ngay trước mặt mọi người, nghe phụ thân hiểu lầm hắn và Viêm Nhan, vội vàng biện giải: "Phụ thân người đang nói gì vậy
Đúng là con dẫn Viêm Nhan cô nương đến, nhưng con và Viêm Nhan cô nương không phải như những gì người nói
Liêu Trọng Khánh cười nói: "Ồ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật sao, hôm nay mẹ con đặc biệt mời Viêm cô nương vào phủ, chính là để nói chuyện hôn sự của hai con
Không tin con cứ hỏi Viêm cô nương xem
Lời của Liêu Trọng Khánh vừa nói ra, người của Liêu thị tộc sau lưng hắn, bao gồm cả Thẩm Dục Vân và Liêu Tĩnh Hiên đang ở đó, đều đồng loạt dồn ánh mắt kinh ngạc về phía Viêm Nhan
Liêu Tĩnh Hiên quay người lại hỏi Viêm Nhan: "Mẹ nàng thật sự đã nói chuyện này với cô
Viêm Nhan vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên: "Thì sao, Liêu phu nhân bất quá chỉ nhắc qua một câu, bản cô nương lại không đáp ứng, cho nên chuyện này cơ bản như chưa từng xảy ra
Là người trái đất, nhắc chuyện cưới xin mà không phải có con trước khi cưới, cô cũng chưa đến nỗi đỏ mặt tía tai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Dục Vân lặng lẽ nhìn Viêm Nhan một cái
Khó trách nha đầu này về sau lại đối với Liêu Tĩnh Hiên không nể mặt chút nào, có hơn phân nửa là hiểu lầm Liêu Tĩnh Hiên
Thẩm Dục Vân nghe xong lý do thoái thác vừa rồi của Liêu Trọng Khánh liền biết, chuyện này nhất định là do trưởng bối Liêu gia quyết định, không liên quan gì đến Liêu Tĩnh Hiên
Nếu Liêu Tĩnh Hiên biết chuyện này, chắc chắn sẽ nói rõ với Viêm Nhan trước, huống chi nhìn phản ứng của Liêu Tĩnh Hiên lúc này, tiểu tử này cũng không có ý tưởng gì khác với Viêm Nhan
Liêu Trọng Khánh vẫn giữ vẻ mặt tươi cười từ đầu đến cuối, lại nhìn Liêu Tĩnh Hiên và Viêm Nhan một cách đầy thâm ý, cười nói: "Chuyện của hai con để sau hẵng nói, trước mắt hãy đưa tế phẩm trở về đi
Liêu Tĩnh Hiên vừa muốn mở miệng biện minh, Viêm Nhan đã đá vào chân hắn một cái, đôi mắt đẹp quyến rũ nhìn Liêu Trọng Khánh, yểu điệu mang theo ý cười: "Tế phẩm gì
Chúng ta không nhìn thấy mà
- Chúc mọi người ngày lễ vui vẻ, yêu mọi người ~~ còn có, cái kia..
vé tháng ( ) (hết chương này).