Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 332: Nam nhân nhất quán liền được đà lấn tới




"Phụt
Không xa Đặng Văn Minh không nhịn được, bật cười thành tiếng
Viêm Nhan liếc xéo hắn một cái, nhìn sang Thương Hoa: "Ta có chuyện muốn hỏi, đừng có nhìn ta như vậy không đứng đắn
Thương Hoa mặt không đổi sắc: "Mỗi khi ngươi tỏ ra nghiêm chỉnh thì đều là lúc đang tính kế người khác
Viêm Nhan: "Nhân phẩm của ta tệ đến vậy sao
"Đúng
Lần này Thương Hoa và Đặng Văn Minh đồng thanh đáp
Viêm Nhan không buồn, cười rạng rỡ chói mắt: "Được thôi, dù sao thì ta cũng mang tiếng rồi, vậy thì vảy rồng một trăm phiến, đan dược một vạn viên, hạn cho hai người các ngươi lập tức lấy ra
"Không có
Hai người lại lần nữa đồng thanh
Đặng Văn Minh bất mãn: "Viêm cô nương, đây không phải là tính kế, đây là cướp trắng trợn
Viêm Nhan khoanh tay cười lạnh: "Hừ
Hai kẻ nghèo xơ xác như các ngươi mà cũng dám chê ta tính kế
Các ngươi có gì đáng để ta tính kế chứ
Ta còn chưa thèm bắt các ngươi về làm đầy tớ nữa là
Lại dám cấu kết nhau ức hiếp nàng, quên mất tu di cảnh là của ai rồi
Quả nhiên đàn ông không thể dung túng, cứ dễ dãi là được đà lấn tới ngay
Đặng Văn Minh lập tức đỏ mặt tía tai: "Ta..
Ta dùng đan dược trừ tiền thuê nhà được chứ
Thương Hoa không nói gì, khẽ búng tay, một luồng sáng xanh lam bay đến trước mặt Viêm Nhan: "Vật này có thể trừ tiền thuê nhà
Trước mắt Viêm Nhan lập tức rực sáng ánh lam rực rỡ hơn cả nụ cười vừa rồi của nàng, sau đó nàng nhìn thấy bên trong ánh lam ấy, có một bông hoa tiên khí hình pha lê lam đang bồng bềnh trôi lơ lửng
"Hoa gì đây, đẹp quá
Viêm Nhan theo bản năng muốn đưa tay ra sờ
"Không được
Đó là hoa đế phòng
Thương Hoa vừa lên tiếng ngăn cản, vừa tiện tay phóng ra một luồng khí xanh bao bọc hoa đế phòng lại, tránh việc Viêm Nhan không kiềm chế được mà vô tình chạm vào
Bào tử của đế phòng cực độc, tùy tiện có thể lấy mạng phàm nhân
Hoa đế phòng còn có tên khác là: Luân hồi liên
Đồng tử xinh đẹp của Viêm Nhan bỗng chốc mở lớn: "Đây là cái mầm cây đế phòng lần trước hả
Sao nhanh nở hoa thế
Mới vào đây có mấy ngày mà
Bảo cảnh của ta quả nhiên là khí hậu trù phú
Đặng Văn Minh im lặng: "Đó là đế quân dùng linh khí thúc cho nó ra hoa đấy, nếu để dưới đất thì phải hơn hai ngàn năm mới có thể nở
Viêm Nhan có chút ngượng ngùng, cười hì hì một tiếng: "Vừa rồi ta nói đùa thôi, không thu tiền thuê nhà của các ngươi
Thương Hoa khép sách lại: "Vừa nãy ngươi muốn hỏi gì, hỏi nhanh rồi còn làm việc đứng đắn
Viêm Nhan vội nói: "Ta muốn hỏi một chút, liệu tính tính thú có thực sự có thể dự đoán tương lai
Nếu có thể, nàng muốn hỏi một chút khi nào mình có thể quay về địa cầu
Thương Hoa liếc Viêm Nhan một cái: "Tính tính là loài yêu thú có năng lực khá yếu trong các loài yêu thú
Chúng gần như không có khả năng tấn công, năng lực duy nhất là một chút khả năng dự đoán tương lai
Nhưng cũng chỉ có thể dự đoán được tương lai trong vài tháng, tối đa không quá một năm, và giới hạn ở những thủ lĩnh đàn thú có tinh thần liên kết
"Tính tính thông thường nhiều nhất chỉ có thể dự đoán trong vài ngày, thậm chí có loài không có công năng này
Năng lực của tính tính chủ yếu để bảo vệ đàn thú, có thể sớm né tránh nguy hiểm, và còn phải đặc biệt cảm nhận được sự vật nào đó thì mới nhận được dự báo, nếu không thì tính tính thủ lĩnh cũng sẽ mất mạng
So với các yêu tinh quỷ quái khác, tính tính quả thực thuộc về yêu tộc yếu thế, thậm chí người bình thường cũng có thể dễ dàng làm hại
Viêm Nhan nhún vai: "Được rồi, không có máy gian lận thì phải thành thật tu luyện thôi, vậy có phải tối nay ta sẽ phải ăn bông hoa này không
Thương Hoa: "Rồi ngươi sẽ biến thành phân bón cho hoa
Viêm Nhan: "..
Sao nàng cảm thấy Thương Hoa càng ngày càng nói năng bỗ bã thế nhỉ
Mà cả Đặng Văn Minh nữa hình như cũng thế
Đều giống cái nết của Thẩm Dục Vân
Bọn đàn ông này bị ai lây nhiễm thế
Đặng Văn Minh cười rất tươi: "Tối nay để ta tự tay luyện hóa bông hoa đế phòng này thành đan dược, khi thành thì ngươi phải ăn trong vòng một khắc mới có hiệu quả
Khi nói chuyện, vẻ mặt Đặng Văn Minh vô cùng tự tin
Viêm Nhan có chút bất ngờ: "Ngươi á
Đừng có luyện hỏng, đế phòng quý lắm đấy
Vẻ mặt đầy không tin tưởng
Đặng Văn Minh vỗ ngực bộp bộp: "Yên tâm
Từ khi ta luyện đan đến giờ chưa từng hỏng mẻ nào, ngay cả đế quân cũng khen ta có thiên phú
Viêm Nhan nghe xong cũng đặc biệt phấn khích: "Vậy được, ta tối nay sẽ ở đây trông coi ngươi luyện đan
"Được thôi, mở to mắt ra mà xem đấy
Hiếm khi Viêm Nhan đích thân theo dõi mình luyện đan, Đặng Văn Minh xắn tay áo, vô cùng hào hứng ngồi trước lò đan
Dán một lá bùa nhóm lửa vào lò đan, làm nóng lò, sau đó dùng linh khí kiểm tra kỹ lưỡng trong ngoài lò một lượt
Mọi thao tác đều thành thạo, nhìn qua cũng biết thường ngày tốn không ít công sức
Đây là lần đầu tiên Viêm Nhan có thời gian rảnh rỗi xem Đặng Văn Minh luyện đan kỹ càng, nàng cũng phấn khởi khác thường, đặc biệt về thay một bộ đồ thoải mái, còn kê thêm cái bàn nhỏ cạnh chỗ Đặng Văn Minh ngồi, tràn đầy mong chờ nhìn ngọn lửa trong lò đan đang chậm rãi biến hóa
Hoàn thành xong các trình tự luyện đan ban đầu, Đặng Văn Minh đưa tay gọi bông hoa đế phòng đang lơ lửng trên lò đan xuống, vừa đưa hoa vào lò vừa giải thích cho Viêm Nhan
"Thật ra luyện hoa đế phòng này còn đơn giản hơn mấy loại đan dược ta hay luyện bình thường, ta luyện thường phải luyện đồng thời mấy loại linh thảo, cái bỏ trước, cái bỏ sau, có loại phải dùng lửa lớn, có loại cần lửa nhỏ, phức tạp hơn nhiều so với luyện một mình viên này..
Ơ
Đang lúc nói, hoa đế phòng đã vào lò, Đặng Văn Minh định vận linh lực thổi bùng ngọn lửa thì lửa trong lò đột nhiên tắt ngấm
"Sao lại tắt lửa
Đế phòng thuộc tính kim, không hợp với lửa mới phải chứ..
Đặng Văn Minh lẩm bẩm một mình, lại thúc một lá bùa nhóm lửa vào lò
Sau đó thấy thân hoa pha lê lam của hoa đế phòng đang lơ lửng trong lò xoay nhẹ, lá bùa nhóm lửa "phụt
Lại tắt, lần này đến cả tàn lửa cũng không còn
"Ủa
Ta không tin vào tà ma của ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặng Văn Minh có chút mất mặt, mặt lập tức đỏ lên, lần này liên tiếp ném ra ba lá bùa nhóm lửa
Viêm Nhan cũng ghé vào cửa lò nhìn kỹ vào trong
Rồi nàng thấy bông hoa lam xinh xắn kia khẽ vặn mình, "phụt phụt phụt"
Ba lá bùa, tắt hết
"Cái con quỷ
Đặng Văn Minh giận đến gân xanh nổi loạn, thô lỗ nói
Lần này hắn lấy ra cả xấp bùa nhóm lửa, định một lượt nhét hết vào trong
Viêm Nhan thấy Đặng Văn Minh có vẻ hơi mất lý trí thì vội vàng ngăn lại: "Cái đó..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hình như không liên quan gì đến bùa nhóm lửa cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thế thì là chuyện gì
Đặng Văn Minh rõ ràng đã mất kiên nhẫn, giọng điệu cũng nóng nảy
Vừa rồi hắn còn huênh hoang lắm, quay người đã bị tát cho sưng cả mặt, mất mặt quá
Viêm Nhan chỉ vào bông hoa lam đang lơ lửng phía trên lò đan: "Ta vừa nãy nhìn kỹ thấy nó hình như tự thổi tắt lửa
Đặng Văn Minh khoát tay: "Không thể nào, một bông hoa làm sao có thể thổi tắt lửa khi không có miệng
Nói xong lại thuận tay thúc thêm mấy lá bùa
Sau đó hắn thấy bông hoa lam kia khẽ cụp phiến lá lại, hướng về phía tay hắn: "Phụt
Bùa nhóm lửa trong tay hắn quả nhiên tắt ngấm
"Hây
Quả nhiên là ngươi, một bông hoa mà còn phản ta, xem ta không xé nát cánh hoa ngươi..
Đặng Văn Minh đang mải mê tranh cãi với bông hoa đế phòng thì đột nhiên trong không gian vang lên tiếng cười nói khó nghe như vịt đực: "Ha ha ha ha
Lò hỏng rồi không dùng được rồi, đến lửa cũng không đốt lên được còn đòi luyện đan gì, chi bằng sớm mang ra ngoài bán đồng nát đi
Viêm Nhan ngạc nhiên quay đầu lại, chỉ thấy mỗi Thương Hoa
"Vừa nãy là ngươi nói chuyện
Viêm Nhan kinh hãi
Thương Hoa cảm à
Sao giọng khó nghe vậy
Thương Hoa không nói, liếc mắt nhìn sang
Viêm Nhan cũng theo ánh mắt của hắn nhìn sang..
Rồi nàng nhìn thấy cái đỉnh cũ mà nàng dùng năm mươi lượng bạc mua về như đồ bỏ đi, đã hoàn toàn lãng quên —— Phá đỉnh

(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.